Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-80
Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích - Chương 34: Nguy kịch
Vừa đọc một số góp ý nhỏ về truyện, cảm thấy rất chính xác rằng truyện chưa được hoàn hảo =v= và cách hành văn vẫn chưa đủ mượt mà cho truyện, hiu hiu Cá sẽ ráng viết tốt hơn, mn hãy ủng hộ nhé T^T
===
Sở Lưu ôm Dạ Tiểu Vũ đi lên phi thuyền, có chút ngờ vực với sự im lặng ngấm ngầm đáng ngờ của cô, thế nhưng thời gian cấp bách, hắn không thể tiếp tục trì hoãn ở Hệ mặt trời này nữa, chỉ muốn nhanh gọn lẹ hốt cô dâu của mình về nhà chuẩn bị hôn lễ ngay lập tức
Không nói đâu xa, chỉ ở Mộc tinh ngay bên cạnh Thổ tinh đây thôi đã có vài "tồn tại" mà cả hắn và đế quốc Bethel đều khó có thể chống lại được!
Chỉ là không biết vì sao, "họ" lại không thể rời khỏi Mộc tinh, mà chỉ để vây cánh là quân cách mạng do Phượng Ly Hy cầm đầu đi xâm lược ra bên ngoài, thậm chí còn muốn liên kết cùng quân phiệt thế lực bên ngoài
Mà thôi, đó không phải việc mà hắn cần quan tâm
"Két két" Cánh cửa sắt của phi thuyền dần dần khép lại trước ánh mắt thỏa mãn của Sở Lưu Sớm thôi, hắn và cô gái của hắn sẽ
"Hả?"
Thời gian dường như đông kết lại, trong thoáng chốc, Sở Lưu chỉ kịp nhận ra, vòng tay của bản thân đã trống rỗng
"Cái"
Hắn điên cuồng xông về phía cánh cửa phi thuyền, thế nhưng hai bóng dáng kia đã hoàn toàn biến mất, rơi xuống vực thẳm
Phượng Ly Hy nhìn khuôn mặt thất thần của Sở Lưu qua màn hình theo dõi, phấn khích cười phá lên, thậm chí còn hất đổ ly rượu vang trên tay
"Làm tốt lắm kẻ ngu muội, cha mẹ ngươi sẽ nhận được ân huệ to lớn nhất từ các vị thần!" Cô ta liếm liếm rượu vang trên tay, ánh mắt độc ác như một con rắn chúa nhìn chằm chằm Sở Lưu
Một cái phi thuyền phải không? Ta cho ngươi!
Nhưng người yêu của ngươi ấy hả? Ai bảo rằng ta sẽ cho cô ta lên phi thuyền!!?
"Có trách thì hãy trách Sở Lưu muốn ngươi ấy đồ đàn bà rác rưởi" Phượng Ly Hy lẩm bẩm "Mà ả ta mặc quân phục của Quân Cách Mạng, là binh sỹ sao? Tóc đen che mặt ả khiến mình nhìn không rõ"
"Mà thôi, rơi xuống núi băng thì kiểu gì chả chết, ha ha"
Dạ Tiểu Vũ nằm trong lòng Sở Lưu, bàn tay khẽ run, chạm nhẹ thanh kiếm bấm laze trong túi áo, tóc đen che khuất đôi mắt tinh minh, lộ ra ánh sáng trong suốt
Cánh cửa phi thuyền dần dần đóng lại, cô khẽ nheo mắt, chuẩn bị vận sức thử một lần thoát đi Thế nhưng hình như ông trời cũng muốn giúp cô bớt chút sức lực, một binh lính đứng gần Sở Lưu đột ngột di động
Teleport!(*) Ánh mắt Dạ Tiểu Vũ sáng lên
(*) Dịch chuyển tức thời
Không gian đột ngột sững lại trong thoáng chốc, Dạ Tiểu Vũ mơ hồ rên một tiếng, đến khi định hình lại, cô đã bị tên binh lính kia đẩy xuống phi thuyền
Cho đến khi rơi xuống, khuôn mặt kinh hãi và hoảng hốt của Sở Lưu lọt vào mắt cô, khiến cho trái tim cô run lên
Bởi vì Dạ Tiểu Vũ rất mạnh mẽ, rất cường thế, kể cả gia đình cô cũng vậy, nên dường như hiếm có ai sẽ quan tâm đến việc cô xảy ra chuyện gì hay không Ai cũng cho rằng, chuyện gì rồi cô cũng sẽ vượt qua, không chút tổn thương
Thế nhưng liệu người ta có nghĩ, cô cũng biết mệt mỏi, cũng sẽ đau đớn?
Đừng bao giờ nhìn tôi với ánh mắt đó, tôi sẽ mềm yếu đi mất
Dạ Tiểu Vũ cắn răng, cưỡng ép bản thân lấy lại tinh thần, tập trung nhìn vào người cùng rơi xuống phi thuyền cùng cô
Nam binh lính kia thần sắc hỗn loạn đầy sợ hãi, thế nhưng hắn đột ngột rút ra một khẩu súng nhắm thẳng vào đầu cô
"Chết đi!" Hắn điên cuồng cười
Thế nhưng chưa kịp nổ súng, đầu nam binh đã lìa khỏi cổ, mắt mở trân trân chết không nhắm mắt
Dạ Tiểu Vũ bấm thu nhỏ thanh kiếm laze trên tay lại cất vào túi áo, ánh mắt bình tĩnh nhìn vách núi sâu hun hút phía dưới
Đúng vậy, cô đang rơi tự do xuống vách núi băng!
Với khoảng cách này, cô chỉ có khoảng 3 phút nữa!
Ngón tay nam nhân động đậy, máy móc trắng toát đột ngột hỗn loạn số liệu, thậm chí trực tiếp báo hỏng
"Ầm ầm ầm ầm ầm" Từng luồng năng lượng dị thường xuất hiện trong phòng bệnh, máy móc trong bệnh viện phát ra âm thanh cảnh báo chói tai Các bác sĩ vội vàng chạy đến
"Chuyện gì xảy ra??? Bệnh nhân xảy ra chuyện gì sao?" Y tá hoảng hốt run cầm cập nhìn căn phòng bệnh đang bạo tạc
"Không phải chuyện của các vị, cứ giao cho chúng tôi" Một đám quân nhân lạnh băng xuất hiện sau lưng các bác sĩ và y tá, yêu cầu tất cả rời đi
"Đội trưởng, rốt cuộc người trong phòng bệnh xảy ra chuyện gì?" Một quân nhân không nhịn được hỏi nhỏ Áp lực năng lượng xuyên qua cửa kính chống đạn này thế mà đủ khiến hắn muốn run rẩy quỳ xuống
Đội trưởng hâm mộ mà sợ hãi nhìn người trong phòng bệnh, run run đáp
"Có lẽ, SS cấp trong truyền thuyết Liên Bang chúng ta sắp xuất hiện một người rồi"
===
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Vừa đọc một số góp ý nhỏ về truyện, cảm thấy rất chính xác rằng truyện chưa được hoàn hảo =v= và cách hành văn vẫn chưa đủ mượt mà cho truyện, hiu hiu Cá sẽ ráng viết tốt hơn, mn hãy ủng hộ nhé T^T
===
Sở Lưu ôm Dạ Tiểu Vũ đi lên phi thuyền, có chút ngờ vực với sự im lặng ngấm ngầm đáng ngờ của cô, thế nhưng thời gian cấp bách, hắn không thể tiếp tục trì hoãn ở Hệ mặt trời này nữa, chỉ muốn nhanh gọn lẹ hốt cô dâu của mình về nhà chuẩn bị hôn lễ ngay lập tức
Không nói đâu xa, chỉ ở Mộc tinh ngay bên cạnh Thổ tinh đây thôi đã có vài "tồn tại" mà cả hắn và đế quốc Bethel đều khó có thể chống lại được!
Chỉ là không biết vì sao, "họ" lại không thể rời khỏi Mộc tinh, mà chỉ để vây cánh là quân cách mạng do Phượng Ly Hy cầm đầu đi xâm lược ra bên ngoài, thậm chí còn muốn liên kết cùng quân phiệt thế lực bên ngoài
Mà thôi, đó không phải việc mà hắn cần quan tâm
"Két két" Cánh cửa sắt của phi thuyền dần dần khép lại trước ánh mắt thỏa mãn của Sở Lưu Sớm thôi, hắn và cô gái của hắn sẽ
"Hả?"
Thời gian dường như đông kết lại, trong thoáng chốc, Sở Lưu chỉ kịp nhận ra, vòng tay của bản thân đã trống rỗng
"Cái"
Hắn điên cuồng xông về phía cánh cửa phi thuyền, thế nhưng hai bóng dáng kia đã hoàn toàn biến mất, rơi xuống vực thẳm
Phượng Ly Hy nhìn khuôn mặt thất thần của Sở Lưu qua màn hình theo dõi, phấn khích cười phá lên, thậm chí còn hất đổ ly rượu vang trên tay
"Làm tốt lắm kẻ ngu muội, cha mẹ ngươi sẽ nhận được ân huệ to lớn nhất từ các vị thần!" Cô ta liếm liếm rượu vang trên tay, ánh mắt độc ác như một con rắn chúa nhìn chằm chằm Sở Lưu
Một cái phi thuyền phải không? Ta cho ngươi!
Nhưng người yêu của ngươi ấy hả? Ai bảo rằng ta sẽ cho cô ta lên phi thuyền!!?
"Có trách thì hãy trách Sở Lưu muốn ngươi ấy đồ đàn bà rác rưởi" Phượng Ly Hy lẩm bẩm "Mà ả ta mặc quân phục của Quân Cách Mạng, là binh sỹ sao? Tóc đen che mặt ả khiến mình nhìn không rõ"
"Mà thôi, rơi xuống núi băng thì kiểu gì chả chết, ha ha"
Dạ Tiểu Vũ nằm trong lòng Sở Lưu, bàn tay khẽ run, chạm nhẹ thanh kiếm bấm laze trong túi áo, tóc đen che khuất đôi mắt tinh minh, lộ ra ánh sáng trong suốt
Cánh cửa phi thuyền dần dần đóng lại, cô khẽ nheo mắt, chuẩn bị vận sức thử một lần thoát đi Thế nhưng hình như ông trời cũng muốn giúp cô bớt chút sức lực, một binh lính đứng gần Sở Lưu đột ngột di động
Teleport!(*) Ánh mắt Dạ Tiểu Vũ sáng lên
(*) Dịch chuyển tức thời
Không gian đột ngột sững lại trong thoáng chốc, Dạ Tiểu Vũ mơ hồ rên một tiếng, đến khi định hình lại, cô đã bị tên binh lính kia đẩy xuống phi thuyền
Cho đến khi rơi xuống, khuôn mặt kinh hãi và hoảng hốt của Sở Lưu lọt vào mắt cô, khiến cho trái tim cô run lên
Bởi vì Dạ Tiểu Vũ rất mạnh mẽ, rất cường thế, kể cả gia đình cô cũng vậy, nên dường như hiếm có ai sẽ quan tâm đến việc cô xảy ra chuyện gì hay không Ai cũng cho rằng, chuyện gì rồi cô cũng sẽ vượt qua, không chút tổn thương
Thế nhưng liệu người ta có nghĩ, cô cũng biết mệt mỏi, cũng sẽ đau đớn?
Đừng bao giờ nhìn tôi với ánh mắt đó, tôi sẽ mềm yếu đi mất
Dạ Tiểu Vũ cắn răng, cưỡng ép bản thân lấy lại tinh thần, tập trung nhìn vào người cùng rơi xuống phi thuyền cùng cô
Nam binh lính kia thần sắc hỗn loạn đầy sợ hãi, thế nhưng hắn đột ngột rút ra một khẩu súng nhắm thẳng vào đầu cô
"Chết đi!" Hắn điên cuồng cười
Thế nhưng chưa kịp nổ súng, đầu nam binh đã lìa khỏi cổ, mắt mở trân trân chết không nhắm mắt
Dạ Tiểu Vũ bấm thu nhỏ thanh kiếm laze trên tay lại cất vào túi áo, ánh mắt bình tĩnh nhìn vách núi sâu hun hút phía dưới
Đúng vậy, cô đang rơi tự do xuống vách núi băng!
Với khoảng cách này, cô chỉ có khoảng 3 phút nữa!
Ngón tay nam nhân động đậy, máy móc trắng toát đột ngột hỗn loạn số liệu, thậm chí trực tiếp báo hỏng
"Ầm ầm ầm ầm ầm" Từng luồng năng lượng dị thường xuất hiện trong phòng bệnh, máy móc trong bệnh viện phát ra âm thanh cảnh báo chói tai Các bác sĩ vội vàng chạy đến
"Chuyện gì xảy ra??? Bệnh nhân xảy ra chuyện gì sao?" Y tá hoảng hốt run cầm cập nhìn căn phòng bệnh đang bạo tạc
"Không phải chuyện của các vị, cứ giao cho chúng tôi" Một đám quân nhân lạnh băng xuất hiện sau lưng các bác sĩ và y tá, yêu cầu tất cả rời đi
"Đội trưởng, rốt cuộc người trong phòng bệnh xảy ra chuyện gì?" Một quân nhân không nhịn được hỏi nhỏ Áp lực năng lượng xuyên qua cửa kính chống đạn này thế mà đủ khiến hắn muốn run rẩy quỳ xuống
Đội trưởng hâm mộ mà sợ hãi nhìn người trong phòng bệnh, run run đáp
"Có lẽ, SS cấp trong truyền thuyết Liên Bang chúng ta sắp xuất hiện một người rồi"
===
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook