Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
nhat-ky-truong-thanh-cua-nu-oa-90
Chương 91: Tìm đối tượng
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Hey, mau đến xem này.” Hansel vừa gõ bàn phím được mấy phút đồng hồ liền gọi những người khác tới nhìn màn hình, “Trong đám bạn của chúng ta có hai người trong khoảng hai năm gần đây đã từng tới Rome ở mấy tháng. Hơn nữa, sau khi trở về bọn họ còn dẫn theo một đám người mới... Sao trước kia tôi chưa từng phát hiện ra nhỉ?”
“Bởi vì anh ngu xuẩn.” Billie không hề khách sáo đặt mông ngồi xuống, gạt Hansel sang một bên, đồng thời thao tác một cách thuần thục, lúc sau hai cái tên đứng đầu chuỗi danh sách vốn đang hiện trên màn hình lập tức trở thành ảnh chụp và tài liệu hiển thị: “Dương, hiện giờ hai người này có thể là một nhóm với Wells, nếu mấy người có cách lấy tin tình báo ở chỗ bọn họ thì nhân tiện cho tôi xin một phần với.”
Billie đã phát hiện Dương Nghiên luôn có thể lấy được một vài thông tin của người khác một cách khó hiểu, cô ta sẽ không ngốc đến mức chạy theo hỏi cách lấy và năng lực của người ta, nhưng cũng sẽ không gắng giả bộ không biết gì.
Hansel không hài lòng đẩy Billie ra: “Tránh ra cái cô này, chớ đụng lung tung vào bảo bối của tôi!” Nhân tiện trừng mắt liếc nhìn Dương Nghiên.
Dương Nghiên ngậm điếu thuốc im lặng một lúc, thật sự không thể tiếp nhận sự thật rằng bản thân nằm không cũng trúng đạn.
“Muốn đánh nhau phải không tên heo kia!” Billie thủ vững trận địa, xắn tay áo gầm nhẹ.
“Tôi còn có những thứ khác cho mấy người xem, tránh ra.” Hansel đẩy Billie ra, lại một lần nữa đứng trước bàn điều khiển, tắt phần hồ sơ khi nãy đi và chỉnh lại một loạt số liệu thu thập được, sau đó ngón tay chỉ nhiều lần lên màn hình để mọi người chú ý nhìn: “Phát hiện ra chưa, mấy năm gần đây tần suất xuất hiện của Sứ thần Tòa Thánh rất cao... Trước kia, Vatican sẽ không phái nhiều sứ giả ngoại giao ra ngoài như vậy đâu.”
“Đúng thế, vì nhiều thì sẽ không đáng giá nữa.” Phong Tiểu Tiểu thuận tiện bắt lấy cơ hội giải thích với Phục Hy một câu, “Trước mắt, Vatican là quốc gia duy nhất có một tôn giáo trên thế giới, chỉ có diện tích tầm khoảng một thành phố, nhưng nó lại chỉ huy toàn bộ con dân thờ phụng Thiên Chúa giáo trên toàn thế giới này. Quốc gia bình thường thì nhiều lắm là nếu người lãnh đạo có khuynh hướng theo tôn giáo nào đó, sẽ lợi dụng giáo lý hoặc tư tưởng thống trị của bản thân để chỉ đường dẫn lối cho nhân dân trong nước. Nhưng Vatican lại là do Giáo Hoàng trực tiếp quản lý luôn, còn phát triển rất lớn mạnh đó... Cho nên tôi mới nói, trước mắt phát triển tín ngưỡng tốt nhất chính là bọn họ, những hệ thống thần thoại khác quả thật xách dép cũng không bằng.”
Phục Hy nhíu mày, Dương Nghiên dụi đầu thuốc, thuận miệng tiếp lời: “Hơn nữa, thực lực kinh tế của đối phương cũng rất mạnh. Ở Bắc Mỹ hay Tây Âu đều có không ít vốn đầu tư là của bọn họ, tuy không ai biết rõ ràng tình hình tài chính, nhưng có thể khẳng định rằng bề ngoài vốn đầu tư đã là mấy chục tỷ đô la, vàng dự trữ cũng hơn chục tỷ đô la nữa. Cho dù là trong giới tài chính quốc tế thì cũng ít ai có thể địch lại được bọn họ.”
Nghe đến đây, trông sắc mặt của Phục Hy đã khó coi.
Nghĩ lại cũng phải, tỉnh giấc một cái thì thế sự xoay vần, cảnh còn người mất... Vốn là kẻ chí tôn thuở hồng hoang, không ngờ sau khi tỉnh giấc lại nghe nói thế lực cai quản phương Đông đã đổi thành thiên đình. Được rồi, nếu chỉ như thế thì còn chưa tính, dù sao ba giới cũng phải có thần để thống trị, bản thân phủi tay mặc kệ, để những thế lực mới tiếp nhận âu cũng là điều bình thường. Nhưng chưa nói đến việc mấy tên kia tiếp nhận xong còn chạy, ít nhất thì chúng cũng tuyệt đối không nên để đám thần rởm dị tộc cướp đi tín đồ.
Xem đi, hiện giờ người ta mạnh tới cỡ nào, lại nhìn đạo sĩ hòa thượng Trung Quốc bị ép cho khổ bao nhiêu... Dù sao thì từ khi Phục Hy tỉnh lại đến giờ, chưa tính hoang sơn dã lĩnh, nhưng hễ là nơi có người sinh sống, thì đạo sĩ, hòa thượng không phải tự kiêm chức trong chùa thì cũng là đứng đầu đường dây bán hàng đa cấp. Bản thân Phục Hy đã từng tự thể nghiệm khi đứng đầu đường mà bị người ta nhét cho túi bùa hay mặt dây chuyền hình Phật, lúc đó nếu không có Trương Tam nhanh chóng kéo người lại, không chừng hòa thượng giả này đã bị tổ thần nổi giận mang về núi sâu giáo dục lại... Khi đó, anh thật sự cho rằng đạo đức con người đã trở nên sa đọa thấp kém, đang tính khi ẩn cư thì tiện thể nhận một vài người để làm việc vặt tiện thể soi sáng một chút, hoàn toàn không suy xét đến việc thực ra đó chỉ là một phương pháp tiêu thụ khác mà thôi.
Phong Tiểu Tiểu vừa nhìn thấy vẻ mặt của Phục Hy đã biết ngay tâm trạng đối phương không tốt, vội vỗ vai anh an ủi: “Nghĩ thoáng một chút, phong thủy luân chuyển thôi mà! Nếu anh thật sự tức giận, sau khi giải quyết xong chuyện bên này chúng ta cũng sẽ qua đó.”
“... Ừ.” Cuối cùng, Phục Hy vì nể mặt mà gật đầu, nhẫn nhịn.
Hansel vẫn chưa đích thân trải qua sự kiện thần kỳ nào, hoàn toàn không được trực tiếp nhìn thấy bóng dáng thần linh như vợ trước của mình, cho nên sau khi người đàn ông này nghe thấy nội dung nói chuyện của mấy người nhóm Phong Tiểu Tiểu thì cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ huýt sáo tán thưởng: “Wow! Mấy người còn điên rồ hơn cả bọn tôi, tôi chưa từng thấy có người nào muốn đi trêu chọc Vatican cả... Ờ, tính tôi một phần nữa, thế nào?”
Billie không khách sáo hừ một tiếng: “Anh đương nhiên cũng đi, chẳng qua trước đó chúng tôi phải cứu đồng đội của mấy vị khách phương Đông này ra đã.”
“Vậy cũng được, chúng ta...”
Lời còn chưa nói hết, bên ngoài phòng đã truyền tới tiếng động cơ xe. Hansel nhún vai ngậm miệng, thuận tay cầm lại điều khiển từ xa trên bàn, chỉ chốc lát sau, Lina đã ôm một túi giấy lớn bước vào cửa. Hansel bước tới giúp cầm lấy túi giấy, đồng thời cũng nhận được ánh mắt khinh thường của Billie. Lina thay giày xong đi vào phòng khách liền cười với mọi người: “Tài nấu nướng của tôi cũng không phải quá tốt, chỉ có thể mời mọi người ăn mấy món đơn giản thôi... Hansel, anh và mấy người Billie còn có điều cần nói đúng không? Khi nãy em đã điều chỉnh cảnh giới ở trong sân lên cấp cao rồi, mọi người không cần để ý tới em, em vào bếp chuẩn bị bữa tối đây.”
Billie ngước mắt nhìn bóng dáng xinh đẹp kia cầm túi giấy đi vào trong phòng bếp, có chút đắc ý nhíu mày cười với Hansel: “Ha! Một đôi yêu nhau? Cô ta còn chưa hiểu rõ căn nhà này sao?”
Động tác kịp thời thu dọn bàn làm việc khi nãy của Hansel đã lấy lòng Billie, điều này chứng tỏ mặc dù Lina ở trong nhà an toàn, nhưng vẫn còn rất nhiều tin cơ mật Hansel không để cô ta biết, nếu không đối phương sẽ không giấu Lina những tư liệu mà mình có được, cũng sẽ không dứt khoát ngậm miệng sau khi phát hiện thấy đối phương trở về.
Hansel không yếu thế hừ một tiếng, thuận tay châm điếu thuốc vẫn luôn ngậm bên miệng mà không hút, hít sâu một hơi thả lỏng: “Phụ nữ chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà nấu cơm làm việc nhà là được. Lina hiểu được, với quyền hạn của mình thì có những thứ không nên biết, cô cho rằng tất cả phụ nữ đều giống cô sao?”
“Tôi làm sao? Cái tên đàn ông tự đại này!”
“Một người đàn ông nhã nhặn cỡ nào cũng không thể chấp nhận được chuyện vợ mình một mình một súng anh dũng xông pha tới biên giới cứu con tin đâu!” Hansel rống theo, “Cô ngốc sao? Khi ấy tôi đã nói một ngày sau sẽ dẫn người đuổi tới cơ mà!”
“Hứ! Đó cũng đã là chuyện của mấy năm trước rồi, hơn nữa đó cũng là cấp dưới của tôi, đương nhiên tôi phải cứu rồi! Một ngày sau thì Jerry đã sớm chết rồi, anh chỉ ghen ghét thời gian cậu ấy ở cùng với tôi dài hơn so với anh thôi!”
“Cô cũng biết thời gian bản thân ở cùng với người đàn ông khác nhiều hơn so với chính chồng mình hả?”
“Đó là công việc! Công việc!”
Thấy hai người chưa nói tới ba câu đã bắt đầu sấm sét vang dội, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc hiểu được vấn đề của đôi vợ chồng quá xứng đôi này... Mặc dù về lý mà nói, tính cách hai bên càng ít khác biệt thì càng dễ dàng có tiếng nói chung, nhưng nếu cả hai người đều thuộc loại nóng tính và còn có lòng tự trọng cực mạnh mà nói thì quả thật là quá khó sống chung với nhau.
Dương Nghiên hết chịu nổi mà cảm thán: “Khó trách tính cách vợ chồng mà bổ sung cho nhau thì sẽ bên lâu hơn một chút, loại cùng chung chí hướng lại không chịu thỏa hiệp thì vẫn nên làm bạn tốt thì hơn.”
Phong Tiểu Tiểu lặng lẽ giơ ngón cái.
***
Ăn xong thuận tiện ngủ lại, bình thường biệt thự của người phương Tây đều khá lớn, khu vực này thiết kế cũng không tệ, các biệt thự cách nhau bằng khoảng nhất định, xung quanh sân có trồng cây xanh làm rào chắn, cũng bảo đảm tính riêng tư của mỗi nhà.
Từ việc tín nhiệm hệ thống phòng ngự của an toàn, cộng thêm người tài cao thì gan cũng lớn, lại thêm Phong Tiểu Tiểu ăn no không muốn nhúc nhích... Tóm lại, sau khi xem xét mọi trường hợp, đoàn người cứ như vậy ở lại nhà Hansel.
Đương nhiên, biệt thự lớn hơn nữa cũng không thể mỗi người một phòng được, dù sao đây cũng là biệt thự, không phải tòa thành. Vì vậy, Dương Nghiên và Tiểu Khương dùng chung một phòng, Billie xuất phát từ nguyên nhân có chút cá nhân yêu cầu ngủ cùng phòng với Lina, một mình Phong Tiểu Tiểu một phòng, căn phòng còn lại chỉ có thể là của Hansel và Phục Hy...
Rạng sáng, gần ba giờ thì Phục Hy đột ngột mở mắt, nằm trên giường tĩnh lặng chờ đợi trong chốc lát, sau đó chưa đầy hai, ba phút sau, Hansel cũng đột ngột xoay người dậy từ bên giường còn lại, gỡ áo ngủ treo trên giá xuống mặc lên, rón ra rón rén xuống giường đi tới bên cửa sổ kéo ra một khe hở nhỏ liếc nhìn, sau đó lại lặng lẽ đi tới bên mép giường Phục Hy, đang chuẩn bị gọi người dậy, bất thình lình liền đối diện với một đôi mắt cực kỳ thanh tỉnh, lạnh lùng... lại còn là một đôi mắt màu vàng óng đó!
“!!!”
Nhanh chóng giơ tay che cái miệng suýt chút nữa đã thét ra âm thanh chói tai, trong nháy mắt toàn thân Hansel toát mồ hôi lạnh.
Phục Hy từ từ ngồi dậy, vén mái tóc dài có chút tán loạn ra sau tai, rũ mắt xuống lại ngước mắt lên, đôi đồng tử lúc này đã là đồng tử bình thường của con người. Anh liếc nhìn Hansel, bình tĩnh hỏi: “Bốn người?”
Hai mắt Hansel trừng lớn, hô hấp dồn dập mấy cái, sau đó dường như đã khống chế tốt tâm trạng, lúc này mới cẩn thận buông tay đang che miệng xuống, hạ giọng: “Làm sao anh biết?” Ngừng lại một chút, không đợi đối phương trả lời, không kiềm chế được lại hỏi: “Khi nãy mắt anh... là ma thuật sao? Tôi nghe nói phương Đông có thuật đổi mặt nạ rất thần kỳ, là Xuyên kịch(1) hả?”
(1) Xuyên kịch: kịch hát Tứ Xuyên, lưu hành ở tỉnh Tứ Xuyên và một số vùng ở Quý Châu, Vân Nam, Trung Quốc.
“...”
Phục Hy ngẩng đầu liếc nhìn Hansel, mặc dù biểu cảm nhìn có vẻ vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng Hansel thề bản thân có thể nhìn thấy được sự khinh bỉ trong mắt đối phương.
Bị cái nhìn này làm cho hoàn hồn, giống như nhớ tới còn có mấy người ở gian phòng khác có thể chưa tỉnh, Hansel vội nói: “Tôi đi đánh thức những người khác, anh chớ làm loạn, một lát nữa tôi sẽ bảo Lina dẫn bọn họ trốn xuống phòng bí mật dưới lòng đất!”
“Trốn?” Sắc mặt Phục Hy thay đổi, sau đó lạnh giọng cười giễu cợt một tiếng: “Vẫn chưa có ai có tư cách có thể bảo tôi trốn tránh!” Dứt lời, anh xoay người xuống giường, động tác không chỉ không nhẹ nhàng rón rén như Hansel, thậm chí trong lúc Hansel điên cuồng như muốn hét lên còn đi tới bên tường, quang minh chính đại “tách” một tiếng bật đèn lên.
Hansel sụp đổ quỳ xuống, như muốn khóc cho cái tên thần kinh này xem luôn - rốt cuộc trong đầu anh đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy! Ban đêm, có người tới tập kích, sao anh còn chủ động bật đèn sáng chỉ chỗ cho người ta vậy!
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Bởi vì anh ngu xuẩn.” Billie không hề khách sáo đặt mông ngồi xuống, gạt Hansel sang một bên, đồng thời thao tác một cách thuần thục, lúc sau hai cái tên đứng đầu chuỗi danh sách vốn đang hiện trên màn hình lập tức trở thành ảnh chụp và tài liệu hiển thị: “Dương, hiện giờ hai người này có thể là một nhóm với Wells, nếu mấy người có cách lấy tin tình báo ở chỗ bọn họ thì nhân tiện cho tôi xin một phần với.”
Billie đã phát hiện Dương Nghiên luôn có thể lấy được một vài thông tin của người khác một cách khó hiểu, cô ta sẽ không ngốc đến mức chạy theo hỏi cách lấy và năng lực của người ta, nhưng cũng sẽ không gắng giả bộ không biết gì.
Hansel không hài lòng đẩy Billie ra: “Tránh ra cái cô này, chớ đụng lung tung vào bảo bối của tôi!” Nhân tiện trừng mắt liếc nhìn Dương Nghiên.
Dương Nghiên ngậm điếu thuốc im lặng một lúc, thật sự không thể tiếp nhận sự thật rằng bản thân nằm không cũng trúng đạn.
“Muốn đánh nhau phải không tên heo kia!” Billie thủ vững trận địa, xắn tay áo gầm nhẹ.
“Tôi còn có những thứ khác cho mấy người xem, tránh ra.” Hansel đẩy Billie ra, lại một lần nữa đứng trước bàn điều khiển, tắt phần hồ sơ khi nãy đi và chỉnh lại một loạt số liệu thu thập được, sau đó ngón tay chỉ nhiều lần lên màn hình để mọi người chú ý nhìn: “Phát hiện ra chưa, mấy năm gần đây tần suất xuất hiện của Sứ thần Tòa Thánh rất cao... Trước kia, Vatican sẽ không phái nhiều sứ giả ngoại giao ra ngoài như vậy đâu.”
“Đúng thế, vì nhiều thì sẽ không đáng giá nữa.” Phong Tiểu Tiểu thuận tiện bắt lấy cơ hội giải thích với Phục Hy một câu, “Trước mắt, Vatican là quốc gia duy nhất có một tôn giáo trên thế giới, chỉ có diện tích tầm khoảng một thành phố, nhưng nó lại chỉ huy toàn bộ con dân thờ phụng Thiên Chúa giáo trên toàn thế giới này. Quốc gia bình thường thì nhiều lắm là nếu người lãnh đạo có khuynh hướng theo tôn giáo nào đó, sẽ lợi dụng giáo lý hoặc tư tưởng thống trị của bản thân để chỉ đường dẫn lối cho nhân dân trong nước. Nhưng Vatican lại là do Giáo Hoàng trực tiếp quản lý luôn, còn phát triển rất lớn mạnh đó... Cho nên tôi mới nói, trước mắt phát triển tín ngưỡng tốt nhất chính là bọn họ, những hệ thống thần thoại khác quả thật xách dép cũng không bằng.”
Phục Hy nhíu mày, Dương Nghiên dụi đầu thuốc, thuận miệng tiếp lời: “Hơn nữa, thực lực kinh tế của đối phương cũng rất mạnh. Ở Bắc Mỹ hay Tây Âu đều có không ít vốn đầu tư là của bọn họ, tuy không ai biết rõ ràng tình hình tài chính, nhưng có thể khẳng định rằng bề ngoài vốn đầu tư đã là mấy chục tỷ đô la, vàng dự trữ cũng hơn chục tỷ đô la nữa. Cho dù là trong giới tài chính quốc tế thì cũng ít ai có thể địch lại được bọn họ.”
Nghe đến đây, trông sắc mặt của Phục Hy đã khó coi.
Nghĩ lại cũng phải, tỉnh giấc một cái thì thế sự xoay vần, cảnh còn người mất... Vốn là kẻ chí tôn thuở hồng hoang, không ngờ sau khi tỉnh giấc lại nghe nói thế lực cai quản phương Đông đã đổi thành thiên đình. Được rồi, nếu chỉ như thế thì còn chưa tính, dù sao ba giới cũng phải có thần để thống trị, bản thân phủi tay mặc kệ, để những thế lực mới tiếp nhận âu cũng là điều bình thường. Nhưng chưa nói đến việc mấy tên kia tiếp nhận xong còn chạy, ít nhất thì chúng cũng tuyệt đối không nên để đám thần rởm dị tộc cướp đi tín đồ.
Xem đi, hiện giờ người ta mạnh tới cỡ nào, lại nhìn đạo sĩ hòa thượng Trung Quốc bị ép cho khổ bao nhiêu... Dù sao thì từ khi Phục Hy tỉnh lại đến giờ, chưa tính hoang sơn dã lĩnh, nhưng hễ là nơi có người sinh sống, thì đạo sĩ, hòa thượng không phải tự kiêm chức trong chùa thì cũng là đứng đầu đường dây bán hàng đa cấp. Bản thân Phục Hy đã từng tự thể nghiệm khi đứng đầu đường mà bị người ta nhét cho túi bùa hay mặt dây chuyền hình Phật, lúc đó nếu không có Trương Tam nhanh chóng kéo người lại, không chừng hòa thượng giả này đã bị tổ thần nổi giận mang về núi sâu giáo dục lại... Khi đó, anh thật sự cho rằng đạo đức con người đã trở nên sa đọa thấp kém, đang tính khi ẩn cư thì tiện thể nhận một vài người để làm việc vặt tiện thể soi sáng một chút, hoàn toàn không suy xét đến việc thực ra đó chỉ là một phương pháp tiêu thụ khác mà thôi.
Phong Tiểu Tiểu vừa nhìn thấy vẻ mặt của Phục Hy đã biết ngay tâm trạng đối phương không tốt, vội vỗ vai anh an ủi: “Nghĩ thoáng một chút, phong thủy luân chuyển thôi mà! Nếu anh thật sự tức giận, sau khi giải quyết xong chuyện bên này chúng ta cũng sẽ qua đó.”
“... Ừ.” Cuối cùng, Phục Hy vì nể mặt mà gật đầu, nhẫn nhịn.
Hansel vẫn chưa đích thân trải qua sự kiện thần kỳ nào, hoàn toàn không được trực tiếp nhìn thấy bóng dáng thần linh như vợ trước của mình, cho nên sau khi người đàn ông này nghe thấy nội dung nói chuyện của mấy người nhóm Phong Tiểu Tiểu thì cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ huýt sáo tán thưởng: “Wow! Mấy người còn điên rồ hơn cả bọn tôi, tôi chưa từng thấy có người nào muốn đi trêu chọc Vatican cả... Ờ, tính tôi một phần nữa, thế nào?”
Billie không khách sáo hừ một tiếng: “Anh đương nhiên cũng đi, chẳng qua trước đó chúng tôi phải cứu đồng đội của mấy vị khách phương Đông này ra đã.”
“Vậy cũng được, chúng ta...”
Lời còn chưa nói hết, bên ngoài phòng đã truyền tới tiếng động cơ xe. Hansel nhún vai ngậm miệng, thuận tay cầm lại điều khiển từ xa trên bàn, chỉ chốc lát sau, Lina đã ôm một túi giấy lớn bước vào cửa. Hansel bước tới giúp cầm lấy túi giấy, đồng thời cũng nhận được ánh mắt khinh thường của Billie. Lina thay giày xong đi vào phòng khách liền cười với mọi người: “Tài nấu nướng của tôi cũng không phải quá tốt, chỉ có thể mời mọi người ăn mấy món đơn giản thôi... Hansel, anh và mấy người Billie còn có điều cần nói đúng không? Khi nãy em đã điều chỉnh cảnh giới ở trong sân lên cấp cao rồi, mọi người không cần để ý tới em, em vào bếp chuẩn bị bữa tối đây.”
Billie ngước mắt nhìn bóng dáng xinh đẹp kia cầm túi giấy đi vào trong phòng bếp, có chút đắc ý nhíu mày cười với Hansel: “Ha! Một đôi yêu nhau? Cô ta còn chưa hiểu rõ căn nhà này sao?”
Động tác kịp thời thu dọn bàn làm việc khi nãy của Hansel đã lấy lòng Billie, điều này chứng tỏ mặc dù Lina ở trong nhà an toàn, nhưng vẫn còn rất nhiều tin cơ mật Hansel không để cô ta biết, nếu không đối phương sẽ không giấu Lina những tư liệu mà mình có được, cũng sẽ không dứt khoát ngậm miệng sau khi phát hiện thấy đối phương trở về.
Hansel không yếu thế hừ một tiếng, thuận tay châm điếu thuốc vẫn luôn ngậm bên miệng mà không hút, hít sâu một hơi thả lỏng: “Phụ nữ chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà nấu cơm làm việc nhà là được. Lina hiểu được, với quyền hạn của mình thì có những thứ không nên biết, cô cho rằng tất cả phụ nữ đều giống cô sao?”
“Tôi làm sao? Cái tên đàn ông tự đại này!”
“Một người đàn ông nhã nhặn cỡ nào cũng không thể chấp nhận được chuyện vợ mình một mình một súng anh dũng xông pha tới biên giới cứu con tin đâu!” Hansel rống theo, “Cô ngốc sao? Khi ấy tôi đã nói một ngày sau sẽ dẫn người đuổi tới cơ mà!”
“Hứ! Đó cũng đã là chuyện của mấy năm trước rồi, hơn nữa đó cũng là cấp dưới của tôi, đương nhiên tôi phải cứu rồi! Một ngày sau thì Jerry đã sớm chết rồi, anh chỉ ghen ghét thời gian cậu ấy ở cùng với tôi dài hơn so với anh thôi!”
“Cô cũng biết thời gian bản thân ở cùng với người đàn ông khác nhiều hơn so với chính chồng mình hả?”
“Đó là công việc! Công việc!”
Thấy hai người chưa nói tới ba câu đã bắt đầu sấm sét vang dội, Phong Tiểu Tiểu rốt cuộc hiểu được vấn đề của đôi vợ chồng quá xứng đôi này... Mặc dù về lý mà nói, tính cách hai bên càng ít khác biệt thì càng dễ dàng có tiếng nói chung, nhưng nếu cả hai người đều thuộc loại nóng tính và còn có lòng tự trọng cực mạnh mà nói thì quả thật là quá khó sống chung với nhau.
Dương Nghiên hết chịu nổi mà cảm thán: “Khó trách tính cách vợ chồng mà bổ sung cho nhau thì sẽ bên lâu hơn một chút, loại cùng chung chí hướng lại không chịu thỏa hiệp thì vẫn nên làm bạn tốt thì hơn.”
Phong Tiểu Tiểu lặng lẽ giơ ngón cái.
***
Ăn xong thuận tiện ngủ lại, bình thường biệt thự của người phương Tây đều khá lớn, khu vực này thiết kế cũng không tệ, các biệt thự cách nhau bằng khoảng nhất định, xung quanh sân có trồng cây xanh làm rào chắn, cũng bảo đảm tính riêng tư của mỗi nhà.
Từ việc tín nhiệm hệ thống phòng ngự của an toàn, cộng thêm người tài cao thì gan cũng lớn, lại thêm Phong Tiểu Tiểu ăn no không muốn nhúc nhích... Tóm lại, sau khi xem xét mọi trường hợp, đoàn người cứ như vậy ở lại nhà Hansel.
Đương nhiên, biệt thự lớn hơn nữa cũng không thể mỗi người một phòng được, dù sao đây cũng là biệt thự, không phải tòa thành. Vì vậy, Dương Nghiên và Tiểu Khương dùng chung một phòng, Billie xuất phát từ nguyên nhân có chút cá nhân yêu cầu ngủ cùng phòng với Lina, một mình Phong Tiểu Tiểu một phòng, căn phòng còn lại chỉ có thể là của Hansel và Phục Hy...
Rạng sáng, gần ba giờ thì Phục Hy đột ngột mở mắt, nằm trên giường tĩnh lặng chờ đợi trong chốc lát, sau đó chưa đầy hai, ba phút sau, Hansel cũng đột ngột xoay người dậy từ bên giường còn lại, gỡ áo ngủ treo trên giá xuống mặc lên, rón ra rón rén xuống giường đi tới bên cửa sổ kéo ra một khe hở nhỏ liếc nhìn, sau đó lại lặng lẽ đi tới bên mép giường Phục Hy, đang chuẩn bị gọi người dậy, bất thình lình liền đối diện với một đôi mắt cực kỳ thanh tỉnh, lạnh lùng... lại còn là một đôi mắt màu vàng óng đó!
“!!!”
Nhanh chóng giơ tay che cái miệng suýt chút nữa đã thét ra âm thanh chói tai, trong nháy mắt toàn thân Hansel toát mồ hôi lạnh.
Phục Hy từ từ ngồi dậy, vén mái tóc dài có chút tán loạn ra sau tai, rũ mắt xuống lại ngước mắt lên, đôi đồng tử lúc này đã là đồng tử bình thường của con người. Anh liếc nhìn Hansel, bình tĩnh hỏi: “Bốn người?”
Hai mắt Hansel trừng lớn, hô hấp dồn dập mấy cái, sau đó dường như đã khống chế tốt tâm trạng, lúc này mới cẩn thận buông tay đang che miệng xuống, hạ giọng: “Làm sao anh biết?” Ngừng lại một chút, không đợi đối phương trả lời, không kiềm chế được lại hỏi: “Khi nãy mắt anh... là ma thuật sao? Tôi nghe nói phương Đông có thuật đổi mặt nạ rất thần kỳ, là Xuyên kịch(1) hả?”
(1) Xuyên kịch: kịch hát Tứ Xuyên, lưu hành ở tỉnh Tứ Xuyên và một số vùng ở Quý Châu, Vân Nam, Trung Quốc.
“...”
Phục Hy ngẩng đầu liếc nhìn Hansel, mặc dù biểu cảm nhìn có vẻ vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng Hansel thề bản thân có thể nhìn thấy được sự khinh bỉ trong mắt đối phương.
Bị cái nhìn này làm cho hoàn hồn, giống như nhớ tới còn có mấy người ở gian phòng khác có thể chưa tỉnh, Hansel vội nói: “Tôi đi đánh thức những người khác, anh chớ làm loạn, một lát nữa tôi sẽ bảo Lina dẫn bọn họ trốn xuống phòng bí mật dưới lòng đất!”
“Trốn?” Sắc mặt Phục Hy thay đổi, sau đó lạnh giọng cười giễu cợt một tiếng: “Vẫn chưa có ai có tư cách có thể bảo tôi trốn tránh!” Dứt lời, anh xoay người xuống giường, động tác không chỉ không nhẹ nhàng rón rén như Hansel, thậm chí trong lúc Hansel điên cuồng như muốn hét lên còn đi tới bên tường, quang minh chính đại “tách” một tiếng bật đèn lên.
Hansel sụp đổ quỳ xuống, như muốn khóc cho cái tên thần kinh này xem luôn - rốt cuộc trong đầu anh đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy! Ban đêm, có người tới tập kích, sao anh còn chủ động bật đèn sáng chỉ chỗ cho người ta vậy!
Bình luận facebook