Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 599: Có chuẩn bị mới đến
Bởi vì, trận đua vừa bắt đầu, giới đua xe ngầm CL đã ra oai với giới đua xe ngầm Hoa Hạ.
Trần Phong không hứng thú lắm với việc này, nhìn một cái rồi thôi, vào thang máy đi lên tầng ba với hai người Vũ Văn Bác, Quý Hồng, sau đó vào một căn phòng đã giữ chỗ trước, cũng là căn phòng sang chảnh nhất cả sảnh vip, chiếm diện tích bằng một phòng chiếu phim cỡ nhỏ.
“Cậu Trần, cậu Quý, cậu Bác!”.
Trong phòng riêng, một bình luận viên mỹ nữ và hai cô phục vụ xinh đẹp mặc sườn xám đã đợi sẵn lâu rồi, nhìn thấy ba người vào phòng, đều khom người chào hỏi.
“Văn Bác, bảo họ ra ngoài đi”, Trần Phong mỉm cười đáp lại ba người, sau đó nói với Vũ Văn Bác.
“Được, anh Phong”.
Mặc dù không biết tại sao Trần Phong không cho bình luận viên và phục vụ xinh đẹp ở đây, nhưng Vũ Văn Bác vẫn nhận lệnh ngay, sau đó xua tay, ra hiệu cho ba người rời đi.
Cùng lúc đó, trên một chiếc màn hình lại hiển thị, ba chiếc mô tô đeo giấy phép CL xông qua điểm camera trước.
“Nếu không có gì bất ngờ thì trận đầu các cậu thua rồi”, nhìn thấy cảnh này, Trần Phong nói.
“Chơi mô tô, chúng ta đúng là không bằng người CL”, Vũ Văn Bác gật đầu, cậu ta cũng nhìn ra được cuộc đua này sắp thua rồi.
“Tiền cược của trận đua này là bao nhiêu?”, Trần Phong hỏi.
“Không nhiều, một triệu đô”.
Vũ Văn Bác trả lời: “Năm trận đua sau, bốn trận đầu lần lượt là ba triệu, sáu triệu, tám triệu và mười triệu, trận cuối cùng sư phụ em và Park Chang Jun – vua đua xe CL sẽ quyết đấu, tiền cược là một trăm triệu đô”.
“Xem ra trận cuối cùng mới là quan trọng”, Trần Phong nói.
“Đúng vậy, cậu Trần dù là tiền cược hay ý nghĩa thì trận đua cuối đều là quan trọng nhất”.
Lần này người lên tiếng là Quý Hồng, anh ta gật đầu, sau đó lại bổ sung: “Có điều, mấy trận đua trước mặc dù tiền cược không lớn, nhưng cũng liên quan đến mặt mũi giới đua xe ngầm Hoa Hạ chúng ta”.
“Ừm”.
Trần Phong gật đầu, sau đó nhận rượu vang Vũ Văn Bác đưa cho, lắc nhẹ ly rượu.
Bởi vì lát nữa phải thi đấu nên Vũ Văn Bác và Quý Hồng đều không cầm rượu mà cầm sâm panh.
Như ba người đoán, trận đấu đầu giới đua xe ngầm Hoa Hạ thua rồi.
Ba tay đua mô tô của CL lần lượt cưỡi xe đua của mình lao qua vạch đích, chiếm ba vị trí đầu, mà ba tay đua mô tô Hoa Hạ còn lại lần lượt về đích sau 30 giây, 52 giây và 84 giây, biên độ tụ lại phía sau không thấp.
“Tiểu Hổ, trận thứ hai phải thắng!”.
Quý Hồng cầm điện thoại lên sau khi trận đua kết thúc, gọi cho tay đua Hoa Hạ đấu trận thứ hai, tay đua này là thành viên Câu lạc bộ siêu xe Hoa Hạ.
“Chủ tịch yên tâm, nhất định sẽ thắng!”.
Không lâu sau, ống nghe đã vang lên một âm thanh, vô cùng tự tin.
Quý Hồng không nói nhiều nữa, cúp máy luôn.
Cùng lúc đó, trên màn hình trong phòng đã xuất hiện thông tin của hai tay đua.
Tay đua Hoa Hạ: Ngô Hổ, nam, 22 tuổi, thành viên Câu lạc bộ siêu xe Hoa Hạ, từng tham gia trận đua xe ngầm Nam Cảng, Bunsan, lần lượt giành được vị trí 12 và 16, chưa vào Bảng Xe Đen, tỉ lệ cược thắng: 9.
Tay đua CL: Jo Ya Ui, nam, thành viên Câu lạc bộ siêu xe CL, tính đến hiện tại chỉ từng tham gia trận đua xe ngầm trong nước CL, chưa từng vào Bảng Xe Đen, tỉ lệ cược thắng: 9.
“Các cậu hiểu tình hình của tay đua CL không?”, nhìn thấy thông tin hiển thị trên màn hình, Trần Phong lên tiếng hỏi.
“Không tính là hiểu”.
Vũ Văn Bác do dự một lát rồi nói: “Bởi vì, cao thủ CL đến tham gia đua xe lần này ngoài Park Chang Jun và Lee Dong Chaeng – đồ đệ của anh ta ra thì những người khác cơ bản đều chỉ tham gia đua xe trong nước CL, hầu như không có clip hay thông tin thi đấu”.
“Vậy đối phương hiểu tình hình tay đua Hoa Hạ không?”, Trần Phong lại hỏi.
“Chắc là hiểu nhiều hơn bọn em hiểu về họ”.
Vũ Văn Bác nghe vậy đột nhiên ý thức được cái gì, cau mày nói: “Vì phía CL toàn cử những tay đua không có danh tiếng gì ra, nên phía bọn em ngoài sư phụ và em ra thì không gọi những tay đua tốp 10 Hoa Hạ khác đến tham gia, đều để các anh em trong câu lạc bộ siêu xe đến tham gia. Mà chỉ cần là thành viên tham gia đua thì về cơ bản đều từng tham gia thi đấu bên ngoài”.
“Văn bác, xem ra các cậu sắp bị người CL chơi xỏ rồi. Nếu tôi đoán không sai thì họ có chuẩn bị mới đến, những tay đua CL này mặc dù không nổi tiếng nhưng thực lực chắc không kém”.
Nghe thấy câu trả lời của Vũ Văn Bác, liên tưởng đến dáng vẻ vênh váo của nhóm Park Chang Jun, Trần Phong đưa ra phán đoán này.
Xoạt!
Sắc mặt Vũ Văn Bác và Quý Hồng đều thay đổi, đều chưa nói gì.
Sự thực chứng minh phán đoán ủa Trần Phong.
Hai trận đua tiếp theo, tay đua Hoa Hạ đều thua, hơn nữa còn bị bỏ xa về thời gian, thua hoàn toàn!
Mà trận đua thứ ba, thực lực của tay đua Hoa Hạ kia khá mạnh, trong câu lạc bộ siêu xe chỉ kém Vũ Văn Bác, nhưng thực lực đối thủ càng mạnh hơn, lúc ở nửa đầu đường đua, tay đua Hoa Hạ còn có thể theo kịp, nhưng đến nửa sau thì tay đua CL lợi dụng luôn ưu thế khúc cua hình chữ Y và S, bỏ hẳn tay đua Hoa Hạ ở phía sau!
Bốn trận thua liên tiếp bao gồm cả trận đua mô tô.
Kết quả này, khiến sắc mặt Vũ Văn Bác và Quý Hồng cực kì khó coi.
“Văn Bác, trận tiếp theo là cậu đúng không?”, Trần Phong thấy vậy thì lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, anh Phong”.
Vũ Văn Bác gật đầu với vẻ mặt buồn bực, cậu ta có nằm mơ cũng không ngờ bốn trận đầu sẽ kết thúc với cách thế này.
“Vậy chúng ta xuống đi, cậu điều chỉnh tâm trạng, chuẩn bị đi”, Trần Phong vỗ nhẹ vai Vũ Văn Bác, để bày tỏ an ủi, trong lòng thì lại đang lo lắng.
Trạng thái hiện tại của Vũ Văn Bác cực kì không phù hợp đua xe, nhưng Trần Phong cũng biết, đến lúc mấu chốt này, nếu ngăn Vũ Văn Bác thi đấu là việc không thực tế, vậy sẽ khiến Vũ Văn Bác khó chịu hơn cả giết cậu ta.
“Được, anh Phong”.
Vũ Văn Bác gật đầu, sau đó đứng dậy, theo Trần Phong xuống tầng với Quý Hồng.
Ở điểm xuất phát đường đua, sân khấu dựng tạm đã được tháo gỡ, đống lửa vẫn sáng, âm nhạc sôi động cũng vẫn vang, nhưng sự nhiệt tình của khán giả hai bên đường đua đã bị dập tắt.
Họ đến đây ngoài việc cảm nhận sự kích thích của đi bão, cũng muốn thấy tay đua Hoa Hạ chiến thắng tay đua CL.
Ôm trong lòng mục đích ấy, nhưng họ lại nhìn thấy tay đua Hoa Hạ thua liên tiếp ba trận, tiếp theo sắp thua bốn trận liên tiếp rồi, họ làm gì còn hào hứng nữa?
Đúng lúc các tay đua Hoa Hạ và khán giả buồn bực thì Park Chang Jun dẫn tất cả tay đua CL đứng ở hai bên điểm xuất phát đường đua, lần lượt hát vang quốc ca của CL, chúc mừng thắng lợi của cuộc đua.
“Vèo!”.
Một lát sau, không đợi ba người Trần Phong đến gần, tiếng động cơ siêu xe đinh tai nhức óc vang từ xa tới gần, một chiếc Lamborghini treo giấy phép CL lao qua vạch đích trước.
“Yeah!”.
“Đẹp!”.
“Giới đua xe ngầm Hoa Hạ kém cỏi thật!”.
Trần Phong không hứng thú lắm với việc này, nhìn một cái rồi thôi, vào thang máy đi lên tầng ba với hai người Vũ Văn Bác, Quý Hồng, sau đó vào một căn phòng đã giữ chỗ trước, cũng là căn phòng sang chảnh nhất cả sảnh vip, chiếm diện tích bằng một phòng chiếu phim cỡ nhỏ.
“Cậu Trần, cậu Quý, cậu Bác!”.
Trong phòng riêng, một bình luận viên mỹ nữ và hai cô phục vụ xinh đẹp mặc sườn xám đã đợi sẵn lâu rồi, nhìn thấy ba người vào phòng, đều khom người chào hỏi.
“Văn Bác, bảo họ ra ngoài đi”, Trần Phong mỉm cười đáp lại ba người, sau đó nói với Vũ Văn Bác.
“Được, anh Phong”.
Mặc dù không biết tại sao Trần Phong không cho bình luận viên và phục vụ xinh đẹp ở đây, nhưng Vũ Văn Bác vẫn nhận lệnh ngay, sau đó xua tay, ra hiệu cho ba người rời đi.
Cùng lúc đó, trên một chiếc màn hình lại hiển thị, ba chiếc mô tô đeo giấy phép CL xông qua điểm camera trước.
“Nếu không có gì bất ngờ thì trận đầu các cậu thua rồi”, nhìn thấy cảnh này, Trần Phong nói.
“Chơi mô tô, chúng ta đúng là không bằng người CL”, Vũ Văn Bác gật đầu, cậu ta cũng nhìn ra được cuộc đua này sắp thua rồi.
“Tiền cược của trận đua này là bao nhiêu?”, Trần Phong hỏi.
“Không nhiều, một triệu đô”.
Vũ Văn Bác trả lời: “Năm trận đua sau, bốn trận đầu lần lượt là ba triệu, sáu triệu, tám triệu và mười triệu, trận cuối cùng sư phụ em và Park Chang Jun – vua đua xe CL sẽ quyết đấu, tiền cược là một trăm triệu đô”.
“Xem ra trận cuối cùng mới là quan trọng”, Trần Phong nói.
“Đúng vậy, cậu Trần dù là tiền cược hay ý nghĩa thì trận đua cuối đều là quan trọng nhất”.
Lần này người lên tiếng là Quý Hồng, anh ta gật đầu, sau đó lại bổ sung: “Có điều, mấy trận đua trước mặc dù tiền cược không lớn, nhưng cũng liên quan đến mặt mũi giới đua xe ngầm Hoa Hạ chúng ta”.
“Ừm”.
Trần Phong gật đầu, sau đó nhận rượu vang Vũ Văn Bác đưa cho, lắc nhẹ ly rượu.
Bởi vì lát nữa phải thi đấu nên Vũ Văn Bác và Quý Hồng đều không cầm rượu mà cầm sâm panh.
Như ba người đoán, trận đấu đầu giới đua xe ngầm Hoa Hạ thua rồi.
Ba tay đua mô tô của CL lần lượt cưỡi xe đua của mình lao qua vạch đích, chiếm ba vị trí đầu, mà ba tay đua mô tô Hoa Hạ còn lại lần lượt về đích sau 30 giây, 52 giây và 84 giây, biên độ tụ lại phía sau không thấp.
“Tiểu Hổ, trận thứ hai phải thắng!”.
Quý Hồng cầm điện thoại lên sau khi trận đua kết thúc, gọi cho tay đua Hoa Hạ đấu trận thứ hai, tay đua này là thành viên Câu lạc bộ siêu xe Hoa Hạ.
“Chủ tịch yên tâm, nhất định sẽ thắng!”.
Không lâu sau, ống nghe đã vang lên một âm thanh, vô cùng tự tin.
Quý Hồng không nói nhiều nữa, cúp máy luôn.
Cùng lúc đó, trên màn hình trong phòng đã xuất hiện thông tin của hai tay đua.
Tay đua Hoa Hạ: Ngô Hổ, nam, 22 tuổi, thành viên Câu lạc bộ siêu xe Hoa Hạ, từng tham gia trận đua xe ngầm Nam Cảng, Bunsan, lần lượt giành được vị trí 12 và 16, chưa vào Bảng Xe Đen, tỉ lệ cược thắng: 9.
Tay đua CL: Jo Ya Ui, nam, thành viên Câu lạc bộ siêu xe CL, tính đến hiện tại chỉ từng tham gia trận đua xe ngầm trong nước CL, chưa từng vào Bảng Xe Đen, tỉ lệ cược thắng: 9.
“Các cậu hiểu tình hình của tay đua CL không?”, nhìn thấy thông tin hiển thị trên màn hình, Trần Phong lên tiếng hỏi.
“Không tính là hiểu”.
Vũ Văn Bác do dự một lát rồi nói: “Bởi vì, cao thủ CL đến tham gia đua xe lần này ngoài Park Chang Jun và Lee Dong Chaeng – đồ đệ của anh ta ra thì những người khác cơ bản đều chỉ tham gia đua xe trong nước CL, hầu như không có clip hay thông tin thi đấu”.
“Vậy đối phương hiểu tình hình tay đua Hoa Hạ không?”, Trần Phong lại hỏi.
“Chắc là hiểu nhiều hơn bọn em hiểu về họ”.
Vũ Văn Bác nghe vậy đột nhiên ý thức được cái gì, cau mày nói: “Vì phía CL toàn cử những tay đua không có danh tiếng gì ra, nên phía bọn em ngoài sư phụ và em ra thì không gọi những tay đua tốp 10 Hoa Hạ khác đến tham gia, đều để các anh em trong câu lạc bộ siêu xe đến tham gia. Mà chỉ cần là thành viên tham gia đua thì về cơ bản đều từng tham gia thi đấu bên ngoài”.
“Văn bác, xem ra các cậu sắp bị người CL chơi xỏ rồi. Nếu tôi đoán không sai thì họ có chuẩn bị mới đến, những tay đua CL này mặc dù không nổi tiếng nhưng thực lực chắc không kém”.
Nghe thấy câu trả lời của Vũ Văn Bác, liên tưởng đến dáng vẻ vênh váo của nhóm Park Chang Jun, Trần Phong đưa ra phán đoán này.
Xoạt!
Sắc mặt Vũ Văn Bác và Quý Hồng đều thay đổi, đều chưa nói gì.
Sự thực chứng minh phán đoán ủa Trần Phong.
Hai trận đua tiếp theo, tay đua Hoa Hạ đều thua, hơn nữa còn bị bỏ xa về thời gian, thua hoàn toàn!
Mà trận đua thứ ba, thực lực của tay đua Hoa Hạ kia khá mạnh, trong câu lạc bộ siêu xe chỉ kém Vũ Văn Bác, nhưng thực lực đối thủ càng mạnh hơn, lúc ở nửa đầu đường đua, tay đua Hoa Hạ còn có thể theo kịp, nhưng đến nửa sau thì tay đua CL lợi dụng luôn ưu thế khúc cua hình chữ Y và S, bỏ hẳn tay đua Hoa Hạ ở phía sau!
Bốn trận thua liên tiếp bao gồm cả trận đua mô tô.
Kết quả này, khiến sắc mặt Vũ Văn Bác và Quý Hồng cực kì khó coi.
“Văn Bác, trận tiếp theo là cậu đúng không?”, Trần Phong thấy vậy thì lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, anh Phong”.
Vũ Văn Bác gật đầu với vẻ mặt buồn bực, cậu ta có nằm mơ cũng không ngờ bốn trận đầu sẽ kết thúc với cách thế này.
“Vậy chúng ta xuống đi, cậu điều chỉnh tâm trạng, chuẩn bị đi”, Trần Phong vỗ nhẹ vai Vũ Văn Bác, để bày tỏ an ủi, trong lòng thì lại đang lo lắng.
Trạng thái hiện tại của Vũ Văn Bác cực kì không phù hợp đua xe, nhưng Trần Phong cũng biết, đến lúc mấu chốt này, nếu ngăn Vũ Văn Bác thi đấu là việc không thực tế, vậy sẽ khiến Vũ Văn Bác khó chịu hơn cả giết cậu ta.
“Được, anh Phong”.
Vũ Văn Bác gật đầu, sau đó đứng dậy, theo Trần Phong xuống tầng với Quý Hồng.
Ở điểm xuất phát đường đua, sân khấu dựng tạm đã được tháo gỡ, đống lửa vẫn sáng, âm nhạc sôi động cũng vẫn vang, nhưng sự nhiệt tình của khán giả hai bên đường đua đã bị dập tắt.
Họ đến đây ngoài việc cảm nhận sự kích thích của đi bão, cũng muốn thấy tay đua Hoa Hạ chiến thắng tay đua CL.
Ôm trong lòng mục đích ấy, nhưng họ lại nhìn thấy tay đua Hoa Hạ thua liên tiếp ba trận, tiếp theo sắp thua bốn trận liên tiếp rồi, họ làm gì còn hào hứng nữa?
Đúng lúc các tay đua Hoa Hạ và khán giả buồn bực thì Park Chang Jun dẫn tất cả tay đua CL đứng ở hai bên điểm xuất phát đường đua, lần lượt hát vang quốc ca của CL, chúc mừng thắng lợi của cuộc đua.
“Vèo!”.
Một lát sau, không đợi ba người Trần Phong đến gần, tiếng động cơ siêu xe đinh tai nhức óc vang từ xa tới gần, một chiếc Lamborghini treo giấy phép CL lao qua vạch đích trước.
“Yeah!”.
“Đẹp!”.
“Giới đua xe ngầm Hoa Hạ kém cỏi thật!”.
Bình luận facebook