-
Ai là sói ai là thỏ?
''Chú cảnh sát đẹp trai ơi tha cho cháu nốt lần này thôi." Trình Phương Phương chớp mắt nhìn anh.
''Cô biết đây là thứ mấy rồi không ?" Anh nhăn mặt nhìn cô đang ngồi trước mặt.
Cô có thân hình nhỏ nhắn đáng yêu như chú mèo con ai nhìn vào cũng muốn cưng nựng, vậy mà luôn luôn đi gây gổ, đánh nhau.
''Cháu đâu cố ý là do tụi kia mà..chú tha cho cháu đi mà nha....nha... cháu hứa không tái phạm nữa.." đôi mắt long lanh ngấn nước.
Anh lắc đầu nhìn cô. Cái lời hứa này của cô anh tin đến lần thứ n* rồi.
"Lúc đánh nhau sao không nghĩ đến cảnh này đi. Giờ xin có ích gì ?"
''Chứ giờ chú muốn sao? Cháu không có tiền, cũng không có nguời thân bạn bè đến bảo lãnh đâu'' cô bực mình đập tay lên bàn.
''Kí vào rồi tôi cho về '' Anh đưa cho cô 1 tập hồ sơ cho cô kí .
Phương Phương hí hửng tít mắt cười không thèm đọc lại mà kí thẳng tay
''Xong rồi đó. Chào chú nha. Bye Bye'' dứt lời cô đứng dậy khỏi ghế, tay vẫy vẫy chào anh.
' Đi đâu ?''Anh đứng dậy kéo tay cô lại
''Đi về nhà '' cô thản nhiên nói.
''Cô đã kí vào giấy bán thân cho tôi rồi còn muốn về sao ? '' Anh nở nụ cười
''Chú bị hâm à ? " đúng là có vấn đề.
" đọc đi'' Anh vứt đống giấy cho cô đọc
Cô mở to mắt câm nín nhìn anh
''Từ giờ cháu có gia đình rồi đó.Vợ à. Không uổng công anh bắt em cả tháng trời.. cuối cùng cũng lọt hố'' anh cười ma mị.
"Chú à.." cô ngây ra.
Đường Lâm Duật là người 1 tháng có 30 ngày thì 29 ngày cô bị vào đồn.
Cô chỉ cãi nhau 1 xíu cũng bị vô.. đứng xem cũng bị.. dường như dính tới ẩu đả đều được vô.
"Cháu lên gọi chú là Duật biến thái mới đúng." Cô bĩu môi nhìn Anh
"Vậy để tối nay chú cho cháu biết tên biến thái này sẽ làm gì nhé." Anh bế xốc cô lên...
Cô cười thầm...
Đồ ngốc, chú biết tôi cố tình gây ẩu đả để vào đồn là vì ai không ? Chính vì cháu thích chú đấy.
#Nấm
''Cô biết đây là thứ mấy rồi không ?" Anh nhăn mặt nhìn cô đang ngồi trước mặt.
Cô có thân hình nhỏ nhắn đáng yêu như chú mèo con ai nhìn vào cũng muốn cưng nựng, vậy mà luôn luôn đi gây gổ, đánh nhau.
''Cháu đâu cố ý là do tụi kia mà..chú tha cho cháu đi mà nha....nha... cháu hứa không tái phạm nữa.." đôi mắt long lanh ngấn nước.
Anh lắc đầu nhìn cô. Cái lời hứa này của cô anh tin đến lần thứ n* rồi.
"Lúc đánh nhau sao không nghĩ đến cảnh này đi. Giờ xin có ích gì ?"
''Chứ giờ chú muốn sao? Cháu không có tiền, cũng không có nguời thân bạn bè đến bảo lãnh đâu'' cô bực mình đập tay lên bàn.
''Kí vào rồi tôi cho về '' Anh đưa cho cô 1 tập hồ sơ cho cô kí .
Phương Phương hí hửng tít mắt cười không thèm đọc lại mà kí thẳng tay
''Xong rồi đó. Chào chú nha. Bye Bye'' dứt lời cô đứng dậy khỏi ghế, tay vẫy vẫy chào anh.
' Đi đâu ?''Anh đứng dậy kéo tay cô lại
''Đi về nhà '' cô thản nhiên nói.
''Cô đã kí vào giấy bán thân cho tôi rồi còn muốn về sao ? '' Anh nở nụ cười
''Chú bị hâm à ? " đúng là có vấn đề.
" đọc đi'' Anh vứt đống giấy cho cô đọc
Cô mở to mắt câm nín nhìn anh
''Từ giờ cháu có gia đình rồi đó.Vợ à. Không uổng công anh bắt em cả tháng trời.. cuối cùng cũng lọt hố'' anh cười ma mị.
"Chú à.." cô ngây ra.
Đường Lâm Duật là người 1 tháng có 30 ngày thì 29 ngày cô bị vào đồn.
Cô chỉ cãi nhau 1 xíu cũng bị vô.. đứng xem cũng bị.. dường như dính tới ẩu đả đều được vô.
"Cháu lên gọi chú là Duật biến thái mới đúng." Cô bĩu môi nhìn Anh
"Vậy để tối nay chú cho cháu biết tên biến thái này sẽ làm gì nhé." Anh bế xốc cô lên...
Cô cười thầm...
Đồ ngốc, chú biết tôi cố tình gây ẩu đả để vào đồn là vì ai không ? Chính vì cháu thích chú đấy.
#Nấm
Bình luận facebook