Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 291 Thái độ của tập đoàn Thượng Thanh
Doãn Duệ Hàn nghe thấy vậy, vội vàng nhìn
ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy Đường Ân vốn
đứng cách đó không xa đã không còn
bóng dáng.
Ba chiếc xe lần lượt rời đi, chỉ để lại ngã tư
trống trải, lộ ra vẻ cực kỳ lạnh lẽo.
Doãn Duệ Hàn hít sâu một hơi, sắc mặt
phức tạp: "Họ đang ra oai với chúng ta!
Trang viên Vân Đỉnh chết mất hơn một
trăm người, tuy rằng không phải do nhà họ
Doãn chúng ta ra tay, nhưng mà cũng có
liên quan với chúng ta! Đoàn Cẩm Trình
đặt bẫy Đường Ân, Ngưng Phù cũng là kẻ
đồng lõa, làm sao anh ta bỏ qua cho
chúng ta được chứ?"
"Vậy làm sao bây giờ?” Doãn Canh vội
vàng hỏi.
"Đi một bước nhìn một bước, tạm thời cứ
yên lặng xem xét đi!" Doãn Duệ Hàn than
khẽ.
Doãn Trạch cũng ngừng lại, nếu Đường Ân
đã rời đi, như vậy có đi ra cũng chẳng có ý
nghĩa gì. Nếu có tên lâu la nào không có
mắt ra tay với ông ta, chẳng phải Doãn
Trạch chết oan uổng rồi sao?
Sau khi Đường Ân rời đi, nhà họ Doãn rơi
vào sợ hãi.
Phía Viên Chi Am bên này lại trở nên khó
giải quyết.
Sau khi bước vào tập đoàn Thượng Thanh,
Viên Chi Am cũng không hề gặp được Điền
Chấn Trung, người tiếp đãi cô ta là Điễn Vĩ.
Điền Vĩ ngồi sau bàn làm việc, gác chân
lên bàn, kiêu ngạo nhìn Viên Chi Am: "Bây
giờ đến đây là muốn bàn chuyện hợp tác
với chúng tôi sao?"
Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lùng, chỉ nhìn
chảm chằm Điền Vĩ.
Điền Vĩ bật cười: "Bây giờ Đường Ân thế
nào rồi? Chết rôi à?"
"Đây không phải chuyện anh nên hỏi!" Viên
Chi Am lạnh lùng nói.
"Không phải chuyện tôi nên hỏi sao? Vậy
tôi nên hỏi cái gì đây? Chẳng lẽ cô bảo tôi
hỏi cô, hôm nay cô mặc quân lót màu gì à?
Ha ha ha..." Điền Vĩ đột nhiên phá lên cười,
mở hai tay ra: "Người đẹp, cô rất hợp khẩu
vị tôi! Nhất là dáng người của cô, khiến cho
tôi cũng không kiềm chế được muốn ra tay
rồi!"
Viên Chi Am càng lạnh lùng hơn: “Anh đại
diện cho tập đoàn Thượng Thanh sao?"
"Đương nhiên!" Điền Vĩ nhún vai, cười híp
mắt đứng dậy, vỗ vỗ quân áo: "Cô đã đến
đây, vậy chứng minh Đường Ân hẳn là
không có vấn đề gì, có điều trang viên Vân
Đỉnh bị người ta làm nổ, nói vậy không chết
thì cũng tàn phế đúng không? Cô đến đây
tìm tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi, là
muốn mượn tay chúng tôi đi trả thù nhà họ
Doãn sao? Hoặc là nói... Đường Ân đã đến
bước đường cùng, các người đang đánh
cược một lần cuối cùng sao?"
"Anh có thể lựa chọn từ chối!" Viên Chi Am
nói.
Điên Vĩ cười ha ha: "Cô Viên, tôi nghĩ cô
hẳn phải hiểu rõ, bây giờ các người đã đến
tình cảnh khó bảo vệ được bản thân mình
rồi, còn không biết sẽ bị nhà họ Doãn và
nhà họ Đoàn hành hạ đến mức nào, lúc
này lại ép tôi đưa ra lựa chọn sao? Mẹ nó
cô không có não à?"
Viên Chi Am nhìn anh ta, xoay người đi ra
ngoài cửa.
"Cô Viên, bây giờ đi luôn sao?" Điền Vĩ lạnh
lùng chất vấn, đột nhiên phóng đãng cười
rộ lên: "Giường lớn, phòng lớn của tôi, nếu
cô thích, phòng làm việc của tôi cũng rộng,
hai người chúng ta trò chuyện một lát, chơi
một lát, không phải mạnh hơn nhiều con
ma chết sớm như Đường Ân sao?"
ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy Đường Ân vốn
đứng cách đó không xa đã không còn
bóng dáng.
Ba chiếc xe lần lượt rời đi, chỉ để lại ngã tư
trống trải, lộ ra vẻ cực kỳ lạnh lẽo.
Doãn Duệ Hàn hít sâu một hơi, sắc mặt
phức tạp: "Họ đang ra oai với chúng ta!
Trang viên Vân Đỉnh chết mất hơn một
trăm người, tuy rằng không phải do nhà họ
Doãn chúng ta ra tay, nhưng mà cũng có
liên quan với chúng ta! Đoàn Cẩm Trình
đặt bẫy Đường Ân, Ngưng Phù cũng là kẻ
đồng lõa, làm sao anh ta bỏ qua cho
chúng ta được chứ?"
"Vậy làm sao bây giờ?” Doãn Canh vội
vàng hỏi.
"Đi một bước nhìn một bước, tạm thời cứ
yên lặng xem xét đi!" Doãn Duệ Hàn than
khẽ.
Doãn Trạch cũng ngừng lại, nếu Đường Ân
đã rời đi, như vậy có đi ra cũng chẳng có ý
nghĩa gì. Nếu có tên lâu la nào không có
mắt ra tay với ông ta, chẳng phải Doãn
Trạch chết oan uổng rồi sao?
Sau khi Đường Ân rời đi, nhà họ Doãn rơi
vào sợ hãi.
Phía Viên Chi Am bên này lại trở nên khó
giải quyết.
Sau khi bước vào tập đoàn Thượng Thanh,
Viên Chi Am cũng không hề gặp được Điền
Chấn Trung, người tiếp đãi cô ta là Điễn Vĩ.
Điền Vĩ ngồi sau bàn làm việc, gác chân
lên bàn, kiêu ngạo nhìn Viên Chi Am: "Bây
giờ đến đây là muốn bàn chuyện hợp tác
với chúng tôi sao?"
Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lùng, chỉ nhìn
chảm chằm Điền Vĩ.
Điền Vĩ bật cười: "Bây giờ Đường Ân thế
nào rồi? Chết rôi à?"
"Đây không phải chuyện anh nên hỏi!" Viên
Chi Am lạnh lùng nói.
"Không phải chuyện tôi nên hỏi sao? Vậy
tôi nên hỏi cái gì đây? Chẳng lẽ cô bảo tôi
hỏi cô, hôm nay cô mặc quân lót màu gì à?
Ha ha ha..." Điền Vĩ đột nhiên phá lên cười,
mở hai tay ra: "Người đẹp, cô rất hợp khẩu
vị tôi! Nhất là dáng người của cô, khiến cho
tôi cũng không kiềm chế được muốn ra tay
rồi!"
Viên Chi Am càng lạnh lùng hơn: “Anh đại
diện cho tập đoàn Thượng Thanh sao?"
"Đương nhiên!" Điền Vĩ nhún vai, cười híp
mắt đứng dậy, vỗ vỗ quân áo: "Cô đã đến
đây, vậy chứng minh Đường Ân hẳn là
không có vấn đề gì, có điều trang viên Vân
Đỉnh bị người ta làm nổ, nói vậy không chết
thì cũng tàn phế đúng không? Cô đến đây
tìm tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi, là
muốn mượn tay chúng tôi đi trả thù nhà họ
Doãn sao? Hoặc là nói... Đường Ân đã đến
bước đường cùng, các người đang đánh
cược một lần cuối cùng sao?"
"Anh có thể lựa chọn từ chối!" Viên Chi Am
nói.
Điên Vĩ cười ha ha: "Cô Viên, tôi nghĩ cô
hẳn phải hiểu rõ, bây giờ các người đã đến
tình cảnh khó bảo vệ được bản thân mình
rồi, còn không biết sẽ bị nhà họ Doãn và
nhà họ Đoàn hành hạ đến mức nào, lúc
này lại ép tôi đưa ra lựa chọn sao? Mẹ nó
cô không có não à?"
Viên Chi Am nhìn anh ta, xoay người đi ra
ngoài cửa.
"Cô Viên, bây giờ đi luôn sao?" Điền Vĩ lạnh
lùng chất vấn, đột nhiên phóng đãng cười
rộ lên: "Giường lớn, phòng lớn của tôi, nếu
cô thích, phòng làm việc của tôi cũng rộng,
hai người chúng ta trò chuyện một lát, chơi
một lát, không phải mạnh hơn nhiều con
ma chết sớm như Đường Ân sao?"
Bình luận facebook