• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Nhất phẩm giang sơn (1 Viewer)

  • Chap-424

Chương 358: Nhật thực (1)






- Không thể bỏ qua cho tên Tư Mã Quang đó!

Hàn Kỳ lấy lại bình tĩnh rồi mới hỏi:

- Ngươi có chủ ý gì?

- Thuộc hạ có biện pháp này, coi như là một hòn đá ném hai con chim, ngăn cản cơn sóng dữ.

Ngô Khuê cũng không phải tay vừa, làm tới Tham tri Chính sự rồi, vậy mà ở trước mặt Hàn tướng công cũng phải cung kính.

- Đừng thừa nước đục thả câu

Hàn Kỳ nói thẳng:

- Có chuyện nói mau...

May mà câu cuối không nói ra. Ngô Khuê âm thầm kêu may, nếu không mình cũng khó xuống đài.

Ngôi Khuê nói cho Hàn Kỳ biết, Khâm Thiên Giám báo lại rằng mùng một tháng sáu sắp xuất hiện nhật thực nửa phần sáu, tức là nhật thiên thực.

- Hả?

Sự chú ý của Hàn tướng công lập tức dời khỏi con kỳ lân. Phải biết rằng từ xưa đến nay nhật thực được coi là điềm xấu, hơn nữa còn có liên quan trực tiếp đến người thống trị cao nhất. Trong “Tả Truyện” có ghi “Nhật hữu thực chi, thiên tử bất cử” (ngày có nhật thực, thiên tử bất lực). Ầy, cũng không phải bất lực về sinh lý mà ý là chỉ quân chủ thất đức.

Vừa tuyên bố đưa kỳ lân trở về đã phát sinh nhật thực, điều này nghĩa là như thế nào? Đến cả đứa nhỏ ba tuổi cũng có thể tưởng tượng được.

Đây quả là cơ hội trời ban để xoay chuyển thế cục, đồng thời tiêu diệt tiểu tử Tư Mã, chỉ tiếc tên tiểu tử Trần Khác không ở trong kinh thành nên không thể tiêu diệt hắn cùng lúc.

Tin tức này tốt đến nỗi khiến Hàn Kỳ không thể tin, chẳng lẽ Triệu Tông Thực chính là kẻ đứng đầu thiên mệnh, được thiên thần bảo hộ sao?

- Khâm Thiên Giám báo lúc nào?

Hàn Kỳ không tin có sự trùng hợp như vậy.

- À...

Ngô Khuê đổ mồ hôi. Thật ra gã kiềm chế không báo vì muốn sau khi chuyện thành công sẽ nói với Triệu Tông Thực để tranh công. Giờ phút này tình thế bức bách, nếu không nói sẽ mất giá trị nên mới không thể không nói thật:

- Đã vài ngày.

- Sao không báo sớm?


[ truyen❤cua tui . net ]

Hàn Kỳ mặt không đổi sắc hỏi.

- Sợ làm hỏng việc lớn của tướng công.

Cũng may Ngô Khuê biết khó mà gạt được vị cấp trên thông minh và quả quyết này nên đã sớm nghĩ cớ:

- Vốn đợi đại cục định xong thì cho dù có nhật thực cũng không quan trọng, nếu sớm tiết lộ ra ngược lại sẽ bị người khác lợi dụng làm điểm yếu.

- Ha hả, Trường Văn tính toán rất chu toàn.

Hàn Kỳ như cười như không khiến Ngô Khuê sởn tóc gáy.

Chỉ có điều việc có nặng nhẹ, trước tiên đành phải gác lại việc truy cứu gã giấu diếm không báo đã. Hàn Kỳ chậm rãi nói:

- Để Khâm Thiên Giám thông báo nhật thực xuất hiện.

- Trước tiên không đề cập tới nửa phần sáu?

- Ừ.

Hàn Kỳ gật đầu:

- Đợi quan gia hồi tâm chuyển ý thì nói sau.

- Nếu quan gia nhất quyết không đổi ý thì sao?

Ngô Khuê lo sợ hỏi.

- Thì đó là vì lịch quan xem thuật số kém cỏi nên trục xuất ra khỏi Khâm Thiên Giám về làm quan địa phương.

Hàn Kỳ thản nhiên nói.

Ngô Khuê nghe xong khâm phục không thôi. Loại tiếng oan này mỗi người trong Khâm Thiên Giám đều cầu còn không được.

- Phải giữ bí mật.

Hàn Kỳ thở dài:

- Không thể lại bị người khác làm hỏng việc nữa!

- Vâng.

Ngô Khuê sợ hãi nhận lệnh. Chỉ cách một ngày sau đó, Khâm Thiên Giám liền dâng tấu báo vài ngày nữa sẽ có nhật thực.

Tin tức vừa ra khiến vua và dân chấn động. Bách quan bàn luận không ngớt, không ai không cho rằng đây là trời phạt do việc coi thường kỳ lân! Ngay cả quan gia cũng sợ hãi, hạ chiếu chỉ cho các quan lại góp ý kiến bổ cứu.

Ngoại trừ nghi thức cứu nhật (ngày nhật thực người ta đốt pháo, khua chiêng, giương cung bắn trăng để cứu mặt trời) như cũ ra thì các đại thần còn mạnh mẽ yêu cầu dùng lễ tiết cao nhất để đón kỳ lân vào kinh thành. Quan gia phải ra khỏi thành mười dặm để đón!

Việc này khiến Tư Mã Quang choáng váng. “Khổng Tử không nói quái, lực, loạn, thần”, y không tin cái gì gọi là điềm lành thiên tượng, nhưng sự việc trùng hợp như vậy khiến y không thể cãi lại.

Vương Bàng cũng không có cách nào. Ở thời đại này hiện tượng thiên văn biến dị là một việc lớn, có thể làm hoàng đế phạm tội, làm tể tướng mất chức. Việc đã đến nước này trừ khi ngươi có thể đẩy lui nhật thực, nếu không không ai dám cản trở các quan dùng biện pháp bổ cứu.

Ngay lúc hai người hết đường xoay sở thì Tư Mã Khang tiến vào khẽ bẩm:

- Cha, Trần gia ca ca đến.

- Trần học sĩ về kinh rồi ư?

Tư Mã Quang kích động kêu lên.

Vương Bàng cũng nhẹ nhàng thở ra, trong lòng không khỏi thầm than: Dù sao người ta mới là nhân vật chính...

- Không phải.

Tư Mã Khang lắc đầu nói:

- Là Trần Tứ ca.

- Ồ.

Tư Mã Quang hơi thất vọng nói:
- Mời đến thư phòng gặp ta.

- Thúc phụ, ta tránh đi một lát.

Vương Bàng biết Tư Mã Quang muốn gì nên biết điều tránh vào phòng trong.

Chốc lát sau, Tư Mã Khang dẫn Trần Thung mặc thường phục tiến vào. Trần Tứ Lang lấy lễ thầy trò bái kiến Tư Mã Quang, bởi Tư mã Quang là vị quan Tường Định của Chế Khoa Ngự Thí, đã giúp gã rất nhiều để thi đỗ.

Thật ra tài học của Trần Thung kém hơn mấy người Chương Đôn, Vương Thiều đôi chút, nhưng vòng Sơ thí có Vương An Thạch, Các thí có Trần Khác, Ngự thí có Tư Mã Quang, nhờ tất cả cùng giúp đỡ, hơn nữa thực lực cũng không có vấn đề nên không thể không có chuyện không đậu được. Thế giới này hiện thực như vậy đấy, đương nhiên nếu có tài hoa như Tô Thức thì cũng chẳng khác gì.

Tư Mã Quang mời gã ngồi, ôn tồn nói:

- Trọng Bình tới tìm ta có việc gì?

- Vì việc của nhật thực mà tới.

Trần Thung không nói nhiều, đi thẳng vào việc chính:

- Lão sư cũng biết Tam ca của ta nuôi một đám khách Đại Thực, lúc huynh ấy rời kinh thì những người này giao cho ta quản lý.

- Ừ.

Tư Mã Quang gật đầu. Trần Khác tiêu một món tiền lớn nuôi một đám người tây không biết nói đã trở thành trò cười lớn nhất Biện Kinh. Ngay cả y cũng không hiểu vì sao, chỉ cho rằng Trần Khác ngại tiền nhiều nên đốt bớt.

- Những người này thật ra là những học giả đứng đầu Đại Thực, thuật thiên văn bọn họ nắm giữ tiên tiến hơn nhiều so với Đại Tống ta.

Trần Thung trầm giọng nói:

- Bọn họ nói cho ta biết mùng một tháng sáu đúng là có nhật thực, nhưng không phải nhật thực toàn phần mà chỉ là nhật thực nửa phần sáu mà thôi.

- Hả?

Tư Mã Quang nghe vậy vẻ mặt giãn ra, xong chợt nhíu mày:

- Chính xác không?

- Hẳn là chính xác...

Trần Thung cười khổ nói:

- Bằng không huynh trưởng của ta mỗi năm tốn hơn trăm ngàn lượng bạc nuôi bọn họ làm chi?

- A...

Tuy Tư Mã Quang rất tin chủ nghĩa gốc Hán, nhưng y cực kì tin tưởng Trần Khác. Chẳng lẽ Khâm Thiên Giám sai thật sao?

Nhà y hai đời làm quan, gia đình có tiếng học giỏi, không phải thứ quan trường ngây ngô như Trần Thung có thể so sánh được. Đương nhiên y biết Khâm Thiên Giám đoán nhật thực trước nay chưa sai bao giờ, sao lần này lại cố tình báo sai?

Nghĩ lại, y lập tức hiểu ra. Theo hiểu biết nhiều năm nay về nhật thực, một khi mức độ nhật thực nhỏ hơn mức độ lúc dự báo thì... Nói cách khác ban đầu báo là nhật thực toàn phần, sau lại chỉ xuất hiện nửa phần sáu, như vậy chứng tỏ quân thần bổ cứu đúng lúc và thành công, trăm quan sáng suốt.

Hiển nhiên đối phương có ý định nói dối nhật thực toàn phần để Triệu Trinh đưa kỳ lân trở về, sau đó chờ lúc nhật thực đến thì liền nói quan gia bổ cứu đúng lúc, được ông trời tha thứ.

Trải qua nhiều lần như vậy, đến lúc đó trước mặt thánh thú kỳ lân uy tín của Triệu Trinh sẽ không còn sót lại chút gì, dù trong lòng có thế nào chăng nữa cũng chỉ có thể dựa theo ý của quần thần lập Thái tử.

- Quả là kế hay!

Tư Mã Quang cảm thán. Đối thủ thật sự quá mạnh, bản thân cũng không biết mình còn có thể chống đỡ được mấy lần đây.

Bước thong thả trong thư phòng, y chợt dừng bước thở dài nói:

- Biết thì có ích gì?

Cho dù y nói ra chuyện này thì chỉ đơn giản là vài tên quan xui xẻo của Khâm Thiên Giám bị xử lý, còn nhật thiên thực cũng vẫn là nhật thực, Quan gia vẫn phải bổ cứu.

- Đám học giả này còn nói rằng...

Trần Thung trầm ngâm một lát nói:

- Trước và sau mùng một tháng sáu thì vùng kinh kỳ sẽ có mưa dầm.

- Có việc này ư?

Tư Mã Quang cực kì kích động. Theo lẽ thường, trời mưa che khuất bầu trời sẽ không nhìn được mặt trời, không coi là nhật thực!

- Chính xác hoàn toàn không!?

- Điều này rất khó nói..

Trần Thung cười khổ:

- Họ nói mưa gió thất thường, ai cũng không dám chắc hoàn toàn, nhưng khả năng trời mưa rất lớn.

- A..

Tư Mã Quang cũng biết khí trời không phải thiên văn, không thể chính xác hết được. Lỡ đến lúc đó trời không có mắt, để lộ ra cái lỗ thì chẳng phải hỏng sao?

Cho dù y bất chấp tất cả nói rằng tiên tri dự báo được thời tiết, nhưng vấn đề là: Ai tin?

Thấy Tư Mã Quang vẻ mặt thâm trầm, Trần Thung lại nói:

- Có một người có thể giúp lão sư.

- Ai...

Tư Mã Quang không nhịn nổi liếc mắt nhìn gã, ngươi không nói hết được một lúc à?

- Thiệu Ung Thiệu đại sư.

Trần Thung hạ giọng nói:

- Những lời từ miệng ngài ấy đương nhiên không ai không tin.

- Cũng đúng.

Tư Mã Quang không khỏi gật đầu. Là một chuyên gia, Thiệu Ung nổi tiếng với tài tiên tri, có ảnh hưởng cực lớn ở trong và ngoài nước, nếu để ngài dự báo thì đương nhiên sẽ khác. Nói xong y không kìm nổi cười nói:

- Thiệu tiên sinh là kẻ sĩ thoát tục, sao có thể hỏi việc hồng trần? Cho dù ngài ấy đáp ứng thì cũng không kịp nữa rồi.

- Thiệu tiên sinh đã đến kinh từ hôm trước.

Trần Thung thản nhiên nói:

- Lão sư có thể gặp mặt.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom