Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1094
Chương 1094:
Ôn Ngôn cười cười: “Không sao, liền thuận miệng hỏi một chút, anh đi làm việc đi.”
Rất nhanh, đồ ăn liền đưa tới, nhìn món ngon bốc lên hơi nóng, cô không hiểu sao không có khẩu vị, bình thường lúc này, cô đều ở nhà cùng Mục Đình Sâm còn có tiểu Đoàn Tử ăn cơm…”Hôm nay sao cô lại đến đây một mình?
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Trần Mộng Dao và Thanh Ca không đi cùng?”
Quý Á Nam xuất quỷ nhập thần, không biết từ đâu xuất hiện.
Ôn Ngôn vội vàng chỉnh đốn cảm xúc: “A… Tôi chính là đột nhiên muốn ra ngoài ăn, cho nên liền một mình tới đây, ngày khác lại gọi các cô ấy cùng nhau đi.
Anh không có trong nhà hàng sao?
Đến từ lúc nào?”
Quý Á Nam đi đến chỗ trống đối diện cô ngồi xuống, nửa đùa nửa thật nói: “Vừa trở về, có thể là… Tôi linh cảm như cô đang ở đây, vì vậy tôi liền trở về.
Nhân tiện, nhà hàng của chúng tôi gần đây ra một món ăn mới, tôi để cho mọi người làm cho cô nếm thử, bây giờ tôi đặc biệt cần ý kiến quý báu của cô.”
Ôn Ngôn theo bản năng cự tuyệt: “Cái này không tốt…?
Tôi đã gọi món rồi, nhiều hơn cũng không ăn được, đó không phải là lãng phí sao?
Lần sau tôi gọi Dao Dao cùng Thanh Ca tới giúp anh thử đồ ăn nha?”
Quý Á Nam kiên trì: ‘Không sao, cô vừa lúc ở đây, cô thử cũng vậy, lại không thu tiền của cô nhiều lắm, cô giúp tôi thử đồ ăn, tôi còn muốn cảm ơn cô.
Cứ như vậy đi, tôi sẽ đi vào nhà bếp kêu họ chuẩn bị.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Không lay chuyển được anh ta, Ôn Ngôn đành phải theo rồi.
Để thử đồ ăn, cô tự gọi món cũng không dám ăn nhiều, sợ.
đợi lát nữa không ăn được, ảnh hưởng đến đánh giá chính xác nhất.
Vốn tưởng là món ăn mới chỉ là một hai món, không nghĩ tới sau khi lên mới phát hiện là bảy tám món! Cô nhìn thức ăn trên bàn âm thầm cười khổ, sớm biết không cần gọi món nữa! Quý Á Nam gắp món ăn đầu tiên vào bát của cô: “Nếm thử cái này trước.”
Cô cảm thấy có chút không được tự nhiên, ngoại trừ Mục Đình Sâm ra, cô thật vẫn không quen với những người đàn ông khác gắp thức ăn cho cô, nhưng nhìn thấy Quý Á Nam chỉ muốn cô thử đồ ăn giúp, cô kiên trì tiếp nhận.
Sau khi nếm thử một miếng, cô khen ngợi: “Không tôi, món ăn mới này có thể, mùi vị rất ngon.”
Tôi là một người tục tíu, không biết nên sử dụng từ vựng nào để đánh giá chỉ tiết, dù sao cá nhân tôi rất thích, lần sau đến tôi giới thiệu cho Dao Dao và Thanh Ca.”
Quý Á Nam cười tủm tỉm gắp cho cô món ăn thứ hai: “Nào, thử cái này nữa.”
Cô lấy lại bình tĩnh, dụng tâm đi nếm thử, không có ngoại lệ, mỗi một món ăn đều có khẩu vị với cô như vậy, luôn có thể nắm lấy vị giác của cô trong nháy mắt ở lối vào, khiến cô nhịn không được muốn ném thử lần nữa: “Rất ngon, cái này cũng rất ngon.”
Ý cười ở khóe mắt Quý Á Nam càng nồng đậm hơn: “Cô thích là được rồi, đều nếm thử đi, tôi hy vọng có thể nhận được đánh giá khách quan của cô, không cần sợ đả kích tôi, ăn ngon chính là ngon, không ngon chính là không ngon.”
Ôn Ngôn nếm thử các món ăn khác một lần: “Tôi cảm thấy tất cả đều ăn ngon, không có lừa anh, thực sự, tôi không thích nói dối.”
Nhà hàng của anh mở không thiệt thòi a, nhưng Quý gia các anh hẳn là không phải dựa vào ăn uống phát tài?
Anh cả ngày coi chừng nhà hàng này, người trong nhà sẽ không có ý kiến sao?”
Quý Á Nam cúi đầu lắc đầu một cái: “Bọn họ tôn trọng ý kiến cá nhân của tôi, tôi thích làm chuyện gì, phần lớp đều sẽ được gia đình đồng ý, sẽ không có tranh chấp gì.
Nhưng… chuyện công ty, tôi cũng không thể hạ xuống, qua một thời gian tôi có thể không thể ở lại trong cửa hàng thường xuyên.”
Ôn Ngôn cười cười: “Không sao, liền thuận miệng hỏi một chút, anh đi làm việc đi.”
Rất nhanh, đồ ăn liền đưa tới, nhìn món ngon bốc lên hơi nóng, cô không hiểu sao không có khẩu vị, bình thường lúc này, cô đều ở nhà cùng Mục Đình Sâm còn có tiểu Đoàn Tử ăn cơm…”Hôm nay sao cô lại đến đây một mình?
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Trần Mộng Dao và Thanh Ca không đi cùng?”
Quý Á Nam xuất quỷ nhập thần, không biết từ đâu xuất hiện.
Ôn Ngôn vội vàng chỉnh đốn cảm xúc: “A… Tôi chính là đột nhiên muốn ra ngoài ăn, cho nên liền một mình tới đây, ngày khác lại gọi các cô ấy cùng nhau đi.
Anh không có trong nhà hàng sao?
Đến từ lúc nào?”
Quý Á Nam đi đến chỗ trống đối diện cô ngồi xuống, nửa đùa nửa thật nói: “Vừa trở về, có thể là… Tôi linh cảm như cô đang ở đây, vì vậy tôi liền trở về.
Nhân tiện, nhà hàng của chúng tôi gần đây ra một món ăn mới, tôi để cho mọi người làm cho cô nếm thử, bây giờ tôi đặc biệt cần ý kiến quý báu của cô.”
Ôn Ngôn theo bản năng cự tuyệt: “Cái này không tốt…?
Tôi đã gọi món rồi, nhiều hơn cũng không ăn được, đó không phải là lãng phí sao?
Lần sau tôi gọi Dao Dao cùng Thanh Ca tới giúp anh thử đồ ăn nha?”
Quý Á Nam kiên trì: ‘Không sao, cô vừa lúc ở đây, cô thử cũng vậy, lại không thu tiền của cô nhiều lắm, cô giúp tôi thử đồ ăn, tôi còn muốn cảm ơn cô.
Cứ như vậy đi, tôi sẽ đi vào nhà bếp kêu họ chuẩn bị.”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
Không lay chuyển được anh ta, Ôn Ngôn đành phải theo rồi.
Để thử đồ ăn, cô tự gọi món cũng không dám ăn nhiều, sợ.
đợi lát nữa không ăn được, ảnh hưởng đến đánh giá chính xác nhất.
Vốn tưởng là món ăn mới chỉ là một hai món, không nghĩ tới sau khi lên mới phát hiện là bảy tám món! Cô nhìn thức ăn trên bàn âm thầm cười khổ, sớm biết không cần gọi món nữa! Quý Á Nam gắp món ăn đầu tiên vào bát của cô: “Nếm thử cái này trước.”
Cô cảm thấy có chút không được tự nhiên, ngoại trừ Mục Đình Sâm ra, cô thật vẫn không quen với những người đàn ông khác gắp thức ăn cho cô, nhưng nhìn thấy Quý Á Nam chỉ muốn cô thử đồ ăn giúp, cô kiên trì tiếp nhận.
Sau khi nếm thử một miếng, cô khen ngợi: “Không tôi, món ăn mới này có thể, mùi vị rất ngon.”
Tôi là một người tục tíu, không biết nên sử dụng từ vựng nào để đánh giá chỉ tiết, dù sao cá nhân tôi rất thích, lần sau đến tôi giới thiệu cho Dao Dao và Thanh Ca.”
Quý Á Nam cười tủm tỉm gắp cho cô món ăn thứ hai: “Nào, thử cái này nữa.”
Cô lấy lại bình tĩnh, dụng tâm đi nếm thử, không có ngoại lệ, mỗi một món ăn đều có khẩu vị với cô như vậy, luôn có thể nắm lấy vị giác của cô trong nháy mắt ở lối vào, khiến cô nhịn không được muốn ném thử lần nữa: “Rất ngon, cái này cũng rất ngon.”
Ý cười ở khóe mắt Quý Á Nam càng nồng đậm hơn: “Cô thích là được rồi, đều nếm thử đi, tôi hy vọng có thể nhận được đánh giá khách quan của cô, không cần sợ đả kích tôi, ăn ngon chính là ngon, không ngon chính là không ngon.”
Ôn Ngôn nếm thử các món ăn khác một lần: “Tôi cảm thấy tất cả đều ăn ngon, không có lừa anh, thực sự, tôi không thích nói dối.”
Nhà hàng của anh mở không thiệt thòi a, nhưng Quý gia các anh hẳn là không phải dựa vào ăn uống phát tài?
Anh cả ngày coi chừng nhà hàng này, người trong nhà sẽ không có ý kiến sao?”
Quý Á Nam cúi đầu lắc đầu một cái: “Bọn họ tôn trọng ý kiến cá nhân của tôi, tôi thích làm chuyện gì, phần lớp đều sẽ được gia đình đồng ý, sẽ không có tranh chấp gì.
Nhưng… chuyện công ty, tôi cũng không thể hạ xuống, qua một thời gian tôi có thể không thể ở lại trong cửa hàng thường xuyên.”