• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhật Ký Trưởng Thành Của Nữ Oa(Bản Mới) (9 Viewers)

  • nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-492

Chương 495: Hồi cuối 4 PHÉP THUẬT CỦA BA VỊ TỔ THẦN (PHẦN MỘT)




*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
72773.png

Xem ảnh 2
72773_2.png
Trước đó, ấn tượng của Phong Tiểu Tiểu về bé mập này chỉ giới hạn trong một cái tên, sau đó được tăng thêm chú thích về thuộc tính là ngoan ngoãn đáng yêu, hai mắt bị mù.



Nhưng bây giờ, ấn tượng của cô có đối phương chỉ còn gói gọn trong hai chữ: khả nghi



Sau khi tần suất Thiên Đạo xuất hiện ngày càng nhiều đồng thời lộ ra một ít manh mối, những pháp thân và tàn hồn vốn đang có dấu hiệu thức tỉnh lại bình lặng xuống



Ngoài mấy người đám Dương Nghiên vô tình được thức tỉnh hoặc tự tỉnh lại từ trước đó, hiện tại tìm khắp lãnh thổ Trung Quốc cũng không thấy vị thần mới nào xuất hiện nữa



Ngay cả sau khi thần đình được xây dựng lại, linh khí dần dần tăng lên cũng không có biện pháp thay đổi chút gì



Vậy thì sự quen thuộc kỳ lạ của bé mập này với cô từ đâu mà có? Trừ khi bọn họ là người quen, nếu không chẳng có lý do gì mà hai người vừa gặp đã quen cả



Đó là chưa kể đến chuyện thực ra nhóc này còn không “nhìn” thấy được cô



“Bé mập, em bảo em thấy chị quen lắm hả?” Tự bản thân Phong Tiểu Tiểu không nghĩ ra, thế là cô dứt khoát ngồi xuống hỏi nhóc



“...”Em không hề nói thấy chị rất quen, em chỉ bảo hình như em biết chị thổi.



Còn nữa, chúng ta có thể đừng vừa mở miệng ra đã động chạm đến vóc dáng của người ta được không hả? Body shaming đấy chị gái ạ! Anh Vũ và bé mập đều nghẹn lời



Anh Vũ là do buồn phiền, còn bé mập im lặng do tuổi tác quá nhỏ, tạm thời còn chưa biết phải trả lời câu hỏi phức tạp như vậy kiểu gì.



Anh Vũ ngắm nghía nhóc con mập mạp trong lòng mình, rồi ngẩng đầu: “..



Những chuyện khác đợi lát nữa rồi nói



Cô đến đây chữa bệnh cho em ấy cơ mà!” Dù cho anh ta đã thừa nhận sự thật thần ma quỷ quái có tồn tại, nhưng thể không có nghĩa anh có thể bình tĩnh thoải mái đối mặt với những nhân vật này, càng không tính đến kẻ khác người ở đây lại là em họ mình...



Phong Tiểu Tiểu cười trừ, nâng tay lên đặt lên trán bé mập



Nhóc con này vô thức cảm nhận được cái gì đó, thân thể trốn tránh theo phản ứng bản năng



Nhưng bởi vì hiện tại nhóc đã được anh Vũ ôm trong lòng nên có trốn cũng chẳng trốn được đi đâu, cuối cùng bàn tay kia vẫn dán vào trán nhóc.



Anh Vũ nhìn thấy cảnh tượng ấy vô cùng rõ ràng



Dường như trong lòng bàn tay Phong Tiểu Tiểu tản ra một làn sóng gợn dập dờn



Một lớp màng mỏng trong suốt nhưng lại có thể cảm nhận rất rõ cứ như vậy xuất hiện từ không khí, dịu nhẹ nhưng không cho phép từ chối mà bao bọc quanh cả người bé mập



Lớp màng đó còn đồng thời tỏa ra cảm giác khiến người ta an tâm



“Đầu tiên, chỉ cần kiểm tra cơ thể em trước đã..



Em đừng sợ! Sức mạnh của chị mang theo sức sống mãnh liệt nhất, tuyệt đối sẽ không gây hại cho cơ thể” Phong Tiểu Tiểu vừa vuốt ve trán của bé mập, vừa cẩn thận giải thích



Thế nhưng, trong mắt cô lại hiện lên vẻ kinh ngạc.



Anh Vũ híp mắt lại, hình như cũng đoán được có khả năng đã xảy ra chuyện gì đó ngoài dự liệu



Vì không muốn bé mập đang bất an trong lòng mình đoán được nên anh không phát ra âm thanh, chỉ dùng khẩu hình miệng mà hỏi Phong Tiểu Tiểu: “Có vấn đề sao?”



Phong Tiểu Tiểu rất bình tĩnh gật đầu



Chốc lát sau, cô bỏ tay ra, cảm giác ấm áp kia tức khắc tan biến vào không khí.



“Chị đã biết được tình hình đại khái của em rồi



Đợi chị về nghiên cứu phương án trị liệu nhé!” Phong Tiểu Tiểu thuận miệng lảm nhảm, đồng thời đưa mắt nhìn anh Vũ.



Anh Vũ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu



Anh ta trò chuyện vài câu linh tinh với bé mập đang thấp thỏm, sau đó giao nhóc lại cho một đệ tử đến trông trẻ



Xong xuôi mọi việc, anh ta mới đứng dậy ra ngoài cùng Phong Tiểu Tiểu.



***



“Cô chữa bệnh còn cần phải nghiên cứu phương án trị liệu sao?” Vừa mới ra khỏi cửa, anh Vũ đã tìm một chỗ tầm nhìn rộng rãi, tránh cho người khác thể nghe lén được cuộc nói chuyện của hai người



Anh ta quay người lại, hai tay đút trong túi quần, vội vã hỏi



“Tôi nói linh tinh anh cũng tin à?” Phong Tiểu Tiểu cũng không có ý muốn giấu, cô hùng hồn kiêu ngạo nói cho đối phương biết mình chỉ nói hươu nói vượn mà thôi.



“...” Ngay tức khắc, anh Vũ nghẹn họng, lúc sau mới không kìm được bèn hỏi cô: “Vì sao?”



Phong Tiểu Tiểu sắp xếp lại những thông tin mình tìm ra: “Nói thế nào được nhỉ..



Tôi không biết kết quả bệnh viện kiểm tra cho em họ anh là như thế nào, nhưng dựa theo phán đoán của tôi, thực ra mắt của nhóc ấy không được xếp vào dạng bị tổn thương chức năng...”



Anh Vũ tức khắc lập thuyết âm mưu, tưởng tượng ra tình tiết giang hồ báo thù: “Ý của cô là..



nhóc bị trúng độc?



“...” Anh có thể tưởng tượng theo hướng siêu thực hơn nữa không?



Phong Tiểu Tiểu đen mặt



Cô cũng biết dựa theo hoàn cảnh trưởng thành và phương thức tư duy của anh Vũ, muốn quen với việc suy luận sự tình từ góc độ của thần ma quỷ quái ngay lập tức thì đúng là làm khó anh ta quá



Vậy nên cô dứt khoát không để anh ta đoán già đoán non nữa, trực tiếp tuyên bố đáp án: “Tôi muốn nói, nguyên nhân em họ của anh bị mù không thể dùng khoa học giải thích



Tình trạng của nhóc giống như bị ai đó nguyền rủa hơn, hoặc là bị pháp tắc hạn chế..



Có một nhân vật nào đó đã phán định nhóc bắt buộc phải mất đi cơ hội nhìn thấy ánh sáng



Còn về phần vì sao lại vậy, tạm thời tôi vẫn chưa biết nguyên nhân cụ thể.”



F**k!



Anh Vũ suýt chút nữa thì buột miệng chửi tục



Má nó! A Thịnh đã chọc đến ai chứ? Kẻ nào to gan như vậy, dám phán định em họ của mình bị mù?



“Nói chung, người có thể đưa ra phán định này chỉ có thể là nhân vật nào đó nắm giữ pháp tắc, vậy nên lời tuyên án người đó đưa ra mới có thể được thừa nhận và có hiệu lực..



Nhưng người nắm giữ pháp tắc chỉ có tôi, anh Hy, Bàn Cổ và Thiên Đạo” Phong Tiểu Tiểu không thèm để ý đến vẻ mặt hung ác chỉ xuất hiện trong nháy mắt của anh Vũ, cô tiếp tục phân tích: “Không thể nào là ba người chúng tôi được rồi



Chưa đề cập đến phương diện tính cách, nói riêng chuyện chúng tôi không thì không oán gì với em họ anh thôi..



Chỉ là một đứa trẻ thôi mà, trước đây mọi người không quen biết, chúng tôi cũng chẳng rảnh rỗi mà đi tìm nó để ra tay.”



“Vậy là do tên Thiên Đạo mà các cô nói sao?” Tâm trạng anh Vũ đang cực kỳ tệ



“Không tồn tại khả năng A Thịnh có xích mích với các cô, vậy thì nhóc cũng chẳng thể nào chọc tới nó mới đúng chứ?”



Vậy nên anh ta mới ghét đám sinh vật vượt qua phạm vi nhận thức của người thường này nhất



Rặt một lũ vi phạm pháp luật mà lại không phải chịu trừng phạt.



Dựa vào cái gì mà em họ mình phải sống trong bóng tối? Chỉ bởi vì có một tên ngu ngốc chơi trò “phán định” nên nhóc phải chịu đựng tất cả ư?



Anh Vũ càng nghĩ càng thấy nóng máu



Anh ta quy tội hết toàn bộ những đau khổ từ nhỏ đến lớn bé mập phải chịu cho Thiên Đạo, mặc kệ trong đó có cả lần hôm qua bé mập chơi high quá, không cẩn thận nên tự mình ngã



Trong mắt anh ta, chuyện đó cũng biến thành kết quả do tên khốn kia gây ra.



Phong Tiểu Tiểu nhìn anh Vũ: “Tôi cũng không hiểu chuyện này



Nếu như hung thủ đúng là Thiên Đạo, vậy vì lý do gì mà nó lại chú ý đến em họ của anh?” Ngoài những thần ma mạnh mẽ đến mức phá vỡ sự cân bằng thế giới ra, Thiên Đạo sao có thể chủ động làm chuyện lớn như vậy chỉ để nhắm vào một người duy nhất..



Bình thường nó ra tay đều sẽ chơi thành vố lớn, ví dụ như phá hủy cả một hệ thần..



Thiên Đạo cũng chẳng có nhiều thời gian rảnh, số lần nó phóng thích kỹ năng tấn công cá nhân không nhiều.



“.



Ý của cô là?” Anh Vũ lấy lại bình tĩnh



“Ý của tôi...” Phong Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ, uyển chuyển thử dò hỏi, “Từ khi sinh ra đến bây giờ, em họ của anh có điểm gì khác người không? Chẳng hạn như rất giỏi nặn đất sét cũng được, hoặc là nuôi một con chó còn khôn hơn người...”



Nếu như đã tra rõ vấn đề này không phải tổn thương về thể xác, vậy thì việc chữa mắt đang từ đơn giản lại biến thành phức tạp hơn nhiều



Muốn Phong Tiểu Tiểu ra tay xử lý cẩm chế này thì không khó, nhưng vấn để chủ yếu cô quan tâm hiện tại là, sau khi cởi bỏ cấm chế sẽ xảy ra chuyện gì



Không phải tất cả các vị thần chuyển thể đều sẽ thân thiện với cô



Mặc dù bình thường Thiên Đạo hay gây phiền toái cho mọi người, nhưng không thể không nói, mục đích cuối cùng khi nó nhắm vào thần ma



Nó mưu tính xóa sạch tất cả các sinh vật mạnh mẽ lại có sức uy hiếp chỉ vì duy trì sự ổn định của pháp tắc, không để pháp tắc gặp phải mối đe dọa nào mà thôi



Xét từ mục đích bảo vệ sự ổn định của thế giới, có thể coi như lập trường của Thiên Đạo và Phong Tiểu Tiểu giống nhau.



Chỉ có điều, đối phương không tin tưởng sự công bằng của Tổ thần, vậy nên trong khi tính toán các mối uy hiếp, nó tiện thể tính cá nhân vật cùng chung chí hướng với mình là Phong Tiểu Tiểu vào luôn



Cũng giống như một bầu trời không thể có hai vầng thái dương, một nước không thể có hai vua



Chẳng có ai vui lòng cùng quản lý lãnh thổ của mình cùng với một người khác, không phải bởi vì sự ích kỷ cá nhân, mà là do..



Dù cho danh tiếng của đối phương có tốt đẹp bao nhiêu, cũng không thể đảm bảo người ta sẽ một lòng chung đường với mình mãi mãi.



..



Đương nhiên hiện tại chuyện giữa cô và Thiện Đạo không phải vấn đề chủ chốt, việc quan trọng vẫn phải trở về với câu hỏi ban đầu: Vì sao Thiên Đạo lại đặt cấm chế lên người bé mập?



Ngay cả khi phải hứng chịu ánh nhìn bất mãn của anh Vũ, Phong Tiểu Tiểu vẫn ngoan cường tiếp tục



Dù sao cũng phải cho cô biết thân phận của bé mập ẩn giấu bí mật gì đã, nếu không làm sao cô có thể cởi bỏ cấm chế cho người ta như không có não thể được?



Thể là cô vừa ăn vừa bị anh Vũ nhìn chằm chằm, vừa quay về phòng dành cho khách vừa bị anh Vũ nhìn chằm chằm, vừa thu dọn đồ đạc vừa bị anh Vũ nhìn chằm chằm..



Thậm chí, suýt chút nữa cô vào cả nhà vệ sinh đối phương cũng nhìn chằm chằm mà vào theo.



Cho dù anh Vũ không nói tiếng nào, nhưng thái độ trong trạng thái không tiếng động này đã thể hiện rõ tất cả: Anh ta muốn xem cố định làm gì!



Cuối cùng cũng đợi đến đêm



Phong Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn mặt trăng treo trên bầu trời, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm



Cuối cùng cô cũng chịu mở miệng giải thích cho anh Vũ: “Ban ngày nhiều người, tôi cũng không tiện làm gì..



Bây giờ chắc mọi người cũng đã ngủ hết rồi, nếu anh không yên tâm thì cùng tôi đi xem em họ anh, được không?”



Anh Vũ nhíu mày



Phong Tiểu Tiểu nhanh chóng khuyên nhủ: “Tôi chỉ muốn biết cẩm chế Thiên Đạo đặt trên người nhóc là gì, sẽ không làm hại nó đâu.”



“Không phải vì chuyện này.” Anh Vũ vẫn nhíu chặt mày



Anh nâng mí mắt lên, liếc nhìn cô: “..



Quan trọng là cô phải nói sớm chút chứ! Em họ tôi mới có sáu tuổi, bây giờ nó vẫn đang ngủ chung với cha mẹ



Hơn nữa vừa đến đêm, nhà tôi còn có người đi tuần...”



“.” Đậu má! Nhà các người làm cái móe gì mà nuối một bé trai trở thành bộ dạng yếu ớt cỡ đó vậy hả? Phong Tiểu Tiểu không tính toán đến chuyện ban đêm đi bắt cóc người ta còn phải động đến tầng phòng hộ, cô rất bực mình.



Anh Vũ yên lặng thở dài, có vẻ cũng bó tay với phong cách làm việc không thèm suy nghĩ này của Phong Tiểu Tiểu



Anh ta đành nhếch miệng, quay người, đút hai tay vào túi quần rồi đi ra ngoài



Lúc đến cửa, anh ta mới xoay người lại, mở miệng gọi Phong Tiểu Tiểu: “Đi thôi!”



“Đi đâu?”



Anh Vũ tặc lưỡi: “Không phải là định đi chôm A Thịnh à? Tôi dẫn cô đi!” Anh ta vừa nói vừa bỏ tay khỏi túi quần, móc một cái ống trúc nhỏ ra quơ quơ: “Giang hồ tất nhiên phải có cách của giang hồ



Tối nghịch cái hệ thống tuần tra của cái nhà này từ nhỏ đến lớn



Đám rác rưởi kia..



Chậc! Tôi cũng ngại chỉ ra sơ hở của bọn họ, thực không nỡ nhìn luôn!” Phản ứng đầu tiên của Phong Tiểu Tiểu là sửng sốt



Tiếp sau đó, cô nghe hiểu ý anh Vũ nói thì lập tức hớn hở đi theo



Cô còn nhân tiện nịnh hót anh Vũ đã chủ động giúp đỡ: “Anh Vũ uy vũ! Không hổ là thủ lĩnh Lục Phiến Môn mà!”



“Hừ!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom