• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Tân nương quỷ vương (1 Viewer)

  • Chap-438

CHƯƠNG 438: TUỔI KẾT HÔN




CHƯƠNG 438: TUỔI KẾT HÔN

Người nào đó là nói tôi sao?

Hừ! Tôi trợn mắt nhìn ông ta một cái, chuyện nào ra chuyện nấy chứ, ông ta tổn thất bảo tháp của ông ta, tôi mất đi người đàn ông tôi yêu mến, đều là miếng thịt trong đầu quả tim của nhau, chuyện này cũng sẽ không kết thúc ở đây!

Có vài chuyện là không giải quyết được, tôi với ông ta đã định sẵn là ngày sau gặp mặt sẽ gươm súng sẵn sàng đối mặt với nhau rồi.

Sau khi tiễn ba vị thượng thần, tôi bắt đầu cảm thấy đau đầu chóng mặt, mắt nổ đom đóm!

Trong bốn người, tôi là người yếu nhất, ba người họ cũng không chịu nổi thì huống chi là tôi. Bây giờ được thả lỏng, các loại khó chịu thi nhau ập đến!

Bây giờ nghĩ lại mà sợ. Nếu Dương Mặc không tỉnh, vậy sau đó sẽ thế nào? Bốn người chúng tôi có thể bị hao tổn hết nguyên khí mà dừng lại?

Trước mặt mấy người An Ninh và cô hai, tôi không muốn để họ thấy tôi không chống đỡ được nữa, làm hại họ áy náy khổ sở, vì thế nên tùy tiện kiếm một lí do rời đi.

Đến lúc chỉ còn một mình tôi, tôi vịn tường lảo đảo đi về phòng.

Đường về không xa, thế nhưng lại đi như cố hết sức, hận không thể lập tức chạy như bay về giường, nằm xuống. Nhưng là mẹ ruột của Quỷ chủ, vẫn phải giữ hình tượng.

Mắt thấy sắp tới nhưng lại đụng phải Thất Dạ đang cầm bức tranh, sau khi anh ta thấy tôi thì kinh ngạc hỏi: “Thất nương nương, ngài sao vậy? Sao sắc mặt lại kém thế?"

Tôi khoát tay ngay cả nói cũng lười, trong lúc vô tình liếc thấy trên bức tranh có hình dáng của áo quần phái nữ, đoán rằng những thứ trên bức tranh đều là vẽ phụ nữ.

Tôi vốn không có tinh thần gì, lập tức nổi hứng nhiều chuyện, kéo Thất Dạ hỏi: “Ôi chao, không ngờ tính hướng của Đại tổng quản còn rất bình thường, nhìn anh nói chuyện nhỏ nhẹ, tôi còn tưởng anh thích đàn ông!"

Cả khuôn mặt của Thất Dạ co rút lại. "Thất nương nương, ngài được giễu cợt thuộc hạ, tuy thuộc hạ hầu hạ từ triều đại Quỷ chủ đến nay, nhưng cũng không phải là thái giám mà!"

Nghe anh ta giải thích như vậy, tôi haha cười to: “Được rồi, không đùa anh, vậy anh nói xem anh cầm nhiều bức tranh phụ nữ như vậy làm gì?"

Thất Dạ thấy tôi nhắc vậy thì như nhớ ra gì đó rồi nói: “Ôi chao, ngài không nói thì tôi suýt quên rồi! Mấy ngày nay ngài không có ở đây, Thiên đế sai người đến báo, nói là Thiếu Quỷ chủ cũng đến tuổi lấy vợ rồi. Thật ra thì, Thiếu Quỷ chủ cũng không phải là con cái nhà bình thường, cậu ấy trưởng thành nhanh, nói về ngày tháng thì cũng có thể thật."

Nghe được hai chữ lấy vợ, cả người tôi đều không ổn!

Vốn là tôi không tán thành chuyện Thiên Hựu còn trẻ mà dính phải những thứ này, tâm tư của thằng bé nên một lòng một dạ xử lí Quỷ giới cho tốt, làm một Quỷ vương tốt là được. Nhưng giờ thì hay rồi, Thiên đế đưa ra một chiêu như vậy, muốn gây chuyện rồi!

Lúc Diệm Thiên Ngạo còn sống, dường như Thiên đế không có việc gì cũng đưa phụ nữ đến bên cạnh anh, bây giờ lại bắt đầu đưa người đến bên cạnh Thiên Hựu, anh ta muốn làm gì đây?

Tôi lập tức sa sầm sắc mặt: “Chuyện này không vội, chờ tôi hỏi lại Thiên đế rồi nói sau. Anh đưa tất cả bức tranh cho tôi, không được cho Thiên Hựu nhìn."

Thất Dạ trực tiếp đưa tất cả bức tranh cho tôi. "Vâng! Chuyện này ngài ấy đúng là nên hỏi ngài trước, dù sao ngài cũng là mẹ ruột của Thiếu Quỷ chủ! Nhưng mà Thiên đế cũng là nghĩ cho Thiếu Quỷ chủ, Dạ Quân không có ở đây, ngài ấy chỉ có một đứa cháu, ngài ấy không săn sóc thì ai săn sóc nữa! Nói cho cùng, đều là người một nhà, Thất nương nương, ngài cũng đừng nghĩ lung tung!"

Tôi nói hùa thêm đôi câu rồi trở lại phòng. Lật xem những bức tranh đó, ôi giời, người vẽ tranh đúng là giỏi, mỗi một cô gái trong tranh đều xinh đẹp như hoa, trông rất sống động, trông y hệt bức ảnh.

Những người phụ nữ mà Thiên đế tự mình chỉ ra tất nhiên đều là cực đẹp ở Thiên giới, mỗi một người đều xinh đẹp muôn phần. Nếu những người phụ nữ này đến Quỷ giới, tôi thật sự sợ tên nhóc thúi đó sẽ trầm mê nữ sắc mà không làm việc đàng hoàng!

Dù là mẹ ruột của Thiên Hựu, tôi cũng không tán thành nó lấy vợ sinh con. Nó lớn nhanh thật, nhưng có thể tâm trí vẫn chưa trưởng thành, lấy vợ lúc này, đó đúng là sai lầm.

Quỷ giới là cả tâm huyết của tên chết tiệt, tôi không nghĩ lúc này nó lại bị hủy trong tay Thiên đế. Thế nên bất kể phía trên nói thế nào, tôi đều đè chuyện này xuống! Chờ người phục viên rồi, lại đi Thiên giới tìm Thiên đế nói chuyện này!

Tính tò mò thôi thúc tôi lật từng bức tranh, nhìn những người đẹp đó một lúc, Thiên Hựu đẩy cửa đi vào, đi tới bên cạnh tôi nói: “Mẹ đang xem gì vậy? Con muốn đi ra ngoài chơi, đã nhịn mấy ngày rồi, buồn chết người thôi."

Tôi vội vàng cuốn bức tranh cuộn tròn lại, giấu ra sau lưng nói: “Không có gì, không phù hợp với trẻ con! Lúc này, con muốn đi đâu? Không được đi nơi đánh bạc!"

Thiên Hựu hừ một tiếng nói: “Không đi thì không đi, có gì ghê gớm chứ! Chỉ là, mẹ giấu cái gì mà không thể cho con nhìn đấy, mau mau lấy ra cho con xem trộm một chút nào."

Nói gì thì cũng không thể cho nó nhìn, nhưng mà tôi càng không cho, thằng bé càng muốn hơn, không nhìn không thể!

Tôi lùi về sau hai bước nói: “Đã nói là không thể xem rồi! Sao con còn quấn lấy thế? Đi đi, không phải muốn ra ngoài chơi sao? Sao còn chưa đi nữa? Ba tiếng đấy đừng quên, mau cuốn gói đi đi!"

Thiên Hựu nheo mắt lại, không có ý tốt nhìn tôi, nó ngoẹo đầu suy nghĩ một chút, nhân lúc tôi không chú ý, bước dài một bước xông lên, đoạt bức tranh trong tay tôi!

Mở bức tranh ra ngay trước mặt, không thèm để ý chút nào mà cười nói: “Những thứ này đều là phụ nữ, mẹ xem cái này làm gì? Chậc, ngực cô này quá phẳng, cô kia quá lùn, cô này thì mắt trừng to quá, muốn dọa người ta chết khiếp à!"

Nghe nó nói bên trái không tốt, bên phải không được, cảm thấy ánh mắt thằng nhóc này cao quá, hẳn là không nhìn lọt mấy thứ này. Chỉ cần nó nhìn không thuận mắt, hôn sự này sẽ không thành được!

