-
Boss thầm yêu
Sau khi Chu Khiết tốt nghiệp đại học đã nộp hồ sơ vào tập đoàn Lãng thị. Kỳ thực, cô biết Lãng thị là một tập đoàn nổi tiếng, yêu cầu về nhân viên rất cao nên Chu Khiết đã lường trước được bản thân sẽ không được tuyển dụng.
Chỉ là vận may của cô quá tốt đi, chỉ sau một hôm nộp hồ sơ đã nhận được tin phản hồi. Họ nói, cô sẽ đảm nhận vị trí thư ký của tổng tài Lãng Mạc Duẫn, nếu sau ba tháng hoàn thành công việc tốt sẽ được chính thức trở thành nhân viên.
Hôm nay là ngày đầu tiên Chu Khiết đi làm, thế mà đã phải tham gia buổi họp cổ đông hằng năm.
“ Cô sợ tôi sao ? “.
Lãng Mặc Duẫn dừng bước, xoay đầu nhìn Chu Khiết cách anh tới mười bước chân.
Chu Khiết bất ngờ bị anh gọi tên, cả người khẽ run lên. Sao lại không sợ cơ chứ ? Anh thân là tổng giám đốc còn cô chỉ là một cô thư ký nhỏ bé, chỉ cần anh nói một cô không phải cô mất việc sao ?
“ Tôi ... Không có “.
Chu Khiết từ nhỏ đã như vậy, một khi nói dối lời nói sẽ bị ngắt quãng.
“ Vậy thì đi gần một chút. Tôi có ăn thịt cô đâu mà cô tránh xa tôi như thế “.
Lãng Mặc Duẫn tuy nói thế nhưng bản thân lại bước chậm lại, có lẽ là lo bản thân bước nhanh nên Chu Khiết không đuổi kịp.
Đến trước cửa phòng họp, anh lại xoay người nhìn cô khiến Chu Khiết suýt nữa đứng tim.
“ Nhiệm vụ của cô là ghi chép cẩn thận. Có tôi ở đây sẽ không sao hết “.
[ ... ]
“ Anh muốn chia tay “.
Chu Khiết sững sờ, gương mặt nhỏ bé cố gắng nặn ra một nụ cười yếu ớt. Là Vương Bác đang đùa cô phải không ? Yêu nhau hai năm, cũng sắp chuẩn bị kết hôn sao lại nói chia tay ?
“ Vương Bác, đừng đùa nữa. Em hiện tai vẫn trong giờ làm việc, khi nào tan làm chúng mình nói chuyện nhé “.
Chu Khiết muốn rời đi nhưng lại bị câu nói của Vương Bác là cho chết đứng, hai chân tựa như chôn chặt tại chỗ.
“ Anh không nói đùa. Anh thật sự muốn chia tay “.
Bóng lưng Chu Khiết khẽ run lên từng hồi. Nếu như hiện giờ chia tay anh nói cô làm sao sống đây ? Cuộc đời này của cô trước nay chỉ có một mình Vương Bác. Cô đã chìm sâu trong thế giới của anh không có cách nào vãn hồi.
“ Em lại làm gì sai sao ? Nếu có anh nói đi em sẽ thay đổi “.
“ Em không sai, chỉ là anh thay lòng “.
“ Vương Bác, cầu xin anh ... cầu xin anh đừng rời xa em “.
Chu Khiết vừa dứt lời chẳng biết từ đâu Lãng Mặc Duẫn đi tới kéo cô vào trong lòng.
“ Loại người đấy đáng để em cầu xin sao ? Chu Khiết, hắn không cầu em nhưng tôi cần “.
#Tư_Vũ
Chỉ là vận may của cô quá tốt đi, chỉ sau một hôm nộp hồ sơ đã nhận được tin phản hồi. Họ nói, cô sẽ đảm nhận vị trí thư ký của tổng tài Lãng Mạc Duẫn, nếu sau ba tháng hoàn thành công việc tốt sẽ được chính thức trở thành nhân viên.
Hôm nay là ngày đầu tiên Chu Khiết đi làm, thế mà đã phải tham gia buổi họp cổ đông hằng năm.
“ Cô sợ tôi sao ? “.
Lãng Mặc Duẫn dừng bước, xoay đầu nhìn Chu Khiết cách anh tới mười bước chân.
Chu Khiết bất ngờ bị anh gọi tên, cả người khẽ run lên. Sao lại không sợ cơ chứ ? Anh thân là tổng giám đốc còn cô chỉ là một cô thư ký nhỏ bé, chỉ cần anh nói một cô không phải cô mất việc sao ?
“ Tôi ... Không có “.
Chu Khiết từ nhỏ đã như vậy, một khi nói dối lời nói sẽ bị ngắt quãng.
“ Vậy thì đi gần một chút. Tôi có ăn thịt cô đâu mà cô tránh xa tôi như thế “.
Lãng Mặc Duẫn tuy nói thế nhưng bản thân lại bước chậm lại, có lẽ là lo bản thân bước nhanh nên Chu Khiết không đuổi kịp.
Đến trước cửa phòng họp, anh lại xoay người nhìn cô khiến Chu Khiết suýt nữa đứng tim.
“ Nhiệm vụ của cô là ghi chép cẩn thận. Có tôi ở đây sẽ không sao hết “.
[ ... ]
“ Anh muốn chia tay “.
Chu Khiết sững sờ, gương mặt nhỏ bé cố gắng nặn ra một nụ cười yếu ớt. Là Vương Bác đang đùa cô phải không ? Yêu nhau hai năm, cũng sắp chuẩn bị kết hôn sao lại nói chia tay ?
“ Vương Bác, đừng đùa nữa. Em hiện tai vẫn trong giờ làm việc, khi nào tan làm chúng mình nói chuyện nhé “.
Chu Khiết muốn rời đi nhưng lại bị câu nói của Vương Bác là cho chết đứng, hai chân tựa như chôn chặt tại chỗ.
“ Anh không nói đùa. Anh thật sự muốn chia tay “.
Bóng lưng Chu Khiết khẽ run lên từng hồi. Nếu như hiện giờ chia tay anh nói cô làm sao sống đây ? Cuộc đời này của cô trước nay chỉ có một mình Vương Bác. Cô đã chìm sâu trong thế giới của anh không có cách nào vãn hồi.
“ Em lại làm gì sai sao ? Nếu có anh nói đi em sẽ thay đổi “.
“ Em không sai, chỉ là anh thay lòng “.
“ Vương Bác, cầu xin anh ... cầu xin anh đừng rời xa em “.
Chu Khiết vừa dứt lời chẳng biết từ đâu Lãng Mặc Duẫn đi tới kéo cô vào trong lòng.
“ Loại người đấy đáng để em cầu xin sao ? Chu Khiết, hắn không cầu em nhưng tôi cần “.
#Tư_Vũ
Bình luận facebook