Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-953
CHƯƠNG 953:
Sau khi hai người họ tiến vào liền thấy Hoa Châu Du cùng bà Hoa ở nơi đó, Tôn Tình hướng về phía Hoa Châu Du nói: " Chào cô Hoa Châu Du."
Hoa Châu Du nhìn thấy bà Cao, bởi vì hôm nay vui vẻ, cũng không có nói gì quá đáng.
Cao Thanh Thu ngủ một hồi, mở mắt, nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, phát hiện anh vẫn không đi xem mặt con, mà vẫn ở bên cạnh trông mình, trong mắt anh giống như có chút ươn ướt, chứa sự đau lòng đối với cô.
Nhìn thấy ánh mắt đó của anh trong nháy mắt, Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì khóc òa lên, " Ai Làm gì anh à?"
Bộ dáng này, làm cho cô đều có chút không biết làm như thế nào cho phải.
mặt Hoa Ngọc Thành nghiêm túc , lộ ra một nụ cười, giống như sau cơn mưa bầu trời lại có cầu vồng rực rỡ.
Anh hôn nhẹ lên mu bàn tay vô một cái, "Bảo Bối nhà anh cực khổ rồi!"
Anh vừa thương cô, đồng thời nội tâm lại có một loại kiêu ngạo mơ hồ, Anh-Hoa Ngọc Thành, hôm nay đã làm cha!
Anh và cô rốt cuộc đã có con trai!
Từ giờ trở đi, anh và cô đã có sợi dây liên kết thiêng liêng nhất trên đời này đó chính là con cái.
Cao Thanh Thu đưa tay ra, ôn nhu sờ mặt của anh.
Luôn cảm thấy vì anh, cho dù có phải cực khổ thế nào đi nữa cũng xứng đáng.
Nghe phía bên ngoài phòng nghỉ ngơi có giọng nói, Cao Thanh Thu hỏi: " Mọi người đều ở đây hả anh?"
"Ừm." Hoa Ngọc Thành nói: "Nhà em cũng tới rồi."
Cao Thanh Thu nghe thấy mẹ giọng nói của mình, nhưng có thể là kiêng kỵ Hoa Châu Du và bà Hoa, lại xem xét tới hoàn cảnh hôm nay đặc thù như vậy, bà Cao ngược lại cũng yên phận, không nói gì khó nghe.
Một lát sau, Tôn Tình cùng bà Cao tiến vào, lên tiếng chào hỏi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu hiện tại cần nghỉ ngơi, bọn họ cũng không có quấy rầy nhiều.
Hoa Châu Du mang bọn họ đi ra ngoài.
Hoa Châu Du tới sớm, ngày hôm qua cơ hồ cùng đi với Hoa Ngọc Thành, một mực trông cho đến khi Cao Thanh Thu sinh, giờ phút này chỉ muốn trở về trong nhà nghỉ ngơi một chút.
Hoa Ngọc Thành ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, thả vào bên cạnh Cao Thanh Thu, biểu tình trên mặt trước sau như một, vô cùng nghiêm túc, ngữ khí lại tràn đầy khoe khoang: " Em nhìn xem, có phải thằng bé rất giống anh hay không?"
Mặc dù không sinh được con gái như mong muốn, nhưng bây giờ sinh con trai, Hoa Tổng vẫn vô cùng vui vẻ.
Anh chính là như vậy, đừng nói Cao Thanh Thu sinh con trai, đoán chừng ngay cả sinh ra đứa trẻ có giới tính thứ ba anh cũng không nề hà.
Cao Thanh Thu bị bộ dáng đắc ý của Hoa Ngọc Thành chọc cười, " Để em nhìn con một cái nào."
Y tá ôm cho cô nhìn một cái, sau đó Cao Thanh Thu liền ngủ thiếp đi.
Hiện tại nhìn thấy bảo bối, nội tâm có một loại cảm giác kích động không hình dung ra được.
Cô có chút run rẩy mà đem bảo bối ôm lấy, cực khổ chín tháng mười ngày, vì thằng nhóc này chịu bao nhiêu khổ sở?
Hiện tại rốt cục cũng sinh ra được rồi!
Trong lòng của của Cao Thanh Thu, có một loại cảm giác kiêu ngạo xưa nay chưa từng có, so với lúc trước kiểm tra được đứng nhất trường còn kiêu ngạo hơn.
Bởi vì lúc trước lúc Cao Thanh Thu mang thai, mỗi lần Hoa Ngọc Thành muốn cùng cô thân thiết, thằng nhóc này đều sẽ đá Cao Thanh Thu để kháng nghị, không để cho Cao Thanh Thu bị Hoa Ngọc Thành " cho ăn hành ", cho nên trước khi nó ra đời, anh liền suy nghĩ tên cho đứa con trong bụng cô, chính là cái tên Bóng Đèn Nhỏ, truyền thuyết về cái tên này ra đời.
Cao Thanh Thu nhìn anh, hỏi: " Anh có muốn chụp ảnh làm kỉ niệm rồi gửi cho bạn anh không?"
Từ khi Cao Thanh Thu mang thai, mọi người đều rất chú ý, hiện tại sinh rồi, đương nhiên muốn chiêu cáo thiên hạ.
Hoa Ngọc Thành thấy cô lúc này còn nhớ chụp hình, cười nói: "Chị anh chụp rồi."
Đối với đứa bé này, cả nhà đều tích cực cực kì.
Chỉ là Hoa Ngọc Thành vẫn nghe Cao Thanh Thu, anh cầm điện thoại tới, một nhà ba người cùng nhau chụp một tấm.
Hoa Ngọc Thành gửi ảnh chụp vào group chat, rất nhanh trong nhóm sôi nổi hẳn lên.
Giang Hàng Chi: Chúc mừng lão đại! Chị dâu vất vả rồi!
Sau khi hai người họ tiến vào liền thấy Hoa Châu Du cùng bà Hoa ở nơi đó, Tôn Tình hướng về phía Hoa Châu Du nói: " Chào cô Hoa Châu Du."
Hoa Châu Du nhìn thấy bà Cao, bởi vì hôm nay vui vẻ, cũng không có nói gì quá đáng.
Cao Thanh Thu ngủ một hồi, mở mắt, nhìn lấy Hoa Ngọc Thành, phát hiện anh vẫn không đi xem mặt con, mà vẫn ở bên cạnh trông mình, trong mắt anh giống như có chút ươn ướt, chứa sự đau lòng đối với cô.
Nhìn thấy ánh mắt đó của anh trong nháy mắt, Cao Thanh Thu thiếu chút nữa thì khóc òa lên, " Ai Làm gì anh à?"
Bộ dáng này, làm cho cô đều có chút không biết làm như thế nào cho phải.
mặt Hoa Ngọc Thành nghiêm túc , lộ ra một nụ cười, giống như sau cơn mưa bầu trời lại có cầu vồng rực rỡ.
Anh hôn nhẹ lên mu bàn tay vô một cái, "Bảo Bối nhà anh cực khổ rồi!"
Anh vừa thương cô, đồng thời nội tâm lại có một loại kiêu ngạo mơ hồ, Anh-Hoa Ngọc Thành, hôm nay đã làm cha!
Anh và cô rốt cuộc đã có con trai!
Từ giờ trở đi, anh và cô đã có sợi dây liên kết thiêng liêng nhất trên đời này đó chính là con cái.
Cao Thanh Thu đưa tay ra, ôn nhu sờ mặt của anh.
Luôn cảm thấy vì anh, cho dù có phải cực khổ thế nào đi nữa cũng xứng đáng.
Nghe phía bên ngoài phòng nghỉ ngơi có giọng nói, Cao Thanh Thu hỏi: " Mọi người đều ở đây hả anh?"
"Ừm." Hoa Ngọc Thành nói: "Nhà em cũng tới rồi."
Cao Thanh Thu nghe thấy mẹ giọng nói của mình, nhưng có thể là kiêng kỵ Hoa Châu Du và bà Hoa, lại xem xét tới hoàn cảnh hôm nay đặc thù như vậy, bà Cao ngược lại cũng yên phận, không nói gì khó nghe.
Một lát sau, Tôn Tình cùng bà Cao tiến vào, lên tiếng chào hỏi Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu hiện tại cần nghỉ ngơi, bọn họ cũng không có quấy rầy nhiều.
Hoa Châu Du mang bọn họ đi ra ngoài.
Hoa Châu Du tới sớm, ngày hôm qua cơ hồ cùng đi với Hoa Ngọc Thành, một mực trông cho đến khi Cao Thanh Thu sinh, giờ phút này chỉ muốn trở về trong nhà nghỉ ngơi một chút.
Hoa Ngọc Thành ôm lấy Bóng Đèn Nhỏ, thả vào bên cạnh Cao Thanh Thu, biểu tình trên mặt trước sau như một, vô cùng nghiêm túc, ngữ khí lại tràn đầy khoe khoang: " Em nhìn xem, có phải thằng bé rất giống anh hay không?"
Mặc dù không sinh được con gái như mong muốn, nhưng bây giờ sinh con trai, Hoa Tổng vẫn vô cùng vui vẻ.
Anh chính là như vậy, đừng nói Cao Thanh Thu sinh con trai, đoán chừng ngay cả sinh ra đứa trẻ có giới tính thứ ba anh cũng không nề hà.
Cao Thanh Thu bị bộ dáng đắc ý của Hoa Ngọc Thành chọc cười, " Để em nhìn con một cái nào."
Y tá ôm cho cô nhìn một cái, sau đó Cao Thanh Thu liền ngủ thiếp đi.
Hiện tại nhìn thấy bảo bối, nội tâm có một loại cảm giác kích động không hình dung ra được.
Cô có chút run rẩy mà đem bảo bối ôm lấy, cực khổ chín tháng mười ngày, vì thằng nhóc này chịu bao nhiêu khổ sở?
Hiện tại rốt cục cũng sinh ra được rồi!
Trong lòng của của Cao Thanh Thu, có một loại cảm giác kiêu ngạo xưa nay chưa từng có, so với lúc trước kiểm tra được đứng nhất trường còn kiêu ngạo hơn.
Bởi vì lúc trước lúc Cao Thanh Thu mang thai, mỗi lần Hoa Ngọc Thành muốn cùng cô thân thiết, thằng nhóc này đều sẽ đá Cao Thanh Thu để kháng nghị, không để cho Cao Thanh Thu bị Hoa Ngọc Thành " cho ăn hành ", cho nên trước khi nó ra đời, anh liền suy nghĩ tên cho đứa con trong bụng cô, chính là cái tên Bóng Đèn Nhỏ, truyền thuyết về cái tên này ra đời.
Cao Thanh Thu nhìn anh, hỏi: " Anh có muốn chụp ảnh làm kỉ niệm rồi gửi cho bạn anh không?"
Từ khi Cao Thanh Thu mang thai, mọi người đều rất chú ý, hiện tại sinh rồi, đương nhiên muốn chiêu cáo thiên hạ.
Hoa Ngọc Thành thấy cô lúc này còn nhớ chụp hình, cười nói: "Chị anh chụp rồi."
Đối với đứa bé này, cả nhà đều tích cực cực kì.
Chỉ là Hoa Ngọc Thành vẫn nghe Cao Thanh Thu, anh cầm điện thoại tới, một nhà ba người cùng nhau chụp một tấm.
Hoa Ngọc Thành gửi ảnh chụp vào group chat, rất nhanh trong nhóm sôi nổi hẳn lên.
Giang Hàng Chi: Chúc mừng lão đại! Chị dâu vất vả rồi!