• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tân nương quỷ vương (1 Viewer)

  • Chap-422

CHƯƠNG 422: DỌA CHẾT NGƯỜI KHÔNG ĐỀN MẠNG




CHƯƠNG 422: DỌA CHẾT NGƯỜI KHÔNG ĐỀN MẠNG

Trầm mặc thật lâu tôi mới chậm rãi nói: “Tôi không cấu kết với đám người Tạ Linh Côn. Ban đầu, tôi cũng là bị quỷ ám mới đồng ý để Tạ Linh Côn giúp tôi, có lẽ ngài không tin nhưng Tạ Linh Côn quả thật đã giúp tôi vô điều kiện, tôi có ngăn cản nhưng không được! Chuyện chỉ có vậy, tôi thừa nhận mình có tội, trong chuyện này tôi cũng được coi là tòng phạm nhưng chuyện này không liên quan gì đến Thiên Hựu, nó không biết gì hết.”

Chuyện đã đến nước này, tôi có rơi vào kết cục nào cũng không sao hết, nhưng Thiên Hựu vô tội! Vì con trai, thật sự chuyện gì tôi cũng có thể làm, cho dù bị người đời chửi rủa tôi cũng chấp nhận. Tôi biết rất rõ bản thân có bao nhiêu áy náy trong chuyện này, tôi hổ thẹn với bốn mươi chín mạng người đó, cho dù bây giờ tôi phải tan thành tro bụi cũng không sao, chỉ cần bảo vệ được con trai, tôi lập tức nhận tội.

“Ha ha, bây giờ không phải lúc truy cứu xem là trách nhiệm của ai mà là đang nghĩ cách làm sao để cô thoát tội, có hiểu không? Cô là một người thông minh, nên biết phải làm thế nào.”

Tôi quay phắt đầu lại nhìn anh ta! Đột nhiên trong mây mù có một đàn bươm bướm sắc màu bay đến, những con bướm toàn thân phát ra ánh sáng đó bay xung quanh Thiên đế. Tôi ngạc nhiên phát hiện chỗ tay bị cụt của anh ta bắt đầu mọc lại một cánh tay mới.

Tôi không khỏi sững sờ ngay tại chỗ, cho dù tôi biết đây chỉ là bản lĩnh bề ngoài, trên thực tế cánh tay kia không hề có tác dụng nhưng lại có thể khiến nhìn tổng thể thoải mái hơn rất nhiều.

Cánh tay được đám bươm bướm sắc màu làm ra cũng không phải pháp thuật gì mà chỉ là phép che dấu đơn giản nhất, bù đắp khuyết điểm của con người mà thôi!

Trong ao Hoa Thanh mây mù lượn lờ, trên người Thiên đế không một mảnh vải, tôi cũng không biết anh ta có mặc quần lót hay không nên không dám dựa vào quá gần, tránh cho phải xấu hổ.

Di chuyển ánh mắt, tôi thấp giọng nói: “Là lỗi của tôi, tôi sẽ gánh chịu! Nếu như ngài vì tôi mà làm vậy, ắt sẽ rơi vào miệng lưỡi mọi người. Phần Thất không muốn mang đến phiền phức cho anh cả nữa, tâm ý của ngài tôi đã nhận. Ngài là Thiên đế cao cao tại thượng, không ai dám nói ngài không phải nhưng chuyện này rất quan trọng, nếu như ngài tìm đường thoát, cá nhân cho tôi thì không dám đảm bảo sẽ không khiến nhiều người tức giận, đến lúc đó Thiên giới sẽ lộn xộn.”

Tôi uyển chuyển từ chối ý tốt của Thiên đế, một tiếng ‘anh cả’ gọi cũng không sai, chính là để nhắc nhở anh ta thân phận của tôi, mặc dù anh ta là anh trai Diệm Thiên Ngạo nhưng giao tiếp với anh ta vẫn phải chú ý nhiều điều, tôn kính mà không gần gũi!

Sự kiên trì của tôi vẫn chưa khiến anh ta có ý nghĩ lùi bước, ngược lại còn dựa vào gần hơn, theo bản năng tôi liền lùi lại phía sau!

Cô nam quả nữ ở cùng trong một cái ao, lại còn trong trạng thái quần áo không chỉnh tề, lúc này nếu có người đi qua quả thật là tôi hết đường chối cãi. May thay đây là ao Hoa Thanh, người bình thường không thể vào, nếu không tôi cũng sẽ không ở lại lâu như vậy!

Thiên đế vượt lên trước túm lấy cổ tay tôi, anh ta bình thản nói: “Cô sẽ không thật sự cho rằng ta có ý tốt muốn giúp cô chứ! Bản tôn muốn cô làm người phụ nữ của ta, hiểu không?”

Lần này Thiên đế đã nói thẳng ra đến đứa ngốc còn nghe hiểu, nhưng tôi vẫn không nhận, vì sao anh ta lại có cái suy nghĩ này chứ.

Tôi bắt đầu giãy dụa, thử hất tay anh ta ra nhưng thất bại! Tôi cảm thấy vẫn chưa đến mức phải cào rách mặt nên cố gắng nhịn xuống, vì thế tôi vẫn mang theo khuôn mặt tươi cười: “Anh cả, đùa như vậy không vui chút nào! Hài cốt Thiên Ngạo còn chưa lạnh, ngài đã nói ra yêu cầu này không khỏi có hơi quá đáng, huống hồ tôi cũng chưa từng nghĩ tới chuyện này, dù cho anh ấy không còn nữa thì tôi vẫn là vợ anh ấy!”

Không lâu sau đó tôi lại nói thân là người của tên chết tiệt thì chết cũng là quỷ của anh. Trước nay, tôi chưa từng nghĩ đến sẽ tái hôn, càng không nghĩ rằng phải gả cho Thiên đế, yêu cầu như vậy với tôi mà nói quả thật là quá đáng.

Thiên đế kéo tôi vào lòng, lạnh lùng nói: “Bản tôn không thích nghe cô gọi ta là anh cả! Nó vì người phụ nữ khác mà lợi dụng cô, cô không hận cậu ta chút nào sao? Ban đầu cậu ta cưới cô cũng là vì Chung Nhược Hy, từ đầu đến cuối cậu ta chưa từng yêu cô, cô hà tất phải giữ mình cả đời vì một người đàn ông như vậy?”

Anh ta tự cho là đúng trước mặt tôi như vậy khiến lòng tôi hoảng loạn không thôi. Tôi cúi đầu, may mà anh ta có mặc quần nhưng vì ngâm trong nước nên đã ướt đẫm từ lâu, thứ không nên nhìn cũng đã nhìn thấy, tôi xấu hổ quay đầu đi. Dựa vào anh ta gần như vậy, mùi hương trên người anh ta không ngừng xộc thẳng vào mũi tôi, mở ra tín hiệu nguy hiểm.

Quá hoang đường, thật sự quá hoang đường!

Cho dù Diệm Thiên Ngạo đã từng yêu tôi hay chưa thì tôi cũng không thể có gì với Thiên đế được. Bây giờ, tôi vẫn là vợ Diệm Thiên Ngạo, lão già vừa chết chưa lâu tôi lại tái hôn với Thiên đế, người khác sẽ nói tôi thế nào, sau này tôi sao có thể ngẩng đầu làm người được nữa!

Tôi cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, ấp úng nói: “Thiên đế, nói là nói như vậy, tôi cũng biết Diệm Thiên Ngạo vì Chung Nhược Hy nên mới cưới tôi, những điều này tôi đều hiểu, cho dù anh ấy chưa từng yêu tôi nhưng tôi yêu anh ấy là đủ rồi! Tôi là vợ anh ấy, dù sống hay chết thì điều này cũng không thể thay đổi! Cho nên chuyện hôm nay đến đây thôi! Có được không?”

Tôi thấp thỏm không yên nhìn Thiên đế, anh ta là người tôi không thể đắc tội nhưng vì ngăn chặn ý nghĩ trong đầu anh ta, tôi không thể không nói nặng lời, anh ta vì thế mà muốn lật mặt với tôi thì tôi cũng không còn cách nào. Có những chuyện không được là không được, không thể cứng rắn.

Giằng co lẫn nhau một hồi lâu, đột nhiên Thiên đế buông tay ra, cong môi cười quyến rũ: “Bản tôn hiểu ý cô rồi, tấm lòng của cô với Thiên Ngạo ta đã nhìn thấy, giao Quỷ giới cho cô cai quản bản tôn cũng yên tâm! Sau khi trở về cố gắng giúp đỡ Thiên Hựu, đứa bé đó thông minh sáng suốt, làm Vương là điều nằm trong dự liệu, tương lai sẽ không kém hơn Thiên Ngạo! Còn về Cửu Chuyển Huyền Tâm, cô yên tâm đi, bản tôn sẽ xử lý thỏa đáng.”

Gì cơ?

Tôi lập tức kinh ngạc không nói thành lời, lơ mơ một lúc mới phản ứng lại, không quan tâm là thật hay giả, tôi vẫn thở phào một hơi: “Thiên đế, ngài, sau này ngài đừng đùa với tôi như vậy nữa nhé, quá dọa người rồi, trái tim nhỏ bé của tôi không chịu được đâu!”

Thì ra anh ta lấy chuyện này ra là để thử tôi thôi! Muốn xem xem tôi có hai lòng với Diệm Thiên Ngạo hay không, quả thật chuyện uy hiếp lợi ích và mê hoặc này rất dễ khiến người ra lộ ra bản tính thật sự, nhưng tôi lại không cảm thấy anh ta giống như đang diễn kịch! Cảm giác này quá chân thật rồi!

May mà tôi không hai lòng với lão già, nếu không hậu quả thật sự không dám nghĩ, quá dọa người rồi, khiến tôi căn bản không phân biệt được thật giả.

Thiên đế cười lớn, anh ta nhẹ nhàng nói: “Sau này khi ở riêng cô hãy gọi ta là anh cả đi! Khi còn nhỏ Thiên Ngạo thường gọi ta như vậy, nói thật thì như vậy nghe mới không có cảm giác xa cách, bây giờ ít gọi rồi! Haiz!”

Lời này nghe ít nhiều cũng có chút thương cảm, tôi vẫn chưa bình tĩnh lại từ trong kinh ngạc nên không biết phải ứng phó thế nào.

“Vừa nãy bản tôn đã thay cô khống chế tâm ma rồi nhưng muốn diệt tận gốc vẫn cần vài ngày nữa! Tạm thời không sao rồi, mỗi ngày cô đến Thiên giới một lần, sau vài lần thì cơ bản cũng như bình thường!”

Bầu không khí căng thẳng theo nụ cười lớn thoải mái của anh ta mà tan thành mây khói, gặp nhau vài lần rồi nhưng tôi vẫn chưa từng thấy anh ta cười không chút kiêng dè gì như vậy. Nói thật, Thiên đế như này thật sự không thể khiến tôi hoài nghi, anh ta lúc này giống như anh trai hàng xóm, một anh chàng đẹp trai vô hại, so với dáng vẻ khi thăm dò tôi ban nãy quả thật là hai người hoàn toàn khác nhau.

Mệt tim ghê!

Xử trí thực sự thật mệt tim, tôi đã sắp bị anh ta quay mòng mòng rồi, dọa tôi một cách nhẹ nhàng, tao nhã như vậy thật sự phải nhẹ nhàng từ từ mới được!

“Thiên đế, ngài” Vệ Tử Hư đến bên cạnh ao, nhìn thấy dáng vẻ hai người chúng tôi nhất thời kinh ngạc nói không nên lời.

Aiya mẹ ơi, ao Hoa Thanh không phải không cho người ngoài vào sao? Sư phụ tôi sao vào được vậy!

Trời ơi! Lần này xong rồi, tôi nên giải thích tình huống này thế nào đây, sư phụ nhất định là được Thiên đế mời tới, có thể anh ta không để ý nhưng tôi thì không!

Thiên đế vẫy tay với Vệ Tử Hư: “Tử Hư đến rồi à! Bản tôn tìm ngươi là có chuyện muốn giao cho người đi làm! Sau trận đại chiến, sức khỏe ngươi cũng hồi phục tương đối rồi chứ! Mấy ngày nữa thân thể ngươi cũng làm được tương đối rồi, sắp tới bản tôn muốn phái ngươi đến Quỷ giới xử lý công việc, Thiên Hựu còn nhỏ, Phần Thất lại là một cô gái, Quỷ giới vẫn đang nhiễu loạn, không có ai giúp đỡ thực khiến bản tôn lo lắng!”

Trước mặt Vệ Tử Hư, Thiên đế bình tĩnh tự nhiên, lời anh ta nói không có vấn đề gì, không hề để ý đến tình huống bây giờ, anh ta cũng không hề để vào mắt, nếu tôi câu nệ thì ngược lại lại có cảm giác giấu đầu lòi đuôi! Cho nên tôi cũng rất thản nhiên nhìn Vệ Tử Hư, chúng tôi quang minh chính đại, không có gì phải sợ!

Nhưng khi Vệ Tử Hư nhìn tôi, ánh mắt rất phức tạp, tôi và Thiên đế quả thật đang mượn nước ở ao Hoa Thanh để diệt trừ tâm ma, nhưng...

“Tử Hư hiểu, Phần Thất là đồ nhi của tôi, chuyện của nó cũng là chuyện của tôi, chuyện Quỷ giới cho dù ngài không nhắc thuộc hạ cũng sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ!”

Lời này nghe cũng không có vấn đề gì nhưng sao tôi lại cảm thấy sư phụ nói lời này còn có ý gì đó nhỉ, không có chuyện gì mà tôi lại quá nhạy cảm rồi ư!

Thiên đế nói: “Ngươi hiểu là tốt rồi, lui xuống đi!”

Cuối cùng cũng có thể đi rồi, tôi bơi đến bên ao, nhìn sư phụ đứng ở đó, xấu hổ bò lên. Anh là trưởng bối của tôi, còn tôi là một vãn bối, mặc dù trên người có mặc quần áo nhưng đã bị ướt dính hết vào người rất không lịch sự, bảo tôi coi anh là người vô hình, nói thật tôi thật sự không làm được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom