Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-17
Chương 17: Khương lễ đến thăm
Đợi đến khi Phong Tiểu Tiểu ngủ đủ, chậm chạp tỉnh giấc, Dương Nghiên và con chó cỏ A3lexander đều đã không còn ở trong phòng nữa. Đoán chừng là kết quả trận này Thái Bạc2h Kim Tinh vẫn thắng. Nhóm
Nhị Lang Thần và Hao Thiên Khuyển không may đã t9hua trong trận chiến lần này, thế nên không thể không khuất phục hiện thực...
<0br>“Chiêm chiếp”
“.” Phong Tiểu Tiểu miệng đầy kem đánh răng đối mặt với co9n chim hoàng yến... con chim sẻ trong lồng vàng... Đồi bên nhìn nhau một lúc lâu, sau đó quay đầu đi, mặt vô cảm đánh răng, rửa mặt rồi lau khổ xong mới quay đầu lại: “Thì ra mày vẫn ở đây?!”
“Chiêm chiếp” Con chim sẻ tên Alice vỗ cánh hai lần. Cái đầu nhỏ nhìn qua cái đĩa trống không trong lồng chim xa hoa của mình rồi lại quay đầu... Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc phát hiện mình lại có thể từ trong cặp mắt nhỏ của đối phương mà nhìn ra vẻ bất mãn và trách móc.
“Chị đại à, bùn này là để dùng nặn cơ thể bọn tôi sao?!” Ba con quỷ có vẻ có chút hưng phấn vây quanh. “Hình như là vậy. Ý của sư phụ là để tối thử, xem loại đất nào nắn thuận tay” Phong Tiểu Tiểu nhìn qua đống bùn với các màu sắc khác nhau. Quỷ hồn côn đồ A do dự một chút, bay lại gần hơn: “Chị đại, độ thuần thục của chị cao không?!”
“... Chắc là vẫn nhìn ra được hình dạng thổi” Tiếng cắn táo dừng lại vài giây, sau đó mới nghe thấy tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe được câu trả lời mơ hồ, ba quỷ hồn không khỏi sinh ra một cảm giác về nguy cơ có thể xảy ra. Bọn chúng vốn muốn Phong Tiểu Tiểu nặn bề ngoài mình đẹp trai hơn trước một chút. Đây chính là phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí tuyệt đối không có tác dụng phụ đấy, nhưng xem tình hình hiện tại, có vẻ ba con quỷ còn có nguy cơ bị hủy dung.
Vừa nghĩ tới sau này có thể sẽ phải sống quãng đời còn lại với ngũ quan dị dạng, ba tên quỷ đột nhiên có một loại kích động không muốn sống nữa.
Quỷ hồn B nuốt ngụm nước bọt: “Hay là... chị nặn trước một cái cho bọn tối xem?!”
Thừa dịp Dương Nghiên không có nhà, phải ném con chim sẻ này ra ngoài cửa sổ, để nó tự kiếm ăn, tiện thể giảm béo đi. Đường đường là thần thú Phác Thiên Ưng trâu bò như thế, nếu trở lại hàng tiên bạn mà bay không nổi thì mất mặt nhường nào.
Phong Tiểu Tiểu tuyệt đối không thừa nhận rằng mình vì bị đối phương khinh bỉ nên mới trả đũa.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy ba quỷ hồn đang vây quanh mấy đống bùn do Lý Trường không biết đem về từ lúc nào. Theo cách nói của Lý Trường, đây có lẽ là từ trường đã qua tương thông, mọi người đều nhớ rõ quan hệ, tần suất dao động linh hồn của ba con quỷ.
Bởi vì xét thấy ở xung quanh, bên cạnh Phong Tiểu Tiểu là môi trường thích hợp nhất để bồi dưỡng vạn linh, cho nên trước khi ba quỷ hồn vẫn chưa phục sinh tự nhiên sẽ luôn sống ở đây. Tránh ra ngoài không cẩn thận gặp phải người có linh hồn đẩy lệ khí như Khương Lễ, một khi không cẩn thận sẽ bị đâm cho hồn bay phách tán.
“Nhìn gì vậy?” Phong Tiểu Tiểu bật ti vi, cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, tiện tay lấy một quả táo vừa cắn vừa hỏi.
“Đói sao?!” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc. Ngẫm lại, bản thân mình thực tế không suy bại đến mức đi so đo với một con chim. Hơn nữa, động vật có lông bé như vậy thì ăn được mấy hạt gạo... Suy nghĩ xong, Phong Tiểu Tiểu rất hào phóng quyết định bón cho con Phác Thiên Ưng của Nhị Lang Thần, thế là lấy một nhúm gạo từ trong lu ra thả vào trong cái đĩa trống trước mặt con chim sẻ béo.
Chim sẻ béo thỏa mãn kêu hai tiếng “chiêm chiếp”, nhảy đến trước cái đĩa, sau đó cúi thấp đầu, rồi sau đó... không có động tĩnh nữa.
Ba quỷ hồn bay tới, nhìn qua một cái: “Đại tiểu thư à, con chim sẻ này hình như không quen ăn loại gạo thông thường?!” Dựa theo sự chăm nuôi thú cưng phô trương của Dương Nghiền để suy toán thì hai con vật này lúc trước sống ở Dương gia chắc chắn có cuộc sống sung sướng. Chưa nói tới ăn vàng uống ngọc, chi phí sinh hoạt mỗi tháng so với gia đình ba người chắc chắn còn cao hơn.
Dường như chúng để minh lời của ba tên côn đồ là đúng, vừa dứt lời, chim sẻ béo liền giơ móng vuốt hất đổ cái đĩa, bộ dạng bộc phát giống hệt nhà giàu hất đổ bàn cơm trong tiệm cơm nhỏ.
Mẹ kiếp, mày nghĩ mày là phượng hoàng hả...
“... Chắc là vẫn nhìn ra được hình dạng thổi” Tiếng cắn táo dừng lại vài giây, sau đó mới nghe thấy tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe được câu trả lời mơ hồ, ba quỷ hồn không khỏi sinh ra một cảm giác về nguy cơ có thể xảy ra. Bọn chúng vốn muốn Phong Tiểu Tiểu nặn bề ngoài mình đẹp trai hơn trước một chút. Đây chính là phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí tuyệt đối không có tác dụng phụ đấy, nhưng xem tình hình hiện tại, có vẻ ba con quỷ còn có nguy cơ bị hủy dung.
Vừa nghĩ tới sau này có thể sẽ phải sống quãng đời còn lại với ngũ quan dị dạng, ba tên quỷ đột nhiên có một loại kích động không muốn sống nữa.
Quỷ hồn B nuốt ngụm nước bọt: “Hay là... chị nặn trước một cái cho bọn tối xem?!”
“Tạm thời nước đến chân mới nhảy chắc chắn không kịp nữa. Có điều, tôi đoán thần lực hóa người chắc không cần yêu cầu dày công trau dồi nghệ thuật quá cao đầu nhỉ?!” Phong Tiểu Tiểu cắn xong táo rồi lau lau tay, đổi tư thế ngồi trên sô pha, “Nghe nói, khi Nữ Oa tạo người cũng chỉ nặn lô đầu tiên là kiên nhẫn nhất. Sau này đều là dùng một cái dây cột bùn rồi trực tiếp quăng... Nhìn tướng mạo của các người lúc còn sống, tôi đoán cho dù là người đất cũng là nhóm bị quăng thảm nhất”
Ba quỷ hồn bị đả kích tự tin nghiêm trọng, u sầu đến căn phòng khác tiếp tục phiêu đãng.
Phong Tiểu Tiểu đợi từ sáng đến nửa buổi chiều cũng không thấy người chuyển phát nhanh tới. Nghĩ là chắc hôm nay họ sẽ không tới, liền định ra ngoài đi dạo, hóng gió. Lúc chuẩn bị ra ngoài thì tiểu Khương lại đến.
“Tiểu Tiểu” Khương Lễ đứng ngoài cửa cười ngọt ngào, trên khuôn mặt nhỏ thanh tú trắng trẻo mang vẻ ngại ngùng, trong tay còn cầm mấy hộp cơm, “Chú nói hôm nay cậu ở nhà đợi chuyển phát nhanh, mình nghĩ chắc cậu vẫn chưa ăn cơm, nên đi ra quán mua mấy món cho cậu...”
Từ sau khi biết Dương Nghiên không phải là tình địch như mình tưởng tượng, Khương Lễ đối với sự nghiệp theo đuổi Phong Tiểu Tiểu lại nảy sinh thêm hăng hái và tự tin to lớn.
Đặc biệt là hiện tại dưới điều kiện thuận lợi mọi người hư hư thực thực là đồng bọn.
Ba quỷ hồn vốn định bay một đoạn ra xem người vào nhà là ai, kết quả vừa nhìn thấy Khương Lễ ở cửa đang được Phong Tiểu Tiểu mời vào nhà. Trong nháy mắt ba quỷ hồn thân đã bay được một nửa lại “bịch” một tiếng lập tức quay về.
Ngoại trừ đêm đầu tiên khi mấy người gặp nhau quá vui mừng mà quên mất sợ hãi ra, về sau ba quỷ hồn chỉ cần hễ tới gần Khương Lễ là luôn duy trì hình tượng yếu đuối vô tội như con thỏ nhỏ nơm nớp sợ hãi vậy.
“Lệ khí trên người cậu quá nặng, bọn chúng sợ hồn bay phách tán” Phong Tiểu Tiểu giải thích.
Khương Lễ đỏ mặt, có chút ngại ngùng: “Xin lỗi, nghề của mình có chút đặc thù, hy vọng mọi người có thể hiểu”
Phong Tiểu Tiểu không thể hiểu, cũng không thể tượng tượng được. Một người con trai ngại ngùng nhút nhát, lịch sự ôn hòa, thậm chí có chút yếu đuối mẫn cảm như vậy, khi cậu ta làm cái gọi là công việc kia thì rốt cuộc sẽ có bộ dạng như thế nào?!
Ba quỷ hồn không sợ Nữ Oa như Phong Tiểu Tiểu, cũng không sợ Nhị Lang Thần Dương Nghiên, mà lại đi sợ hãi một thanh niên tính tình tốt như Khương Lễ... Mặc dù công việc của người ta có chút đặc thù, nhưng xét về tính cách, Khương Lễ lúc không đi làm tuyệt đối là một người dễ nói chuyện hoặc dễ bắt nạt nhất.
Nguyên nhân trong đó chính là, ngoài việc bản thân Khương Lễ mang lệ khí ngút trời ra, đại khái còn có trực giác né tránh của ba quỷ hồn với pháp thân của cậu ta. Lý Trường đã từng nói qua điều này, thân là linh thể thuần túy, bản năng của ba quỷ hồn chung quy là thành thật nhất và cũng là chính xác nhất.
Rốt cuộc Khương Lễ là người như thế nào?! Phong Tiểu Tiểu bắt đầu mong đợi phù triện được gửi chuyển phát nhanh đến.
Hàng vừa đến cô sẽ lập tức chụp một tấm lên trán Khương Lễ.
***
Lời tác giả: Chương tiếp theo hoặc tiếp tiếp theo, thân phận của Khương Lễ sẽ được tiết lộ. Các bạn có hứng thú thì trước khi bí mật được bật mí hãy thử đoán xem sao?!
Đợi đến khi Phong Tiểu Tiểu ngủ đủ, chậm chạp tỉnh giấc, Dương Nghiên và con chó cỏ A3lexander đều đã không còn ở trong phòng nữa. Đoán chừng là kết quả trận này Thái Bạc2h Kim Tinh vẫn thắng. Nhóm
Nhị Lang Thần và Hao Thiên Khuyển không may đã t9hua trong trận chiến lần này, thế nên không thể không khuất phục hiện thực...
<0br>“Chiêm chiếp”
“.” Phong Tiểu Tiểu miệng đầy kem đánh răng đối mặt với co9n chim hoàng yến... con chim sẻ trong lồng vàng... Đồi bên nhìn nhau một lúc lâu, sau đó quay đầu đi, mặt vô cảm đánh răng, rửa mặt rồi lau khổ xong mới quay đầu lại: “Thì ra mày vẫn ở đây?!”
“Chiêm chiếp” Con chim sẻ tên Alice vỗ cánh hai lần. Cái đầu nhỏ nhìn qua cái đĩa trống không trong lồng chim xa hoa của mình rồi lại quay đầu... Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc phát hiện mình lại có thể từ trong cặp mắt nhỏ của đối phương mà nhìn ra vẻ bất mãn và trách móc.
“Chị đại à, bùn này là để dùng nặn cơ thể bọn tôi sao?!” Ba con quỷ có vẻ có chút hưng phấn vây quanh. “Hình như là vậy. Ý của sư phụ là để tối thử, xem loại đất nào nắn thuận tay” Phong Tiểu Tiểu nhìn qua đống bùn với các màu sắc khác nhau. Quỷ hồn côn đồ A do dự một chút, bay lại gần hơn: “Chị đại, độ thuần thục của chị cao không?!”
“... Chắc là vẫn nhìn ra được hình dạng thổi” Tiếng cắn táo dừng lại vài giây, sau đó mới nghe thấy tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe được câu trả lời mơ hồ, ba quỷ hồn không khỏi sinh ra một cảm giác về nguy cơ có thể xảy ra. Bọn chúng vốn muốn Phong Tiểu Tiểu nặn bề ngoài mình đẹp trai hơn trước một chút. Đây chính là phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí tuyệt đối không có tác dụng phụ đấy, nhưng xem tình hình hiện tại, có vẻ ba con quỷ còn có nguy cơ bị hủy dung.
Vừa nghĩ tới sau này có thể sẽ phải sống quãng đời còn lại với ngũ quan dị dạng, ba tên quỷ đột nhiên có một loại kích động không muốn sống nữa.
Quỷ hồn B nuốt ngụm nước bọt: “Hay là... chị nặn trước một cái cho bọn tối xem?!”
Thừa dịp Dương Nghiên không có nhà, phải ném con chim sẻ này ra ngoài cửa sổ, để nó tự kiếm ăn, tiện thể giảm béo đi. Đường đường là thần thú Phác Thiên Ưng trâu bò như thế, nếu trở lại hàng tiên bạn mà bay không nổi thì mất mặt nhường nào.
Phong Tiểu Tiểu tuyệt đối không thừa nhận rằng mình vì bị đối phương khinh bỉ nên mới trả đũa.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy ba quỷ hồn đang vây quanh mấy đống bùn do Lý Trường không biết đem về từ lúc nào. Theo cách nói của Lý Trường, đây có lẽ là từ trường đã qua tương thông, mọi người đều nhớ rõ quan hệ, tần suất dao động linh hồn của ba con quỷ.
Bởi vì xét thấy ở xung quanh, bên cạnh Phong Tiểu Tiểu là môi trường thích hợp nhất để bồi dưỡng vạn linh, cho nên trước khi ba quỷ hồn vẫn chưa phục sinh tự nhiên sẽ luôn sống ở đây. Tránh ra ngoài không cẩn thận gặp phải người có linh hồn đẩy lệ khí như Khương Lễ, một khi không cẩn thận sẽ bị đâm cho hồn bay phách tán.
“Nhìn gì vậy?” Phong Tiểu Tiểu bật ti vi, cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, tiện tay lấy một quả táo vừa cắn vừa hỏi.
“Đói sao?!” Phong Tiểu Tiểu nghi hoặc. Ngẫm lại, bản thân mình thực tế không suy bại đến mức đi so đo với một con chim. Hơn nữa, động vật có lông bé như vậy thì ăn được mấy hạt gạo... Suy nghĩ xong, Phong Tiểu Tiểu rất hào phóng quyết định bón cho con Phác Thiên Ưng của Nhị Lang Thần, thế là lấy một nhúm gạo từ trong lu ra thả vào trong cái đĩa trống trước mặt con chim sẻ béo.
Chim sẻ béo thỏa mãn kêu hai tiếng “chiêm chiếp”, nhảy đến trước cái đĩa, sau đó cúi thấp đầu, rồi sau đó... không có động tĩnh nữa.
Ba quỷ hồn bay tới, nhìn qua một cái: “Đại tiểu thư à, con chim sẻ này hình như không quen ăn loại gạo thông thường?!” Dựa theo sự chăm nuôi thú cưng phô trương của Dương Nghiền để suy toán thì hai con vật này lúc trước sống ở Dương gia chắc chắn có cuộc sống sung sướng. Chưa nói tới ăn vàng uống ngọc, chi phí sinh hoạt mỗi tháng so với gia đình ba người chắc chắn còn cao hơn.
Dường như chúng để minh lời của ba tên côn đồ là đúng, vừa dứt lời, chim sẻ béo liền giơ móng vuốt hất đổ cái đĩa, bộ dạng bộc phát giống hệt nhà giàu hất đổ bàn cơm trong tiệm cơm nhỏ.
Mẹ kiếp, mày nghĩ mày là phượng hoàng hả...
“... Chắc là vẫn nhìn ra được hình dạng thổi” Tiếng cắn táo dừng lại vài giây, sau đó mới nghe thấy tiếng Phong Tiểu Tiểu trả lời.
Nghe được câu trả lời mơ hồ, ba quỷ hồn không khỏi sinh ra một cảm giác về nguy cơ có thể xảy ra. Bọn chúng vốn muốn Phong Tiểu Tiểu nặn bề ngoài mình đẹp trai hơn trước một chút. Đây chính là phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí tuyệt đối không có tác dụng phụ đấy, nhưng xem tình hình hiện tại, có vẻ ba con quỷ còn có nguy cơ bị hủy dung.
Vừa nghĩ tới sau này có thể sẽ phải sống quãng đời còn lại với ngũ quan dị dạng, ba tên quỷ đột nhiên có một loại kích động không muốn sống nữa.
Quỷ hồn B nuốt ngụm nước bọt: “Hay là... chị nặn trước một cái cho bọn tối xem?!”
“Tạm thời nước đến chân mới nhảy chắc chắn không kịp nữa. Có điều, tôi đoán thần lực hóa người chắc không cần yêu cầu dày công trau dồi nghệ thuật quá cao đầu nhỉ?!” Phong Tiểu Tiểu cắn xong táo rồi lau lau tay, đổi tư thế ngồi trên sô pha, “Nghe nói, khi Nữ Oa tạo người cũng chỉ nặn lô đầu tiên là kiên nhẫn nhất. Sau này đều là dùng một cái dây cột bùn rồi trực tiếp quăng... Nhìn tướng mạo của các người lúc còn sống, tôi đoán cho dù là người đất cũng là nhóm bị quăng thảm nhất”
Ba quỷ hồn bị đả kích tự tin nghiêm trọng, u sầu đến căn phòng khác tiếp tục phiêu đãng.
Phong Tiểu Tiểu đợi từ sáng đến nửa buổi chiều cũng không thấy người chuyển phát nhanh tới. Nghĩ là chắc hôm nay họ sẽ không tới, liền định ra ngoài đi dạo, hóng gió. Lúc chuẩn bị ra ngoài thì tiểu Khương lại đến.
“Tiểu Tiểu” Khương Lễ đứng ngoài cửa cười ngọt ngào, trên khuôn mặt nhỏ thanh tú trắng trẻo mang vẻ ngại ngùng, trong tay còn cầm mấy hộp cơm, “Chú nói hôm nay cậu ở nhà đợi chuyển phát nhanh, mình nghĩ chắc cậu vẫn chưa ăn cơm, nên đi ra quán mua mấy món cho cậu...”
Từ sau khi biết Dương Nghiên không phải là tình địch như mình tưởng tượng, Khương Lễ đối với sự nghiệp theo đuổi Phong Tiểu Tiểu lại nảy sinh thêm hăng hái và tự tin to lớn.
Đặc biệt là hiện tại dưới điều kiện thuận lợi mọi người hư hư thực thực là đồng bọn.
Ba quỷ hồn vốn định bay một đoạn ra xem người vào nhà là ai, kết quả vừa nhìn thấy Khương Lễ ở cửa đang được Phong Tiểu Tiểu mời vào nhà. Trong nháy mắt ba quỷ hồn thân đã bay được một nửa lại “bịch” một tiếng lập tức quay về.
Ngoại trừ đêm đầu tiên khi mấy người gặp nhau quá vui mừng mà quên mất sợ hãi ra, về sau ba quỷ hồn chỉ cần hễ tới gần Khương Lễ là luôn duy trì hình tượng yếu đuối vô tội như con thỏ nhỏ nơm nớp sợ hãi vậy.
“Lệ khí trên người cậu quá nặng, bọn chúng sợ hồn bay phách tán” Phong Tiểu Tiểu giải thích.
Khương Lễ đỏ mặt, có chút ngại ngùng: “Xin lỗi, nghề của mình có chút đặc thù, hy vọng mọi người có thể hiểu”
Phong Tiểu Tiểu không thể hiểu, cũng không thể tượng tượng được. Một người con trai ngại ngùng nhút nhát, lịch sự ôn hòa, thậm chí có chút yếu đuối mẫn cảm như vậy, khi cậu ta làm cái gọi là công việc kia thì rốt cuộc sẽ có bộ dạng như thế nào?!
Ba quỷ hồn không sợ Nữ Oa như Phong Tiểu Tiểu, cũng không sợ Nhị Lang Thần Dương Nghiên, mà lại đi sợ hãi một thanh niên tính tình tốt như Khương Lễ... Mặc dù công việc của người ta có chút đặc thù, nhưng xét về tính cách, Khương Lễ lúc không đi làm tuyệt đối là một người dễ nói chuyện hoặc dễ bắt nạt nhất.
Nguyên nhân trong đó chính là, ngoài việc bản thân Khương Lễ mang lệ khí ngút trời ra, đại khái còn có trực giác né tránh của ba quỷ hồn với pháp thân của cậu ta. Lý Trường đã từng nói qua điều này, thân là linh thể thuần túy, bản năng của ba quỷ hồn chung quy là thành thật nhất và cũng là chính xác nhất.
Rốt cuộc Khương Lễ là người như thế nào?! Phong Tiểu Tiểu bắt đầu mong đợi phù triện được gửi chuyển phát nhanh đến.
Hàng vừa đến cô sẽ lập tức chụp một tấm lên trán Khương Lễ.
***
Lời tác giả: Chương tiếp theo hoặc tiếp tiếp theo, thân phận của Khương Lễ sẽ được tiết lộ. Các bạn có hứng thú thì trước khi bí mật được bật mí hãy thử đoán xem sao?!
Bình luận facebook