Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 623: Lừa dối!
Sự thay đổi của Anne, Muller thấy cả trong mắt, ông ta biết, mọi việc chỉ vì quan chức tên Trần Anh Tài kia là anh họ của Trần Phong!
Ngoài ra, ông ta – là người phụ trách chính đoàn đại biểu lần này cũng rất rõ sở dĩ Anne đến Yên Kinh trước khi Quốc vương hoàng gia Ưng Quốc đến thăm Hoa Hạ, chủ yếu là vì cô muốn tìm Trần Phong, gặp Trần Phong.
Còn về việc đầu tư…
Đây là báo đáp hoàng gia Ưng Quốc trả cho Hoa Hạ để cảm ơn ngày trước Trần Phong đã cứu Anne.
Mười phút sau, Anne dưới sự hộ tống của vệ sĩ và Muller đến sảnh khách sạn.
“Công chúa Anne xinh đẹp, sắc mặt cô trông không tốt lắm, là vì hôm qua không ngủ ngon sao?”.
Trần Anh Tài thấy Anne dẫn người đi tới thì vội vàng chủ động tiến lên đón, quan tâm hỏi han.
“Đúng vậy, tối qua tôi không nghỉ ngơi tốt”, Anne gật đầu.
“Đây là sự thất trách nghiêm trọng trong công tác của chúng tôi!”.
Trần Anh Tài ngay lập tức kiểm điểm, sau đó hỏi: “Công chúa Anne xinh đẹp, có phải cô không hài lòng với điều kiện và môi trường khách sạn không? Nếu không hài lòng thì tôi sẽ cử người đổi khách sạn cho cô ngay”.
“Không cần, môi trường và điều kiện của khách sạn rất tốt, tôi là vì lệch múi giờ”, Anne lắc đầu, nói dối. Sở dĩ cô không ngủ ngon hoàn toàn là vì căng thẳng do sắp gặp Trần Phong.
“Vậy à, mong cô có thể nhanh chóng làm quen, tối nay ngủ thật ngon”, Trần Anh Tài cười nói.
“Cảm ơn”.
Anne lịch sự cảm ơn, sau đó dẫn người cùng Trần Anh Tài đi về phía nhà hàng của khách sạn.
Vì vẫn còn sớm, nên trong nhà hàng của khách sạn không có nhiều khách dùng bữa sáng, Anne từ chối đề nghị vào phòng riêng dùng bữa của Trần Anh Tài.
Đây cũng là một sự khác biệt trong văn hoa Đông Tây, người Hoa Hạ thích lúc dùng bữa ở trong phòng riêng, tính bảo mật tốt, còn người phương Tây thì thích cùng dùng bữa với nhiều người ở đại sảnh, náo nhiệt.
“Anh Trần, có việc này tôi cần phải phiền anh”.
Lúc dùng bữa được một nửa, Anne buông dao dĩa xuống, lau miệng và tay, dùng giọng điệu nhờ vả nói với Trần Anh Tài.
“Công chúa Anne xinh đẹp, có thể phục vụ cô là vinh hạnh của tôi, cô cứ nói”, Trần Anh Tài nở nụ cười tự cho là rất lịch lãm, trang nhã.
“Có thể cho thôi phương thức liên lạc của Trần Phong không? Tôi muốn gọi điện cho anh ấy trước”, Anne nói thẳng vào vấn đề.
“Việc này… e là không được”, Trần Anh Tài lộ vẻ khó xử.
“Công chúa Anne, không giấu gì cô, tôi và em họ tôi đã lâu không liên lạc rồi, tôi chỉ biết dạo này cậu ấy ở Yên Kinh, nhưng cụ thể cậu ấy ở đâu, đang làm gì tôi lại không biết gì hết. Nhưng mà nếu công chúa Anne muốn lấy phương thức liên lạc của cậu ấy thì tôi có thể sai người đi tra ngay, nhưng cần một chút thời gian”, Trần Anh Tài chuyển chủ đề, nói.
Lúc này, anh ta đương nhiên không thể cho Anne phương thức liên lạc của Trần Phong, nếu để Anne biết quan hệ giữa anh ta và Trần Phong thì việc đầu tư của tập đoàn tài chính Ưng Quốc, chắc chắn anh ta không lấy được.
“Thời gian không phải vấn đề, tôi có thể đợi, tiếp theo tôi sẽ ở Hoa Hạ một thời gian”, Anne nói.
“Được, đợi dùng bữa sáng xong, tôi sẽ sai người đi tìm phương thức liên lạc của cậu ấy”.
Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Trần Anh Tài lại đang cười khẩy: Anne muốn liên lạc với Trần Phong trước khi tập đoàn tài chính Ưng Quốc kí kết hiệp nghị đầu tư ư, đừng có hòng!
“Cảm ơn anh, anh Trần”.
Anne nghe vậy thì trên gương mặt tính xảo nở nụ cười quyến rũ, nói cảm ơn đầy cảm kích.
“Không có gì, công chúa Anne xinh đẹp, tôi vừa nãy đã nói, có thể phục vụ cô là vinh dự của tôi. Huống hồ, cô và Trần Phong là bạn bè, cô đến Hoa Hạ, để cậu ấy dẫn cô đi ngắm phong cảnh xinh đẹp của Yên Kinh, thưởng thức đồ ăn ngon của Yên Kinh là việc tôi nên làm”.
Trần Anh Tài đầu tiên là mỉm cười nịnh bợ, sau đó đổi chủ đề, nói: “Công chúa Anne xinh đẹp, tôi cũng có một việc muốn nhờ cô”.
“Anh Trần, anh nói đi”.
“Yên Kinh là thành phố kinh tế phát triển nhất của Hoa Hạ, nơi đây có chính sách và môi trường đầu tư tốt nhất Hoa Hạ. Tôi hi vọng cô có thể giúp tôi chuyển tin tức này đến những thương nhân theo cô đến Yên Kinh lần này, để họ củng cố tự tin đầu tư, đẩy mạnh đầu tư”.
Nếu nói Anne là vào thẳng chủ đề, vậy Trần Anh Tài là quanh co lòng vòng rồi. Anh ta muốn khiến Anne quyết định đầu tư, nhưng lại không nói thẳng.
“Anh Trần xin cứ yên tâm, tôi sẽ góp ý và khuyên nhủ họ, mà họ nhất định sẽ nghiêm túc lắng nghe góp ý của tôi”, Anne mỉm cười.
“Cảm ơn cô!”.
Trần Anh Tài mỉm cười cảm ơn, vững dạ hoàn toàn.
Theo anh ta thấy, nếu Anne đã tỏ thái độ thế này thì việc đầu tư của tập đoàn tài chính Ưng Quốc ở Phòng Sơn, Yên Kinh là ván đã đóng thuyền, hơn nữa kim ngạch đầu tư rất có thể sẽ cho anh ta một niềm vui bất ngờ.
Mọi việc khiến tâm trạng anh ta trở tốt đẹp cực kì, nên nhìn thấy nữ phục vụ trong nhà hàng đi qua đi lại như con thoi cũng cảm thấy đối phương đẹp như tiên!
“Vù”.
Trong lúc Trần Anh Tài đang hưng phấn vì thái độ của Anne, thì điện thoại Anne đặt trong túi da rung lên một cái.
“Xin lỗi”.
Anne mỉm cười tỏ vẻ, sau đó đi đến một góc, lấy điện thoại trong túi da ra, bỗng nhiên phát hiện là cuộc gọi của Hathaway.
“Sao rồi, Hathaway?”.
“Anne, giờ cô ở đâu?”.
“Đang dùng bữa với anh Trần”, Anne nhìn Trần Anh Tài một cái rồi nói.
“Đang dùng bữa với anh Trần?”.
Đầu bên kia, Hathaway nghe thấy lời Anne nói thì rõ ràng là sững sờ một lúc, sau đó, giọng điệu cô trở nên nghiêm túc: “Anne, có việc này tôi phải nói với cô. Tôi vừa nhận được một tin. Trần Phong cô muốn tìm và Trần Anh Tài đang dùng bữa với cô là kẻ thù”.
Xoạt!
Sắc mặt Anne thay đổi hẳn.
Trần Phong và Trần Anh Tài thế mà là kẻ thù?
“Hathaway, rốt cuộc là sao vậy, anh Trần chẳng phải đã nói Trần Phong là em họ của anh ấy sao?”, Anne không nhịn được mà hỏi.
“Trần Anh Tài nói không sai, Trần Phong đúng là em họ anh ta, nhưng đồng thời, Trần Phong cũng là kẻ thù của anh ta, không lâu trước đâu, Trần Phong mới đánh gãy hai chân em gái Trần Anh Tài…”.
Hathaway nói hết thông tin mình tra ra được.
Sau khi nghe xong, trên gương mặt xinh đẹp của Anne bỗng lộ vẻ phẫn nộ.
Trần Anh Tài thế mà dám lừa cô!
Sự thực căn bản không như anh ta nói.
Giữa anh ta và Trần Phong là quan hệ anh em họ không sai, nhưng anh ta lại muốn giết Trần Phong.
Hơn nữa, anh ta còn muốn lợi dùng hảo cảm của mình với Trần Phong để tập đoàn tài chính của Ưng Quốc đầu tư cho anh ta!
Không lâu sau, Anne bèn dập máy, về lại bàn ăn.
Lúc này, Trần Anh Tài đã cảm nhận được sự khác thường của Anne, anh ta không nhịn được mà lên tiếng: “Công chúa Anne xinh đẹp, cô sao vậy?”.
Bên tai vang lên lời nói của Trần Anh Tài, nghĩ đến mọi việc Trần Anh Tài nói, Anne không nổi đóa ngay, đối địch, trở mặt với Trần Anh Tài, mà cật lực kiểm soát tâm trạng mình.
Ngoài ra, ông ta – là người phụ trách chính đoàn đại biểu lần này cũng rất rõ sở dĩ Anne đến Yên Kinh trước khi Quốc vương hoàng gia Ưng Quốc đến thăm Hoa Hạ, chủ yếu là vì cô muốn tìm Trần Phong, gặp Trần Phong.
Còn về việc đầu tư…
Đây là báo đáp hoàng gia Ưng Quốc trả cho Hoa Hạ để cảm ơn ngày trước Trần Phong đã cứu Anne.
Mười phút sau, Anne dưới sự hộ tống của vệ sĩ và Muller đến sảnh khách sạn.
“Công chúa Anne xinh đẹp, sắc mặt cô trông không tốt lắm, là vì hôm qua không ngủ ngon sao?”.
Trần Anh Tài thấy Anne dẫn người đi tới thì vội vàng chủ động tiến lên đón, quan tâm hỏi han.
“Đúng vậy, tối qua tôi không nghỉ ngơi tốt”, Anne gật đầu.
“Đây là sự thất trách nghiêm trọng trong công tác của chúng tôi!”.
Trần Anh Tài ngay lập tức kiểm điểm, sau đó hỏi: “Công chúa Anne xinh đẹp, có phải cô không hài lòng với điều kiện và môi trường khách sạn không? Nếu không hài lòng thì tôi sẽ cử người đổi khách sạn cho cô ngay”.
“Không cần, môi trường và điều kiện của khách sạn rất tốt, tôi là vì lệch múi giờ”, Anne lắc đầu, nói dối. Sở dĩ cô không ngủ ngon hoàn toàn là vì căng thẳng do sắp gặp Trần Phong.
“Vậy à, mong cô có thể nhanh chóng làm quen, tối nay ngủ thật ngon”, Trần Anh Tài cười nói.
“Cảm ơn”.
Anne lịch sự cảm ơn, sau đó dẫn người cùng Trần Anh Tài đi về phía nhà hàng của khách sạn.
Vì vẫn còn sớm, nên trong nhà hàng của khách sạn không có nhiều khách dùng bữa sáng, Anne từ chối đề nghị vào phòng riêng dùng bữa của Trần Anh Tài.
Đây cũng là một sự khác biệt trong văn hoa Đông Tây, người Hoa Hạ thích lúc dùng bữa ở trong phòng riêng, tính bảo mật tốt, còn người phương Tây thì thích cùng dùng bữa với nhiều người ở đại sảnh, náo nhiệt.
“Anh Trần, có việc này tôi cần phải phiền anh”.
Lúc dùng bữa được một nửa, Anne buông dao dĩa xuống, lau miệng và tay, dùng giọng điệu nhờ vả nói với Trần Anh Tài.
“Công chúa Anne xinh đẹp, có thể phục vụ cô là vinh hạnh của tôi, cô cứ nói”, Trần Anh Tài nở nụ cười tự cho là rất lịch lãm, trang nhã.
“Có thể cho thôi phương thức liên lạc của Trần Phong không? Tôi muốn gọi điện cho anh ấy trước”, Anne nói thẳng vào vấn đề.
“Việc này… e là không được”, Trần Anh Tài lộ vẻ khó xử.
“Công chúa Anne, không giấu gì cô, tôi và em họ tôi đã lâu không liên lạc rồi, tôi chỉ biết dạo này cậu ấy ở Yên Kinh, nhưng cụ thể cậu ấy ở đâu, đang làm gì tôi lại không biết gì hết. Nhưng mà nếu công chúa Anne muốn lấy phương thức liên lạc của cậu ấy thì tôi có thể sai người đi tra ngay, nhưng cần một chút thời gian”, Trần Anh Tài chuyển chủ đề, nói.
Lúc này, anh ta đương nhiên không thể cho Anne phương thức liên lạc của Trần Phong, nếu để Anne biết quan hệ giữa anh ta và Trần Phong thì việc đầu tư của tập đoàn tài chính Ưng Quốc, chắc chắn anh ta không lấy được.
“Thời gian không phải vấn đề, tôi có thể đợi, tiếp theo tôi sẽ ở Hoa Hạ một thời gian”, Anne nói.
“Được, đợi dùng bữa sáng xong, tôi sẽ sai người đi tìm phương thức liên lạc của cậu ấy”.
Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng Trần Anh Tài lại đang cười khẩy: Anne muốn liên lạc với Trần Phong trước khi tập đoàn tài chính Ưng Quốc kí kết hiệp nghị đầu tư ư, đừng có hòng!
“Cảm ơn anh, anh Trần”.
Anne nghe vậy thì trên gương mặt tính xảo nở nụ cười quyến rũ, nói cảm ơn đầy cảm kích.
“Không có gì, công chúa Anne xinh đẹp, tôi vừa nãy đã nói, có thể phục vụ cô là vinh dự của tôi. Huống hồ, cô và Trần Phong là bạn bè, cô đến Hoa Hạ, để cậu ấy dẫn cô đi ngắm phong cảnh xinh đẹp của Yên Kinh, thưởng thức đồ ăn ngon của Yên Kinh là việc tôi nên làm”.
Trần Anh Tài đầu tiên là mỉm cười nịnh bợ, sau đó đổi chủ đề, nói: “Công chúa Anne xinh đẹp, tôi cũng có một việc muốn nhờ cô”.
“Anh Trần, anh nói đi”.
“Yên Kinh là thành phố kinh tế phát triển nhất của Hoa Hạ, nơi đây có chính sách và môi trường đầu tư tốt nhất Hoa Hạ. Tôi hi vọng cô có thể giúp tôi chuyển tin tức này đến những thương nhân theo cô đến Yên Kinh lần này, để họ củng cố tự tin đầu tư, đẩy mạnh đầu tư”.
Nếu nói Anne là vào thẳng chủ đề, vậy Trần Anh Tài là quanh co lòng vòng rồi. Anh ta muốn khiến Anne quyết định đầu tư, nhưng lại không nói thẳng.
“Anh Trần xin cứ yên tâm, tôi sẽ góp ý và khuyên nhủ họ, mà họ nhất định sẽ nghiêm túc lắng nghe góp ý của tôi”, Anne mỉm cười.
“Cảm ơn cô!”.
Trần Anh Tài mỉm cười cảm ơn, vững dạ hoàn toàn.
Theo anh ta thấy, nếu Anne đã tỏ thái độ thế này thì việc đầu tư của tập đoàn tài chính Ưng Quốc ở Phòng Sơn, Yên Kinh là ván đã đóng thuyền, hơn nữa kim ngạch đầu tư rất có thể sẽ cho anh ta một niềm vui bất ngờ.
Mọi việc khiến tâm trạng anh ta trở tốt đẹp cực kì, nên nhìn thấy nữ phục vụ trong nhà hàng đi qua đi lại như con thoi cũng cảm thấy đối phương đẹp như tiên!
“Vù”.
Trong lúc Trần Anh Tài đang hưng phấn vì thái độ của Anne, thì điện thoại Anne đặt trong túi da rung lên một cái.
“Xin lỗi”.
Anne mỉm cười tỏ vẻ, sau đó đi đến một góc, lấy điện thoại trong túi da ra, bỗng nhiên phát hiện là cuộc gọi của Hathaway.
“Sao rồi, Hathaway?”.
“Anne, giờ cô ở đâu?”.
“Đang dùng bữa với anh Trần”, Anne nhìn Trần Anh Tài một cái rồi nói.
“Đang dùng bữa với anh Trần?”.
Đầu bên kia, Hathaway nghe thấy lời Anne nói thì rõ ràng là sững sờ một lúc, sau đó, giọng điệu cô trở nên nghiêm túc: “Anne, có việc này tôi phải nói với cô. Tôi vừa nhận được một tin. Trần Phong cô muốn tìm và Trần Anh Tài đang dùng bữa với cô là kẻ thù”.
Xoạt!
Sắc mặt Anne thay đổi hẳn.
Trần Phong và Trần Anh Tài thế mà là kẻ thù?
“Hathaway, rốt cuộc là sao vậy, anh Trần chẳng phải đã nói Trần Phong là em họ của anh ấy sao?”, Anne không nhịn được mà hỏi.
“Trần Anh Tài nói không sai, Trần Phong đúng là em họ anh ta, nhưng đồng thời, Trần Phong cũng là kẻ thù của anh ta, không lâu trước đâu, Trần Phong mới đánh gãy hai chân em gái Trần Anh Tài…”.
Hathaway nói hết thông tin mình tra ra được.
Sau khi nghe xong, trên gương mặt xinh đẹp của Anne bỗng lộ vẻ phẫn nộ.
Trần Anh Tài thế mà dám lừa cô!
Sự thực căn bản không như anh ta nói.
Giữa anh ta và Trần Phong là quan hệ anh em họ không sai, nhưng anh ta lại muốn giết Trần Phong.
Hơn nữa, anh ta còn muốn lợi dùng hảo cảm của mình với Trần Phong để tập đoàn tài chính của Ưng Quốc đầu tư cho anh ta!
Không lâu sau, Anne bèn dập máy, về lại bàn ăn.
Lúc này, Trần Anh Tài đã cảm nhận được sự khác thường của Anne, anh ta không nhịn được mà lên tiếng: “Công chúa Anne xinh đẹp, cô sao vậy?”.
Bên tai vang lên lời nói của Trần Anh Tài, nghĩ đến mọi việc Trần Anh Tài nói, Anne không nổi đóa ngay, đối địch, trở mặt với Trần Anh Tài, mà cật lực kiểm soát tâm trạng mình.
Bình luận facebook