• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Năm Tháng Mất Phương Hướng (2 Viewers)

  • CHƯƠNG 70 TÔI THỪA NHẬN

CHƯƠNG 70: TÔI THỪA NHẬN

Toàn thân bị trói đầy dây, ngoài miệng còn bị nhét vào một búi vải hôi thối, hôm nay có cần đen đủi như vậy không, chốc lát sau, một tên mập đột nhiên đi vào, lấy búi vải trong miệng tôi xuống, nói: “Tiểu thư, cô nói xem cô đắc tội với ai không được, lại cứ đắc tội với tiểu thư nhà giàu có tiền, đừng trách chúng tôi ác, chúng tôi cũng chỉ cầm tiền của người ta thay người ta trừ họa thôi, tôi không cần mạng của cô, chỉ cần cô nghe lời quay một đoạn video là được!”

Mẹ nó chứ, lại quay video, lần trước là Dương Hồng, bây giờ ai lại thiếu đạo đức vậy chứ, bắt bà đây quay, tưởng bà đây ngồi không à, tôi nhổ nước bọt vào mấy người kia, nói: “Anh có biết bây giờ tôi là người phụ nữ của ai không? Mẹ nó anh còn dám quay video bà đây, anh quay thử xem, anh có tin tôi lột da rút gân anh ra hay không!”

Hắn ta nghe tôi kêu gào như vậy, vốn khá lịch sự với tôi, hắn ta lập tức thay đổi giận dữ, nói: “Đồ gái điếm thối tha, dám rút gân ông, ông xem xem hôm nay mày rút thế nào!” Nói rồi, hắn ta sai thuộc hạ cởi sạch quần áo của tôi, tôi liều mạng phản kháng nhưng sức lực vẫn không mạnh bằng bọn họ, cố sức mà không thoát khỏi những bàn tay tà ác của bọn họ, lòng tôi đã sắp tuyệt vọng rồi, tôi muốn chết cũng không cho tôi cơ hội, cảm giác này thật sự là tuyệt vọng trước khi chết…

Giữa lúc tên mập kia muốn mở điện thoại quay video, cửa phòng chứa củi bị đạp ra, một bóng người cao lớn xuất hiện trước mắt, không sai, là Lưu Tê, lần nào cũng là Lưu Tê, lần này nước mắt tôi ào ào chảy xuống, anh ta ôm chặt tôi để thuộc hạ của anh ta xử lý tiếp chuyện sau đó.

Tôi ôm cổ anh ta, vẫn khóc không ngừng, tháo gỡ hết tất cả ngụy trang của tôi xuống, tôi có thể cảm nhận được lồng ngực anh ta bị nước mắt nước mũi tôi làm ướt một mảng lớn, nhưng anh ta vẫn ôm lấy tôi, đưa tôi ra xe rời khỏi nơi thị phi này, tôi hỏi anh ta: “Sao anh lại tới?” Anh ta đáp: “Em gửi tin nhắn nói em gặp nguy hiểm, anh đi theo định vị điện thoại của em tới đây.” Anh ta thực sự rất thần kỳ, cùng một tin nhắn tôi cũng gửi cho Uông Dương, Đường Đông Phi, nhưng chỉ có mình anh ta đến cứu tôi, có lẽ đây chính là trời cao giữa chốn tăm tối nói cho tôi biết Lưu Tê chính là cứu tinh của tôi!

Có lẽ do anh ta vừa cứu tôi, tôi nằm trên người anh ta không nỡ rời đi, cứ như vậy hưởng thụ cảm giác an toàn anh ta mang đến cho tôi, quên đi nguy hiểm ban nãy, quên đi cái gọi là môn đăng hộ đối, tôi muốn đi theo người đàn ông này, không phải chỉ đơn giản là phục vụ cho anh ta, đối với người đàn ông này, nội tâm của tôi bắt đầu từ nỗi hận ban đầu chuyển hóa thành yêu, anh ta hết lần này đến lần khác cứu tôi như vậy, tôi thật sự không biết báo đáp thế nào, chúng tôi đã không phải là quan hệ người tình đơn giản nữa rồi, rốt cuộc tôi cũng dám thừa nhận, tôi yêu Lưu Tê…

Tôi tới gần bên tai Lưu Tê, dùng hết sức lực lớn nhất của mình, nói với anh: “Lưu Tê, hình như em thích anh rồi, làm sao bây giờ?” Lưu Tê nghe xong, khóe miệng mỉm cười, hôn lên môi tôi, tôi cam tâm tình nguyện đón nhận tình yêu của anh với mình, trong khoảnh khắc này, cả thế giới đều sáng lên.

Lưu Tê mang tôi về nhà, anh ta không hỏi vì sao tôi rời đi, tôi nghĩ chắc anh ta cũng biết, tôi cũng không giải thích gì, có điều đại thiếu gia trước đây luôn được người khác phục vụ này hôm nay lại xả nước tắm cho tôi, còn đích thân đỡ tôi vào, điều khác trước chính là anh không hề muốn thân thể tôi, mà là để tôi ngâm mình thoải mái trong bồn tắm nửa giờ, có đôi khi vận mệnh thực sự suy xét không rõ ràng, nó luôn cho bạn hy vọng trong giờ phút bạn tuyệt vọng, khiến bạn muốn nắm bắt lại lần nữa một người mình chuẩn bị buông tha, tôi quyết định, sau này nhất định phải đối xử tốt với Lưu Tê.

Tắm rửa xong đi ra, cả người thoải mái hơn rất nhiều, Lưu Tê bình thường không thích nói chuyện nay đang ngồi cạnh máy tính không biết đang mân mê vật gì, tôi nằm trên giường, không biết nên nói gì, vì tránh xấu hổ, tôi nói với Lưu Tê: “Vẫn chưa ngủ sao?” Anh vẫn ra vẻ mặt lạnh như tiền nói với tôi: “Gửi email xong sẽ đi ngủ!” Sau đó tôi bị cơn buồn ngủ tập kích đến không thể sửa soạn gì đã đi ngủ, mơ hồ cảm giác được có người ôm tôi rất chặt như sợ tôi bị người khác cướp đi vậy, tôi nằm trong lòng anh ngủ rất ngon.

Sáng sớm, một luồng ánh mặt trời chiếu xuống, tôi không còn buồn ngủ nữa, Lưu Tê còn còn đang ngủ say, không dám quấy nhiễu anh, tôi chạy tới phòng bếp một mình, chuẩn bị làm cho anh một bữa sáng yêu thương! Tôi nhìn thực phẩm trong tủ lạnh, có trứng gà, ớt xanh, chân giò hun khói, còn có một ít hoa quả và sữa chua, lập tức có ngay thực đơn, bình thường đều là ăn cơm nhà ăn, bây giờ rốt cuộc cũng có cơ hội có thể trổ tài rồi, chẳng bao lâu sau, tôi đã bày trứng chiên nóng hổi và salad hoa quả lên bàn ăn, lúc này Lưu Tê đã đi từ trên lầu xuống, nhìn bữa sáng tôi làm, khóe miệng anh- người bình thường không thích cười đã lộ ra nét cười nhẹ.

“Ăn cơm!”

“Được!”

Đây là bữa cơm đầu tiên tôi làm cho Lưu Tê, dù không phải rất ngon nhưng tôi nghĩ chắc anh cũng thích, dù sao anh cũng đã từng nói trước đây người nhà anh rất ít khi nấu cơm cho anh ăn, tôi muốn mang đến cho anh ta sự ấm áp của mình.

Anh đột nhiên nắm tay tôi nói: “Cảm ơn em, anh rất vui!” Tôi cười với anh, cảm giác vô cùng hài hòa khiến tôi hơi không thích ứng, cảm giác như người yêu đang yêu nhau vậy, nhưng rõ ràng là tình dục có trước mà, ha ha ha, trong lòng tôi vui đến nở hoa.

Cơm nước xong, hai chúng tôi trở lại trường đi học như chưa từng xảy ra chuyện gì, nữ sinh bốn phía mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn tôi, nhỏ giọng bàn tán thực hư chuyện tôi và Lưu Tê tan tan hợp hợp, có vài nữ sinh đương nhiên là tức điên lên rồi, có lẽ bọn họ cũng không ngờ tôi sẽ quay lại bằng cách này!

Anh vẫn ghé vào bàn ngủ như trước, tôi nhìn khuôn mặt anh lúc ngủ, phát hiện người đàn ông này không phải đẹp trai bình thường, hoàn toàn có thể làm ngôi sao, sao trước đây mình không phát hiện ra nhỉ, nhưng trong lòng tôi vẫn có một cản trở, chính là người nhà của anh, cảm thấy mình sẽ không được công nhận, nhưng sau khi trải qua bao nhiêu sóng gió cùng Lưu Tê, tôi càng chắc chắn với sự thật rằng tôi thích anh, bất kể thế nào, tôi cũng sẽ không từ bỏ anh!

“Anh tỉnh ngủ đi!” Tôi thổi mũi anh.

“Vẫn hơi buồn ngủ, bây giờ mấy giờ rồi?”

“Đã học được hai tiết rồi, em xem kỳ thi cuối kỳ anh làm thế nào!”

Anh cưng chiều nhìn tôi nói: “Có em anh không trượt được!”

Cứ như vậy, tôi và Lưu Tê chính thức bắt đầu hành trình yêu đương, đôi khi thực sự không dám tưởng tượng khúc mắc yêu hận giữa chúng tôi, nhưng có đôi khi trình tự tình yêu tới sẽ khác nhau, có những người yêu rồi mới đến tình dục, có những người có tình dục trước rồi mới yêu, tôi và Lưu Tê có lẽ là loại sau.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom