Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 96: Luyện đan, thiệp mời
Tối hôm đó, hai người nói chuyện đến gần sáng.
Từ miệng Dung Kỳ, Dung Mị đã biết được thêm tung tích của một mảnh bản đồ khác là ở Đông Nguyệt thánh viện. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Dung Kỳ lựa chọn tu luyện ở đó.
Như vậy là hiện giờ nàng đã biết được vị trí của tất cả các mảnh ghép, chỉ việc bắt hai mảnh còn lại tới tay mà thôi.
Chỉ là, nhớ tới mảnh bản đồ ở Minh Vương phủ... Dung Mị nghiến răng! Đáng lẽ ra nó đã là của nàng! Ai biết nửa đường nhảy đâu ra Dạ Mặc Thần tên đáng ghét đó!
Chẳng lẽ bây giờ nàng phải mặt dày chủ động đi tìm hắn? Thật không muốn a~
Mị cô nương buồn bực lăn qua lăn lại trên giường, suy tính xem sau này phải làm thế nào.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Mấy ngày sau\-\-\-
Tiểu Mạch tay cầm bức thư, có chút vội vàng đi về phía phòng của Dung Mị.
Nhưng mà vừa đến sân bỗng nghe trong phòng có tiếng nổ mạnh, nàng giật mình, bước chân càng thêm nhanh, cơ hồ là chạy như bay qua.
"Tiểu thư, có chuyện gì vậy?" Tiểu Mạch đẩy cửa không ra, đành phải nôn nóng hỏi, nếu tiểu thư có việc, nàng sẽ lập tức phá cửa xông vào!
Trong phòng truyền ra vài tiếng ho, "Khụ khụ! Không sao, không có chuyện gì."
Nghe tiếng đáp lại, Tiểu Mạch lúc này mới yên tâm một chút, "Tiểu thư, ta có việc cần bẩm báo."
Dung Mị ngồi xếp bằng trên giường, ngọn lửa trên tay phải dần dần thu lại, "Ừ, chờ một chút ta sẽ ra."
"Vâng."
Dung Mị trên trán đã thấm ra mồ hôi hột, đợi đến khi lửa tắt hẳn, lòng bàn tay đã nằm ba viên đan dược xanh nhạt.
Nàng thở phào một hơi, may quá, Uẩn Nhan đan cuối cùng cũng luyện xong.
Nếu để các luyện đan sư khác thấy được cảnh này, tuyệt đối sẽ há hốc miệng mồm! Bởi vì, Dung Mị luyện đan không cần đan lô!
Bản thân nàng cũng thật bất đắc dĩ, ở thời hiện đại làm gì có đan lô, nếu có cũng là tàn phẩm, vừa đụng đã bể nói chi là luyện đan. Cho nên nàng chỉ đành sáng tạo ra phương pháp lấy lửa làm lò, luyện trực tiếp thế này!
Mặc dù cách này làm có hơi tiêu hao thể lực, nhưng hiệu suất lại cao hơn rất nhiều. Ví dụ như hiện giờ, một phần dược liệu luyện ra ba viên đan dược, đối với người khác, đây hẳn là chuyện phi lý!
Đây là lần đầu tiên nàng sử dụng thân thể này luyện đan, vốn đã rất khó khăn, không được phép phân tâm. Kết quả đang luyện giữa chừng nàng đột nhiên tấn chức lên Trúc Cơ!
Chưa bao giờ tấn chức mà Dung Mị muốn khóc như lúc này!
Nhảy lên một đại cảnh giới khiến nàng nhất thời khống chế ngọn lửa không tốt liền gây ra nổ mạnh, cũng may là đan dược bên trong không bị sao.
Cất Uẩn Nhan đan vào trong lọ, Dung Mị bước xuống giường rửa mặt cho tỉnh táo.
Nàng hơi nghi hoặc, bởi vì đoạn thời gian trước liên tục tiến cấp quá nhanh nên từ đó đến nay nàng không hề tu luyện để làm ổn định cảnh giới, nhưng sao đột nhiên lại tấn chức không dấu hiệu vậy chứ?
Mình cũng không có làm gì đặc biệt...
Trời xui đất khiến, nàng nhớ tới nụ hôn với Dạ Mặc Thần...
Dung Mị điên cuồng lắc đầu, không thể nào! Nghĩ đi đâu vậy chứ, sao có khả năng! Hôn một cái liền thăng cấp, nghe quá huyền huyễn, phi logic!
Dung Mị lập tức loại trừ trường hợp này, nhưng ngoài chuyện đó ra thì hình như không có gì bất thường hết mà...
Thôi kệ, nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa, ra ngoài xem Tiểu Mạch muốn nói gì trước đã.
Dung Mị vừa mở cửa đã gặp Tiểu Mạch đang đứng trước, nàng hỏi: "Có chuyện gì vậy?" Liếc mắt xuống liền thấy bức thư nàng đang cầm trên tay, "Đây là...?"
Tiểu Mạch đem lá thư đưa cho Dung Mị, "Tiểu thư, ngươi mau nhìn xem! Đây là thư mời tham gia tiệc họp mặt mà đại tiểu thư đưa cho người."
Dung Mị nhướng mày:"Tiệc họp mặt?"
"Vâng." Tiểu Mạch rất hứng thú nói: "Tiệc họp mặt này là do các học viên vừa được từ Thánh viện trở về nghỉ phép tổ chức, mục đích là để tập trung các công tử tiểu thư khác trong kinh thành lại."
Dung Mị ngẩng đầu nhìn Tiểu Mạch, "Nha đầu ngươi cũng bát quái gớm, nhanh như vậy đã nghe ngóng ra, không cho ngươi đi làm gián điệp thật là đáng tiếc!"
Tiểu Mạch sửng sốt, nhưng nhìn thấy Dung Mị cũng không giống đang nghiêm túc thì buông lỏng, nàng phình má:"Tiểu thư! Ngươi đừng đùa như vậy, hù chết ta!"
"Haha~ Được rồi, vất vả ngươi, nếu không có chuyện khác thì lui xuống nghỉ đi."
Tiểu Mạch:"Vâng."
Dung Mị vào phòng đóng cửa lại, lúc này mới lật thiệp mời ra xem.
Nhưng mà vừa lấy bức thư bên trong ra, Dung Mị hơi trừng lớn mắt, đây là...
Chẳng qua rất nhanh nàng liền nở nụ cười, trong mắt ám quang lưu động.
Ha hả~ Dung Cầm phải không? Vừa về đã cho nàng một đại lễ lớn như vậy, quả nhiên là tỷ tỷ tốt!
Đã vậy, nàng cũng nên đáp lễ thật tốt mới đúng nhỉ?
Tối mai?
Thật là chờ mong...
Từ miệng Dung Kỳ, Dung Mị đã biết được thêm tung tích của một mảnh bản đồ khác là ở Đông Nguyệt thánh viện. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Dung Kỳ lựa chọn tu luyện ở đó.
Như vậy là hiện giờ nàng đã biết được vị trí của tất cả các mảnh ghép, chỉ việc bắt hai mảnh còn lại tới tay mà thôi.
Chỉ là, nhớ tới mảnh bản đồ ở Minh Vương phủ... Dung Mị nghiến răng! Đáng lẽ ra nó đã là của nàng! Ai biết nửa đường nhảy đâu ra Dạ Mặc Thần tên đáng ghét đó!
Chẳng lẽ bây giờ nàng phải mặt dày chủ động đi tìm hắn? Thật không muốn a~
Mị cô nương buồn bực lăn qua lăn lại trên giường, suy tính xem sau này phải làm thế nào.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Mấy ngày sau\-\-\-
Tiểu Mạch tay cầm bức thư, có chút vội vàng đi về phía phòng của Dung Mị.
Nhưng mà vừa đến sân bỗng nghe trong phòng có tiếng nổ mạnh, nàng giật mình, bước chân càng thêm nhanh, cơ hồ là chạy như bay qua.
"Tiểu thư, có chuyện gì vậy?" Tiểu Mạch đẩy cửa không ra, đành phải nôn nóng hỏi, nếu tiểu thư có việc, nàng sẽ lập tức phá cửa xông vào!
Trong phòng truyền ra vài tiếng ho, "Khụ khụ! Không sao, không có chuyện gì."
Nghe tiếng đáp lại, Tiểu Mạch lúc này mới yên tâm một chút, "Tiểu thư, ta có việc cần bẩm báo."
Dung Mị ngồi xếp bằng trên giường, ngọn lửa trên tay phải dần dần thu lại, "Ừ, chờ một chút ta sẽ ra."
"Vâng."
Dung Mị trên trán đã thấm ra mồ hôi hột, đợi đến khi lửa tắt hẳn, lòng bàn tay đã nằm ba viên đan dược xanh nhạt.
Nàng thở phào một hơi, may quá, Uẩn Nhan đan cuối cùng cũng luyện xong.
Nếu để các luyện đan sư khác thấy được cảnh này, tuyệt đối sẽ há hốc miệng mồm! Bởi vì, Dung Mị luyện đan không cần đan lô!
Bản thân nàng cũng thật bất đắc dĩ, ở thời hiện đại làm gì có đan lô, nếu có cũng là tàn phẩm, vừa đụng đã bể nói chi là luyện đan. Cho nên nàng chỉ đành sáng tạo ra phương pháp lấy lửa làm lò, luyện trực tiếp thế này!
Mặc dù cách này làm có hơi tiêu hao thể lực, nhưng hiệu suất lại cao hơn rất nhiều. Ví dụ như hiện giờ, một phần dược liệu luyện ra ba viên đan dược, đối với người khác, đây hẳn là chuyện phi lý!
Đây là lần đầu tiên nàng sử dụng thân thể này luyện đan, vốn đã rất khó khăn, không được phép phân tâm. Kết quả đang luyện giữa chừng nàng đột nhiên tấn chức lên Trúc Cơ!
Chưa bao giờ tấn chức mà Dung Mị muốn khóc như lúc này!
Nhảy lên một đại cảnh giới khiến nàng nhất thời khống chế ngọn lửa không tốt liền gây ra nổ mạnh, cũng may là đan dược bên trong không bị sao.
Cất Uẩn Nhan đan vào trong lọ, Dung Mị bước xuống giường rửa mặt cho tỉnh táo.
Nàng hơi nghi hoặc, bởi vì đoạn thời gian trước liên tục tiến cấp quá nhanh nên từ đó đến nay nàng không hề tu luyện để làm ổn định cảnh giới, nhưng sao đột nhiên lại tấn chức không dấu hiệu vậy chứ?
Mình cũng không có làm gì đặc biệt...
Trời xui đất khiến, nàng nhớ tới nụ hôn với Dạ Mặc Thần...
Dung Mị điên cuồng lắc đầu, không thể nào! Nghĩ đi đâu vậy chứ, sao có khả năng! Hôn một cái liền thăng cấp, nghe quá huyền huyễn, phi logic!
Dung Mị lập tức loại trừ trường hợp này, nhưng ngoài chuyện đó ra thì hình như không có gì bất thường hết mà...
Thôi kệ, nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa, ra ngoài xem Tiểu Mạch muốn nói gì trước đã.
Dung Mị vừa mở cửa đã gặp Tiểu Mạch đang đứng trước, nàng hỏi: "Có chuyện gì vậy?" Liếc mắt xuống liền thấy bức thư nàng đang cầm trên tay, "Đây là...?"
Tiểu Mạch đem lá thư đưa cho Dung Mị, "Tiểu thư, ngươi mau nhìn xem! Đây là thư mời tham gia tiệc họp mặt mà đại tiểu thư đưa cho người."
Dung Mị nhướng mày:"Tiệc họp mặt?"
"Vâng." Tiểu Mạch rất hứng thú nói: "Tiệc họp mặt này là do các học viên vừa được từ Thánh viện trở về nghỉ phép tổ chức, mục đích là để tập trung các công tử tiểu thư khác trong kinh thành lại."
Dung Mị ngẩng đầu nhìn Tiểu Mạch, "Nha đầu ngươi cũng bát quái gớm, nhanh như vậy đã nghe ngóng ra, không cho ngươi đi làm gián điệp thật là đáng tiếc!"
Tiểu Mạch sửng sốt, nhưng nhìn thấy Dung Mị cũng không giống đang nghiêm túc thì buông lỏng, nàng phình má:"Tiểu thư! Ngươi đừng đùa như vậy, hù chết ta!"
"Haha~ Được rồi, vất vả ngươi, nếu không có chuyện khác thì lui xuống nghỉ đi."
Tiểu Mạch:"Vâng."
Dung Mị vào phòng đóng cửa lại, lúc này mới lật thiệp mời ra xem.
Nhưng mà vừa lấy bức thư bên trong ra, Dung Mị hơi trừng lớn mắt, đây là...
Chẳng qua rất nhanh nàng liền nở nụ cười, trong mắt ám quang lưu động.
Ha hả~ Dung Cầm phải không? Vừa về đã cho nàng một đại lễ lớn như vậy, quả nhiên là tỷ tỷ tốt!
Đã vậy, nàng cũng nên đáp lễ thật tốt mới đúng nhỉ?
Tối mai?
Thật là chờ mong...
Bình luận facebook