-
Chương 561-565
Chương 561 Nước quá trong thì không có cá
Tử Hoàn Kiều thông báo, ba ngày sau sẽ dẫn theo tộc trưởng các gia tộc tứ phẩm trở lên tại Thiên Vũ Quốc truyền tống tới Thiên Hàn thành, chính thức quy hàng Lục Ly.
Bắc Mạc có ba đại vương quốc và Thiên Hồ Đảo, hiện tại chỉ còn mỗi Thiên Lương Quốc. Nhận được hung tin, Thiên Lương Quốc hoảng, vấn đề là bọn hắn đầu hàng thì được gì? Dạ Lệ vô cùng rõ ràng, trận chiến Bạch Đế Sơn đã đẩy hắn kết oán với Lục Ly.
Dạ Lệ đành phải một mặt bố trí con em Dạ gia bí mật lẩn trốn, một mặt phái sứ giả đến Thiên Hàn Thành đàm phán cùng Lục Ly.
Kết quả khiến người Dạ gia triệt để nghẹn lời!
Lục Ly không gặp sứ giả, chỉ phái Yên phu nhân ra mặt đàm phán. Yên phu nhân nói một câu, Dạ gia chỉ có một con đường, đầu hàng vô điều kiện, như vậy mới có thể tránh miễn toàn tộc bị diệt.
Trong lòng Yên phu nhân đang nín một bụng lửa, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ đều chết ở trong tay đám người Đỗ Hành Dạ Lệ. Tử Hoàn Kiều có quan hệ tốt với Lục Ly, Đỗ Tranh nàng không thể chọc, Đỗ Hành đã chết, Dạ Lệ tự nhiên trở thành nơi trút giận cho nàng.
Dạ gia hết cách, chỉ còn nước tử chiến!
Mười lăm ngày sau, Thiên Hàn Quốc về cơ bản đã được bình định, Lục Ly vung tay lên, lệnh cho Vũ Hóa Thần mang binh xuất chinh. Đồng thời để Tử Hoàn Kiều dẫn theo cường giả Thiên Vũ Quốc, từ một hướng khác đánh vào Thiên Lương Quốc.
Điều kiện Lục Ly đưa ra cho Tử gia quá ưu đãi, dù đám người Yên phu nhân Vũ Hóa Thần không nói gì, nhưng trong lòng khẳng định là có băn khoăn, bởi thế Lục Ly muốn Tử gia ra chút sức lực, bằng không khó mà phục chúng.
Tử Hoàn Kiều tự nhiên biết đạo lý này, lập tức triệu tập cường giả Thiên Vũ Quốc, tụ tập một vạn đại quân tiến đánh Thiên Lương quốc.
Lục Ly không theo quân xuất kích, loại chiến dịch đồ sát kiểu này chẳng có gì hay ho. Nhiều cường giả như vậy mà còn không hạ được Thiên Lương Quốc, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều chết quách cho xong.
Yên phu nhân không khiến Lục Ly thất vọng, đại quân còn chưa xuất chinh, toàn bộ tình hình Thiên Lương Quốc đã được thăm dò rõ ràng. Vốn những chuyện này là do đám người Dạ Tra làm, giờ lại không cần dùng, chỉ bằng một mình Yên phu nhân đã xử lý gọn gàng.
Lục Ly vô tâm tu luyện, mỗi ngày liền bồi cùng Lục Phi Tuyết. Bạch Hạ Sương cũng ở lại không đi, ngày ngày đi theo hai người bọn họ. Yên phu nhân rõ ràng có ý khác, Bạch Hạ Sương và Lục Ly mới chỉ là bằng hữu, nàng hy vọng hai người có thể tiến thêm một bước.
Lục Phi Tuyết cũng không tu luyện, nàng không việc gì lại cùng Bạch Hạ Sương tán gẫu tâm sự, hỏi dò tình hình Bắc Mạc, hỏi dò quan hệ giữa các thế lực... vân vân.
Lục Ly không có thời gian đi quản lý những chuyện này, Lục Ly cũng đã nói muốn nàng hỗ trợ, chính hắn phải bận rộn tu luyện, bởi thế về sau tất cả mọi chuyện đều sẽ được chuyển giao cho Lục Phi Tuyết.
Mặc dù không đến hỏi rõ từng chi tiết, nhưng đại sự khẳng định vẫn phải hỏi tới. Đã muốn quản lý toàn bộ Bắc Mạc, tình huống như vậy cũng nên thăm dò rõ ràng.
Bạch Hạ Sương hồn nhiên ngây thơ, Lục Phi Tuyết lại là cô cô của Lục Ly, nàng hỏi cái gì Bạch Hạ Sương đáp cái đó, qua mấy ngày Lục Phi Tuyết dần dần đã có chút hiểu rõ về tình hình Bắc Mạc.
Rốt cuộc là tiểu thư xuất thân hào môn, mặc dù Lục Phi Tuyết chưa từng quản lý qua, nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy. Lục gia nhà lớn nghiệp lớn, tài nguyên như khoáng mạch dược điền linh sơn... nhiều vô số kể, trưởng lão chấp sự cũng rất nhiều, bộ môn càng là khổng lồ, Bắc Mạc cỏn con này tính ra còn chưa bằng một vực của Lục gia, quản lý không phải là điều gì quá khó khăn.
Lục Ly đã đáp lên bộ khung cơ bản, Yên phu nhân chủ nội, Vũ Hóa Thần chủ ngoại, thật ra cũng không có quá nhiều việc phải làm. Tiếp sau đó liền là chỉnh hợp các loại tài nguyên, trấn áp và trợ cấp các thế lực địa phương, an dân, xác nhận quyền uy tuyệt đối của Lục Ly....
Quản lý thiên hạ nói cho cùng rất đơn giản, một là nội ưu, hai là ngoại hoạn, chỉ cần xử lý tốt hai phương diện này là được.
Ngoại hoạn hiện tại có Khương Khinh Linh giúp đỡ, trong thời gian ngắn không cần phải bận tâm. Nội ưu tức là phải khiến cho thiên hạ ổn định, khiến cho tất cả mọi người phục tùng quản lý, để các gia tộc yên ổn phát triển, nói đến cùng vẫn là vấn đề phân phối lợi ích.
Lục Ly khẳng định là phải chiếm đầu to, bằng không hắn về lại Bắc Mạc làm gì? Quá trình phân phối lợi ích tiếp sau đó khẳng định sẽ không đồng đều, lúc này chỉ có thể dùng hai loại thủ đoạn. Một là lôi kéo, hai là trấn áp, tóm lại phải để các gia tộc có miếng cơm ăn, phải để tất cả mọi người cùng đi theo làm việc cho Lục Ly.
…
Tùy theo thời gian trôi đi, hai lộ đại quân đã bắt đầu tiến đánh Thiên Lương Quốc, một đường là thế như chẻ tre, đi qua nơi đâu thành trì lớn nhỏ nơi đó dồn dập đổi màu cờ, rất nhiều cường giả gia tộc bị chém giết. Thực ra cũng có không ít gia tộc sớm có tâm đầu hàng, đại quân vừa đến liền hạ vũ khí quy phục…
Nhưng mà!
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều lại hạ lệnh đồ sát, mặc kệ ngươi đầu hàng hay không, tất cả đều giết sạch. Các gia tộc Thiên Lương Quốc vừa biết chuyện, lập tức kiên quyết tử thủ, tử chiến đến cùng.
Bởi thế tốc độ thôi tiến của hai lộ đại quân bắt đầu chậm lại, mới đầu một ngày có thể hạ mấy chục thành, giờ một ngày chỉ có thể công chiếm mười mấy thành, thậm chí còn có số ít tử thương.
Tin tức truyền về Thiên Hàn thành, Lục Ly giận tím mặt!
- Truyền lệnh cho Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều, nếu không thể đánh cho đàng hoàng thì rút về, ta đích thân mang binh đi đánh.
Lục Ly lạnh lùng nhìn Yên phu nhân, phẫn nộ quát. Yên phu nhân lại không nhúc nhích, khẽ mỉm cười ra:
- Công tử, mệnh lệnh này ngươi không thể hạ được.
- Hả?
Trong mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, nhìn chằm chằm Yên phu nhân nói:
- Làm sao? Đến cả ngươi đều không nghe lệnh ta? Ngươi cũng muốn phản?
Lục Ly vừa phát nộ, khí thế đủ mười, tựa như một con sư tử vương dựng đứng lông bờm.
Chương 562 Khiêu khích
Yên phu nhân lại không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn cười nói:
- Không phải không nghe lệnh ngươi, dù công tử muốn Bạch Yên đi chết, Bạch Yên cũng tuyệt không chớp mắt. Công tử có thể bớt giận, lắng nghe ta giải thích được không?
Lục Ly thở hổn hển ngồi xuống, quát lạnh nói:
- Nói đi, hôm nay không cho ta một lời giải thích thỏa đáng, ta treo ngươi lên trước cửa hoàng cung.
Yên phu nhân cười nói:
- Công tử, ngươi có từng nghe qua câu nước quá trong thì không có cá? Vì sao Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều phải một đường đồ sát? Tự nhiên là muốn cướp đoạt tài phú của những gia tộc kia, hơn nữa đầu to trong tài phú cướp đoạt được khẳng định đều phải nộp lên. Còn nữa, những người kia không chết, toàn bộ đều đầu hàng, như vậy địa bàn vẫn là của bọn hắn, khoáng mạch linh sơn... những tài nguyên này vẫn nằm trong tay bọn hắn, chẳng lẽ phải cường hành bắt bọn hắn giao ra?
- Đánh trận quá dễ dàng, phong thưởng sau đó từ đâu mà tới? Không chiếm được địa bàn, công tử lấy gì sắc phong công thần? Còn về bên phía chúng ta cũng chết không ít người, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều khẳng định cũng là vì công tử cân nhắc. Người chết đều là đệ tử gia tộc Thiên Hàn Quốc vừa quy hàng, cường giả những gia tộc này chết đi, phía Thiên Hàn quốc liền trống ra không ít địa bàn. Tài nguyên các gia tộc đó chiếm giữ, sau này đều về tay công tử...
- Ách?
Lục Ly trợn tròn mắt, lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, không nghĩ tới trong này còn có nhiều cong cong nhiễu nhiễu như vậy. Nếu Yên phu nhân không giải thích, hắn căn bản không nghĩ tới phương diện này.
Trên đời quả nhiên có quang minh thì cũng có hắc ám, chuyện dơ bẩn sau tấm màn đen thực sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Tất cả các gia tộc đều đầu hàng, chẳng lẽ Lục Ly phải cường hành cướp đoạt các tài nguyên như khoáng mạch linh sơn dược điền... mà các gia tộc đó đang chiếm giữ
Mọi người đi theo ngươi là vì kiếm miếng cơm ăn, ngươi lại muốn cướp bát cơm của người ta? Trước không quản việc này có hợp lý hay không, chí ít thanh danh truyền đi ra rất không dễ nghe.
Vũ Hóa Thần, Minh Vũ, Bạch gia, Tử gia, hoặc ngay cả đám người Dạ Tra... ai mà không muốn tài nguyên? Thanh Loan Tộc ở trong tiểu thế giới kia, tài nguyên ít đến thương cảm, rất nhiều tài nguyên đều là mang ra từ tổ địa trước lúc bị diệt tộc, dùng một điểm liền ít một điểm..
Ai nấy trông mong chờ gạo xuống nồi, chính bản thân Lục Ly cũng càng cần lượng lớn linh tài.
Lục Ly muốn nhanh chóng trở nên cường đại, vậy liền cần lượng lớn linh tài đỉnh cấp. Tu luyện Huyền lực phải cần đan dược tốt nhất, tu luyện Hồn Đàm chí ít cũng cần Hồn Tinh, ngưng tụ Mệnh Luân phải có linh tài đi kèm. Lục Phi Tuyết cũng cần tu luyện, linh tài Quân Hầu Cảnh đều rất đắt đỏ, Minh Vũ phải tu luyện, đám người Dạ Tra phải tu luyện, lượng linh tài những người này cần sẽ là con số trên trời.
Rất nhiều linh tài đỉnh cấp ở Bắc Mạc không có, tỉ như Thăng Long Thảo, tỉ như Hồn Tinh, hoặc là linh tài tu luyện càng tốt hơn nữa.
Những linh tài đó đều cần tới Trung Châu mua sắm, Lục Ly quen biết Khương Khinh Linh, nhưng hắn không khả năng để Khương Khinh Linh đưa tặng hắn. Đưa nhiều Khương gia nhất định sẽ có ý kiến, bởi thế cần bên này cầm ra vô số tài nguyên để trao đổi ..
Một cường giả thiên tài không chỉ phải có tư chất nghịch thiên, còn cần vô tận tài nguyên chồng thêm vào. Lục Nhân Hoàng thiên tư tung hoành, nhưng nếu không có Lục gia cung cấp tài nguyên, dựa vào chính bản thân hắn liền có thể tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh?
Đừng đùa!
Ở cái thế giới này, không có đại gia tộc nâng đỡ, không có vô số tài nguyên chồng lên, căn bản không khả năng trở thành cường giả.
Mới đầu tu luyện còn đỡ, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh hoặc Nhân Hoàng Cảnh, mỗi loại linh tài cần dùng đều có giá trên trời. Nếu không có địa bàn, không có tài nguyên, ngươi chỉ còn cách cướp đoạt, hoặc tiến vào các tuyệt địa mạo hiểm. Như thế hậu quả sẽ là, hoặc bị đại gia tộc truy sát, hoặc tiến vào tuyệt địa, có đi mà không có về.
Mặc dù trước lúc trở lại Bắc Mạc, Lục Ly sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng lúc này vẫn không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, nhất tướng công thành vạn cốt khô, giờ đây hắn mới thực sự thể hội được câu nói này.
Vấn đề là nếu không tranh, hắn liền không cách nào trở nên càng mạnh, kết cục sau cùng liền là bị người đồ sát. Cha mẹ vĩnh viễn chịu khổ dưới Hàn Băng Thâm Uyên, Lục Linh cũng cơ khổ lẻ loi, nói không chừng lúc này còn đang bị người ngược đãi.
- Thôi, thôi!
Lục Ly khoát tay, không truy cứu việc này nữa, Yên phu nhân khom người nói:
- Công tử trạch tâm nhân hậu, những chuyện này ngươi đừng dính vào, dù sao Bạch Yên cũng bị người mắng Độc Quả Phụ quen rồi, việc này cứ để ta xử lý.
Lục Ly liếc mắt nhìn sang, Yên phu nhân cong người lại, ngửa mặt lên, cổ áo vốn đã mở rất thấp, lúc này nhìn từ góc độ Lục Ly, mảnh trắng bóng trước ngực lập tức thu gọn vào trong mắt.
Ừng ực
Lục Ly âm thầm nuốt xuống nước miệng, tròng mắt trợn tròn. Yên phu nhân thấy thần sắc đó của Lục Ly, vẻ mặt càng thêm vũ mị, mắt ưng ửng nước, rất là chọc người…
Cũng may ý chí lực Lục Ly tương đối cường đại, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt nói:
- Phu nhân, những chuyện này ngươi toàn quyền xử lý. Chẳng qua có một điểm nhất định phải thông cáo ba quân, không được chém giết bình dân, không được giết lương mạo công?
- Vâng!
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, lại chưa lui ra mà cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Công tử gần đây rất là mệt nhọc, thiếp thân hiểu một chút phương pháp xoa bóp, có thể thư hoãn mệt nhọc, hay là để thiếp thân xoa bóp cho công tử một phen?
Lục Ly há còn không biết Yên phu nhân định làm gì? Nhưng lúc này hắn chính đang độ tuổi huyết khí phương cương, lại có được một nữ tử xinh đẹp như thế có thể mặc mình muốn làm gì thì làm, còn không cần để ý bất kỳ hậu hoạn nào, nói trong lòng không có nửa điểm ý nghĩ là gạt người.
Nội tâm hắn đang thiên nhân giao chiến, Yên phu nhân lại cười tủm tỉm đi tới, tay ngọc đặt trên vai Lục Ly, đè hắn trên ghế. Sau đó hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa vuốt bả vai và cổ Lục Ly.
Chương 563 Khiêu khích
Không thể không nói thủ pháp Yên phu nhân thật sự rất không sai, lực đạo cực vừa vặn, đoạn thời gian này Lục Ly nhìn như không làm gì, thật ra áp lực trong lòng lại rất lớn. Lúc này được người xoa bóp một phen, toàn thân đều cảm thấy thư thái, liền cũng nhắm mắt hưởng thụ không nói gì.
Động tác Yên phu nhân cũng rất quy củ, giúp đỡ Lục Ly xoa bóp bả vai, cổ gáy và sau lưng, tiếp đó lại chuyển sang bóp tay chân, động tác rất nhuần nhuyễn, xem ra trước kia từng được tiếp thụ huấn luyện.
Lục Ly thấy Yên phu nhân chưa từng có hành động gì quá phận, cứ thế nhắm mắt hưởng thụ. Chỉ là một lát sau, hắn đột nhiên cảm giác được phía sau có một thân thể mềm mại nóng bỏng dựa sát lại gần, hai đoàn thịt mềm dán ở trên lưng, cực kỳ co dãn. Mặc dù hắn là trai tân, nhưng cũng biết được đó là thứ gì, bắp thịt toàn thân lập tức căng cứng, miệng đắng lưỡi khô, bụng dưới vọt lên một cỗ tà hỏa.
Cũng may rất nhanh Yên phu nhân liền tách người ra, hai tay nàng chính đang xoa bóp tay Lục Ly, nhìn qua có vẻ vừa rồi chỉ là không cẩn thận đụng chạm phải.
Tâm tạng Lục Ly đề lên tận cuống họng, Yên phu nhân bỗng chợt xoay ngoài, đứng ở trước mặt Lục Ly, sau đó ngồi xổm xuống bắt đầu giúp hắn bóp đùi.
Tay ngọc của Yên phu nhân không ngừng lướt qua trên đùi hắn, Lục Ly rốt cuộc chịu hết nổi, thân dưới có phản ứng, hung khí dưới đũng quần gồ lên.
Hai chân Yên phu nhân đang xổm trên mặt đất, giúp Lục Ly xoa bóp chân, một tròng mắt ngập nước, như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm đũng quần Lục Ly nhô lên.
Lục Ly nhịn không được mở mắt nhìn xuống, thấy được nét mặt yêu diễm kia, thấy được ánh mắt nàng chính đang nhìn chằm chằm nơi không nên nhìn, thấy được phiến trắng nõn trước ngực, lập tức cảm giác trong đầu “Oanh” lên một tiếng, tưởng như muốn nổ tung.
Đợi khi tay ngọc Yên phu nhân men theo bắp đùi lướt xuống, nhẹ nhàng đụng chạm nơi không nên đụng chạm, Lục Ly càng là thiếu chút bạo tẩu.
Hô hô
Trong cổ họng hắn vọng ra tiếng hít thở nặng nề, đột nhiên mở miệng trầm giọng quát:
- Được rồi, đứng dậy, xoay người sang chỗ khác!
Phản ứng đầu tiên của Yên phu nhân là khẽ giật mình, sau đó cười khúc khích đứng lên, xoay người chĩa cặp mông nở nang vào mắt Lục Ly, còn cố ý khẽ vặn vẹo.
Ba!
Lục Ly giơ tay lên hung hăng phách mấy chưởng lên cặp mông đẫy đà đó, lực đạo đủ mười, đánh cho Yên phu nhân chảy cả nước mắt.
Yên phu nhân ủy khuất quay người, Lục Ly lại lạnh lùng nói:
- Lần sau đừng dùng trò mèo này với ta, ta tuyệt không khinh tha nữa đâu, đi xuống đi!
Nhìn nét mặt lạnh lùng như băng, ánh mắt thâm thúy tựa hồ xuyên thủng nội tâm người đối diện của Lục Ly, Yên phu nhân vội vàng thu lại nước mắt, sợ hãi quỳ xuống nói:
- Công tử bớt giận, Bạch Yên biết sai rồi.
- Đi xuống!
Lục Ly vung tay lên, không nhìn lại Yên phu nhân lấy một lần, kẻ sau nơm nớp đi ra.
Đợi người đi rồi, Lục Ly mới thở phào một hơi, Yên phu nhân khiêu khích rất đúng chỗ, vừa rồi hắn thiếu chút nhịn không được.
Chẳng qua Yên phu nhân đã xem thường ý chí lực của Lục Ly, ba ngày ba đêm dày vò như địa ngục ở Tà Vu Sơn khiến ý chí lực Lục Ly trở nên kiên định dị thường.
Dụng ý Yên phu nhân quá rõ ràng, đại chiến sắp hạ màn, Bắc Mạc sắp nhất thống. Sau khi thống nhất tự nhiên sẽ là phân chia lợi ích, nếu lúc này nàng bò được lên giường Lục Ly, dù chỉ là một lần, cũng có thể giúp Bạch gia giành được lợi ích lớn vô cùng.
Lục Ly rất rõ ràng điểm này, bởi thế Yên phu nhân không thể lên giường của hắn, chí ít hiện tại không thể.
Lục Ly ngồi trong đại điện một lát, đang định về lại hậu viện, đột nhiên Minh Vũ tiến vào bẩm báo, nói Liễu Di tới.
Thật ra sứ giả Liễu gia Cửu trưởng lão và Lạc Thần Thành Bùi An đã tới từ rất sớm, chẳng qua Lục Ly không thời gian gặp hai người, giờ Liễu Di tới hắn tự nhiên phải gặp một lần.
Lục Ly giao lại Lạc Thần Đảo cho Liễu Di, như thế cũng tính là trả hết nợ ân tình cho Liễu gia, bởi thế hắn mới không gặp Cửu trưởng lão, hắn không muốn nhiều thêm một bên tới phân lợi ích.
Liễu Di rõ ràng đã trưởng thành hơn trước kia rất nhiều, cảnh giới cũng có chút tăng trưởng, đã đạt đến Hồn Đàm Cảnh, xem ra Lạc Thần Thành đã được nàng khống chế triệt để.
Liễu Di gặp mặt không nhắc tới yêu cầu gì, chỉ nói muốn theo ở bên người Lục Ly, vô luận Lục Ly an bài thế nào nàng đều chấp nhận, dù chỉ làm một thị nữ cũng cam lòng.
Lục Ly cự tuyệt, dụng ý Liễu Di thế nào hắn rất rõ ràng. Liễu Di quá rõ tính cách của hắn, đi theo bên người hắn… chỉ cần hắn không chết, ngày sau Liễu gia nhất định có thể gà chó thăng thiên.
Lục Ly có quá nhiều chuyện phải làm, không muốn hao tâm tổn trí với Liễu gia, hắn để Liễu Di trở về tiếp tục làm đảo chủ Lạc Thần Đảo. Nếu có chuyện gì thì có thể tới tìm, giúp được hắn nhất định sẽ giúp.
Lời nói tới mức này, Liễu Di làm sao còn không biết tốt xấu? Thật ra lúc này có được Lạc Thần Thành Liễu Di đã rất thỏa mãn, chỉ là dã tâm các trưởng lão Liễu gia quá lớn.
Nàng u ám rời đi, nàng biết mình và Lục Ly đã không ở cùng một thế giới. Cảm tình trước đây chỉ có thể bảo hộ Liễu gia trăm năm bình an, nếu muốn tiến một bước phát triển lớn mạnh thì vẫn phải dựa vào chính bản thân Liễu gia.
Thời gian lại đi qua hơn nửa tháng, phía Thiên Lương Quốc rốt cục truyền đến tin thắng trận. Hai lộ đại quân hợp vây ở Thiên Lương Thành, Dạ Lệ bị Vũ Hóa Thần tự tay giết chết, Thiên Lương Quốc diệt quốc!
Hiện tại Bắc Mạc đã tính là nhất thống, Yên phu nhân càng thêm bận rộn, nhất thống Bắc Mạc rồi, vậy nhất định phải kiến tạo đế quốc mới.
Đế đô thiết lập ở đâu? Nên làm sao quản lý toàn bộ đế quốc? Phải thiết lập chế độ kiểu gì? Làm sao phân chia lợi ích của các gia tộc?... vân vân.
Đế đô Lục Ly tính toán đặt ở Thiên Hàn Thành, bởi vì nơi này là đại thành có sẵn, không cần tiêu tốn nhân lực vật lực kiến tạo. Hoàng cung này của Đỗ gia vốn đã rất xa hoa, hắn ở đây một đoạn thời gian cũng đã rất quen thuộc.
Chương 564 Thần Vũ đế quốc
Quan trọng nhất chính là Thiên Hàn Thành nằm ở phía nam Bắc Mạc, cách Trung Châu gần nhất, sau này khẳng định phải thường xuyên giao dịch với phía Trung Châu, từ nơi đây truyền tống đi qua vô cùng tiện lợi.
Đáng tiếc truyền tống trận đi Trung Châu đã bị Lục Ly hạ lệnh phá hủy, chẳng qua điều này không quan trọng. Lục Ly chuẩn bị dỡ truyền tống trận cỡ lớn ở Thiên Vũ Thành chuyển sang bên này.
Đồng thời hắn hạ lệnh phá hủy truyền tống trận cỡ lớn ở Thiên Lương Thành, toàn bộ Bắc Mạc chỉ có thể có một truyền tống trận thông tới Trung Châu, hắn phải nắm quyền khống chế tuyệt đối với thông đạo đi Trung Châu.
Hoàng cung có sẵn, Thiên Hàn Thành đổi tên Linh Đế Thành.
Ngụ ý không cần nói nhiều, thành trì này biểu thị nỗi nhớ nhung của Lục Ly đối với Lục Linh. Đồng thời cũng có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn, không có thực lực hắn liền không cứu được Lục Linh, chỉ biết trơ mắt nhìn Lục Linh ở bên ngoài chịu khổ.
Mới đầu Lục Ly còn định đặt tên đế quốc là Linh đế quốc, nhưng cái tên này lại bị tất cả mọi người phản đối, thực sự là quá qua loa, hơn nữa cũng không khí phái.
Cuối cùng mọi người thương nghị một phen, Lục Phi Tuyết tự mình làm chủ, đế quốc mới gọi là Thần Vũ đế quốc. Danh tự định ra rồi, thời gian cũng theo đó được xác định, nửa tháng sau Lục Ly đăng cơ xưng đế.
Trên thực tế.
Lục Ly vốn không muốn xưng đế, dù sao Bắc Mạc chỉ là nơi hoang vu hẻo lánh, hoàng đế ở đây thì khác gì thổ ty, làm vậy sẽ chỉ mang đến chê cười từ các đại gia tộc Trung Châu.
Con em Lục gia bị khu trục ra ngoài, chạy tới góc xó xỉnh như Bắc Mạc để xưng vương xưng đế, nói ra không bị người Trung Châu cười chê mới lạ.
Nhưng lịch sử Bắc Mạc trước nay đều như thế, chỉ cần nhất thống Bắc Mạc liền đều phải thành lập đế quốc, Lục Ly đành nhập gia tùy tục.
…
Điện Phượng Nghi.
Lục Phi Tuyết xua tán thị nữ, bàn chuyện chính sự với Lục Ly:
- Lục Ly, ngươi cũng sắp lên ngôi, mặc dù ngôi vị hoàng đế này ở trong mắt đại nhân vật Trung Châu không tính là gì, nhưng cũng là Vương của một châu. Đã là hoàng đế rồi, làm sao không có hậu cung cho được? Ta thấy Bạch Hạ Sương cũng không sai, có thể đưa vào hậu cung.
- Đương nhiên...
Lục Phi Tuyết không đợi Lục Ly cất tiếng, lại tiếp tục nói:
- Ngươi là trưởng tôn Lục gia, thân phận đặt ở đấy, Bạch Hạ Sương khẳng định không thể làm Chính phi, chỉ có thể làm Trắc phi. Sau này chính phi nhất định phải là tiểu thư mười hai Vương tộc, điểm này tuyệt đối không thể qua loa.
Trên trán Lục Ly gồ lên gân xanh, chuyện đàm hôn luận gả này trước phải có tình cảm mới được, hai người mới chỉ là bằng hữu, nào có chuyện cường hành định xuống hôn sự?
Chuyện gì đều có thể thương lượng, nhưng đây là chuyện riêng của Lục Ly, hắn nhất định phải tự mình làm chủ. Trước phản ứng mãnh liệt của hắn, Lục Phi Tuyết cũng không tiện nhắc tới việc này.
Nửa tháng sau, gần như toàn bộ tộc trưởng gia tộc tam phẩm trở lên tại Bắc Mạc đều tề tụ về Linh Đế thành, cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc Lục Ly đăng cơ làm đế, Thần Vũ đế quốc tuyên cáo thành lập.
Nghi thức rất đơn giản, Lục Ly cường điệu mọi thứ phải giản lược, bằng không chắc còn phải bận thêm rất nhiều ngày.
Trong quảng trường, Lục Ly thân khoác long bào, đầu đội vương miện, suất lĩnh quần thần tế thiên, sau đó tất cả mọi người quỳ xuống, núi thở biển gầm hô vang vạn tuế
Nhìn từng mảnh từng mảnh người quỳ xuống trước mắt, nhìn vô số cường giả thần phục dưới chân, Lục Ly lại không có cảm giác lâng lâng, ngược lại có chút tiu nghỉu.
Hắn dõi mắt nhìn về phương nam, trên mặt chớp qua một tia hiu quạnh. Hắn hy vọng lúc này Lục Linh cũng đứng ở đây, chứng kiến thời khắc vinh quang của hắn.
Hắn và Lục Linh từ nhỏ dựa vào nhau mà sống, gian nan trưởng thành ở bộ lạc Địch Long, hai người cơ khổ không nơi nương tựa, bị người khi nhục, thậm chí Lục Linh thiếu chút còn bị cường bạo, cuối cùng dẫn đến biến thành người què.
Lúc đó Lục Ly đừng nói là trở thành chủ nhân Bắc Mạc, dù là tùy tiện một tên binh sĩ nào đó ở Vũ Lăng Thành, đối với hắn mà nói cũng đều là đại nhân vật chỉ có thể kính ngưỡng. Vì mấy viên Thối Thể Đan, hắn thậm chí phải kéo quan tài cho Liễu gia giữa băng thiên tuyết địa.
Thế mà giờ này hắn lại đã trở thành Đế Vương Bắc Mạc, dưới tay có hơn mười Quân Hầu Cảnh, Bất Diệt Cảnh mấy trăm, Mệnh Luân Cảnh Hồn Đàm Cảnh càng là nhiều vô số kể.
Hắn vấn đỉnh Bắc Mạc, Lục Linh lại vẫn không biết ở phương nào? Không biết gặp phải vận mệnh gì?
- Tỷ tỷ, chờ ta!
Lục Ly âm thầm siết chặt nắm tay thành quyền, gân xanh gồ lên, trong lòng hạ định quyết tâm. Chờ thêm một đoạn thời gian, đợi khi Bắc Mạc an định, hắn liền đi tìm Khương Khinh Linh, để Khương Khinh Linh hỗ trợ tìm kiếm Lục Linh.
Đồng thời chính hắn cũng sẽ phái người đi khắp nơi tìm kiếm Lục Linh, một khi tìm được Lục Linh, hắn sẽ không tiếc bất kỳ giá nào cứu nàng trở về.
- Còn cả phụ thân mẫu thân!
Lục Ly đảo mắt nhìn về phương bắc, trên mặt lộ ra một tia thống khổ. Hắn rõ ràng biết mình phụ mẫu đang ở đó, lại không cách nào cứu viện, cảm giác thống khổ và biệt khuất này, lại có ai hiểu được cho hắn?
- Nhất định phải nghĩ cách thử xem!
Hiện tại dưới tay Lục Ly muốn người có người, dù phái vài tên đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên chịu chết cũng không sao. Vô luận thế nào cũng phải nghĩ cách đi xem, nói không chừng liền có thể cứu ra Lục Nhân Hoàng và mẫu thân.
- Đại Đế, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế...
Bốn phía còn truyền đến tiếng hô như biển gầm, tất cả đường phố trong thành đều quỳ đầy con dân, ai nấy cao giọng hô to.
Nắng chiều rọi xuống thân ảnh Lục Ly, tựa như phủ lên một tầng hào quang thần bí, khiến bóng dáng hắn có vẻ càng thêm vĩ ngạn dị thường.
- Vạn tuế... vạn tuế quá dài, ta chỉ tranh sớm chiều!
Khóe miệng Lục Ly khe khẽ thì thào, nếu phải uất ức sống vạn năm, vậy còn không bằng oanh oanh liệt liệt sống trăm năm. Được đến Bắc Mạc mới chỉ là điểm khởi đầu trên con đường của hắn.
Thần Vũ đế quốc thành lập, Lục Ly bắt đầu đại phong quần thần.
Lục Phi Tuyết là Nhiếp Chính Vương, tổng quản toàn bộ đế quốc.
Chương 565 Không cần ngươi giải thích
Yên phu nhân là Đại Quốc Sư, nghe lệnh của Lục Phi Tuyết, phụ trách sự vụ lớn nhỏ trong đế quốc, tính là tổng quản hệ thống văn thần.
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều Minh Vũ đều là Thượng tướng quân, Vũ Hóa Thần quản lý Thiên Hàn Quốc Thiên Lương Đội, Tử Hoàn Kiều quản lý Thiên Vũ Đội, Minh Vũ thì phụ trách Ám Vệ, tuần sát thiên hạ.
Sự tình phân công xong xuôi, Lục Ly làm vung tay chưởng quỹ, giao hết mọi chuyện cho mấy người Lục Phi Tuyết, chính hắn thì lại chuẩn bị đi Bạch Vân Thành.
Hắn cần thương nghị chút chuyện với phía Khương Khinh Linh, Bắc Mạc có một ít linh tài đặc hữu, hắn chuẩn bị cầm ra bán cho Linh Lung thương hội, sau đó từ Linh Lung thương hội mua sắm linh tài tu luyện đỉnh cấp mà Bắc Mạc không có.
Đương nhiên…
Bắc Mạc cũng không có quá nhiều thứ tốt, chủ yếu đều là hàng cấp thấp, được cái số lượng tương đối nhiều, chẳng qua so ra thì Huyền Tinh kiếm được trong một năm còn không bằng một vực lớn tại Trung Châu.
Chuyện phân phối tài nguyên tự có Lục Phi Tuyết đi xử lý, hiện tại hắn tu luyện thật ra cũng không cần tiêu hao quá nhiều linh tài. Hắn chuẩn bị giúp Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc mua sắm một nhóm linh tài, để hai tộc càng thêm cường đại, như vậy ban bệ cốt cán của hắn mới càng mạnh. Thủ hạ mạnh lên, đồng nghĩa với thực lực của hắn cũng mạnh lên. Ừ, điều kiện tiên quyết phải là hắn có thể khống chế toàn cục.
Chế độ trên khắp Bắc Mạc bắt đầu được cải cách trên quy mô lớn, ba đại vương quốc triệt tiêu, biến thành mười tám vực lớn. Mỗi một vực điều phái một Vực Chủ, chủ quản sự vụ chung trong vực, sau đó mỗi vực lại điều động một tướng quân, phụ trách quân vụ.
Một văn một võ, tương hỗ tiết chế, như vậy sẽ không để cho vực giới rơi vào tay bất cứ gia tộc nào. Đây là chế độ được áp dụng ở Trung Châu, chế độ này càng thêm hoàn thiện, càng dễ quản lý, đồng thời có thể thu nạp càng nhiều tài nguyên.
Vũ gia, Bạch gia, Tử gia thu hoạch không ít, bởi vì rất nhiều vực chủ đều là người nhà ba tộc kia. Toàn bộ địa bàn Thiên Vũ Quốc thuộc về Tử gia, đây là điều kiện Lục Ly đã hứa hẹn khi trước. Vực Chủ Thiên Hàn Quốc về cơ bản đều là người của Bạch gia, Vũ gia thì khống chế Thiên Lương Quốc, Thiên Đảo Hồ vẫn do người Bạch gia nắm chủ đạo.
Thông tục mà nói thì là, toàn bộ lợi ích Bắc Mạc, có ba thành giao lên cho Lục Ly, Vũ gia Tử gia Bạch gia chiếm ba thành, các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ ở Bắc Mạc chiếm ba thành còn lại.
Mặc dù là ba thành, lợi ích Lục Ly giành được cũng rất khả quan. Quy ra Huyền Tinh, một năm phải đến vạn ức, nếu Lục Ly ngồi vững Bắc Mạc mười năm, đó chính là mười vạn ức Huyền Tinh, đủ cho hắn nhẹ nhàng tu luyện tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong.
Chẳng qua…
Hiện tại lợi ích hắn giành được còn phải phân cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, mấy năm này hắn chuẩn bị đầu nhập không ít Huyền Tinh cho hai tộc, hắn cần thủ hạ càng mạnh, như thế mới có thể bảo vệ lợi ích cho hắn.
Mặc dù kiến lập đế quốc, nhưng tạm thời tình hình Bắc Mạc vẫn chưa thực sự an tĩnh. Trong vô số thành trì vẫn còn đang phát sinh rối loạn, có một ít tiểu gia tộc đục nước béo cò, hoặc là có quan hệ không cạn với Đỗ gia Dạ gia, trong bóng tối âm thầm mưu đồ làm loạn.
Bởi thế, thời gian tiếp sau đó Vũ Hóa Thần rất bận, Yên phu nhân cũng bận, chỉ có Tử Hoàn Kiều là tương đối rảnh, dù sao trước kia Thiên Vũ Quốc một mực là địa bàn Tử gia, giờ đây chỉ là các gia tộc Thiên Vũ Quốc nhiều thêm một lão đại trên đầu lão đại mà thôi.
Lục Ly tu luyện ở Linh Đế Thành chừng nửa tháng, truyền tống trận Thiên Vũ Thành đã chuyển dời đến, Linh Đế Thành lần nữa lại kết nối được với Bạch Vân Thành.
Lục Ly chuẩn bị lên đường, hắn chỉ dẫn theo một mình Minh Vũ. Đi Bạch Vân Sơn không cần cường giả hộ vệ, nếu thật có chuyện gì, dù có mang theo toàn bộ Quân Hầu Cảnh cũng vô dụng, bởi vì Thái Thiên Điện có Nhân Hoàng.
Lục Ly bóp nát một chiếc ngọc phù, truyền tống trận ở Bạch Vân Thành liền được mở ra, truyền tống hơn một canh giờ, Lục Ly và Minh Vũ thành công đi tới Bạch Vân Thành.
- Lục công tử!
Khương Hoằng sớm đã đứng chờ sẵn ngoài truyền tống trận, vừa nhìn thấy Lục Ly liền vội khom người, người Thái Thiên Điện thủ vệ truyền tống trận cũng cung kính cúi chào. Lục Ly khẽ gật đầu, dẫn theo Minh Vũ đi ra, thấp giọng dò hỏi:
- Tiểu thư các ngươi có đây không?
- Không có ở đây!
Khương Hoằng lắc đầu nói:
- Tiểu thư trở về, nàng phải xung kích Quân Hầu Cảnh. Nàng nói chờ sau khi đột phá Quân Hầu Cảnh lại tới Bắc Mạc chơi, công tử cần gì cứ nói với ta, tiểu thư sớm đã dặn trước.
- Được rồi, đi khách sạn cái đã.
Lục Ly trực tiếp đi đến khách sạn, sau khi tiến vào một tiểu viện độc lập, Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Có một việc cần Linh Lung Các các ngươi điều tra giúp, ta muốn tìm một người.
Khương Hoằng nhún vai nói:
- Cái này đơn giản, ta có thể làm chủ, Lục công tử, mời nói.
- Tỷ tỷ của ta, Lục Linh!
Lục Ly lấy ra một bức chân dung, đưa tới, sau đó giải thích nói:
- Tỷ tỷ ta hiện tại hai mươi tuổi, nàng là Hỏa Phượng Thiên Thai, lúc ở Bắc Mạc từng bị Minh Xà bà bà mang đi. Chẳng qua khi người Lục gia đến Thanh Châu tìm kiếm Minh Xà bà bà, người Thần Nữ Cung nói là nửa đường tỷ tỷ ta lại bị một cường giả bí ẩn bắt đi. Cường giả bí ẩn kia có được Thánh Quang áo nghĩa thất phẩm, cảnh giới ít nhất phải là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, rất có thể là Nhân Hoàng, thậm chí Địa Tiên…
- Thánh Quang áo nghĩa?
Khương Hoằng nhướng mày, lẩm bẩm nói:
- Loại áo nghĩa này rất đặc thù, người cảm ngộ được rất ít, chắc sẽ dễ dàng điều tra. Lục công tử, ngươi xác định Minh Xà bà bà không nói dối chứ?
- Không chắc lắm, các ngươi có thể phái người đi Thanh Châu thăm dò thử xem.
Cẩn thận là hơn, Lục Ly quyết định để Linh Lung Các lại đi Thanh Châu một chuyến.
Khương Hoằng khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi dò một ít chi tiết cụ thể, biểu thị đi về nhất định sẽ để bộ phận tình báo Linh Lung Các chú trọng truy tra.
Tử Hoàn Kiều thông báo, ba ngày sau sẽ dẫn theo tộc trưởng các gia tộc tứ phẩm trở lên tại Thiên Vũ Quốc truyền tống tới Thiên Hàn thành, chính thức quy hàng Lục Ly.
Bắc Mạc có ba đại vương quốc và Thiên Hồ Đảo, hiện tại chỉ còn mỗi Thiên Lương Quốc. Nhận được hung tin, Thiên Lương Quốc hoảng, vấn đề là bọn hắn đầu hàng thì được gì? Dạ Lệ vô cùng rõ ràng, trận chiến Bạch Đế Sơn đã đẩy hắn kết oán với Lục Ly.
Dạ Lệ đành phải một mặt bố trí con em Dạ gia bí mật lẩn trốn, một mặt phái sứ giả đến Thiên Hàn Thành đàm phán cùng Lục Ly.
Kết quả khiến người Dạ gia triệt để nghẹn lời!
Lục Ly không gặp sứ giả, chỉ phái Yên phu nhân ra mặt đàm phán. Yên phu nhân nói một câu, Dạ gia chỉ có một con đường, đầu hàng vô điều kiện, như vậy mới có thể tránh miễn toàn tộc bị diệt.
Trong lòng Yên phu nhân đang nín một bụng lửa, Thiên Ngục lão nhân và Bạch Hỉ đều chết ở trong tay đám người Đỗ Hành Dạ Lệ. Tử Hoàn Kiều có quan hệ tốt với Lục Ly, Đỗ Tranh nàng không thể chọc, Đỗ Hành đã chết, Dạ Lệ tự nhiên trở thành nơi trút giận cho nàng.
Dạ gia hết cách, chỉ còn nước tử chiến!
Mười lăm ngày sau, Thiên Hàn Quốc về cơ bản đã được bình định, Lục Ly vung tay lên, lệnh cho Vũ Hóa Thần mang binh xuất chinh. Đồng thời để Tử Hoàn Kiều dẫn theo cường giả Thiên Vũ Quốc, từ một hướng khác đánh vào Thiên Lương Quốc.
Điều kiện Lục Ly đưa ra cho Tử gia quá ưu đãi, dù đám người Yên phu nhân Vũ Hóa Thần không nói gì, nhưng trong lòng khẳng định là có băn khoăn, bởi thế Lục Ly muốn Tử gia ra chút sức lực, bằng không khó mà phục chúng.
Tử Hoàn Kiều tự nhiên biết đạo lý này, lập tức triệu tập cường giả Thiên Vũ Quốc, tụ tập một vạn đại quân tiến đánh Thiên Lương quốc.
Lục Ly không theo quân xuất kích, loại chiến dịch đồ sát kiểu này chẳng có gì hay ho. Nhiều cường giả như vậy mà còn không hạ được Thiên Lương Quốc, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều chết quách cho xong.
Yên phu nhân không khiến Lục Ly thất vọng, đại quân còn chưa xuất chinh, toàn bộ tình hình Thiên Lương Quốc đã được thăm dò rõ ràng. Vốn những chuyện này là do đám người Dạ Tra làm, giờ lại không cần dùng, chỉ bằng một mình Yên phu nhân đã xử lý gọn gàng.
Lục Ly vô tâm tu luyện, mỗi ngày liền bồi cùng Lục Phi Tuyết. Bạch Hạ Sương cũng ở lại không đi, ngày ngày đi theo hai người bọn họ. Yên phu nhân rõ ràng có ý khác, Bạch Hạ Sương và Lục Ly mới chỉ là bằng hữu, nàng hy vọng hai người có thể tiến thêm một bước.
Lục Phi Tuyết cũng không tu luyện, nàng không việc gì lại cùng Bạch Hạ Sương tán gẫu tâm sự, hỏi dò tình hình Bắc Mạc, hỏi dò quan hệ giữa các thế lực... vân vân.
Lục Ly không có thời gian đi quản lý những chuyện này, Lục Ly cũng đã nói muốn nàng hỗ trợ, chính hắn phải bận rộn tu luyện, bởi thế về sau tất cả mọi chuyện đều sẽ được chuyển giao cho Lục Phi Tuyết.
Mặc dù không đến hỏi rõ từng chi tiết, nhưng đại sự khẳng định vẫn phải hỏi tới. Đã muốn quản lý toàn bộ Bắc Mạc, tình huống như vậy cũng nên thăm dò rõ ràng.
Bạch Hạ Sương hồn nhiên ngây thơ, Lục Phi Tuyết lại là cô cô của Lục Ly, nàng hỏi cái gì Bạch Hạ Sương đáp cái đó, qua mấy ngày Lục Phi Tuyết dần dần đã có chút hiểu rõ về tình hình Bắc Mạc.
Rốt cuộc là tiểu thư xuất thân hào môn, mặc dù Lục Phi Tuyết chưa từng quản lý qua, nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy. Lục gia nhà lớn nghiệp lớn, tài nguyên như khoáng mạch dược điền linh sơn... nhiều vô số kể, trưởng lão chấp sự cũng rất nhiều, bộ môn càng là khổng lồ, Bắc Mạc cỏn con này tính ra còn chưa bằng một vực của Lục gia, quản lý không phải là điều gì quá khó khăn.
Lục Ly đã đáp lên bộ khung cơ bản, Yên phu nhân chủ nội, Vũ Hóa Thần chủ ngoại, thật ra cũng không có quá nhiều việc phải làm. Tiếp sau đó liền là chỉnh hợp các loại tài nguyên, trấn áp và trợ cấp các thế lực địa phương, an dân, xác nhận quyền uy tuyệt đối của Lục Ly....
Quản lý thiên hạ nói cho cùng rất đơn giản, một là nội ưu, hai là ngoại hoạn, chỉ cần xử lý tốt hai phương diện này là được.
Ngoại hoạn hiện tại có Khương Khinh Linh giúp đỡ, trong thời gian ngắn không cần phải bận tâm. Nội ưu tức là phải khiến cho thiên hạ ổn định, khiến cho tất cả mọi người phục tùng quản lý, để các gia tộc yên ổn phát triển, nói đến cùng vẫn là vấn đề phân phối lợi ích.
Lục Ly khẳng định là phải chiếm đầu to, bằng không hắn về lại Bắc Mạc làm gì? Quá trình phân phối lợi ích tiếp sau đó khẳng định sẽ không đồng đều, lúc này chỉ có thể dùng hai loại thủ đoạn. Một là lôi kéo, hai là trấn áp, tóm lại phải để các gia tộc có miếng cơm ăn, phải để tất cả mọi người cùng đi theo làm việc cho Lục Ly.
…
Tùy theo thời gian trôi đi, hai lộ đại quân đã bắt đầu tiến đánh Thiên Lương Quốc, một đường là thế như chẻ tre, đi qua nơi đâu thành trì lớn nhỏ nơi đó dồn dập đổi màu cờ, rất nhiều cường giả gia tộc bị chém giết. Thực ra cũng có không ít gia tộc sớm có tâm đầu hàng, đại quân vừa đến liền hạ vũ khí quy phục…
Nhưng mà!
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều lại hạ lệnh đồ sát, mặc kệ ngươi đầu hàng hay không, tất cả đều giết sạch. Các gia tộc Thiên Lương Quốc vừa biết chuyện, lập tức kiên quyết tử thủ, tử chiến đến cùng.
Bởi thế tốc độ thôi tiến của hai lộ đại quân bắt đầu chậm lại, mới đầu một ngày có thể hạ mấy chục thành, giờ một ngày chỉ có thể công chiếm mười mấy thành, thậm chí còn có số ít tử thương.
Tin tức truyền về Thiên Hàn thành, Lục Ly giận tím mặt!
- Truyền lệnh cho Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều, nếu không thể đánh cho đàng hoàng thì rút về, ta đích thân mang binh đi đánh.
Lục Ly lạnh lùng nhìn Yên phu nhân, phẫn nộ quát. Yên phu nhân lại không nhúc nhích, khẽ mỉm cười ra:
- Công tử, mệnh lệnh này ngươi không thể hạ được.
- Hả?
Trong mắt Lục Ly lấp lánh hàn quang, nhìn chằm chằm Yên phu nhân nói:
- Làm sao? Đến cả ngươi đều không nghe lệnh ta? Ngươi cũng muốn phản?
Lục Ly vừa phát nộ, khí thế đủ mười, tựa như một con sư tử vương dựng đứng lông bờm.
Chương 562 Khiêu khích
Yên phu nhân lại không có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn cười nói:
- Không phải không nghe lệnh ngươi, dù công tử muốn Bạch Yên đi chết, Bạch Yên cũng tuyệt không chớp mắt. Công tử có thể bớt giận, lắng nghe ta giải thích được không?
Lục Ly thở hổn hển ngồi xuống, quát lạnh nói:
- Nói đi, hôm nay không cho ta một lời giải thích thỏa đáng, ta treo ngươi lên trước cửa hoàng cung.
Yên phu nhân cười nói:
- Công tử, ngươi có từng nghe qua câu nước quá trong thì không có cá? Vì sao Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều phải một đường đồ sát? Tự nhiên là muốn cướp đoạt tài phú của những gia tộc kia, hơn nữa đầu to trong tài phú cướp đoạt được khẳng định đều phải nộp lên. Còn nữa, những người kia không chết, toàn bộ đều đầu hàng, như vậy địa bàn vẫn là của bọn hắn, khoáng mạch linh sơn... những tài nguyên này vẫn nằm trong tay bọn hắn, chẳng lẽ phải cường hành bắt bọn hắn giao ra?
- Đánh trận quá dễ dàng, phong thưởng sau đó từ đâu mà tới? Không chiếm được địa bàn, công tử lấy gì sắc phong công thần? Còn về bên phía chúng ta cũng chết không ít người, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều khẳng định cũng là vì công tử cân nhắc. Người chết đều là đệ tử gia tộc Thiên Hàn Quốc vừa quy hàng, cường giả những gia tộc này chết đi, phía Thiên Hàn quốc liền trống ra không ít địa bàn. Tài nguyên các gia tộc đó chiếm giữ, sau này đều về tay công tử...
- Ách?
Lục Ly trợn tròn mắt, lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, không nghĩ tới trong này còn có nhiều cong cong nhiễu nhiễu như vậy. Nếu Yên phu nhân không giải thích, hắn căn bản không nghĩ tới phương diện này.
Trên đời quả nhiên có quang minh thì cũng có hắc ám, chuyện dơ bẩn sau tấm màn đen thực sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Tất cả các gia tộc đều đầu hàng, chẳng lẽ Lục Ly phải cường hành cướp đoạt các tài nguyên như khoáng mạch linh sơn dược điền... mà các gia tộc đó đang chiếm giữ
Mọi người đi theo ngươi là vì kiếm miếng cơm ăn, ngươi lại muốn cướp bát cơm của người ta? Trước không quản việc này có hợp lý hay không, chí ít thanh danh truyền đi ra rất không dễ nghe.
Vũ Hóa Thần, Minh Vũ, Bạch gia, Tử gia, hoặc ngay cả đám người Dạ Tra... ai mà không muốn tài nguyên? Thanh Loan Tộc ở trong tiểu thế giới kia, tài nguyên ít đến thương cảm, rất nhiều tài nguyên đều là mang ra từ tổ địa trước lúc bị diệt tộc, dùng một điểm liền ít một điểm..
Ai nấy trông mong chờ gạo xuống nồi, chính bản thân Lục Ly cũng càng cần lượng lớn linh tài.
Lục Ly muốn nhanh chóng trở nên cường đại, vậy liền cần lượng lớn linh tài đỉnh cấp. Tu luyện Huyền lực phải cần đan dược tốt nhất, tu luyện Hồn Đàm chí ít cũng cần Hồn Tinh, ngưng tụ Mệnh Luân phải có linh tài đi kèm. Lục Phi Tuyết cũng cần tu luyện, linh tài Quân Hầu Cảnh đều rất đắt đỏ, Minh Vũ phải tu luyện, đám người Dạ Tra phải tu luyện, lượng linh tài những người này cần sẽ là con số trên trời.
Rất nhiều linh tài đỉnh cấp ở Bắc Mạc không có, tỉ như Thăng Long Thảo, tỉ như Hồn Tinh, hoặc là linh tài tu luyện càng tốt hơn nữa.
Những linh tài đó đều cần tới Trung Châu mua sắm, Lục Ly quen biết Khương Khinh Linh, nhưng hắn không khả năng để Khương Khinh Linh đưa tặng hắn. Đưa nhiều Khương gia nhất định sẽ có ý kiến, bởi thế cần bên này cầm ra vô số tài nguyên để trao đổi ..
Một cường giả thiên tài không chỉ phải có tư chất nghịch thiên, còn cần vô tận tài nguyên chồng thêm vào. Lục Nhân Hoàng thiên tư tung hoành, nhưng nếu không có Lục gia cung cấp tài nguyên, dựa vào chính bản thân hắn liền có thể tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh?
Đừng đùa!
Ở cái thế giới này, không có đại gia tộc nâng đỡ, không có vô số tài nguyên chồng lên, căn bản không khả năng trở thành cường giả.
Mới đầu tu luyện còn đỡ, một khi đột phá Quân Hầu Cảnh hoặc Nhân Hoàng Cảnh, mỗi loại linh tài cần dùng đều có giá trên trời. Nếu không có địa bàn, không có tài nguyên, ngươi chỉ còn cách cướp đoạt, hoặc tiến vào các tuyệt địa mạo hiểm. Như thế hậu quả sẽ là, hoặc bị đại gia tộc truy sát, hoặc tiến vào tuyệt địa, có đi mà không có về.
Mặc dù trước lúc trở lại Bắc Mạc, Lục Ly sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng lúc này vẫn không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, nhất tướng công thành vạn cốt khô, giờ đây hắn mới thực sự thể hội được câu nói này.
Vấn đề là nếu không tranh, hắn liền không cách nào trở nên càng mạnh, kết cục sau cùng liền là bị người đồ sát. Cha mẹ vĩnh viễn chịu khổ dưới Hàn Băng Thâm Uyên, Lục Linh cũng cơ khổ lẻ loi, nói không chừng lúc này còn đang bị người ngược đãi.
- Thôi, thôi!
Lục Ly khoát tay, không truy cứu việc này nữa, Yên phu nhân khom người nói:
- Công tử trạch tâm nhân hậu, những chuyện này ngươi đừng dính vào, dù sao Bạch Yên cũng bị người mắng Độc Quả Phụ quen rồi, việc này cứ để ta xử lý.
Lục Ly liếc mắt nhìn sang, Yên phu nhân cong người lại, ngửa mặt lên, cổ áo vốn đã mở rất thấp, lúc này nhìn từ góc độ Lục Ly, mảnh trắng bóng trước ngực lập tức thu gọn vào trong mắt.
Ừng ực
Lục Ly âm thầm nuốt xuống nước miệng, tròng mắt trợn tròn. Yên phu nhân thấy thần sắc đó của Lục Ly, vẻ mặt càng thêm vũ mị, mắt ưng ửng nước, rất là chọc người…
Cũng may ý chí lực Lục Ly tương đối cường đại, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt nói:
- Phu nhân, những chuyện này ngươi toàn quyền xử lý. Chẳng qua có một điểm nhất định phải thông cáo ba quân, không được chém giết bình dân, không được giết lương mạo công?
- Vâng!
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, lại chưa lui ra mà cười tủm tỉm nhìn Lục Ly nói:
- Công tử gần đây rất là mệt nhọc, thiếp thân hiểu một chút phương pháp xoa bóp, có thể thư hoãn mệt nhọc, hay là để thiếp thân xoa bóp cho công tử một phen?
Lục Ly há còn không biết Yên phu nhân định làm gì? Nhưng lúc này hắn chính đang độ tuổi huyết khí phương cương, lại có được một nữ tử xinh đẹp như thế có thể mặc mình muốn làm gì thì làm, còn không cần để ý bất kỳ hậu hoạn nào, nói trong lòng không có nửa điểm ý nghĩ là gạt người.
Nội tâm hắn đang thiên nhân giao chiến, Yên phu nhân lại cười tủm tỉm đi tới, tay ngọc đặt trên vai Lục Ly, đè hắn trên ghế. Sau đó hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa vuốt bả vai và cổ Lục Ly.
Chương 563 Khiêu khích
Không thể không nói thủ pháp Yên phu nhân thật sự rất không sai, lực đạo cực vừa vặn, đoạn thời gian này Lục Ly nhìn như không làm gì, thật ra áp lực trong lòng lại rất lớn. Lúc này được người xoa bóp một phen, toàn thân đều cảm thấy thư thái, liền cũng nhắm mắt hưởng thụ không nói gì.
Động tác Yên phu nhân cũng rất quy củ, giúp đỡ Lục Ly xoa bóp bả vai, cổ gáy và sau lưng, tiếp đó lại chuyển sang bóp tay chân, động tác rất nhuần nhuyễn, xem ra trước kia từng được tiếp thụ huấn luyện.
Lục Ly thấy Yên phu nhân chưa từng có hành động gì quá phận, cứ thế nhắm mắt hưởng thụ. Chỉ là một lát sau, hắn đột nhiên cảm giác được phía sau có một thân thể mềm mại nóng bỏng dựa sát lại gần, hai đoàn thịt mềm dán ở trên lưng, cực kỳ co dãn. Mặc dù hắn là trai tân, nhưng cũng biết được đó là thứ gì, bắp thịt toàn thân lập tức căng cứng, miệng đắng lưỡi khô, bụng dưới vọt lên một cỗ tà hỏa.
Cũng may rất nhanh Yên phu nhân liền tách người ra, hai tay nàng chính đang xoa bóp tay Lục Ly, nhìn qua có vẻ vừa rồi chỉ là không cẩn thận đụng chạm phải.
Tâm tạng Lục Ly đề lên tận cuống họng, Yên phu nhân bỗng chợt xoay ngoài, đứng ở trước mặt Lục Ly, sau đó ngồi xổm xuống bắt đầu giúp hắn bóp đùi.
Tay ngọc của Yên phu nhân không ngừng lướt qua trên đùi hắn, Lục Ly rốt cuộc chịu hết nổi, thân dưới có phản ứng, hung khí dưới đũng quần gồ lên.
Hai chân Yên phu nhân đang xổm trên mặt đất, giúp Lục Ly xoa bóp chân, một tròng mắt ngập nước, như cười mà không phải cười nhìn chằm chằm đũng quần Lục Ly nhô lên.
Lục Ly nhịn không được mở mắt nhìn xuống, thấy được nét mặt yêu diễm kia, thấy được ánh mắt nàng chính đang nhìn chằm chằm nơi không nên nhìn, thấy được phiến trắng nõn trước ngực, lập tức cảm giác trong đầu “Oanh” lên một tiếng, tưởng như muốn nổ tung.
Đợi khi tay ngọc Yên phu nhân men theo bắp đùi lướt xuống, nhẹ nhàng đụng chạm nơi không nên đụng chạm, Lục Ly càng là thiếu chút bạo tẩu.
Hô hô
Trong cổ họng hắn vọng ra tiếng hít thở nặng nề, đột nhiên mở miệng trầm giọng quát:
- Được rồi, đứng dậy, xoay người sang chỗ khác!
Phản ứng đầu tiên của Yên phu nhân là khẽ giật mình, sau đó cười khúc khích đứng lên, xoay người chĩa cặp mông nở nang vào mắt Lục Ly, còn cố ý khẽ vặn vẹo.
Ba!
Lục Ly giơ tay lên hung hăng phách mấy chưởng lên cặp mông đẫy đà đó, lực đạo đủ mười, đánh cho Yên phu nhân chảy cả nước mắt.
Yên phu nhân ủy khuất quay người, Lục Ly lại lạnh lùng nói:
- Lần sau đừng dùng trò mèo này với ta, ta tuyệt không khinh tha nữa đâu, đi xuống đi!
Nhìn nét mặt lạnh lùng như băng, ánh mắt thâm thúy tựa hồ xuyên thủng nội tâm người đối diện của Lục Ly, Yên phu nhân vội vàng thu lại nước mắt, sợ hãi quỳ xuống nói:
- Công tử bớt giận, Bạch Yên biết sai rồi.
- Đi xuống!
Lục Ly vung tay lên, không nhìn lại Yên phu nhân lấy một lần, kẻ sau nơm nớp đi ra.
Đợi người đi rồi, Lục Ly mới thở phào một hơi, Yên phu nhân khiêu khích rất đúng chỗ, vừa rồi hắn thiếu chút nhịn không được.
Chẳng qua Yên phu nhân đã xem thường ý chí lực của Lục Ly, ba ngày ba đêm dày vò như địa ngục ở Tà Vu Sơn khiến ý chí lực Lục Ly trở nên kiên định dị thường.
Dụng ý Yên phu nhân quá rõ ràng, đại chiến sắp hạ màn, Bắc Mạc sắp nhất thống. Sau khi thống nhất tự nhiên sẽ là phân chia lợi ích, nếu lúc này nàng bò được lên giường Lục Ly, dù chỉ là một lần, cũng có thể giúp Bạch gia giành được lợi ích lớn vô cùng.
Lục Ly rất rõ ràng điểm này, bởi thế Yên phu nhân không thể lên giường của hắn, chí ít hiện tại không thể.
Lục Ly ngồi trong đại điện một lát, đang định về lại hậu viện, đột nhiên Minh Vũ tiến vào bẩm báo, nói Liễu Di tới.
Thật ra sứ giả Liễu gia Cửu trưởng lão và Lạc Thần Thành Bùi An đã tới từ rất sớm, chẳng qua Lục Ly không thời gian gặp hai người, giờ Liễu Di tới hắn tự nhiên phải gặp một lần.
Lục Ly giao lại Lạc Thần Đảo cho Liễu Di, như thế cũng tính là trả hết nợ ân tình cho Liễu gia, bởi thế hắn mới không gặp Cửu trưởng lão, hắn không muốn nhiều thêm một bên tới phân lợi ích.
Liễu Di rõ ràng đã trưởng thành hơn trước kia rất nhiều, cảnh giới cũng có chút tăng trưởng, đã đạt đến Hồn Đàm Cảnh, xem ra Lạc Thần Thành đã được nàng khống chế triệt để.
Liễu Di gặp mặt không nhắc tới yêu cầu gì, chỉ nói muốn theo ở bên người Lục Ly, vô luận Lục Ly an bài thế nào nàng đều chấp nhận, dù chỉ làm một thị nữ cũng cam lòng.
Lục Ly cự tuyệt, dụng ý Liễu Di thế nào hắn rất rõ ràng. Liễu Di quá rõ tính cách của hắn, đi theo bên người hắn… chỉ cần hắn không chết, ngày sau Liễu gia nhất định có thể gà chó thăng thiên.
Lục Ly có quá nhiều chuyện phải làm, không muốn hao tâm tổn trí với Liễu gia, hắn để Liễu Di trở về tiếp tục làm đảo chủ Lạc Thần Đảo. Nếu có chuyện gì thì có thể tới tìm, giúp được hắn nhất định sẽ giúp.
Lời nói tới mức này, Liễu Di làm sao còn không biết tốt xấu? Thật ra lúc này có được Lạc Thần Thành Liễu Di đã rất thỏa mãn, chỉ là dã tâm các trưởng lão Liễu gia quá lớn.
Nàng u ám rời đi, nàng biết mình và Lục Ly đã không ở cùng một thế giới. Cảm tình trước đây chỉ có thể bảo hộ Liễu gia trăm năm bình an, nếu muốn tiến một bước phát triển lớn mạnh thì vẫn phải dựa vào chính bản thân Liễu gia.
Thời gian lại đi qua hơn nửa tháng, phía Thiên Lương Quốc rốt cục truyền đến tin thắng trận. Hai lộ đại quân hợp vây ở Thiên Lương Thành, Dạ Lệ bị Vũ Hóa Thần tự tay giết chết, Thiên Lương Quốc diệt quốc!
Hiện tại Bắc Mạc đã tính là nhất thống, Yên phu nhân càng thêm bận rộn, nhất thống Bắc Mạc rồi, vậy nhất định phải kiến tạo đế quốc mới.
Đế đô thiết lập ở đâu? Nên làm sao quản lý toàn bộ đế quốc? Phải thiết lập chế độ kiểu gì? Làm sao phân chia lợi ích của các gia tộc?... vân vân.
Đế đô Lục Ly tính toán đặt ở Thiên Hàn Thành, bởi vì nơi này là đại thành có sẵn, không cần tiêu tốn nhân lực vật lực kiến tạo. Hoàng cung này của Đỗ gia vốn đã rất xa hoa, hắn ở đây một đoạn thời gian cũng đã rất quen thuộc.
Chương 564 Thần Vũ đế quốc
Quan trọng nhất chính là Thiên Hàn Thành nằm ở phía nam Bắc Mạc, cách Trung Châu gần nhất, sau này khẳng định phải thường xuyên giao dịch với phía Trung Châu, từ nơi đây truyền tống đi qua vô cùng tiện lợi.
Đáng tiếc truyền tống trận đi Trung Châu đã bị Lục Ly hạ lệnh phá hủy, chẳng qua điều này không quan trọng. Lục Ly chuẩn bị dỡ truyền tống trận cỡ lớn ở Thiên Vũ Thành chuyển sang bên này.
Đồng thời hắn hạ lệnh phá hủy truyền tống trận cỡ lớn ở Thiên Lương Thành, toàn bộ Bắc Mạc chỉ có thể có một truyền tống trận thông tới Trung Châu, hắn phải nắm quyền khống chế tuyệt đối với thông đạo đi Trung Châu.
Hoàng cung có sẵn, Thiên Hàn Thành đổi tên Linh Đế Thành.
Ngụ ý không cần nói nhiều, thành trì này biểu thị nỗi nhớ nhung của Lục Ly đối với Lục Linh. Đồng thời cũng có thể thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn, không có thực lực hắn liền không cứu được Lục Linh, chỉ biết trơ mắt nhìn Lục Linh ở bên ngoài chịu khổ.
Mới đầu Lục Ly còn định đặt tên đế quốc là Linh đế quốc, nhưng cái tên này lại bị tất cả mọi người phản đối, thực sự là quá qua loa, hơn nữa cũng không khí phái.
Cuối cùng mọi người thương nghị một phen, Lục Phi Tuyết tự mình làm chủ, đế quốc mới gọi là Thần Vũ đế quốc. Danh tự định ra rồi, thời gian cũng theo đó được xác định, nửa tháng sau Lục Ly đăng cơ xưng đế.
Trên thực tế.
Lục Ly vốn không muốn xưng đế, dù sao Bắc Mạc chỉ là nơi hoang vu hẻo lánh, hoàng đế ở đây thì khác gì thổ ty, làm vậy sẽ chỉ mang đến chê cười từ các đại gia tộc Trung Châu.
Con em Lục gia bị khu trục ra ngoài, chạy tới góc xó xỉnh như Bắc Mạc để xưng vương xưng đế, nói ra không bị người Trung Châu cười chê mới lạ.
Nhưng lịch sử Bắc Mạc trước nay đều như thế, chỉ cần nhất thống Bắc Mạc liền đều phải thành lập đế quốc, Lục Ly đành nhập gia tùy tục.
…
Điện Phượng Nghi.
Lục Phi Tuyết xua tán thị nữ, bàn chuyện chính sự với Lục Ly:
- Lục Ly, ngươi cũng sắp lên ngôi, mặc dù ngôi vị hoàng đế này ở trong mắt đại nhân vật Trung Châu không tính là gì, nhưng cũng là Vương của một châu. Đã là hoàng đế rồi, làm sao không có hậu cung cho được? Ta thấy Bạch Hạ Sương cũng không sai, có thể đưa vào hậu cung.
- Đương nhiên...
Lục Phi Tuyết không đợi Lục Ly cất tiếng, lại tiếp tục nói:
- Ngươi là trưởng tôn Lục gia, thân phận đặt ở đấy, Bạch Hạ Sương khẳng định không thể làm Chính phi, chỉ có thể làm Trắc phi. Sau này chính phi nhất định phải là tiểu thư mười hai Vương tộc, điểm này tuyệt đối không thể qua loa.
Trên trán Lục Ly gồ lên gân xanh, chuyện đàm hôn luận gả này trước phải có tình cảm mới được, hai người mới chỉ là bằng hữu, nào có chuyện cường hành định xuống hôn sự?
Chuyện gì đều có thể thương lượng, nhưng đây là chuyện riêng của Lục Ly, hắn nhất định phải tự mình làm chủ. Trước phản ứng mãnh liệt của hắn, Lục Phi Tuyết cũng không tiện nhắc tới việc này.
Nửa tháng sau, gần như toàn bộ tộc trưởng gia tộc tam phẩm trở lên tại Bắc Mạc đều tề tụ về Linh Đế thành, cùng nhau chứng kiến khoảnh khắc Lục Ly đăng cơ làm đế, Thần Vũ đế quốc tuyên cáo thành lập.
Nghi thức rất đơn giản, Lục Ly cường điệu mọi thứ phải giản lược, bằng không chắc còn phải bận thêm rất nhiều ngày.
Trong quảng trường, Lục Ly thân khoác long bào, đầu đội vương miện, suất lĩnh quần thần tế thiên, sau đó tất cả mọi người quỳ xuống, núi thở biển gầm hô vang vạn tuế
Nhìn từng mảnh từng mảnh người quỳ xuống trước mắt, nhìn vô số cường giả thần phục dưới chân, Lục Ly lại không có cảm giác lâng lâng, ngược lại có chút tiu nghỉu.
Hắn dõi mắt nhìn về phương nam, trên mặt chớp qua một tia hiu quạnh. Hắn hy vọng lúc này Lục Linh cũng đứng ở đây, chứng kiến thời khắc vinh quang của hắn.
Hắn và Lục Linh từ nhỏ dựa vào nhau mà sống, gian nan trưởng thành ở bộ lạc Địch Long, hai người cơ khổ không nơi nương tựa, bị người khi nhục, thậm chí Lục Linh thiếu chút còn bị cường bạo, cuối cùng dẫn đến biến thành người què.
Lúc đó Lục Ly đừng nói là trở thành chủ nhân Bắc Mạc, dù là tùy tiện một tên binh sĩ nào đó ở Vũ Lăng Thành, đối với hắn mà nói cũng đều là đại nhân vật chỉ có thể kính ngưỡng. Vì mấy viên Thối Thể Đan, hắn thậm chí phải kéo quan tài cho Liễu gia giữa băng thiên tuyết địa.
Thế mà giờ này hắn lại đã trở thành Đế Vương Bắc Mạc, dưới tay có hơn mười Quân Hầu Cảnh, Bất Diệt Cảnh mấy trăm, Mệnh Luân Cảnh Hồn Đàm Cảnh càng là nhiều vô số kể.
Hắn vấn đỉnh Bắc Mạc, Lục Linh lại vẫn không biết ở phương nào? Không biết gặp phải vận mệnh gì?
- Tỷ tỷ, chờ ta!
Lục Ly âm thầm siết chặt nắm tay thành quyền, gân xanh gồ lên, trong lòng hạ định quyết tâm. Chờ thêm một đoạn thời gian, đợi khi Bắc Mạc an định, hắn liền đi tìm Khương Khinh Linh, để Khương Khinh Linh hỗ trợ tìm kiếm Lục Linh.
Đồng thời chính hắn cũng sẽ phái người đi khắp nơi tìm kiếm Lục Linh, một khi tìm được Lục Linh, hắn sẽ không tiếc bất kỳ giá nào cứu nàng trở về.
- Còn cả phụ thân mẫu thân!
Lục Ly đảo mắt nhìn về phương bắc, trên mặt lộ ra một tia thống khổ. Hắn rõ ràng biết mình phụ mẫu đang ở đó, lại không cách nào cứu viện, cảm giác thống khổ và biệt khuất này, lại có ai hiểu được cho hắn?
- Nhất định phải nghĩ cách thử xem!
Hiện tại dưới tay Lục Ly muốn người có người, dù phái vài tên đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên chịu chết cũng không sao. Vô luận thế nào cũng phải nghĩ cách đi xem, nói không chừng liền có thể cứu ra Lục Nhân Hoàng và mẫu thân.
- Đại Đế, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế...
Bốn phía còn truyền đến tiếng hô như biển gầm, tất cả đường phố trong thành đều quỳ đầy con dân, ai nấy cao giọng hô to.
Nắng chiều rọi xuống thân ảnh Lục Ly, tựa như phủ lên một tầng hào quang thần bí, khiến bóng dáng hắn có vẻ càng thêm vĩ ngạn dị thường.
- Vạn tuế... vạn tuế quá dài, ta chỉ tranh sớm chiều!
Khóe miệng Lục Ly khe khẽ thì thào, nếu phải uất ức sống vạn năm, vậy còn không bằng oanh oanh liệt liệt sống trăm năm. Được đến Bắc Mạc mới chỉ là điểm khởi đầu trên con đường của hắn.
Thần Vũ đế quốc thành lập, Lục Ly bắt đầu đại phong quần thần.
Lục Phi Tuyết là Nhiếp Chính Vương, tổng quản toàn bộ đế quốc.
Chương 565 Không cần ngươi giải thích
Yên phu nhân là Đại Quốc Sư, nghe lệnh của Lục Phi Tuyết, phụ trách sự vụ lớn nhỏ trong đế quốc, tính là tổng quản hệ thống văn thần.
Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều Minh Vũ đều là Thượng tướng quân, Vũ Hóa Thần quản lý Thiên Hàn Quốc Thiên Lương Đội, Tử Hoàn Kiều quản lý Thiên Vũ Đội, Minh Vũ thì phụ trách Ám Vệ, tuần sát thiên hạ.
Sự tình phân công xong xuôi, Lục Ly làm vung tay chưởng quỹ, giao hết mọi chuyện cho mấy người Lục Phi Tuyết, chính hắn thì lại chuẩn bị đi Bạch Vân Thành.
Hắn cần thương nghị chút chuyện với phía Khương Khinh Linh, Bắc Mạc có một ít linh tài đặc hữu, hắn chuẩn bị cầm ra bán cho Linh Lung thương hội, sau đó từ Linh Lung thương hội mua sắm linh tài tu luyện đỉnh cấp mà Bắc Mạc không có.
Đương nhiên…
Bắc Mạc cũng không có quá nhiều thứ tốt, chủ yếu đều là hàng cấp thấp, được cái số lượng tương đối nhiều, chẳng qua so ra thì Huyền Tinh kiếm được trong một năm còn không bằng một vực lớn tại Trung Châu.
Chuyện phân phối tài nguyên tự có Lục Phi Tuyết đi xử lý, hiện tại hắn tu luyện thật ra cũng không cần tiêu hao quá nhiều linh tài. Hắn chuẩn bị giúp Thanh Loan Tộc Mãnh Tượng Tộc mua sắm một nhóm linh tài, để hai tộc càng thêm cường đại, như vậy ban bệ cốt cán của hắn mới càng mạnh. Thủ hạ mạnh lên, đồng nghĩa với thực lực của hắn cũng mạnh lên. Ừ, điều kiện tiên quyết phải là hắn có thể khống chế toàn cục.
Chế độ trên khắp Bắc Mạc bắt đầu được cải cách trên quy mô lớn, ba đại vương quốc triệt tiêu, biến thành mười tám vực lớn. Mỗi một vực điều phái một Vực Chủ, chủ quản sự vụ chung trong vực, sau đó mỗi vực lại điều động một tướng quân, phụ trách quân vụ.
Một văn một võ, tương hỗ tiết chế, như vậy sẽ không để cho vực giới rơi vào tay bất cứ gia tộc nào. Đây là chế độ được áp dụng ở Trung Châu, chế độ này càng thêm hoàn thiện, càng dễ quản lý, đồng thời có thể thu nạp càng nhiều tài nguyên.
Vũ gia, Bạch gia, Tử gia thu hoạch không ít, bởi vì rất nhiều vực chủ đều là người nhà ba tộc kia. Toàn bộ địa bàn Thiên Vũ Quốc thuộc về Tử gia, đây là điều kiện Lục Ly đã hứa hẹn khi trước. Vực Chủ Thiên Hàn Quốc về cơ bản đều là người của Bạch gia, Vũ gia thì khống chế Thiên Lương Quốc, Thiên Đảo Hồ vẫn do người Bạch gia nắm chủ đạo.
Thông tục mà nói thì là, toàn bộ lợi ích Bắc Mạc, có ba thành giao lên cho Lục Ly, Vũ gia Tử gia Bạch gia chiếm ba thành, các gia tộc lớn lớn nhỏ nhỏ ở Bắc Mạc chiếm ba thành còn lại.
Mặc dù là ba thành, lợi ích Lục Ly giành được cũng rất khả quan. Quy ra Huyền Tinh, một năm phải đến vạn ức, nếu Lục Ly ngồi vững Bắc Mạc mười năm, đó chính là mười vạn ức Huyền Tinh, đủ cho hắn nhẹ nhàng tu luyện tới Quân Hầu Cảnh đỉnh phong.
Chẳng qua…
Hiện tại lợi ích hắn giành được còn phải phân cho Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc, mấy năm này hắn chuẩn bị đầu nhập không ít Huyền Tinh cho hai tộc, hắn cần thủ hạ càng mạnh, như thế mới có thể bảo vệ lợi ích cho hắn.
Mặc dù kiến lập đế quốc, nhưng tạm thời tình hình Bắc Mạc vẫn chưa thực sự an tĩnh. Trong vô số thành trì vẫn còn đang phát sinh rối loạn, có một ít tiểu gia tộc đục nước béo cò, hoặc là có quan hệ không cạn với Đỗ gia Dạ gia, trong bóng tối âm thầm mưu đồ làm loạn.
Bởi thế, thời gian tiếp sau đó Vũ Hóa Thần rất bận, Yên phu nhân cũng bận, chỉ có Tử Hoàn Kiều là tương đối rảnh, dù sao trước kia Thiên Vũ Quốc một mực là địa bàn Tử gia, giờ đây chỉ là các gia tộc Thiên Vũ Quốc nhiều thêm một lão đại trên đầu lão đại mà thôi.
Lục Ly tu luyện ở Linh Đế Thành chừng nửa tháng, truyền tống trận Thiên Vũ Thành đã chuyển dời đến, Linh Đế Thành lần nữa lại kết nối được với Bạch Vân Thành.
Lục Ly chuẩn bị lên đường, hắn chỉ dẫn theo một mình Minh Vũ. Đi Bạch Vân Sơn không cần cường giả hộ vệ, nếu thật có chuyện gì, dù có mang theo toàn bộ Quân Hầu Cảnh cũng vô dụng, bởi vì Thái Thiên Điện có Nhân Hoàng.
Lục Ly bóp nát một chiếc ngọc phù, truyền tống trận ở Bạch Vân Thành liền được mở ra, truyền tống hơn một canh giờ, Lục Ly và Minh Vũ thành công đi tới Bạch Vân Thành.
- Lục công tử!
Khương Hoằng sớm đã đứng chờ sẵn ngoài truyền tống trận, vừa nhìn thấy Lục Ly liền vội khom người, người Thái Thiên Điện thủ vệ truyền tống trận cũng cung kính cúi chào. Lục Ly khẽ gật đầu, dẫn theo Minh Vũ đi ra, thấp giọng dò hỏi:
- Tiểu thư các ngươi có đây không?
- Không có ở đây!
Khương Hoằng lắc đầu nói:
- Tiểu thư trở về, nàng phải xung kích Quân Hầu Cảnh. Nàng nói chờ sau khi đột phá Quân Hầu Cảnh lại tới Bắc Mạc chơi, công tử cần gì cứ nói với ta, tiểu thư sớm đã dặn trước.
- Được rồi, đi khách sạn cái đã.
Lục Ly trực tiếp đi đến khách sạn, sau khi tiến vào một tiểu viện độc lập, Lục Ly nghiêm mặt nói:
- Có một việc cần Linh Lung Các các ngươi điều tra giúp, ta muốn tìm một người.
Khương Hoằng nhún vai nói:
- Cái này đơn giản, ta có thể làm chủ, Lục công tử, mời nói.
- Tỷ tỷ của ta, Lục Linh!
Lục Ly lấy ra một bức chân dung, đưa tới, sau đó giải thích nói:
- Tỷ tỷ ta hiện tại hai mươi tuổi, nàng là Hỏa Phượng Thiên Thai, lúc ở Bắc Mạc từng bị Minh Xà bà bà mang đi. Chẳng qua khi người Lục gia đến Thanh Châu tìm kiếm Minh Xà bà bà, người Thần Nữ Cung nói là nửa đường tỷ tỷ ta lại bị một cường giả bí ẩn bắt đi. Cường giả bí ẩn kia có được Thánh Quang áo nghĩa thất phẩm, cảnh giới ít nhất phải là Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, rất có thể là Nhân Hoàng, thậm chí Địa Tiên…
- Thánh Quang áo nghĩa?
Khương Hoằng nhướng mày, lẩm bẩm nói:
- Loại áo nghĩa này rất đặc thù, người cảm ngộ được rất ít, chắc sẽ dễ dàng điều tra. Lục công tử, ngươi xác định Minh Xà bà bà không nói dối chứ?
- Không chắc lắm, các ngươi có thể phái người đi Thanh Châu thăm dò thử xem.
Cẩn thận là hơn, Lục Ly quyết định để Linh Lung Các lại đi Thanh Châu một chuyến.
Khương Hoằng khẽ gật đầu, sau đó lại hỏi dò một ít chi tiết cụ thể, biểu thị đi về nhất định sẽ để bộ phận tình báo Linh Lung Các chú trọng truy tra.
Bình luận facebook