• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (1 Viewer)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-19

Chương 19: Thần thoại trên thế gian đều là




FANFIC



Xi Vưu - nghiêm túc mà nói3 thì không thể coi là cổ thần, chỉ có thể2 tính là cổ tu.



- Từ thời thượng9 cổ đến hiện đại, từ Thiên đạo đến Thiên 0đình, Xi Vưu trước giờ chưa từng nhận đượ9c phong thần phong hiệu trong bất kỳ chứng nhận nào. Nhưng cho dù là Tam Hoàng Ngũ Đế cũng không ai dám coi nhẹ sự tồn tại của vị đại năng này.



“Trong tiểu thuyết có một từ dùng rất hay, đó là thừa kế” Lý Trường thở dài một tiếng, thần sắc có chút nghiêm trọng, “Thiên định được thành lập sau thuở hồng hoang, mà trước thời đại hồng hoang, Xi Vưu và Hoàng đế tranh giành, thừa kế Nhân đạo vẫn thuộc về Thiên đình. Xi Vưu đã thua, nhưng vẫn đứng trên chư thần của Thiên đình. Thiên giới phong thần cũng chỉ có thể kế thừa bản thân, mà không thể vươn lên sắc phong thượng cổ đại năng. Cho nên Xi Vưu tuy không có thần vị, nhưng nếu so sánh với các thần tiên khác, thì cho dù là Ngọc để, Phật tổ cũng không dám khoác lác nói rằng có thể khiến Xi Vưu khuất phục mà quỳ trước mình”




Hiện nay, thần thoại lưu truyền được phân thành hai loại. Một là thu thập chỉnh sửa truyền thuyết, thần thoại các vùng, các triều đại. Đây đều là bản ghi chép do người viết lúc đó căn cứ theo truyền miệng, nhưng văn hóa phong tục và tín ngưỡng thờ cúng các vùng miền không giống nhau, khen chê khoa trương không đồng nhất, nguồn gốc những câu chuyện trong truyền thuyết cũng không cách nào đảm bảo. Do vậy tính chân thật đương nhiên cũng không đủ để thuyết phục mọi người.

Hai là thoại bản hư cấu thuần túy nổi tiếng hơn. Ví dụ như Tây Du Ký, như Bảo Liên Đăng... Những thứ này có nên tin hay không, tin và nên tin bao nhiêu?! Là người thông minh thì trong lòng đều hiểu rõ.

Cho nên nói sức chiến đấu của chư thần các thời kỳ thường dao động lên xuống còn ghế hơn là cổ phiếu lên xuống không phải là không có lý do. Nguyên tác không có ai đọc được, bản mà mọi người đọc được đều là fanfic, có rất nhiều mâu thuẫn về thời gian trong fanfic, rất nhiều nhân vật bị thay đổi vai trò, lại có rất nhiều cách nói khác nhau về các bối cảnh đặt ra... Tình tiết chỗ này phải sửa một chút, chỗ kia thúc đẩy để cho kịch tính cũng phải sửa một chút, đến cuối cùng tất cả nhân vật đều bị thay đổi đến không thể đổi được nữa...

Như vậy, Lý Trường cuối cùng tổng kết: “Tóm lại, Xi Vưu là thần ma thượng cổ, Tiểu Oa con là mẹ vạn vật, Nhị Lang Thần ở thiên đình có sức chiến đấu đứng thứ nhất... Mọi người sau này sống hòa thuận với nhau là được, những chuyện khác tạm thời không liên quan tới chúng ta” Đặc biệt càng không liên quan đến ông... Má nó, thức tỉnh được ba đứa này mà không có một đứa nào mà ông có thể chọc vào được.

“Vậy được, chúng ta đổi chủ đề” Phong Tiểu Tiểu quẫy quẫy đuôi rắn, “Hai chân của con lúc nào mới biến trở lại?!”

“Ờ... trên lý thuyết thì chỉ cần con thu hồi thần lực là được. Phù triện chỉ là kích phát, không quản được vấn đề thu hồi” Lý Trường rối rắm.

Phong Tiểu Tiểu giơ ngón giữa khinh bỉ, ghét nhất loại người không chịu trách nhiệm như thế này.

Ba con quỷ ồn ào xúm lại, mắt long lanh lượn quanh Phong Tiểu Tiểu: “Chị đại, đại thần! Cứ mặc kệ cái đuôi đi, chị mau đi nặn bùn đi, mấy người bọn tôi phen này không ăn không ngủ đợi chị”

Mắt Lý Trường cũng sáng lên: “Kiến nghị này rất có sáng tạo! Tiểu Oa, con đã thử thần lực của mình hay chưa?!”

“Vẫn chưa, con...”

“Sư phụ có thể nói thẳng là cậu ta rất lợi hại, bọn con có thể hiểu được” Phong Tiểu Tiểu cất máy ảnh, hiếu kỳ, “Chuyện liên quan đến thần giới có thể nói nhiều hơn một chút không ạ?! Con bây giờ đọc sách quá loạn, thực sự không có cách nào nắm rõ một cách có hệ thống.”

Lý Trường nhún vai: “Sư phụ biết cũng không nhiều... Công việc của Thái Bạch Kim Tinh là đặc sứ của Ngọc đế, truyền các loại mệnh lệnh của thiên đình, cho nên có một số chuyện sư phụ biết nhiều hơn các con một chút, nhưng nếu nói cụ thể biết nhiều bao nhiêu... Tin rằng con và Nhị Lang Thần cũng đã nhận ra. Sau khi thức tỉnh, ký ức của mọi người đều không được coi là hoàn chỉnh, cho nên sư phụ và các con thực ra cũng gần như nhau. Sư phụ chỉ là thức tỉnh sớm hơn một chút, dung lượng ký ức lưu trữ cũng lớn hơn chút mà thôi.”

“Còn về ghi chép trong truyền thuyết... Thực ra sư phụ kiến nghị con hiểu đại khái một chút là được, không cần quá tin vào nó” Lý Trường nói, “Theo quan điểm của cá nhân sư phụ, dùng một câu nói là có thể khái quát được - thần thoại trên thế gian đều là fanfic”

Cái gọi là fanfic, cũng chính là tác phẩm giải trí lấy bản gốc làm tiền đề để phóng tác ra.

Bản gốc chính thức của thần giới là gì?! Rất rõ ràng chính là tiến trình lịch sử chân thực của thần giới. Mà tiến trình lịch sử chân thực này lại rõ ràng không phải là thứ mà người thường có khả năng có thể tiếp xúc được. Vậy thì cái gọi là tác phẩm quyền uy nghiên cứu thần thoại lưu truyền trong nhân gian thì phải giải thích thế nào?!

Phong Tiểu Tiểu giơ ngón giữa khinh bỉ, ghét nhất loại người không chịu trách nhiệm như thế này.



Ba con quỷ ồn ào xúm lại, mắt long lanh lượn quanh Phong Tiểu Tiểu: “Chị đại, đại thần! Cứ mặc kệ cái đuôi đi, chị mau đi nặn bùn đi, mấy người bọn tôi phen này không ăn không ngủ đợi chị”



Mắt Lý Trường cũng sáng lên: “Kiến nghị này rất có sáng tạo! Tiểu Oa, con đã thử thần lực của mình hay chưa?!”



“Vẫn chưa, con...”



Dương Nghiên nhịn cả nửa ngày cuối cùng lại chen mồm: “Những cái này đều không quan trọng. Tôi chỉ muốn biết Alice của tôi đi đâu rồi?!”



Sau một buổi tối, Nữ Oa vẫn luôn không thể biến đuôi rắn trở về phải túc trực nấu cơm, hai vị thần còn lại thì cùng nhau ra ngoài tìm “Phác Thiên Ưng” của Nhị Lang Thần. Đứng giữa vô số lời phê bình bất mãn của bạn học Nhị Lang Thần với Nữ Oa, Thái Bạch Kim Tinh vì hòa bình của thiên giới mà nỗ lực khuyên giải.



Đợi đến khi tìm lại được con chim sẻ béo bay đến nhà nào đó đang trêu ghẹo vẹt nhà người ta, hai vị thần mới về nhà. Vừa trở về liền nhìn thấy bạn học Xi Vưu tỉnh dậy, trên mặt đều là trạng thái thanh thuần. Thế là lại phải tốn ít công sức giải thích cho quá trình và thân phận thức tỉnh của đối phương.



Ăn cơm xong, đuổi bạn học Xi Vưu đi, Nhị Lang Thần bị sai đi rửa bát, Nữ Oa đi thư phòng nặn bùn, luyện tay vì quá trình tạo người tiếp theo.



Ba con quỷ làm người giám sát, Lý Trường đứng ngoài chỉ đạo.



Sau một đêm đau tim và đau tay, cuối cùng đợi đến rạng sáng ngày hôm sau, trong tay Phong Tiểu Tiểu coi như nặn ra được một người nhỏ có linh trí sơ cấp - có thể nghe những mệnh lệnh đơn giản, có thể làm việc nhà đơn giản, làm việc siêng năng chăm chỉ, ngũ quan biến ra tuy bình thường nhưng cũng coi như không dị dạng... Khuyết điểm duy nhất chính là không thể dính vào nước, gặp nước thì chỉ có thể duy trì ba mươi phút, sau đó sẽ bị biến thành bùn nhão.



“Khả năng sáng tạo vẫn chưa đủ, xem ra vẫn cần tu dưỡng một thời gian nữa. Nhưng năng lực tu bổ thì không vấn đề gì, chúng ta đi trộm thi thể ra, Tiểu Oa dùng bùn sửa chữa xong có thể nhét ba con quỷ kia vào” Lý Trường vừa nhìn Phong Tiểu Tiểu bối bùn đất để chữa trị cánh tay gãy của người đất vừa thở dài, “Xem ra nặn ba thi thể mới để trộm đổi trắng thay đen là không thể. Có điều, chỉ cần ba bọn họ lộ mặt trước mọi người vài lần, chúng ta tự nhiên có thể phủi sạch quan hệ với vụ án này”



“Nhưng mà thi thể ban đầu khớp với gen ba người, còn cả sau này chuyện ba thi thể biến mất giải thích thế nào?!” Phong Tiểu Tiểu Vỗ nốt đống bùn cuối cùng, thả người đất đã khôi phục hoàn chỉnh đi quét dọn vệ sinh, xoa xoa tay hỏi.



Lý Trường còn chưa trả lời, Dương Nghiên đã xì một tiếng: “Việc này có liên quan gì tới chúng ta?! Chúng ta trong sạch là được. Lỗ hổng sau này phải tìm cách giải thích hợp lý thế nào là việc của cảnh sát”



“Chính là như Nhị Lang Thần nói” Lý Trường gật đầu.



Ba quỷ hưng phấn bay loạn: “Dô, dô, dố! Sắp hoàn dương rồi!”



“Oa oa. Việc đầu tiên làm sau khi sống lại chính là tắm. Ở bãi tha ma nhiều ngày như vậy chắc chắn rất hối!”



“Phòng ở cũng phải dọn dẹp. Mẹ nó, bị lũ ôn con đó đốt cháy đen... Đúng rồi, khóa cửa cũng phải đổi, tao nhớ đám ôn con đó còn giữ chìa khóa phòng chúng ta?!”



“Tán gái, tán gái!”



“Ăn cơm, ăn cơm!”



Lý Trường nhíu mày: “Mấy người làm gì tôi không quan tâm. Nhớ phải trả tiền phù triện đã đồng ý với tôi trước đó là được, lúc trước đều là tôi trả hộ đấy!”



“...” Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên nhìn nhau, hai người đột nhiên rất không muốn thừa nhận mình quen biết mấy tên ngu đần này.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom