• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (7 Viewers)

  • Chap-343

Chương 335: Hoa thơm đêm rằm (5






Thấy liệt mã không dám giương oai lần nữa, Trần Khác mới buông lưỡi nó ra, xoay người nhảy xuống, đi đến phía trước đầu ngựa, lại tiếp tục dương tay hung hăng đánh hai cái nữa lên mặt ngựa, Liệt mã vốn dĩ hung ác, bướng bỉnh, lúc này ngoan ngoãn đứng thẳng lên một chỗ, không dám cử động. Trần Khác lại tung người ngồi lên lựng ngựa, rung rung dây cương, con ngựa kia ngoan ngoãn rảo bước, đi từng vòng xung quanh diễn võ trường. Tất cả nhóm người đứng xem xung quanh đều nhìn đến ngây ngốc, trong lòng tự nhủ ngoại trừ sinh con thì người này còn chuyện gì làm không tốt nữa?

Trần Khác cưỡi ngựa trở lại bên cạnh Thẩm tử Liễu gia, cười nói:

- Đạ tạ...

Người Liễu gia bị Trần Khác trấn trụ, ngơ ngác nửa ngày sau mới nhớ ra còn có một vấn đề khó khăn nữa.

Thái độ của Thẩm tử Liễu gia đối với Trần Khác cũng trở nên vô cùng cung kính:

- Tân lang quan quả nhiên thuật cung mã rất giỏi, nhưng cô gia là quan văn, tương lai làm việc tại Tham Tán Mưu Hoa giúp cho triều đình. Cho nên đề mục thứ ba là thử sức mưu lược của cô gia một chút:

Nói xong nhìn về hướng đại bá ca làm tướng Tây Bắc Phu Diên Lộ binh mã Kiềm hạt Liễu Thước.

Liễu Thước vào kinh để báo cáo công tác, vừa đúng lúc tham gia hôn lễ của chất nữ, nghe vậy nghiêm mặt nói:

- Nghe nói cô gia quản lý võ học viện, dạy bảo quan quân tương lai của Đại Tống, chỉ có điều không biết cô gia đối với việc chống đỡ Tây Hạ quấy nhiễu, cảm thấy thế nào?

Vấn đề này khá hòa hoãn, Trần Khác chỉ cần trả lời như trong sách thì cũng không tính là sai, nhưng lấy thân phận của hắn thì vẫn phải muốn trả lời tốt hơn. Hắn nghiêm mặt nói:

- Để chống đỡ Tây Hạ quấy nhiễu, ngoại trừ tự thân luyện võ chuẩn bị, tuyển tướng soái, binh lính tinh nhuệ, tập chiến pháp, cần phải chiêu an vùng phía nam đang bị Tây Hạ vây, các chư bộ Thổ Phiên vùng Hà Hoàng, từ đó đạt được mục đích làm cho Tây Hạ bị lâm vào trạng thái lo lắng hai mặt thụ địch.

- Hạ Thổ Phiên trước?

Mọi người không khỏi ồ lên, Thổ Phiên hiện nay vẫn đang cống nạp cho Đại Tống, từ trước đến nay không phản bội, không tranh giành, ngươi lại bày ra kế không đánh kẻ thù mà lại xuống tay với bằng hữu trước, khiến cho chúng bạn xa lánh thì lấy chỗ tốt ở đâu ra?

Tuy nhiên hôm nay là ngày đại hỉ, cũng không thể nói lời quá khó nghe, Liễu Thước nói:

- Cốc Tư La một đời anh hùng, dẫn đại quân Thổ Phiên hai lần đánh bại Tây Hạ, cô gia có thể đảm bảo rằng chúng ta sẽ thắng?

Còn có một tầng ý hắn chưa nói, nhưng ai cũng có thể nghĩ ra được... Nếu chẳng may đánh không thắng hoặc bị đánh thành bột nhão, kế hoạch Tống triều liên hợp với Thổ Phiên chống lại Tây Hạ, sẽ biến thành bị Tây Hạ và Thổ Phiên cùng đánh.

- Thổ Phiên Hà Hoàng đã cực thịnh mà suy rồi. Sau khi đánh bại Tây Hạ, lại kết minh cùng với Liêu Quốc, nguy hiểm bên ngoài vừa hết thì mâu thuẫn nội bộ liền xuất hiện. Cốc Tư La đã già, sau khi cưới rất ưu ái vương hậu, “yêu ai yêu cả đường đi”, lại đi lập Tiểu nhi tử Đổng Chiên lên làm người thừa kế, khiến đứa con cả và con thứ lập được công lớn, nắm giữ thực lực rất lớn, giận giữ suất binh bỏ trốn.

Trần Khác thản nhiên nói:

- Hiện giờ, nhìn tình cảnh của Cốc Tư La, ba huynh đệ còn có thể bình an vô sự, nhưng Cốc Tư La còn có thể sống được mấy năm? Một khi qua đời thì tất nhiên Thổ Phiên sẽ bị phân liệt là chuyện không thể nghi ngờ.

Tình hình quân sự gần nhất này tất nhiên Liễu Thước vô cùng rõ ràng, nhưng người luyện võ Tống triều đều là đầu to, không có thói quen cong cong lách lách, giờ phút này mới ý thức được việc Thổ Phiên một khi phân liệt, Tây Hạ nhất định sẽ xuống tay trước, nếu bị bọn họ giành trước được Hà Hoàng, Tống triều sẽ lâm vào cảnh hai mặt thụ địch.

- Cho nên vận mệnh quốc gia Đại Tống và Tây Hạ ngày sau phụ thuộc vào chỗ ai cướp được Hà Hoàng trước.

Việc ủ men một quốc sách, cần thời gian thực hiên rất lâu. Trần Khác cố ý nói cho sĩ phu Đại Tống nghe, để cho bọn họ chuẩn bị trước tâm lý:

- Nếu để cho Tây Hạ chiếm được Hà Hoàng, hậu quả thực sự không thể tưởng tượng nổi. Trước đây không cần sợ hãi Lý Nguyên Hạo đánh xuyên qua Thiểm Tây, vì họ chỉ có một con đường có thể đi, vẫn phải tiếp tục tiến binh thẳng đến giữa lòng Đại Tống. Nhìn vấn đề dễ dàng như vậy, nhưng trừ phi y có thể một trận chiếm được Trung Nguyên, nếu không tuyệt đối không dám mạo hiểm tiến đến.

- Chỉ khi nào người Tây Hạ chiếm được Hà Hoàng, bọn họ ở ngoài Thiểm Tây, bất cứ lúc nào cũng có thể xâm nhập theo dòng sông từ hai địa phương, khắp nơi đều nằm trong sự uy hiếp. Xin hỏi, Đại Tống... Còn có năng lực tái thiết khu phòng thủ hay không?

Trần Khác trầm giọng hỏi.

Đáp án ai cũng biết, hiện giờ ngân khố quốc gia thu vào không đủ cho chi tiêu, muốn tu sửa sông Hoàng Hà còn phải giải trừ quân bị trước, làm gì có năng lực mở ra chiến khu thứ ba?

Vừa nghĩ tới việc Đại Tống sắp bị nước Tây Hạ nho nhỏ cạo chết, mọi người quả thật muốn lấy khối đậu phụ mà đâm đầu tự tử. Cho nên cách nhìn của mọi người đều thần kỳ nhất trí với nhau – Không thể để cho Tây Hạ chiếm được Hà Hoàng. Đương nhiên, mình chiếm được thì rất tốt, nếu có được thực lực kia như lời nói... Vừa nghĩ đến chiến tranh, người Tống triều đã cảm thấy không tự tin rồi.

Tuy nhiên, cũng có người hắng giọng nói:
- Cho dù chúng ta chiếm được Hà Hoàng, lúc đó chẳng phải sẽ mở ra chiến trường mới? Triều đình làm cách nào chịu đựng nổi?

- Dùng đạo lý ngu xuẩn nhất mà suy nghĩ một chút, Hà Hoàng là nơi có thể giúp cho Cốc Tư La đối kháng Tây Hạ, bất kể thế nào đi chăng nữa thì nơi đó sản vật cũng phì nhiêu, không cần triều đình phải vận lương.

Trần Khác cười nói:

- Cho nên Hà Hoàng về tay ai, ai sẽ nắm quyền chủ động, cái này chính là sự khác biệt lớn nhất.

Trần Khác mặc dù không có đề xuất khái niệm Logic, nhưng hắn nói chuyện rất mang tính chất logic, làm cho người nghe không thể không phục, khiến cho các văn võ quan tâm đến vấn đề biên ải, vẫn muốn hỏi han. Tẩu tử Liễu gia ở bên cạnh đã không thể nhịn được nữa rồi, ngắt lời nói:

- Nói chuyện gì thì ngày sau hãy nói, giờ lành đã đến, tân lang quan mau đưa tân nương về nhà thôi!

Trần Khác thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, trời ạ, rốt cục cũng xong rồi sao...

Lúc này đội ngũ đi đón dâu lúc đầu đã về trước đón ở cửa nhà trai, cùng nhau lớn tiếng ngâm tụng:

- Lan môn lễ vật đa vi quý, khởi bỉ tầm thường thị đạo giao. Thập vạn triền yêu ứng mãn túc, tam thiên ngũ tác mạc khinh phao.

Dịch: Lễ vật nhận vào cửa, càng nhiều càng tốt. Cái này không thể so sánh với việc buôn asb ở chợ. Mười vạn, buộc lại với nhau, mới đủ. Không ai phản đối nhận được ba ngàn năm trăm.

Đây là hướng tới tân lang quan lấy tiền mừng, huynh đệ Trần gia lại cùng nhau ngâm “thơ đáp đón cửa” :

- Tòng lai quân tử bất hoài kim, Thử ý truy tầm ý chuyển thâm. Dục vọng chư thân liêu khoát lược, Vô phiền giới thiệu cửu lao tâm.

Dịch: Từ xưa đến nay, thân sĩ không mang theo tiền. Nơi đây hàm ý thâm sâu, nếu hi vọng sui gia phát cho, khẳng khái, thì đừng dùng chuyện này làm phiền ta.

Đương nhiên tiền mừng vẫn không thể phát ra ít được.

Sau khi người ở cửa tiếp đón tránh ra thành một con đường, Lan Bội bưng một chén cơm đi ra, tới trước đầu kiệu, Bát nương cuốn màn kiệu lên giúp Chi bà, cười nói:

- Tiểu nương tử, mở miệng nhận cơm.

Tô Tiểu Muội vén khăn voan lên, nhìn gia tỷ kiêm chị em dâu đang có vẻ mặt quái dị, sau đó chưa biết gì đã bị Chi bà bón cơm cho ăn... Một miếng cơm này biểu hiện sự bắt đầu của một người mới vào nhà, ăn cơm nhà chồng, trở thành người nhà chồng.

Lan Bội cũng không đổi bát, lại đi đến đầu kiệu bên cạnh, Bát nương cuốn màn kiệu lên nói:

- Tiểu nương tử, mở miệng ăn cơm.

Liễu Nguyệt Nga vén khăn voan lên, hướng tới Lan Bội mà nhăn mặt giả quỷ, cũng ăn một miếng cơm.

Lúc này trên mặt đất đã trải sẵn thảm đỏ, bốn người tiểu Uy nữ thanh lệ tiến lên, chia ra đỡ hai vị phu nhân xuống kiệu, càng thêm mấy tiểu Uy nữ bưng mâm ngũ cốc, hạt đậu, hoa quả, hướng về phía cửa bắt đầu tung vãi ra đất. Bọn nhỏ tranh nhau đi tìm kiếm.

Đây là cách để xua đuổi Thanh Dương, Ô Kê, Thanh Ngưu trong “tam sát”. Tập tục cho rằng, tam sát ở cửa, người mới không thể vào nhà ở, nếu vào nhà ở thì sẽ bị tổn hại, không thể có con. Tung vãi ngũ cốc, hạt đậu ra sẽ làm cho tam sát phải trốn tránh, người mới có thể vào cửa.

Hai vị tân nương được thị nữ đỡ xuống kiệu hoa, chân đạp trên thảm đi vào, trước tiên phải bước chân qua yên ngựa trên mặt đất, gọi là “Bình An”.

Lúc này Trần Khác đứng chờ ở chỗ yên ngựa, toàn thân mặc phục trang tiên diễm, cầm trong tay ống đồng được làm từ cây hòe, nắm lấy đồng tâm kết (*), mặt nhìn về phía hai vị nương tử. Đồng tâm kết này là được kết thành từ ba dải lụa mà ba nhà đưa ra, hai đầu dài hơn so với những hôn lễ bình thường hay dùng.

(*): Hình ảnh của đồng tâm kết

Thị nữ đưa hai đầu đồng tâm kết vào tay hai vị tân nương tử, sau đó lặng lẽ lùi sang một bên. Trần Khác nắm đồng tâm kết dẫn các nàng vào cửa sân, hướng thẳng vào trong chính đường.

Tiến vào trong chính đường, Vương thị cầm trong tay chiếc Kim Xứng, giúp hai vị chị dâu đẩy khăn voan ra, tân nương lúc này mới để lộ ra gương mặt như hoa. Chỉ thấy một dáng điệu uyển chuyển, trắng ngần, một cao gầy, thướt tha, phong tư ẻo lả, một búi tóc mai đen huyền, ánh sáng mới có thể chứng giám, một răng trắng môi đỏ như ngày tháng ba ấm áp, mắt sáng mi cong. Quả nhiên là xuân lan thu cúc, tất cả các phương diện đều vượt trội hẳn lên, đều là các đại mỹ nhân đứng đầu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom