Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 775: Ngập tràn sát ý!
“Ngài Merlot yên tâm, sau khi cuộc thi kết thúc trên đời sẽ không còn Trần Phong nữa!”.
Trong lời nói của Ngô Khôn ngập vẻ lạnh lùng, dù là ân oán của hai người họ hay mệnh lệnh của Merlot, thì anh ta chắc chắn cũng sẽ không để Trần Phong sống đến sau cuộc thi.
Đại hội võ thuật thế giới sắp bắt đầu, đây là trận đấu cuối cùng của đại hội võ thuật lần này, cũng là trận chung kết, trận đấu quyết định quán quân lần này.
Trận đấu diễn ra lúc ba giờ chiều, nhưng lúc hơn hai giờ, trên sân đấu đã tập trung rất nhiều khán giả, dù là người bình thường của thế tục, đại gia của xã hội thượng lưu hay những người giỏi võ học đến từ khắp nơi trên thế giới, thì lúc này đều tề tựu ở đây, xem trận đấu mang tính lịch sử này.
Ngoài những người này ra, còn có một số người đặc biệt, họ là trưởng lão của Tổ chức Thanh Hồng, trưởng môn nhân Hồng Môn, còn có Soro của Gambino.
Từ trận đấu trước của Ngô Khôn và Madhi võ sĩ Ấn Quốc, mấy người rút ra kết luận, Ngô Khôn mạnh hơn Arthur nhiều, nếu Trần Phong không thể đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, vậy thì anh sẽ không có phần thắng, chắc chắn phải chết.
“Hửm? Đó không phải Madhi của Ấn Quốc sao?”.
“Đúng vậy, cậu ta đến làm gì?”.
“Xem ra Madhi này cũng không bị thương nghiêm trọng lắm!”.
Trận đấu sắp bắt đầu, nhưng không ngờ Madhi đối thủ thua Ngô Khôn trận trước thế mà lại đến sân đấu, với những tiếng bàn tán bên cạnh, Madhi không hề bận tâm.
Trong trận trước anh ta đã thua Ngô Khôn cũng chính là William, sau khi trận đấu kết thúc anh ta quả thực bị thương nặng, nhưng những vết thương này không quá nghiêm trọng, Madhi dùng thuốc trị thương hiếm có của Ấn Quốc mới khiến võ công của mình giữ được, hơn nữa cùng hồi phục khả năng hoạt động.
“Các anh xem, không ngờ Arthur cũng đến rồi!”.
Không biết ai hét lên một câu, ánh mắt mọi người đổ dồn sang.
Mặc dù Arthur bị đứt một cánh tay, nhưng võ công vẫn giữ lại được.
Còn mười phút nữa đến trận đấu, mấy người Giáo hoàng Zeus của Tòa Thánh, Thánh nữ Angel, tổng thư ký Modric và Arthur đến chỗ vip, Arthur không nghi ngờ gì trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.
Arthur nhìn phía trước với vẻ mặt lạnh nhạt, anh ta vẫn mặc áo giáp vàng, khoác áo choàng màu trắng, mái tóc vàng không có gió vẫn phất phơ.
Mặc dù anh ta mất một cánh tay, nhưng anh ta vẫn là Kỵ Sĩ Thánh của Tòa Thánh, là người mạnh trong thế hệ võ sĩ trẻ, anh ta có niềm kiêu hãnh của riêng mình.
Lúc này mọi người nhìn thì thấy ngoài việc ống tay áo bên phải trống không ra thì Arthur chẳng khác gì lúc trước, vẫn là phong thái của người mạnh.
Chỉ có điều nếu là người hiểu Arthur thì sẽ phát hiện anh ta có chỗ khác, điểm khác biệt chính là ánh mắt của Arthur, không có vẻ ngạo mạn khi xưa, lúc này chỉ có u ám, lạnh như băng.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Arthur không đứng ở khu ghế vip, mà đi đến khu vực tuyển thủ ở phía xa, mặc dù mọi người xôi nổi bàn tán, nhưng Arthur căn bản không coi là chuyện gì to tát, trực tiếp lờ mọi người.
“Cứ tưởng anh vào được chung kết, tranh quán quân, nhưng không ngờ anh và tôi đều dừng bước, giờ chỉ có thể xem trận đấu ở đây!”.
Thấy Arthur đến, Madhi không kiềm được mà nói.
“Hừ, anh thua cuộc là vì thực lực của anh kém, nhưng tôi thì khác, nếu tôi không sơ ý thì chắc chắn sẽ không thua!”, Arthur nói với giọng điệu lạnh lẽo.
“Dù thua vì nguyên nhân gì thì kết quả cuối cùng là chúng ta đều thua rồi, thắng làm vua thua làm giặc, lịch sử do người chiến thắng viết, hơn nữa quán quân võ học lần này tôi cảm thấy Trần Phong Hoa Hạ sẽ giành được!”.
Madhi không tức giận vì giọng điệu của Arthur, mà nói ra suy nghĩ của mình với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hừ, không thể nào, Trần Phong nhất định sẽ chết trong cuộc thi!”.
Trong lời nói của Arthur tràn ngập sát ý, chỉ muốn nghiền Trần Phong ra bã.
Nghe thấy lời nói và giọng điệu của Arthur, Madhi âm thầm thở dài, lắc đầu không nói nữa, hơn nữa ánh mắt cũng nhìn sang lối đi của tuyển thủ.
Trên ghế VIP, Giáo hoàng Zeus vẫn lạnh lùng như trước, hơn nữa ánh mắt còn nhìn sang tổng thư ký Modric hỏi: “Cuộc thi lần này ông nghĩ thế nào?”.
Tổng thư ký Modric trầm ngâm một lúc thì trả lời: “So sánh dựa vào thực lực của Trần Phong và Ngô Khôn, thì Trần Phong không có phần thắng!”.
Vừa dứt lời thì tổng thư ký Modric cảm nhận được Thánh nữ Angel nhìn về phía ông ta với vẻ bất thiện.
Thư ký trưởng Modric cười gượng, tiếp tục nói: “Nhưng Trần Phong Hoa Hạ khác với võ sĩ thông thường, cậu ta luôn có thể tung ra thực lực mạnh mẽ trong lúc khốn cùng, hơn nữa cậu ta không chỉ một lần làm nên kỳ tích, cho nên kết quả trận đấu này không thể đoán được, Giáo hoàng bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào?”.
“Hừ, Trần Phong Hoa Hạ chắc chắn có thể thắng trận này!”, không đợi Giáo hoàng Zeus lên tiếng, Thánh nữ Angel đã đáp với giọng điệu kiên định.
“Trận đấu vẫn chưa bắt đầu, ai thắng ai thua không nói được, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của tôi, tôi cảm thấy khả năng Trần Phong thắng không lớn, nhưng mấy lần trước Trần Phong thể hiện rất đáng kinh ngạc, cho nên nếu dựa vào cảm giác để nói thì Trần Phong chắc có khả năng giành chiến thắng!”.
Nghe lời nói của Giáo hoàng Zeus, tổng thư ký Modric hơi cạn lời, nói kiểu gì vậy chứ.
“Thưa các quý ông, quý bà, chào mọi người!”.
Đúng lúc này MC của Đại hội võ thuật thế giới bước lên sàn đấu, cậu ta mặc bộ đồng phục màu đen, lúc này đang tươi cười nói với mọi người: “Đại hội võ thuật thế giới diễn ra chín ngày, thi đấu vô cùng gay cấn và đặc sắc, hôm nay là trận đấu cuối cùng của Đại hội võ thuật thế giới, cũng chính là trận đấu quyết định quán quân thuộc về ai, mọi người hồi hộp không?”.
“Hay, cực kì hồi hộp!”.
“Hay…”.
Khán giả trong sân đấu reo hò hào hứng, giọng nói ngày càng lớn, lớn tiếng biểu đạt tâm trạng hưng phấn của bản thân.
“Trận đấu sắp bắt đầu, đến cả tâm trạng tôi cũng hơi hưng phấn, kết quả trận đấu này sẽ thế nào đây? Ai có thể giành quán quân của trận đấu này?”.
MC tiếp tục nói: “Trần Phong Hoa Hạ, đánh bại nhiều tuyển thủ mới đến được bước cuối cùng này, còn William cũng có thực lực mạnh mẽ, cuối cùng hai người gặp nhau, rốt cuộc sẽ tạo ra trận đấu cam go thế nào, chúng ta cùng nhau chờ xem nhé!”.
“Còn mười phút nữa trận đấu sẽ bắt đầu, tôi hỏi thử mọi người trước, các bạn cho rằng ai có thể thắng trận này, giành cúp quán quân?”, trong lúc nói MC đưa micro trong tay về phía trước.
“Trần Phong!”.
“Trần Phong Hoa Hạ!”.
MC vừa dứt lời, trong sân đã vang lên hàng loạt tiếng hò hét, tiếng nói này bao trùm cả sân.
“Ai giành được ngôi vị quán quân này đây?”, MC lại lớn tiếng hỏi lần nữa.
“Trần Phong Hoa Hạ!”.
“William!”.
“William thắng chắc!”.
Lần này trong sân xuất hiện hai ý kiến trái ngược, một bên ủng hộ Trần Phong, bên còn lại ủng hộ William, hơn nữa tiếng hét nói William giành chiến thắng đã át hẳn Trần Phong.
Khán giả ủng hộ William cho rằng thực lực của William cực mạnh, hơn nữa từ mấy trận trước có thể thấy, Trần Phong chắc chắn không phải đối thủ của William, tỉ lệ thắng của William cực kì cao.
Trong lời nói của Ngô Khôn ngập vẻ lạnh lùng, dù là ân oán của hai người họ hay mệnh lệnh của Merlot, thì anh ta chắc chắn cũng sẽ không để Trần Phong sống đến sau cuộc thi.
Đại hội võ thuật thế giới sắp bắt đầu, đây là trận đấu cuối cùng của đại hội võ thuật lần này, cũng là trận chung kết, trận đấu quyết định quán quân lần này.
Trận đấu diễn ra lúc ba giờ chiều, nhưng lúc hơn hai giờ, trên sân đấu đã tập trung rất nhiều khán giả, dù là người bình thường của thế tục, đại gia của xã hội thượng lưu hay những người giỏi võ học đến từ khắp nơi trên thế giới, thì lúc này đều tề tựu ở đây, xem trận đấu mang tính lịch sử này.
Ngoài những người này ra, còn có một số người đặc biệt, họ là trưởng lão của Tổ chức Thanh Hồng, trưởng môn nhân Hồng Môn, còn có Soro của Gambino.
Từ trận đấu trước của Ngô Khôn và Madhi võ sĩ Ấn Quốc, mấy người rút ra kết luận, Ngô Khôn mạnh hơn Arthur nhiều, nếu Trần Phong không thể đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, vậy thì anh sẽ không có phần thắng, chắc chắn phải chết.
“Hửm? Đó không phải Madhi của Ấn Quốc sao?”.
“Đúng vậy, cậu ta đến làm gì?”.
“Xem ra Madhi này cũng không bị thương nghiêm trọng lắm!”.
Trận đấu sắp bắt đầu, nhưng không ngờ Madhi đối thủ thua Ngô Khôn trận trước thế mà lại đến sân đấu, với những tiếng bàn tán bên cạnh, Madhi không hề bận tâm.
Trong trận trước anh ta đã thua Ngô Khôn cũng chính là William, sau khi trận đấu kết thúc anh ta quả thực bị thương nặng, nhưng những vết thương này không quá nghiêm trọng, Madhi dùng thuốc trị thương hiếm có của Ấn Quốc mới khiến võ công của mình giữ được, hơn nữa cùng hồi phục khả năng hoạt động.
“Các anh xem, không ngờ Arthur cũng đến rồi!”.
Không biết ai hét lên một câu, ánh mắt mọi người đổ dồn sang.
Mặc dù Arthur bị đứt một cánh tay, nhưng võ công vẫn giữ lại được.
Còn mười phút nữa đến trận đấu, mấy người Giáo hoàng Zeus của Tòa Thánh, Thánh nữ Angel, tổng thư ký Modric và Arthur đến chỗ vip, Arthur không nghi ngờ gì trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.
Arthur nhìn phía trước với vẻ mặt lạnh nhạt, anh ta vẫn mặc áo giáp vàng, khoác áo choàng màu trắng, mái tóc vàng không có gió vẫn phất phơ.
Mặc dù anh ta mất một cánh tay, nhưng anh ta vẫn là Kỵ Sĩ Thánh của Tòa Thánh, là người mạnh trong thế hệ võ sĩ trẻ, anh ta có niềm kiêu hãnh của riêng mình.
Lúc này mọi người nhìn thì thấy ngoài việc ống tay áo bên phải trống không ra thì Arthur chẳng khác gì lúc trước, vẫn là phong thái của người mạnh.
Chỉ có điều nếu là người hiểu Arthur thì sẽ phát hiện anh ta có chỗ khác, điểm khác biệt chính là ánh mắt của Arthur, không có vẻ ngạo mạn khi xưa, lúc này chỉ có u ám, lạnh như băng.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Arthur không đứng ở khu ghế vip, mà đi đến khu vực tuyển thủ ở phía xa, mặc dù mọi người xôi nổi bàn tán, nhưng Arthur căn bản không coi là chuyện gì to tát, trực tiếp lờ mọi người.
“Cứ tưởng anh vào được chung kết, tranh quán quân, nhưng không ngờ anh và tôi đều dừng bước, giờ chỉ có thể xem trận đấu ở đây!”.
Thấy Arthur đến, Madhi không kiềm được mà nói.
“Hừ, anh thua cuộc là vì thực lực của anh kém, nhưng tôi thì khác, nếu tôi không sơ ý thì chắc chắn sẽ không thua!”, Arthur nói với giọng điệu lạnh lẽo.
“Dù thua vì nguyên nhân gì thì kết quả cuối cùng là chúng ta đều thua rồi, thắng làm vua thua làm giặc, lịch sử do người chiến thắng viết, hơn nữa quán quân võ học lần này tôi cảm thấy Trần Phong Hoa Hạ sẽ giành được!”.
Madhi không tức giận vì giọng điệu của Arthur, mà nói ra suy nghĩ của mình với vẻ mặt nghiêm túc.
“Hừ, không thể nào, Trần Phong nhất định sẽ chết trong cuộc thi!”.
Trong lời nói của Arthur tràn ngập sát ý, chỉ muốn nghiền Trần Phong ra bã.
Nghe thấy lời nói và giọng điệu của Arthur, Madhi âm thầm thở dài, lắc đầu không nói nữa, hơn nữa ánh mắt cũng nhìn sang lối đi của tuyển thủ.
Trên ghế VIP, Giáo hoàng Zeus vẫn lạnh lùng như trước, hơn nữa ánh mắt còn nhìn sang tổng thư ký Modric hỏi: “Cuộc thi lần này ông nghĩ thế nào?”.
Tổng thư ký Modric trầm ngâm một lúc thì trả lời: “So sánh dựa vào thực lực của Trần Phong và Ngô Khôn, thì Trần Phong không có phần thắng!”.
Vừa dứt lời thì tổng thư ký Modric cảm nhận được Thánh nữ Angel nhìn về phía ông ta với vẻ bất thiện.
Thư ký trưởng Modric cười gượng, tiếp tục nói: “Nhưng Trần Phong Hoa Hạ khác với võ sĩ thông thường, cậu ta luôn có thể tung ra thực lực mạnh mẽ trong lúc khốn cùng, hơn nữa cậu ta không chỉ một lần làm nên kỳ tích, cho nên kết quả trận đấu này không thể đoán được, Giáo hoàng bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào?”.
“Hừ, Trần Phong Hoa Hạ chắc chắn có thể thắng trận này!”, không đợi Giáo hoàng Zeus lên tiếng, Thánh nữ Angel đã đáp với giọng điệu kiên định.
“Trận đấu vẫn chưa bắt đầu, ai thắng ai thua không nói được, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của tôi, tôi cảm thấy khả năng Trần Phong thắng không lớn, nhưng mấy lần trước Trần Phong thể hiện rất đáng kinh ngạc, cho nên nếu dựa vào cảm giác để nói thì Trần Phong chắc có khả năng giành chiến thắng!”.
Nghe lời nói của Giáo hoàng Zeus, tổng thư ký Modric hơi cạn lời, nói kiểu gì vậy chứ.
“Thưa các quý ông, quý bà, chào mọi người!”.
Đúng lúc này MC của Đại hội võ thuật thế giới bước lên sàn đấu, cậu ta mặc bộ đồng phục màu đen, lúc này đang tươi cười nói với mọi người: “Đại hội võ thuật thế giới diễn ra chín ngày, thi đấu vô cùng gay cấn và đặc sắc, hôm nay là trận đấu cuối cùng của Đại hội võ thuật thế giới, cũng chính là trận đấu quyết định quán quân thuộc về ai, mọi người hồi hộp không?”.
“Hay, cực kì hồi hộp!”.
“Hay…”.
Khán giả trong sân đấu reo hò hào hứng, giọng nói ngày càng lớn, lớn tiếng biểu đạt tâm trạng hưng phấn của bản thân.
“Trận đấu sắp bắt đầu, đến cả tâm trạng tôi cũng hơi hưng phấn, kết quả trận đấu này sẽ thế nào đây? Ai có thể giành quán quân của trận đấu này?”.
MC tiếp tục nói: “Trần Phong Hoa Hạ, đánh bại nhiều tuyển thủ mới đến được bước cuối cùng này, còn William cũng có thực lực mạnh mẽ, cuối cùng hai người gặp nhau, rốt cuộc sẽ tạo ra trận đấu cam go thế nào, chúng ta cùng nhau chờ xem nhé!”.
“Còn mười phút nữa trận đấu sẽ bắt đầu, tôi hỏi thử mọi người trước, các bạn cho rằng ai có thể thắng trận này, giành cúp quán quân?”, trong lúc nói MC đưa micro trong tay về phía trước.
“Trần Phong!”.
“Trần Phong Hoa Hạ!”.
MC vừa dứt lời, trong sân đã vang lên hàng loạt tiếng hò hét, tiếng nói này bao trùm cả sân.
“Ai giành được ngôi vị quán quân này đây?”, MC lại lớn tiếng hỏi lần nữa.
“Trần Phong Hoa Hạ!”.
“William!”.
“William thắng chắc!”.
Lần này trong sân xuất hiện hai ý kiến trái ngược, một bên ủng hộ Trần Phong, bên còn lại ủng hộ William, hơn nữa tiếng hét nói William giành chiến thắng đã át hẳn Trần Phong.
Khán giả ủng hộ William cho rằng thực lực của William cực mạnh, hơn nữa từ mấy trận trước có thể thấy, Trần Phong chắc chắn không phải đối thủ của William, tỉ lệ thắng của William cực kì cao.
Bình luận facebook