Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 81
Hoàn Nhan Vân Na thản nhiên cười, trường thương như du long quay đầu tấn công, đè trường đao của ta xuống dưới, ta thối lui về phía sau, rút trường đao ra.
Nhưng trường thương lại theo sát như hình với bóng, mũi thương hoa lên cái, đột nhiên chuyển biến phương hướng, đâm thẳng vào vai trái của ta.
Xuy một tiếng, trường bào ở vai trái của ta đã bị rách, Vân Na hiển nhiên là hạ thủ lưu tình, nếu như đối địch ở trên chiến trường, thương này chắc hắn đã đâm xuyên qua vai trái.
Hoàn Nhan Vân Na khẽ cắn môi anh đào, cái cằm đẹp lại hếch lên cao.
Trường thương trong tay lần thứ hai hướng ta đám tới, ta dự đoán đường đi của mũi thương, thân thể xoay tròng tránh thoát, sau đó vọt tới giữa Diễn Vũ Thính.
Đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na một lần nữa trở nên lạnh lùng, nàng quán chú nội lực lên trường thương.
Bóng hình màu đỏ lập tức di chuyển, giống như hoa tươi nở rộ, trong đầu ta đột nhiên thanh tĩnh, Vô Gian Huyền Công tự vận chuyên ở trong đan điền, nội lực quán chú vào thân đao, khiến nó trở nên sáng loáng như tuyết.
Hoàn Nhan Vân Na quát một tiếng, giơ cao trường thương nhanh như tia chớp đâm ra, võ công của ta trải qua lần huấn luyện Cách Đấu thuật, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Ta chém ngang trường đao, xảo diệu dán sát vào mũi thương của Hoàn Nhan Vân Na, cổ tay xoay tròn, kéo trường thương sang một bên.
Hoàn Nhan Vân Na biến hóa rất nhanh, trường thương linh động, giống như linh xà thoát khỏi gông cùm của trường đao, đao thương va chạm, phát ra một tiếng kêu chói tai.
Hai vai của chúng ta chạm vào nhau, thân thể tiếp xúc với nhau trong một thòi gian ngắn, Hoàn Nhan Vân Na tại chỗ nhảy lên, thân thể mềm mại xoay tròn trên không trung.
Mũi thương của nàng đâm thẳng vào ngực của ta, một luồng khí mạnh mẽ từ trên không trung ép xuống.
Ta chuẩn xác nhắm chặt vị trí đầu thương của nàng, dùng trường đao điểm vào mũi thương.
Đao và thân thể của ta đồng thời xoay tròn, hóa giải đại bộ phận lục lượng của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na mũi thương thu về, xoay ngược đâm vào thân đao, thân hình khẽ lướt qua đỉnh đầu của ta.
Ta biết tình thế không ổn, thân hình theo bản năng nhảy vọt lên phía trước, nhưng dù vậy vẫn không tránh thoát khỏi một thương từ trên cao đâm xuống của Hoàn Nhan Vân Na.
Mũi thương lạnh lẽo trượt dọc theo sống lưng của ta, cái trường bào bị nàng xé thành hai nửa.
Ta có chút chật vật cởi áo, nếu như Hoàn Nhan Vân Na không phải là hạ thủ lưu tình, thì thân thể ta đã bị xé thành hai mảnh.
"Tướng quân hình như đánh thật!"
Ta cởi áo khác ném vào một góc của Diễn Vũ Thính.
Hoàn Nhan Vân Na đắc ý ngẩng đẩu lên, lắc lắc ngón trỏ, chỉ ý là ta không phải đối thủ của nàng.
Hành động càn rỡ của nàng nhất thời kích phát lòng háo thắng mạnh mẽ trong lòng của ta.
Hai tay của ta cầm trường đao, những đường cong hoàn mỹ trên thân hiện lên.
Ta hét lớn một tiếng vung trường đao, toàn lực công tới vị trí của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na đã xuất thương trước khi ta xuất đao.
Ta nở nụ cười giảo hoạt, buông trường đao trong tay, thân hình hướng thẳng vào mũi thương, ta đoán Vân Na chắc chắn sẽ không đả thương ta.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, Hoàn Nhan Vân Na bất đắc dĩ phải thu trường thương về.
Ta thừa cơ hội này, thân hình nghiêng qua một bên, dùng tốc độ cao nhất vọt tới, đao phong sắc bén lướt qua vai của nàng, làm cho ống tay áo bén trái của nàng chậm rãi bay xuống, để lộ một cánh tay kiều diễm như tuyết.
Ta học theo động tác của Hoàn Nhan Vân Na, lắc lắc ngón tay.
Hoàn Nhan Vân Na khuôn mặt ửng đỏ, cũng không che giấu cảnh xuân mà lại càng tấn công ta một cách mãnh liệt.
Với ta mà nói, nàng càng tấn công mãnh liệt bao nhiêu, thì cơ hội của ta càng nhiều.
Hoàn Nhan Vân Na thấy liên tiếp tiến công không có kết quả, không khỏi phập phồng bất an, hơn nữa ta toàn dùng đấu pháp vô lại, biết nàng không muốn đả thương ta cho nên xuất thủ chẳng theo quy củ nào cả.
Ta chọn đúng thời cơ, thừa dịp trước ngực nàng mở rộng, một đao dọc theo cổ nàng xuống dưới.
Cái áo đang mặc của Hoàn Nhan Vân Na lập tức bị xé rách, để lộ bộ ngực phập phồng trơn bóng.
Tuy rằng nàng còn mang theo yếm ngực, nhưng mà những đường cong của nó khiến ta phụt máu.
Hoàn Nhan Vân Na vừa thẹn vừa vội, phương thức xuất chiêu cũng thay đổi, nàng học theo cách của ta, bỏ qua phòng thủ.
Chúng ta thương đâm đao chém, ai cũng muốn đánh bại đối phương, nhưng cũng sợ tổn thương tới nhau.
Ta do dự nên biến thành bị động, Hoàn Nhan Vân Na chọc một thương vào đai lưng của ta.
Cái quần của ta bị đứt dây buộc, lập tức rơi xuống đất.
Nàng không để cho ta có cơ hội thở dốc, cử thương đâm tới yết hầu của ta.
Do hai chân của ta bị hạn chế, nếu lui về phía sau, thì chắc chắn sẽ ngã nhào trên mặt đất.
Ta vung trường đao chắn trường thương lại, lắc mình một cái vọt tới phía sau của nàng, tay trái lập tức ôm lấy thân thể mềm mại, tóm chặt cổ tay cầm thương của nàng.
Ta kề sát vào miếng lụa mềm mại trước ngực, sự tiếp xúc không khoảng cách như thế này khiến ta có phản ứng sinh lý, ta không khống chế được nữa, hôn lên mặt nàng một cái.
Hoàn Nhan Vân Na đỏ mặt, giãy dụa thoát khỏi lòng của ta, nói:
"Ngươi là đồ khinh bạc."
Ta mỉm cười nói:
"Hình như là Hoàn Nhan tướng quân xé ý phục của ta trước."
Thấy những đường cong xinh xắn của nàng, ta đâu còn kiềm chế được nữa, đưa một tay ra, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, cố sức hôn lên đôi môi anh đào đỏ rực.
Thân thể mềm mại của Hoàn Nhan Vân Na trở nên nóng rực, sự không kiêng kỵ của ta khiến cho thân hình nàng bủn rủn, dịu dàng nói:
"Ngươi... cái tên cuồng đồ... mau thả ta ra..”
Ta có được cơ hội tốt, sao có thể đễ dàng buông tha như vậy, đưa tay cởi cái yếm trước ngực.
Hoàn Nhan Vân Na kinh dị, bỗng nhiên giãy ra, ta bị tình mê ý loạn, cho nên bị nàng đẩy một cái, đập đầu xuống đá xanh, suýt nữa thì ngất đi.
"Ngươi không sao chứ?”
Hoàn Nhan Vân Na ân cần nói.
Ta xoa cái ót ngồi dậy, ánh mắt một lần nữa lại rơi vào bộ ngực của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na khuôn mặt đỏ ửng, nói:
"Ngươi quả nhiên không phải người tốt."
Nàng đứng dậy đi về phía sau màn chen, ta tuy rằng sắc đảm trùm trời, nhưng cũng biết Hoàn Nhan Vân Na là người thận trọng, nếu có những hành động quá mức, sẽ khiến nàng xem nhẹ.
Quần áo của nàng bị ta làm rách, đương nhiên là không cách nào mặc được nữa.
Hoàn Nhan Vân Na thay một bộ trường bào màu xanh, thấy ta chật vật, nên che miệng cười.
Ta cười nói:
"Lại còn hả hê, chẳng phải chuyện này do Hoàn Nhan tướng quân gây lên sao, mau đi tìm y phục cho ta thay."
Hoàn Nhan Vân Na cười duyên nói:
"Chỗ này của ta đều là quần áo nữ tử, ngươi có thể mặc được không? Xem ra ngươi chỉ còn cách cứ như thế này mà đi ra ngoài."
Nhưng trường thương lại theo sát như hình với bóng, mũi thương hoa lên cái, đột nhiên chuyển biến phương hướng, đâm thẳng vào vai trái của ta.
Xuy một tiếng, trường bào ở vai trái của ta đã bị rách, Vân Na hiển nhiên là hạ thủ lưu tình, nếu như đối địch ở trên chiến trường, thương này chắc hắn đã đâm xuyên qua vai trái.
Hoàn Nhan Vân Na khẽ cắn môi anh đào, cái cằm đẹp lại hếch lên cao.
Trường thương trong tay lần thứ hai hướng ta đám tới, ta dự đoán đường đi của mũi thương, thân thể xoay tròng tránh thoát, sau đó vọt tới giữa Diễn Vũ Thính.
Đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na một lần nữa trở nên lạnh lùng, nàng quán chú nội lực lên trường thương.
Bóng hình màu đỏ lập tức di chuyển, giống như hoa tươi nở rộ, trong đầu ta đột nhiên thanh tĩnh, Vô Gian Huyền Công tự vận chuyên ở trong đan điền, nội lực quán chú vào thân đao, khiến nó trở nên sáng loáng như tuyết.
Hoàn Nhan Vân Na quát một tiếng, giơ cao trường thương nhanh như tia chớp đâm ra, võ công của ta trải qua lần huấn luyện Cách Đấu thuật, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.
Ta chém ngang trường đao, xảo diệu dán sát vào mũi thương của Hoàn Nhan Vân Na, cổ tay xoay tròn, kéo trường thương sang một bên.
Hoàn Nhan Vân Na biến hóa rất nhanh, trường thương linh động, giống như linh xà thoát khỏi gông cùm của trường đao, đao thương va chạm, phát ra một tiếng kêu chói tai.
Hai vai của chúng ta chạm vào nhau, thân thể tiếp xúc với nhau trong một thòi gian ngắn, Hoàn Nhan Vân Na tại chỗ nhảy lên, thân thể mềm mại xoay tròn trên không trung.
Mũi thương của nàng đâm thẳng vào ngực của ta, một luồng khí mạnh mẽ từ trên không trung ép xuống.
Ta chuẩn xác nhắm chặt vị trí đầu thương của nàng, dùng trường đao điểm vào mũi thương.
Đao và thân thể của ta đồng thời xoay tròn, hóa giải đại bộ phận lục lượng của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na mũi thương thu về, xoay ngược đâm vào thân đao, thân hình khẽ lướt qua đỉnh đầu của ta.
Ta biết tình thế không ổn, thân hình theo bản năng nhảy vọt lên phía trước, nhưng dù vậy vẫn không tránh thoát khỏi một thương từ trên cao đâm xuống của Hoàn Nhan Vân Na.
Mũi thương lạnh lẽo trượt dọc theo sống lưng của ta, cái trường bào bị nàng xé thành hai nửa.
Ta có chút chật vật cởi áo, nếu như Hoàn Nhan Vân Na không phải là hạ thủ lưu tình, thì thân thể ta đã bị xé thành hai mảnh.
"Tướng quân hình như đánh thật!"
Ta cởi áo khác ném vào một góc của Diễn Vũ Thính.
Hoàn Nhan Vân Na đắc ý ngẩng đẩu lên, lắc lắc ngón trỏ, chỉ ý là ta không phải đối thủ của nàng.
Hành động càn rỡ của nàng nhất thời kích phát lòng háo thắng mạnh mẽ trong lòng của ta.
Hai tay của ta cầm trường đao, những đường cong hoàn mỹ trên thân hiện lên.
Ta hét lớn một tiếng vung trường đao, toàn lực công tới vị trí của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na đã xuất thương trước khi ta xuất đao.
Ta nở nụ cười giảo hoạt, buông trường đao trong tay, thân hình hướng thẳng vào mũi thương, ta đoán Vân Na chắc chắn sẽ không đả thương ta.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta, Hoàn Nhan Vân Na bất đắc dĩ phải thu trường thương về.
Ta thừa cơ hội này, thân hình nghiêng qua một bên, dùng tốc độ cao nhất vọt tới, đao phong sắc bén lướt qua vai của nàng, làm cho ống tay áo bén trái của nàng chậm rãi bay xuống, để lộ một cánh tay kiều diễm như tuyết.
Ta học theo động tác của Hoàn Nhan Vân Na, lắc lắc ngón tay.
Hoàn Nhan Vân Na khuôn mặt ửng đỏ, cũng không che giấu cảnh xuân mà lại càng tấn công ta một cách mãnh liệt.
Với ta mà nói, nàng càng tấn công mãnh liệt bao nhiêu, thì cơ hội của ta càng nhiều.
Hoàn Nhan Vân Na thấy liên tiếp tiến công không có kết quả, không khỏi phập phồng bất an, hơn nữa ta toàn dùng đấu pháp vô lại, biết nàng không muốn đả thương ta cho nên xuất thủ chẳng theo quy củ nào cả.
Ta chọn đúng thời cơ, thừa dịp trước ngực nàng mở rộng, một đao dọc theo cổ nàng xuống dưới.
Cái áo đang mặc của Hoàn Nhan Vân Na lập tức bị xé rách, để lộ bộ ngực phập phồng trơn bóng.
Tuy rằng nàng còn mang theo yếm ngực, nhưng mà những đường cong của nó khiến ta phụt máu.
Hoàn Nhan Vân Na vừa thẹn vừa vội, phương thức xuất chiêu cũng thay đổi, nàng học theo cách của ta, bỏ qua phòng thủ.
Chúng ta thương đâm đao chém, ai cũng muốn đánh bại đối phương, nhưng cũng sợ tổn thương tới nhau.
Ta do dự nên biến thành bị động, Hoàn Nhan Vân Na chọc một thương vào đai lưng của ta.
Cái quần của ta bị đứt dây buộc, lập tức rơi xuống đất.
Nàng không để cho ta có cơ hội thở dốc, cử thương đâm tới yết hầu của ta.
Do hai chân của ta bị hạn chế, nếu lui về phía sau, thì chắc chắn sẽ ngã nhào trên mặt đất.
Ta vung trường đao chắn trường thương lại, lắc mình một cái vọt tới phía sau của nàng, tay trái lập tức ôm lấy thân thể mềm mại, tóm chặt cổ tay cầm thương của nàng.
Ta kề sát vào miếng lụa mềm mại trước ngực, sự tiếp xúc không khoảng cách như thế này khiến ta có phản ứng sinh lý, ta không khống chế được nữa, hôn lên mặt nàng một cái.
Hoàn Nhan Vân Na đỏ mặt, giãy dụa thoát khỏi lòng của ta, nói:
"Ngươi là đồ khinh bạc."
Ta mỉm cười nói:
"Hình như là Hoàn Nhan tướng quân xé ý phục của ta trước."
Thấy những đường cong xinh xắn của nàng, ta đâu còn kiềm chế được nữa, đưa một tay ra, ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, cố sức hôn lên đôi môi anh đào đỏ rực.
Thân thể mềm mại của Hoàn Nhan Vân Na trở nên nóng rực, sự không kiêng kỵ của ta khiến cho thân hình nàng bủn rủn, dịu dàng nói:
"Ngươi... cái tên cuồng đồ... mau thả ta ra..”
Ta có được cơ hội tốt, sao có thể đễ dàng buông tha như vậy, đưa tay cởi cái yếm trước ngực.
Hoàn Nhan Vân Na kinh dị, bỗng nhiên giãy ra, ta bị tình mê ý loạn, cho nên bị nàng đẩy một cái, đập đầu xuống đá xanh, suýt nữa thì ngất đi.
"Ngươi không sao chứ?”
Hoàn Nhan Vân Na ân cần nói.
Ta xoa cái ót ngồi dậy, ánh mắt một lần nữa lại rơi vào bộ ngực của nàng.
Hoàn Nhan Vân Na khuôn mặt đỏ ửng, nói:
"Ngươi quả nhiên không phải người tốt."
Nàng đứng dậy đi về phía sau màn chen, ta tuy rằng sắc đảm trùm trời, nhưng cũng biết Hoàn Nhan Vân Na là người thận trọng, nếu có những hành động quá mức, sẽ khiến nàng xem nhẹ.
Quần áo của nàng bị ta làm rách, đương nhiên là không cách nào mặc được nữa.
Hoàn Nhan Vân Na thay một bộ trường bào màu xanh, thấy ta chật vật, nên che miệng cười.
Ta cười nói:
"Lại còn hả hê, chẳng phải chuyện này do Hoàn Nhan tướng quân gây lên sao, mau đi tìm y phục cho ta thay."
Hoàn Nhan Vân Na cười duyên nói:
"Chỗ này của ta đều là quần áo nữ tử, ngươi có thể mặc được không? Xem ra ngươi chỉ còn cách cứ như thế này mà đi ra ngoài."
Bình luận facebook