• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tân nương quỷ vương (1 Viewer)

  • Chap-313

CHƯƠNG 313: LỚN HỚN KHÔNG ĐƯỢC BAO NHIÊU




Vào lúc tôi đang đánh giá tiểu quỷ này thì nó cũng đang đánh giá tôi. Tầm mắt của tôi đối diện với tầm mắt của nó, rồi cùng sửng sốt. Sức lực trong mắt tiểu quỷ biến mất một phần rồi nó nghênh ngang ngồi trên chiếc ghế mà tên chết tiệt hay ngồi, vẫy tay với tôi nói: "Ngươi là cung nữ ở đây sao? Không tồi, tới trước mặt bản tôn."

Khẩu khí này thật sự CMN tự cao tự đại, mới nhỏ tuổi mà đã có đức hạnh như này thì tý nữa đợi lão già nhà tôi đến, xem anh có đánh chết nó không.

Tôi nhíu mày với tiểu tử kia, đứng ở nơi thật xa không muốn để ý nó!

Tiểu tử nhìn thấy tôi không có hành động gì thì nó nhíu đôi lông mày tuyệt đẹp quát một cách không vui: "Bản tôn bảo ngươi qua đây, ngươi điếc hay sao?"

Ai ya, người trẻ tuổi gì mà vênh váo thế, mới chỉ nhỏ như cây củ cải đỏ mà đã khinh thường người khác như vậy thì lớn lên sẽ càng ghê hơn? Trong nháy mắt tôi không thể bình tĩnh được. Cũng không biết Quỷ Vương Quỷ Quân dạy dỗ đứa trẻ này như thế nào rồi lại càng muốn biết mẹ đứa bé này là ai mà lại dạy ra một đứa không có giáo dưỡng và còn hung hăng càn quấy hơn cả tên chết tiệt nữa!

Tôi tức giận muốn trách mắng đứa trẻ này mấy câu thì Thất Dạ lại xuất hiện từ trong không khí, dáng quỷ thoắt ẩn thoắt hiện của anh thật sự khiến người khác sợ hãi một phen. "Thất nương nương bớt giận, vị này chính là đại nhân Dạ Quân. Sau khi trọng sinh thì ngài ấy chính là đứa bé này. Ngủ đầy đủ là có thể lớn được, mấy ngày là có thể khôi phục lại dáng vẻ cũ."

Ngủ thì có thể phát triển cơ thể, mấy ngày là có thể khôi phục lại dáng vẻ cũ. Điều này tôi phải nghĩ thế nào cho phải?

Tâm trạng lúc này không có ngôn ngữ nào có thể hình dung, chỉ có thể nói rằng vui buồn lẫn lộn. Vui là tên chết tiệt còn chưa chết, anh vẫn còn sống. Buồn là anh thu nhỏ lại rồi, tin tức này khiến tôi phải tiêu hóa như thế nào đây! May mà thời gian không dài, nếu như là ba năm năm năm thì tôi có phải sẽ phải buồn bực mà chết không!

Phiên bản thu nhỏ của Quỷ vương Dạ Quân ngồi bên trên chỉ tay vào Thất Dạ tức giận nói: "Thất Dạ, ngươi còn không mau mang cung nữ này lên đây cho bản tôn, ở dưới đó lẩm bẩm cái gì vậy hả?"

Thất Dạ cười khan hai tiếng rồi nói: "Thất nương nương, thuộc hạ xin đắc tội!"

Câu vừa nói xong thì Thất Dạ đã nắm chặt tay của tôi, kéo tôi đến trước mặt Quỷ vương Dạ Quân phiên bản cute. Tiểu quỷ này không nói tiếng nào mà đánh giá tôi một lúc rồi mới nói: "Bản tôn thấy ngươi rất lạ, ngươi là người mới đến sao?"

Thất Dạ đứng bên cạnh cau mày nhắc: "Đại nhân Dạ Quân, vị này là phi tử của ngài, không phải là cung nữ của cung điện này! Vì ngài còn chưa phong hào nên bọn thuộc hạ vẫn tạm thời ngài ấy là Thất nương nương, tên gọi Mạc Thất! Ngài phải nhớ rõ chứ, Thất nương nương có mang cốt nhục của ngài, nên ngài vẫn nên kiềm chế."

Chủ tớ hai người người tới ta đi, tôi đứng ở bên cạnh cũng sắp hóa đá rồi, chuyện này rốt cuộc là như thế nào vậy! Không nghĩ tên chết tiệt từ nhỏ mà tính cách đã kém như vậy, không trách lúc trưởng thành thì lúc nào mắt cũng đặt trên đỉnh đầu.

Tôi vô thức nuốt nước buột. Một lớn một nhỏ này lúc nói chuyện thực sự là không có giới hạn, khiến tôi một câu cũng không nói nổi.

Dạ Quân nhỏ nghe Thất Dạ nói thì cười khà khà rồi nhìn chằm chằm tôi nói: "Ngươi là phi tử của ta, không trách lại thấy vừa ý như vậy. Còn chưa có phong hào đúng không, ừ, để ta nghĩ, nha đầu này nhìn khá xinh đẹp và ranh ma, nên lấy tên là Kính là được!

Tôi ngơ người, không biết tiểu quỷ này đang nói gì vậy. Thất Dạ dùng khuỷu tay đẩy tôi nhắc: "Thất nương nương, còn không mau tạ ơn!"

Tôi à một tiếng rồi nói: "Tạ Dạ Quân tứ phong!"

Thất Dạ lùi lại một bước rồi chắp tay nói: "Kính cơ nương nương, đại nhân Dạ Quân, thuộc hạ xin cáo lúc trước."

Thất Dạ tìm cơ hội chuồn trước, chỉ để lại tôi và Dạ Quân bản nhỏ ở với nhau. Thực ra từ ban nãy tôi đã cảm thấy tiểu quỷ này nhìn tôi với ánh mắt không đúng, hơn nữa không khí cũng có phần cổ quái.

Tiểu quỷ chỉ tôi nói một cách không kiên nhẫn: "Ngươi, qua đây!"

Thực sự là người bất lịch sự, tôi thật lòng muốn lên một lớp dạy anh lễ nghĩ, nhưng nhớ lại một màn ở hồ Hoa Thanh thì lòng lại mềm xuống. Cho dù thế nào thì chỉ cần anh còn sống thì thế nào cũng được!

Tôi bước lên trước mấy bước, còn chưa đợi tôi đến trước mặt anh thì tiểu quỷ này đã xuống dắt tôi ngồi xuống bên cạnh anh. "Ngươi, ngươi lúc nào thì gả cho bản tôn, ta sao lại không có ấn tượng gì?"

Người nhỏ lại nhưng sắc tâm thì không nhỏ chút nào. Thấy bàn tay đặt ở eo tôi của Dạ Quân nhỏ, tôi bắt đầu ngổn ngang trong gió rồi! Quỷ vương Dạ Quân trước mắt này cũng chỉ khoảng mười tuổi mà đã biết động tay động chân với con gái rồi, phần tâm đảm này cũng đủ lớn.

"Năm năm rồi."

Tầm mắt của Dạ Quân nhỏ đặt trên bụng tôi, anh nhỏ giọng nói: "Vừa này Thất Dạ nói ngươi đã mang thai cốt nhục của bản tôn, có những chuyện bản tôn không nhớ rõ, ngươi đã mang thai bao lâu rồi?"

"Chắc đã năm năm rồi!"

Dạ Quân nhỏ vẻ mặt giật mình, trong đôi mắt sắc bén hiện lên chút kỳ lạ. Anh hét lên một tiếng: "Đùa hả! Trên đời này làm gì có người phụ nữ nào mang thai quá mười tháng, ngươi lại dám mang thai con của bản tôn năm năm rồi, ngươi đang lừa ta đúng không?"

Tôi không nghĩ đến anh sẽ hỏi như vậy, sững sờ nói: "Chắc do tôi không phải là người chết!"

Dạ Quân nhỏ cau mày kiên định nói: "Người sống cũng không thể nào, nhiều lắm cũng chỉ mang thai mười tháng là có thể sinh, trong bụng ngươi rốt cuộc là thứ gì?"

Lời như vậy từ miệng người khác thì tôi có khả năng sẽ nghi ngờ. Nhưng đây là từ miệng của tên chết tiệt, vậy đồ trong bụng tôi thực sự có vấn đề rồi. Người bình thường mang thai mười tháng nhất định sẽ sinh, mà tôi đang mang thai lâu như vậy mới có khá hơn. Vậy trong bụng tôi không phải trẻ con sao?

Hiện tại, Quỷ vương Dạ Quân cũng không nghĩ được gì, đợi sau khi anh hồi phục trí nhớ thì tôi nhất định sẽ anh hỏi cho rõ ràng Lần này đừng mong rằng lại lừa tôi, trong bụng tôi có thứ gì thì anh là người rõ ràng nhất.

Vì thế, tôi với miễn cưỡng nói với anh: "Ai biết được, đợi anh hồi phục trí nhớ sẽ biết. Chuyện này anh còn rõ hơn tôi."

Dỗ trẻ nhỏ thì tôi tự nhận rằng mình vẫn rất có tay nghề đó. Hiện tại Quỷ vương Dạ Quân cũng chỉ mười tuổi, cụ non mấy chỉ là một đứa nhỏ, mà tôi ngồi cạnh anh có cảm giác như tôi là mẹ anh.

Dạ Quân nhỏ gần như cảm nhận được ý đồ của tôi nên không vui: "Bản tôn tuy rằng chỉ có năm tuổi, nhưng cũng không phải đứa bé. Ngươi chớ có coi ta như người phàm mà đối xử. Ngươi vì sao lại dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với ta?"

Lúc này, trong lòng tôi dường như có hàng nghìn hàng vạn câu Fuck Your Mom vụt qua, nhận lấy mười nghìn điểm thương tổn. Anh mới năm tuổi, tôi còn tưởng rằng anh đã mười tuổi rồi. Chỉ có lớn như vậy mà đã cao gần bằng tôi rồi? Chẳng trách sau khi trưởng thành lại có chiều cao như vậy, hóa ra từ nhỏ đã cao rồi.

Bị một đứa bé năm tuổi sàm sỡ, nếu như truyền ra ngoài chằng phải sẽ bị người khác cười đến rụng răng sao. Tôi lặng lẽ giãy khỏi tay của anh, dịu dàng nói rằng: "Được rồi, coi như lỗi của tôi, bây giờ trời đã tối, anh cũng nên ngủ sớm đi!"

Dạ Quân nhỏ gật gật đầu, nói một cách rất tự nhiên: "Đêm nay, ngươi lưu lại thị tẩm!"

Câu nói này phát ra từ miệng của một đứa trẻ, theo lương tâm tâm tình của tôi có chút hỏng bét! Có điều tôi vẫn gượng gật đầu theo sau anh, lúc qua cửa điện thì Thất Dạ lại nháy mắt với tôi, dường như đang cổ vũ tôi. Tôi thực sự muốn tát mấy vái vào miệng anh ta. Anh nói được thì sao không tự mình đến!

Minh Điện chính của Quỷ Vương Dạ Quân thật sự không tồi, rộng rãi thoáng mát, vật đáng tiền nhiều không kể xiết, đặc biệt là chiếc giường kia của anh thực sự rất lớn. Không trách anh luôn ghét bỏ giường của tôi nhỏ, đúng là thực sự không cách nào so sánh.

"Kính cơ, qua đây! Thay y phục cho bản tôn!"

Tôi hít sâu một hơi rồi bước lên trước, tự nói với mình rằng anh chỉ là một đứa trẻ, tôi là người lớn nên thay y phục cho anh là chuyện bình thường. Nhưng chuyện này đợi anh lớn lên sẽ tính sổ một thể!

Sau khi thay quần áo và hầu hạ Dạ Quân nhỏ lên giường thì tôi mới nằm xuống bên cạnh anh. Chăn còn chưa đắp thì tay của tiểu quỷ đã ấn xuống, khuôn mặt cũng dán vào ngực tôi.

Tôi tự nói rằng mình không nên suy nghĩ bậy bã, tên chết tiệt bây giờ chỉ là đứa trẻ nhỏ, cũng không là được chuyện gì. Cứ coi anh như một đứa bé là được.

Tôi không ngừng ám chỉ bản thân. Đợi khắc phục được chướng ngại tâm lý thì phát hiện Dạ Quân nhỏ đã ngủ say rồi. Tiểu tử này lúc không nói chuyện nhìn rất đáng yêu, tôi nhịn không được mà chọc chọc khuôn mặt tròn tròn của anh, nói với bản thân rằng mấy ngày nữa, lão đầu chết tiệt sẽ quay về. Lại cố gắng nhịn!

Cũng không biết đã qua bao lâu thì bỗng nhiên tôi cảm thấy môi mình ngứa ngứa rồi lại buồn ngủ đến mức không muốn mở mắt, vì thế tôi vươn lưỡi hồng ra liếm. Nhưng cảm thấy không có tác dụng gì nên mở bừng mắt, một khuôn mặt nhỏ tuyệt sắc phóng to trước mắt tôi.

Tôi chấn động trong lòng, bị dọa đến mức lùi về sau, mở trừng mắt nhìn. Hóa ra chính là tổ tông nhỏ kia, nhưng có điều lần này nhìn có vẻ đã lớn hơn nhiều rồi.

Thất Dạ quả thật nói không sai. Quỷ Vương Dạ Quân sau khi trọng sinh thì chỉ ngủ một giấc thì sẽ lớn hơn nhiều, hơn nữa cũng phát triển rất nhanh, dậy thì cũng rất rõ ràng. Hiện tại Quỷ Vương Dạ Quân trước mắt tôi ngoài có vẻ hơi non nớt ra thì không khác gì với Quỷ Vương Dạ Quân mà tôi quen!

Tay của Dạ Quân nhỏ ở vẫn giữa không trung, tôi nhìn theo tay anh chỉ thì thấy trên bụng tôi có một tia trong suốt. Ngay lập tức tôi đỏ mặt, chắc không phải là kiệt tắc của tôi đi!

"Cách ta xa thế làm gì, qua đây!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom