-
Chương 951-955
Chương 951 Tự rước lấy nhục
Tự rước lấy nhục
Mặt Dương Thiên Thành âm trầm lại, xoay mặt sang nói:
- Lập tức lui ra ngoài, chúng ta không truy cứu chuyện giết người, ngươi còn dám gây chuyện ở đây, chắc chắn không tha.
- Ta đã cho ngươi thể diện rồi đấy?
Lục Ly nổi giận, vỗ xuống Hải Hoàng Xà một sừng, khống chế Hải Hoàng Xà bay đi, quay đầu lại căm tức nhìn Dương Thiên Thành nói:
- Ngươi không bắt, tiểu gia tự mình đi bắt, thế nhưng nếu trên đường không phải cẩn thận giết người nhà ngươi, tàn sát mấy cái thành thì ngươi cũng đừng trách ta.
- Ngươi...
Dương Thiên Thành giận đến thân thể đều run lên, tức giận quát:
- Trở lại, ta giúp ngươi bắt người. Nhưng ngươi nhất định phải lập tức lui ra ngoài, chờ ở trên vân hải, vài ngày sau ta sẽ tự tay giao hắn cho ngươi.
- Đồng ý!
Sắc mặt Lục Ly chuyển tốt, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Lão Dương, con lừa như ngươi, không quất roi nhất định không đi mà.
- Đừng kêu lão Dương, lão phu không quen ngươi!
Dương Thiên Thành nhìn bộ dạng cợt nhả của Lục Ly, oán hận xoay mặt đi chỗ khác. Đợi Lục Ly bay đi, hắn mới nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:
- Tiểu tạp chủng, cho ngươi đắc ý mấy năm, kỳ hạn mười năm đến, nhất định lão phu sẽ giết chết toàn bộ thân nhân ở Bắc Mạc Vân Châu các ngươi.
Lục Ly mang theo ba đầu thú hoàng và Hồ Lang rút lui, nghênh ngang trở về vân hải. U Minh Giáo nhanh chóng cho người đưa tin, dọc đường bất luận kẻ nào cũng không được khiêu khích và tấn công thú hoàng.
U Minh Giáo bắt đầu phong tỏa tin tức, không muốn để chuyện phía trên thú hoàng có người truyền ra ngoài, ai dám truyền chuyện này giết chết bất luận tội.
Nhưng chuyện này gây ra động tĩnh lớn như thế, làm sao có thể không truyền ra ngoài? Mặc dù không có khuếch tán quá nhiều, nhưng chuyện đã xảy ra vẫn truyền khắp các đại gia tộc, mười hai Vương Tộc nhận được tin tức đầu tiên, cũng may mười hai Vương Tộc đều không để tin tức khuếch tán.
Cho nên tin tức thế gian lấy được, chỉ là có ba con thú hoàng đuổi theo giết một vị nhân tộc tiến vào địa bàn U Minh Giáo, sau đó U Minh Giáo xuất động cường giả, đuổi ba con thú hoàng ra khỏi Trung Châu.
Bởi vì tin tức phong tỏa nhanh, nên lần này ba con thú hoàng không có tạo thành quá nhiều thương vong cho nhân tộc, rất nhanh sự tình liền bình thường lại.
Thế nhưng...
Khẳng định trong thời gian ngắn chuyện này không cách nào bình ổn ở trong các đại gia tộc, bởi vì chuyện này có quan hệ với Lục Ly, quan trọng nhất là Lục Ly có thể khống chế thú hoàng!
Trăm vạn năm qua, vô số nhân tộc các đời đều muốn nghiên cứu thuật khống chế Huyền Thú. Khi đó nhân tộc thế yếu, có thể tùy ý thấy được Huyền Thú mạnh mẽ, toàn bộ Thần Châu đại địa, thú hoàng đếm không hết, nếu như có thể khống chế thú hoàng mà nói, thực lực nhân tộc sẽ tăng lên nhiều.
Đáng tiếc vô số tiền bối nghiên cứu thật lâu, cuối cùng chỉ có thể khống chế Huyền Thú bốn năm phẩm, không có ý nghĩa quá lớn. Chuyện này khiến rất nhiều tiền bối tiếc nuối một đời, may mà cuối cùng xuất hiện một vị Đấu Thiên đại đế.
Rốt cục hôm nay cũng có người có thể khống chế thú hoàng rồi? Hơn nữa còn nhẹ khống chế ba con thú hoàng. Rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy Lục Ly khống chế ba con thú hoàng giết chết Thạch Quân, chuyện này không làm giả được.
Mặc dù không biết Lục Ly làm thế nào, có thể khống chế thú hoàng lâu dài hay không, nhưng ít ra hắn làm được. Tự nhiên chuyện này gây nên oanh động rất lớn, huống chi thân phận Lục Ly còn rất nhạy cảm.
Tứ đại thế lực rất nhức đầu, cũng không phải họ e ngại Lục Ly khống chế một đám thú hoàng làm xằng làm bậy. Mà là Lục Ly có được thần thông kỳ lạ như thế, ngộ nhỡ Hình Mục ái tài, muốn bảo vệ Lục Ly cả đời, hoặc là thu nhận Lục Ly vào Thí Ma Điện thì sao?
Mấy ngày sau khi chuyện xảy ra, Thí Ma Điện đều không có bất kỳ phản ứng nào, tin tức từ trong Thí Ma Điện truyền ra, Hình Mục biết được chuyện này, chẳng qua chỉ cười cười, cái gì cũng không nói...
...
Cạnh biên giới một cái tiểu thành, có một tòa tửu lâu rất khác biệt. Tửu lâu này xây dựng trên sườn núi, ở trên tầng cao nhất của tửu lâu có thể nhìn ra biển cả nơi xa, phong cảnh rất đẹp.
Lúc này trong tửu lâu có mấy công tử tiểu thư quần áo lộng lẫy, nếu như Lục Ly đi ngang qua nơi này mà nói. Khẳng định hắn sẽ nhận ra người ở bên trong.
Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ đều tụ tập ở chỗ này, mấy người không nói gì, nặng nề ở trong quán uống rượu. Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao rất khó coi, Điệp Phi Vũ thì thấp thỏm, chỉ có Lục Toan và Cơ Mộng Điềm là không đổi sắc, bình tĩnh vui mừng.
- Phanh!
Lục Nghê ngồi một lát, nặng nề vỗ lên bàn, nổi giận đùng đùng đứng lên, nói:
- Tại sao vận khí tên tiểu tạp chủng này lại tốt như vậy? Ba vị Nhân Hoàng cũng giết không chết được hắn? Hắn còn có thể khống chế thú hoàng nữa? Tức chết ta rồi.
Cơ Mộng Dao nghiến răng nghiến lợi nói theo:
- Khẳng định là hắn vận dụng cái tà vật gì đó, hoặc là học được tà thuật, nếu không căn bản không có khả năng khống chế thú hoàng. Hay là chúng ta bí mật phái người đi điều tra? Chỉ cần phát hiện hắn có tà vật, hoặc là học tà thuật, cho dù Hình Mục lão quy cũng không bảo hộ được hắn.
- Tỷ tỷ, ăn nói cẩn thận!
Sắc mặt Cơ Mộng Điềm thoáng lạnh xuống, nghiêm nghị liếc mắt trừng Cơ Mộng Dao một cái, Cơ Mộng Dao ngượng ngùng sờ sờ cái mũi ngồi xuống. Vừa rồi cô lửa giận xông lên đầu, dám ở trước mặt mọi người không lễ phép với Hình Mục, ngộ nhỡ bị truyền đi, Luân Hồi Cung không có việc gì, nhưng Cơ Mộng Dao sẽ gặp đại họa.
Lục Toan mở miệng, vung tay nói:
- Cho dù có tà vật, cũng không tra được, phái người nào đi thăm dò đây? Bên cạnh hắn có Nhân Hoàng, còn có thú hoàng, ai có thể nhích tới gần hắn?
Lục Nghê khó chịu, nói:
- Nếu không chúng ta bỏ ra giá cao, mời một vị Địa Tiên xuất thủ? Không cần tìm chứng cớ nữa, để Địa Tiên trực tiếp chụp chết tên tiểu tử này.
- A...
Lời nói của Lục Nghê khiến Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Dương Vũ hết sức động tâm, người ngoài không biết, nhưng bọn họ rất rõ ràng...
Chương 952 Tự rước lấy nhục
Thần Châu đại địa có một số lão quái vật cô độc ẩn cư, phần lớn những lão quái vật này đều đắc tội mười hai Vương Tộc, chỉ có thể một mình tiềm phục ở hải ngoại, thiếu thốn linh tài.
Sử dụng người gia tộc mình đi giết Lục Ly, mọi người không dám làm chuyện này, ngộ nhỡ liên luỵ đến gia tộc thì phiền toái.
Cho nên mấy lần mưu tính, bọn họ đều mời cường giả không có bất cứ quan hệ nào với bổn tộc. Ví dụ như mời Nhân Hoàng U Châu đi tấn công Vân Châu, hoặc như mời ba người Long Dương cư sĩ đi địa cung phục kích Lục Ly.
Hơn nữa...
Cho dù bọn họ muốn sử dụng Địa Tiên gia tộc, chắc chắn gia tộc sẽ không đáp ứng. Dựa vào địa vị của bọn họ, còn không điều động được Địa Tiên.
Nếu như có thể mời được một vị Địa Tiên bên ngoài, thì cho dù Lục Ly có bản lĩnh thông thiên, cũng khó thoát khỏi cái chết. Cho dù hắn có thể khống chế một trăm con thú hoàng, cũng không làm nên chuyện gì, Địa Tiên chi uy không phải Nhân Hoàng thú hoàng có thể đỡ nổi.
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Lục Toan liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nở nụ cười khổ. Lục Toan không nói, Cơ Mộng Điềm đứng lên nói:
- Các ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi, không nói mời một vị Địa Tiên động thủ cần bỏ ra cái gì. Cho dù chúng ta có thể lấy ra linh tài bảo vật khiến Địa Tiên động tâm, các ngươi nghĩ người Thí Ma Điện là ngu ngốc sao? Chúng ta điều động Nhân Hoàng, có lẽ Thí Ma Điện sẽ không quản, một khi mời được Địa Tiên, chỉ cần Địa Tiên động thủ hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Chuyện này...
Lục Nghê và đám người Dương Hiên liếc mắt nhìn nhau, Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên như có điều suy nghĩ, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ cũng không hiểu, trong mắt có một chút mơ màng.
Lục Nghê thấy Cơ Mộng Điềm không có ý giải thích, thì chuyển ánh mắt sang Lục Toan hỏi:
- Ca, không phải lúc trước Thí Ma Điện mặc kệ Lục Ly sao? Vì sao chúng ta mời được Địa Tiên sẽ nhúng tay?
- Bởi vì quá giới hạn!
Lục Toan khe khẽ thở dài nói:
- Mọi việc đều có mức độ, vì sao điện chủ phải bảo vệ Lục Ly mười năm? Sao các ngươi không cẩn thận suy nghĩ nguyên nhân sâu xa bên trong... ngoài mặt là điện chủ không muốn hoàn toàn đắc tội nhị điện chủ và tứ đại thế lực chúng ta, nhưng trên thực tế hắn muốn cho Lục Ly một ít áp lực, khiến hắn ở trong vòng mười năm nhanh chóng trưởng thành, điện chủ đang dùng một loại biện pháp khác gián tiếp đào tạo Lục Ly. Nếu như hắn thật sự muốn bảo vệ Lục Ly, ai dám làm trái với ý chí của hắn? Các ngươi đã quên mất chuyện sáu trăm năm trước rồi sao?
- Sáu trăm năm?
Lục Nghê và Điệp Phi Vũ liếc mắt nhìn nhau, thân thể chấn động, dường như Dương Hiên và Cơ Mộng Dao đã hiểu, hai người đều vô lực ngồi xuống.
Lục Nghê đứng dậy khoanh tay nói:
- Sáu trăm năm trước, điện chủ tự tay đánh chết Tam điện chủ và bốn vị trưởng lão Thí Ma Điện, khi đó ai dám nói nửa chữ? Hình Mục giết chóc quả quyết, nếu như là chuyện hắn nhận định, sẽ không có bất kỳ băn khoăn nào! Cho nên ngoài mặt nhìn như hắn đã thỏa hiệp, nhưng thực ra chỉ là vì mài giũa Lục Ly.
- Mộng Dao tỷ ngươi cho rằng sử dụng người U Châu đi tấn công Vân Châu, là không chê vào đâu được sao? Các ngươi cho rằng lần này chúng ta mời ba vị Nhân Hoàng đi phục kích Lục Ly, Thí Ma Điện không biết sao? Các ngươi quá khinh thường Thí Ma Điện rồi!
- Chúng ta đấu với Lục Ly, vì sao tộc trưởng các gia tộc chúng ta không nhúng tay vào? Thậm chí cũng không nói qua bất kỳ cái gì. Bởi vì đó là hậu bối phân cao thấp, điều động mấy vị Nhân Hoàng không có gì đáng trách, nhưng nếu như đi mời Địa Tiên. Không chỉ là Thí Ma Điện, mà cả gia tộc của chúng ta cũng sẽ không cho phép, như vậy sẽ hoàn toàn chọc giận Hình điện chủ.
- Lục Ly bây giờ có thể khống chế thú hoàng, cho nên điều nhiều hơn nữa Nhân Hoàng đi đã không có ý nghĩa rồi, Địa Tiên chúng ta không thể mời, gia tộc cũng sẽ không cho phép chúng ta làm xằng làm bậy.
Lục Toan khẽ thở dài, trên mặt xuất hiện một vòng cảm giác thất bại, hắn quay đầu nhìn biển cả, lắc đầu nói ra:
- Lần này chúng ta thua, thua thì phải thừa nhận. Trừ phi trong chúng ta có người có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, hoặc đột phá Địa Tiên, bằng không chỉ có thể chờ đợi kỳ hạn mười năm đến. Mấy ngày này chúng ta vẫn nên thành thật chịu thiệt đi, tức giận nuốt không trôi cũng phải nhịn, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái, chỉ là tự rước lấy nhục!
- Chịu thiệt sao?
Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao lập tức trở nên vô cùng âm trầm, mấy ngày này trong lòng các nàng đều nghẹn đến bốc cháy, hận không thể chém Lục Ly thành mười tám đoạn.
Ngày đêm đều vểnh tai lên mong chờ tin tức Lục Ly bị giết truyền đến, các nàng có rất nhiều buổi tối ngủ không được ngon giấc rồi, không nghĩ tới cuối cùng chờ đợi được một cái kết cục như vậy.
Người đang ngồi, có ai không phải long tử long nữ, có ai không phải thiên kiêu chi nữ, thiên kiêu chi tử? Sinh ra đều ngậm chìa vàng, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị bất kỳ oan ức nào, chứ đừng nói đến bị tội.
Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, bị Lục Ly giam mấy tháng, dùng lôi điện đánh mấy tháng, chết rồi sống lại, sống lại chết đi, mấy tháng so với trong địa ngục còn muốn khổ hơn.
Bị giam mấy tháng, thật vất vả được cứu, nhị điện chủ tự mình xuất thủ muốn giết chết Lục Ly, lại bị Lục Ly liên hợp đại điện chủ hung hăng đánh mặt, mọi người bị lưu vong Huyết Giới.
Ở trong Huyết Giới nhiều lần suýt nữa chết đi, khổ không thể tả, cuối cùng dựa vào mưu kế của Lục Toan cùng với Cơ Mộng Điềm đột phá Nhân Hoàng cảnh, mọi người mới thành công lực áp dân bản xứ Huyết Giới sống sót.
Cơ Mộng Dao, Dương Vũ vừa mới được thả ra không bao lâu, Dương Vũ còn tốt một chút, tinh thần Cơ Mộng Dao chịu đủ hành hạ, thiếu chút nữa điên mất. Nàng là một thiên kim đại tiểu thư, đệ nhất tiểu thư Trung Châu, tâm cao khí ngạo, lại bị người như thế?
Trong lòng mọi người đều nghẹn một cục tức, nếu như không phát tiết cục tức này ra, sợ là nó sẽ từ từ biến thành tâm ma, cuối cùng ảnh hưởng con đường tu luyện, phá hủy tiền đồ của các nàng.
Chương 953 Nhục nhã
Nhục nhã
Còn hơn tám năm mới đến kỳ hạn mười năm. Có lẽ đối với những lão gia hỏa kia mà nói, tám năm thời gian không coi vào đâu, nháy mắt một cái là đã trôi qua rồi. Nhưng các nàng lại cảm giác rất lâu, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, thời gian tám năm tôn quý không gì sánh được, nếu như tám năm này không thể tĩnh tâm tu luyện, sẽ ảnh hưởng thành tựu cả đời của các nàng.
Lục Toan thấy mọi người biểu cảm như thế, cười nhạt nói ra:
- Như thế nào? Không chịu phục sao? Không phục các ngươi có thể tiếp tục lăn qua lăn lại. Lục gia ta rời khỏi, các ngươi thích chơi như nào cũng được, Lục Nghê, trở về Thần Khải Thành thôi.
Lục Toan rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, giống như không thèm để ý tới sự tình Lục Ly. Bình thường Lục Nghê không có gì chủ ý, luôn luôn nghe Lục Toan, thấy Lục Toan rời đi, chỉ có thể giậm chân bình bịch, chắp tay với mọi người đi ra phía ngoài.
- Toan công tử thật hào hiệp!
Điệp Phi Vũ cảm khái, Cơ Mộng Điềm nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Nếu Lục Toan thật sự không chấp nhặt, sợ là đã sớm đột phá Nhân Hoàng rồi. Lục Ly có chết hay không hắn để ý nhất, bởi vì giữa chúng ta và Lục Ly chỉ có thù hận, nhưng Lục Ly không chỉ có thù với hắn, còn có thể uy hiếp đến địa vị của hắn.
Dương Hiên khe khẽ thở dài, đứng dậy chuẩn bị đi ra phía ngoài, Dương Vũ chớp chớp mắt hỏi:
- Chẳng lẽ cứ như vậy quên đi, chúng ta phải nén cục tức này tám năm rưỡi sao?
Dương Hiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái, nói:
- Lục Toan nói không sai, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái nhất định là tự rước lấy nhục. Tám năm thời gian thoạt nhìn rất dài, nhưng Bắc Mạc Vân Châu muốn phát triển thành một cái thế lực lớn căn bản không có khả năng. Ít nhất cho dù bọn họ hao phí toàn bộ tài nguyên, cũng rất khó tạo ra một vị Địa Tiên. Cho nên... Muốn báo thù, thì chờ tám năm sau, trở về tu luyện thật tốt, tranh thủ đột phá Nhân Hoàng, đến lúc đó tự mình đi theo đại quân giết tới Bắc Mạc và Vân Châu.
Dương Hiên mang theo Dương Vũ rời đi, trong sân chỉ còn lại có Cơ Mộng Dao Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ. Điệp Phi Vũ vỗ vỗ bộ ngực không tính là no đủ, thở ra một hơi nói:
- Ta cũng trở về đi, Mộng Điềm, ngươi đã đột phá Nhân Hoàng rồi, ta cũng phải cố gắng thật nhiều.
Điệp Phi Vũ rời đi, Cơ Mộng Dao cũng không quan tâm, đứng ở bên cửa sổ, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn ra biển cả nơi xa.
- Tỷ...
Cơ Mộng Điềm đi đến bên cạnh Cơ Mộng Dao nói:
- Hình Mục cho Lục Ly áp lực, kỳ thực cũng là cho chúng ta áp lực. Nếu như biết lợi dụng tâm ma thật tốt, có thể biến nó thành lợi kiếm lơ lửng ở trên đỉnh đầu, thời khắc nhắc nhở chúng ta phải cố gắng tu luyện, rửa sạch sỉ nhục lúc trước. Tỷ, cố gắng tu luyện thôi, tám năm sau tỷ muội chúng ta tự mình bước lên Bắc Mạc, diệt cả tộc của hắn!
- Được!
Trong mắt Cơ Mộng Dao loé lên vẻ sắc bén, nắm thật chặt hai tay, phía trên nổi đầy gân xanh.
- Hưu...
Hai người còn chưa kịp rời đi, một bóng người đã hiện ra, quỳ trên mặt đất bẩm báo:
- Hai vị tiểu thư, Tây Lũng Thành bên kia truyền đến tin tức, Long Dương cư sĩ bị Dương Thiên Thành bắt, tự mình giao cho Lục Ly. Lục Ly ở ngay trước mặt con dân toàn thành chém chết Long Dương cư sĩ, lúc này thi thể còn đang treo trên đầu tường...
- Phanh!
Cơ Mộng Dao không nhịn được nữa, mạnh mẽ nắm lấy một cái bình trà nện xuống mặt đất, gương mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo. Sắc mặt Cơ Mộng Điềm cũng không dễ nhìn, mục đích Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ ở trước mặt con dân toàn thành đã quá rõ ràng... nhất định là đang sỉ nhục các nàng, trả thù các nàng, doạ các nàng, không tiếng động đánh vào mặt của các nàng.
Trong đầu hai người đều hiện lên gương mặt của Lục Ly, ánh mắt nhìn về phía biển cả nơi xa, giống như thấy được Lục Ly đang ngồi trên thú hoàng cười nhạo các nàng.
Hai người đứng ngơ ngẩn một hồi, tên thám báo vừa rồi lại trở lại, mang đến mệnh lệnh của phụ thân các nàng, yêu cầu các nàng lập tức trở về Luân Hồi Thành, không được nhằm vào Lục Ly nữa.
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Cơ Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, cười khổ một tiếng, có lẽ đám người Lục Toan, Dương Hiên đều đã nhận được mệnh lệnh của gia tộc rồi? Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, các gia tộc không có khả năng mặc kệ các nàng làm loạn ở bên ngoài...
...
Quả thực Lục Ly ở trước mặt mọi người Tây Lũng Thành xử tử Long Dương cư sĩ, hơn nữa còn là tự tay hắn giết chết.
Lúc Long Dương cư sĩ bị bắt tới đã hấp hối rồi, Dương Thiên Thành bị Lục Ly chơi đùa một hồi, khiến danh tiếng U Minh Giáo mất sạch, không có giết chết Long Dương cư sĩ đã tính là khách khí rồi.
Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ xong liền ngồi Hải Hoàng Xà trở về vân hải, hắn rất tuân thủ lời hứa, không có tiếp tục gây chuyện.
Từ nơi này bay về Cửu U Đảo ít nhất cần nửa tháng trở lên, Lục Ly không còn cách nào. Hắn không dám ngồi truyền tống trận, sợ lúc truyền tống đi Vạn Thủy Thành, truyền tống trận bên Cửu U Đảo bị hỏng rồi, lại phải chạy đi.
Chủ yếu hắn sợ Tiểu Bạch chủ động tới tìm hắn, cho nên hi vọng trở về đường cũ, Tiểu Bạch tìm đến là hắn có thể gặp gỡ.
Không phải hắn sợ nguy hiểm, trừ phi tứ đại gia tộc không sợ Hình Mục trả thù, nếu không tuyệt đối không dám đến tìm hắn gây phiền toái. Sau chuyện lần này, đám người Cơ Mộng Điềm cũng sẽ bị triệu hồi về gia tộc?
Thực ra trong lòng Lục Ly cũng kìm nén bực bội, nếu như lúc này đám người Cơ Mộng Điềm xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ không khách khí. Nhưng cũng may hắn coi như còn tỉnh táo, không có mạo muội đi tìm đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan báo thù, giết chết Long Dương cư sĩ trước mặt mọi người, chính là vì phát tiết lệ khí trong lòng ra.
Lục Ly không có thả ba con thú hoàng rời đi, ngộ nhỡ trên biển gặp phải nguy hiểm thì sao, hắn quyết định đợi đến lúc tới Cửu U Đảo mới để cho ba con thú hoàng trở về.
Hắn không có ý định mang thú hoàng đến Vân Châu hoặc là Hoang Giới, bởi vì những thú hoàng này không phải linh thú của hắn.
Chương 954 Tiểu Bạch mất tích
Tiểu Bạch mất tích
Hắn ở đây sẽ có thể trấn áp, hắn vừa rời đi nhất định sẽ bạo động, quá nguy hiểm.
- Ly thiếu, ngươi hảo hảo tu luyện một đoạn thời gian đi.
Hồ Lang thấy Lục Ly luôn luôn quan sát chung quanh, cười nói:
- Ngươi hảo hảo tu luyện, đến khi trở về có thể đột phá Quân Hầu cảnh rồi. Sự tình còn lại ngươi đừng động cứ giao cho ta đi, trên đường ta có thể lưu ý Tiểu Bạch.
- Được rồi!
Ngồi không thời gian lâu như vậy cũng nhàm chán, quả thực Lục Ly cần phải tranh thủ thời gian tu luyện, làm tốt chuẩn bị xung kích Quân Hầu cảnh.
Thời gian tu luyện luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đi qua mười bảy ngày rồi. Bởi vì mọi chuyện trên đường đều do Hồ Lang trông coi, nên Lục Ly chỉ tỉnh lại hai lần, ăn vài thứ, ngủ mấy canh giờ.
Dọc theo đường đi Hồ Lang thường xuyên dùng thần niệm quan sát xung quanh, nhưng không có bất kỳ thu hoạch nào, cũng không có phát hiện Tiểu Bạch. Lục Ly chỉ có thể đặt hi vọng ở trên Cửu U Đảo, trưởng lão Cổ gia trông chừng Tiểu Bạch, không tìm được bọn họ, có lẽ trưởng lão Cổ gia sẽ mang theo Tiểu Bạch trở về Cửu U Đảo chờ.
Phía trước nhất định là Cửu U Đảo rồi, tâm thần Lục Ly căng thẳng. Mặc dù Tiểu Bạch không phải linh thú của hắn, nhưng địa vị ở trong lòng của hắn lại rất cao, giống như đệ đệ của hắn vậy. Bởi vì linh trí Tiểu Bạch rất cao, dưới cái nhìn của Lục Ly không khác người là mấy.
Hòn đảo phía trước càng lúc càng lớn, Hồ Lang dùng thần niệm dò xét trước một bước, sau khi quét qua một lần gật đầu nói:
- Truyền tống trận của Cửu U Đảo đã được tu sửa, có rất nhiều quân đội Vệ gia và một vị Nhân Hoàng. Không đúng, có ba vị Nhân Hoàng, Khuất Thừa và Hắc Nghê đều tới.
- Tiểu Bạch thì sao?
Lục Ly không thèm để ý đến người Vệ gia và Khuất Thừa, hắn chỉ để ý Tiểu Bạch. Hồ Lang lại dùng thần niệm quét qua, Cửu U Đảo rất lớn, hắn chuẩn bị tìm kiếm toàn bộ một lần.
Tâm tình Lục Ly trầm xuống, Hồ Lang tiếp tục dò xét, điều này nói rõ bên trong Cửu U Thành không có Tiểu Bạch? Nội tâm của hắn nôn nóng, hét lớn với Hải Hoàng Xà dưới chân:
- Nhanh lên một chút!
Hải Hoàng Xà có hai cánh, đôi cánh giương ra, hóa thành một đạo lưu tinh màu đen gào thét bay đi, bạch tuộc vương và Lam Sư theo sát phía sau.
- Hưu hưu hưu...
Vô số võ giả bên trong Cửu U Thành bay lên trời, đứng đầu là một vị Nhân Hoàng trung niên, những người còn lại khẩn trương nhìn ba con thú hoàng càng lúc càng gần. Hai vị Nhân Hoàng còn lại thu liễm hơi thở, chính là Khuất Thừa và Hắc Nghê, thủ hạ của Lục Linh.
Vị Nhân Hoàng trung niên kia không có quá lo lắng, hắn mỉm cười khom người nói:
- Vệ Tử Ngang bái kiến Lục công tử, ân... Lục công tử có thể khiến thú hoàng dừng lại ở ngoài đảo hay không, dù sao trên đảo cũng có rất nhiều bình dân!
Có lẽ Khuất Thừa và Hắc Nghê đã sớm nhận được tin tức Lục Ly thoát hiểm, nhưng vẫn biết điều khom mình hành lễ:
- Bái kiến đại quốc sư.
Lục Ly không để ý đến Vệ Tử Ngang và hai người Khuất Thừa, mà dùng thần niệm quét qua ở trong thành, rất nhanh sắc mặt hắn thay đổi, hắn không dò xét được trưởng lão Cổ gia, cũng không có tìm được Tiểu Bạch.
Hắn thấy truyền tống trận trong thành đã tu sửa xong, thì phất tay với ba con thú hoàng nói:
- Các ngươi trở về đi, nơi đây không cần các ngươi, đừng làm xằng làm bậy!
Ba con thú hoàng linh trí rất cao, nghe thấy Lục Ly nói hưng phấn kêu to, sau đó cùng nhau bay về phương bắc, trực tiếp chui vào trong biển rộng biến mất không thấy.
Lục Ly lấy ra Mệnh Luân đứng ở giữa không trung, gật đầu với hai người Khuất Thừa trước, sau đó mới chắp tay hoàn lễ với vị trung niên Nhân Hoàng kia, nói:
- Chào Vệ đại nhân, vừa rồi ra tìm kiếm linh thú, cho nên thất lễ. Vệ đại nhân, người nhà ngươi có từng thấy một con tiểu thú màu trắng, chỉ lớn cỡ bàn tay, còn có một tên hạ nhân của ta và tứ trưởng lão Cổ gia nữa. Đúng rồi đám người tam thiếu gia Cổ gia Cổ Mẫn cũng không có ở đây sao?
Vệ Tử Ngang nhướng mày, có một chút tiếc nuối nói:
- Đám người Cổ Mẫn đều chết cả rồi, còn con linh thú kia của ngươi, ta phải hỏi thăm một thoáng đã.
Vệ Tử Ngang phất tay với một tên Quân Hầu cảnh, người nọ lập tức đi điều tra, Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, lạnh giọng nói:
- Đám người Cổ Mẫn đều bị Long Dương cư sĩ giết?
- Chắc vậy!
Vệ Tử Ngang gật đầu nói:
- Truyền tống trận bên này bị hủy diệt rồi, cường giả bên trong thành đều bị giết chết không còn một ai, lúc ấy đám người Cổ Mẫn cũng ở trong địa cung trên đảo nhỏ, hơn một ngàn quân sĩ gia tộc chúng ta cũng gặp nạn!
- Lòng dạ thật độc ác!
Lục Ly nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ một tiếng, ba người Long Dương cư sĩ đã chết, nên khoản nợ này chỉ có thể tính lên đám người Lục Toan, Cơ Mộng Điềm.
Sau khi hàn huyên mấy câu, Quân Hầu cảnh phía dưới bay lên, chắp tay nói với Lục Ly:
- Ta đã hỏi thăm những người còn sót lại trên đảo và cả thám báo gia tộc nhưng không nhìn thấy con linh thú kia của Lục công tử trở lại, tứ trưởng lão Cổ gia cũng chưa từng thấy.
- Ừm!
Lục Ly gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hồ Lang, Hồ Lang vừa kết thúc tìm kiếm toàn bộ trên đảo, lắc đầu tỏ vẻ trên đảo không có.
- Phía tây vẫn còn lôi bạo sao?
Lục Ly nhìn phía tây hỏi thăm Vệ Tử Ngang, nếu như lôi bạo chưa qua đi, có lẽ Tiểu Bạch vẫn còn tôi thể ở bên trong lôi bạo.
- Đã ngừng!
Vệ Tử Ngang biết chuyện này, giải thích:
- Hơn mười ngày trước lôi bạo đã dừng lại rồi.
- Hồ Lang, Khuất Thừa, Hắc Nghê chúng ta đi tìm đi.
Lục Ly muốn tới khu vực lôi bạo lúc trước tìm kiếm, ngộ nhỡ tứ trưởng lão Cổ gia mang theo Tiểu Bạch ở xung quanh thì sao? Vệ Tử Ngang nhìn ra Tiểu Bạch rất quan trọng đối với Lục Ly, nên phất tay nói:
- Điều động võ giả bên trong thành, dò xét chung quanh, giúp Lục công tử tìm kiếm một con linh thú màu trắng nhỏ cỡ bàn tay.
Lục Ly cảm kích gật đầu, sau đó cùng Hồ Lang, Khuất Thừa, Hắc Nghê bay về phía tây, hắn nhìn ra được Vệ Tử Ngang muốn nói chuyện cùng mình một lúc, nhưng lúc này hắn lại không có tâm tình.
Chương 955 Tỷ hiểu có thể nhiều đâu
Tỷ hiểu có thể nhiều đâu
Nhanh chóng bay đến địa điểm lúc trước phát sinh lôi bạo, Lục Ly và mấy người Hồ Lang tìm kiếm trong vòng ngàn dặm một lần. Kết quả khiến bốn người rất thất vọng, không tìm được tứ trưởng lão Cổ gia, cũng không thấy bóng dáng Tiểu Bạch.
Bốn người Lục Ly tiếp tục tìm kiếm, mở rộng phạm vi ra phương viên mấy chục vạn dặm, tìm kiếm trọn một ngày một đêm, bốn người mới ủ rũ trở lại Cửu U Thành.
Trở lại bên trong thành, vẫn không có tin tức gì như cũ, có thể tứ trưởng lão Cổ gia và Tiểu Bạch bị mất tích, hoặc là bị đánh chết chìm vào trong biển bị Huyền Thú xé xác ăn rồi.
- Ly thiếu đừng lo lắng, lực phòng ngự của Tiểu Bạch mạnh như vậy, lúc ấy lại còn ở bên trong lôi hải, đám người Long Dương không giết chết được Tiểu Bạch.
Hồ Lang an ủi một câu, suy nghĩ một chút lại bổ sung:
- Có lẽ tứ trưởng lão Cổ gia, thấy tình huống không đúng, đã mang theo Tiểu Bạch dứt khoát bay trở về Vân Châu rồi?
Hai mắt Lục Ly hơi phát sáng, truyền tống trận trở về Vân Châu đã được chữa trị, bọn họ có thể lập tức trở về Vân Châu, nếu như Vân Châu không có, đến lúc đó chỉ có thể điều người tới đây tìm kiếm.
Lục Ly miễn cưỡng tỉnh táo lại, trao đổi chuyện chính với Vệ Tử Ngang. Nói ra tất cả chuyện phát sinh ở trên tiểu đảo một lần, còn đưa không gian giới chỉ Vệ Nguyên đưa cho Vệ Tử Ngang, nói:
- Đây là thứ cuối cùng Vệ Nguyên đưa cho ta, Vệ Nguyên vì ta mà chết, ta hết sức hổ thẹn. Hi vọng Vệ đại nhân chú ý người nhà của hắn nhiều hơn, ngày sau ta có thời gian sẽ đi bái kiến vệ tộc trưởng một chút, biểu đạt lòng biết ơn.
Nét mặt Vệ Tử Ngang đau xót, gật đầu nói:
- Lục công tử không cần lo lắng những chuyện này, trước khi đến tộc trưởng đã nói ta biểu đạt một chút xin lỗi, dù sao ngươi cũng gặp phải phục kích ở trên địa bàn của chúng ta. Chúng ta sẽ báo chuyện này lên cho Đại Phật Tự, thỉnh cầu bọn họ chủ trì công lý.
Lục Ly không trông cậy vào công lý, bên này là một cái Vương Tộc, bên kia là tứ đại thế lực, không có bất kỳ chứng cớ nào thì Đại Phật Tự có thể nói cái gì?
Hắn lo lắng Tiểu Bạch nên vội vã trở về, chỉ dặn dò Vệ Tử Ngang mấy câu, xin bọn họ hỗ trợ tìm kiếm Tiểu Bạch, nếu như có thể tìm được hắn tất có hậu tạ.
Lục Ly gấp đến mức không ăn cơm cùng Vệ Tử Ngang, đã ngồi truyền tống trận dứt khoát rời đi. Vệ gia rất coi trọng chuyện Cửu U Đảo, Vệ Nguyên bóp nát ngọc phù báo cho Vệ gia, một vị Địa Tiên Vệ gia hiểu đại na di, lập tức dùng đại na di bay tới. Chỉ hao tốn bốn năm ngày đã tới Cửu U Đảo, nếu không truyền tống trận cũng không có khả năng chữa trị nhanh như vậy.
Lần này địa điểm bốn người Lục Ly truyền tống đến là một tòa đại thành ở bờ biển Vân Châu, Vân Tường Thành. Khoảng cách giữa hai thành rất xa, ánh sáng truyền tống loé lên đã hơn nửa ngày.
- Oanh...
Thời điểm bốn người Lục Ly xuất hiện ở trong truyền tống trận, người thứ nhất nhìn thấy lại là Lục Linh. Lục Linh mặc một bộ quần áo trắng, xinh đẹp như một đóa hoa bách hợp, sau khi nàng thấy Lục Ly xuất hiện, hơi thở ra một hơi, cười.
Nụ cười của nàng rất đẹp, dường như làm cho cả Vân Tường Thành sáng lên vài phần, nàng nhìn Lục Ly một hồi, khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói:
- Trở lại là tốt rồi, nếu như ngươi không về được, tỷ chỉ có thể dẫn người tiến vào Trung Châu, báo thù cho ngươi.
Giọng nói của Lục Linh không lớn, ngữ khí rất hiền hoà, giống như hai tỷ đệ tán gẫu, nói chút ít chuyện nhà với nhau, nhưng không hiểu tại sao cái mũi Lục Ly lại đau xót.
Hắn biết Lục Linh nói không phải là đùa, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện, chắc chắn Lục Linh sẽ mang theo toàn bộ cường giả chạy tới Trung Châu. Như thiêu thân lao đầu vào lửa, nghĩ hết tất cả biện pháp, cố hết sức giết càng nhiều con cháu tứ đại gia tộc càng tốt, cuối cùng điêu linh vẫn lạc như hoa quỳnh.
Tính cách Lục Linh vô cùng kiên nghị, từ nhỏ đến lớn rất ít khi Lục Ly thấy nàng rơi lệ, cho dù là bị đám người Địch Hổ thiếu chút nữa kéo gãy một cái chân, từ sau núi bò lại, nàng cũng không khóc.
Có mấy chuyện nàng sẽ không dễ nói ra khỏi miệng, nhưng một khi nói khẳng định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp làm được, cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc.
- Tỷ tỷ, để ngươi lo lắng rồi!
Lục Ly đi qua nắm tay Lục Linh, Lục Linh chỉ hơi gật đầu, không nói cái gì, mang theo Lục Ly đi vào phía trong tòa thành, những người còn lại tự động đi theo phía sau.
Tiến vào phía trong tòa thành, Lục Ly lập tức hỏi thăm sự tình Tiểu Bạch, Lục Linh nhướng mày, gọi một người tới để hắn đi điều tra. Nàng bảo Lục Ly đừng vội, kể lại toàn bộ sự tình phát sinh lần này một lần.
Lục Ly giải thích cặn kẽ sự tình một lần, kể cả chuyện mình thức tỉnh thần kỹ huyết mạch mới và chuyện có thể khống chế thú hoàng đều không có giấu giếm.
- Ừ, lần này ngươi là nhân họa đắc phúc, thần kỹ huyết mạch cũng rất mạnh, vậy mà lại có thể giết chết Nhân Hoàng?
Sau khi nghe xong Lục Linh gật đầu, không có hỏi thăm quá nhiều, dừng một thoáng hừ lạnh nói:
- Lần phục kích này không thể không liên quan đến đám người Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ! Trước nhớ kỹ mối thù này, trở về chúng ta sẽ chém giết từng người.
- Lần này khổ ngươi rồi...
Lục Linh đưa thay sờ mặt Lục Ly, tiếp tục nói:
- Lần này ngươi làm rất tốt, ta nghĩ trong khoảng thời gian này Vân Châu U Châu và Bắc Mạc sẽ rất yên tĩnh, trước khi kỳ hạn mười năm đến sẽ không có ai dám tới gây sự. Chúng ta có thể giao dịch cùng Đại Phật Tự, có thể đạt được lượng lớn linh tài, hơn nữa trong tám năm Hỏa Ngục có cơ hội đào tạo ra một hai Địa Tiên rồi.
- Ừ!
Lục Ly gật đầu, ở trong Hỏa Ngục có thể nhanh chóng cảm ngộ áo nghĩa, Đại Phật Tự có thể cung cấp một ít linh tài bọn họ thiếu hụt, mọi việc đã đủ chuyện còn lại chỉ xem vận mện những Nhân Hoàng dưới chướng thôi, vận may tốt cũng không phải là không có cơ hội đột phá Địa Tiên.
- Đúng rồi!
Lục Ly lấy ra một quyển da thú cổ đưa cho Lục Linh.
Tự rước lấy nhục
Mặt Dương Thiên Thành âm trầm lại, xoay mặt sang nói:
- Lập tức lui ra ngoài, chúng ta không truy cứu chuyện giết người, ngươi còn dám gây chuyện ở đây, chắc chắn không tha.
- Ta đã cho ngươi thể diện rồi đấy?
Lục Ly nổi giận, vỗ xuống Hải Hoàng Xà một sừng, khống chế Hải Hoàng Xà bay đi, quay đầu lại căm tức nhìn Dương Thiên Thành nói:
- Ngươi không bắt, tiểu gia tự mình đi bắt, thế nhưng nếu trên đường không phải cẩn thận giết người nhà ngươi, tàn sát mấy cái thành thì ngươi cũng đừng trách ta.
- Ngươi...
Dương Thiên Thành giận đến thân thể đều run lên, tức giận quát:
- Trở lại, ta giúp ngươi bắt người. Nhưng ngươi nhất định phải lập tức lui ra ngoài, chờ ở trên vân hải, vài ngày sau ta sẽ tự tay giao hắn cho ngươi.
- Đồng ý!
Sắc mặt Lục Ly chuyển tốt, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Lão Dương, con lừa như ngươi, không quất roi nhất định không đi mà.
- Đừng kêu lão Dương, lão phu không quen ngươi!
Dương Thiên Thành nhìn bộ dạng cợt nhả của Lục Ly, oán hận xoay mặt đi chỗ khác. Đợi Lục Ly bay đi, hắn mới nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:
- Tiểu tạp chủng, cho ngươi đắc ý mấy năm, kỳ hạn mười năm đến, nhất định lão phu sẽ giết chết toàn bộ thân nhân ở Bắc Mạc Vân Châu các ngươi.
Lục Ly mang theo ba đầu thú hoàng và Hồ Lang rút lui, nghênh ngang trở về vân hải. U Minh Giáo nhanh chóng cho người đưa tin, dọc đường bất luận kẻ nào cũng không được khiêu khích và tấn công thú hoàng.
U Minh Giáo bắt đầu phong tỏa tin tức, không muốn để chuyện phía trên thú hoàng có người truyền ra ngoài, ai dám truyền chuyện này giết chết bất luận tội.
Nhưng chuyện này gây ra động tĩnh lớn như thế, làm sao có thể không truyền ra ngoài? Mặc dù không có khuếch tán quá nhiều, nhưng chuyện đã xảy ra vẫn truyền khắp các đại gia tộc, mười hai Vương Tộc nhận được tin tức đầu tiên, cũng may mười hai Vương Tộc đều không để tin tức khuếch tán.
Cho nên tin tức thế gian lấy được, chỉ là có ba con thú hoàng đuổi theo giết một vị nhân tộc tiến vào địa bàn U Minh Giáo, sau đó U Minh Giáo xuất động cường giả, đuổi ba con thú hoàng ra khỏi Trung Châu.
Bởi vì tin tức phong tỏa nhanh, nên lần này ba con thú hoàng không có tạo thành quá nhiều thương vong cho nhân tộc, rất nhanh sự tình liền bình thường lại.
Thế nhưng...
Khẳng định trong thời gian ngắn chuyện này không cách nào bình ổn ở trong các đại gia tộc, bởi vì chuyện này có quan hệ với Lục Ly, quan trọng nhất là Lục Ly có thể khống chế thú hoàng!
Trăm vạn năm qua, vô số nhân tộc các đời đều muốn nghiên cứu thuật khống chế Huyền Thú. Khi đó nhân tộc thế yếu, có thể tùy ý thấy được Huyền Thú mạnh mẽ, toàn bộ Thần Châu đại địa, thú hoàng đếm không hết, nếu như có thể khống chế thú hoàng mà nói, thực lực nhân tộc sẽ tăng lên nhiều.
Đáng tiếc vô số tiền bối nghiên cứu thật lâu, cuối cùng chỉ có thể khống chế Huyền Thú bốn năm phẩm, không có ý nghĩa quá lớn. Chuyện này khiến rất nhiều tiền bối tiếc nuối một đời, may mà cuối cùng xuất hiện một vị Đấu Thiên đại đế.
Rốt cục hôm nay cũng có người có thể khống chế thú hoàng rồi? Hơn nữa còn nhẹ khống chế ba con thú hoàng. Rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy Lục Ly khống chế ba con thú hoàng giết chết Thạch Quân, chuyện này không làm giả được.
Mặc dù không biết Lục Ly làm thế nào, có thể khống chế thú hoàng lâu dài hay không, nhưng ít ra hắn làm được. Tự nhiên chuyện này gây nên oanh động rất lớn, huống chi thân phận Lục Ly còn rất nhạy cảm.
Tứ đại thế lực rất nhức đầu, cũng không phải họ e ngại Lục Ly khống chế một đám thú hoàng làm xằng làm bậy. Mà là Lục Ly có được thần thông kỳ lạ như thế, ngộ nhỡ Hình Mục ái tài, muốn bảo vệ Lục Ly cả đời, hoặc là thu nhận Lục Ly vào Thí Ma Điện thì sao?
Mấy ngày sau khi chuyện xảy ra, Thí Ma Điện đều không có bất kỳ phản ứng nào, tin tức từ trong Thí Ma Điện truyền ra, Hình Mục biết được chuyện này, chẳng qua chỉ cười cười, cái gì cũng không nói...
...
Cạnh biên giới một cái tiểu thành, có một tòa tửu lâu rất khác biệt. Tửu lâu này xây dựng trên sườn núi, ở trên tầng cao nhất của tửu lâu có thể nhìn ra biển cả nơi xa, phong cảnh rất đẹp.
Lúc này trong tửu lâu có mấy công tử tiểu thư quần áo lộng lẫy, nếu như Lục Ly đi ngang qua nơi này mà nói. Khẳng định hắn sẽ nhận ra người ở bên trong.
Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ đều tụ tập ở chỗ này, mấy người không nói gì, nặng nề ở trong quán uống rượu. Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao rất khó coi, Điệp Phi Vũ thì thấp thỏm, chỉ có Lục Toan và Cơ Mộng Điềm là không đổi sắc, bình tĩnh vui mừng.
- Phanh!
Lục Nghê ngồi một lát, nặng nề vỗ lên bàn, nổi giận đùng đùng đứng lên, nói:
- Tại sao vận khí tên tiểu tạp chủng này lại tốt như vậy? Ba vị Nhân Hoàng cũng giết không chết được hắn? Hắn còn có thể khống chế thú hoàng nữa? Tức chết ta rồi.
Cơ Mộng Dao nghiến răng nghiến lợi nói theo:
- Khẳng định là hắn vận dụng cái tà vật gì đó, hoặc là học được tà thuật, nếu không căn bản không có khả năng khống chế thú hoàng. Hay là chúng ta bí mật phái người đi điều tra? Chỉ cần phát hiện hắn có tà vật, hoặc là học tà thuật, cho dù Hình Mục lão quy cũng không bảo hộ được hắn.
- Tỷ tỷ, ăn nói cẩn thận!
Sắc mặt Cơ Mộng Điềm thoáng lạnh xuống, nghiêm nghị liếc mắt trừng Cơ Mộng Dao một cái, Cơ Mộng Dao ngượng ngùng sờ sờ cái mũi ngồi xuống. Vừa rồi cô lửa giận xông lên đầu, dám ở trước mặt mọi người không lễ phép với Hình Mục, ngộ nhỡ bị truyền đi, Luân Hồi Cung không có việc gì, nhưng Cơ Mộng Dao sẽ gặp đại họa.
Lục Toan mở miệng, vung tay nói:
- Cho dù có tà vật, cũng không tra được, phái người nào đi thăm dò đây? Bên cạnh hắn có Nhân Hoàng, còn có thú hoàng, ai có thể nhích tới gần hắn?
Lục Nghê khó chịu, nói:
- Nếu không chúng ta bỏ ra giá cao, mời một vị Địa Tiên xuất thủ? Không cần tìm chứng cớ nữa, để Địa Tiên trực tiếp chụp chết tên tiểu tử này.
- A...
Lời nói của Lục Nghê khiến Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Dương Vũ hết sức động tâm, người ngoài không biết, nhưng bọn họ rất rõ ràng...
Chương 952 Tự rước lấy nhục
Thần Châu đại địa có một số lão quái vật cô độc ẩn cư, phần lớn những lão quái vật này đều đắc tội mười hai Vương Tộc, chỉ có thể một mình tiềm phục ở hải ngoại, thiếu thốn linh tài.
Sử dụng người gia tộc mình đi giết Lục Ly, mọi người không dám làm chuyện này, ngộ nhỡ liên luỵ đến gia tộc thì phiền toái.
Cho nên mấy lần mưu tính, bọn họ đều mời cường giả không có bất cứ quan hệ nào với bổn tộc. Ví dụ như mời Nhân Hoàng U Châu đi tấn công Vân Châu, hoặc như mời ba người Long Dương cư sĩ đi địa cung phục kích Lục Ly.
Hơn nữa...
Cho dù bọn họ muốn sử dụng Địa Tiên gia tộc, chắc chắn gia tộc sẽ không đáp ứng. Dựa vào địa vị của bọn họ, còn không điều động được Địa Tiên.
Nếu như có thể mời được một vị Địa Tiên bên ngoài, thì cho dù Lục Ly có bản lĩnh thông thiên, cũng khó thoát khỏi cái chết. Cho dù hắn có thể khống chế một trăm con thú hoàng, cũng không làm nên chuyện gì, Địa Tiên chi uy không phải Nhân Hoàng thú hoàng có thể đỡ nổi.
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Lục Toan liếc mắt nhìn nhau, hai người đều nở nụ cười khổ. Lục Toan không nói, Cơ Mộng Điềm đứng lên nói:
- Các ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi, không nói mời một vị Địa Tiên động thủ cần bỏ ra cái gì. Cho dù chúng ta có thể lấy ra linh tài bảo vật khiến Địa Tiên động tâm, các ngươi nghĩ người Thí Ma Điện là ngu ngốc sao? Chúng ta điều động Nhân Hoàng, có lẽ Thí Ma Điện sẽ không quản, một khi mời được Địa Tiên, chỉ cần Địa Tiên động thủ hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Chuyện này...
Lục Nghê và đám người Dương Hiên liếc mắt nhìn nhau, Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên như có điều suy nghĩ, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ cũng không hiểu, trong mắt có một chút mơ màng.
Lục Nghê thấy Cơ Mộng Điềm không có ý giải thích, thì chuyển ánh mắt sang Lục Toan hỏi:
- Ca, không phải lúc trước Thí Ma Điện mặc kệ Lục Ly sao? Vì sao chúng ta mời được Địa Tiên sẽ nhúng tay?
- Bởi vì quá giới hạn!
Lục Toan khe khẽ thở dài nói:
- Mọi việc đều có mức độ, vì sao điện chủ phải bảo vệ Lục Ly mười năm? Sao các ngươi không cẩn thận suy nghĩ nguyên nhân sâu xa bên trong... ngoài mặt là điện chủ không muốn hoàn toàn đắc tội nhị điện chủ và tứ đại thế lực chúng ta, nhưng trên thực tế hắn muốn cho Lục Ly một ít áp lực, khiến hắn ở trong vòng mười năm nhanh chóng trưởng thành, điện chủ đang dùng một loại biện pháp khác gián tiếp đào tạo Lục Ly. Nếu như hắn thật sự muốn bảo vệ Lục Ly, ai dám làm trái với ý chí của hắn? Các ngươi đã quên mất chuyện sáu trăm năm trước rồi sao?
- Sáu trăm năm?
Lục Nghê và Điệp Phi Vũ liếc mắt nhìn nhau, thân thể chấn động, dường như Dương Hiên và Cơ Mộng Dao đã hiểu, hai người đều vô lực ngồi xuống.
Lục Nghê đứng dậy khoanh tay nói:
- Sáu trăm năm trước, điện chủ tự tay đánh chết Tam điện chủ và bốn vị trưởng lão Thí Ma Điện, khi đó ai dám nói nửa chữ? Hình Mục giết chóc quả quyết, nếu như là chuyện hắn nhận định, sẽ không có bất kỳ băn khoăn nào! Cho nên ngoài mặt nhìn như hắn đã thỏa hiệp, nhưng thực ra chỉ là vì mài giũa Lục Ly.
- Mộng Dao tỷ ngươi cho rằng sử dụng người U Châu đi tấn công Vân Châu, là không chê vào đâu được sao? Các ngươi cho rằng lần này chúng ta mời ba vị Nhân Hoàng đi phục kích Lục Ly, Thí Ma Điện không biết sao? Các ngươi quá khinh thường Thí Ma Điện rồi!
- Chúng ta đấu với Lục Ly, vì sao tộc trưởng các gia tộc chúng ta không nhúng tay vào? Thậm chí cũng không nói qua bất kỳ cái gì. Bởi vì đó là hậu bối phân cao thấp, điều động mấy vị Nhân Hoàng không có gì đáng trách, nhưng nếu như đi mời Địa Tiên. Không chỉ là Thí Ma Điện, mà cả gia tộc của chúng ta cũng sẽ không cho phép, như vậy sẽ hoàn toàn chọc giận Hình điện chủ.
- Lục Ly bây giờ có thể khống chế thú hoàng, cho nên điều nhiều hơn nữa Nhân Hoàng đi đã không có ý nghĩa rồi, Địa Tiên chúng ta không thể mời, gia tộc cũng sẽ không cho phép chúng ta làm xằng làm bậy.
Lục Toan khẽ thở dài, trên mặt xuất hiện một vòng cảm giác thất bại, hắn quay đầu nhìn biển cả, lắc đầu nói ra:
- Lần này chúng ta thua, thua thì phải thừa nhận. Trừ phi trong chúng ta có người có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh, hoặc đột phá Địa Tiên, bằng không chỉ có thể chờ đợi kỳ hạn mười năm đến. Mấy ngày này chúng ta vẫn nên thành thật chịu thiệt đi, tức giận nuốt không trôi cũng phải nhịn, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái, chỉ là tự rước lấy nhục!
- Chịu thiệt sao?
Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao lập tức trở nên vô cùng âm trầm, mấy ngày này trong lòng các nàng đều nghẹn đến bốc cháy, hận không thể chém Lục Ly thành mười tám đoạn.
Ngày đêm đều vểnh tai lên mong chờ tin tức Lục Ly bị giết truyền đến, các nàng có rất nhiều buổi tối ngủ không được ngon giấc rồi, không nghĩ tới cuối cùng chờ đợi được một cái kết cục như vậy.
Người đang ngồi, có ai không phải long tử long nữ, có ai không phải thiên kiêu chi nữ, thiên kiêu chi tử? Sinh ra đều ngậm chìa vàng, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị bất kỳ oan ức nào, chứ đừng nói đến bị tội.
Cơ Mộng Điềm, Dương Hiên, Lục Toan, Lục Nghê, Điệp Phi Vũ, bị Lục Ly giam mấy tháng, dùng lôi điện đánh mấy tháng, chết rồi sống lại, sống lại chết đi, mấy tháng so với trong địa ngục còn muốn khổ hơn.
Bị giam mấy tháng, thật vất vả được cứu, nhị điện chủ tự mình xuất thủ muốn giết chết Lục Ly, lại bị Lục Ly liên hợp đại điện chủ hung hăng đánh mặt, mọi người bị lưu vong Huyết Giới.
Ở trong Huyết Giới nhiều lần suýt nữa chết đi, khổ không thể tả, cuối cùng dựa vào mưu kế của Lục Toan cùng với Cơ Mộng Điềm đột phá Nhân Hoàng cảnh, mọi người mới thành công lực áp dân bản xứ Huyết Giới sống sót.
Cơ Mộng Dao, Dương Vũ vừa mới được thả ra không bao lâu, Dương Vũ còn tốt một chút, tinh thần Cơ Mộng Dao chịu đủ hành hạ, thiếu chút nữa điên mất. Nàng là một thiên kim đại tiểu thư, đệ nhất tiểu thư Trung Châu, tâm cao khí ngạo, lại bị người như thế?
Trong lòng mọi người đều nghẹn một cục tức, nếu như không phát tiết cục tức này ra, sợ là nó sẽ từ từ biến thành tâm ma, cuối cùng ảnh hưởng con đường tu luyện, phá hủy tiền đồ của các nàng.
Chương 953 Nhục nhã
Nhục nhã
Còn hơn tám năm mới đến kỳ hạn mười năm. Có lẽ đối với những lão gia hỏa kia mà nói, tám năm thời gian không coi vào đâu, nháy mắt một cái là đã trôi qua rồi. Nhưng các nàng lại cảm giác rất lâu, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, thời gian tám năm tôn quý không gì sánh được, nếu như tám năm này không thể tĩnh tâm tu luyện, sẽ ảnh hưởng thành tựu cả đời của các nàng.
Lục Toan thấy mọi người biểu cảm như thế, cười nhạt nói ra:
- Như thế nào? Không chịu phục sao? Không phục các ngươi có thể tiếp tục lăn qua lăn lại. Lục gia ta rời khỏi, các ngươi thích chơi như nào cũng được, Lục Nghê, trở về Thần Khải Thành thôi.
Lục Toan rất là hào hiệp đi ra phía ngoài, giống như không thèm để ý tới sự tình Lục Ly. Bình thường Lục Nghê không có gì chủ ý, luôn luôn nghe Lục Toan, thấy Lục Toan rời đi, chỉ có thể giậm chân bình bịch, chắp tay với mọi người đi ra phía ngoài.
- Toan công tử thật hào hiệp!
Điệp Phi Vũ cảm khái, Cơ Mộng Điềm nở nụ cười xinh đẹp, nói:
- Nếu Lục Toan thật sự không chấp nhặt, sợ là đã sớm đột phá Nhân Hoàng rồi. Lục Ly có chết hay không hắn để ý nhất, bởi vì giữa chúng ta và Lục Ly chỉ có thù hận, nhưng Lục Ly không chỉ có thù với hắn, còn có thể uy hiếp đến địa vị của hắn.
Dương Hiên khe khẽ thở dài, đứng dậy chuẩn bị đi ra phía ngoài, Dương Vũ chớp chớp mắt hỏi:
- Chẳng lẽ cứ như vậy quên đi, chúng ta phải nén cục tức này tám năm rưỡi sao?
Dương Hiên quay đầu lại liếc mắt nhìn Dương Vũ một cái, nói:
- Lục Toan nói không sai, hiện tại đi tìm Lục Ly gây phiền toái nhất định là tự rước lấy nhục. Tám năm thời gian thoạt nhìn rất dài, nhưng Bắc Mạc Vân Châu muốn phát triển thành một cái thế lực lớn căn bản không có khả năng. Ít nhất cho dù bọn họ hao phí toàn bộ tài nguyên, cũng rất khó tạo ra một vị Địa Tiên. Cho nên... Muốn báo thù, thì chờ tám năm sau, trở về tu luyện thật tốt, tranh thủ đột phá Nhân Hoàng, đến lúc đó tự mình đi theo đại quân giết tới Bắc Mạc và Vân Châu.
Dương Hiên mang theo Dương Vũ rời đi, trong sân chỉ còn lại có Cơ Mộng Dao Cơ Mộng Điềm và Điệp Phi Vũ. Điệp Phi Vũ vỗ vỗ bộ ngực không tính là no đủ, thở ra một hơi nói:
- Ta cũng trở về đi, Mộng Điềm, ngươi đã đột phá Nhân Hoàng rồi, ta cũng phải cố gắng thật nhiều.
Điệp Phi Vũ rời đi, Cơ Mộng Dao cũng không quan tâm, đứng ở bên cửa sổ, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn ra biển cả nơi xa.
- Tỷ...
Cơ Mộng Điềm đi đến bên cạnh Cơ Mộng Dao nói:
- Hình Mục cho Lục Ly áp lực, kỳ thực cũng là cho chúng ta áp lực. Nếu như biết lợi dụng tâm ma thật tốt, có thể biến nó thành lợi kiếm lơ lửng ở trên đỉnh đầu, thời khắc nhắc nhở chúng ta phải cố gắng tu luyện, rửa sạch sỉ nhục lúc trước. Tỷ, cố gắng tu luyện thôi, tám năm sau tỷ muội chúng ta tự mình bước lên Bắc Mạc, diệt cả tộc của hắn!
- Được!
Trong mắt Cơ Mộng Dao loé lên vẻ sắc bén, nắm thật chặt hai tay, phía trên nổi đầy gân xanh.
- Hưu...
Hai người còn chưa kịp rời đi, một bóng người đã hiện ra, quỳ trên mặt đất bẩm báo:
- Hai vị tiểu thư, Tây Lũng Thành bên kia truyền đến tin tức, Long Dương cư sĩ bị Dương Thiên Thành bắt, tự mình giao cho Lục Ly. Lục Ly ở ngay trước mặt con dân toàn thành chém chết Long Dương cư sĩ, lúc này thi thể còn đang treo trên đầu tường...
- Phanh!
Cơ Mộng Dao không nhịn được nữa, mạnh mẽ nắm lấy một cái bình trà nện xuống mặt đất, gương mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo. Sắc mặt Cơ Mộng Điềm cũng không dễ nhìn, mục đích Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ ở trước mặt con dân toàn thành đã quá rõ ràng... nhất định là đang sỉ nhục các nàng, trả thù các nàng, doạ các nàng, không tiếng động đánh vào mặt của các nàng.
Trong đầu hai người đều hiện lên gương mặt của Lục Ly, ánh mắt nhìn về phía biển cả nơi xa, giống như thấy được Lục Ly đang ngồi trên thú hoàng cười nhạo các nàng.
Hai người đứng ngơ ngẩn một hồi, tên thám báo vừa rồi lại trở lại, mang đến mệnh lệnh của phụ thân các nàng, yêu cầu các nàng lập tức trở về Luân Hồi Thành, không được nhằm vào Lục Ly nữa.
- A a!
Cơ Mộng Điềm và Cơ Mộng Dao liếc mắt nhìn nhau, cười khổ một tiếng, có lẽ đám người Lục Toan, Dương Hiên đều đã nhận được mệnh lệnh của gia tộc rồi? Lục Ly có thể khống chế thú hoàng, các gia tộc không có khả năng mặc kệ các nàng làm loạn ở bên ngoài...
...
Quả thực Lục Ly ở trước mặt mọi người Tây Lũng Thành xử tử Long Dương cư sĩ, hơn nữa còn là tự tay hắn giết chết.
Lúc Long Dương cư sĩ bị bắt tới đã hấp hối rồi, Dương Thiên Thành bị Lục Ly chơi đùa một hồi, khiến danh tiếng U Minh Giáo mất sạch, không có giết chết Long Dương cư sĩ đã tính là khách khí rồi.
Lục Ly giết chết Long Dương cư sĩ xong liền ngồi Hải Hoàng Xà trở về vân hải, hắn rất tuân thủ lời hứa, không có tiếp tục gây chuyện.
Từ nơi này bay về Cửu U Đảo ít nhất cần nửa tháng trở lên, Lục Ly không còn cách nào. Hắn không dám ngồi truyền tống trận, sợ lúc truyền tống đi Vạn Thủy Thành, truyền tống trận bên Cửu U Đảo bị hỏng rồi, lại phải chạy đi.
Chủ yếu hắn sợ Tiểu Bạch chủ động tới tìm hắn, cho nên hi vọng trở về đường cũ, Tiểu Bạch tìm đến là hắn có thể gặp gỡ.
Không phải hắn sợ nguy hiểm, trừ phi tứ đại gia tộc không sợ Hình Mục trả thù, nếu không tuyệt đối không dám đến tìm hắn gây phiền toái. Sau chuyện lần này, đám người Cơ Mộng Điềm cũng sẽ bị triệu hồi về gia tộc?
Thực ra trong lòng Lục Ly cũng kìm nén bực bội, nếu như lúc này đám người Cơ Mộng Điềm xuất hiện, chắc chắn hắn sẽ không khách khí. Nhưng cũng may hắn coi như còn tỉnh táo, không có mạo muội đi tìm đám người Cơ Mộng Điềm, Lục Toan báo thù, giết chết Long Dương cư sĩ trước mặt mọi người, chính là vì phát tiết lệ khí trong lòng ra.
Lục Ly không có thả ba con thú hoàng rời đi, ngộ nhỡ trên biển gặp phải nguy hiểm thì sao, hắn quyết định đợi đến lúc tới Cửu U Đảo mới để cho ba con thú hoàng trở về.
Hắn không có ý định mang thú hoàng đến Vân Châu hoặc là Hoang Giới, bởi vì những thú hoàng này không phải linh thú của hắn.
Chương 954 Tiểu Bạch mất tích
Tiểu Bạch mất tích
Hắn ở đây sẽ có thể trấn áp, hắn vừa rời đi nhất định sẽ bạo động, quá nguy hiểm.
- Ly thiếu, ngươi hảo hảo tu luyện một đoạn thời gian đi.
Hồ Lang thấy Lục Ly luôn luôn quan sát chung quanh, cười nói:
- Ngươi hảo hảo tu luyện, đến khi trở về có thể đột phá Quân Hầu cảnh rồi. Sự tình còn lại ngươi đừng động cứ giao cho ta đi, trên đường ta có thể lưu ý Tiểu Bạch.
- Được rồi!
Ngồi không thời gian lâu như vậy cũng nhàm chán, quả thực Lục Ly cần phải tranh thủ thời gian tu luyện, làm tốt chuẩn bị xung kích Quân Hầu cảnh.
Thời gian tu luyện luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đi qua mười bảy ngày rồi. Bởi vì mọi chuyện trên đường đều do Hồ Lang trông coi, nên Lục Ly chỉ tỉnh lại hai lần, ăn vài thứ, ngủ mấy canh giờ.
Dọc theo đường đi Hồ Lang thường xuyên dùng thần niệm quan sát xung quanh, nhưng không có bất kỳ thu hoạch nào, cũng không có phát hiện Tiểu Bạch. Lục Ly chỉ có thể đặt hi vọng ở trên Cửu U Đảo, trưởng lão Cổ gia trông chừng Tiểu Bạch, không tìm được bọn họ, có lẽ trưởng lão Cổ gia sẽ mang theo Tiểu Bạch trở về Cửu U Đảo chờ.
Phía trước nhất định là Cửu U Đảo rồi, tâm thần Lục Ly căng thẳng. Mặc dù Tiểu Bạch không phải linh thú của hắn, nhưng địa vị ở trong lòng của hắn lại rất cao, giống như đệ đệ của hắn vậy. Bởi vì linh trí Tiểu Bạch rất cao, dưới cái nhìn của Lục Ly không khác người là mấy.
Hòn đảo phía trước càng lúc càng lớn, Hồ Lang dùng thần niệm dò xét trước một bước, sau khi quét qua một lần gật đầu nói:
- Truyền tống trận của Cửu U Đảo đã được tu sửa, có rất nhiều quân đội Vệ gia và một vị Nhân Hoàng. Không đúng, có ba vị Nhân Hoàng, Khuất Thừa và Hắc Nghê đều tới.
- Tiểu Bạch thì sao?
Lục Ly không thèm để ý đến người Vệ gia và Khuất Thừa, hắn chỉ để ý Tiểu Bạch. Hồ Lang lại dùng thần niệm quét qua, Cửu U Đảo rất lớn, hắn chuẩn bị tìm kiếm toàn bộ một lần.
Tâm tình Lục Ly trầm xuống, Hồ Lang tiếp tục dò xét, điều này nói rõ bên trong Cửu U Thành không có Tiểu Bạch? Nội tâm của hắn nôn nóng, hét lớn với Hải Hoàng Xà dưới chân:
- Nhanh lên một chút!
Hải Hoàng Xà có hai cánh, đôi cánh giương ra, hóa thành một đạo lưu tinh màu đen gào thét bay đi, bạch tuộc vương và Lam Sư theo sát phía sau.
- Hưu hưu hưu...
Vô số võ giả bên trong Cửu U Thành bay lên trời, đứng đầu là một vị Nhân Hoàng trung niên, những người còn lại khẩn trương nhìn ba con thú hoàng càng lúc càng gần. Hai vị Nhân Hoàng còn lại thu liễm hơi thở, chính là Khuất Thừa và Hắc Nghê, thủ hạ của Lục Linh.
Vị Nhân Hoàng trung niên kia không có quá lo lắng, hắn mỉm cười khom người nói:
- Vệ Tử Ngang bái kiến Lục công tử, ân... Lục công tử có thể khiến thú hoàng dừng lại ở ngoài đảo hay không, dù sao trên đảo cũng có rất nhiều bình dân!
Có lẽ Khuất Thừa và Hắc Nghê đã sớm nhận được tin tức Lục Ly thoát hiểm, nhưng vẫn biết điều khom mình hành lễ:
- Bái kiến đại quốc sư.
Lục Ly không để ý đến Vệ Tử Ngang và hai người Khuất Thừa, mà dùng thần niệm quét qua ở trong thành, rất nhanh sắc mặt hắn thay đổi, hắn không dò xét được trưởng lão Cổ gia, cũng không có tìm được Tiểu Bạch.
Hắn thấy truyền tống trận trong thành đã tu sửa xong, thì phất tay với ba con thú hoàng nói:
- Các ngươi trở về đi, nơi đây không cần các ngươi, đừng làm xằng làm bậy!
Ba con thú hoàng linh trí rất cao, nghe thấy Lục Ly nói hưng phấn kêu to, sau đó cùng nhau bay về phương bắc, trực tiếp chui vào trong biển rộng biến mất không thấy.
Lục Ly lấy ra Mệnh Luân đứng ở giữa không trung, gật đầu với hai người Khuất Thừa trước, sau đó mới chắp tay hoàn lễ với vị trung niên Nhân Hoàng kia, nói:
- Chào Vệ đại nhân, vừa rồi ra tìm kiếm linh thú, cho nên thất lễ. Vệ đại nhân, người nhà ngươi có từng thấy một con tiểu thú màu trắng, chỉ lớn cỡ bàn tay, còn có một tên hạ nhân của ta và tứ trưởng lão Cổ gia nữa. Đúng rồi đám người tam thiếu gia Cổ gia Cổ Mẫn cũng không có ở đây sao?
Vệ Tử Ngang nhướng mày, có một chút tiếc nuối nói:
- Đám người Cổ Mẫn đều chết cả rồi, còn con linh thú kia của ngươi, ta phải hỏi thăm một thoáng đã.
Vệ Tử Ngang phất tay với một tên Quân Hầu cảnh, người nọ lập tức đi điều tra, Lục Ly và Hồ Lang liếc mắt nhìn nhau, lạnh giọng nói:
- Đám người Cổ Mẫn đều bị Long Dương cư sĩ giết?
- Chắc vậy!
Vệ Tử Ngang gật đầu nói:
- Truyền tống trận bên này bị hủy diệt rồi, cường giả bên trong thành đều bị giết chết không còn một ai, lúc ấy đám người Cổ Mẫn cũng ở trong địa cung trên đảo nhỏ, hơn một ngàn quân sĩ gia tộc chúng ta cũng gặp nạn!
- Lòng dạ thật độc ác!
Lục Ly nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ một tiếng, ba người Long Dương cư sĩ đã chết, nên khoản nợ này chỉ có thể tính lên đám người Lục Toan, Cơ Mộng Điềm.
Sau khi hàn huyên mấy câu, Quân Hầu cảnh phía dưới bay lên, chắp tay nói với Lục Ly:
- Ta đã hỏi thăm những người còn sót lại trên đảo và cả thám báo gia tộc nhưng không nhìn thấy con linh thú kia của Lục công tử trở lại, tứ trưởng lão Cổ gia cũng chưa từng thấy.
- Ừm!
Lục Ly gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hồ Lang, Hồ Lang vừa kết thúc tìm kiếm toàn bộ trên đảo, lắc đầu tỏ vẻ trên đảo không có.
- Phía tây vẫn còn lôi bạo sao?
Lục Ly nhìn phía tây hỏi thăm Vệ Tử Ngang, nếu như lôi bạo chưa qua đi, có lẽ Tiểu Bạch vẫn còn tôi thể ở bên trong lôi bạo.
- Đã ngừng!
Vệ Tử Ngang biết chuyện này, giải thích:
- Hơn mười ngày trước lôi bạo đã dừng lại rồi.
- Hồ Lang, Khuất Thừa, Hắc Nghê chúng ta đi tìm đi.
Lục Ly muốn tới khu vực lôi bạo lúc trước tìm kiếm, ngộ nhỡ tứ trưởng lão Cổ gia mang theo Tiểu Bạch ở xung quanh thì sao? Vệ Tử Ngang nhìn ra Tiểu Bạch rất quan trọng đối với Lục Ly, nên phất tay nói:
- Điều động võ giả bên trong thành, dò xét chung quanh, giúp Lục công tử tìm kiếm một con linh thú màu trắng nhỏ cỡ bàn tay.
Lục Ly cảm kích gật đầu, sau đó cùng Hồ Lang, Khuất Thừa, Hắc Nghê bay về phía tây, hắn nhìn ra được Vệ Tử Ngang muốn nói chuyện cùng mình một lúc, nhưng lúc này hắn lại không có tâm tình.
Chương 955 Tỷ hiểu có thể nhiều đâu
Tỷ hiểu có thể nhiều đâu
Nhanh chóng bay đến địa điểm lúc trước phát sinh lôi bạo, Lục Ly và mấy người Hồ Lang tìm kiếm trong vòng ngàn dặm một lần. Kết quả khiến bốn người rất thất vọng, không tìm được tứ trưởng lão Cổ gia, cũng không thấy bóng dáng Tiểu Bạch.
Bốn người Lục Ly tiếp tục tìm kiếm, mở rộng phạm vi ra phương viên mấy chục vạn dặm, tìm kiếm trọn một ngày một đêm, bốn người mới ủ rũ trở lại Cửu U Thành.
Trở lại bên trong thành, vẫn không có tin tức gì như cũ, có thể tứ trưởng lão Cổ gia và Tiểu Bạch bị mất tích, hoặc là bị đánh chết chìm vào trong biển bị Huyền Thú xé xác ăn rồi.
- Ly thiếu đừng lo lắng, lực phòng ngự của Tiểu Bạch mạnh như vậy, lúc ấy lại còn ở bên trong lôi hải, đám người Long Dương không giết chết được Tiểu Bạch.
Hồ Lang an ủi một câu, suy nghĩ một chút lại bổ sung:
- Có lẽ tứ trưởng lão Cổ gia, thấy tình huống không đúng, đã mang theo Tiểu Bạch dứt khoát bay trở về Vân Châu rồi?
Hai mắt Lục Ly hơi phát sáng, truyền tống trận trở về Vân Châu đã được chữa trị, bọn họ có thể lập tức trở về Vân Châu, nếu như Vân Châu không có, đến lúc đó chỉ có thể điều người tới đây tìm kiếm.
Lục Ly miễn cưỡng tỉnh táo lại, trao đổi chuyện chính với Vệ Tử Ngang. Nói ra tất cả chuyện phát sinh ở trên tiểu đảo một lần, còn đưa không gian giới chỉ Vệ Nguyên đưa cho Vệ Tử Ngang, nói:
- Đây là thứ cuối cùng Vệ Nguyên đưa cho ta, Vệ Nguyên vì ta mà chết, ta hết sức hổ thẹn. Hi vọng Vệ đại nhân chú ý người nhà của hắn nhiều hơn, ngày sau ta có thời gian sẽ đi bái kiến vệ tộc trưởng một chút, biểu đạt lòng biết ơn.
Nét mặt Vệ Tử Ngang đau xót, gật đầu nói:
- Lục công tử không cần lo lắng những chuyện này, trước khi đến tộc trưởng đã nói ta biểu đạt một chút xin lỗi, dù sao ngươi cũng gặp phải phục kích ở trên địa bàn của chúng ta. Chúng ta sẽ báo chuyện này lên cho Đại Phật Tự, thỉnh cầu bọn họ chủ trì công lý.
Lục Ly không trông cậy vào công lý, bên này là một cái Vương Tộc, bên kia là tứ đại thế lực, không có bất kỳ chứng cớ nào thì Đại Phật Tự có thể nói cái gì?
Hắn lo lắng Tiểu Bạch nên vội vã trở về, chỉ dặn dò Vệ Tử Ngang mấy câu, xin bọn họ hỗ trợ tìm kiếm Tiểu Bạch, nếu như có thể tìm được hắn tất có hậu tạ.
Lục Ly gấp đến mức không ăn cơm cùng Vệ Tử Ngang, đã ngồi truyền tống trận dứt khoát rời đi. Vệ gia rất coi trọng chuyện Cửu U Đảo, Vệ Nguyên bóp nát ngọc phù báo cho Vệ gia, một vị Địa Tiên Vệ gia hiểu đại na di, lập tức dùng đại na di bay tới. Chỉ hao tốn bốn năm ngày đã tới Cửu U Đảo, nếu không truyền tống trận cũng không có khả năng chữa trị nhanh như vậy.
Lần này địa điểm bốn người Lục Ly truyền tống đến là một tòa đại thành ở bờ biển Vân Châu, Vân Tường Thành. Khoảng cách giữa hai thành rất xa, ánh sáng truyền tống loé lên đã hơn nửa ngày.
- Oanh...
Thời điểm bốn người Lục Ly xuất hiện ở trong truyền tống trận, người thứ nhất nhìn thấy lại là Lục Linh. Lục Linh mặc một bộ quần áo trắng, xinh đẹp như một đóa hoa bách hợp, sau khi nàng thấy Lục Ly xuất hiện, hơi thở ra một hơi, cười.
Nụ cười của nàng rất đẹp, dường như làm cho cả Vân Tường Thành sáng lên vài phần, nàng nhìn Lục Ly một hồi, khẽ hé đôi môi đỏ mộng nói:
- Trở lại là tốt rồi, nếu như ngươi không về được, tỷ chỉ có thể dẫn người tiến vào Trung Châu, báo thù cho ngươi.
Giọng nói của Lục Linh không lớn, ngữ khí rất hiền hoà, giống như hai tỷ đệ tán gẫu, nói chút ít chuyện nhà với nhau, nhưng không hiểu tại sao cái mũi Lục Ly lại đau xót.
Hắn biết Lục Linh nói không phải là đùa, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện, chắc chắn Lục Linh sẽ mang theo toàn bộ cường giả chạy tới Trung Châu. Như thiêu thân lao đầu vào lửa, nghĩ hết tất cả biện pháp, cố hết sức giết càng nhiều con cháu tứ đại gia tộc càng tốt, cuối cùng điêu linh vẫn lạc như hoa quỳnh.
Tính cách Lục Linh vô cùng kiên nghị, từ nhỏ đến lớn rất ít khi Lục Ly thấy nàng rơi lệ, cho dù là bị đám người Địch Hổ thiếu chút nữa kéo gãy một cái chân, từ sau núi bò lại, nàng cũng không khóc.
Có mấy chuyện nàng sẽ không dễ nói ra khỏi miệng, nhưng một khi nói khẳng định sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp làm được, cho dù tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc.
- Tỷ tỷ, để ngươi lo lắng rồi!
Lục Ly đi qua nắm tay Lục Linh, Lục Linh chỉ hơi gật đầu, không nói cái gì, mang theo Lục Ly đi vào phía trong tòa thành, những người còn lại tự động đi theo phía sau.
Tiến vào phía trong tòa thành, Lục Ly lập tức hỏi thăm sự tình Tiểu Bạch, Lục Linh nhướng mày, gọi một người tới để hắn đi điều tra. Nàng bảo Lục Ly đừng vội, kể lại toàn bộ sự tình phát sinh lần này một lần.
Lục Ly giải thích cặn kẽ sự tình một lần, kể cả chuyện mình thức tỉnh thần kỹ huyết mạch mới và chuyện có thể khống chế thú hoàng đều không có giấu giếm.
- Ừ, lần này ngươi là nhân họa đắc phúc, thần kỹ huyết mạch cũng rất mạnh, vậy mà lại có thể giết chết Nhân Hoàng?
Sau khi nghe xong Lục Linh gật đầu, không có hỏi thăm quá nhiều, dừng một thoáng hừ lạnh nói:
- Lần phục kích này không thể không liên quan đến đám người Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ! Trước nhớ kỹ mối thù này, trở về chúng ta sẽ chém giết từng người.
- Lần này khổ ngươi rồi...
Lục Linh đưa thay sờ mặt Lục Ly, tiếp tục nói:
- Lần này ngươi làm rất tốt, ta nghĩ trong khoảng thời gian này Vân Châu U Châu và Bắc Mạc sẽ rất yên tĩnh, trước khi kỳ hạn mười năm đến sẽ không có ai dám tới gây sự. Chúng ta có thể giao dịch cùng Đại Phật Tự, có thể đạt được lượng lớn linh tài, hơn nữa trong tám năm Hỏa Ngục có cơ hội đào tạo ra một hai Địa Tiên rồi.
- Ừ!
Lục Ly gật đầu, ở trong Hỏa Ngục có thể nhanh chóng cảm ngộ áo nghĩa, Đại Phật Tự có thể cung cấp một ít linh tài bọn họ thiếu hụt, mọi việc đã đủ chuyện còn lại chỉ xem vận mện những Nhân Hoàng dưới chướng thôi, vận may tốt cũng không phải là không có cơ hội đột phá Địa Tiên.
- Đúng rồi!
Lục Ly lấy ra một quyển da thú cổ đưa cho Lục Linh.
Bình luận facebook