Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-44
Chương 45: Sát thủ được thuê
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Rốt cuộc thì Vidar đẩy nhanh tiến độ giải quyết công việc hay xử lý mọi việc thuận lợi nên tiện đường muốn dẫn bé Thải Thư đi đến vùng biển thần tộc khác để bồi đắp tình cảm? Chuyện này Phong Tiểu Tiểu chẳng có hứng thú để tìm hiểu kỹ nữa rồi.
Chuyện duy nhất cô biết là, đợi lát nữa Tôn Nguyên Hạo mà đi xuống, vẻ mặt của gã chắc chắn sẽ rất khó coi... Dù sao ở hiện trường vẫn còn Y Y đã chứng kiến toàn bộ sự việc, thế nên Phong Tiểu Tiểu cảm thấy mình không cần... ở lại đây làm NPC theo kịch bản, cùng với đó phải hứng chịu cơn giận dữ của Tôn Nguyên Hạo. Cô nên thừa lúc gã còn chưa xuống mà chạy đi chỗ khác mới là thượng sách.
Vị thần truyền tin của Hy Lạp chắc là cũng đã nghe ngóng được một vài tin đồn nội bộ, anh ta gật đầu lia lịa đồng ý với đề nghị biết nhìn xa trông rộng của Phong Tiểu Tiểu.
Thế là hai người nhất trí, cả hai nhanh nhẹn chuyển dời trận địa, chạy vào thần đình.
“Hai người làm gì vậy? Trộm cắp gì à?”
Hai người Phong Tiểu Tiểu vừa mới bước vào cửa thì đột nhiên nghe thấy tiếng của Dương Nghiên. Anh vốn đang dắt chó cỏ đi dạo, tiện thể tuần tra thần đình luôn, ai ngờ lại phát hiện ra hai kẻ nhìn như vừa mới làm gì đấy xong chạy về cho kịp bữa trưa. Dương Nghiên lại gần cửa mới thấy rõ đó là Phong Tiểu Tiểu và một người đàn ông lạ mặt nên tò mò hỏi.
“Anh Nhị cũng ở đây à?” Phong Tiểu Tiểu lau mồ hôi lạnh, vội vàng kéo người đi, “Anh đang định quay về tiệm gốm ăn cơm phải không? Đừng có về, ăn luôn ở thần đình đi! Khi nãy Vidar thừa lúc Tôn Nguyên Hạo về phòng đã bắt cóc Thải Thải đi ngay trước mắt chúng tôi rồi. Tôi đoán lần này Tôn Nguyên Hạo mà không phá tanh bành một trận thì sẽ không chịu yên đâu.”
Dương Nghiên nhướng mày, rút tay về, vui sướng cười trên nỗi đau của người khác: “Ai dô, vậy thì càng phải đi xem chứ. Coi chừng con khỉ không biết trời cao đất rộng kia đang đập phá đồ đạc trong nhà đó.”
“Không sao đâu. Cậu ta phá quá thì gọi anh Vũ tới, để cho hai người đó tự xử nhau là vừa đẹp.” Phong Tiểu Tiểu cực kỳ đau đầu, lại kéo Dương Nghiên lại: “Anh đừng có thêm dầu vào lửa! Anh mà chỉ chịu đứng hóng hớt thôi thì tôi mới thấy lạ đó!”
Quả thực là Dương Nghiên không chỉ định đi hóng hớt, anh còn định lợi dụng cơ hội cười nhạo đối thủ cũ một trận nữa cơ... Dương Nghiên hùng hồn rút tay ra: “Tôi là loại người như vậy chắc? Tiểu Tiểu à, chúng ta không thể nao núng chùn bước trước thế lực tàn ác như vậy được... Ngoan nào, để anh Nhị của cô đi xem sao. Hờ hờ, tôi muốn xem con khỉ kia bùng nổ đến thế nào rồi.”
Phong Tiểu Tiểu vừa không để ý một cái, chó cỏ đã chạy mất. Cô không để ý cái nữa, đến Dương Nghiên cũng chạy luôn.
Vị thần truyền tin thấy Phong Tiểu Tiểu nghiến răng chỉ chực lao ra lôi người lại. Để không bị liên lụy, anh ta suýt nữa đã khóc lên, cuống quýt chuyển về chủ đề chính: “Nữ thần đại nhân, bây giờ chúng ta nên nói chuyện về ngài Hermes mà, phải không?” Vì vậy nhà các cô lộn xộn thế nào thì cũng nên đợi chúng ta nói xong rồi mới giải quyết, cô đừng có chạy ra bây giờ nhá!
“Ờ...” Phong Tiểu Tiểu lưỡng lự một lát, ngẫm lại thấy dù sao cũng không chết người được... Thôi vậy, cô vẫn nên đợi đến khi trận ồn ào bên ngoài kia lắng xuống chút rồi mới ra xử lý thì hơn.
Thực ra, nhìn vào thực tế Hy Lạp đã phát lệnh truy nã khắp Olympus nhưng vẫn không bắt được Hermes thì có thể chắc được tám chín phần mười tên kia là thủ phạm rồi.
Thế nhưng xử án thì cũng cần có chứng cứ. Mặc cho suy đoán của Phong Tiểu Tiểu và Athena có hợp lý đến mức nào đi nữa, bọn họ vẫn phải cho Hermes một cơ hội tự bào chữa cuối cùng... Nói không chừng tên kia cũng bị kẻ khác hãm hại thì sao?
Mà cho dù đến cuối cùng bọn họ nắm trong tay chứng cứ vô cùng xác thực, Hermes cũng nhận tội, chuyện này cũng không phải chỉ cần bắt được người là giải quyết xong.
Không chỉ Athena phải có một câu trả lời thích đáng cho các vị thần đã bị nối nhân duyên nhầm loạn xạ, ngay cả Phong Tiểu Tiểu cũng cần tìm hiểu động cơ tại sao Hermes lại gây ra chuyện này... Ví dụ như có phải hắn ta đã thỏa thuận gì với Thiên Đạo hay không? Hoặc là không biết chừng Thiên Đạo còn có những hành động khác thì sao, đủ loại vấn đề tương tự nữa...
Thế nên dù có phải sử dụng cách nào thì bọn họ cũng phải bắt Hermes về, hơn nữa còn phải đảm bảo hắn bình yên vô sự.
Phong Tiểu Tiểu thấy thần truyền tin tạm thời không có cách nào mở con đường địa ngục ra nên dứt khoát dẫn anh ta đến khu nhà ở trung tâm thần đình. Cô vừa đi vừa hỏi: “Ngoài tin của Persephone mà Athena bảo anh đến thông báo cho tôi, anh ta có nói gì khác về Hermes không? Chắc anh ta sẽ không định tự mình ôm đầu suy nghĩ rồi đợi đến lúc mọi việc đâu vào đấy rồi mới nói cho chúng tôi biết chứ?”
“Hermes là người nắm bắt tin tức nhạy bén nhất trên Olympus. Trừ ngài ấy ra thì chỉ có thần Mặt Trời Apollon.” Thần truyền tin có vẻ rất buồn phiền, “Thế nhưng ngài cũng biết ngài Hermes mà, ngài ấy vốn đã là tội phạm rồi. Mà gần đây thần đình rối ren, ngài Apollon bị thần Mặt Trời Helios đã rời khỏi đỉnh Olympus từ lâu đánh đến nỗi phải nằm bẹp, hai người bọn họ mà đánh nhau thì tòa xử án cũng chẳng có thời gian rảnh rỗi... Vậy nên chúng tôi chỉ đành nhờ ngài Demeter có thể nắm giữ tin tức ở tất cả các vùng đất giúp đỡ. Mà ngài Demeter lại chỉ có một đứa con gái duy nhất là cô Persephone...”
“... Vậy nên để lấy được tin tức, các anh quyết định đem trai đẹp ra đút lót cho Vương hậu tiền nhiệm của địa ngục, nhờ đó lấy lòng Demeter?” Phong Tiểu Tiểu đã cạn lời mới đống quan hệ rắc rối của Hy Lạp.
Thần truyền tin xấu hổ: “Ngài Poseidon và ngài Hades đều đã đồng ý sẽ báo tin cho Olympus ngay khi phát hiện ra Hermes. Hiện tại ngoại trừ lòng đất và hải dương, chúng tôi chỉ còn lại tin tức trên mặt đất là chưa có cách nắm bắt hoàn toàn. Vì vậy...”
Từ sau khi Persephone ký khế ước, bị đày đến âm phủ làm việc, thang đo độ hòa hợp với hệ thần phương Đông trong lòng cô ta đã xuống mức âm luôn rồi. Hiện tại, cô ta không đến đây quấy rối báo thù đã là tốt lắm rồi, đừng có mơ mà nghĩ cô ta sẽ chịu chủ động giúp đỡ.
“Hửm, đợi chút đã! Tôi vừa nhớ ra hình như còn có thứ gì đó cũng rất giỏi thu thập thông tin...” Phong Tiểu Tiểu vừa mới bước tới cửa chính khu thần điện thì đột nhiên đứng sững lại. Cô nhíu mày suy nghĩ: “Là gì nhỉ... Rõ ràng vừa rồi tôi đã thoáng nhớ ra.”
“Có phải Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ không?” Thần truyền tin cũng hỗ trợ, đưa ra vài phương án cho cô tham khảo: “Chúng tôi cũng nghe nói phương Đông có hai vị thần rất lợi hại, có thể nghe và nhìn được tất cả mọi người thứ trên thế gian. Nhưng hình như bọn họ còn chưa thức tỉnh...”
“Không phải người, tôi nhớ đến một con thú.” Phong Tiểu Tiểu gõ mạnh vào đầu mình mấy cái: “Tôi nhớ ra rồi! Là Đế Thính!”
Chính là con chó ngốc nghếch được Địa Tạng Vương nuôi thả... Cô nghe nói nó cũng có thể nghe biết hết mọi việc trên thế gian mà nhỉ?
“...” Thần truyền tin im lặng khó hiểu nửa phút, sau đó mở miệng cà lăm: “Tôi, tôi nghe nói lúc rời khỏi địa ngục, Persephone đã dẫn một con chó ba đầu địa ngục đi, sau đó lại mang nó tới âm phủ. Bây giờ thì con chó đó đã kết thành bạn tốt với một con chó lớn màu trắng ở âm phủ...”
Âm phủ không giống như địa ngục của Hades. Cửa địa ngục của Hades được canh giữ nghiêm ngặt, không cho bất kỳ kẻ nào đi qua. Còn âm phủ mở cửa kinh doanh, cho dù là người sống hay người chết thì chỉ cần qua Hoàng Tuyền thì bắt buộc phải đến điện Diêm Vương báo tên... Không cần nghĩ cũng biết âm phủ chẳng cần một con chó dữ canh cửa để làm gì.
Mà càng không cần nhắc tới Đế Thính. Nó vốn đã chơi trò tự kỷ, nhất quyết mặc kệ cuộc đời. Vậy nên từ khi Tiết quỷ vương nắm quyền ở thành Phong Đô đến nay, ông cũng chưa từng cho nó đảm nhiệm bất kỳ chức vụ gì.
Hai con chó lớn hết ăn lại nằm giống nhau mà trở thành bạn bè thì có thể làm cái móe gì? Chẳng lẽ chúng nó kết bạn cùng phơi khí âm rồi ngủ à? Chỉ có mèo mới thích ngủ thôi, chứ hai con chó tràn trề sức lực mà lại không có chủ nhân kiểm soát, đương nhiên chúng sẽ chạy lăng quăng nhảy nhót khắp nơi.
Bây giờ nếu bọn họ muốn tìm Đế Thính thì cũng chẳng biết phải tìm ở đâu. Nhưng tính ra thì chắc độ khó nhiệm vụ này cũng chẳng kém gì việc tìm Hermes hết.
Phong Tiểu Tiểu sửng sốt một lát: “Vậy còn có hai con quạ lớn của Odin mà, tôi nghe nói chúng cũng có thể nghe ngóng được tất cả tin tức trên thế giới. Đúng rồi, bây giờ chắc chúng đang ở cùng với Vidar, khi nãy tôi nghe thấy loáng thoáng có thấy tiếng quạ kêu trong sân... A!”
Thần truyền tin: “...”
Hai người cùng nhìn nhau im lặng một lát. Nhớ đến Tôn Nguyên Hạo vẫn còn đang “bùng choáy” ở bên ngoài, chẳng ai có dũng khí nhắc đến chuyện tìm Vidar nữa.
Nếu bọn họ đi hỏi thật thì không phải xin giúp đỡ đâu mà thành tự tìm ngược đó. Chắc chắn Tôn Nguyên Hạo sẽ bắt cô cùng đi theo đội ngũ, sau đó dạy cho tên khốn đã bắt cóc em gái gã một bài học nhớ đời...
Thần truyền tin kiên cường lau mồ hôi lạnh: “Tóm, tóm lại tôi sẽ báo cáo lại sự tình cho điện hạ Athena. Nếu như bên này tìm được dây tơ hồng hoặc ngài Vidar, dù là tìm được cái nào, làm phiền nữ thần đại nhân thông báo lại cho chúng tôi ngay nhé.”
“Ừ ừ. Anh đi thong thả!”
Phong Tiểu Tiểu cũng lau mồ hôi lạnh.
Thật ra thần truyền tin cũng không dám đi, anh ta kéo một người lại hỏi vị trí của thần Hy Lạp làm việc ở đây, sau đó chuồn đến đó ăn chực.
Phong Tiểu Tiểu cũng không định đi ra ngoài xem tình hình chiến đấu bây giờ. Cô cũng tìm người hỏi xem Lucifer đang ở đâu, sau đó đi tìm các thiên sứ xin bữa cơm.
Dù sao Lucifer cùng đã từng là phó tổng lãnh thiên sứ, là thiên sứ có địa vị cao chỉ kém Jehovah trên thiên đường, mọi hành động cử chỉ của anh ta đều mang đậm phong cách của quý tộc, chất lượng cuộc sống lại càng không có gì để chê trách... Nhờ phúc của anh ta, mặc dù các thiên sứ quanh năm chinh chiến giết chóc nhưng cũng không quên học tập các kỹ năng sinh hoạt. Ít nhất có thể khẳng định các loại đồ ngọt phương Tây là sở trường của bọn họ.
Lucifer lại không biết Phong Tiểu Tiểu chỉ tới ăn chực. Anh ta vừa nhìn thấy cô thì hơi ngạc nhiên một lát: “Cô nhận được tin nhanh thật!”
“Hử?” Là sao?
Phong Tiểu Tiểu còn đang ngơ ngác, lại nghe thấy Lucifer mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói tiếp: “Thực ra cũng không phải tôi cố ý giấu cô. Nhưng chính Phục Hy đã nhắc chúng tôi đừng nói chuyện anh ấy đã tỉnh lại cho cô biết...”
Câu tiếp theo anh nói Phong Tiểu Tiểu đã không còn nghe được nữa. Cô đẩy Lucifer ra, đi về phía trong điện.
“Đợi một lát, đợi một lát đã!” Lucifer bị Phong Tiểu Tiểu dọa giật mình, thấy cô muốn đi vào trong thì hoảng hồn ngăn cản: “Phục Hy chỉ muốn tạo cho cô một niềm vui bất ngờ thôi. Mặc dù thế này hơi đột ngột, nhưng cá nhân tôi thấy vào lúc này, cô nên tiếp tục ngượng ngùng chờ đợi thì tốt hơn. Đừng đi vào trong cắt ngang mọi thứ!”
Phong Tiểu Tiểu hoàn toàn không hiểu anh ta đang nói gì. Cô không kìm được mà hỏi: “Tôi tìm anh Hy có chút chuyện. Anh định nói gì thì nói rõ ra có được không hả?”
Lucifer ngơ ngác chớp mắt, sau đó kinh ngạc: “Chẳng lẽ cô chạy tới đây không phải là vì nghe được tin Phục Hy tỉnh lại sao?”
“... Giờ tôi bảo chỉ là trùng hợp thôi anh có tin không?” Phong Tiểu Tiểu cũng nghẹn lời. Chuyện này là trùng hợp thật! Vốn dĩ cô chỉ định tới đây xin bữa cơm, ai ngờ lại đột nhiên nhận được tin này.
Lucifer xoắn xuýt một lúc mới gật đầu: “Được rồi, có lẽ đây chính là duyên phận trong truyền thuyết ở phương Đông các cô... Nhưng cô khẳng định bây giờ mình nhất định muốn vào trong sao? Ngay lúc Phục Hy đang trang trí hội trường hôn lễ để chuẩn bị kết hôn với cô?”
“!!!”
Phong Tiểu Tiểu nghe xong thì sửng sốt nửa phút, sau đó cô nhảy dựng lên, thét chói tai trong ánh mắt cười cười mang nhiều ý nghĩa của Lucifer: “Má nó anh nói lại lần nữa cho tôi!”
Ủa? Hình như phản ứng này có gì đó sai sai?
Lucifer đơ người.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chuyện duy nhất cô biết là, đợi lát nữa Tôn Nguyên Hạo mà đi xuống, vẻ mặt của gã chắc chắn sẽ rất khó coi... Dù sao ở hiện trường vẫn còn Y Y đã chứng kiến toàn bộ sự việc, thế nên Phong Tiểu Tiểu cảm thấy mình không cần... ở lại đây làm NPC theo kịch bản, cùng với đó phải hứng chịu cơn giận dữ của Tôn Nguyên Hạo. Cô nên thừa lúc gã còn chưa xuống mà chạy đi chỗ khác mới là thượng sách.
Vị thần truyền tin của Hy Lạp chắc là cũng đã nghe ngóng được một vài tin đồn nội bộ, anh ta gật đầu lia lịa đồng ý với đề nghị biết nhìn xa trông rộng của Phong Tiểu Tiểu.
Thế là hai người nhất trí, cả hai nhanh nhẹn chuyển dời trận địa, chạy vào thần đình.
“Hai người làm gì vậy? Trộm cắp gì à?”
Hai người Phong Tiểu Tiểu vừa mới bước vào cửa thì đột nhiên nghe thấy tiếng của Dương Nghiên. Anh vốn đang dắt chó cỏ đi dạo, tiện thể tuần tra thần đình luôn, ai ngờ lại phát hiện ra hai kẻ nhìn như vừa mới làm gì đấy xong chạy về cho kịp bữa trưa. Dương Nghiên lại gần cửa mới thấy rõ đó là Phong Tiểu Tiểu và một người đàn ông lạ mặt nên tò mò hỏi.
“Anh Nhị cũng ở đây à?” Phong Tiểu Tiểu lau mồ hôi lạnh, vội vàng kéo người đi, “Anh đang định quay về tiệm gốm ăn cơm phải không? Đừng có về, ăn luôn ở thần đình đi! Khi nãy Vidar thừa lúc Tôn Nguyên Hạo về phòng đã bắt cóc Thải Thải đi ngay trước mắt chúng tôi rồi. Tôi đoán lần này Tôn Nguyên Hạo mà không phá tanh bành một trận thì sẽ không chịu yên đâu.”
Dương Nghiên nhướng mày, rút tay về, vui sướng cười trên nỗi đau của người khác: “Ai dô, vậy thì càng phải đi xem chứ. Coi chừng con khỉ không biết trời cao đất rộng kia đang đập phá đồ đạc trong nhà đó.”
“Không sao đâu. Cậu ta phá quá thì gọi anh Vũ tới, để cho hai người đó tự xử nhau là vừa đẹp.” Phong Tiểu Tiểu cực kỳ đau đầu, lại kéo Dương Nghiên lại: “Anh đừng có thêm dầu vào lửa! Anh mà chỉ chịu đứng hóng hớt thôi thì tôi mới thấy lạ đó!”
Quả thực là Dương Nghiên không chỉ định đi hóng hớt, anh còn định lợi dụng cơ hội cười nhạo đối thủ cũ một trận nữa cơ... Dương Nghiên hùng hồn rút tay ra: “Tôi là loại người như vậy chắc? Tiểu Tiểu à, chúng ta không thể nao núng chùn bước trước thế lực tàn ác như vậy được... Ngoan nào, để anh Nhị của cô đi xem sao. Hờ hờ, tôi muốn xem con khỉ kia bùng nổ đến thế nào rồi.”
Phong Tiểu Tiểu vừa không để ý một cái, chó cỏ đã chạy mất. Cô không để ý cái nữa, đến Dương Nghiên cũng chạy luôn.
Vị thần truyền tin thấy Phong Tiểu Tiểu nghiến răng chỉ chực lao ra lôi người lại. Để không bị liên lụy, anh ta suýt nữa đã khóc lên, cuống quýt chuyển về chủ đề chính: “Nữ thần đại nhân, bây giờ chúng ta nên nói chuyện về ngài Hermes mà, phải không?” Vì vậy nhà các cô lộn xộn thế nào thì cũng nên đợi chúng ta nói xong rồi mới giải quyết, cô đừng có chạy ra bây giờ nhá!
“Ờ...” Phong Tiểu Tiểu lưỡng lự một lát, ngẫm lại thấy dù sao cũng không chết người được... Thôi vậy, cô vẫn nên đợi đến khi trận ồn ào bên ngoài kia lắng xuống chút rồi mới ra xử lý thì hơn.
Thực ra, nhìn vào thực tế Hy Lạp đã phát lệnh truy nã khắp Olympus nhưng vẫn không bắt được Hermes thì có thể chắc được tám chín phần mười tên kia là thủ phạm rồi.
Thế nhưng xử án thì cũng cần có chứng cứ. Mặc cho suy đoán của Phong Tiểu Tiểu và Athena có hợp lý đến mức nào đi nữa, bọn họ vẫn phải cho Hermes một cơ hội tự bào chữa cuối cùng... Nói không chừng tên kia cũng bị kẻ khác hãm hại thì sao?
Mà cho dù đến cuối cùng bọn họ nắm trong tay chứng cứ vô cùng xác thực, Hermes cũng nhận tội, chuyện này cũng không phải chỉ cần bắt được người là giải quyết xong.
Không chỉ Athena phải có một câu trả lời thích đáng cho các vị thần đã bị nối nhân duyên nhầm loạn xạ, ngay cả Phong Tiểu Tiểu cũng cần tìm hiểu động cơ tại sao Hermes lại gây ra chuyện này... Ví dụ như có phải hắn ta đã thỏa thuận gì với Thiên Đạo hay không? Hoặc là không biết chừng Thiên Đạo còn có những hành động khác thì sao, đủ loại vấn đề tương tự nữa...
Thế nên dù có phải sử dụng cách nào thì bọn họ cũng phải bắt Hermes về, hơn nữa còn phải đảm bảo hắn bình yên vô sự.
Phong Tiểu Tiểu thấy thần truyền tin tạm thời không có cách nào mở con đường địa ngục ra nên dứt khoát dẫn anh ta đến khu nhà ở trung tâm thần đình. Cô vừa đi vừa hỏi: “Ngoài tin của Persephone mà Athena bảo anh đến thông báo cho tôi, anh ta có nói gì khác về Hermes không? Chắc anh ta sẽ không định tự mình ôm đầu suy nghĩ rồi đợi đến lúc mọi việc đâu vào đấy rồi mới nói cho chúng tôi biết chứ?”
“Hermes là người nắm bắt tin tức nhạy bén nhất trên Olympus. Trừ ngài ấy ra thì chỉ có thần Mặt Trời Apollon.” Thần truyền tin có vẻ rất buồn phiền, “Thế nhưng ngài cũng biết ngài Hermes mà, ngài ấy vốn đã là tội phạm rồi. Mà gần đây thần đình rối ren, ngài Apollon bị thần Mặt Trời Helios đã rời khỏi đỉnh Olympus từ lâu đánh đến nỗi phải nằm bẹp, hai người bọn họ mà đánh nhau thì tòa xử án cũng chẳng có thời gian rảnh rỗi... Vậy nên chúng tôi chỉ đành nhờ ngài Demeter có thể nắm giữ tin tức ở tất cả các vùng đất giúp đỡ. Mà ngài Demeter lại chỉ có một đứa con gái duy nhất là cô Persephone...”
“... Vậy nên để lấy được tin tức, các anh quyết định đem trai đẹp ra đút lót cho Vương hậu tiền nhiệm của địa ngục, nhờ đó lấy lòng Demeter?” Phong Tiểu Tiểu đã cạn lời mới đống quan hệ rắc rối của Hy Lạp.
Thần truyền tin xấu hổ: “Ngài Poseidon và ngài Hades đều đã đồng ý sẽ báo tin cho Olympus ngay khi phát hiện ra Hermes. Hiện tại ngoại trừ lòng đất và hải dương, chúng tôi chỉ còn lại tin tức trên mặt đất là chưa có cách nắm bắt hoàn toàn. Vì vậy...”
Từ sau khi Persephone ký khế ước, bị đày đến âm phủ làm việc, thang đo độ hòa hợp với hệ thần phương Đông trong lòng cô ta đã xuống mức âm luôn rồi. Hiện tại, cô ta không đến đây quấy rối báo thù đã là tốt lắm rồi, đừng có mơ mà nghĩ cô ta sẽ chịu chủ động giúp đỡ.
“Hửm, đợi chút đã! Tôi vừa nhớ ra hình như còn có thứ gì đó cũng rất giỏi thu thập thông tin...” Phong Tiểu Tiểu vừa mới bước tới cửa chính khu thần điện thì đột nhiên đứng sững lại. Cô nhíu mày suy nghĩ: “Là gì nhỉ... Rõ ràng vừa rồi tôi đã thoáng nhớ ra.”
“Có phải Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ không?” Thần truyền tin cũng hỗ trợ, đưa ra vài phương án cho cô tham khảo: “Chúng tôi cũng nghe nói phương Đông có hai vị thần rất lợi hại, có thể nghe và nhìn được tất cả mọi người thứ trên thế gian. Nhưng hình như bọn họ còn chưa thức tỉnh...”
“Không phải người, tôi nhớ đến một con thú.” Phong Tiểu Tiểu gõ mạnh vào đầu mình mấy cái: “Tôi nhớ ra rồi! Là Đế Thính!”
Chính là con chó ngốc nghếch được Địa Tạng Vương nuôi thả... Cô nghe nói nó cũng có thể nghe biết hết mọi việc trên thế gian mà nhỉ?
“...” Thần truyền tin im lặng khó hiểu nửa phút, sau đó mở miệng cà lăm: “Tôi, tôi nghe nói lúc rời khỏi địa ngục, Persephone đã dẫn một con chó ba đầu địa ngục đi, sau đó lại mang nó tới âm phủ. Bây giờ thì con chó đó đã kết thành bạn tốt với một con chó lớn màu trắng ở âm phủ...”
Âm phủ không giống như địa ngục của Hades. Cửa địa ngục của Hades được canh giữ nghiêm ngặt, không cho bất kỳ kẻ nào đi qua. Còn âm phủ mở cửa kinh doanh, cho dù là người sống hay người chết thì chỉ cần qua Hoàng Tuyền thì bắt buộc phải đến điện Diêm Vương báo tên... Không cần nghĩ cũng biết âm phủ chẳng cần một con chó dữ canh cửa để làm gì.
Mà càng không cần nhắc tới Đế Thính. Nó vốn đã chơi trò tự kỷ, nhất quyết mặc kệ cuộc đời. Vậy nên từ khi Tiết quỷ vương nắm quyền ở thành Phong Đô đến nay, ông cũng chưa từng cho nó đảm nhiệm bất kỳ chức vụ gì.
Hai con chó lớn hết ăn lại nằm giống nhau mà trở thành bạn bè thì có thể làm cái móe gì? Chẳng lẽ chúng nó kết bạn cùng phơi khí âm rồi ngủ à? Chỉ có mèo mới thích ngủ thôi, chứ hai con chó tràn trề sức lực mà lại không có chủ nhân kiểm soát, đương nhiên chúng sẽ chạy lăng quăng nhảy nhót khắp nơi.
Bây giờ nếu bọn họ muốn tìm Đế Thính thì cũng chẳng biết phải tìm ở đâu. Nhưng tính ra thì chắc độ khó nhiệm vụ này cũng chẳng kém gì việc tìm Hermes hết.
Phong Tiểu Tiểu sửng sốt một lát: “Vậy còn có hai con quạ lớn của Odin mà, tôi nghe nói chúng cũng có thể nghe ngóng được tất cả tin tức trên thế giới. Đúng rồi, bây giờ chắc chúng đang ở cùng với Vidar, khi nãy tôi nghe thấy loáng thoáng có thấy tiếng quạ kêu trong sân... A!”
Thần truyền tin: “...”
Hai người cùng nhìn nhau im lặng một lát. Nhớ đến Tôn Nguyên Hạo vẫn còn đang “bùng choáy” ở bên ngoài, chẳng ai có dũng khí nhắc đến chuyện tìm Vidar nữa.
Nếu bọn họ đi hỏi thật thì không phải xin giúp đỡ đâu mà thành tự tìm ngược đó. Chắc chắn Tôn Nguyên Hạo sẽ bắt cô cùng đi theo đội ngũ, sau đó dạy cho tên khốn đã bắt cóc em gái gã một bài học nhớ đời...
Thần truyền tin kiên cường lau mồ hôi lạnh: “Tóm, tóm lại tôi sẽ báo cáo lại sự tình cho điện hạ Athena. Nếu như bên này tìm được dây tơ hồng hoặc ngài Vidar, dù là tìm được cái nào, làm phiền nữ thần đại nhân thông báo lại cho chúng tôi ngay nhé.”
“Ừ ừ. Anh đi thong thả!”
Phong Tiểu Tiểu cũng lau mồ hôi lạnh.
Thật ra thần truyền tin cũng không dám đi, anh ta kéo một người lại hỏi vị trí của thần Hy Lạp làm việc ở đây, sau đó chuồn đến đó ăn chực.
Phong Tiểu Tiểu cũng không định đi ra ngoài xem tình hình chiến đấu bây giờ. Cô cũng tìm người hỏi xem Lucifer đang ở đâu, sau đó đi tìm các thiên sứ xin bữa cơm.
Dù sao Lucifer cùng đã từng là phó tổng lãnh thiên sứ, là thiên sứ có địa vị cao chỉ kém Jehovah trên thiên đường, mọi hành động cử chỉ của anh ta đều mang đậm phong cách của quý tộc, chất lượng cuộc sống lại càng không có gì để chê trách... Nhờ phúc của anh ta, mặc dù các thiên sứ quanh năm chinh chiến giết chóc nhưng cũng không quên học tập các kỹ năng sinh hoạt. Ít nhất có thể khẳng định các loại đồ ngọt phương Tây là sở trường của bọn họ.
Lucifer lại không biết Phong Tiểu Tiểu chỉ tới ăn chực. Anh ta vừa nhìn thấy cô thì hơi ngạc nhiên một lát: “Cô nhận được tin nhanh thật!”
“Hử?” Là sao?
Phong Tiểu Tiểu còn đang ngơ ngác, lại nghe thấy Lucifer mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói tiếp: “Thực ra cũng không phải tôi cố ý giấu cô. Nhưng chính Phục Hy đã nhắc chúng tôi đừng nói chuyện anh ấy đã tỉnh lại cho cô biết...”
Câu tiếp theo anh nói Phong Tiểu Tiểu đã không còn nghe được nữa. Cô đẩy Lucifer ra, đi về phía trong điện.
“Đợi một lát, đợi một lát đã!” Lucifer bị Phong Tiểu Tiểu dọa giật mình, thấy cô muốn đi vào trong thì hoảng hồn ngăn cản: “Phục Hy chỉ muốn tạo cho cô một niềm vui bất ngờ thôi. Mặc dù thế này hơi đột ngột, nhưng cá nhân tôi thấy vào lúc này, cô nên tiếp tục ngượng ngùng chờ đợi thì tốt hơn. Đừng đi vào trong cắt ngang mọi thứ!”
Phong Tiểu Tiểu hoàn toàn không hiểu anh ta đang nói gì. Cô không kìm được mà hỏi: “Tôi tìm anh Hy có chút chuyện. Anh định nói gì thì nói rõ ra có được không hả?”
Lucifer ngơ ngác chớp mắt, sau đó kinh ngạc: “Chẳng lẽ cô chạy tới đây không phải là vì nghe được tin Phục Hy tỉnh lại sao?”
“... Giờ tôi bảo chỉ là trùng hợp thôi anh có tin không?” Phong Tiểu Tiểu cũng nghẹn lời. Chuyện này là trùng hợp thật! Vốn dĩ cô chỉ định tới đây xin bữa cơm, ai ngờ lại đột nhiên nhận được tin này.
Lucifer xoắn xuýt một lúc mới gật đầu: “Được rồi, có lẽ đây chính là duyên phận trong truyền thuyết ở phương Đông các cô... Nhưng cô khẳng định bây giờ mình nhất định muốn vào trong sao? Ngay lúc Phục Hy đang trang trí hội trường hôn lễ để chuẩn bị kết hôn với cô?”
“!!!”
Phong Tiểu Tiểu nghe xong thì sửng sốt nửa phút, sau đó cô nhảy dựng lên, thét chói tai trong ánh mắt cười cười mang nhiều ý nghĩa của Lucifer: “Má nó anh nói lại lần nữa cho tôi!”
Ủa? Hình như phản ứng này có gì đó sai sai?
Lucifer đơ người.