• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) dị bản (3 Viewers)

  • Chương 2325-2330

Chương 2325:

Tiêu Thành mặt không thay đổi cắt đứt cuộc gọi đó.

Sân bay.

Tô Tiêu Đường vào đại sảnh sân bay, cô nhìn tài xế: “Tôi đi đến đây được rồi, anh có thể đi về.”

“Không được Tô tiểu thư, Thành gia đã thông báo, phải nhìn cô đi lên sân bay mới được.” Tài xế kiên trì nói.

Tô Tiểu Đường không nói gì thêm, lúc này cô ở phía trước thấy được một thân ảnh quen thuộc, mẹ cô Dương Kim Đậu tới.

Dương Kim Đậu mặc áo khoác đen, trên mặt mang một chiếc kính râm, chân đạp giày cao gót, phía sau bà còn theo có thư ký riêng và quản gia tư nhân của mình, là khí thế cường thế bén nhọn của một nữ CEO.

Dương Kim Đậu vô cùng bận lòng vê cô con gái mình, bà đang ở trong đám người tìm kiếm Tô Tiểu Đường.

“Tô tiểu thư, Dương nữ sĩ tới đón cô rồi, cô có thể trở về nhà.” Tài xế lên tiếng nhắc nhở.

Ừ, cô biết.

Tô Tiểu Đường nhận lấy hành lý mình, lúc gần đi cô chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua cổng lớn sân bay.

Nơi đó không có ai.

Tô Tiểu Đường thu hồi ánh mắt, chuẩn bị rời đi.

Lúc này đột nhiên có hai hộ vệ áo đen đi tới, chặn lôi đi của Tô Tiêu Đường: “Tô tiểu thư phải không, cô không thể đi.”

Tài xế thấy tình huống không đúng, nhanh chóng nói: “Các anh làm càn, Tô tiểu thư là người của Thành gia, người của Thành gia các anh cũng dám đụng?”

Hai hộ vệ áo đen rõ ràng rất kiêng ky Tiêu Thành, nói rất khách khí: “Thật ngại quá, Tô tiểu thư phải theo chúng tôi đi một chuyến, bởi vì lão gia tử đã mời côi”

Tiêu lão gia tử mời cô!

Tài xế biến sắc, còn muốn nói thêm gì đó, lúc này Tô Tiểu Đường đã thấy Dương Kim Đậu sắp đi tới đây, chẳng mấy chốc sẽ thấy cô, Tô Tiểu Đường quyết định nhanh chóng lên tiếng: “Được, tôi đi cùng các anh.”

“Tô tiểu thư!”

“Không sao đâu, Tiêu lão gia tử sẽ không làm gì tôi đâu, không cần lo lắng.” Tô tiểu Đường đi theo hai hộ vệ áo đen đó.

Tài xế biết chuyện xấu, anh ta nhanh chóng lấy điện thoại ra, bắm số điện thoại của Tiêu Thành.

Lúc này Tiêu Thành đang ở trên một bến tàu, bởi vì vấn đề địa bàn, nơi đây và các bến tàu khác nổi lên xung đột, hai phe đang giằng co.

“Tiêu Thành, mày huênh hoang cái gì, mày cũng quá phách lối, trời đất bao la mày là lớn nhất đúng không, trong mắt của tao, mày cũng chỉ là một con chó Tiêu gia nuôi!”

“Mày nói cái gì, lập lại lần nữa xeml”

Hai bên văng lửa khắp nơi, mùi thuốc súng nồng nặc, sắp sửa đánh nhau.

Tiêu Thành duỗi tay ra, ngăn các anh em đang chuân bị xông lên phía sau, anh lười biếng nhếch môi: “Là thanh niên, tức lớn như vậy làm cái gì?”

“Thành gia, hắn chửi, các anh em liền không thể nhịn! Thủ hạ mặt đỏ tới mang tai.
Chương 2326:

“Được rồi, lui xuống đi.”

Thủ hạ không phục lui xuống.

Tiêu Thành nhìn lão đại đối phương, hai tay đút trong túi quần, sau đó nhắc đôi chân dài lấn đến gần bọn họ: “Vừa rồi chúng mày nói cái gì, là lỗ tai tao không tốt nữa, hay là chúng mày chưa ăn cơm, nói dõng dạc lần nữa đi nào.”

Thấy Tiêu Thành chèn ép đi qua, lão đại đối phương có chút thiếu tự tin, người trên đường đều biêt vải vóc trên người Tiêu Thành không kềm chế được cứng rắn bãn lĩnh từ trong xương anh, bằng không cũng không thể trong vòng mắy năm ngắn ngủi đã xưng bá.

Vị lão đại này vóc dáng đã rất cao, thế nhưng chiều cao 1m9 của Tiêu Thành đã vượt mặt gã, gã giống như là em trai anh vậy: “Tao… lẽ nào tao nói sai sao, mày chính là Tiêu gia nuôi… một con…!”

Chữ “chó” cuối cùng căn bản không phát ra ngoài, bởi vì Tiêu Thành đã xuất thủ, tốc độ nhanh đến độ người ta thấy không rõ, tên lão đại đó chỉ cảm thấy một lực đạo tựa bão táp cuốn qua đây, một giây kế tiếp gã đã bị hất tung trên mặt đắt rồi.

“Tiêu Thành, mày!” Tên lão đại đó giùng giăng muôn đứng lên.

Thế nhưng Tiêu Thành nhắc chân, đôi giày vừa dày vừa nặng trực tiếp đạp lên mặt của tên lão đại đó, hung hăng giẫm vào trong bùn đất, tay anh đút trong túi quần thờ ơ cười nói: “Mày chỉ biết là tao là một con chó Tiêu gia nuôi, nhưng mày không biết chó thích cắn người à, vậy đừng trách tao hiện tại cắn mày.”

Tên lão đại kia chật vật tột cùng, trong miệng đã hộc máu.

Tiêu Thành buông lỏng chân, bọn thủ hạ nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, lão đại ngày hôm nay đây là thế nào, xuất thủ mạnh như vậy, nhìn như tâm trạng không tốt lắm.

Tên lão đại đó cũng xui xẻo, ngay lúc Tiêu Thành khó chịu đi lên hứng đạn, cũng không thể trách Tiêu Thành xem gã thành cái bia để bắn.

“Lão đại,” lúc này một thủ hạ vội vã tiến lên: “Điện thoại tới, có người tìm anh ạ.”

Tiêu Thành không có biểu cảm nào, thần sắc lười biếng thờ ơ: “Không tiếp, nói tao đã chết rồi.”

Nói xong anh thu chân, phân phó nói: “Xử lý chỗ này đi.”

Anh nhấc chân muốn đi.

Thủ hạ đang cầm điện thoại di động : *“..” hắn có nên nói cho biết với người khác là lão đại… đã chết rồi không?

“Lão đại, người này tìm anh có việc gâp, nói Tô tiêu thư đã xảy ra chuyện!”

Cái gì?

Phía trước bước chân Tiêu Thành đột nhiên bị kiềm hãm, môi mỏng nhấp nhẹ, trực tiếp vỗ má tên thủ hạ kia: “Sao không nói sớm?”

Tiêu Thành đoạt điện thoại di động đi: “Nói, đã xảy ra chuyện gì?”

“Thành gia, không xong, em mới vừa tiễn Tô tiểu thư đến sân bay, ở trong sân bay người Tiêu lão gia tử mang Tô tiểu thư đi, em thấy Tô tiểu thư đi hướng Tiêu gia đại trạch!”” Bên kia tài xế khẩn cấp báo cáo.

Mi tâm anh tuấn của Tiêu Thành đều âm xuống, cúp điện thoại anh nhanh chóng lên xe Jeep, đạp chân ga, chiếc deep lái đi như bay.

Chỉ để lại bụi bặm và đuôi xe phách lối đẳng sau.

Bọn thủ hạ nhìn bối rối, lão đại đây là thê nào, nhât định đã xảy ra chuyện gì lớn rồi, mới để lão đại đột nhiên biến sắc, gấp gáp đến mức muốn biến ô tô thành máy bay để lái!

“Vừa rồi trong điện thoại nói gì vậy?”
CHương 2327:

“Không nói gì, chỉ nói chuyện của Tô tiểu thư.”

Tô tiểu thư?

Những thủ hạ này một giây đã hiểu, lão đại sẽ không phải đã thích Tô Tiểu Đường rồi chứ?

Có thể để cho lãng tử tình trường động tâm, xem ra vị Tô Tiểu Đường này thực sự không đơn giản.

Tiêu Thành đi thăng một đường đên Liễu Tiêu gia đại trạch, người hầu ý đồ ngăn lại anh: “Đại thiếu gia, lão gia tử ở bên trong tiếp khách, ngài không thể cứ như vậy xông vào, tôi thông báo trước một tiếng đã!”

Lời này vừa dứt: “rầm” một tiếng, Tiêu Thành trực tiếp đá văng cửa Tiêu gia đại trạch.

Trong phòng khách, Tiêu lão gia tử và Tiêu Đình Đình đều ở đây, còn có Tô Tiểu Đường.

Tô Tiểu Đường ngắng đầu nhìn lại, Tiêu Thành là sầằm mặt tiến vào, trên người anh dính khí lạnh nơi bến tàu, e rằng mới vừa thấy máu, còn có mùi vị máu tanh, vừa nhìn đã biêt không dê trêu.

Tô Tiểu Đường còn định nhìn nữa, thế nhưng Tiêu Đình Đình đã chạy qua, ả khoác lên cánh tay rắn chắc của Tiêu Thành: “A Thành, anh tới rồi.”

Vừa rồi Tiêu lão gia tử đã nói, Tiêu Thành chẳng mấy chốc sẽ cưới Tiêu Đình Đình, anh rất nhanh sẽ là rễ Tiêu gia.

Mấy ngày nay trạng thái anh không đúng, chắc là suy nghĩ chuyện này.

Tô Tiểu Đường dời đi ánh mắt.

Ánh mắt Tiêu Thành rơi trên người Tô Tiểu Đường, cô không bị thương ngồi ở đằng đó, Tiêu lão gia tử cũng không động vào cô.

Tim Tiêu Thành cũng quay lại chô cũ, nhưng cô cúi đầu, cũng không nhìn anh, khiến anh cau lại mày kiếm.

Tiêu lão gia tử và Tiêu Đình Đình đều ở đây, xem tình hình thế này, cô chắc đã biết chuyện anh sắp kết hôn với Tiêu Đình Đình rồi.

“A Thành, sao con lại tới đây? Con có phải vì Tô tiểu thư mà đến hay không, yên tâm, ta chỉ là tìm Tô tiểu thư trò chuyện đôi câu, cũng không có ác ý.”

Tiêu lão gia tử ha hả nói.

Tiêu Thành mặt không thay đổi từ trong tayTiêu Đình Đình rút về cánh tay mình, anh ngồi xuống trên ghế, sau đó rút một tờ khăn giấy thờ ơ lau vết máu dính trên gan bàn tay mình: “Lão gia tử, ông muốn nói chuyện gì, trực tiếp nói với con là được.”

Tiêu Thành vừa đến, khí tức điên cuồng tà nịnh trên người liền cuốn tới, anh là dính máu mà đến, càng khiến người run Sợ.

Người hầu run như cầy sấy dâng lên một tách trà, Tiêu lão gia tử nhìn sắc mặt Tiêu Thành: “Ta chỉ nói với Tô tiểu thư về hôn sự của A Thành con và Đình Đình, không có gì khác.”

“Dĩ nhiên A Thành, ta cũng là muốn nói cái này, Tô tiểu thư có một người bạn cũ, con chớ nên hoành đao đoạt ái.”

Tiêu lão gia tử đưa mắt ra hiệu, người hầu nhanh chóng đưa vài tắm hình cho Tiêu Thành.

Tiêu Thành tùy ý nhìn máy lần, Tô Tiểu Đường và một cậu trai ở cùng một chỗ, hai người đi dạo trong sân trường, thanh xuân lãng mạn, còn có một tấm là ảnh chụp hai người cùng nhau vào khách sạn thuê phòng, ái muội mười phần.

Chỉ dựa vào vài tắm hình này đã nói lên quan hệ của Tô Tiểu Đường và cậu trai kia rất làm cho người khác mơ màng.

Tiêu lão gia tử vẫn âm thầm quan sát sắc mặt Tiêu Thành, Tiêu Thành đã thật lâu không đổi tân sủng, n ông mà, ai không phong lưu uống tuổi trẻ, thế nhưng, những người phụ nữ kia chỉ có thể vui đùa một chút, không thể động tâm, Tiêu lão gia tử đã nhạy cảm nhận thấy được Tiêu Thành đối với cô bé Tô Tiểu Đường này rất khác.
Chương 2328:

Tiêu lão gia tử sai người điều tra Tô Tiểu Đường, bối cảnh của Tô Tiểu Đường đã bị xử lý qua, sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng Tiêu lão gia tử cũng điều tra ra thứ lão mong muốn, lúc đi học Tô Tiểu Đường có một quan hệ khá thân thiết với một thằng nhóc.

Hiện tại Tiêu lão gia tử tung ảnh chụp ra, chính là muôn Tiêu Thành vứt bỏ Tô Tiểu Đường, cưới con gái của mình.

Thế nhưng Tiêu lão gia tử thất vọng rồi, bởi vì Tiêu Thành cũng không biểu lộ cái gì, anh ngắng đầu, đôi mắt u trầm nhìn lại: “lão gia tử, ông nói xong rồi à?”

« Tiêu lão gia tử: “…”

“Nói xong vậy chúng tôi ¡ trước.” Tiêu Thành đứng dậy, đi tới trước mặt Tô Tiểu Đường, dắt tay cô, mang cô đi ngay.

Khuôn mặt xinh đẹp kia của Tiêu Đình Đình lúc này tức đến méo mó, hệt như rắn rết.

“A Thành, người hầu đã chuẩn bị xong cơm nước rồi, ở lại ăn cơm đi.” Tiêu lão gia tử nói một câu.

Tiêu Thành không ngừng bước chân, anh mang theo Tô Tiểu Đường đi ra ngoài.

Trên sân cỏ, Tiêu Thành dẫn Tô Tiểu Đường tới bên xe riêng, sau đó nói với tài xế: “Đưa Tô tiểu thư trở về trước.”

“Vâng, Thành gia.” Tài xế cung kính mở ra cửa sau Xe.

Tô Tiểu Đường từ Tiêu Thành trong lòng bàn tay rút tay mình về, cô ngước khuôn mặt trứng ngỗng như tuyết ấp nhìn về phía anh: “Anh phải ở lại ăn cơm sao?”

Tiêu Thành gật đâu: “Ư.”

“Vậy anh sẽ lấy Tiêu Đình Đình sao?”

Tô Tiểu Đường dứt khoát hỏi.

Hiện tại gió đêm thổi tung mái tóc cô, sợi tóc quấn quanh cần cổ như tuyết, Tiêu Thành nhìn thoáng qua rồi dời mắt: “Tôi đã phái người thu xếp ổn thỏa cho mẹ em rồi, không cần lo lắng, mẹ em rất an toàn, song nơi đây không thích hợp ở lâu, đêm nay em ở tạm một đêm, ngày mai tôi đưa em rời đi.”

Anh trả lời một nẻo, cũng không đáp sẽ cưới Tiêu Đình Đình hay không.

Tô Tiểu Đường câu đôi môi đỏ mọng: “Tôi đây đã hiểu, Thành gia, tôi chúc phúc trước, chúc anh tân hôn hạnh phúc.”

Nói xong Tô Tiểu Đường liền lên xe, xe riêng phóng nhanh đi.

Tiêu Thành đứng tại chỗ nhìn rời đi bóng xe, ngọn đèn trên sân cỏ kéo cái bóng của anh ra rất dài rất dài.

Tiêu Thành nhìn Tô Tiểu Đường, Tiêu Đình Đình đứng trong phòng khách nhìn Tiêu Thành, ả đã ghen ghét ghim ngón tay giữa vào trong lòng bàn tay của chính mình.

“Đình Đình.” Lúc này Tiêu lão gia tử đã đi tới.

“Bố, con rất ghét con ả Tô Tiểu Đường kia, bô sai người hủy dung nó đi, sau đó bán ả đến làng chơi, để ả đi hầu hạ lũ đàn ông đê tiện nhất!” Tiêu Đình Đình vặn vẹo nói.

“Đình Đình, một Tô Tiểu Đường mà thôi, bên cạnh người đàn ông làm việc lớn nào không có chút phong hoa tuyết nguyệt, hà tất vì chút chuyện nhỏ này gây gỗ với A Thành, đợi A Thành cưới con rồi, con chỉnh đám phụ nữ đó cũng không trễ.” Tiêu lão gia tử cũng chướng mắt tiểu nhân vật như Tô Tiểu Đường, nhưng hiện tại việc cấp bách là để cho Tiêu Thành cưới con gái mình.

Tiêu Đình Đình cũng hiểu đạo lý này, trong mắt ả lóe lên tia ác độc, đợi Tiêu Thành thành rẻ Tiêu gia, ä nhất định sẽ trừng trị những ả đê tiện bên người anh.

“Nhưng bô, Tiêu Thành thực sự sẽ lây con sao, anh ấy đối với con vẫn lãnh lãnh đạm đạm, mặc kệ con có ân cần lấy lòng anh ấy, anh ấy cũng không liếc lấy con một cái!” Tiêu Đình Đình không cam lòng nói.
Chương 2329:

Tiêu lão gia tử cười híp mắt nói: “Yên tâm đi Đình Đình, A Thành nhất định sẽ cưới con.”

Cho dù Tiêu lão gia tử đã nói như vậy, thế nhưng Tiêu Đình Đình vẫn không yên lòng, ả cần có cách của mình.

Cách của ả cũng rất đơn giản thô bạo, thế nhưng hiệu quả cả trăm lần.

Tiêu Đình Đình giao một bao thuốc bột cho người làm nữ: “Lát nữa bỏ cái này 5 rang 7 trong ly rượu của Đại thiêu gia.”

“Vâng, Đại Tiểu thư.” Người làm nữ gật đầu.

Tiêu Thành ở lại chỗ này ăn cơm tối, sau buổi tối Tiêu Thành sẽ phải rời khỏi, Tiêu Đình Đình nhanh chóng giữ lại: “A Thành, anh mới vừa uống rượu, trước tiên ở lại cho đỡ sỉn đã, em bảo người hầu dọn trái cây cho.”

“Không cần.” Tiêu Thành trực tiếp cự tuyệt, toan rời đi.

Tiêu Đình Đình nhật thời có chút sôt ruột, ban nãy Tiêu Thành đã uống rượu vấn đề rồi, ả đang chờ dược tính phát tác, trực tiếp nấu gạo thành cơm, nhưng ả thật không ngờ Tiêu Thành phải đi nhanh như vậy.

Ä tuyệt đối không thể để cho Tiêu Thành đi.

“Đầu em hơi choáng.” Tiêu Đình Đình nhanh chóng lấy tay đỡ trán của mình, giả bộ muốn té xỉu, ả còn hướng trong lòng Tiêu Thành ngắt đi rồi.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Tiêu Thành nhất định sẽ vươn tay ôm lấy ả, như vậy ả sẽ ở trong ngực Tiêu Thành.

Thê nhưng một giây kê tiêp: “phịch” một tiếng, Tiêu Đình Đình trực tiếp té trên mặt đắt, trán còn đụng phải sô pha.

AI Tiêu Đình Đình bị đau hét lên.

“Đại tiểu thư, cô làm sao vậy? Mau đỡ đại tiểu thư đứng dậy!” Nhóm người làm nữ cuống quýt chạy đến, luống cuống đỡ Tiêu Đình Đình.

Tiêu Đình Đình chật vật tột cùng, vừa rồi Tiêu Thành không đỡ ả, còn lánh sang bên cạnh, trơ mắt nhìn ả ngã xuống.

Tiêu Đình Đình ngắng đầu nhìn Tiêu Thành, Tiêu Thành thân cao chân dài đứng lặng ở trước mặt ả, đang híp mắt lạnh lùng lại hài hước đánh giá ả: “Đại tiểu thư, lần sau cô phải đứng vững vàng đấy, đừng có nhìn đàn ông thân thể liền như nhữn ra, nhào vào đàn ông như thế.”

“…” Tiêu Đình Đình mặt trắng nhọt, Tiêu Thành đã sớm xem thấu tâm cơ của ả, bây giờ đang trần trụi nhục nhã ả.

“Cút ngay! Đừng đụng vào taol” Tiêu Đình Đình tức giận hất đám người làm nữ ra.

“Đại tiểu thư, tôi đi trước.” Tiêu Thành chạy đi đi liền.

“Tiêu Thành, anh đừng đi! Anh không thể đi!” Tiêu Đình Đình vươn tay kéo lại ống quần Tiêu Thành, không cho Tiêu Thành đi.

Tiêu Thành hai tay đút trong túi quần nhìn Tiêu Đình Đình, anh cảm thấyTiêu Đình Đình này rất khác thường, dường như kiệt lực muốn giữ anh lại.

Lúc này Tiêu Thành cảm thấy trong cơ thể xông lên một cảm giác khô nóng, nhiệt độ cơ thể cũng không ngừng tăn lên.

Khuôn mặt tuần tú kia của Tiêu Thành “xoát” một cái lạnh xuống, trong mi tâm dâng lên một tầng sương mù: “Tiêu Đình Đình, cô đã động tay chân trong ly rượu của tôi?”

Tiêu Thành đã lăn lộn ngoài xã hội thời gian dài như vậy, thủ đoạn tâm cơ nào cũng đã đều gặp qua, anh biết mình đã trúng thuôc.
Chương 2330:

Kỳ thực, người dám dùng thủ đoạn hạ cấp dơ bản như thế trên người anh, Tiêu Đình Đình thật đúng là người đầu tiên.

Bị anh nhìn chằm chằm như vậy, Tiêu Đình Đình nhịn không được da đầu tê rần: “A Thành, em là thật tâm thích anh, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã rơi vào lưới tình rồi, em thực sự là muốn có được anh.”

Tiêu Đình Đình không tiếc tự hạ thân phận, thâm tình bày tỏ với anh.

Đáng tiếc, Tiêu Thành không hề hiểu phong tình, anh trực tiếp đá một cước vào trên ngực Tiêu Đình Đình.

Ngực Tiêu Đình Đình đột nhiên đau nhức, cổ họng cuồn cuộn, một búng máu suýt chút nữa phun ra ngoài.

Lúc này đỉnh đầu liền vang lên giọng nói âm trầm hung ác của Tiêu Thành: “Nễể mặt lão gia tử, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng!”

Tiêu Thành rời đi.

Tiêu Đình Đình chật vật quỳ rạp trên mặt đất, ä oán hận nhìn bóng lưng Tiêu Thành, ả thề, ả nhất định phải có được người đàn ông này!

Tiêu Thành uống nhiều rượu, không thể lái xe, tài xế đưa anh đưa đến nhà: “Thành gia, anh nhịn trước một hồi, đã phái người đi kiếm thuốc giải, chắc rất nhanh sẽ đưa đến.”

Tiêu Thành cao lớn ngồi ở đằng sau, trong ánh sáng mờ tối, anh không lên tiếng, chỉ là từ từ nhắm hai mắt, giơ tay lên bóp mi tâm.

Tài xê theo Tiêu Thành nhiêu năm rôi, vẫn rất hiểu tính Tiêu Thành, nên anh ta thử dò xét mở miệng: “Thành gia, nếu không… em sai người đưa một cô gái qua đây, vừa đẹp lại tươi ngon mọng nước, đàn ông mà, thỉnh thoảng cũng cần phóng túng một lần.”

Tiêu Thành mở mắt ra: “Không cần.”

Anh xuống xe, vào nhà.

Mở cổng ra, bên trong đen nhánh, Tiêu Thành khẽ đờ ra, mấy giây sau mới hoàn hồn, Tô Tiểu Đường đã đi rồi.

Nếu như cô ở đây, mặc kệ có muộn bao nhiêu, cô sẽ để một ngọn đèn cho anh.

Còn có con mèo nhỏ cô nuôi kia, luôn không cần mặt mũi cọ lên, hướng về phía anh kêu meo meo.

Tiêu Thành vươn tay bật đèn tường lên, vào phòng ngủ của mình, anh bắt đầu tắm nước lạnh.

Tiêu Đình Đình này gan quá lớn rồi, dám dùng thủ đoạn bản thỉu như thế trên người anh, ngay cả Tiêu lão gia tử cũng không dám xé mặt với anh.

Tiêu Thành chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, Tiêu Đình Đình chắc đã tìm thuốc tốt nhất, nước lạnh đổ xuống người chẳng những không giảm bớt khô nóng, ngược lại lạnh nóng đan xen, cảm quan càng thêm mẫn cảm.

Tiêu Thành khép mị, trong đâu liên nhớ đến khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ kia của Tô Tiểu Đường…

Không thể nhớ đến côiI Tiêu Thành nhanh chóng nhắm mắt lại, ép buộc mình đánh rơi hình ảnh trong đầu đi, bởi vì chỉ cần vừa nghĩ tới cô, anh đã cảm thấy huyết khí cuồn cuộn toàn thân.

Nước lạnh “tí tách” không ngừng, yết hầu Tiêu Thành trượt lên xuống, sau đó vươn tay tắt đi vòi hoa sen.

Anh nhanh chóng mặc quần áo ra ngoài.

Tài xê cũng không hê rời đi, còn đứng trên sân cỏ phía ngoài, rất xa anh ta đã nhìn thấy Tiêu Thành tới.

“Thành gia, đã trễ thế này anh muốn đi đâu thế?” Tài xế hỏi.

Tiêu Thành rồi xe, nhấp nhẹ môi mỏng: “Đi tìm Tô Tiểu Đường.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom