Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-410
CHƯƠNG 410:
Trên đời này đáng sợ nhất là người ta đã gầy hơn bạn, dáng đã đẹp hơn bạn mà vẫn còn muốn giảm cân giữ dáng,, Cao Thanh Thu mỗi lần nghe xong Làm Vi kêu muốn giảm cân đều muốn đánh cho cô ấy một trận.
Lâm Vi nhìn sang Cao Thanh Thu, cười nói, "Cậu thật sự có thể ăn tiếp được à! Đúng rồi, ra sách cậu đã mua chưa? Mình thấy có thể đặt được ở trên mạng rồi."
"Ồ, mình cũng không vội, chờ khi nào tiệm sách bán thì nói sau đi."
Tối hôm qua Hoa Châu Du đem toàn bộ sách đi, ông xã của cô còn đang giận dỗi ở nhà kia kìa, cô dỗ mãi mới được!
Hiện tại chân còn đang tê đây này.
Trong nhà có một ông chồng như vậy, Cao Thanh Thu cũng rất khổ tâm.
Cao Thanh Thu cùng lúc Lâm Vi nói chuyện, Đinh Cẩn cũng tiến vào.
Hắn đứng ở cửa, nhìn thấy Cao Thanh Thu, hôm nay cô vẫn giống thường ngày nhưng, bởi vì cô có thêm thân phận, hắn bây giờ thấy cô liền cảm thấy cô không giống như bình thường mà vô cùng chói mắt làm người ta không dám nhìn.
Lâm Vi ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Đinh Cẩn mang theo mấy phần trong trẻo lạnh lùng, không cẩn thận thì nhìn đến có chút ngây người.
Gần đây đội của Đinh Cẩn mạch thắng liên hoàn, cho nên cũng khá nổi tiếng, lúc đi thi Lâm Vi đi theo trợ giúp hậu cần, cho nên trên mạng đều đang đồn, Lâm Vi là bạn gái của hắn.
Nhưng mà Lâm Vi lại rất rõ ràng, quan hệ của Đinh Cẩn và mình chẳng có gì ngoài công việc.
Cao Thanh Thu thấy Đinh Cẩn vừa xuất hiện, sự chú ý của Lâm Vi liền bị kéo đi.
Cũng không nói gì, chẳng qua là yên lặng mà gửi tin nhắn cho Hoa Ngọc Thành: "ông xã, em tới trường rồi, anh thì sao? Đến công ty chưa?"
"Vừa tới."
Cô vốn cho là, Hoa Ngọc Thành sẽ không trả lời tin nhắn, không nghĩ tới, anh lại trả lời luôn.
Cao Thanh Thu nhắn tin với Hoa Ngọc Thành thi thoảng khóe miệng cười tủm tỉm.
-
Hết giờ học, Cao Thanh Thu đến công ty của Hoa Ngọc Thành, cùng anh về nhà.
Trên xe, Hoa Ngọc Thành nhìn xem máy tính bảng, Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh anh, tò mò hỏi: "Nghe nói hôm qua anh mời người trong công ty của anh ăn cơm?"
Hôm nay cô đến công ty, nghe thấy bọn họ đang thảo luận chuyện này.
Họ nói Hoa Tổng uống nhầm thuốc!
Cũng nói Hoa Tổng cao hứng như thế là vì vợ anh có thai!
Cao Thanh Thu nghe bọn họ nói những thứ kia, quả thực là dở khóc dở cười.
Cô mang thai, sao cô không biết nhỉ?
Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm máy tính bảng rất nghiêm túc, nhưng vẫn để ý Cao Thanh Thu nói cái gì.
Nghe cô hỏi, anh vẫn bình tĩnh trả lời: "Bọn họ gần đây vất vả, nên khen thưởng là phải."
Anh sẽ không thừa nhận, là bởi vì Cao Thanh Thu ra sách, nhất thời quá kích động, nên mới bao toàn bộ nhân viên công ty ăn cơm.
Cao Thanh Thu cười nói: "Không phải là bởi vì em ra sách,nên anh mới cao hứng như thế đấy chứ?"
"..." Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, phát hiện cô rất thông minh, chuyện gì liếc mắt qua liền có thể nhìn thấu.
"Không phải." Anh cự tuyệt giống như không phải thật.
Cao Thanh Thu quả thật không chịu nổi cái tính kiêu ngạo này của anh, "Anh có thể đừng nói dối lòng mình như vậy có được không, mở miệng thừa nhận một câu thì chết à?"
Cô chẳng thích gì ngoài thích nghe Hoa Ngọc Thành khen mình. Mỗi ngày có khen một trăm lần cũng sẽ không cảm thấy chán.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, đột nhiên có thâm ý khác nói: "em biết anh thích khen em nhất lúc nào mà?"
Cao Thanh Thu nhìn cái bộ dáng nghiêm túc này của anh, nhớ tới những lúc anh mở miệng khen cô, đều là...
Khặc!
Lý Sơn thấy Cao Thanh Thu không nói lời nào, rất là tò mò, hỏi: " Ngài Hoa khen cô lúc nào vậy?"
Anh ta cũng muốn Hoa Ngọc Thành khen mình cho nên hỏi thăm chút kinh nghiệm!
Mình mỗi ngày ở trước mặt Ngài Hoa làm trâu làm ngựa, cũng không nghe thấy nửa câu khen ngợi, anh cũng muốn được khen!
Trên đời này đáng sợ nhất là người ta đã gầy hơn bạn, dáng đã đẹp hơn bạn mà vẫn còn muốn giảm cân giữ dáng,, Cao Thanh Thu mỗi lần nghe xong Làm Vi kêu muốn giảm cân đều muốn đánh cho cô ấy một trận.
Lâm Vi nhìn sang Cao Thanh Thu, cười nói, "Cậu thật sự có thể ăn tiếp được à! Đúng rồi, ra sách cậu đã mua chưa? Mình thấy có thể đặt được ở trên mạng rồi."
"Ồ, mình cũng không vội, chờ khi nào tiệm sách bán thì nói sau đi."
Tối hôm qua Hoa Châu Du đem toàn bộ sách đi, ông xã của cô còn đang giận dỗi ở nhà kia kìa, cô dỗ mãi mới được!
Hiện tại chân còn đang tê đây này.
Trong nhà có một ông chồng như vậy, Cao Thanh Thu cũng rất khổ tâm.
Cao Thanh Thu cùng lúc Lâm Vi nói chuyện, Đinh Cẩn cũng tiến vào.
Hắn đứng ở cửa, nhìn thấy Cao Thanh Thu, hôm nay cô vẫn giống thường ngày nhưng, bởi vì cô có thêm thân phận, hắn bây giờ thấy cô liền cảm thấy cô không giống như bình thường mà vô cùng chói mắt làm người ta không dám nhìn.
Lâm Vi ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Đinh Cẩn mang theo mấy phần trong trẻo lạnh lùng, không cẩn thận thì nhìn đến có chút ngây người.
Gần đây đội của Đinh Cẩn mạch thắng liên hoàn, cho nên cũng khá nổi tiếng, lúc đi thi Lâm Vi đi theo trợ giúp hậu cần, cho nên trên mạng đều đang đồn, Lâm Vi là bạn gái của hắn.
Nhưng mà Lâm Vi lại rất rõ ràng, quan hệ của Đinh Cẩn và mình chẳng có gì ngoài công việc.
Cao Thanh Thu thấy Đinh Cẩn vừa xuất hiện, sự chú ý của Lâm Vi liền bị kéo đi.
Cũng không nói gì, chẳng qua là yên lặng mà gửi tin nhắn cho Hoa Ngọc Thành: "ông xã, em tới trường rồi, anh thì sao? Đến công ty chưa?"
"Vừa tới."
Cô vốn cho là, Hoa Ngọc Thành sẽ không trả lời tin nhắn, không nghĩ tới, anh lại trả lời luôn.
Cao Thanh Thu nhắn tin với Hoa Ngọc Thành thi thoảng khóe miệng cười tủm tỉm.
-
Hết giờ học, Cao Thanh Thu đến công ty của Hoa Ngọc Thành, cùng anh về nhà.
Trên xe, Hoa Ngọc Thành nhìn xem máy tính bảng, Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh anh, tò mò hỏi: "Nghe nói hôm qua anh mời người trong công ty của anh ăn cơm?"
Hôm nay cô đến công ty, nghe thấy bọn họ đang thảo luận chuyện này.
Họ nói Hoa Tổng uống nhầm thuốc!
Cũng nói Hoa Tổng cao hứng như thế là vì vợ anh có thai!
Cao Thanh Thu nghe bọn họ nói những thứ kia, quả thực là dở khóc dở cười.
Cô mang thai, sao cô không biết nhỉ?
Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm máy tính bảng rất nghiêm túc, nhưng vẫn để ý Cao Thanh Thu nói cái gì.
Nghe cô hỏi, anh vẫn bình tĩnh trả lời: "Bọn họ gần đây vất vả, nên khen thưởng là phải."
Anh sẽ không thừa nhận, là bởi vì Cao Thanh Thu ra sách, nhất thời quá kích động, nên mới bao toàn bộ nhân viên công ty ăn cơm.
Cao Thanh Thu cười nói: "Không phải là bởi vì em ra sách,nên anh mới cao hứng như thế đấy chứ?"
"..." Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, phát hiện cô rất thông minh, chuyện gì liếc mắt qua liền có thể nhìn thấu.
"Không phải." Anh cự tuyệt giống như không phải thật.
Cao Thanh Thu quả thật không chịu nổi cái tính kiêu ngạo này của anh, "Anh có thể đừng nói dối lòng mình như vậy có được không, mở miệng thừa nhận một câu thì chết à?"
Cô chẳng thích gì ngoài thích nghe Hoa Ngọc Thành khen mình. Mỗi ngày có khen một trăm lần cũng sẽ không cảm thấy chán.
Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu, đột nhiên có thâm ý khác nói: "em biết anh thích khen em nhất lúc nào mà?"
Cao Thanh Thu nhìn cái bộ dáng nghiêm túc này của anh, nhớ tới những lúc anh mở miệng khen cô, đều là...
Khặc!
Lý Sơn thấy Cao Thanh Thu không nói lời nào, rất là tò mò, hỏi: " Ngài Hoa khen cô lúc nào vậy?"
Anh ta cũng muốn Hoa Ngọc Thành khen mình cho nên hỏi thăm chút kinh nghiệm!
Mình mỗi ngày ở trước mặt Ngài Hoa làm trâu làm ngựa, cũng không nghe thấy nửa câu khen ngợi, anh cũng muốn được khen!