Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21: Chị ăn gì mà xinh thế?
Bác là mẹ của Cố Mạc Đình, nghe nói cháu là bạn gái của thằng Đình.”
Mẹ... mẹ của Cố Mạc Đình sao?
Tiêu Diệp Nhiên hít một ngụm khí lạnh. Cô còn chưa có chuẩn bị gì để gặp phụ huynh mà!
“Dạ... cháu chào bác ạ.” Nhiên lễ phép đáp.
“Mẹ à, người thật ngoài đời còn xinh hơn trong ảnh nhiều.” Cô gái bên cạnh mẹ Cố cất lời. Cô gái khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, có lẽ vẫn còn là một
cô bé.
Thanh mai trúc mã hay em gái nuôi của Cố Mặc Đình sao? Tiêu Diệp Nhiên không khỏi liên tưởng tới mấy tình tiết máu chó trong tiểu thuyết.
Đương nhiên mẹ Cố nhận ra sự tò mò của cô, bà nói, “Đây là Cố Thư Di, con gái út nhà bác. Cũng là em gái của Đình Đình.”
Bà Còn không quên nói thêm, “Em gái ruột.”
Tiêu Diệp Nhiên... Bác à, thực sự không cần giải thích kĩ tới vậy đâu!
“Chị ơi chị đẹp thật đó. Chị ăn gì mà xinh thế ạ?” Cố Thư Di chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn cô.
Chị ăn mì gói... Tiêu Diệp Nhiên rất muốn trả lời như vậy, nhưng sự thật chính là vậy mà...
A
.
“Em nói quá rồi, chị cũng bình thường thôi.” Cô đưa tay xoa nhẹ gáy, không biết phải trả lời thế nào.
XO
“Chị khiêm tốn thật đó.”
“Phải rồi, bác với em đứng đây lâu chưa ạ? Hai người mau vào nhà ngồi đi ạ.” Tiêu Diệp Nhiên lịch sự hỏi, sau đó mở túi xách lấy chìa khóa nhà để mở cửa. Nhưng đang định mở thì mẹ Cố đã giữ lại.
“Không cần đâu. Thật ngại quá tại bác hơi nóng lòng muốn gặp con nên tới đây có chút vội vàng. Lát nữa con có bận gì không? Có thể cùng chúng ta đi ăn
một bữa cơm chứ?”
Mẹ Cố đã nói vậy, cô cũng không tiện từ chối.
“Dạ vâng.”
Vốn tưởng chỉ là tới nhà hàng ăn một bữa, nào ngờ mẹ Cố lại đưa cô tới nhà lớn Cố gia.
Mãi tới khi đứng trước cổng nhà họ Cố, cô vẫn chưa hoàn hồn.
Sao cô cứ có cảm giác như bản thân là nàng dâu nhỏ ngày đầu về ra mắt gia đình nhà chồng vậy nhỉ?
Tiêu Diệp Nhiên đi theo hai người, vừa đi vừa không khỏi lén nhìn xung quanh. Quả là một trong tứ đại gia tộc của Hà Thành. Nhà lớn Tiêu gia So với nơi này còn kém xa.
"Phu nhân, cô chủ nhỏ, hai người về rồi. Đây là?” Quản gia thấy ba người đi tới, cung kính chào.
“Con bé là bạn gái của Đình Đình
“Ra Là Tiêu tiểu thư. Nghe danh đã lâu, người thật xinh đẹp vô cùng.”
Đáp lại lời khen ngợi của quản gia, Tiêu Diệp Nhiên chỉ khẽ gật đầu nói cảm ơn.
Trong phòng khách.
Tiêu Diệp Nhiên mân mê ly trà trên tay, mím môi không biết nói gì.
Mẹ Cố cùng Cố Thư Di đầy thích thú nhìn cô.
“Chị ấy xinh thật ả mẹ.” Cố Thư Di ghé vào tai mẹ mình, nói nhỏ.
“Con bớt nói chút đi, làm con bé sợ rồi kìa.” Mẹ Cố liếc xéo cô con gái của mình, sau đó quay sang nở nụ cười với Tiêu Diệp Nhiên, “Nhiên Nhiên đừng ngại nhé,
cháu cứ coi như đây là nhà mình. Mà đằng nào sau này mình cũng thành người một nhà mà.”
Tiêu Diệp Nhiên gượng cười, khẽ gật đầu “Dạ... vâng cháu sẽ không khách sáo đâu.”
Ủa mà, bác gái vừa nói gì cơ? Người một nhà? Có cần tính xa đến vậy không?
“Chị ơi” Cố Thư Di chớp chớp đôi mắt tròn, giọng nói ngọt ngào vang lên “Em hỏi chị chuyện này được không ạ?”
Cô bé này đáng yêu quá trời! Vừa nhỏ nhắn, lại ngọt ngào, thật khiến người ta muốn ôm vào lòng mà cưng nựng. Tại sao một tên lạnh lùng như Cố Mặc Đình lại có được cô em gái xinh xắn đáng yêu đến vậy chứ?
“Ừ, sao vậy em?”
Mẹ... mẹ của Cố Mạc Đình sao?
Tiêu Diệp Nhiên hít một ngụm khí lạnh. Cô còn chưa có chuẩn bị gì để gặp phụ huynh mà!
“Dạ... cháu chào bác ạ.” Nhiên lễ phép đáp.
“Mẹ à, người thật ngoài đời còn xinh hơn trong ảnh nhiều.” Cô gái bên cạnh mẹ Cố cất lời. Cô gái khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, có lẽ vẫn còn là một
cô bé.
Thanh mai trúc mã hay em gái nuôi của Cố Mặc Đình sao? Tiêu Diệp Nhiên không khỏi liên tưởng tới mấy tình tiết máu chó trong tiểu thuyết.
Đương nhiên mẹ Cố nhận ra sự tò mò của cô, bà nói, “Đây là Cố Thư Di, con gái út nhà bác. Cũng là em gái của Đình Đình.”
Bà Còn không quên nói thêm, “Em gái ruột.”
Tiêu Diệp Nhiên... Bác à, thực sự không cần giải thích kĩ tới vậy đâu!
“Chị ơi chị đẹp thật đó. Chị ăn gì mà xinh thế ạ?” Cố Thư Di chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn cô.
Chị ăn mì gói... Tiêu Diệp Nhiên rất muốn trả lời như vậy, nhưng sự thật chính là vậy mà...
A
.
“Em nói quá rồi, chị cũng bình thường thôi.” Cô đưa tay xoa nhẹ gáy, không biết phải trả lời thế nào.
XO
“Chị khiêm tốn thật đó.”
“Phải rồi, bác với em đứng đây lâu chưa ạ? Hai người mau vào nhà ngồi đi ạ.” Tiêu Diệp Nhiên lịch sự hỏi, sau đó mở túi xách lấy chìa khóa nhà để mở cửa. Nhưng đang định mở thì mẹ Cố đã giữ lại.
“Không cần đâu. Thật ngại quá tại bác hơi nóng lòng muốn gặp con nên tới đây có chút vội vàng. Lát nữa con có bận gì không? Có thể cùng chúng ta đi ăn
một bữa cơm chứ?”
Mẹ Cố đã nói vậy, cô cũng không tiện từ chối.
“Dạ vâng.”
Vốn tưởng chỉ là tới nhà hàng ăn một bữa, nào ngờ mẹ Cố lại đưa cô tới nhà lớn Cố gia.
Mãi tới khi đứng trước cổng nhà họ Cố, cô vẫn chưa hoàn hồn.
Sao cô cứ có cảm giác như bản thân là nàng dâu nhỏ ngày đầu về ra mắt gia đình nhà chồng vậy nhỉ?
Tiêu Diệp Nhiên đi theo hai người, vừa đi vừa không khỏi lén nhìn xung quanh. Quả là một trong tứ đại gia tộc của Hà Thành. Nhà lớn Tiêu gia So với nơi này còn kém xa.
"Phu nhân, cô chủ nhỏ, hai người về rồi. Đây là?” Quản gia thấy ba người đi tới, cung kính chào.
“Con bé là bạn gái của Đình Đình
“Ra Là Tiêu tiểu thư. Nghe danh đã lâu, người thật xinh đẹp vô cùng.”
Đáp lại lời khen ngợi của quản gia, Tiêu Diệp Nhiên chỉ khẽ gật đầu nói cảm ơn.
Trong phòng khách.
Tiêu Diệp Nhiên mân mê ly trà trên tay, mím môi không biết nói gì.
Mẹ Cố cùng Cố Thư Di đầy thích thú nhìn cô.
“Chị ấy xinh thật ả mẹ.” Cố Thư Di ghé vào tai mẹ mình, nói nhỏ.
“Con bớt nói chút đi, làm con bé sợ rồi kìa.” Mẹ Cố liếc xéo cô con gái của mình, sau đó quay sang nở nụ cười với Tiêu Diệp Nhiên, “Nhiên Nhiên đừng ngại nhé,
cháu cứ coi như đây là nhà mình. Mà đằng nào sau này mình cũng thành người một nhà mà.”
Tiêu Diệp Nhiên gượng cười, khẽ gật đầu “Dạ... vâng cháu sẽ không khách sáo đâu.”
Ủa mà, bác gái vừa nói gì cơ? Người một nhà? Có cần tính xa đến vậy không?
“Chị ơi” Cố Thư Di chớp chớp đôi mắt tròn, giọng nói ngọt ngào vang lên “Em hỏi chị chuyện này được không ạ?”
Cô bé này đáng yêu quá trời! Vừa nhỏ nhắn, lại ngọt ngào, thật khiến người ta muốn ôm vào lòng mà cưng nựng. Tại sao một tên lạnh lùng như Cố Mặc Đình lại có được cô em gái xinh xắn đáng yêu đến vậy chứ?
“Ừ, sao vậy em?”
Bình luận facebook