Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-356
Chương 359: Vực sâu vô tận
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cả đám người quay về tiệm gốm bắt đầu nghiên cứu thông tin về người phụ nữ là con gái của lão quỷ, từ gái ế trở thành bồ nhí, thuộc tính chuyển biến giữa hai loại người này không phải là nhỏ đâu nha.
Đến giờ Phong Tiểu Tiểu vẫn chưa nhắc lại chuyện này với Tiểu Hắc, vì sợ ông chú quỷ kia vô tình nghe được sẽ bị kích động. Nhưng gợi ý mơ hồ một chút thì vẫn được, vì thế cô liền gọi một cuộc điện thoại, Tiểu Hắc nhanh chóng nbắt máy, nắm được yêu cầu cần phải cẩn thận trông giữ ông chú quỷ và không được đồng ý yêu cầu thăm hỏi vợ con của ông ta.
Kỳ lạ, vì sao không cho người ta hỏi thăm con mình? Nếu lệ quỷ thực sự thành hình thì sẽ đáng sợ lắm đấy.
Tiểu Hắc đặt điện thoại xuống, chẳng hiểu gì cả, nhưng bản năng nói cho chị ta biết trong chuyện này chắc chắn có gì đó không tiện nói đã xảy ra, vì thế chị ta chỉ im lặng nghe theo, âm thầm mà đổ càng nhiều việc lên đầu ông chú quỷ trung niên kia… Trước kia, mang ông ta ra ngoài chỉ để giải sầu, giờ thì ngay cả câu hồn cũng bắt đầu ép người ta chen một chân, dường như muốn ông ta chính thức “tiến hóa” theo con đường quỷ sai…
Sau khi lo xong bên Tiểu Hắc, vẫn còn một chuyện phiền toái khác cần giải quyết. Từ lúc buổi tụ tập tan cuộc đến giờ thì trời đã tối, Dương Nghiên ăn cơm ở tiệm gốm xong, ti vi chưa mở được mười phút đã nhận được cuộc gọi của thanh niên cố gắng hòa giải ban sáng và sau đó thì bị anh dùng bài tú lơ khơ hạ đo ván.
Thanh niên gọi cho Dương Nghiên không vì chuyện gì khác, chỉ hy vọng đối phương đi đón người mà thôi - vì cô em xinh đẹp uống say rồi.
…
“Mượn rượu giải sầu sao?!” Cặp mông của Phong Tiểu Tiểu rất không tự giác ngồi lên chiếc xe chuẩn bị đi đón người của Dương Nghiên, hoàn toàn không ý thức được việc cô em xinh đẹp kia không muốn gặp mình đến cỡ nào.
“Chắc vậy.” Dương Nghiên thành thạo đánh tay lái lướt qua dòng xe, bình tĩnh như thể không phải đi đón một mỹ nữ mà là đi đón ông già nhà mình vậy: “Có lẽ là bị kích động bởi hai người, nghe Tiểu Lý nói từ lúc tan cuộc cậu ta đã bị kéo đi uống rượu rồi, hôm nay rõ ràng là người ta cố tình đi mua say, e là ngay cả bước mượn rượu ép tôi đi đón cũng tính xong rồi.”
Trương Tam không đi theo, nhưng trong xe còn có một kẻ thứ ba, chính là quỷ hồn Vương Vi, cô nàng chui ra khỏi ngọc bài trên cổ Phong Tiểu Tiểu nói: “Chậc chậc, xem ra là nợ đào hoa đó!” Từ khi Dương Nghiên nhận được điện thoại thì người không vui nhất chính là cô nàng này, vì tối nay mọi người vốn dự định thử giúp cô hoàn hồn, nếu không phải vì cô em kia chen chân gọi điện thoại đến, hiện giờ có lẽ Phong Tiểu Tiểu đã ngoan ngoãn ở nhà nặn bùn rồi.
Dương Nghiên liếc Vương Vi một cái, bĩu môi: “Né qua một bên, đừng chắn tầm mắt của tôi.”
Vương Vi khẽ hừ nhẹ, co người lại, dựa gần hơn về phía Phong Tiểu Tiểu, nếu người ở ngoài xe có thể thấy được bên trong thì hiện giờ trông có vẻ như cô nàng đang ngồi trên đùi của Phong Tiểu Tiểu vậy.
“Nhưng nói thật, cách nói của Vương Vi cũng không sai.” Phong Tiểu Tiểu rất chính nghĩa nói một câu công bằng, “Nếu anh đã không muốn có quan hệ gì với người ta thì loại hành vi đón người như vậy tốt nhất là nên bớt làm thôi, chưa nói đến việc dễ khiến người ta hiểu lầm, lỡ như bị người ta nhân cơ hội bám theo thì sẽ không tốt đâu.”
“Không đi đón thì càng khó nói, người lớn trong nhà đều quen nhau, cho dù cô ta thật sự cố ý, thì con gái nhà chú bác nửa đêm uống rượu say ở bên ngoài gọi điện, cô biết rõ con gái ở bên ngoài có thể gặp nguy hiểm mà còn không đi đón, chuyện này không phải ép nhà người ta trở mặt sao.” Dương Nghiên chậc một tiếng, rõ ràng cũng không thoải mái, “Chẳng qua là cô ta nắm chắc tôi sẽ nể giao tình hai nhà mà không mặc kệ cô ta thôi, nếu không sao tôi lại cho cô lên xe?!”
“Không ngờ tôi lại tự đưa mình lên cửa làm bia đỡ đạn?!”
“Tôi giúp cô cũng không phải lần một lần hai nhỉ.”
“Cũng đúng, có qua có lại thôi… Nhớ lấy, khi Phục Hy đến cũng phải kiên định lập trường nhé anh Nhị!”
“…” Dương Nghiên trầm mặc, đột nhiên rất muốn quay đầu xe đưa Phong Tiểu Tiểu trở về… Người ta giúp mình làm bia đỡ đạn chỉ để cắt số đào hoa, mình làm bia đỡ đạn cho người ta lại rất có khả năng sẽ bị cắt mệnh.
Phục Hy dễ lừa lắm chắc?!
***
Nơi cô em xinh đẹp uống rượu là một quán bar bình thường, không thể nói là nơi hỗn tạp, nguy hiểm rình rập nhưng tuyệt đối không giống mấy quán bar người không phận sự miễn vào toàn những cậu ấm cô chiêu hay ra vào như trong tiểu thuyết. Thanh niên họ Lý gọi điện xin giúp đỡ đã bao nguyên một phòng, để một cô gái say mèm ở ngoài tuyệt đối không nên, nhưng thuê phòng xong cậu ta cũng không thể mặc kệ được, lỡ như có hiểu lầm gì thì bản thân cũng cứng họng, ai biết ông già ở nhà có lấy thắt lưng làm roi ép mình cưới người ta chịu trách nhiệm hay không?!
Khi hai người Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên đến, cô em xinh đẹp đã ngã vào sô pha ngủ không biết trời trăng gì nữa, miệng còn mơ hồ gọi tên ai đó, Phong Tiểu Tiểu ghé tai vào nghe thử, hình như người trong mộng của đối phương là mình và Trương Tam chứ không phải Dương Nghiên như trong tưởng tượng. Ôi xem kìa, sức mạnh của hận thù quả nhiên lớn mạnh hơn cả tình yêu.
Cô đen mặt bĩu môi đứng thẳng dậy, nghe thanh niên họ Lý kia kéo Dương Nghiên kể khổ: “Cô ta uống từ chiều tới giờ, từ quầy bar nhỏ vào đến đây vẫn liên tục uống, tốc độ uống rượu tôi nhìn mà rợn cả người… Tôi nói chứ, e là người ta đã sớm tính kế hôm nay thừa dịp say ngủ lại nhà anh rồi, tốt nhất là anh nên chuẩn bị công tác tư tưởng đi.”
“Chẳng lẽ nhà cô ta không lo à?” Dương Nghiên châm điếu thuốc bình tĩnh hỏi.
“Lo cái rắm ấy, buổi tụ tập vừa tan cuộc thì bác trai đã ra sân bay bay ra nước ngoài rồi, thời gian gần đây bác gái cũng đi công tác, nếu không thì anh cho là cô ta có thể uống rượu mà không ai quan tâm sao?” Thanh niên buồn bực, “Tôi bị cô ta kéo đi làm bồi rượu cũng như làm người chuyển lời, có thể cô ta cũng sợ mình uống say rồi không nhớ gọi cho anh.”
Dương Nghiên khinh bỉ “xì” một tiếng: “Vậy cậu không biết gọi điện cho đứa con gái nào đó à?”
“Số tôi khổ quá mà anh Nghiên!” Thanh niên vừa nghe vậy thì suýt khóc luôn, “Vốn dĩ tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng không biết đám con gái lúc còn ở chỗ tụ tập đã bàn bạc với nhau hay thế nào mà khi tôi gọi điện, người thì không nhận điện thoại, người thì bắt máy lại nói mình bận, một người còn hung dữ nói mình dẫn bạn trai về nhà rồi, mắng tôi đừng phá chuyện yêu đương của người khác… Anh nghe hiểu chưa?! Người ta đã chuẩn bị xong xuôi rồi, còn chờ gió đông là thằng này thổi đến chỗ anh thôi.”
Phong Tiểu Tiểu cũng buồn cười xen mồm: “Không sao, hôm nay để cô ta ngủ với Tiểu Y, dù sao mấy ngày gần đây Tiểu Y cũng tiện.” Đúng lúc không phải trong thời kỳ biến thân, cũng không sợ cô em xinh đẹp ngủ đến nửa đêm tỉnh dậy phát hiện bên cạnh là một con chim khổng lồ.
Người thanh niên há hốc mồm, lời muốn nói lại nuốt ngược trở về. Tình huống này quá phức tạp, cậu ta không nên xen miệng vào thì tốt hơn.
Trơ mắt nhìn Dương Nghiên khoanh tay đứng bên cạnh kiên quyết không dính phiền phức, mà cô gái mềm yếu ở buổi tụ tập lúc chiều lại không đơn giản như bên ngoài, thấy cô gái khiêng cô em xinh đẹp lên vai nhẹ nhàng như cầm miếng mạt chược, còn có vẻ rất thành thạo… tròng mắt của thanh niên kia như lòi ra. Khó trách người này có thể trở thành bạn của Dương Nghiên, không nói cái khác, chỉ với sức lực này thôi đã không phải là người bình thường rồi.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Đến giờ Phong Tiểu Tiểu vẫn chưa nhắc lại chuyện này với Tiểu Hắc, vì sợ ông chú quỷ kia vô tình nghe được sẽ bị kích động. Nhưng gợi ý mơ hồ một chút thì vẫn được, vì thế cô liền gọi một cuộc điện thoại, Tiểu Hắc nhanh chóng nbắt máy, nắm được yêu cầu cần phải cẩn thận trông giữ ông chú quỷ và không được đồng ý yêu cầu thăm hỏi vợ con của ông ta.
Kỳ lạ, vì sao không cho người ta hỏi thăm con mình? Nếu lệ quỷ thực sự thành hình thì sẽ đáng sợ lắm đấy.
Tiểu Hắc đặt điện thoại xuống, chẳng hiểu gì cả, nhưng bản năng nói cho chị ta biết trong chuyện này chắc chắn có gì đó không tiện nói đã xảy ra, vì thế chị ta chỉ im lặng nghe theo, âm thầm mà đổ càng nhiều việc lên đầu ông chú quỷ trung niên kia… Trước kia, mang ông ta ra ngoài chỉ để giải sầu, giờ thì ngay cả câu hồn cũng bắt đầu ép người ta chen một chân, dường như muốn ông ta chính thức “tiến hóa” theo con đường quỷ sai…
Sau khi lo xong bên Tiểu Hắc, vẫn còn một chuyện phiền toái khác cần giải quyết. Từ lúc buổi tụ tập tan cuộc đến giờ thì trời đã tối, Dương Nghiên ăn cơm ở tiệm gốm xong, ti vi chưa mở được mười phút đã nhận được cuộc gọi của thanh niên cố gắng hòa giải ban sáng và sau đó thì bị anh dùng bài tú lơ khơ hạ đo ván.
Thanh niên gọi cho Dương Nghiên không vì chuyện gì khác, chỉ hy vọng đối phương đi đón người mà thôi - vì cô em xinh đẹp uống say rồi.
…
“Mượn rượu giải sầu sao?!” Cặp mông của Phong Tiểu Tiểu rất không tự giác ngồi lên chiếc xe chuẩn bị đi đón người của Dương Nghiên, hoàn toàn không ý thức được việc cô em xinh đẹp kia không muốn gặp mình đến cỡ nào.
“Chắc vậy.” Dương Nghiên thành thạo đánh tay lái lướt qua dòng xe, bình tĩnh như thể không phải đi đón một mỹ nữ mà là đi đón ông già nhà mình vậy: “Có lẽ là bị kích động bởi hai người, nghe Tiểu Lý nói từ lúc tan cuộc cậu ta đã bị kéo đi uống rượu rồi, hôm nay rõ ràng là người ta cố tình đi mua say, e là ngay cả bước mượn rượu ép tôi đi đón cũng tính xong rồi.”
Trương Tam không đi theo, nhưng trong xe còn có một kẻ thứ ba, chính là quỷ hồn Vương Vi, cô nàng chui ra khỏi ngọc bài trên cổ Phong Tiểu Tiểu nói: “Chậc chậc, xem ra là nợ đào hoa đó!” Từ khi Dương Nghiên nhận được điện thoại thì người không vui nhất chính là cô nàng này, vì tối nay mọi người vốn dự định thử giúp cô hoàn hồn, nếu không phải vì cô em kia chen chân gọi điện thoại đến, hiện giờ có lẽ Phong Tiểu Tiểu đã ngoan ngoãn ở nhà nặn bùn rồi.
Dương Nghiên liếc Vương Vi một cái, bĩu môi: “Né qua một bên, đừng chắn tầm mắt của tôi.”
Vương Vi khẽ hừ nhẹ, co người lại, dựa gần hơn về phía Phong Tiểu Tiểu, nếu người ở ngoài xe có thể thấy được bên trong thì hiện giờ trông có vẻ như cô nàng đang ngồi trên đùi của Phong Tiểu Tiểu vậy.
“Nhưng nói thật, cách nói của Vương Vi cũng không sai.” Phong Tiểu Tiểu rất chính nghĩa nói một câu công bằng, “Nếu anh đã không muốn có quan hệ gì với người ta thì loại hành vi đón người như vậy tốt nhất là nên bớt làm thôi, chưa nói đến việc dễ khiến người ta hiểu lầm, lỡ như bị người ta nhân cơ hội bám theo thì sẽ không tốt đâu.”
“Không đi đón thì càng khó nói, người lớn trong nhà đều quen nhau, cho dù cô ta thật sự cố ý, thì con gái nhà chú bác nửa đêm uống rượu say ở bên ngoài gọi điện, cô biết rõ con gái ở bên ngoài có thể gặp nguy hiểm mà còn không đi đón, chuyện này không phải ép nhà người ta trở mặt sao.” Dương Nghiên chậc một tiếng, rõ ràng cũng không thoải mái, “Chẳng qua là cô ta nắm chắc tôi sẽ nể giao tình hai nhà mà không mặc kệ cô ta thôi, nếu không sao tôi lại cho cô lên xe?!”
“Không ngờ tôi lại tự đưa mình lên cửa làm bia đỡ đạn?!”
“Tôi giúp cô cũng không phải lần một lần hai nhỉ.”
“Cũng đúng, có qua có lại thôi… Nhớ lấy, khi Phục Hy đến cũng phải kiên định lập trường nhé anh Nhị!”
“…” Dương Nghiên trầm mặc, đột nhiên rất muốn quay đầu xe đưa Phong Tiểu Tiểu trở về… Người ta giúp mình làm bia đỡ đạn chỉ để cắt số đào hoa, mình làm bia đỡ đạn cho người ta lại rất có khả năng sẽ bị cắt mệnh.
Phục Hy dễ lừa lắm chắc?!
***
Nơi cô em xinh đẹp uống rượu là một quán bar bình thường, không thể nói là nơi hỗn tạp, nguy hiểm rình rập nhưng tuyệt đối không giống mấy quán bar người không phận sự miễn vào toàn những cậu ấm cô chiêu hay ra vào như trong tiểu thuyết. Thanh niên họ Lý gọi điện xin giúp đỡ đã bao nguyên một phòng, để một cô gái say mèm ở ngoài tuyệt đối không nên, nhưng thuê phòng xong cậu ta cũng không thể mặc kệ được, lỡ như có hiểu lầm gì thì bản thân cũng cứng họng, ai biết ông già ở nhà có lấy thắt lưng làm roi ép mình cưới người ta chịu trách nhiệm hay không?!
Khi hai người Phong Tiểu Tiểu và Dương Nghiên đến, cô em xinh đẹp đã ngã vào sô pha ngủ không biết trời trăng gì nữa, miệng còn mơ hồ gọi tên ai đó, Phong Tiểu Tiểu ghé tai vào nghe thử, hình như người trong mộng của đối phương là mình và Trương Tam chứ không phải Dương Nghiên như trong tưởng tượng. Ôi xem kìa, sức mạnh của hận thù quả nhiên lớn mạnh hơn cả tình yêu.
Cô đen mặt bĩu môi đứng thẳng dậy, nghe thanh niên họ Lý kia kéo Dương Nghiên kể khổ: “Cô ta uống từ chiều tới giờ, từ quầy bar nhỏ vào đến đây vẫn liên tục uống, tốc độ uống rượu tôi nhìn mà rợn cả người… Tôi nói chứ, e là người ta đã sớm tính kế hôm nay thừa dịp say ngủ lại nhà anh rồi, tốt nhất là anh nên chuẩn bị công tác tư tưởng đi.”
“Chẳng lẽ nhà cô ta không lo à?” Dương Nghiên châm điếu thuốc bình tĩnh hỏi.
“Lo cái rắm ấy, buổi tụ tập vừa tan cuộc thì bác trai đã ra sân bay bay ra nước ngoài rồi, thời gian gần đây bác gái cũng đi công tác, nếu không thì anh cho là cô ta có thể uống rượu mà không ai quan tâm sao?” Thanh niên buồn bực, “Tôi bị cô ta kéo đi làm bồi rượu cũng như làm người chuyển lời, có thể cô ta cũng sợ mình uống say rồi không nhớ gọi cho anh.”
Dương Nghiên khinh bỉ “xì” một tiếng: “Vậy cậu không biết gọi điện cho đứa con gái nào đó à?”
“Số tôi khổ quá mà anh Nghiên!” Thanh niên vừa nghe vậy thì suýt khóc luôn, “Vốn dĩ tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng không biết đám con gái lúc còn ở chỗ tụ tập đã bàn bạc với nhau hay thế nào mà khi tôi gọi điện, người thì không nhận điện thoại, người thì bắt máy lại nói mình bận, một người còn hung dữ nói mình dẫn bạn trai về nhà rồi, mắng tôi đừng phá chuyện yêu đương của người khác… Anh nghe hiểu chưa?! Người ta đã chuẩn bị xong xuôi rồi, còn chờ gió đông là thằng này thổi đến chỗ anh thôi.”
Phong Tiểu Tiểu cũng buồn cười xen mồm: “Không sao, hôm nay để cô ta ngủ với Tiểu Y, dù sao mấy ngày gần đây Tiểu Y cũng tiện.” Đúng lúc không phải trong thời kỳ biến thân, cũng không sợ cô em xinh đẹp ngủ đến nửa đêm tỉnh dậy phát hiện bên cạnh là một con chim khổng lồ.
Người thanh niên há hốc mồm, lời muốn nói lại nuốt ngược trở về. Tình huống này quá phức tạp, cậu ta không nên xen miệng vào thì tốt hơn.
Trơ mắt nhìn Dương Nghiên khoanh tay đứng bên cạnh kiên quyết không dính phiền phức, mà cô gái mềm yếu ở buổi tụ tập lúc chiều lại không đơn giản như bên ngoài, thấy cô gái khiêng cô em xinh đẹp lên vai nhẹ nhàng như cầm miếng mạt chược, còn có vẻ rất thành thạo… tròng mắt của thanh niên kia như lòi ra. Khó trách người này có thể trở thành bạn của Dương Nghiên, không nói cái khác, chỉ với sức lực này thôi đã không phải là người bình thường rồi.
Bình luận facebook