Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 589: Xâm phạm Hoa Hạ thì xa cũng phải giết!
Thậm chí, một số tổ chức cá cược nổi tiếng ở nước ngoài còn mở cửa cược, trong đó tỉ lệ Trần Phong có thể chạy khỏi nước R là 1 ăn 5, tỉ lệ cược Trần Phong chết ở nước R là 1 ăn 4.
Nhìn từ tỉ lệ cược, thì tổ chức cá cược không đánh giá cao khả năng Trần Phong có thể sống sót rời đi.
Bởi vì, trong lịch sử loài người, vẫn chưa có ai có thể sống sót khi bị Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra hợp tác vây quét.
Dù sao thì Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra liên thủ có thể sử dụng vũ khí hiện đại với sức sát thương cao, hơn nữa còn có thể dùng chiến thuật biển người, dù là người mạnh cái thế đứng đầu Thần Bảng cũng không thể chống nổi.
Trong khi giới võ thuật toàn cầu xôn xao vì việc của Trần Phong, thì một chiếc tàu hàng đã cập cảng Bunsan của CL đúng giờ.
Trần Phong lặng lẽ rời khỏi tàu hàng, sau đó quang minh chính đại ra khỏi cảng, không thu hút sự chú ý của mọi người.
Nửa tiếng sau, anh lên xe đến một khách sạn 5 sao ở Bunsan, đăng ký nhận phòng xong, sau đó cho nhân viên khách sạn một khoản tip không nhỏ, để đối phương giúp anh mua quần áo.
Trần Phong vào phòng khách sạn, thoải mái tắm nước nóng, sau đó đặt một chiếc vé máy bay về Hoa Hạ.
“Kính koong…”.
Sau khi Trần Phong làm xong tất cả, chuông cửa vang lên.
Trần Phong đứng dậy mở cửa, xuất hiện trong tầm mắt anh không phải nhân viên khách sạn mà là một nhóm cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ, hơn nữa còn có nhiều võ sĩ.
Vì việc Trần Phong làm ở nước R, nhận được sự quan tâm của cả thế giới, các nước đều nâng cấp nguy hiểm của Trần Phong lên SSS, là cấp nguy hiểm nhất!
Mà sau khi Trần Phong đăng ký khách sạn, thì bên CL đã nhận được tin ngay.
Thấy cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ, trên mặt Trần Phong không có chút nào hoảng loạn, thậm chí chẳng có kinh ngạc, anh đã đoán trước được rồi.
“Anh cảnh sát, tôi chỉ coi đây là trạm trung chuyển về Hoa Hạ của tôi, tôi chưa từng làm gì ở đây, mà các anh cũng không mong tôi làm gì ở đây đúng không?”, Trần Phong nhìn cảnh sát tuần tra đi đầu, mỉm cười nói.
“Tôi có thể vào nói chuyện với anh không?”.
Bên tai vang lên giọng nói của Trần Phong, cảnh sát tuần tra đứng đầu nhìn chằm chằm Trần Phong mấy giây, sau đó nói.
Anh ta là người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan, cố tình dẫn người đến không phải để bắt Trần Phong, mà là muốn làm rõ mục đích Trần Phong đến Bunsan.
“Đương nhiên”.
Trần Phong mỉm cười gật đầu, tạo tư thế mời.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan nghe vậy thì giơ tay ra hiệu cho cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ phía sau, những người đó thấy vậy thì lần lượt lùi lại.
“Anh Trần, đầu tiên phải nói rõ với anh là cảnh sát tuần tra Bunsan thậm chí là CL không chào đón anh. Tôi cũng tin, cảnh sát tuần tra của bất kì quốc gia nào trên thế giới cũng sẽ không chào đón anh”, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan vào phòng, ngồi xuống sofa, sầm mặt nói.
“Các anh cũng không mong, không muốn trở thành kẻ thù của tôi”, Trần Phong cười nói.
“Đúng vậy!”.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan thừa nhận với vẻ mặt khó coi: “Vì điều này, tôi dẫn người đến tìm anh, không phải muốn bắt anh. Chúng tôi cũng không có năng lực đó. Tôi chỉ muốn biết mục đích anh đến Bunsan, ngoài ra muốn biết bao giờ anh đi”.
“Tôi vừa đặt vé máy bay rồi, sẽ đến sân bay ngay”, Trần Phong nói.
“Trần tiên sinh, để đảm bảo mọi thứ anh nói là sự thực, tôi sẽ để cấp dưới của tôi đi theo anh trong hai tiếng tiếp theo, đến khi anh rời khỏi Bunsan, anh xem có được không?”, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan lại lần nữa nói, hoàn toàn là giọng điệu thương lượng.
Bởi vì, theo anh ta thấy, Trần Phong là một sát thần, không thể đắc tội, mà là phải tiễn đi nhanh nhất có thể.
“Được”, Trần Phong đồng ý rất dứt khoát.
“Cảm ơn sự phối hợp của anh”.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan đứng dậy cảm ơn, sau đó không nhịn được thở dài: “Nói thực, tôi rất kinh ngạc vì anh có thể thành công chạy thoát an toàn khỏi nước R. Đồng thời tôi cũng tin rằng tin tức này một khi tung ra thì chắc chắn sẽ làm rúng động toàn cầu! Đương nhiên, trước khi anh đi thì tôi sẽ không để người của tôi tung tin này ra”.
“Không sao, tôi sẽ không để ý, dù sao đây cũng là CL, cảnh sát tuần tra nước R không thể đến đây vây bắt tôi, đúng không?”, Trần Phong cười không thèm để ý.
“Mặc dù anh nói vậy không sai, nhưng cảnh sát tuần tra Bunsan thậm chí là CL chúng tôi không muốn dính dáng gì hết. Được rồi, anh Trần, tạm biệt, hi vọng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại”.
Nghe thấy lời Trần Phong nói, nhìn nụ cười không bận tâm của Trần Phong, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan cảm thấy sợ hãi một cách khó hiểu, anh ta nói rồi bèn nhanh chóng rời khỏi phòng.
Một tiếng sau, Trần Phong mặc vest thẳng thớm đến Sân bay Quốc tế Bunsan, đồng thời quay lại một clip ngắn, đăng lên diễn đàn võ thuật thông qua Hồ Ly.
“Tôi là Trần Phong Hoa Hạ, tôi đang ở Bunsan, CL, tôi chịu trách nhiệm với một vài việc xảy ra hai hôm nay ở nước R. Mỗi một người đều có giới hạn, tôi cũng không ngoại lệ, động vào bạn bè người thân của tôi, chắc chắn sẽ tính sổ sòng phẳng, xâm phạm Hoa Hạ tôi thì dù xa cũng giết!”.
“Đây lời nhắc nhờ thiện chí với một vài người nào đó, nếu có ai không để ý lời nhắc nhở của tôi, không khắc ghi trong đầu, thì sau này làm ra việc nghịch lửa thì tôi đảm bảo bi kịch của nước R sẽ diễn lại ở nước đó”.
Trong clip, chàng thanh niên một mình vào nước R, giết đến mức thế giới ngầm và giới võ thuật nước R run sợ, an toàn thoát khỏi vòng vây của giới võ thuật và cảnh sát nước R, đứng dưới một chiếc máy bay của Công ty hàng không Hoa Hạ, bình tĩnh nói ra lời này.
Ngày hôm nay cả nước R chấn động!
Ngày hôm nay, thế giới ngầm, giới võ thuật toàn cầu cũng chấn động vì clip này.
Trần Phong thế mà lại lặng lẽ chạy thoát khỏi nước R rồi!
Hơn nữa anh còn quay một clip như vậy!
Sỉ nhục!
Đây là sự sỉ nhục trắng trợn với giới võ thuật nước R.
Sau trận này, giới võ thuật nước R chắc chắn sẽ mãi mãi bị đóng trên cột sỉ nhục (công cụ trừng phạt của phương Tây ngày xưa, cho người ta ném cà chua, trứng thối).
Chiến Đường đại diện cho năng lực chiến đấu mạnh nhất nước R dốc hết sức hợp tác với cảnh sát tuần tra không truy sát được một võ sĩ giai đoạn đầu Hóa Kình, thế mà để võ sĩ này chạy khỏi nước R.
Giới võ thuật nước R đúng là trò cười!
Ngày này, giới võ thuật nước R trở thành trò hề cho võ sĩ toàn cầu.
Mà một bên khác, Trần Phong cũng chính thức bước vào tầm mắt của võ sĩ toàn cầu!
Mặc dù thực lực của anh chỉ có giai đoạn đầu Hóa Kình, nhưng anh lại lập nên chiến tích vô cùng nổi bật.
Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa cùng là giai đoạn đầu Hóa Kình, và Miyamoto Hanzo giai đoạn cuối Hóa Kình đều chết trong tay Trần Phong!
Trong đó, Miyamoto Hanzo giai đoạn cuối Hóa Kình còn là người mạnh cái thế đứng thứ 32 trên Bảng Thần toàn cầu.
Mà ngoài Miyamoto Hanzo ra thì còn có Amaterasu Takeno – người mạnh cái thế đứng thứ 18 Bảng Thần, đứng đầu giới võ thuật nước R chỉ sau tông sư, đường chủ Chiến Đường Thần Ẩn.
Mặc dù Amaterasu Takeno không chết trong tay Trần Phong, nhưng nỗi khổ ông ta chịu bây giờ thì lại còn hơn cả trăm, nghìn lần!
Ông ta trở thành kẻ tàn phế hoàn toàn.
Nhìn từ tỉ lệ cược, thì tổ chức cá cược không đánh giá cao khả năng Trần Phong có thể sống sót rời đi.
Bởi vì, trong lịch sử loài người, vẫn chưa có ai có thể sống sót khi bị Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra hợp tác vây quét.
Dù sao thì Chiến Đường Thần Ẩn và cảnh sát tuần tra liên thủ có thể sử dụng vũ khí hiện đại với sức sát thương cao, hơn nữa còn có thể dùng chiến thuật biển người, dù là người mạnh cái thế đứng đầu Thần Bảng cũng không thể chống nổi.
Trong khi giới võ thuật toàn cầu xôn xao vì việc của Trần Phong, thì một chiếc tàu hàng đã cập cảng Bunsan của CL đúng giờ.
Trần Phong lặng lẽ rời khỏi tàu hàng, sau đó quang minh chính đại ra khỏi cảng, không thu hút sự chú ý của mọi người.
Nửa tiếng sau, anh lên xe đến một khách sạn 5 sao ở Bunsan, đăng ký nhận phòng xong, sau đó cho nhân viên khách sạn một khoản tip không nhỏ, để đối phương giúp anh mua quần áo.
Trần Phong vào phòng khách sạn, thoải mái tắm nước nóng, sau đó đặt một chiếc vé máy bay về Hoa Hạ.
“Kính koong…”.
Sau khi Trần Phong làm xong tất cả, chuông cửa vang lên.
Trần Phong đứng dậy mở cửa, xuất hiện trong tầm mắt anh không phải nhân viên khách sạn mà là một nhóm cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ, hơn nữa còn có nhiều võ sĩ.
Vì việc Trần Phong làm ở nước R, nhận được sự quan tâm của cả thế giới, các nước đều nâng cấp nguy hiểm của Trần Phong lên SSS, là cấp nguy hiểm nhất!
Mà sau khi Trần Phong đăng ký khách sạn, thì bên CL đã nhận được tin ngay.
Thấy cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ, trên mặt Trần Phong không có chút nào hoảng loạn, thậm chí chẳng có kinh ngạc, anh đã đoán trước được rồi.
“Anh cảnh sát, tôi chỉ coi đây là trạm trung chuyển về Hoa Hạ của tôi, tôi chưa từng làm gì ở đây, mà các anh cũng không mong tôi làm gì ở đây đúng không?”, Trần Phong nhìn cảnh sát tuần tra đi đầu, mỉm cười nói.
“Tôi có thể vào nói chuyện với anh không?”.
Bên tai vang lên giọng nói của Trần Phong, cảnh sát tuần tra đứng đầu nhìn chằm chằm Trần Phong mấy giây, sau đó nói.
Anh ta là người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan, cố tình dẫn người đến không phải để bắt Trần Phong, mà là muốn làm rõ mục đích Trần Phong đến Bunsan.
“Đương nhiên”.
Trần Phong mỉm cười gật đầu, tạo tư thế mời.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan nghe vậy thì giơ tay ra hiệu cho cảnh sát tuần tra trang bị đầy đủ phía sau, những người đó thấy vậy thì lần lượt lùi lại.
“Anh Trần, đầu tiên phải nói rõ với anh là cảnh sát tuần tra Bunsan thậm chí là CL không chào đón anh. Tôi cũng tin, cảnh sát tuần tra của bất kì quốc gia nào trên thế giới cũng sẽ không chào đón anh”, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan vào phòng, ngồi xuống sofa, sầm mặt nói.
“Các anh cũng không mong, không muốn trở thành kẻ thù của tôi”, Trần Phong cười nói.
“Đúng vậy!”.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan thừa nhận với vẻ mặt khó coi: “Vì điều này, tôi dẫn người đến tìm anh, không phải muốn bắt anh. Chúng tôi cũng không có năng lực đó. Tôi chỉ muốn biết mục đích anh đến Bunsan, ngoài ra muốn biết bao giờ anh đi”.
“Tôi vừa đặt vé máy bay rồi, sẽ đến sân bay ngay”, Trần Phong nói.
“Trần tiên sinh, để đảm bảo mọi thứ anh nói là sự thực, tôi sẽ để cấp dưới của tôi đi theo anh trong hai tiếng tiếp theo, đến khi anh rời khỏi Bunsan, anh xem có được không?”, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan lại lần nữa nói, hoàn toàn là giọng điệu thương lượng.
Bởi vì, theo anh ta thấy, Trần Phong là một sát thần, không thể đắc tội, mà là phải tiễn đi nhanh nhất có thể.
“Được”, Trần Phong đồng ý rất dứt khoát.
“Cảm ơn sự phối hợp của anh”.
Người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan đứng dậy cảm ơn, sau đó không nhịn được thở dài: “Nói thực, tôi rất kinh ngạc vì anh có thể thành công chạy thoát an toàn khỏi nước R. Đồng thời tôi cũng tin rằng tin tức này một khi tung ra thì chắc chắn sẽ làm rúng động toàn cầu! Đương nhiên, trước khi anh đi thì tôi sẽ không để người của tôi tung tin này ra”.
“Không sao, tôi sẽ không để ý, dù sao đây cũng là CL, cảnh sát tuần tra nước R không thể đến đây vây bắt tôi, đúng không?”, Trần Phong cười không thèm để ý.
“Mặc dù anh nói vậy không sai, nhưng cảnh sát tuần tra Bunsan thậm chí là CL chúng tôi không muốn dính dáng gì hết. Được rồi, anh Trần, tạm biệt, hi vọng chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại”.
Nghe thấy lời Trần Phong nói, nhìn nụ cười không bận tâm của Trần Phong, người đứng đầu sở cảnh sát tuần tra Bunsan cảm thấy sợ hãi một cách khó hiểu, anh ta nói rồi bèn nhanh chóng rời khỏi phòng.
Một tiếng sau, Trần Phong mặc vest thẳng thớm đến Sân bay Quốc tế Bunsan, đồng thời quay lại một clip ngắn, đăng lên diễn đàn võ thuật thông qua Hồ Ly.
“Tôi là Trần Phong Hoa Hạ, tôi đang ở Bunsan, CL, tôi chịu trách nhiệm với một vài việc xảy ra hai hôm nay ở nước R. Mỗi một người đều có giới hạn, tôi cũng không ngoại lệ, động vào bạn bè người thân của tôi, chắc chắn sẽ tính sổ sòng phẳng, xâm phạm Hoa Hạ tôi thì dù xa cũng giết!”.
“Đây lời nhắc nhờ thiện chí với một vài người nào đó, nếu có ai không để ý lời nhắc nhở của tôi, không khắc ghi trong đầu, thì sau này làm ra việc nghịch lửa thì tôi đảm bảo bi kịch của nước R sẽ diễn lại ở nước đó”.
Trong clip, chàng thanh niên một mình vào nước R, giết đến mức thế giới ngầm và giới võ thuật nước R run sợ, an toàn thoát khỏi vòng vây của giới võ thuật và cảnh sát nước R, đứng dưới một chiếc máy bay của Công ty hàng không Hoa Hạ, bình tĩnh nói ra lời này.
Ngày hôm nay cả nước R chấn động!
Ngày hôm nay, thế giới ngầm, giới võ thuật toàn cầu cũng chấn động vì clip này.
Trần Phong thế mà lại lặng lẽ chạy thoát khỏi nước R rồi!
Hơn nữa anh còn quay một clip như vậy!
Sỉ nhục!
Đây là sự sỉ nhục trắng trợn với giới võ thuật nước R.
Sau trận này, giới võ thuật nước R chắc chắn sẽ mãi mãi bị đóng trên cột sỉ nhục (công cụ trừng phạt của phương Tây ngày xưa, cho người ta ném cà chua, trứng thối).
Chiến Đường đại diện cho năng lực chiến đấu mạnh nhất nước R dốc hết sức hợp tác với cảnh sát tuần tra không truy sát được một võ sĩ giai đoạn đầu Hóa Kình, thế mà để võ sĩ này chạy khỏi nước R.
Giới võ thuật nước R đúng là trò cười!
Ngày này, giới võ thuật nước R trở thành trò hề cho võ sĩ toàn cầu.
Mà một bên khác, Trần Phong cũng chính thức bước vào tầm mắt của võ sĩ toàn cầu!
Mặc dù thực lực của anh chỉ có giai đoạn đầu Hóa Kình, nhưng anh lại lập nên chiến tích vô cùng nổi bật.
Mitsui Gessen và Chiba Yoshimasa cùng là giai đoạn đầu Hóa Kình, và Miyamoto Hanzo giai đoạn cuối Hóa Kình đều chết trong tay Trần Phong!
Trong đó, Miyamoto Hanzo giai đoạn cuối Hóa Kình còn là người mạnh cái thế đứng thứ 32 trên Bảng Thần toàn cầu.
Mà ngoài Miyamoto Hanzo ra thì còn có Amaterasu Takeno – người mạnh cái thế đứng thứ 18 Bảng Thần, đứng đầu giới võ thuật nước R chỉ sau tông sư, đường chủ Chiến Đường Thần Ẩn.
Mặc dù Amaterasu Takeno không chết trong tay Trần Phong, nhưng nỗi khổ ông ta chịu bây giờ thì lại còn hơn cả trăm, nghìn lần!
Ông ta trở thành kẻ tàn phế hoàn toàn.
Bình luận facebook