Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-81
Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích - Chương 35: Không thể chống lại!
Dạ Tiểu Vũ cố gắng điều chỉnh lại góc độ của cơ thể, để gió đẩy bản thân tiến lại gần vách băng
Với độ cao này, tốc độ rơi này, cùng cái thân thể rách nát cấp D này, nếu cả đầu óc cũng không thể tỉnh táo, chắc chắn kết cục của cô chỉ có một chữ chết!
Bởi vậy, phải bình tĩnh!
Mặt đất càng lúc càng gần, đồng từ cô phóng đại, một giọt mồ hôi rơi xuống từ sống mũi Thế nhưng trái tim lại chỉ dao động rất nhẹ nhàng với tần số chỉ xấp xỉ bằng 10, gần như không dao động!
Là lúc này!
Hãm lại tốc độ!
Hai thanh kiếm laze bật ra, lao thẳng về phía vách băng, cắm chặt vào đó Bên dưới hai cán kiếm là hai sợi dây năng lượng quấn chặt vào hai tay cô
Cơ thể cô gái tạm thời chững lại
"Rầm!"
Cơ thể Dạ Tiểu Vũ nặng nề đập lên vách đá, lực đập cường đại đến mức khiến cô rên rỉ
Chắc hẳn là vài cái xương ra đi rồi!
"Rắc"
Vụn băng rơi lên mặt cô, Dạ Tiểu Vũ rùng mình nhìn lên trên hai thanh kiếm Từ chỗ lưỡi kiếm, từng vết nứt dần dần mở rộng, vụn băng lả tả rơi xuống, thanh kiếm dần dần lung lay vì sức nặng
"Fuc!!!"
Dạ Tiểu Vũ thuận thế giật xuống hai thanh kiếm, nắm chặt chúng trong tay, sau đó dùng sức cắm thẳng vào vách băng!
"Rắc!" Cơ thể cô dừng lại!
Tạm thời thoát chết
Lông mày cô xoắn lại vào nhau
Trên vách băng cheo leo nơi hoang vu không một bóng người, cô gái hai tay cầm kiếm, cố gắng duy trì chút ít cơ hội sống còn của mình
Làm sao thoát khỏi hiểm cảnh này đây
Nam nhân yên tĩnh nằm nhắm mắt dưới đáy hồ, ánh sáng màu xanh lam xinh đẹp phản sáng lên hình ảnh từng góc cạnh của khuôn mặt anh tuấn
Đột ngột, đôi mắt của hắn mở ra, đôi đồng tử lạnh băng giống như đôi mắt của người máy băng lãnh không chút độ ấm
Bàn tay hắn từ từ mà cứng ngắc giơ lên, rời khỏi mặt nước Sau đó giống như kẻ ngủ say một giấc ngủ dài cần một chút thời gian để thích ứng với xung quanh, nam nhân cứng ngắc cử động từng phần cơ thể, sau đó vùng dậy khỏi lòng hồ, từng giọt nước chảy xuôi trên từng thớ thịt hoàn mỹ của hắn
"Phát hiện nguồn năng lượng khủng bố vượt quá giới hạn! Nguy cấp mức SS! Thông báo đến"
Bốn con rô bốt cảnh vệ bốn góc bờ hồ réo lên inh ỏi kinh động mọi người
Nam nhân dường như phiền chán nhíu mày một chút, bàn tay giơ lên, ngón tay hơi di động
Két Kẹt Kẹt
Bốn con rô bốt câm lặng, cơ thể giống như bị lập trình lại một cách hỗn loạn, điên cuồng chia nhỏ ra từng phần, động cơ linh kiện vũ khí văng ra tứ phía, bay loạn khắp nơi
Từng quân nhân nghe thấy động tĩnh vội vàng xông đến Từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu từ trên gáy của đội trưởng lăn xuống
Ai ai khi biết bản thân sắp phải đối diện với một con quái vật không thể chiến thắng, ắt hẳn cũng đều mang một tâm tình như hắn đây!
"Đội Đội trưởng" Một binh lính đánh rơi súng, kéo kéo ống tay áo của đội trưởng, lắp bắp chỉ lên bầu trời Đội trưởng dường như cũng đã nhận ra, cứng người nhìn lên phía trên bầu trời
Nam nhân lăng không mà đứng, xung quanh là ngàn vạn linh kiện siêu nhỏ đang điên cuồng lắp ráp với nhau, rồi lại tách ra, rồi lại lắp ráp gắn kết
Sau đó, những linh kiện ấy rắp lại với nhau thành một chiếc ghế, nghênh đón vương của chúng chậm rãi tọa lên Nam nhân nhẹ nhàng ngồi lên, thích thú đùa nghịch những linh kiện xung quanh, hoàn toàn quên đi quân đội chỉnh tề dưới chân mình
"Trịnh Công!!!" Một tiếng thét gào xé vang lên, mang theo nồng đậm bi thương và kinh hỉ
Trịnh Nhan lao đến phía con trai, nước mắt rơi xuống như trân châu đứt dây Đặng Quân đứng bên cạnh ngăn chặn lấy cô, nếu không chỉ sợ cô đã gieo mình xuống hồ nước
"Con ơi! Con ơi!!!" Trịnh Nhan khóc nấc lên vì hạnh phúc, nhưng rồi lòng lại quặn thắt lại
Tại sao Nếu Trịnh Công đứa bé này biết người ông mà nó yêu thương nhất kính trọng nhất đã chết đi, rốt cuộc nó sẽ đau đớn biết nhường nào đây!!?
Đôi mắt lạnh băng của Trịnh Công hơi sững lại, những linh kiện chuyển động xung quanh hắn cũng dừng lại theo
Đội trưởng dường như cảm thấy trái tim của mình đã ngừng đập, mồ hôi đã sớm ướt sạch quần áo Sau đó, cả thế giới quay cuồng, khi tất cả binh lính định thần lại, hơn 12 chiếc xe Tank chủ lực cấp S của bọn họ đã bị tháo rời ra thành từng mảnh, giống như một cơn nước lũ bao quanh Trịnh Công
Tất cả mọi người sững sờ, thậm chí có kẻ yếu gan đã không nhịn được quỳ xuống, trân trân nhìn nam nhân giống như thần linh trước mặt
Đồng tử hắn phát ra tia sáng lạnh thấu xương giống như máy móc kim loại, khàn khàn cất tiếng như máy móc rỉ sét đã lâu
"Ở đâu?"
===
Dạ Tiểu Vũ xuất hiện đẩy nhanh quá trình SS hóa của mấy nam chính nha, khi tất cả cùng lên SS, đại chiến vũ trụ sẽ " BÙM " !!!
---
Ta hiện đang viết trên app bộ truyên rất hay: Mỗi ngày bạn trai đều đâm chết ta, lịch up đều đặn ngày 2 chương, các nàng ủng hộ nghennn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Dạ Tiểu Vũ cố gắng điều chỉnh lại góc độ của cơ thể, để gió đẩy bản thân tiến lại gần vách băng
Với độ cao này, tốc độ rơi này, cùng cái thân thể rách nát cấp D này, nếu cả đầu óc cũng không thể tỉnh táo, chắc chắn kết cục của cô chỉ có một chữ chết!
Bởi vậy, phải bình tĩnh!
Mặt đất càng lúc càng gần, đồng từ cô phóng đại, một giọt mồ hôi rơi xuống từ sống mũi Thế nhưng trái tim lại chỉ dao động rất nhẹ nhàng với tần số chỉ xấp xỉ bằng 10, gần như không dao động!
Là lúc này!
Hãm lại tốc độ!
Hai thanh kiếm laze bật ra, lao thẳng về phía vách băng, cắm chặt vào đó Bên dưới hai cán kiếm là hai sợi dây năng lượng quấn chặt vào hai tay cô
Cơ thể cô gái tạm thời chững lại
"Rầm!"
Cơ thể Dạ Tiểu Vũ nặng nề đập lên vách đá, lực đập cường đại đến mức khiến cô rên rỉ
Chắc hẳn là vài cái xương ra đi rồi!
"Rắc"
Vụn băng rơi lên mặt cô, Dạ Tiểu Vũ rùng mình nhìn lên trên hai thanh kiếm Từ chỗ lưỡi kiếm, từng vết nứt dần dần mở rộng, vụn băng lả tả rơi xuống, thanh kiếm dần dần lung lay vì sức nặng
"Fuc!!!"
Dạ Tiểu Vũ thuận thế giật xuống hai thanh kiếm, nắm chặt chúng trong tay, sau đó dùng sức cắm thẳng vào vách băng!
"Rắc!" Cơ thể cô dừng lại!
Tạm thời thoát chết
Lông mày cô xoắn lại vào nhau
Trên vách băng cheo leo nơi hoang vu không một bóng người, cô gái hai tay cầm kiếm, cố gắng duy trì chút ít cơ hội sống còn của mình
Làm sao thoát khỏi hiểm cảnh này đây
Nam nhân yên tĩnh nằm nhắm mắt dưới đáy hồ, ánh sáng màu xanh lam xinh đẹp phản sáng lên hình ảnh từng góc cạnh của khuôn mặt anh tuấn
Đột ngột, đôi mắt của hắn mở ra, đôi đồng tử lạnh băng giống như đôi mắt của người máy băng lãnh không chút độ ấm
Bàn tay hắn từ từ mà cứng ngắc giơ lên, rời khỏi mặt nước Sau đó giống như kẻ ngủ say một giấc ngủ dài cần một chút thời gian để thích ứng với xung quanh, nam nhân cứng ngắc cử động từng phần cơ thể, sau đó vùng dậy khỏi lòng hồ, từng giọt nước chảy xuôi trên từng thớ thịt hoàn mỹ của hắn
"Phát hiện nguồn năng lượng khủng bố vượt quá giới hạn! Nguy cấp mức SS! Thông báo đến"
Bốn con rô bốt cảnh vệ bốn góc bờ hồ réo lên inh ỏi kinh động mọi người
Nam nhân dường như phiền chán nhíu mày một chút, bàn tay giơ lên, ngón tay hơi di động
Két Kẹt Kẹt
Bốn con rô bốt câm lặng, cơ thể giống như bị lập trình lại một cách hỗn loạn, điên cuồng chia nhỏ ra từng phần, động cơ linh kiện vũ khí văng ra tứ phía, bay loạn khắp nơi
Từng quân nhân nghe thấy động tĩnh vội vàng xông đến Từng giọt mồ hôi to bằng hạt đậu từ trên gáy của đội trưởng lăn xuống
Ai ai khi biết bản thân sắp phải đối diện với một con quái vật không thể chiến thắng, ắt hẳn cũng đều mang một tâm tình như hắn đây!
"Đội Đội trưởng" Một binh lính đánh rơi súng, kéo kéo ống tay áo của đội trưởng, lắp bắp chỉ lên bầu trời Đội trưởng dường như cũng đã nhận ra, cứng người nhìn lên phía trên bầu trời
Nam nhân lăng không mà đứng, xung quanh là ngàn vạn linh kiện siêu nhỏ đang điên cuồng lắp ráp với nhau, rồi lại tách ra, rồi lại lắp ráp gắn kết
Sau đó, những linh kiện ấy rắp lại với nhau thành một chiếc ghế, nghênh đón vương của chúng chậm rãi tọa lên Nam nhân nhẹ nhàng ngồi lên, thích thú đùa nghịch những linh kiện xung quanh, hoàn toàn quên đi quân đội chỉnh tề dưới chân mình
"Trịnh Công!!!" Một tiếng thét gào xé vang lên, mang theo nồng đậm bi thương và kinh hỉ
Trịnh Nhan lao đến phía con trai, nước mắt rơi xuống như trân châu đứt dây Đặng Quân đứng bên cạnh ngăn chặn lấy cô, nếu không chỉ sợ cô đã gieo mình xuống hồ nước
"Con ơi! Con ơi!!!" Trịnh Nhan khóc nấc lên vì hạnh phúc, nhưng rồi lòng lại quặn thắt lại
Tại sao Nếu Trịnh Công đứa bé này biết người ông mà nó yêu thương nhất kính trọng nhất đã chết đi, rốt cuộc nó sẽ đau đớn biết nhường nào đây!!?
Đôi mắt lạnh băng của Trịnh Công hơi sững lại, những linh kiện chuyển động xung quanh hắn cũng dừng lại theo
Đội trưởng dường như cảm thấy trái tim của mình đã ngừng đập, mồ hôi đã sớm ướt sạch quần áo Sau đó, cả thế giới quay cuồng, khi tất cả binh lính định thần lại, hơn 12 chiếc xe Tank chủ lực cấp S của bọn họ đã bị tháo rời ra thành từng mảnh, giống như một cơn nước lũ bao quanh Trịnh Công
Tất cả mọi người sững sờ, thậm chí có kẻ yếu gan đã không nhịn được quỳ xuống, trân trân nhìn nam nhân giống như thần linh trước mặt
Đồng tử hắn phát ra tia sáng lạnh thấu xương giống như máy móc kim loại, khàn khàn cất tiếng như máy móc rỉ sét đã lâu
"Ở đâu?"
===
Dạ Tiểu Vũ xuất hiện đẩy nhanh quá trình SS hóa của mấy nam chính nha, khi tất cả cùng lên SS, đại chiến vũ trụ sẽ " BÙM " !!!
---
Ta hiện đang viết trên app bộ truyên rất hay: Mỗi ngày bạn trai đều đâm chết ta, lịch up đều đặn ngày 2 chương, các nàng ủng hộ nghennn
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn
Bình luận facebook