• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tân nương quỷ vương (6 Viewers)

  • Chap-287

CHƯƠNG 287 : ĐỪNG GẠT TÔI




Quỷ Vương Dạ Quân trầm tư một lúc rồi quay người đối mặt tôi, tay anh ta đặt lên bụng tôi nói: “Theo ta đi Quỷ giới đi, Thiên Đế sẽ không trách phạt ta đâu! Đi Quỷ giới, Sở Hiên sẽ không dám tự chui đầu vào lưới mà đến tìm nàng, ta có thể bảo vệ cho nàng tốt hơn."

Trùng hợp vậy cơ à? Thiên Đế vừa tới tìm thì anh đã biết rồi?

“Tôi không hiểu sao anh phải sợ Sở Hiên?Hắn ta rạch bụng tôi mấy lần, rốt cuộc là muốn gì? Anh nhất định biết mục đích của anh ta, anh nói cho tôi biết, như vậy trong lòng tôi cũng biết được chút nguyên nhân, sẽ có chuẩn bị.”

Năm lần bảy lượt gặp cùng một việc, cho dù tôi có ngốc đi nữa cũng biết được Sở Hiên không chỉ đơn giản là đến vì Quỷ thai, thứ hắn cần chính là một thứ khác trong bụng tôi! Tôi chỉ là không thể hiểu nổi Quỷ Vương Dạ Quân tại sao lại chần chừ không nói, cứ giấu giấu diếm diếm như vậy rốt cuộc là vì điều gì?

“Đừng hỏi nữa!” Quỷ Vương Dạ Quân dùng sức ôm tôi vào trong lòng, nói: "Nàng cứ nghe ta cùng ta đi về Quỷ giới đi, có hồ Hoa Thanh ở đó, âm khí sẽ không thể xâm nhập được vào trong thân thể của nàng, nàng sẽ không chết đâu! Ta biết như vậy sẽ rất phiền phức, nhưng ít nhất có thể tránh được tên Sở Hiên đó. Hắn chính là tên điên, ta không muốn nàng xảy ra bất kỳ chuyện gì, nàng hiểu chứ?”

Tôi cắn môi, bây giờ tôi vẫn còn sống sờ sờ lại phải theo anh ta đi Quỷ giới, đó đều là vì đứa bé còn chưa chào đời, tôi có thể sẽ phải chết, đương nhiên cũng sẽ được đi đến địa phủ, nhưng nếu mà như vậy, tôi cũng không muốn ở lại quỷ giới! Ta không muốn ngày tháng sau này ngày ngày phải đối mặt với những cô gái khác nhau bị đưa vào Minh Điện, ngày ngày vướng vào mấy cái kịch cung đấu đó, cho dù mấy cô gái đó không quan trọng với anh ta, vậy Nhược Hi thì sao?

Cúi gằm mặt xuống, tôi nghĩ thật lâu thật lâu vẫn là lắc đầu từ chối.

“Thiên Đế tha thứ cho anh là chuyện tốt, anh đi về đi! Tôi vẫn còn đang sống sờ sờ, không muốn đi quỷ giới địa phủ gì cả! Tôi không cần biết rốt cuộc thì mục đích của Sở Hiên là gì, người mà tôi để ý chính là cái người làm cha anh đây, thực ra từ lúc đầu anh đã biết được trong bụng tôi có gì, đúng chứ? Thứ này có thể khiến cho Nhược Hi sống lại, đúng chứ? Ha ha,người chết thì đều muốn sống lại, trong cái bụng này chính là thứ có thể làm cho người chết sống lại, đúng chứ?”

Một hơi, tôi đem mấy lời giấu trong lòng nói sạch ra hết rồi!

Tôi ngốc, nhưng không phải chuyện gì cũng không hiểu, nếu như Sở Hiên chỉ vì muốn quỷ thai, vậy thì từ lần đầu tiên hắn ta đã nên lấy nó đi rồi, tôi bị hắn ta mổ bụng đến ba lần, anh ta chỉ đang tìm một món đồ, mà thứ đó không phải quỷ thai.

Thứ người chết đều muốn có, không phải năng lực, không phải tu luyện, mà là vật sống, sống dưới ánh mặt trời! THứ tên chết tiệt kia tâm tâm niệm niệm không phải để Nhược Hi sống lại à? Vậy nên.

“Đừng nghĩ lung tung nữa! Nếu nàng không muốn theo ta về Quỷ giới, vậy thì ta sẽ ở lại đây với nàng. Chỉ cần nàng sinh xong đứa bé, Sở Hiên sẽ không đến tìm nàng gây rắc rối gì nữa đâu!” Quỷ Vương Dạ Quân sau khi nghe xong lời tôi nói, rõ ràng cảm xúc có chút bất ổn, anh ta bắt đầu không chút nhẫn nại nào mà đổi chủ đề, nếu như tôi còn hỏi thêm nữa, chắc anh ta sẽ tức giận luôn nhỉ?

Ha ha, anh càng như vậy, thì nói rõ điều tôi phỏng đoán sẽ không sai.

Tôi đưa tay xoa bụng mình, tôi không dám nghĩ ngợi anh ta nghĩ thế nào, có phải anh ta thật sự đang để ý đến đứa bé chứ! Hay là nói anh ta để ý chỉ là thứ đồ có thể khiến Nhược Hi sống lại đó.

Có những thứ thật sự không thể nghiên cứu sâu xa, bởi vì càng nghĩ sẽ càng thấy sợ hãi, càng nghĩ sẽ càng chân thật, giống như tôi bây giờ vậy, không ngừng nghĩ về những hồi ức đã qua,nghĩ về lúc ở trong thôn Li, anh ta cũng bảo vệ tôi thế này suốt bốn tuần, lúc gặp phải xác chết vùng dậy, tôi ngã đụng phải đứa bé, câu đầu tiên anh ta hỏi không phải là đứa bé thế nào rồi, mà là uy hiếp nếu thứ trong bụng tôi sảy ra sơ xót gì, kết cục của tôi sẽ như vậy.

Ha ha, trong bụng tôi chẳng phải đứa bé của anh ta à? Anh ta đối với cốt nhục của mình lẽ nào còn không bằng một món đồ? Anh ta để ý Nhược Hi, đặt cô ta lên trên hai mẹ con tôi.

Đủ loại dấu vết cứ xâu chuỗi lại cùng nhau, có thể giải thích được lời Sở Hiên và Trần Dương nói lúc giao đấu, mục đích của bọn họ, là như nhau.

Mối quan hệ của Trần Dương và Nhược Hi không bình thường, không cần biết là Trần Tú Tài hay Trần Dương, bọn họ cứu tôi, nói đến cùng đều là vì thứ trong bụng tôi.

Bây giờ, tôi đã hiểu cả rồi, nhưng lại càng cảm thấy bản thân đáng thương như vậy. Không phải trước nay cứ ngốc nghếch vậy sao? Tại sao bây giờ lại trở nên thông minh đến thế, nghĩ triệt để đến vậy?

Nghiêng người nằm xuống, quay lưng về tên chết tiệt kia, cảm giác khoé mắt hơi ướt. Ra sức chớp mắt, ép cho nước mắt quay lại, không muốn để bất kỳ ai biết được tôi đang khóc.

Quỷ Vương Dạ Quân nằm ở bên đó, không để ý tôi, anh ta trầm mặc khiến tôi thấy tủi thân, lại bị kích thích đến muốn khóc.

Sự tồn tại của tôi chỉ là vì để Nhược Hi sống lại, ngoài ra thì không có ý nghĩa gì lớn hơn. Vì để Nhược Hi có thể sống lại, tôi hết lần này đến lần khác rơi vào nguy cơ, nguy hiểm suýt mất cả tính mạng. Tại sao lại phải như vậy? Nếu như tôi có nợ cô gái đó thứ gì, vậy thì tôi nhận. Nhưng đến cả cô ta là ai tôi cũng không biết, vậy thì có thể nợ gì chứ, đây rốt cuộc là tại vì sao?

Người bên cạnh đối tốt với tôi, thực ra đều là có mục đích, mà mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng, mà tôi lại ngu ngốc yêu phải một trong số đó. Bây giờ tôi có được tính là bồi hữu phu nhân hựu chiết binh không nhở.

Đủ rồi! Tại sao tôi phải vì một cô gái không quen không biết mà đi chết, tôi chẳng nợ nần gì ai cả, tại sao lại phải mang cái nồi này trên lưng. Thật là càng nghĩ càng tức, nhất là sau khi bị tên chết tiệt kia coi thường, thật muốn cho anh ta phát đạp xuống giường.

Nhưng mà, khi tôi vừa muốn dơ chân lên thì đã bị anh ta giữ lại, anh ta hướng tôi vô tội chớp chớp mắt nói: “Có phải lại nghĩ lung tung rồi không? Không phải ta kêu nàng đừng có nghĩ quá nhiều sao, nàng vốn đã không được thông minh còn nghĩ nhiều như vậy, mệt không?”

Tôi tức giận rồi.

“Anh bớt đi! Thứ Sở Hiên cần chính là thứ có thể khiến người chết sống lại, anh cũng vậy! Bốn năm sau anh đến tìm tôi chẳng phải cũng là vì thứ trong bụng tôi đấy sao? Anh bảo vệ tôi chu toàn cũng là vì thứ trong bụng tôi, nó có thể khiến Nhược Hi sống lại sao? Diệm Thiên Ngạo, anh không cảm thấy đối xử với tôi như vậy quá đáng lắm sao? Tôi không nợ anh, càng không quen biết cô gái tên Nhược Hi gì đó, tại sao phải đối xử với tôi như vậy. Tôi đã bị người ta rạch bụng ba lần rồi, nếu không phải mệnh tôi lớn thì bây giờ tôi còn có thể ở đây nói chuyện với anh nữa sao? Trong tim anh rốt cuộc tôi là thứ gì? Tên cặn bã nhà anh, lợi dụng thân thể tôi để chế tạo thứ có thể khiến Nhược Hi sống lại! Tại sao anh phải đối xử với tôi như vậy?Nếu như từ lúc đầu anh nói rõ mục đích anh đến tìm tôi, tôi sẽ không để mình thích.”

Sự phẫn nộ khiến tôi mất kiểm soát triệt để, những câu phía sau không thể nói ra lời.

Tôi là quả hồng mềm có thể bị các người bóp nát sao? Nếu mọi người đều nghĩ như vậy thì mọi người sai rồi. Tôi cũng có tính khí, cũng biết việc gì nên làm việc gì không nên làm. Tôi cũng là một người bình thường, trái tim tôi không có lớn đến vậy, tôi không vì một cô gái không quen không biết mà đánh cược mạng sống của mình, càng không cần thiết phải vì người trong tim anh ta mà giả vờ như không có chuyện gì, tôi không làm nổi.

Vào lúc mà tôi nghĩ mình đã kích thích người đàn ông này nổi giông tố, Quỷ Vương Dạ Quân lại ôn nhu nói: "Ài, nàng ấy, nghĩ đi đâu vậy? Trong trái tim ta không ai có thể thay thế nàng, nàng đặc biệt như vậy, không giống với người khác như vậy. Ta sẽ không để nàng dấn thân vào nguy hiểm đâu, cũng sẽ không để bất kỳ ai làm tổn thương nàng. Nàng chính là nàng, Nhược Hi là Nhược Hi, ta vốn không có kéo hai người lại cùng nhau. Cô ta là nữ nhân ta tự tay giết chết, vậy nên mới muốn cô ta sống lại, chỉ có vậy mà thôi. Nàng còn đang mang thai, tức giận không tốt cho thân thể, mau ngủ đi.”

Đây là lời từ tận đáy lòng anh ta sao? Tôi thấy là vậy, với tính cách của anh ta, anh ta không phải người sẽ nói dối, không muốn nói thì sẽ không nói, đã nói rồi thì sẽ không bịa đặt, vậy nên tôi có thể tin lời anh ta nói là lời thật lòng chứ?

Không có khẳng định được như lúc trước.

“Được! Diệm Thiên Ngạo, anh nghe cho rõ đây, nếu như để tôi biết được những gì hôm nay anh nói là lừa gạt tôi, vậy cả đời này, tôi đều không tha thứ cho anh.”

Quỷ Vương Dạ Quân không nói gì,anh ta chỉ từ phía sau trầm mặc mà ôm lấy tôi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom