Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45: Anh Yêu Em Mất Rồi (Chu Tô)
- Tiểu Hoàng Tử họ Tống đó có gì hay đâu? Mà sao nhiều người thích vậy // Trần Diệp Thi - Con nhà quý tộc//
- Cậu ta còn mắc bệnh rất nặng nên ít ra ngoài // Đào Anh - Con nhà quý tộc//
- Vậy sao? //Trần Diệp Thi//
- Đúng vậy, tội cho Tiểu Bá Tước- Chu Chí Hâm phải chăm sóc một người bệnh //Đào Anh//
- Tiểu Bá Tước vừa đẹp lại thông minh mà lại theo một tên bệnh hoạn thật là uổng phí mà //Trần Diệp Thi//
Lúc này Tống Tân Hạo bước vào đi thẳng đến chỗ 2 cô nàng đang nói xấu cậu.
- Hai vị tiểu thư nhà nào vậy? //Tống Tân Hạo//
- Là Trần Gia và Đào Gia // Tần Vu - Người Hầu Thân Cận//
- Vậy sao? Dù sao ở đây tôi có quyền nhất đem 2 cô ta đến ngục tối giam 1 ngày vì tội xúc phạm người Hoàng Tộc //Tống Tân Hạo//
- Vâng, Tứ Hoàng Tử // Tần Vu//
- Xin tứ hoàng tử tha cho chúng tôi //Trần Diệp Thi//
- Tha sao? Không có trong từ điển của tôi //Tống Tân Hạo//
Không để 2 cô ta nói thêm gì nữa. Tần Vu đưa 2 cô ta đi.
- Đừng tức giận quá không tốt cho sức khỏe //Chu Chí Hâm//
- Hức... Chí Hâm Ca Ca, em khó chịu//Tống Tân Hạo//
- Khó chịu chỗ nào? //Chu Chí Hâm//
- Em đi không nổi, anh bế em về chỗ được không? //Tống Tân Hạo//
- Tứ Hoàng Tử đây là lớp học không phải là nhà đừng hành xử như thế //Tống Tân Hạo//
- Không chịu... hức...em mách Mẫu thân em đấy //Tống Tân Hạo//
- Anh sợ em luôn rồi đó //Chu Chí Hâm//
Anh bế cậu lên rồi về chỗ. Trong giờ học, tay cậu không yên phận mà đưa tay sờ khắp phần dưới của anh vì hai người đang ở góc khuất nên chẳng ai thấy. Chu Chí Hâm cực kì tức giận bỏ ra ngoài.
- Giận rồi sao? //Tống Tân Hạo//
Tống Tân Hạo thấy vậy liền chạy ra ngoài tìm anh.
- Chí Hâm ca ca, anh giận em sao? //Tống Tân Hạo//
- Hôm nay em có thấy trong người không khoẻ không? //Chu Chí Hâm//
- Có đấy, em đang bất ổn đây này. Khó chịu lắm //Tống Tân Hạo//
- Đưa tay ra anh khám cho em //Chu Chí Hâm//
- Này vấn đề không phải là thứ này mà là tâm bệnh đấy anh hiểu không? //Tống Tân Hạo//
- vậy thì khó chữa //Chu Chí Hâm//
- Chu Chí Hâm anh đang giả vờ sao? //Tống Tân Hạ/
- Không có, anh đang làm tròn bổn phận của mình //Chu Chí Hâm//
- Anh không có tình cảm với em sao //Tống Tân Hạo//
- Tình cảm đâu phải nói có là có được, Tứ Hoàng Tử đến giờ uống thuốc rồi //Chu Chí Hâm//
- Không uống //Tống Tân Hạo//
- Nếu em phát bệnh anh làm sao ăn nói với Tống Quốc Mẫu đây? //Chu Chí Hâm//
- Chu Chí Hâm anh muốn em tức chết sao? //Tống Tân Hạo//
- Không có //Chu Chí Hâm//
- Em hỏi anh anh có yêu em không? //Tống Tân Hạo//
- Anh....//Chu Chí Hâm//
- Không cần trả lời em hiểu câu trả lời của anh rồi! Em không phiền anh nữa // Tống Tân Hạo//
- Tân Hạo...//Chu Chí Hâm//
Cậu đã bỏ đi rất xa.
- Như thế cũng tốt //Chu Chí Hâm//
Ngày hôm sau, cậu không chờ anh cùng đến trường mà tự mình đến trường cùng người hầu thân cận của mình.
- Tân Hạo..//Chu Chí Hâm//
Cậu không quan tâm lời anh nói mà đi ra chỗ khác. Cứ thế cả hai đã không nói chuyện với nhau mấy ngày rồi. Chu Chí Hâm thì thấy rất khó chịu trong lòng, muốn lại gần cậu nhưng cậu càng tránh xa. Anh quyết định tìm cậu, nhưng cậu vẫn tránh vì thế anh bế cậu lên.
- Anh buông em ra //Tống Tân Hạo//
- Đừng nhúc nhích //Chu Chí Hâm//
- Em có biết mấy ngày qua anh buồn lắm không? Em tránh mặt anh không quan tâm anh khiến anh cực kì khó chịu trong lòng //Chu Chí Hâm//
- Vậy anh yêu em sao? //Tống Tân Hạo//
- Đúng anh yêu em mất rồi //Chu Chí Hâm//
- Vậy anh phải cưới em đấy //Tống Tân Hạo//
- Được thôi anh sẵn lòng//Chu Chí Hâm//
____
- Lão Công anh đang làm gì vậy//Tống Tân Hạo//
- Xử lí một số việc cho Đại ca//Chu Chí Hâm//
- Tên Trương Chân Nguyên này thật khiến người ta ghét mà //Tống Tân Hạo//
- Bảo bối em đừng nói như vậy, anh ấy cũng bận lắm, mà này sao em không về Tống Tộc mà cứ ở nhà anh suốt vậy //Chu Chí Hâm//
- Này anh có còn là người yêu em không? Em ở cùng anh vậy mà anh cũng muốn đuổi em đi, có người yêu nào như anh đây? //Tống Tân Hạo//
- Được rồi là anh sai, sai rồi bảo bối //Chu Chí Hâm//
- Như thế mới được, bỏ việc này đi lại đây với em //Tống Tân Hạo//
Anh bước lại cậu
- Em lo cho Tam Ca quá, anh đến giờ vẫn chưa có tung tích //Tống Tân Hạo//
- Em yên tâm anh giúp em tìm kiếm Nghiêm Hạo Tường //Chu Chí Hâm//
- Vẫn là anh tốt hơn //Tống Tân Hạo//
- Đại Hoàng Tử chắc ổn nhỉ //Chu Chí Hâm//
- Lúc trước không hề ổn nhưng bây giờ cùng Lưu Diệu Văn và Mã Gia Kỳ chăm sóc Tiểu Kiêu nên bây giờ ổn hơn rồi. Hi vọng sau này 3 cặp sẽ tương phùng //Tống Tân Hạo//
- Anh cũng hi vọng vậy //Chu Chí Hâm//
- Cậu ta còn mắc bệnh rất nặng nên ít ra ngoài // Đào Anh - Con nhà quý tộc//
- Vậy sao? //Trần Diệp Thi//
- Đúng vậy, tội cho Tiểu Bá Tước- Chu Chí Hâm phải chăm sóc một người bệnh //Đào Anh//
- Tiểu Bá Tước vừa đẹp lại thông minh mà lại theo một tên bệnh hoạn thật là uổng phí mà //Trần Diệp Thi//
Lúc này Tống Tân Hạo bước vào đi thẳng đến chỗ 2 cô nàng đang nói xấu cậu.
- Hai vị tiểu thư nhà nào vậy? //Tống Tân Hạo//
- Là Trần Gia và Đào Gia // Tần Vu - Người Hầu Thân Cận//
- Vậy sao? Dù sao ở đây tôi có quyền nhất đem 2 cô ta đến ngục tối giam 1 ngày vì tội xúc phạm người Hoàng Tộc //Tống Tân Hạo//
- Vâng, Tứ Hoàng Tử // Tần Vu//
- Xin tứ hoàng tử tha cho chúng tôi //Trần Diệp Thi//
- Tha sao? Không có trong từ điển của tôi //Tống Tân Hạo//
Không để 2 cô ta nói thêm gì nữa. Tần Vu đưa 2 cô ta đi.
- Đừng tức giận quá không tốt cho sức khỏe //Chu Chí Hâm//
- Hức... Chí Hâm Ca Ca, em khó chịu//Tống Tân Hạo//
- Khó chịu chỗ nào? //Chu Chí Hâm//
- Em đi không nổi, anh bế em về chỗ được không? //Tống Tân Hạo//
- Tứ Hoàng Tử đây là lớp học không phải là nhà đừng hành xử như thế //Tống Tân Hạo//
- Không chịu... hức...em mách Mẫu thân em đấy //Tống Tân Hạo//
- Anh sợ em luôn rồi đó //Chu Chí Hâm//
Anh bế cậu lên rồi về chỗ. Trong giờ học, tay cậu không yên phận mà đưa tay sờ khắp phần dưới của anh vì hai người đang ở góc khuất nên chẳng ai thấy. Chu Chí Hâm cực kì tức giận bỏ ra ngoài.
- Giận rồi sao? //Tống Tân Hạo//
Tống Tân Hạo thấy vậy liền chạy ra ngoài tìm anh.
- Chí Hâm ca ca, anh giận em sao? //Tống Tân Hạo//
- Hôm nay em có thấy trong người không khoẻ không? //Chu Chí Hâm//
- Có đấy, em đang bất ổn đây này. Khó chịu lắm //Tống Tân Hạo//
- Đưa tay ra anh khám cho em //Chu Chí Hâm//
- Này vấn đề không phải là thứ này mà là tâm bệnh đấy anh hiểu không? //Tống Tân Hạo//
- vậy thì khó chữa //Chu Chí Hâm//
- Chu Chí Hâm anh đang giả vờ sao? //Tống Tân Hạ/
- Không có, anh đang làm tròn bổn phận của mình //Chu Chí Hâm//
- Anh không có tình cảm với em sao //Tống Tân Hạo//
- Tình cảm đâu phải nói có là có được, Tứ Hoàng Tử đến giờ uống thuốc rồi //Chu Chí Hâm//
- Không uống //Tống Tân Hạo//
- Nếu em phát bệnh anh làm sao ăn nói với Tống Quốc Mẫu đây? //Chu Chí Hâm//
- Chu Chí Hâm anh muốn em tức chết sao? //Tống Tân Hạo//
- Không có //Chu Chí Hâm//
- Em hỏi anh anh có yêu em không? //Tống Tân Hạo//
- Anh....//Chu Chí Hâm//
- Không cần trả lời em hiểu câu trả lời của anh rồi! Em không phiền anh nữa // Tống Tân Hạo//
- Tân Hạo...//Chu Chí Hâm//
Cậu đã bỏ đi rất xa.
- Như thế cũng tốt //Chu Chí Hâm//
Ngày hôm sau, cậu không chờ anh cùng đến trường mà tự mình đến trường cùng người hầu thân cận của mình.
- Tân Hạo..//Chu Chí Hâm//
Cậu không quan tâm lời anh nói mà đi ra chỗ khác. Cứ thế cả hai đã không nói chuyện với nhau mấy ngày rồi. Chu Chí Hâm thì thấy rất khó chịu trong lòng, muốn lại gần cậu nhưng cậu càng tránh xa. Anh quyết định tìm cậu, nhưng cậu vẫn tránh vì thế anh bế cậu lên.
- Anh buông em ra //Tống Tân Hạo//
- Đừng nhúc nhích //Chu Chí Hâm//
- Em có biết mấy ngày qua anh buồn lắm không? Em tránh mặt anh không quan tâm anh khiến anh cực kì khó chịu trong lòng //Chu Chí Hâm//
- Vậy anh yêu em sao? //Tống Tân Hạo//
- Đúng anh yêu em mất rồi //Chu Chí Hâm//
- Vậy anh phải cưới em đấy //Tống Tân Hạo//
- Được thôi anh sẵn lòng//Chu Chí Hâm//
____
- Lão Công anh đang làm gì vậy//Tống Tân Hạo//
- Xử lí một số việc cho Đại ca//Chu Chí Hâm//
- Tên Trương Chân Nguyên này thật khiến người ta ghét mà //Tống Tân Hạo//
- Bảo bối em đừng nói như vậy, anh ấy cũng bận lắm, mà này sao em không về Tống Tộc mà cứ ở nhà anh suốt vậy //Chu Chí Hâm//
- Này anh có còn là người yêu em không? Em ở cùng anh vậy mà anh cũng muốn đuổi em đi, có người yêu nào như anh đây? //Tống Tân Hạo//
- Được rồi là anh sai, sai rồi bảo bối //Chu Chí Hâm//
- Như thế mới được, bỏ việc này đi lại đây với em //Tống Tân Hạo//
Anh bước lại cậu
- Em lo cho Tam Ca quá, anh đến giờ vẫn chưa có tung tích //Tống Tân Hạo//
- Em yên tâm anh giúp em tìm kiếm Nghiêm Hạo Tường //Chu Chí Hâm//
- Vẫn là anh tốt hơn //Tống Tân Hạo//
- Đại Hoàng Tử chắc ổn nhỉ //Chu Chí Hâm//
- Lúc trước không hề ổn nhưng bây giờ cùng Lưu Diệu Văn và Mã Gia Kỳ chăm sóc Tiểu Kiêu nên bây giờ ổn hơn rồi. Hi vọng sau này 3 cặp sẽ tương phùng //Tống Tân Hạo//
- Anh cũng hi vọng vậy //Chu Chí Hâm//
Bình luận facebook