• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (3 Viewers)

  • Chap-340

Chương 335: Lan hai bên bờ chiếu song y (2






Ngày mười sáu tháng tám là ngày đại hỉ của Trần Khác.

Đêm qua giữa muôn trùng hoa, tựa như ảo mộng đã qua. Hôm nay hắn chuẩn bị nghênh đón một khởi đầu mới.

Trời chưa sáng hẳn, hắn liền bị Đỗ Thanh Sương đánh thức dậy, các Uy nữ mặc cát phục mới tinh, bắt đầu rủa mặt chải đầu cho hắn.

Đợi cho đến khi mặc quần áo thì liền gặp vấn đề. Hóa ra, dựa theo hôn lễ, trước khi đón dâu ba ngày, nhà trai phải đưa cho nhà gái những vật phẩm hoa búi tóc, tiêu kim khăn voan, hoa quạt, phấn hoa bàn, bức tranh màu tuyến quả... Đây cũng không có vấn đề gì, cũng rât công bằng... Nhưng nhà gái cũng đồng dạng phải đưa la hoa, khăn vấn đầu, áo bào đỏ thẩm, giày hốt các loại... Cát phục khi tân lang đón tân nương.

Hơn nữa cũng không biết là cố ý hay là chưa thương lượng trước, hai nhà đưa cát phục, giày tới lại là hai loại khác nhau.

- Đại nhân, chúng ta nên mang cái nào?

A Nhu cầm một khăn vấn đầu la hoa, A Thái cầm một khăn vấn đầu kim tiêu, khó xử trước mặt hắn.

Đỗ Thanh Sương ở một bên che miệng cười trộm, thật ra phiền phúc như vậy lúc trước cũng đã gặp rồi. Bởi vì lúc trước mang giường chiếu bàn do nhà trai chuẩn bị “Rải phòng”, còn nhà gái thì chuẩn bị chăn đệm, trướng màn. Gia đình nhà gái còn muốn cho người đến nhà trai đặt dụng cụ trong phòng, bày trang sức châu báu, cũng xuất phát từ gia đình nhà gái vui mừng dán đầy cửa sổ.

Liễu gia đến rải phòng là Liễu Nguyệt Nga và vài người chị dâu. Các nàng phẫn nộ vì mình đến sau... Mặc dù nói là Nga Hoàng Nữ Anh, nhưng Trần Khác phong chính là mặt trời huyện khai quốc nam, Tô Tiểu Muội thì xưng là mặt trời huyện quân, Liễu Nguyệt Nga là vũ mặt trời huyện quân, ai trước ai sau vừa xem là hiểu ngay.

Liễu thị phu nhân Hà Đông muốn đèn ép Tô Gia một chút, tìm cái này về. Các nàng bình luận dụng cụ phòng, châu báu trang sức của mình khen thành bảo bối. Còn của đối phương thì chế bai đủ điều. Nhưng Tô Gia cũng không phải là đèn cạn dầu? Sử thị mạnh mẽ dám nói, Vương Không thông minh hiểu việc, hai chị em dâu phối hợp nhu thiên y vô phùng. Thanh âm không nhanh không chậm, bác bỏ những lời của người Liễu gia, làm cho bọn họ á khẩu không trả lời được, trong lòng đầy tức giận.

Nhưng làm cho Tào thị sợ hãi, chính là mọi người Liễu gia rất giỏi võ a! Nếu những người này kiềm chế được, làm bị thương nương tử Tô gia, hôn lễ này còn làm sao mà diễn ra? Nàng vội vàng tách người hai bên ra, quyết định mỗi thứ đều bày một đôi. Còn cam đoan với Liễu gia và Tô gia nhất định sẽ công bằng, lúc này mới êm xuôi.

Nhưng dụng cụ thì có thể bày thành đôi, nhưng mà mũ cũng không thể nào mang một đôi a?

- Cái nào là của Tô gia đưa tới?

Trần Khác không khỏi thầm than một tiếng, nghe nói hôn nhân là nấm mộ của cuộc đời, mình phải chết hai lần a!

- Cái này.

A Nhu nói.

- Vậy mang cái này trước.

- Vậy còn cái kia?

A Thái nói.


http://truyenc
uatui.net/ - Các ngươi mang theo cho ta.

Trần Khác nói:

- Đợi ta đi ra khỏi Tô gia thì sẽ lại thay.

- Đại nhân đúng thật là gian giảo.

Hai Uy nữ cười khanh khách, chợt nghĩ tới một vấn đề khó khăn nói:

- Nhưng lúc trở về thì phải làm sao bây giờ.

- Ngốc quá.

Trần Khác thản nhiên nói:

- Người trong tay ai, thì người đó là lớn...

Nhóm Uy nữ nhất thời không nói gì, ngoan ngoãn thay cát phục Tô gia đưa tới cho đại nhân... Thay xong cát phục, trời đã tờ mờ sáng rồi. Trần Khác rời khỏi viện của mình, đi vào trong từ đường ở chính viện.

Trong từ đường, Trần Hi Lượng mặc đồ chỉnh tề, đứng trang nghiệm trước bài vị tổ tiên. Trần Du, Trần Thầm, Trần Trung, Trần Tuân, Trần Tháo, năm huynh đệ đứng hầu hai bên... Đại Tống triều quả thật rất thông tình đạt lý đấy, các huynh đệ không có việc cần phải giải quyết. Đều báo cáo rồi quay về tham gia hôn lễ của hắn.

Trần Khác đứng lại ở dưới nhà, thi lễ với phụ thân.

Trần Hi Lượng gật gật đầu, liền dẫn hắn cùng đám con cháu đi tới trước linh cữu hành lễ. Trần Khác nhận một chén rượu hiến tế từ trong tay phụ thân, quỳ bái bài vị tổ tiền rồi mới đứng lên.

Trần Hi Lượng liền trầm giọng giáo huấn nói:

- Vãng nghênh nhĩ tương. Thừa ngã tông sự. Miễn suất dĩ kính, nhược tắc hữu thường! (Đi đón tân nương, kế tục chuyện tông miếu. Cố gắng dẫn dắt tân nương, để nó kính thận phụ đạo. Con phải trước sau như một, không được buông thả.)

Trần Khác vội vàng khom người trả lời:
- Dạ, chỉ e không gánh vác nổi, chứ không dám quên trách nhiệm.

Trần Hi Lượng lại dặn các con cháu nói:

- Chú ý một chút, đừng làm thất lễ. Đi sớm về sớm, làm cho gia đình chúng ta tăng thêm.

- Vâng.

Đại Lang mang theo bốn đệ đệ thi lễ, sau đó vây quanh Trần Khác ra khỏi từ đường.

Trong viện ngoài từ đường, dụng cụ đón dâu và gia đinh đã dớm chuẩn bị đầy đủ. Trần Gia tuy chỉ ở kinh thành vài năm, nhưng thân bằng hảo hữ cũng không ít. Ba huynh đệ Triệu Tông Tích, một nhà Tào Bình, huynh đệ Âu Dương Phát, Địch Vịnh, một nhà Dương Hoài Ngọc, một nhà Lý Giản, một nhà Thái Truyền Phú, một nhà Đồ Dương, một nhà Lý Toàn, còn có Bạch Nhã Minh mang theo một nhóm người Nhất Tứ Nhạc nghiệp... Đầy cả một sân.

Chỉnh lại đồ tân lang, mọi người đồng loạt ôm quyền cười nói:

- Chúc mừng chúc mừng.

Trần Khác cười nói, hướng mọi người chắp tay đáp lễ nói:

- Làm phiền các vị rồi.

Triệu Tông Tích trước ngực y phủ thêm một tú cầu đỏ thẫm. Tào Bình cả người trăng hư tuyết, khoác một tấm lụa hồng một tay cầm “Ngọc sư tử” rũ xuống, cười nói:

- Tân lang lên ngựa đi, đừng để Tân nương chờ sốt ruột nữa.

- Lên ngựa!

Trần Khác gật gật đầu, nhân dây cương ngựa, nhanh nhẹn leo lên.

- Tấu nhạc!

Âu Dương Phát đảm nhiệm tán quan cao giọng nói. Về phần tấu nhạc hay không cũng từng xảy ra tranh chấp không nhỏ, bởi vì Nho gia cho rằng âm nhạc là thuần dương đó, đối với tân nương thuần âm thì không thích hợp. Nhưng mà dân gian từ thời Ngũ Đại bắt đầu thích hôn lễ có tấu nhạc. Đám sĩ phu phát hiện, so với việc lặng lẽ vào thành thì biểu diễn tấu sáo và trống thì càng thêm phù hợp với không khí vui mừng. Vì thế tại nơi này, là thời đại “Lễ băng nhạc phôi”, các sĩ phu cũng không có tuân thủ theo lễ xưa nữa rồi.

Nhưng mà Âu Dương Tu cho rằng, đệ tử của mình chính là đại nho. Sau này là người chèo trống thiên hạ, phải đi đầu làm gương khôi phục nghi lễ, Tô Tuân cũng rất đồng ý. Nhưng Liễu lão gia tử kiên quyết phản đối, ông cho rằng không thổi không đánh thì không náo nhiệt, kết hôn còn có cái gì mà vui mừng?

Cuối cùng không ngờ lại kinh động đến Hoàng thượng, ông đánh nhịp nói:

- Kết hôn là một việc vui mừng, làm sao mà không tấu nhạc sao được?

Vì thế trong tiếng tấu sáo và trống, một đám thân bằng đón dâu, liền cầm lấy các bình hoa, đèn nến, quả cầu thơm, hộp trang điểm, gương, rương váy và áo, dù xanh, ghế gập các vật đi theo đón kiệu tân nương, trùng trùng điệp điệp xuất phát đi theo dàn nhạc.

Đương nhiên, kiệu hoa Trần gia chuẩn bị hai cái.

Khoảng cách Tô gia và Liễu gia cũng không tính là xa, đội ngũ đón dâu liền đi theo hoan môn vừa tấu sáo và trống tới cửa Tô gia.

Người của nhà mẹ đẻ Tô gia đã sớm chờ ở đó. Trong đó ngoài trừ anh em Tô Thức họ ngoại, phần lớn là gia hữu học xã cùng năm... Bọn họ phần lớn là tiến sĩ khoa trước hoặc là khoa mới, hoặc là vẫn còn đang nghỉ ngơi, hoặc là đang trong thời gian tập sự nên xin phép rất dễ dàng. Vì thế liền xin nghỉ tập thể, đến kinh thành tham gia hôn lễ Trần Khác và muội tử Tô gia.

Cả nhà Tăng Củng, Tăng Bố, một nhà Lã Huệ Khanh, Vương Thiều, Chương Đôn, Đặng Oản, Giáp Đản, Lâm Chi Kỳ, thậm chí là thúc cháu Trương Thái Trình cũng đều đến... Bọn họ làm quan địa phương, cách Biện Kinh không xa, không đến thì quá khó coi. Bởi vì lo lắng người Tô gia ít, bị người Liễu gia chèn ép, nên mấy chục tiến sĩ này đều chạy đến Tô gia, tuyệt đối rất có thể diện.

Giờ phút này nhìn thấy chú rể, mọi người cười hi hi ha ha thi lễ, rồi nghênh đón đội ngũ vào tòa nhà Tô gia. Trên cửa nhà Tô gia có treo một dải lụa, đã bị người xé xuống. Đợi sau khi Trần Khác vào cửa, mọi người liền tranh nhau xé nát thành vụn nhỏ, cái này gọi là “May mắn tới trước hồng môn”. Ngay cả huynh đệ Triệu Tông Tích cũng lên một lượt ra tay tranh giành.

Trong phủ Tô gia sớm đã chuẩn bị yến tiệc để khoản đãi đội ngũ đón dâu, cũng phân phát tiền lì xì cho mọi người.

Trần Khác thì được mời vào chính đường, đến trước và an vị trên một chiếc ghế để trên giường, uống ba chén rượu. Gia đình nhà gái lại cho người mời hắn xuống dưới, mời ba lượt mới có thể mời hắn xuống, cái này gọi là “Thượng cao tọa”.

Trần Khác sau khi xuống, vội vàng hướng Tô Tuân và ca ca của hắn là Tô Hoán thi lễ. Tô Hoán vân vê chòm râu gật đầu cười nói:

- Đúng là được một người con rể tốt!

- Không ra gì cả.

Tô Tuân sa sầm mặt lại nói.

Trần Khác chỉ có vâng dạ đáp lời.

Đợi Trần Khác đi ra, dàn nhạc đón dâu liền vội vàng thúc giục trang điểm.

Nếu thật sự là lúc này mới trang điểm, thì mọi việc đều đã trễ nãi. Trên thực tế, Tiểu Muội cũng đã rời giường từ lúc trời chưa sáng. Cũng giống như Trần Khác, nàng đã lạy từ đường tổ tông, nghe Tô Tuân giáo huấn xong. Liền trở về phòng, khéo léo trang điểm, chỉnh lại tóc mai, điều chỉnh lại son phấn trên mặt. Điểm chút môi son, vẽ lại lông mày, một đôi hoa tai rủ xuông. Vàng bạc châu báu cắm đầy đầu, bảo thạch thì treo bên người.

Lúc này, nàng mặc một chiếc váy đỏ mới tinh có thêu chim hoa tôm cá tinh tế, bên ngoài váy hoa lệ còn có một kiện sa chế bối tử che phủ, bên hông kẹp một tấm cái dải đeo bằng gấm Tứ Xuyên. Mặt trên còn rủ xuống một dải lụa dài, dải lụa cột hai ngọc bội Ngọc Hoàn. Một ngọc bội dán tại vị trí đầu gói, một cái ở bên chân... Dưới chân có một đôi giày thêu màu đỏ mũi nhọn rất xinh đẹp.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom