• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Nam Chính Bệnh Kiều Cầu Cưng Chiều (5 Viewers)

  • Chương 44

CẬU ẤM CHỨC YÊU AI SẼ YÊU CẢ ĐƯỜNG ĐI LỐI VỀ


“Bởi vì cô không đồng ý, nên tôi chỉ đành dùng biện pháp mạnh mà thôi.” Anh đưa tay ra kéo cô vào lòng mình.


Chu Từ Phưởng liền3 giơ tay lên theo phản xạ. “Khụ khụ khụ…” Anh đặt cằm lên vai cô, tiếng ho theo đó mà
truyền đến bên tai cô: “Tôi thấy không được kh1ỏe, cô đánh nhẹ thôi.”


Tay của cô liền cứng đờ giữa không trung. Dáng vẻ đáng thương này của anh thật giống với con mèo xám bị9 bỏ rơi
ở dưới tầng nhà cô, điều này khiến cho cô mềm lòng, không dám dùng lực mạnh mà chỉ dùng đầu ngón tay đẩy
anh: “Buông ra.”
3


Cô đẩy cực kỳ nhẹ. Nhưng Giang Chức vẫn không buông tay, biết cô rất khỏe nên anh dùng toàn lực siết lấy eo cô
và ôm cô vào lòng: 8“Đừng động đậy, chỉ một chút thôi.”


Dường như hơi nóng.


Nhiệt độ cơ thể của Chu Từ Phưởng rất thấp, đã nhiều năm nay cô không có cảm giác vừa khô vừa nóng như vậy
cho nên khi da thịt nóng dần lên khiến cô cảm thấy khó chịu, vì thế cô đã dùng hai ngón tay đẩy Giang Chức ra.


Cô thật sự chỉ dùng 20% sức.


Vậy mà Giang Chức lảo đảo, ngã về phía sau, suýt chút nữa va phải bàn trà, lồng ngực khó chịu sau đó liền ho
khan: “Khụ khụ khụ…” Ho đến mức hai mắt trở nên đỏ hồng rồi đôi mắt sáng ngời trừng lớn: “Đã bảo cô nhẹ tay
mà!”


Anh tức đến nỗi máu dồn lên, khuôn mặt cũng trở nên đỏ bừng, đôi mắt ươn ướt giống như một con thú hung dữ
nhưng không có sức tấn công, ai nhìn vào cũng phải cảm thấy thương hại.


Thật giống một chú mèo.


Chu Từ Phưởng cảm thấy Giang Chức rất giống một con mèo lớn, là một giống mèo rất cao quý, lúc không động
đậy trông lười biếng nhưng lại rất nhã nhặn, đẹp đến mức khiến cho người ta hận không thể đem tất cả thức ăn của
mèo ở trên thế giới này cho nó. Thế nhưng khi tức giận lại vô cùng nguy hiểm, nó sẽ dùng những móng vuốt ẩn
giấu của mình bất ngờ cho vào chỗ trí mạng của người khác. Chu Từ Phưởng không nhìn anh mà liếc mắt đi chỗ
khác: “Tôi đã rất nhẹ nhàng rồi.”


Nếu như có dùng lực thật thì có lẽ anh đã bị thương luôn rồi.


Lúc này Giang Chức mới không thấy tức giận nữa, anh ôm ngực thở hổn hển một lúc rồi cau mày nói: “Cái đầu này
của cô khi nào mới được gọi vậy?”


“Tối nay về gội.” Cô chỉ nhuộm một lần nhưng phải gội hai lần mới sạch.


Giang Chức liếc nhìn cánh tay cô một cách trầm ngâm.


Ôm cô dễ hơn nhiều so với việc cởi quần áo ra nhìn vết thương, có lẽ ngày mai phải ôm lại bởi thời gian ôm vừa rồi
quá ngắn, không ngửi thấy mùi sữa mà chỉ ngửi thấy mùi thuốc nhuộm tóc vừa nặng vừa hắc.


Hay là ôm lại lần nữa nhỉ?


Ánh mắt anh hơi nóng. Chu Từ Phưởng liền lùi lại một bước lớn nhưng khi nhìn thấy sắc mặt của anh trở nên lạnh
lùng, cô sợ anh tức giận nên lại tiến lên một chút rồi hỏi: “Có chuyện gì sao?”


Cô đang đề phòng! Giang Chức nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt hoa đào có sức mê hoặc tự nhiên, lúc này bởi vì
tâm trạng không tốt mà ánh mắt hơi hung dữ, giống như một con dã thú sắp săn mồi vậy. Nhưng anh vẫn im lặng
không lên tiếng, Chu Từ Phưởng đợi thêm một lúc rồi nói: “Vậy tôi đi đây.” Nói xong cô mặc áo khoác vào rồi nhẹ
nhàng xoay người rời đi.


“Chu Từ Phưởng.”


Cô quay đầu lại.


Mái tóc ngắn màu xanh xõa ra sau lưng, đôi mắt dưới phần tóc mái đặc biệt sẫm màu, như thể chúng chứa những
giọt nước trong veo nhất của giếng sâu vào mùa Đông.


Ảnh mắt này của Chu Từ Phưởng lại vừa khéo là dáng vẻ mà anh thích nhất, anh không biết gọi cô lại để làm gì
nên tùy tiện hỏi một câu: “Cô làm tóc ở đâu?” “Anh cũng muốn nhuộm tóc sao?” Chu Từ Phưởng liền nói cho anh
biết địa chỉ: “ở số 43 đường Xương Đô, anh họ của Phương Lý Tưởng làm ở đó.” Cô nhớ lại rồi nói: “Tên của tiệm
làm tóc là Tiên nữ hạ phàm.”


Giang Chức: “…”


“Nếu như anh làm chắc chắn sẽ rất đẹp.” Cô nói bằng giọng rất chân thành sau đó rời đi.


Giang Chức nằm trên ghế sofa xoa bóp ấn đường, có vẻ cô gái này cảm thấy anh đẹp trai thật nhưng không yêu vẻ đẹp này của anh, cô nhìn anh giống như nhìn cái bình hoa được mua với giá mấy triệu tệ ở trong nhóm đạo cụ vậy.


Âm!


Anh đá vào thùng rác một cái, chắc anh phát điên rồi, tự nhiên lại rất muốn đi nhuộm tóc. Hộp sữa mà cô tặng bị đè bẹp dưới gối trên sofa khiến cho cổ cảu anh bị đau, anh đưa tay ra cầm lấy, vừa nghịch dấu răng in trên hộp vừa nghĩ lại tên tiệm làm tóc.


Tiên nữ hạ phàm.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom