Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-915
CHƯƠNG 915:
Bởi vì Lâm Vi hôm nay tới, cho nên Cao Thanh Thu không đi ra ngoài, ở nhà nghỉ ngơi.
Buổi tối, Hoa Ngọc Thành mới trở về, cả ngày đều không nhìn thấy cô, anh có chút không quen, lúc ăn cơm ngồi ở bên cạnh, anh giúp cô bóc tôm. Cao Thanh Thu thì cầm điện thoại chát chít với Lâm Vi.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở một bên, nhìn khung chat, càng ngày càng cảm thấy có điểm không đúng, chậm rãi nhíu lông mày lại, " Hải người đang nói chuyện gì vậy?"
"Ây..." Cao Thanh Thu chột dạ tắt điện thoại, " Em có nói chuyện gì đâu?"
Chủ đề thầm kín này đương nhiên không thể nói cho Hoa Ngọc Thành nghe.
Hoa Ngọc Thành ý vị thâm trường nhìn Cao Thanh Thu một cái, "Lúc nào em đã lợi hại đến làm mức làm sư phụ cho người ta rồi?"
Cô vợ khờ của anh lại còn đi nghĩ kế cho người khác?
Cô vợ khờ của anh lại còn đi nghĩ kế cho người khác?
Cũng không nhìn lại xem mỗi lần ở trên giường cô như thế nào.
Chỉ là, Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu không gặp phải tình trạng nghiêm trọng như Lâm Vi, anh rất kiên nhẫn, dỗ dành một lúc là Cao Thanh Thu nghe lời.
Cô yêu anh, đối với chuyện giường chiếu chưa bao giờ có khó khăn gì.
Cho nên, Hoa Ngọc Thành cũng chưa từng rơi vào thế khó như Tả Dục.
Chỉ có điều Cao Thanh Thu thể lực quá kém, mỗi lần " yêu " chưa kiên trì được bao lâu liền giơ cờ trắng xin tha.
Hoa Ngọc Thành nói vậy làm cho Cao Thanh Thu xấu hổ cực kì, " Em..."
Hoa Ngọc Thành nói vậy làm cho Cao Thanh Thu xấu hổ cực kì, " Em..."
Không nghĩ tới lại bị Hoa Ngọc Thành biết được, lúng túng chết rồi.
Hoa Ngọc Thành đem tôm đưa tới trong bát, Cao Thanh Thu ăn xong, Hoa Ngọc Thành hỏi cô, "Ăn ngon không?"
Cao Thanh Thu gật đầu, "Ừm."
Cô lau tay, cầm một con tôm, tự mình lột vỏ, đưa cho anh.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, " Em ăn đi."
" Ông xã!" Cô làm nũng bằng giọng mềm mại đáng yêu như cây kẹo bông nhỏ.
Anh tốt với cô, cô càng muốn tốt với anh nhiều hơn.
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy cô như vậy, cúi đầu xuống ăn hết tôm, dứt khoát mút cả ngón tay của cô Cao Thanh Thu nhịn không được bật cười, " Anh muốn ăn tay của em luôn sao?"
"Không thôi." Liền ngay cả người của cô anh đều muốn ăn tươi.
Cao Thanh Thu: "..."
-
Sau buổi cơm tối, Cao Thanh Thu đi tắm rửa, lúc đi ra ngoài, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành nằm ở trên giường, đang xem điện thoại của cô.
Cao Thanh Thu vội vàng đi tới: " Anh xem điện thoại của em làm cái gì?"
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, Cao Thanh Thu cướp lại điện thoại từ trong tay anh, Hoa Ngọc Thành thừa dịp đưa kéo cô vào trong ngực.
Cô mới vừa tắm xong, trên người còn vương lại mùi hương tươi mát ngọt dịu, da thịt thoạt trắng mềm như Đậu phụ, Hoa Ngọc Thành hôn một cái lên môi cô, để tay ở hông của cô, "Không nhìn ra Thanh Thu nhà chúng ta hiểu biết rất nhiều nha, cho nên bình thường em giả vờ ngây thơ có phải không?"
"Ai giả bộ ngây thơ? Ai chứ." Cao Thanh Thu nhìn anh một cái, vô tội nói: " Em chẳng biết gì hết."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô vợ của mình, bị anh bắt tại trận mà còn làm bộ tỏ ra vô tội.
Anh không nhịn được nhếch mép lên, "Vậy mấy cuốn tiểu thuyết kia lấy từ đâu ra?"
"Người khác giới thiệu." Cao Thanh Thu nói.
"Người khác là ai?"
" Bạn bè trên mạng." Cao Thanh Thu không dám nhìn vào mắt anh, cảm giác chột dạ.
Hoa Ngọc Thành tiếp tục truy vấn, "Bạn nào?"
"..." Cao Thanh Thu nói: " Em có nói anh cũng không biết."
Đừng tưởng rằng cô không nhìn ra anh đang bẫy cô.
Cũng may hiện cô đang mang thai anh không giở trò đồi bại được.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, muốn đánh trống lảng, cô tựa vào trong ngực anh, nhìn vào mắt của anh, "Lâm Vi nói với em, có ấy muốn chia tay Tả Dục."
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, "Sau đó thì sao."
Bởi vì Lâm Vi hôm nay tới, cho nên Cao Thanh Thu không đi ra ngoài, ở nhà nghỉ ngơi.
Buổi tối, Hoa Ngọc Thành mới trở về, cả ngày đều không nhìn thấy cô, anh có chút không quen, lúc ăn cơm ngồi ở bên cạnh, anh giúp cô bóc tôm. Cao Thanh Thu thì cầm điện thoại chát chít với Lâm Vi.
Hoa Ngọc Thành ngồi ở một bên, nhìn khung chat, càng ngày càng cảm thấy có điểm không đúng, chậm rãi nhíu lông mày lại, " Hải người đang nói chuyện gì vậy?"
"Ây..." Cao Thanh Thu chột dạ tắt điện thoại, " Em có nói chuyện gì đâu?"
Chủ đề thầm kín này đương nhiên không thể nói cho Hoa Ngọc Thành nghe.
Hoa Ngọc Thành ý vị thâm trường nhìn Cao Thanh Thu một cái, "Lúc nào em đã lợi hại đến làm mức làm sư phụ cho người ta rồi?"
Cô vợ khờ của anh lại còn đi nghĩ kế cho người khác?
Cô vợ khờ của anh lại còn đi nghĩ kế cho người khác?
Cũng không nhìn lại xem mỗi lần ở trên giường cô như thế nào.
Chỉ là, Hoa Ngọc Thành và Cao Thanh Thu không gặp phải tình trạng nghiêm trọng như Lâm Vi, anh rất kiên nhẫn, dỗ dành một lúc là Cao Thanh Thu nghe lời.
Cô yêu anh, đối với chuyện giường chiếu chưa bao giờ có khó khăn gì.
Cho nên, Hoa Ngọc Thành cũng chưa từng rơi vào thế khó như Tả Dục.
Chỉ có điều Cao Thanh Thu thể lực quá kém, mỗi lần " yêu " chưa kiên trì được bao lâu liền giơ cờ trắng xin tha.
Hoa Ngọc Thành nói vậy làm cho Cao Thanh Thu xấu hổ cực kì, " Em..."
Hoa Ngọc Thành nói vậy làm cho Cao Thanh Thu xấu hổ cực kì, " Em..."
Không nghĩ tới lại bị Hoa Ngọc Thành biết được, lúng túng chết rồi.
Hoa Ngọc Thành đem tôm đưa tới trong bát, Cao Thanh Thu ăn xong, Hoa Ngọc Thành hỏi cô, "Ăn ngon không?"
Cao Thanh Thu gật đầu, "Ừm."
Cô lau tay, cầm một con tôm, tự mình lột vỏ, đưa cho anh.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, " Em ăn đi."
" Ông xã!" Cô làm nũng bằng giọng mềm mại đáng yêu như cây kẹo bông nhỏ.
Anh tốt với cô, cô càng muốn tốt với anh nhiều hơn.
Hoa Ngọc Thành nhìn lấy cô như vậy, cúi đầu xuống ăn hết tôm, dứt khoát mút cả ngón tay của cô Cao Thanh Thu nhịn không được bật cười, " Anh muốn ăn tay của em luôn sao?"
"Không thôi." Liền ngay cả người của cô anh đều muốn ăn tươi.
Cao Thanh Thu: "..."
-
Sau buổi cơm tối, Cao Thanh Thu đi tắm rửa, lúc đi ra ngoài, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành nằm ở trên giường, đang xem điện thoại của cô.
Cao Thanh Thu vội vàng đi tới: " Anh xem điện thoại của em làm cái gì?"
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, Cao Thanh Thu cướp lại điện thoại từ trong tay anh, Hoa Ngọc Thành thừa dịp đưa kéo cô vào trong ngực.
Cô mới vừa tắm xong, trên người còn vương lại mùi hương tươi mát ngọt dịu, da thịt thoạt trắng mềm như Đậu phụ, Hoa Ngọc Thành hôn một cái lên môi cô, để tay ở hông của cô, "Không nhìn ra Thanh Thu nhà chúng ta hiểu biết rất nhiều nha, cho nên bình thường em giả vờ ngây thơ có phải không?"
"Ai giả bộ ngây thơ? Ai chứ." Cao Thanh Thu nhìn anh một cái, vô tội nói: " Em chẳng biết gì hết."
Hoa Ngọc Thành nhìn cô vợ của mình, bị anh bắt tại trận mà còn làm bộ tỏ ra vô tội.
Anh không nhịn được nhếch mép lên, "Vậy mấy cuốn tiểu thuyết kia lấy từ đâu ra?"
"Người khác giới thiệu." Cao Thanh Thu nói.
"Người khác là ai?"
" Bạn bè trên mạng." Cao Thanh Thu không dám nhìn vào mắt anh, cảm giác chột dạ.
Hoa Ngọc Thành tiếp tục truy vấn, "Bạn nào?"
"..." Cao Thanh Thu nói: " Em có nói anh cũng không biết."
Đừng tưởng rằng cô không nhìn ra anh đang bẫy cô.
Cũng may hiện cô đang mang thai anh không giở trò đồi bại được.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Ngọc Thành, muốn đánh trống lảng, cô tựa vào trong ngực anh, nhìn vào mắt của anh, "Lâm Vi nói với em, có ấy muốn chia tay Tả Dục."
Hoa Ngọc Thành nhíu mày, "Sau đó thì sao."