Đang lúc tôi cảm thấy may mắn không thôi, Thiên Hựu đột nhiên chỉ vào một bức tranh rồi nói: “Bức này, có thú vị đấy!"

Tôi giành bức tranh trong tay nó lại, tức giận nói: “Ai bảo con xem đấy?"

Một bên cuốn bức tranh lại, một bên trộm liếc nhìn người phụ nữ, mày liễu mắt phượng, dáng dấp quả thật không tệ, chỉ là khuôn miệng hơi lớn một chút, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp toàn thể. Môi mỏng răng trắng, tóc đen dài tới eo, dáng người ấy à, ngực tấn công mông phòng thủ, rất tốt!

Bức tranh đã đẹp như vậy rồi, người thật chắc không thể kém chỗ nào!

Nhìn nhiều cô gái như thế, cũng không lọt nổi mắt xanh thằng nhóc này, cô gái này, sẽ không bị nó coi trọng chứ?

"Thiên Hựu à, mẹ sớm nói với con rồi, bây giờ con còn nhỏ tuổi, vẫn chưa tới độ tuổi cưới vợ! Chờ đến lúc con có thể trở thành nam tử hán chân chính, rồi cân nhắc tiếp!"

Thiên Hựu lơ đễnh xoay người ngồi lên ghế, nó gác chân dài lên nói: “Con cũng không nói muốn lấy vợ sinh con, nhưng nếu con thật sự muốn cưới một nàng dâu về, mẹ định làm gì? Cha con không ở đây, một mình mẹ khó khăn như thế! Bây giờ mẹ không có chuyện còn có thể trêu đùa con, bắt nạt con một chút. Nhưng khi con kết hôn rồi, mẹ có thể không thấy được con, thế càng cô đơn hơn!"

Bức tranh rơi xuống đất, nghe được tiếng vang, tôi vội vàng lấy lại tâm trí, nhặt bức tranh lên, che đi sự thất thố của mình.

"Sao thế? Có phải bị con làm cho cảm động rồi không? Hì hì, con biết mẹ sẽ vậy mà? Có phải cảm thấy mình sinh được một thằng con ngoan rồi không?"

Tôi hít mũi một cái, trong nháy mắt, tôi cảm thấy Thiên Hựu trưởng thành thật rồi. Nó không còn là đứa trẻ với bước đi xiêu xiêu vẹo vẹo, cũng không phải là hỗn thế ma vương ngày ngày vén váy con gái, nó hiểu chuyện rồi!

Vừa lúc tôi thông suốt được, đưa bức tranh mà nó lựa được tới trước mặt nó: “Cầm đi!"

Thiên Hựu nhận lấy bức tranh khó hiểu hỏi: “Làm gì?"

"Thiên đế để con lựa ra một cô gái từ trong những bức tranh này. Con đến tuổi lấy vợ rồi, nếu con thích người này, vậy cưới đi."

Thiên Hựu bĩu môi, ném bức tranh qua bên cạnh nói: “Sao mẹ biết con chỉ thích cô ta? Mẹ à, con nói cho mẹ biết, ánh mắt của con trai mẹ cao lắm đấy, loại hàng này con còn coi thường lắm! Chờ lúc con gặp người được hợp mắt rồi nói!"

Ơ???

Nó vừa nói cô gái kia thú vị mà, đây không phải là coi trọng sao? Sao đột nhiên lại...

Thôi, biết nói gì nữa, cô gái như vậy mà nó còn thấy thế, tôi thật không biết còn có được bao người đẹp có thể vào mắt nó đây. Ánh mắt còn cao hơn cả cha nó, có khi nào sao này sẽ không lấy được vợ không?

Suy nghĩ về ánh mắt của tên nhóc này, tôi lại bắt đầu lo lắng về chuyện tìm phụ nữ trong tương lai của nó.

Nhưng trước mắt, tôi đã đồng ý cho nó lấy vợ, mấu chốt là nó không muốn, vậy chuyện này không liên quan gì đến tôi rồi!

Tôi coi chuyện lấy vợ là lật trời, mấy ngày ngồi trong phòng điều tức dưỡng sinh, cả người cũng khôi phục bảy tám phần rồi!

Tôi vừa xuất quan thì đi tới Minh Điện tìm Thiên Hựu, phát hiện Quỷ giới có khách tới! Người này rất xa lạ, nhưng lại cảm thấy hơi quen mắt!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom