• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi (2 Viewers)

  • Chương 86

"Việc này không khó."
Gia Cát Tiểu Liên nói:
"Tiểu Liên ngày ấy sẽ ở Khải Lạp Nhĩ Sơn chuẩn bị tốt tất cả hành trang chờ công tử tới."
Hoàn Nhan Vân Na chậm rãi khép địa đồ, nàng nhẹ giọng nói:
"Ta vốn cho rằng Mặc tiên sinh sẽ làm khó dễ ngươi."
"Ta cũng cho là như thế."
Hoàn Nhan Vân Na nói:
"Ngày đại hôn, Hách Liên đại ca sẽ mang mấy người các người tiến nhập hoàng cung, ngươi nhân cơ hội đó mà theo bí đạo rời đi."
Ta đi tới bên cạnh nàng, nói:
"Cho đến bây giờ, nàng còn không muốn theo ta rời đi hay sao?"
Trong đôi mắt đẹp của Hoàn Nhan Vân Na hiện lên sự ưu thương vô tận, nói:
"Ta không phải là không muốn theo ngươi rời đi, nhưng nếu như ta cứ như vậy mà bỏ trốn thì Dực Hổ sẽ không có ngày nổi danh ở Đông Hồ này."
Ta lớn tiếng nói:
"Cho dù nàng ở lại đây, thì Dực Hổ cũng chưa chắc đã có ngày rạng danh, vương thất Đông Hồ không bao giờ chú ý tới các người, rời khỏi nơi đây đối với nó một việc xóa sạch ký ức. Muốn thay đổi, thì chỉ có biện pháp rời khỏi đây mà thôi!"
Hoàn Nhan Vân Na tỏ ra vô cùng kiên định:
"Chỉ cần ta còn sống một ngày trên đời, ta sẽ không bao giờ để cho Dực Hổ bị người ta kỳ thị..."
Ta nắm hai tay của nàng nói:
"Đâu phải chỉ có cách gả vào cung là tốt cho Dực Hổ, Hoàn Nhan Liệt Thái chỉ là một hôn quân, sự ân sủng của hắn đối với nàng chưa chắc đã là bất biến, chẳng nhẽ nàng chỉ vì những tương lai hư vô mờ mịt mà đánh đổi tất cả?"
Trong hai mắt của Hoàn Nhan Vân Na hiện lên hai dòng lệ, nàng nan giọng nói:
"Ta... Có thể làm như thế nào?"
Ta thấp giọng nói:
"Theo ta đi, mang theo Dực Hổ rời xa nơi đây, ta sẽ giúp nàng bồi dưỡng Dực Hổ, sẽ có một ngày, ta vì nàng mà đoạt cả đất Đông Hồ!"
Thân thể mềm mại của Hoàn Nhan Vân Na không khỏi chấn động:
"Ngươi... Đến tột cùng là ai?"
Ta cố sức đem nàng ôm vào trong lòng:
"Ta là Đại Khang Bình vương Long Dận Không."
Hoàn Nhan Vân Na kinh ngạc tới ngây người, hồi lâu mới đẩy ta ra nói:
"Ngươi chính là chất tử Đại Khang hộ tống Bạch Quỹ xuất chinh?"
Ta nặng nề gật đầu, nắm bàn tay nhỏ nhắn của Vân Na nói:
"Ta quyết không cho phép nàng gả cho Hoàn Nhan Liệt Thái, ta muốn nàng kiếp này làm bạn trọn đời bên ta."
Ta không để cho nàng cơ hội để do dự, một lần nữa đem thân thể mềm mại mê người ôm vào lòng, hôn lên đôi môi anh đào đẫy đà kia.
Vân Na còn muốn tránh, nhưng lại bị ta dồn đến góc tường, không còn chỗ trốn, nhiều lần giãy dụa, đôi môi anh đào rốt cục cũng bị ta chiếm đóng, cái lưỡi kiêu đã bị ta thành công tóm được.
Lúc đầu chúng ta hôn nhau còn rụt rè, sau đó trở nên cuồng nhiệt hơn, nhiệt độ cơ thể của hai bên không ngừng tăng lên.
Ta đưa tay muốn cởi thắt lưng của nàng, lai bị Hoàn Nhan Vân Na nắm lấy:
"Không thể.."
Ta hiểu ý, trước khi đại hôn sẽ có một người nghiệm thân cho nàng. Lúc này ta đoạt đi trinh tiết của nàng, thì sẽ ảnh hưởng tới đại cục.
Tình cảm mãnh liệt trong lòng ta dịu xuống, ta ôm lấy Vân Na đặt nàng ngồi lên đầu gối của ta.
Vân Na gắt giọng:
"Ngươi như thế này, ta sao có thể theo người bỏ trốn được?"
Ta mỉm cười nói:
"Sau này cả ngày lẫn đêm ta đều làm với nàng như vậy."
Vân Na thản nhiên cười, e thẹn vô hạn. Nàng đấm nhẹ một quyền vào ngực ta, áp mặt vào đó, có thể làm cho Hoàn Nhan tướng quân chỉ huy đại quân ôn nhu như chim én nhỏ thế này, trong lòng ta cũng có một cảm giác thỏa mãn.
Vân Na nói:
"Ta đã sớm đoán ra xuất thân của ngươi tuyệt không bình thường."
Ta cười nói:
"Nếu đoán ra, vì sao không hỏi ta?"
Vân Na nhẹ giọng phì nói:
"Ngươi toàn lợi dụng ta."
"Trời đất chứng giám."
"Ngươi còn có lương tâm? Ngươi nói xem, có phải là từ khi ngươi dạy Dực Hổ Cách Đấu thuật, thì đã trăm phương ngàn kế kéo ta vào trong phiền phức này."
Ta ha hả cười nói:
"Nàng có nhận thấy ta kéo nàng vào hay là cứu nàng ra, là ta không đành lòng thấy Hoàn Nhan tướng quân khuynh quốc khuynh thành lại bị gả cho một lão nhân hèn mọn."
Vân Na nói:
"Nếu không phải đại hôn của ta sắp tới, thì chắc chắn người sẽ không đem thân phận thực sự nói cho ta."
Ta cố sức ôm chặt nàng nói:
"Điều này chẳng phải nói lên, vị trí của nàng trong lòng ta rất trọng yếu hay sao?"
"Thu hồi lại những lời dỗ ngon dỗ ngọt của người đi."
Ta mỉm cười nói:
"Kỳ thực từ lúc ở Tam Đỉnh Tập ta đã hạ quyết tâm không để nàng phải gả cho lão ô quy Hoàn Nhan Liệt Thái."
"Không phải!"
Hoàn Nhan Vân Na vẫn mạnh miệng như cũ.
"Không phải? Vậy thì tại sao lúc đó nàng lại có sự ngưỡng mộ Thanh Thanh, hơn nữa lại có rất nhiêu phương pháp trốn khỏi Hắc Sa thành, tại sao nàng lại phải trọn phương pháp trốn từ hoàng cung?"
Hoàn Nhan Vân Na khuôn mặt ửng hồng nói:
"Ta..."
Không đợi nàng nói xong, ta lại hôn lên đôi môi anh đào của nàng, bàn tay phải không chịu an phận, dọc theo váy ngược lên trên, dò xét theo những đường cong của đôi chân ngọc, tiến về phía trước xoa nắn.
Vân Na bị ta xoa nắn bừa bãi, thân hình mềm mại run lên một cái, dùng hai chân kẹp lấy tay của ta, nói:
"Không được sờ nữa...."
Ta hôn lên cái cổ trắng của nàng, nhẹ giọng nói:
"Trừ phi nàng nói ra cảm thụ trong lòng với ta."
Vân Na dịu dàng nói:
"Ngươi... kỳ thực cũng đã biết..."
Ta cố ý đùa nàng nói:
"Ngươi không nói, ta sao có thể biết."
Tay trái của ta đồng thời đặt lên bộ ngực của nàng.
"Thiếp... yêu chàng..."
Vân Na dùng toàn bộ dũng khí, mới nói ra được lời này, trong đôi mắt xanh nhộn nhạo tràn ngập xuân sắc.
"Buông ra!"
Ta cười nói:
"Rõ ràng là nàng dùng hai chân kẹp lấy tay của ta, người buông phải là nàng mói đúng."
Vân Na khuôn mặt đỏ hồng thả lòng chân ngọc, hung đấm vào ngực ta một quyền.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm của thị tỳ:
"Tiểu thư, Hách Liên đại gia tới rồi."
Ta và VânNa liếc mắt nhìn nhau, cuống quít đứng dậy.
Vân Na nói:
"Bảo hắn chờ ở trong phòng khách, ta sẽ tới ngay."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom