Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 47: Gặp gỡ (2)
Duệ Trí sau khi lạc mất Diệu Phong liền đi khắp nơi tìm kiếm. Duệ Trí vô tình đụng vào một người đàn ông cao to. Ông ta ngồi xuống đỡ Duệ Trí dậy, phủi phủi trên người Duệ Trí
- Cô bé không sao chứ?
- Không sao ạ, con có hơi đau một chút //Duệ Trí//
- Ta xin lỗi, do ta vội quá nên va phải cháu
- Không sao ạ
- Cháu tên gì? Ta tên Tống Á Hiên
- Cháu tên Duệ Trí, cháu đến đây tìm Ba ruột với lại tìm người anh vừa thất lạc //Duệ Trí//
- Mẹ cháu không đi cùng cháu sao? //Tống Á Hiên//
- Papi bận công việc rồi ạ // Duệ Trí//
- Một đứa trẻ bỏ nhà đi như thế là không được, hay là con cứ ở nhà ta đến sáng rồi ta bảo người tìm ba cho con và tiện thể tìm Papi cho con //Tống Á Hiên//
- Đa tạ thúc thúc đẹp trai //Duệ Trí//
- Mau lại đây chú bế //Tống Á Hiên//
Bế Duệ Trí lên trong lòng anh cứ nghĩ "Cảm giác rất quen thuộc"
Còn Duệ Trí mỉm cười trong lòng cô vui sướng như được Ba của mình bồng vậy
- Nếu thúc thúc đẹp trai là ba của con thật tốt biết mấy nhỉ? //Duệ Trí//
Anh chỉ cười rồi đưa con bé đến Mã Tộc. Vì hiện giờ anh đang ở Mã Tộc với lại Mã - Tống - Lưu bây giờ đã cùng hợp tác tạo nên sự liên kết mạnh mẽ giữa các tộc.
_________
Chỗ của Diêụ Phong
Cục bột nhỏ này nằm gọn trong lòng của cậu bé kia. Một lúc sau một tiếng nói vọng đến
- Mã Trình Kiêu con ở đâu //Lưu Diệu Văn//
- Ba Văn con ở đây nè //Mã Trình Kiêu//
Cậu bé từ từ lôi đứa trẻ kia ra, Lưu Diệu Văn nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan sát tỉ mỉ đứa trẻ kia anh phát hiện đứa trẻ kia bị đánh dấu
- Là con làm? //Lưu Diệu Văn//
- Con vừa đến kì phát dục nên không kiềm chế được //Mã Trình Kiêu//
- Con về mà nói với Đại Baba của con //Lưu Diệu Văn//
Anh dứt lời liền bế Diệu Phong rồi cùng Mã Trình Kiêu đi về Mã Tộc.
_________
Mã Tộc
Tống Á Hiên đột nhiên đem một đứa trẻ trở về khiến người trong Mã Tộc kinh ngạc vì trước nay trừ Mã Trình Kiêu ra anh chưa bao giờ đối xử dịu dàng với một đứa trẻ. Anh còn bảo người làm đem đồ đến cho Duệ Trí thay còn bảo đem thuốc đến.
Trong Mã Tộc lại có lời đồn rằng Tống Á Hiên có con riêng, anh cũng không thèm để ý. Nhìn thấy Mã Gia Kỳ bước vào khiến anh nhớ ra điều gì đó
- A...quên mất là phải đi tìm Trình Kiêu //Tống Á Hiên//
- Không cần đâu, Lưu Diệu Văn vừa chuyển lời bảo tìm được nó rồi //Mã Gia Kỳ//
Không lâu sau Lưu Diệu Văn cũng đem hai đứa trẻ kia về. Mã Trình Kiêu là chuyện thường, nhưng đứa bé trong tay anh lại gây nên xôn xao. Mã Trình Kiêu vừa đi vừa cúi mặt. Mã Gia Kỳ hiểu rõ đứa con trai này cứ mỗi lần gây chuyện là biểu hiện như thế
- Đứa trẻ trên tay cậu là ai //Mã Gia Kỳ//
- Này Diệu Văn chỉ bảo cậu tìm Trình Kiêu ai bảo cậu đi tìm trẻ mồ côi? //Tống Á Hiên//
Một đứa trẻ khác chạy đến ôm chân Lưu Diệu Văn
- Baba người tìm con riêng à? Không phải chỉ cần có Yến Anh là được hay sao? //Lưu Yến Anh//
Cô nhóc này là con của Lưu Diệu Văn. 4 năm trước cũng chính là thời hạn mà anh đã nói nếu cậu không trở về anh sẽ quên đi tên Hai Tuấn Lâm cũng như kí ức về cậu. Anh đã đến chỗ Mễ Lạc để xoá đi phần kí ức giữa anh và cậu. Khi đó Mễ Lạc hỏi anh
- Yêu cậu ta sâu đậm đến thế tại sao lại muốn quên? //Mễ Lạc//
Anh mỉm cười đáp
- Hôm trước đã thấy em ấy, vốn có ý định quay lại cùng sống hạnh phúc nhưng lại bắt gặp cảnh một gia đình vui vẻ và hạnh phúc //Lưu Diệu Văn//
- Cậu có chắc muốn xoá //Mễ Lạc//
- Người đã không còn là của ta lời hứa lời thề cũng dần phai đi cớ sao phải chấp mê? //Lưu Diệu Văn//
- Người đã không còn là của ta lời hứa lời thề cũng dần phai đi cớ sao phải chấp mê? //Lưu Diệu Văn//
- Tôi hiểu rồi //Mễ Lạc//
Sau đó người tên Mễ Lạc xoá đi phần kí ức của anh và cậu. Ngày hôm sau, anh phải lâý vợ người mà Lưu Quốc Mẫu sắp đặt.
- ----Thực Tại
- Yến Anh đừng quậy, đây là vợ tương lai của Mã Trình Kiêu //Lưu Diệu Văn//
Nghe anh nói người trong nhà hoảng hốt, Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên đang uống trà thì bị sặc. Không thể tin được cậu nhóc 6 tuổi đã có vợ tương lai.
- Đứa trẻ này bị gì vậy //Tống Á Hiên//
- Đánh dấu //Lưu Diệu Văn//
Tống Á Hiên nghe xong liền đến xoa đâù Mã Trình Kiêu
- Tiểu Tử giỏi đấy, lúc trước Ba Hiên của con và Ba của con làm chuyện đó khi trên 10 tuổi vậy mà con mới có 6 tuổi đã //Tống Á Hiên//
- Ba à, con chỉ đánh dấu chứ chưa làm gì //Mã Trình Kiêu//
- Vậy sao //Tống Á Hiên//
- Sau này trừ lương Tống Á Hiên vì tội làm hư con trai của tôi //Mã Gia Kỳ//
- Này Mã Gia Kỳ cậu nói lý lẽ một tí đi //Tống Á Hiên//
- Ở đây tôi là lý lẽ //Mã Gia Kỳ//
- Tức chết mà //Tống Á Hiên//
Duệ Trí sau khi thay đồ xong liền xuống dưới phòng chạy đến chỗ mọi người, Duệ Trí nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia liền kêu lên
- Diệu Phong...anh bị gì vậy //Duệ Trí//
_________
- Cô bé không sao chứ?
- Không sao ạ, con có hơi đau một chút //Duệ Trí//
- Ta xin lỗi, do ta vội quá nên va phải cháu
- Không sao ạ
- Cháu tên gì? Ta tên Tống Á Hiên
- Cháu tên Duệ Trí, cháu đến đây tìm Ba ruột với lại tìm người anh vừa thất lạc //Duệ Trí//
- Mẹ cháu không đi cùng cháu sao? //Tống Á Hiên//
- Papi bận công việc rồi ạ // Duệ Trí//
- Một đứa trẻ bỏ nhà đi như thế là không được, hay là con cứ ở nhà ta đến sáng rồi ta bảo người tìm ba cho con và tiện thể tìm Papi cho con //Tống Á Hiên//
- Đa tạ thúc thúc đẹp trai //Duệ Trí//
- Mau lại đây chú bế //Tống Á Hiên//
Bế Duệ Trí lên trong lòng anh cứ nghĩ "Cảm giác rất quen thuộc"
Còn Duệ Trí mỉm cười trong lòng cô vui sướng như được Ba của mình bồng vậy
- Nếu thúc thúc đẹp trai là ba của con thật tốt biết mấy nhỉ? //Duệ Trí//
Anh chỉ cười rồi đưa con bé đến Mã Tộc. Vì hiện giờ anh đang ở Mã Tộc với lại Mã - Tống - Lưu bây giờ đã cùng hợp tác tạo nên sự liên kết mạnh mẽ giữa các tộc.
_________
Chỗ của Diêụ Phong
Cục bột nhỏ này nằm gọn trong lòng của cậu bé kia. Một lúc sau một tiếng nói vọng đến
- Mã Trình Kiêu con ở đâu //Lưu Diệu Văn//
- Ba Văn con ở đây nè //Mã Trình Kiêu//
Cậu bé từ từ lôi đứa trẻ kia ra, Lưu Diệu Văn nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan sát tỉ mỉ đứa trẻ kia anh phát hiện đứa trẻ kia bị đánh dấu
- Là con làm? //Lưu Diệu Văn//
- Con vừa đến kì phát dục nên không kiềm chế được //Mã Trình Kiêu//
- Con về mà nói với Đại Baba của con //Lưu Diệu Văn//
Anh dứt lời liền bế Diệu Phong rồi cùng Mã Trình Kiêu đi về Mã Tộc.
_________
Mã Tộc
Tống Á Hiên đột nhiên đem một đứa trẻ trở về khiến người trong Mã Tộc kinh ngạc vì trước nay trừ Mã Trình Kiêu ra anh chưa bao giờ đối xử dịu dàng với một đứa trẻ. Anh còn bảo người làm đem đồ đến cho Duệ Trí thay còn bảo đem thuốc đến.
Trong Mã Tộc lại có lời đồn rằng Tống Á Hiên có con riêng, anh cũng không thèm để ý. Nhìn thấy Mã Gia Kỳ bước vào khiến anh nhớ ra điều gì đó
- A...quên mất là phải đi tìm Trình Kiêu //Tống Á Hiên//
- Không cần đâu, Lưu Diệu Văn vừa chuyển lời bảo tìm được nó rồi //Mã Gia Kỳ//
Không lâu sau Lưu Diệu Văn cũng đem hai đứa trẻ kia về. Mã Trình Kiêu là chuyện thường, nhưng đứa bé trong tay anh lại gây nên xôn xao. Mã Trình Kiêu vừa đi vừa cúi mặt. Mã Gia Kỳ hiểu rõ đứa con trai này cứ mỗi lần gây chuyện là biểu hiện như thế
- Đứa trẻ trên tay cậu là ai //Mã Gia Kỳ//
- Này Diệu Văn chỉ bảo cậu tìm Trình Kiêu ai bảo cậu đi tìm trẻ mồ côi? //Tống Á Hiên//
Một đứa trẻ khác chạy đến ôm chân Lưu Diệu Văn
- Baba người tìm con riêng à? Không phải chỉ cần có Yến Anh là được hay sao? //Lưu Yến Anh//
Cô nhóc này là con của Lưu Diệu Văn. 4 năm trước cũng chính là thời hạn mà anh đã nói nếu cậu không trở về anh sẽ quên đi tên Hai Tuấn Lâm cũng như kí ức về cậu. Anh đã đến chỗ Mễ Lạc để xoá đi phần kí ức giữa anh và cậu. Khi đó Mễ Lạc hỏi anh
- Yêu cậu ta sâu đậm đến thế tại sao lại muốn quên? //Mễ Lạc//
Anh mỉm cười đáp
- Hôm trước đã thấy em ấy, vốn có ý định quay lại cùng sống hạnh phúc nhưng lại bắt gặp cảnh một gia đình vui vẻ và hạnh phúc //Lưu Diệu Văn//
- Cậu có chắc muốn xoá //Mễ Lạc//
- Người đã không còn là của ta lời hứa lời thề cũng dần phai đi cớ sao phải chấp mê? //Lưu Diệu Văn//
- Người đã không còn là của ta lời hứa lời thề cũng dần phai đi cớ sao phải chấp mê? //Lưu Diệu Văn//
- Tôi hiểu rồi //Mễ Lạc//
Sau đó người tên Mễ Lạc xoá đi phần kí ức của anh và cậu. Ngày hôm sau, anh phải lâý vợ người mà Lưu Quốc Mẫu sắp đặt.
- ----Thực Tại
- Yến Anh đừng quậy, đây là vợ tương lai của Mã Trình Kiêu //Lưu Diệu Văn//
Nghe anh nói người trong nhà hoảng hốt, Mã Gia Kỳ và Tống Á Hiên đang uống trà thì bị sặc. Không thể tin được cậu nhóc 6 tuổi đã có vợ tương lai.
- Đứa trẻ này bị gì vậy //Tống Á Hiên//
- Đánh dấu //Lưu Diệu Văn//
Tống Á Hiên nghe xong liền đến xoa đâù Mã Trình Kiêu
- Tiểu Tử giỏi đấy, lúc trước Ba Hiên của con và Ba của con làm chuyện đó khi trên 10 tuổi vậy mà con mới có 6 tuổi đã //Tống Á Hiên//
- Ba à, con chỉ đánh dấu chứ chưa làm gì //Mã Trình Kiêu//
- Vậy sao //Tống Á Hiên//
- Sau này trừ lương Tống Á Hiên vì tội làm hư con trai của tôi //Mã Gia Kỳ//
- Này Mã Gia Kỳ cậu nói lý lẽ một tí đi //Tống Á Hiên//
- Ở đây tôi là lý lẽ //Mã Gia Kỳ//
- Tức chết mà //Tống Á Hiên//
Duệ Trí sau khi thay đồ xong liền xuống dưới phòng chạy đến chỗ mọi người, Duệ Trí nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia liền kêu lên
- Diệu Phong...anh bị gì vậy //Duệ Trí//
_________
Bình luận facebook