• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (3 Viewers)

  • Chương 2313-2318

Chương 2313:

“Thế nhưng tôi không thể chạy loạn, phải luôn ở cạnh anh, quán bar người lắm mắt nhiều, không thể để đụng vào bụng, tôi nói đúng chưa?” Diệp Linh dí dỏm nháy mắt.

Mỗi lần ra ngoài Có Dạ Cần đều sẽ căn dặn những lời này, Diệp Linh nhắm mắt cũng có thể nói lầu lầu.

Cố Dạ Cần xoa xoa mái tóc cô, nắm tay cô đi ra ngoài.

Rất nhanh đã đến quán bar, nhạc sàn đinh tai nhức óc, trong sàn nhảy người người nhảy múa điên cuồng, Cố Dạ Cần và Diệp Linh tìm một ghế lô vắng vẻ ngồi xuống.

“Nhanh lên một chút! Các cô gái, tốc độ nhanh một chút, Thành gia sắp tới, các cô phải muốn xuất ra trạng thái tốt nhất tới hâu hạ Thành gia, nêu như tôi nay Thành gia chọn trúng người nào, mang người đó trở về qua đêm, đó chính là chuyện tốt, là phượng hoàng bay lên đầu cành đó! Má mì mang theo một tốp các cô gái đi ra.

Những cô gái này đều là chủ chốt trong quầy bar, ai ai cũng xinh đẹp, kiểu nữ sinh thanh thuà, kiểu tiểu yêu tinh yêu mị, kiểu ngự tỷ cool ngầu, nhìn mà hoa mắt.

Nghe nói Thành gia sắp tới, những cô gái này đều chỉnh sửa làn váy, bọn họ đều âm thầm chờ mong mình là người được chọn trúng.

Anh trai sắp tới sao?

Diệp Linh đều có chút nóng lòng, cô đã lâu không gặp anh trai rôi, không biệt anh trai có khỏe không.

Lúc này cửa quầy bar “oanh” một tiếng đầy ra, hơi lạnh phía ngoài tập kích n, một đám thủ hạ áo đen vóc người hung hãn nối đuôi nhau đi vào, cung kính canh giữ ở hai bên đường.

“Tránh ra, mau mau tránh ra, dám cản đường của Thành gia, có phải không muốn sống nữa hay không!” Thủ hạ thô lỗ xua đuổi khách trong quầy bar.

Đám khách tới cái quầy bar t tiền này u là nhân vật không giàu cũng quý, thế nhưng bọn họ nghe được tên Tiêu Thành mặt đều biến sắc, rất nhanh lui sang một bên.

Lúc này một tiếng bước chân trầm ổn vang lên, là tiêng giày vừa dày vừa nặng đạp trên thảm đỏ, sau đó một thân ảnh đồ sộ xông vào ánh mắt, Tiêu Thành tới.

Ngày hôm nay Tiêu Thành mặc đồ đen, phía trên áo thun đen, vải áo mỏng lộ rõ bắp thịt chập chùng, quần dài en được một dây lưng buộc quanh vòng hông tám khối cơ bụng, phía dưới một đôi giày đen, vóc người quả thực tốt đến mức làm người ta chảy máu mũi ròng ròng.

Tiêu Thành đến đã đưa tới oanh động nơi này.

“Các cậu mau nhìn, Thành gia tới!”

“Oa, Thành gia kìa, vóc người này vừa nhìn liền biết… hàng to không lo chết đói.”

“Mau tỉnh lại đi má ơi! Đều nói Thành gia chỉ đi đứng thôi cũng thành xuân dược đó, muốn liếm màn hình mời qua bên này xếp hàng.”…

Diệp Linh nghe mấy cô gái bên người hưng phấn xì xào bàn tán, nơi này là Hồng Kông, địa bàn của anh trai, Diệp Linh xem như đã chân chính thấy được mị lực của anh trai.

Ông chủ quầy bar đợi đã lâu, ông ta khúm núm chào hỏi về phía Tiêu Thành, sau đó Tiêu Thành ngắng đầu, cặp mắt u trầm kia nhàn nhạt quét qua.

Đại sảnh mới vừa rồi còn hỗn loạn trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, thậm chí có người cúi đầu, khuất phục dưới khí tràng cường đại không tiếng động của Tiêu Thành, cũng không dám đối diện với anh.

Lúc này Diệp Linh nghe được tiếng mấy cô gái bên cạnh sắp sửa đánh : “Anh ấy đang nhìn tôi kìal”

“Không phải, anh ấy nhìn tôi!”
Chương 2314:

Lúc này Tiêu Thành thấy được Diệp Linh, hai anh em bốn mắt nhìn nhau.

Viền mắt trắng nõn của Diệp Linh nhanh chóng đỏ lên, cô vẫn luôn lo lắng cho anh trai, bây giờ nhìn anh trai bình yên vô sự đứng ở trước mặt mình, cô đã đủ hài lòng.

Nét mặt anh tuấn Tiêu Thành cũng không có tâm tình gì lớn, sau khi nhìn Cố Dạ Cần bầu bạn bên người Diệp Linh, anh liền nhàn nhạt dời đi ánh mắt.

“Thành gia, anh tới rồi?” Lúc này má mì mang theo đám ong bướm kia đi tới: “Các cô gái, mau qua đây gặp Thành gia.”

Các cô gái vui vẻ đi tới, ánh mặt như nước long lanh rơi vào trên người Tiêu Thành, ỏn ẻn kêu lên: “Chào Thành gia ạ”

“Thành gia, những cô gái này cũng đều là hoa khôi của chúng tôi đó, anh thấy có đẹp không, thoả mãn không!?” Má mì giành công nói.

Tiêu Thành hai tay đút trong túi quần, anh nghiễm nhiên phô trương khí tràng của đại lão giới giang hồ, đôi mắt đen u trầm chậm rãi híp một cái, tràn ra vài phần đào hoa liễm diễm, anh nhìn thoáng qua những cô gái kia, tà mị câu môi: “Xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng…

chưa phẫu thuật qua đấy chứ!Tôi không thích chạm vào silicon hay cao su gì đấy, không hề thú vị.”

Tiêu Thành nói lời mờ ám, những thủ hạ kia nhanh chóng cười vang: “Đã hơn một lần không biết là kẻ nào bỏ phụ nữ Vào trong phòng lão đại chúng tôi, nói là ngực to eo nhỏ, lão đại chúng tôi thấy cặp bưởi cúp E của ẻm đã chốt hàng!

Kết quả không tới mấy phút người phụ nữ kia liền thét chói tai chạy ra ngoài, thì ra bưởi cô ta là hàng giả, bơm đầy Siliconbi lão đại chúng tôi… bóp vỡ ha ha.”

Tất cả mọi người bắt đầu cười, Tiêu Thành đạp mông tên thủ hạ kia một cước: “Dám chê cười ông đây!”

Mọi người cười càng vui vẻ.

Các cô gái nhìn ngũ quan anh tuấn và vóc người đô sộ của Tiêu Thành , còn có hơi thở nam tính lại hoang dã đó, đều hận không thể lập tức nhào vào trong ngực anh.

“Thành gia, anh thật biết nói đùa, chúng em đều là hàng chưa bóc tem đó.”

“Cúp E em cũng có đó, không tin anh xem này.”

Một người vóc dáng vô cùng tốt mỹ nữ tận lực kéo xuống cổ áo mình, không ngừng phóng điện về phía Tiêu Thành.

“Thật hay giả cứ để tôi tới nhìn.” Tiêu Thành thật đúng là nhìn sang, ánh mắt thẳng tưng.

Cô gái đẹp kia đều mềm nhũữn chân.

“Không được, nhìn cô như vậy cũng không biết có phải hàng tự nhiên hay không, không bằng… tôi sờ một cái đi!”

Tiêu Thành thò tay ra.

AI Cô gái đẹp kia hét lên một tiếng, tiếng kêu vui vẻ lại hưng phần.

“Ừm, xúc cảm này… đúng là thật.” Tiêu Thành gật đầu, diễn vẻ phóng đãng không kềm chế được lưu manh đó vô cùng nhuần nhuyễn.

Ha ha ha, bọn thủ hạ cười to.

“Thành gia, vậy tối nay để Tiểu Yêu cùng anh đi.” Má mì đẩy cô gái kia tới trong lòng Tiêu Thành.

Tiêu Thành lại không muôn: “Đi đi đi, đi sang một bên.”

Tiêu Thành giao mỹ nữ kia cho thủ hạ của mình, sau đó vươn tay chọn một mỹ nữ thanh thuần mặc đồng phục màu xanh da trời: “Đêm nay chọn cô.”
Chương 2315:

Tất cả mọi người cho rằng Tiêu Thành sẽ chọn mỹ nữ ngực to vừa nãy, ai ngờ anh một giây trước cùng người ta liếc mắt đưa tình một giây kế tiếp đã vô tình đưa người ta cho thủ hạ mình, còn bản thân lại chọn tuyển một mỹ nữ phong cách tuyệt nhiên bắt đồng.

Mỹ nữ thanh thuần kia quả thực thụ sủng nhược kinh: “Thành gia, anh thật là xấu nha.”

“Ha ha ha không nghĩ tới Thành gia cuối cùng chọn Tiểu Thuần, xem ra gu của Thành gia vẫn luôn thích kiểu thanh thuần, tôi nhớ Thành gia đã lâu không thay tân sủng, đến nay bên người vẫn là vị Tô tiểu mỹ nữ kia, Thành gia sẽ không phải là đã chung tình với Tô tiểu mỹ nữ rồi đấy chứ.” Má mì dùng khăn tay che miệng cười nói.

Tô Tiểu Đường?

Tiêu Thành còn chưa nghĩ đến mình thích kiểu con gái thế nào, cô gái trong lòng này cũng chỉ là anh thuận tay chọn đên thôi.

Bây giò nghe má mì vừa nói như vậy, Tiêu Thành nhướng mày kiếm, tà khí tận xương nói: “Phụ nữ mà, vui đùa một chút mà thôi, chỉ cần là xinh đẹp, gia đều thích!”

“Ha ha ha, Thành gia uy vũ.”

“Được rồi, tao đã chọn xong, còn lại chúng mày tự chia nhau đi! Đi nào, cùng đi đánh bài, giải trí thư thái chút.”

Tiêu Thành ôm thắt lưng mềm của Tiểu Thuần, một nhóm người đi đến chỗ ghế lô.

Diệp Linh nhìn anh trai biến mắt trong tầm mắt mình, tuy anh trai an toàn làm cô yên tâm, nhưng nhìn anh trai ở đây trêu hoa ghẹo cỏ, cô vẫn chau mày: “Anh trai tại sao lại như vậy?”

Cố Dạ Cần: “Anh trai em thân bất do kỷ thôi.”

“Tôi cũng biết anh trai thân bất do kỷ, nhưng, tôi không thích anh trai như vậy.”

“Như vậy đã rất tốt rồi” Cố Dạ Cần uống một ngụm rượu cocktail, con ngươi đen thanh bần nhìn đhướng trên lầu: “Anh trai em sợ rằng sắp có tin vui.

Diệp Linh theo ánh mắt Cố Dạ Cần nhìn lên, chỉ thấy lầu hai đứng nghiêm hai bóng người, là Tiêu lão gia tử và Tiêu Đình Đình.

“Vị kia chính là Tiêu lão gia tử, bên cạnh là con gái cưng duy nhất Tiêu Đình Đình của Tiêu lão gia tử, tôi thấy vị Tiêu đại thiên kim này đã coi trọng anh em rồi, Tiêu lão gia tử dưới gối không con, nhất định là muốn chiêu con rễ tới nhà, anh em là lựa chọn thích hợp nhất.”

Cái gì?

Diệp Linh nhìn Tiêu Đình Đình, Tiêu Đình Đình vô cùng xinh đẹp, trên người mặc chiếc váy đen bó sát lộ vai càng tôn thêm vóc dáng nóng bỏng, hiện tại ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm hướng biến mắt Tiêu Thành, trong mắt còn nhảy nhót sóng xuân và dục vọng chinh phục.

Diệp Linh không thích Tiêu Đình Đình này, cô luôn cảm thấy trên người Tiêu Đình Đình viết đầy hai chữ lẳng lơ.

“Nghe nói vị Tiêu đại thiên kim này lịch sử tình trường rất phong phú, là hải vương” danh chính ngôn thuận…, thay đàn ông như thay quần áo, hiện tại cô ta lại để mắt tới anh em rồi, rất muốn chinh phục được anh em.”

*Hải vương = vua đại dương, từ lóng mạng Trung, ý chỉ bắt cá nhiều tay, lăng nhăng.

Ni tâm Diệp Linh càng chau sâu: “Tôi đã có chị dâu rồi, chị dâu tôi là Tiểu Đường!”

Diệp Linh đã ngâm nhận định Tô Tiêu Đường, cô sẽ không chấp nhận Tiêu Đình Đình này, huống chi Tiêu Đình Đình còn là một tra nữ.

Cố Dạ Cần đẩy một ly sữa bò nóng tới bên tay Diệp Linh, khế hỏi một câu: “Anh em có thể tự do lựa chọn hôn nhân của mình sao?”

Diệp Linh cứng đờ.
Chương 2316:



Cố Dạ Cần giơ tay lên xoa xoa cái đầu nhỏ của cô: “Kỳ thực anh em có thể lựa chọn cuộc sống của mình, cũng có thể lựa chọn hôn nhân của mình, thế nhưng, anh ấy trước hết phải ruồng bỏ tín ngưỡng của mình, cho nên việc lựa chọn này giao cho anh em đi! Nếu như anh ấy không muốn kết hôn, không ai có thê ép anh ây.”



“Nếu như anh tôi chọn Tiêu Đình Đình, vậy Tiểu Đường làm sao bây giờ, Tiểu Đường…”



“Tô Tiểu Đường vốn tên là Hà Băng, tôi nghe nói mẹ của Tô Tiểu Đường Dương Kim Đậu bây giờ là nữ cường nhân tiếng tăm của thành phố Hồng Đậu, xí nghiệp nổi tiếng, vậy Hà Băng chính là danh viện thượng lưu, Dương gia thiên kim đại tiểu thư. Cô ấy và anh em vốn là người của hai thế giới, chỉ vì một lần ngoài ý muốn mà xuất hiện ngắn ngủi đồ trong cuộc đời nhau, bọn họ đều sẽ trở lại quỹ đạo bình thường của mỗi người, sau này dù cho có chạm mặt, cũng sẽ vờ như không quen.”



Diệp Linh chẳng hay biết gì, nhưng Cố Dạ Cần cái gì cũng biết, cho nên anh giảng tình hình cho Diệp Linh nghe.



Diệp Linh giật mình, thì ra năm đó mẹ Tô Tiểu Đường ly dị với bố cô bé sau đó đã tạo dựng công ty của mình, làm nữ CEO, trở thành nữ doanh nhân nỗi tiếng, vậy Tô Tiểu Đường nhất định phải cùng mẹ rời đi.



Nhưng, Tiểu Đường rời đi rồi, anh trai sẽ ra sao?



Đoạn đường anh trai đi quá chông gai, đột nhiên có một cô gái tuyệt lệ nhưng tâm tính cứng cỏi quả quyết đi tới cạnh anh, lại chỉ bồi anh một đoạn đường ngắn ngủi.



Diệp Linh cảm thây, từ khi gặp được Tiểu Đường, anh trai sẽ không bao giờ gặp được cô gái như Tiểu Đường.



Đương nhiên, từ khi gặp được anh trai về sau, Tiểu Đường cũng sẽ không gặp lại người như anh trai.



Trong phòng bao sang trọng.



Tiêu Thành ngồi ở chủ vị, trong miệng ngậm một điều thuốc, anh xếp bài, nhìn bài xong, tâm trạng của anh không tốt trực tiếp ngã bài trên bàn, mắng tục một tiếng.



“Ha ha Thành gia, vậy chúng em không khách khí nữa, câm tiên đi nhé.”



“Đêm nay Thành gia xui quá.”



“Người ta nói đen bạc đỏ tình, xem ra đào hoa của Thành gia sắp tới rồi.”



Mọi người cười cười lấy đồng xu trước mặt Tiêu Thành.



Tiêu Thành rít mạnh một hơi, sau đó ngửa đầu phun làn khói trong miệng ra, trong phòng bao sang trọng mờ mịt khói thuốc, anh chau chặt mi tâm anh tuấn, yết hầu nhô ra khẽ trượt, có thể thấy được tâm trạng không tốt.



“Thành gia, nào, ăn quả nho nào.” Tiểu Thuần lột vỏ nho, đưa thịt quả nho đến bên mép Tiêu Thành.



“Tự cô ăn đi.” Tiêu Thành đây Tiêu Thuần ra, sau đó ở trong cái gạt tàn thuốc gõ gõ thuốc. “Tới, chúng ta tiếp LG “Được, Thành gia khí phách!” Mọi người cười hì hì.



Hút xong một điếu, Tiêu Thành sờ hộp thuốc lá, muốn hút thêm một điếu, một giây kế tiếp, một bàn tay duỗi tới, trực tiếp đưa một điếu thuốc tới bên môi Tiêu Thành.



Tiêu Thành nâng mí mắt, trước mắt là Tiêu Đình Đình, người phụ nữ này đã đong đưa bên cạnh anh đã mấy ngày.



Mí mắtTiêu Thành lại miễn cưỡng rủ xuống, không để ý tới Tiêu Đình Đình.



Tiêu Đình Đình sựng lại.



Tiểu Thuần tràn đầy địch ý nhìn Tiêu Đình Đình: “Này, cô là ai thế? Hiểu quy củ không, Thành gia đã chọn trúng tôi, sao cô còn tới cướp người?”



Ánh mắt đầu tiên của Tiêu Đình Đình với Tiêu Thành đã bị mê hoặc, so với đám bạn trai trước đó, ả làm bọn họ mê ngất ngây con gà tây, quay tròn bọn họ trong lòng bàn tay của mình, nên ả còn tưởng rằng mình có thể dễ dàng bắt người đàn ông Tiêu Thành này lại.
Chương 2317:

Nhưng, anh hoàn toàn không trúng chiêu ả, đã mấy ngày rồi anh đến một con mắt cũng lười cho ả.

Sắc mặt Tiêu Đình Đình rât khó nhìn, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra ác ý rắn rết, lạnh lùng liếc Tiểu Thuần, ả hừ lạnh một tiếng: “Mày là ai, dám nói chuyện với tao như vậy?”

Tiểu Thuần không biết Tiêu Đình Đình, liền phản lại: “Mày là cái đinh gì!”

Nói rồi Tiểu Thuần thân mật khoác trên cánh tay tráng kiện của Tiêu Thành nũng nịu lắc qua lắc lại: “Thành gia anh mau nhìn, người phụ nữ này bắt nạt em, anh mau chóng giúp em dạy dỗ ả ta một trận đi.”

Tiêu Thành đang đánh bài, không chút hứng thú với chuyện đám phụ nữ tâm cơ xé nhau, anh lười biếng câu môi: “Cái này tôi không giúp đỡ được cô đâu, bởi vì… vị này là… Tiêu đại tiêu thư.”

Tiêu đại tiểu thư?

Trời ạt Tiểu Thuần nhất thời chấn kinh, cô ta tuyệt đối không ngờ mình đã đắc tội vị Tiêu đại tiểu thư này.

Lúc này cửa phòng bao bị đẩy ra, Tiêu lão gia tử đi đến.

Mọi người nhanh chóng để bài trong tay xuống, cung kính nói: “Lão gia tử.”

Tiêu lão gia tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen, một đôi mắt đục ngầu mà khôn khéo, lão cười híp mắt: “Ngồi xuống ngồi xuống đi, các cậu chơi tiếp đi.

Nói rôi Tiêu lão gia tử đi tới bên người Tiêu Thành, vẻ mặt ôn hoà nói: “A Thành, Đình Đình không quấy rầy con đánh bài chứ!?”

Tiêu Tứ chết, hiện tại con nuôi Tiêu gia chỉ có Tiêu Thành, Tiêu lão gia tử lại mang thiên kim của mình Tiêu Đình Đình tới tham tiểu đội củaTiêu Thành, ý tứ trong này không cần nói cũng biết, sợ rằng Tiêu gia ở Hồng Kông này chẳng mấy chốc sẽ giao đến trên tay Tiêu Thành.

Tiêu Thành y bài trong tay về phía trước, sau đó liếc những thủ hạ kia: “Đi ra ngoài chơi đi! Đêm nay tính tiền lên tao.”

“Vâng, Thành gia.” Bọn thủ hạ lanh lẹ đi ra.

Tiểu Thuần cũng tự giác đứng dậy, lúc gần đi cô ta liếc Tiêu Đình Đình, chỉ thấy Tiêu Đình Đình cũng đang nhìn cô ta, ánh mắt kia lành lạnh thâm độc, Tiểu Thuần trực tiếp rùng mình một cái.

Ghế lô xa hoa triệt để an tĩnh, Tiêu Thành nhìn Tiêu lão gia tử, nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng: “Lão gia tử, sao ông tới đây cũng không nói trước một tiếng?”

Tiêu lão gia tử từ ái nói: “Ta đi chơi lung tung thôi, A Thành, con không cần lo cho ta, chỉ là… Đình Đình mới vừa về nước, ở nhà một mình buôn bực lăm, A Thành con chừng nào rảnh rỗi cùng Đình Đình ra ngoài đi dạo một chút, bồi dưỡng cảm tình nhiều hơn.”

Tiêu Thành liếc Tiêu Đình Đình: “Lão gia tử, con gần đây sợ rằng không rảnh, Đại Tiểu thư muốn đi dạo nơi nào, mua cái gì, nói một tiếng là được, con sẽ bảo anh em thủ hạ làm.”

Tiêu Đình Đình siết quyền, ả cũng không tin Tiêu Thành không hiểu ý bố ả, anh đây là cự tuyệt.

Tiêu lão gia tử cũng không tức giận, lão tiến lên một bước, đi tới trước mặt Tiêu Thành, vươn tay vỗ vỗ vai Tiêu Thành: “A Thành, ta già rồi, chỉ có mỗi đứa con gái nh Đình này, nên người nào cưới Đình Đình, làm rễ Tiêu gia chúng ta, ta sẽ giao Tiêu gia cho người đó. A Thành, con thông minh như vậy, nên biết ta vô cùng vừa ý con, con trở về suy nghĩ cho tốt.”

“Còn nữa, Đình Đình từ nhỏ đã bị ta chiều hư rồi, có chút tùy hứng, đám phụ nữ không đứng đắn bên cạnh con tự tay giải quyết đi. Đúng rồi còn có Tô gì gì đó, Tô Tiểu Đường thì phải, mau đá cô ta đi đi, bằng không ngày nào đó cô ta ở Hồng Kông xảy ra chuyện, vậy cũng không tốt.”

Lúc Tiêu Thành từ quán bar đi ra đã khuya lắm rồi, anh không uống rượu, nên tự mình lái xe rời đi.

Chiếc anh lái Bentley kiểu cổ, lúc tăng tôc “rừ rừ” một tiêng, người qua đường nhao nhao ghé mắt, đợi thấy rõ biển số xe của anh liền sợ hãi né tránh, rất sợ dây đến phiền phức.
Chương 2318:



Cuối cùng Bentley dừng ở một một ngôi nhà nhỏ, Tiêu Thành kéo ra cửa xe, một tay mang theo áo khoác của mình về nhà.



Mở ra cổng lớn, bên trong không phải en kịt, giữ lại một ngọn đèn, ánh đèn mờ nhạt mà ấm áp, Tiêu Thành ở chỗ huyền quan đổi giày, lúc này “meo” một tiếng, một con mèo nhỏ chạy đến bên chân anh, cọ lên trên đùi anh.



“Đi ra một bên chơi!” Tiêu Thành đá con mèo nhỏ ra.



Meol Con mèo nhỏ không phục kêu một tiếng.



Lúc này một giọng nói mềm mại vang lên: “Này, sao anh lại đá mèo nhỏ của tôi?”



Tô Tiểu Đường xuất hiện, trên người cô ăn mặc chiếc áo thun rộng thùng thình, ngồi chồm hồm, ôm chú mèo nhỏ mềm mại trong lòng ngực mình, trừng đôi mắt hạnh lên án nhìn anh.



Cô gái và con mèo nhỏ mềm mại như nhau, ngồi xổm ở trước mặt anh, dưới ngọn đèn vàng ấm càng tôn lên khuôn mặt nhỏ tuyệt lệ ấy, phía trên khảm nạm một đôi mắt sáng rất giống chú mèo nhỏ, đen láy ươn ướt, thanh thuần khó có thể so được.



Hiện tại cô hơi tức giận, đôi mắt hạnh trừng trừng, phá lệ xinh đẹp.



Tiêu Thành nhìn cô gái còn có con mèo trong ngực: “Ai cho em ở đây nuôi mèo?”



“Con mèo nhỏ này bị vứt bỏ nên tôi nhận nuôi, Tiêu Thành, nếu như anh đuổi con mèo nhỏ này đi thì anh đúng là người không có lương tâm.” Tô Tiểu Đường sợ Tiêu Thành đuôi mèo nhỏ đi nên ném cái mũ “lương tâm” lên đầu anh.



Tiêu Thành thay giày, đi vào phòng khách: “Em còn nhớ được nơi này là nhà tôi, thật cám ơn em.”



Tô Tiểu Đường nhìn Tiêu Thành, Tiêu Thành thuận tay ném áo khoác vào trên tay vịn sô pha, sau đó ngồi xuống, tựa lưng lười biếng trên ghế sa lon, đôi chân dài không có chỗ đặt đặt trên bàn trà về phía trước, nhắm mắt lại, anh giơ tay xoa xoa mi tâm mệt mỏi.



“Tôi rót cho anh chén trà nhé!” Tô Tiểu Đường đi vào phòng bếp, châm trà cho anh.

Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Tiêu Thành toàn thân lười biếng không hê động, ngay cả mắt cũng không mở.



“Chúng ta trở về Hồng Kông đã một đoạn thời gian rồi, Tiêu Tứ chết không rõ ràng, trước khi em gặp chuyện đã sắp xếp xong xuôi cả rồi, đoán chắc Tiêu sau khi em xảy ra chuyện sẽ giở trò với Tiêu lão gia tử, Tiêu lão gia tử hận nhất người phản bội với lão ta, nên Tiêu Tứ chết hắn cũng liền mở một mắt nhắm một mắt.”



“Mấy năm này phần lớn bến tàu sòng bạc chỗ ăn chơi của Tiêu gia đều ở trong tay anh, hơn nữa anh bây giờ là con nuôi duy nhất của Tiêu gia, Tiêu lão gia tử khẳng định kiêng ky anh, thế nhưng, mấy ngày này chỗ Tiêu lão gia tử quá mức an tĩnh, lão ta chung quy vẫn luôn cảm thấy anh đang tính toán thứ gì.”



“Tiêu Thành, Tiêu lão gia tử có nói gì với anh hay không?”



Ngày ấy Diệp Linh gọi điện thoại cho Tiêu Thành, Tiêu Thành liền đoán được đã xảy ra chuyện, cho nên anh đã sắp xếp trước khi nổ ô tô.



Mục tiêu của Tiêu Tứ là toàn bộ Tiêu gia, mấy năm này Tiêu lão gia tử coi trọng Tiêu Thành đã sớm gây nên lòng ghen ghét của Tiêu Tứ, Tiêu Thành vừa mắt tung tích, Tiêu Tứ ngoại trừ long trời lỡ đất tìm Tiêu Thành ở ngoài, còn ở sau lưng Tiêu lão gia tử thu lại rất nhiều địa bàn, đây thật sự đã là phạm đến tối ky của Tiêu lão gia tử, chạm đến điểm mắu chốt.



Tiêu lão gia tử đôi với con nuôi của mình vẫn là nguyên tắc như vậy – ta có thể bố thí cho mày, nhưng mày không thể chạm tay đến chỗ của tao.



Tiêu Thành hiểu rất rõ hai người Tiêu lão gia tử và Tiêu Tứ kia, nên trước khi sự việc xảy ra anh đã sai người theo dõi gắt gao Tiêu Tứ, bắt lại tất cả chứng cứ của Tiêu Tứ.



Tô Tiểu Đường không thể nghi ngờ là người hiểu rõ Tiêu Thành nhất, bởi vì vậy lúc thôn núi, nếu Tô Tiểu Đường không giết Tiêu Tứ thì Tiêu Thành cũng sẽ động thủ.



Tiêu Tứ, không giữ được nữa rồi.



Tiêu Tứ đã sớm nằm trong danh sách phải chêt của Tiêu Thành.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom