• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (1 Viewer)

  • Chương 546-550

Chương 546 Làn sóng tu tiên

Một giờ, vội vàng mà qua, mà ở trong thời gian một tiếng này, trên mạng internet sớm đã phát nổ hoàn toàn, số người trên toàn cầu quan sát truyền trực tiếp qua mạng đã vượt qua hai tỷ, gần như tất cả mọi người đang nghị luận cái tin tức lớn kinh thiên này.

Một vị siêu anh hùng đến từ Hoa Hạ quốc, một thân một mình quét ngang Mỹ quốc, đạp diệt tòa nhà quốc hội Mỹ, bức bách chính phủ Mỹ quốc phải đầu hàng!

Trước đó, chính phủ các nước đều hết sức ăn ý đang cật lực che giấu lực lượng siêu tự nhiên, thế nhưng là trải qua sự kiện lớn lần này, cuối cùng không che giấu được nữa:

"Hóa ra trên đời này thật sự là có thần linh tồn tại a!"

"Một người áp đảo một nước! Quá cường đại!"

"Nghe nói người này là tu tiên giả phương đông đến từ Hoa Hạ quốc!"

...

Khi mạng lưới internet của của các quốc gia trên thế giới càng ngày càng bàn tán về việc này một cách sôi nổi thì một số người trong thế giới bóng tối đã bắt đầu đứng ra truyền bá kiến thức của họ cho thế giới.

Tu tiên giả phương Đông, Huyết tộc phương Tây, người sói, Giáo Đình vân...vân, những chuyện này trước kia chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thi nhau được nói ra ngoài.

Ngay từ đầu, còn có người bán tín bán nghi, thế nhưng ngay lập tức có rất nhiều người lấy ra những bức ảnh chụp, video liên quan và đột nhiên xua tan những nghi ngờ của những người này.

Một ngày này, đối với nhân loại bình thường trên toàn cầu mà nói, tuyệt đối là một tin tức mang tính đột phá!

Từ hôm nay về sau, tất cả mọi người đều hiểu, thế giới này xa xa không có đơn giản như những gì họ nghĩ, ngoài cái thế giới bình thường của họ ra, còn có một cái thế giới kỳ lạ.

Mà ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, cử động lần này của hắn đã mang lại tác động rất lớn đến toàn bộ thế giới, thậm chí cả tiến trình phát triển của con người cũng đều bởi vậy mà thay đổi!

...

Trong cuộc thảo luận của mọi người trên Internet, Tổng thống Mỹ quốc Phổ Lãng Khắc và một nhóm nghị viên xuất hiện lại trong mắt mọi người.

Chỉ thấy Phổ Lãng Khắc lúc này, có vẻ như già đi hơn mười tuổi, hai tay cầm văn kiện đầu hàng, run run rẩy rẩy đi đến trước mặt Diệp Trần vẫn còn đang nhắm mắt dưỡng thần, cung cung kính kính thi lễ một cái, giọng nói rất nặng nề:

"Ta, Phổ Lãng Khắc, thay mặt chính phủ liên bang Mỹ quốc, chính thức hướng ngài Diệp tiên sinh đầu hàng!"

Khi hai chữ "Đầu hàng" kia được nói ra từ trong miệng của Phổ Lãng Khắc thì ngoại trưởng, Bộ trưởng Bộ quốc phòng, cùng tất cả các nghị viên quốc hội ở phía sau, tất cả đều xấu hổ cúi xuống cái đầu cao ngạo của mình.

Đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục lớn nhất của Mỹ quốc từ khi thành lập quốc gia cho tới nay!

Quốc gia cường đại nhất trên cái tinh cầu này, vậy mà thật sự đầu hạng với một người!

Mà cùng lúc đó, toàn bộ mạng lưới internet trên toàn cầu cũng hoàn toàn bùng nổ, đã nhấc lên một làn sóng tu tiên giả!

"Đây chính là năng lực của tu tiên giả phương đông sao? Ta cũng muốn tu tiên!"

"Ai có thể nói cho ta biết tin tức về vị tiên nhân của Hoa Hạ này không, ta muốn bái hắn làm thầy!"

"Người ta nói rằng vị tiên nhân người Hoa Hạ này, không chỉ rất trẻ, dáng dấp cũng rất đẹp trai a, chẳng lẽ nguyên nhân cũng bởi vì là người tu tiên sao?"

"Ngươi hiểu cái gì? Nếu là tiên nhân thì tự nhiên có năng lực trường sinh bất lão, nói không chừng cũng đã mấy trăm tuổi rồi a!"

...

Người người đều có khát vọng đạt được lực lượng cường đại, người người đều muốn có dung nhan tuyệt thế, người người đều muốn trường sinh bất lão.

Trước đó, mọi người đời đều cho rằng tiên nhân chỉ có trong truyền thuyết, nhưng bây giờ bọn họ đã thấy được tiên nhân chân chính, chỗ nào còn kiếm chế lại được tâm tư của mình?

Diệp Trần cũng không biết, cử động ngày hôm nay của hắn đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với thế giới, đưa tay hơi trảo một cái.

Bạch!

Văn kiện đầu hàng trong tay Phổ Lãng Khắc đã bị Diệp Trần hút vào trong lòng bàn tay.

Nhìn sơ qua một lượt, hai điều kiện mà trước đó hắn nói cũng đã được viết vào trong văn kiện.

"Hy vọng các ngươi tuân thủ hứa hẹn, bằng không tòa nhà quốc hội này chính là tấm gương của các ngươi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên đưa tay vỗ.

Ầm ầm!

Tòa nhà quốc hội trước đó bị một kiếm của Diệp Trần chém thành hai nửa, trong nháy mắt hóa thành một đống bột mịn, toàn bộ tòa nhà quốc hội đồi sụp đổ xuống dưới.

Đợi đến sau khi mọi người đứng vững thân hình lại thì trên bầu trời sớm đã không còn bóng dáng của Diệp Trần.

Mục đích chuyến đi này của hắn đã đạt được, tự nhiên cũng không cần thiết phải tiếp tục ở lại.

Hô!

Phổ Lãng Khắc và các nghị viên thi nhau thở phào nhẹ nhõm, cho dù nói như thế nào thì cuối cùng cũng đã tống được cái tên ôn thần này đi.

"Ngài Tổng thống, chúng ta có thực sự phải rút quân khỏi Á Châu không? Vẫn còn mười nghìn tỷ đô la, mặc dù chúng ta có thể đủ khả năng tiếp nhận, thế nhưng khó đảm bảo người này sau này sẽ không tới gây chuyện lần nữa!"

Sau khi xác định Diệp Trần đã rời khỏi, Lạp Mỗ Tư Bộ trưởng bộ quốc phòng lộ ra vẻ không cam lòng nói.

Phổ Lãng Khắc bùi ngùi thở dài một tiếng, nói:

"Không phải vậy còn có thể thế nào?"

Mọi người im lặng một lúc.

Mà đúng lúc này, bên trong các nghị viên có một ông lão tóc trắng xám bỗng nhiên mở miệng nói:

"Có lẽ, chúng ta có thể tận dụng lực lượng của thế giới kia!"

"Thế giới kia?"

Tất cả mọi người đều có vẻ mặt mờ mịt, duy chỉ có tổng thống Mỹ quốc, ngoại trưởng, Bộ trưởng Bộ quốc phòng rải rác mấy người, trong nháy mắt đã hiểu ý của ông lão này.

"Tham nghị đại nhân, người nói chính là Ác Ma cốc ở bang A Lạp Tư Gia sao? Nghe nói chỉ cần mở ra phong ấn ở nơi đó, thì sẽ triệu hồi ra ác ma chiến đấu cho chúng ta!"

"Thế nhưng đó dù sao cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi! Không có người nào biết đó là thật hay giả? Hơn nữa chúng ta cũng không biết phải mở phong ấn đó ra như thế nào!"

"Có một người chắc chắn biết!"

"Ai?"

"Lão Giáo Hoàng của Giáo Đình phương Tây!"

...

Diệp Trần cũng không biết rằng, những lão già của Mỹ quốc này, vừa mới nộp văn kiện đầu hàng xong thì ngay sau đó vậy mà lại bắt đầu mưu đồ bí mật đối phó hắn!

Đương nhiên, thật ra thì vấn đề này cũng không khó để hiểu, dù sao thì ai cũng không muốn ở trên đỉnh đầu mình treo một thanh kiếm sắc bén, lúc nào cũng có thể lấy đi tính mạng của mình!

Sau khi yên lặng rời khỏi thủ đô Mỹ quốc hắn cũng không có lập tức trở về Hoa Hạ, mà trước tiên ẩn giấu đi hành tung của mình, thoát khỏi sự giám sát của vệ tinh, rồi mới hướng về phía Bắc chạy đi.

"Trước đó đã cứu sống lại Diệp Thiên Ca, tiếp theo cũng nên đi cứu sống Mân Côi!"

Nơi cất dấu thể xác của Mân Côi nằm ở phần cực bắc của bang A Lạp Tư Gia, thi thể của Mân Côi được đóng băng trong động Vạn Niên Huyền Băng dưới đáy một hồ băng giá.

Lúc trước, vì bảo vệ tàn hồn của Mân Côi, Diệp Trần không có đưa nhục thân của cô ta mang đi, tuy nhiên lúc ấy hắn ở trong hang động kia đã bày ra tầng tầng cấm chế và nghĩ chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

...

Một ngày sau, Diệp Trần cuối cùng tìm được cái hồ băng kia, mà cùng lúc đó, tin tức tiên nhân của Hoa Hạ bức bách Mỹ quốc đầu hàng cũng đã truyền khắp mọi xó xỉnh trên toàn cầu.

Mặc dù chính phủ Mỹ quốc đã cố gắng sử dụng các lực lượng quan hệ xã hội, muốn che giấu sự thật này, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì.

Không chỉ vậy, ngay cả những câu chuyện khác của Diệp Trần, cũng được những người hiểu rõ những câu chuyện đó lan truyền ở trên mạng, lập tức lại đưa tới tiếng vang rất lớn.

"Hóa ra Thủ tướng của Đảo quốc trước đó công khai xin lỗi Hoa Hạ, vậy mà cũng là thủ bút của hắn!"

"Còn có quân đội của sáu quốc gia ở phía đông nam Á Châu bị tập kích, Thanh Quang Tự của Thiên Trúc quốc bị hủy, Lang Vương đảo bị bom nguyên tử oanh tạc...vậy mà tất cả cũng bởi vì hắn!"

"Quả thực quá cường đại! Đây mới thực sự là thần linh!"

"Ta muốn tu tiên, muốn trở thành tồn tại giống như vị tiên nhân này của Hoa Hạ!"

...

Ngay cả Diệp Trần cũng không nghĩ tới, bởi vì hắn mà trong bất tri bất giác, toàn cầu đã nhấc lên một làn sóng tu tiên!
Chương 547 Bước vào Ma Giới!

Diệp Trần bước vào trong hồ băng, thân thể nhanh chóng chìm xuống, chỉ trong chốc lát, đã tìm được động Vạn Niên Huyền Băng rộng rãi nơi nhục thân Mân Côi nằm ở đó.

Nhìn thấy phong ấn ở trong động Vạn Niên Huyền Băng còn, Diệp Trần lập tức cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hơn nửa năm đó cho tới nay, xảy ra quá nhiều chuyện dẫn đến hắn chưa một lần tới đây thăm viếng, cũng may phong ấn còn hoàn hảo, vậy đã nói rõ nhục thân của Mân Côi sẽ không có chuyện gì.

"Phá!"

Diệp Trần thuận tay một điểm, cấm chế xung quanh đáy hồ rộng rãi này trong nháy mắt bị phá ra.

Tuy nhiên, chờ khi Diệp Trần tiến vào trong động băng thì cả người trong lúc nhất thời ngây ngẩn ra!

Chỉ thấy, trong động băng này rỗng tuếch, nơi nào còn có nhục thân của Mân Côi?

"Điều này sao có khả năng!"

Sau khi Diệp Trần không thể không sửng sốt một lát, không thể không cuồng hống một tiếng, cấm chế hắn bày ra ở xung quanh không bị hư hao chút nào, theo lý thuyết thì có thể khẳng định không có người tiến vào bên trong, thế nhưng nhục thân của Mân Côi làm sao lại biến mất không thấy đâu nữa?

Dù là Diệp Trần có tới tám trăm năm ký tức tu chân cũng lập tức có chút khó hiểu.

"Không đúng! Cái băng động trước mắt này nhìn như đứng im, thật ra thì vẫn đang một mực chìm xuống một cách từ từ! Hơn nữa ở phía dưới hình như còn có một cỗ sóng năng lượng kỳ quái!"

Sau khi Diệp Trần thả ra thần niệm, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề, lập tức hung hăng đập một quyền xuống!

Bành!

Lớp băng phía dưới trong nháy mắt vỡ tan!

Diệp Trần thuận tay trảo một cái, vỗ, vụn băng lập tức bắn bay ra.

Mờ ở phía dưới mấy chục mét ngay lập tức xuất hiện một màn sáng màu u lam!

"Đây là...không gian kết giới?"

Không gian kết giới trước mắt cùng với không gian kết giới lúc trước gặp được trên đảo Lang Vược ở Bắc Cực cực kỳ giống nhau!

"Căn cứ vào ghi chép trong sách cổ của Khoa Lạc Phu, cái tinh cầu này ngoại trừ thế giới chủ ra thì còn có bốn cái không gian hóa ngoại, theo thứ tự là Tiên giới, Thần giới, Ma giới và Yêu giới."

"Tiên giới cũng chính là Bồng Lai tiên đảo trong truyền thuyết, cửa vào chắc là ở khu vực Đông Hải!"

"Yêu giới thì cửa vào ở dưới đảo Lang Vương, mà lối vào Thần giới chắc là ở Âu châu..."

"Cứ như vậy mà suy ra, nơi này có thể là lối vào đi về Ma giới!"

"Chắc lẽ nhục thân của Mân Côi rơi vào Ma giới rồi?"

Suy nghĩ của Diệp Trần bay tán loạn, nghĩ mãi mà cũng không hiểu nổi, thực sự không nghĩ ra nhục thân của Mân Côi làm sao lại biến mất một cách khó hiểu đến như vậy?

"Không quản được nhiều như thế, nếu như ta không vào xem một chút thì trong lòng thực sự khó có thể yên tâm!"

Vừa nghĩ đến đây, thân thể Diệp Trần chìm xuống, cũng đã đo tới trước mặt không gian kết giới đó.

"Ừm?"

Sau khi Diệp Trần sử dụng thần niệm để dò xét một lát, rất nhanh đã phát hiện, không gian kết giới trước mắt này, dường như cùng với không gian kết giới lối vào Yêu giới trước đó có sự khác biệt rất lớn.

"Đúng! Căn cứ theo ghi chép trong sách cổ, năm đó Yêu tộc bị Thần tộc và Tiên tộc liên thủ với nhau phong ấn lại, mà Ma tộc thì là tự mình chủ động ẩn náu, cho nên không gian kết giới này chẳng qua chỉ là một cái cửa lớn mà thôi, chỉ cần tìm được cửa ra vào thì có thể tự do tiến vào!"

Sau khi làm rõ tình huống, Diệp Trần lập tức mừng rỡ, như vậy điều này tiếp tục khẳng định suy đoán của hắn, nhục thân của Mân Côi rất có khả năng từ lớp băng phía trên rơi vào bên trong Ma giới!

Quả nhiên, sau khi Diệp Trần sử dụng thần niệm dò được một lát thì chẳng mấy chốc đã tìm ra lồi vào trên không gian kết giới.

"Mở!"

Hai bàn tay Diệp Trần đặt ở trên tầng kết giới kia, rồi mới dùng sức xé ra.

"Xì xì xì ~ "

Không gian kết giới này nhìn như hoàn mỹ không có một tì vết, bền chắc không thể phá được lại rõ ràng bị Diệp Trần xé mở ra một vết nứt.

"Cho dù như thế nào thì ta cũng phải đi vào nhìn một chút!"

Mân Côi là một trong những người quan trọng nhất đối với kiếp trước của Diệp Trần ở trên Trái Đất, dù chỉ có một khả năng nhỏ nhoi, hắn cũng nhất định không thể bỏ qua mà phải tìm ra được cô!

Sưu!

Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần không do dự nữa, thân thể ngay lập tức lóe lên cũng đã đi vào bên trong kết giới.

Chờ sau khi Diệp Trần bước vào bên trong đó thì tầng không gian kết giới kia lắc lư vặn vẹo một lúc, chẳng mấy chốc đã khôi phục lại bộ dáng trước đó.

...

Lại nói Diệp Trần, sau khi vượt qua không gian kết giới, chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, sau đó thì bỗng nhiên sáng lên.

Khoảnh khắc tiếp theo thì hắn đã đi vào bên trong một thế giới xa lạ.

Chỉ thấy ở nơi này là một khu rừng rậm rạp, hơn nữa cây cối trong rừng này tất cả đều vô cùng cao lớn, tùy tiện một cái cây cũng đã cao tới mấy chcuj mét, thậm chí có cây còn cao hơn cả trăm mét, hơn nữa ngoại hình rất kỳ lạ, giống như được khắc từ tảng băng to lớn mà thành!

"Nơi này chính là Ma giới sao? Những cây này chắc là Hàn Linh mộc đi, khó trách linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy!"

Diệp Trần không thể không cảm thán một tiếng, bởi vì hắn phát hiện, linh khí nơi này quá mức đậm đặc, vượt quá xa Yêu giới, gần như đã theo kịp tinh vực hạ đẳng ở Tu Chân giới.

Hô!

Diệp Trần bỗng nhiên hít một hơi, đồng thời âm thầm vận chuyển Thôn Thiên thần công trong cơ thể.

Xì xì xì ~

Linh khí ở xung quanh lập tức giống như thực chất, hóa thành từng dải lụa khí màu băng lam, từ bốn phương tám hướng tuôn trào về phía Diệp Trần mà tới.

Chỉ sau một lát, Diệp Trần đã phát hiện chân nguyên ở trong cơ thể mình đã có một lúc lâu rồi không có tinh tiến thì bây giờ lại mơ hồ có dấu hiệu đột phá.

Loại cảm giác thoải mái đã lâu không gặp này suýt chút nữa khiến Diệp Trần có chút khó mà tự kiềm chế, hận không thể lập tức ngồi xuống, thừa thế xông lên tăng tu vu của mình lên tới cảnh giới Trúc Cơ tầng tám.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc, Diệp Trần đã bỏ đi ý nghĩ này, "Ta tiến vào Ma giới là vì tìm kiếm Mân Côi, sống phải gặp người! Mà chết phải thấy xác! Không thể chậm trễ một giây!"

"Nếu như Mân Côi rơi vào bên trong Ma giới bởi vì lý do tự nhiên thì bây giờ chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít, tuy nhiên thi thể chắc là ở gần đây!"

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức phóng toàn bộ thần niệm của chính mình ra ngoài, bắt đầu đầu tìm kiếm từng chút một.

Năm dặm...

Mười dặm...

Một trăm dặm...

Một cái chớp mắt, thần niệm của Diệp Trần đã bao bọ trong phạm vi năm trăm dặm.

Năm trăm dặm!

Đây cũng chính là giới hạn cường độ thần thức của hắn có khả năng đạt tới!

Tuy nhiên, thần niệm của hắn đã quét qua mỗi một tấc đất một lần nhưng vẫn không tìm được thi thể của Mân Côi.

"Không tìm được cũng tốt, bên trong vùng rừng rậm này cũng không có mãnh thú gì, nói không chừng Mân Côi còn sống..."

Diệp Trần không thể không an ủi bản thân một câu, thật ra thì trong lòng của hắn hiểu rõ, loại hy vọng này đã cực kỳ xa vời!

Nhưng hắn lại không muốn từ bỏ!

"Mân Côi, nếu như cố thật tiến vào Ma giới, tôi coi như lật úp sấp toàn bộ nơi này cũng nhất định phải tìm ra được cô!"

Sau khi Diệp Trần thi hồi thần niệm, tự lẩm bẩm một câu, bắt đầu tiếp tục tìm tòi ở bên trong vùng rừng rậm này.

Tuy nhiên, qua hơn nửa giờ, Diệp Trần gần như đã dò xét mỗi một tấc đất ở trong vùng rừng rậm này một lần, nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang thất vọng.

Bá bá bá!

Ở phía xa bỗng nhiên có từng cái bóng người nhốn nha nhốn nháo, chỉ chốc lát đã lao tới trước mặt Diệp Trần.

Sau đó, giọng nói của một nữ tử khẽ vang lên, "Người nào dám can đảm tự tiện xông vào rừng Hàn Linh? Bắt lại cho ta!"

Khi giọng nói này rơi xuống, thân ảnh của một nữ tử có dáng người cao lớn lạ thường xuất hiện ở trước mặt Diệp Trần.
Chương 548 Đầu mối về Mân Côi

Nữ tử này, thân cao gần hai mét, nhưng dáng người lại có lồi có lõm, hơn nữa tư sắc cũng có chút phát triển, quần áo khôi giáp một thân bó sát người, rất nóng bỏng và gợi cảm, hơn nữa còn nói tiếng thông dụng của Tu Chân giới, trên người sát khí bừng bừng!

"Ma tộc?"

Diệp Trần căn cứ vào khí tức, trong nháy mắt đánh giá ra, mỹ nữ có hình thể cao lớn lại thường trước mắt này có lẽ là người của Ma tộc!

Ma tộc am hiểu luyện thể, cho nên phần lớn thân hình đều cao to, nhất là Thái Thản nhất tộc bên trong Ma tộc, thân cao có thể đại tới mấy chục mét, thậm chí hơn trăm mét!

Chỉ có điều, Thái Thản nhất tộc ở trong Ma tộc cũng là một loại chủng tộc cao cấp nhất, Ma giới trước mắt này, chẳng qua chỉ là một cái không gian hóa ngoại, chắc không có sự tồn tại của chủng tộc cao cấp như vậy.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ thì mỹ nữ cao lớn của Ma tộc kia đã mang theo bốn tên tùy tùng thân cao hơn hai mét lao tới trước mặt Diệp Trần, nhanh chóng bao vây hắn lại.

"Thị vệ trưởng! Có vẻ như là tiện nô Nhân tộc!"

Một người trong đó hướng về phóa mỹ nữ Ma tộc kia lớn tiếng la lên một câu.

Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày không thể không nhíu lại, rất nhanh đã hiểu được một chút chuyện trong đó

Giống như Yêu tộc kia bị Tiên tộc và Thần tộc liên thủ với nhau phong ấn lại, cho nên ở trong Yêu giới không có sự tồn tại của Nhân tộc.

Mà ở Ma giới này, rõ ràng cũng không phải như thế, hơn nữa nghe giọng điều của bọn họ thì, Nhân tộc ở bên trong Ma giới thì hoàn cảnh dường như cũng không tốt cho lắm.

Tuy nhiên chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, Ma tộc thích lấy máu tươi của Nhân tộc làm thức ăn.

Thậm chí ở trong Tu Chân giới bao la rộng lớn, một số tinh vực của Ma tộc, Ma tộc trắng trợn nuôi dưỡng Nhân tộc để làm khẩu phần ăn của mình.

Cho nên, cho dù là ở Tu Chân giới, Nhân tộc và Ma tộc cũng là tử địch trời sinh!

"Tiện nô lớn mật! Cũng dám tự tiện xông là cấm địa của La Sát thành chúng ta!"

Mỹ nữ Ma tộc kia sau khi đánh giá trên người Diệp Trần một phen thì đôi mặt đẹp lập tức sáng lên, trên gương mặt mỹ lệ lập tức lộ ra một chút vẻ quyến rũ, cười khanh khách một tiếng rồi nói:

"Không sai không sai! Ngươi cái tiện nô Nhân tộc này, dáng dấp ngược lại là rất xinh đẹp a!"

"Bắt hắn lại cho ta, đưa đến phủ của ta, bản Thị vệ trưởng muốn tự mình chăm sóc dạy bảo hắn thật tốt! Ha ha ha"

Nói xong lời này, trên mặt mỹ nữ Ma tộc kia lộ ra vẻ mặt dâm đãng.

"Rõ!"

Trong bốn tên tùy tùng kia lập tức có một người đi ra, hướng về phía Diệp Trần nhếch miệng lên cười nói:

"Tiện súc! Vận khí của ngươi không tệ, vậy mà có thể được Đái An Na đại nhân coi trọng, còn không tranh thủ thời gian quỳ xuống dập đầu tạ ơn, cũng đỡ để cho bản đại gia ta phải tự mình động thủ!"

Diệp Trần im lặng không nói, nếu như hắn không có nhìn nhầm thì những người trước mắt này chắc là La Sát nhất tộc trong Ma tộc, chỉ có điều huyết mạch của bọn họ không được tinh thuần.

Nghe nói La Sát nhất tộc này, nam tử đều xấu xí mà nữ tử thì lại cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa trời còn sinh ra tính dâm đãng...

Tên tùy tùng kia thấy Diệp Trần không lên tiếng thì ngay tức khắc giận tím tái mặt mày, lập tức tiến lên một bước, trực tiếp hung hăng vồ tới Diệp Trần, "Ngươi đã không thức thời như thế thì đứng trách bản đại gia đây không khách khí!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống thì nắm đấm lớn kia cũng đã rơi vào trên đầu vai của Diệp Trần, rồi mới dùng sức một trảo muốn nhấc Diệp Trần từ dưới đất lên.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như bị găm vào trên mặt đất, không hề động đậy một chút nào.

Tiếp theo.

Hô!

Một ngọn lửa màu đỏ thắm từ trên đầu vai của Diệp Trần xuất hiện, nhanh chóng chui vào trong thân thể tên tùy tùng kia.

Oanh!

Ngọn lửa trong nháy mắt bao bọc người kia khắp toàn thân từ trên xuống dưới!

"A!!"

Theo một tiếng hét thảm thiết thê lương, thời gian gần như chỉ trong một cái nháy mắt, tên tùy tùng kia cũng đã bị Tam Muội chân hỏa đốt cháy không còn, hóa thành một làn khói xanh, hoàn toàn biến mất trên thế gian.

"Cái gì!"

Mỹ nữ Ma tộc và ba tên tùy tùng còn lại thấy cảnh này toàn bộ lập tức choáng váng, "Ngươi...ngươi đến cùng là ai?"

Mỹ nữ Ma tộc cố giả bộ bình tĩnh, tức giận chỉ vào Diệp Trần nói.

Diệp Trần vẫn như cũ im lặng không nói.

"Các ngươi còn thất thần ra đó làm cái gì? Còn không nhanh bắt hắn lại cho ta!"

Mỹ nữ Ma tộc lại ra lệnh lần nữa.

Ba tên tùy tùng còn lại liếc nhau một cái, lập tức thi nhau lấy ra một cái búa lớn, hướng Diệp Trần bổ nhào đi qua.

"Không biết tự lượng sức mình!"

Diệp Trần trực tiếp thuận tay đánh ra ba chưởng.

Trong nháy mắt cả ba người bị Diệp Trần đánh bại, hóa thành tứng đám từng đám sương máu.

"A!"

Mỹ nữ Ma tộc kia nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như thế thì lập tức phát ra tiếng kinh hô, rồi mới theo bản năng quay người muốn trốn.

"Lần gì mà phải đi vội vàng như thế?"

Diệp Trần cười lạnh, trực tiếp thuận tay trảo một cái, tóm được mỹ nữ Ma tộc kia rồi kéo lại.

Khuôn mặt xinh đẹp của mỹ nữ Ma tộc kia lập tức tràn đầy vẻ kinh hãi, "Ngươi...ngươi có cảnh giới Ngự Không?"

Cảnh giới theo con đường luyện thể của Ma tộc cùng với con đường Luyện khí có chỗ khác biệt, chia làm cảnh giới Luyện Thể, Ngưng Huyết, Ngự Không, Trùng Tiêu, Thông Thiên...

Cái gọi là cảnh giới Ngự Không tương đương với cảnh giới Kim Đan trong con đường Luyện khí.

Chỉ có điều, Con đường Luyện khí là lấy chân nguyên làm chủ mà còn đường Luyện thể quan trọng là lấy nhục thân làm chủ.

Lấy cường độ nhục thân bây giờ của Diệp Trần, coi như so với cảnh giới Trùng Tiêu cũng không kém bao nhiêu!

"Ngươi đến cùng là ai? Muốn làm gì?"

Vào lúc này mũ nữ Ma tộc mới ý thức được sự cường đại của nam nhân Nhân tộc trước mắt này, trong đôi mắt lập tức hiện ra vẻ vô cùng sợ hãi.

Nhân tộc ở bên trong Ma giới là tiện nô có địa vị thấp nhất, là không có tư cách tu luyện, thế nhưng nam nhân Nhân tộc trước mắt này làm sao lại có thực lực cường đại tới như thế?

Diệp Trần mỉm cười, cũng lập tức dùng tiếng thông dụng của Tu Chân giới nói:

"Ta là ai không quan trọng, cũng không có ý định làm cái gì đối với ngươi, chỉ là muốn hỏi ngươi một việc!"

"Việc gì?"

Mỹ nữ Ma tộc nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên mặt mũi vẫn còn đầy vẻ cảnh giác.

"Ngươi vừa mới nói, nơi này là cấm địa của La Sát thành các ngươi phải không?"

Mỹ nữ Ma tộc nhẹ gật đầu.

Diệp Trần lại nói:

"Vậy nửa năm gần đây, ở đây từng xảy ra chuyện kỳ lạ gì hay không?"

"Chuyện kỳ lạ? Ý ngươi là sao?"

Mỹ nữ Ma tộc một mặt không hiểu.

Diệp trần suy nghĩ một chút, "Ví dụ như, có người giống như ta cũng xâm nhập vào đây hay không?"

Mỹ nữ Ma tộc trầm ngâm một lát, giống như nghĩ ra cái gì, "Người xâm nhập ngược lại thì không có, tuy nhiên theo như ngươi nói, hoàn toàn chính xác là có xảy ra một chuyện rất kỳ lạ!"

Mỹ nữ Ma tộc nói tới đây thì dừng lại một chút sau đó nói tiếp:

"Ở khoảng ba tháng trước có một khối tượng băng hình mỹ nhân từ trên trời rơi xuống, chuyện này có được tính không?"

"Ừm?"

Nghe được điều này, Diệp Trần đột nhiên choáng váng, mặt mũi tràn đầy vẻ kích động, lập tức bắt lấy cổ tay của nữ tử Ma tộc kia, "Không sai! Chính là khối tượng băng hình mỹ nhân đó, bây giờ đang ở nơi nào?"

Không có gì bất ngờ xảy ra thì khối tượng băng hình mỹ nhân đó có lẽ là Mân Côi được Van Niên Huyền Băng đóng băng lại!

Điều này cũng vừa đúng phù hợp với phỏng đoán của hắn, Mân Côi và Vạn Niên Huyền Băng ngoài ý muốn thông qua không gian kết giới rơi vào bên trong Ma giới.

Mỹ nữ Ma tộc bị Diệp Trần bắt lấy cổ tay, chẳng những tuyệt không xấu hổ, ngược lại lộ ra một chút vui mừng, hướng về phía Diệp Trần ném ra một cái nháy mắt, cười duyên nói:

"Khối tượng băng hình mỹ nhân sao? Lúc đầu được thị vệ trông coi, đưa về Bạo Tuyết thành, tuy nhiên sau đó nghe nói được mua bởi một vị quý tộc của Ma Hoàng lấy giá cao mua đi..."
Chương 549 La Sát thành

Nghe được điều này, Diệp Tràn lập tức trừng hai mắt một cái, sau đó nói ngay:

"Tên quý tộc kia bây giờ đang ở đâu? Ngươi lập tức mang ta đi tìm hắn!"

Đã tìm được đầu mối của Mân Côi, Diệp Trần tự nhiên một giây cũng không muốn chậm trễ.

"Ai u ~~ "

Diệp Trần lôi kéo mỹ nữ Ma tộc kia định rời, không nghĩ tới thân thể nữ nhân này vậy mà mềm nhũn ngã vào trên người hắn, hơn nữa còn dùng bộ vi sung mãn kia cọ xát ở trên người hắn, dịu dàng nói:

"Tiểu đệ đệ, ngươi rất thô lỗ a, làm tổn thương tỷ tỷ a"

Nữ La Sát nhất tộc trời sinh tính dâm đãng, quả nhiên không giả!

Hơn nữa nữ nhân này cũng nghĩ rằng trong thời gian ngắn Diệp Trần sẽ không giết nàng cho nên mới dám làm càn như thế.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, buông cổ tay mỹ nữ Ma tộc ra, rồi mới lật bàn tay một cái.

Hô!

Tam Muội chân hỏa đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn một lần nữa.

"Đi!"

Diệp Trần cong ngón búng ra, Tam Muội chân hỏa trong nháy mắt được bắn cào trong cơ thể của mỹ nữ Ma tộc!

"Ngươi ngươi...ngươi đã làm gì đối với ta?"

Vẻ mựt của mỹ nữ Ma tộc lập tức thay đổi hoàn toàn, trong nháy mắt trở nên trắng bệch vô cùng. Nàng ta vừa rồi thế nhưng là tận mắt nhìn thấy Diệp Trần đung chính là ngọn lửa này đốt mấy tên thủ hạ kia của nàng thành một sợi khói xanh.

"Yên tâm! Trong thời gian ngắn ngươi còn chưa chết được! Tuy nhiên sau này ngươi nhất định phải nghe lệnh của ta, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta đương nhiên sẽ không giết ngươi! Bằng không mà nói..."

Nói đến đây, trên người Diệp Trần dâng lên một cỗ sát ý nồng đậm!

Mỹ nữ Ma tộc lập tức bị dọa đến toàn thân run lên, cũng không dám tiếp tục làm càn, lập tức ngoan ngoãn cúi đầu nói:

"Rõ!"

...

Thông qua Diệp Trần hỏi dò một phen, chẳng mấy chốc đã hiểu rõ đại khái toàn bộ Ma giới.

Toàn bộ Ma giới cũng không lớn, dựa theo thế lực tới phân chia, tổng cộng chia làm chín thế lực lớn, phân biệt đối ứng là chín chủ thành lớn.

La Sát thành ở trước mắt hắn là một thế lực yếu nhất trong chín chủ thành lớn, mà mạnh nhất là Ma Hoàng thành ở trung tâm của Ma giới!

Còn về phần mỹ nữ Ma tộc này tên là Đái An Na, là một trong tứ đại thị vệ của phủ thành chủ, thực lực là cảnh giới Ngưng Huyết, tương đương với cảnh giới Trúc Cơ trong tu tiên giả.

Đương nhiên, tuy rằng cảnh giới của nàng cùng với Diệp Trần là ngang tài ngang sức, tuy nhiên thực lực thật sự thì coi như chênh lệch rất rất nhiều.

"Diệp tiên sinh, chúng ta nhất định phải vè phủ thành chủ trước một chuyến, điều tra rõ hành tung của vị quý tộc kia rồi mới có thể tìm được đồ vật mà ngài muốn!"

Đái An Na thận trọng mở miệng nói.

Tuy rằng Đái An Na thực sự nghĩ mãi mà không hiểu, nam tử Nhân tộc trước mắt này, làm sao lại có thực lực cường đại tới như vậy, nhưng sự thật đã bày ra ở trước mắt, hơn nữa tính mạng của mình bây giờ cũng đang bị đối phương khống chế, nàng ta cũng chỉ có thể thành thành thật thật nghe theo mệnh lệnh.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Vậy thì đi thôi!"

Không nghĩ tới, Đái An Na lại ấp úng nói:

"Diệp tiên sinh, cái đó, rừng Hàn Linh là cấm địa của La Sát tộc chúng ta, xung quanh đều có rất nhiên binh lính trấn giữ, ngày như vậy chỉ sợ..."

Diệp Trần nhẹ nhàng cười một tiếng, "Cái này đơn giản!"

Nói xong lời này, Diệp Trần tâm niệm vừa động, cả người trong nháy mắt cao lên một đoạn, biến thành một người đàn ông to cao vạm vỡ cao hơn hai mét, hơn nữa khí tức cũng theo đó mà thay đổi, ma khí lượn lờ quanh thân.

Mà Đái An Na ở một bên, nhìn thấy Diệp Trần như là biến thành người khác thì lập tức tròng mắt đều nhanh muốn lồi ra, trong lòng đối với thủ đoạn của Diệp Trần càng cảm thấy rung động.

...

Rất nhanh, Diệp Trần mặc vào khôi giáp thị vệ mà Đái An Na tìm cho hắn, giả mạo thành thủ hạ của nàng rời khỏi khu rừng này.

Sau khi ra khỏi rừng, đi về phía trước gần trăm dặm thì xuất hiện một tòa thành trì hùng vĩ bao la rộng lớn, chắc là La Sát thành trọng miệng của Đái An Na.

Bên trong Ma giới, Linh khí nồng đậm, tài nguyên phong phú, hoàn cảnh sinh tồn so với Yêu giới trước đó còn phải tốt hơn rất nhiều.

Điều này làm cho Diệp Trần ít nhiều mấy phần cảm giác trở lại Tu Chân giới.

Chỉ chốc lát sau, Diệp Trần đi theo Đái An Na tới thành trí trước đó, phát hiện ở cửa thành có một mảng lớn đất trống.

Mà ở trên mảnh đất trống này là có từng hàng lồng sắt, về phần bị chứa trong lồng sắt thì tất cả đều là Nhân tộc, ánh mắt của những người này đều đờ đẫn, ngồi xổm ở trong lồng sắt giống như con dê đợi làm thịt.

Mà ở xung quanh những lồng sắt kia thì từng nhóm từng nhóm người của Ma tộc hướng về những cái lồng sắt kia chỉ trỏ.

"Diệp tiên sinh, chỗ đó là phòng đấu giá nô lệ..."

Đái An Na cũng lưu ý tới Diệp Trần, lập tức thận trọng giải thích một câu, nhưng lại không dám nói nhiều lời, sợ động đến làm Diệp Trần nổi giận làm ra chuyện khác người gì.

Dù sao, ở bên trong Ma giới, nhân tộc là nô lệ cấp thấp nhất, thậm chí còn là đồ ăn của Ma tộc, chuyện này đã là chuyện được công nhận.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, cũng không nói thêm gì, kiếp trươc ở Tu Chân giới hắn cùng từng bước qua nội địa của Ma tộc, đã từng thấy qua cảnh tượng so với trước mắt này còn phải tàn nhẫn hơn gấp trăm ngàn lần!

Hắn cũng không phải là đã mất cảnh giác, chỉ là bây giờ phải nhanh tìm ra nhục thân của Mân Côi mới được, cho nên không có thời gian đi để ý tới những người khác.

Đái An Na thấy thần sắc của Diệp Trần bình thường thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng mang theo Diệp Trần đi về phía của thành.

Cửa thành nguy nga hùng vĩ, cao to rộng lớn, cao khoảng chừng mấy chục mét.

Đái An Na là tứ đại thị vệ trưởng của phủ thành chủ, ở trong La Sát thành cũng thuộc về hàng ngũ quý tộc, thủ vệ ở cổng tự nhiên không dám ngăn cản.

Tuy nhiên, ngay khi hai người chuẩn bị tiến vào trong thành, đằng sau bỗng nhiên truyền tới một tiếng hét lớn, "Người phía trước! Nhanh chóng tránh ra!"

Diệp Trần nhìn lại, chỉ thấy một đám người của Ma tộc cưỡi từng con quái thú khổng lồ giống như trâu mà không phải là trâu, giống như ngựa mà không phải ngựa, đang từ đằng xa lao nhanh tới.

Diệp Trần thấy thế thì lông mày không thể không hơi nhíu lại, "Linh thú?"

Hóa ra vật cưỡi của nhừng tên Ma tộc này chính là Linh thú cấp thấp rất hay gặp được ở trong Tu Chân giới.

Tuy nhiên từ khi Diệp Trần trung sinh cho tới nay thì đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy!

Tốc độ của những con Linh thú kia cực nhanh, trong nháy mắt đã đi tới cửa thành, hơn nữa bởi vì những con linh thú này có hình thể khổng lồ, cửa thành rộng mấy chục thước vậy mà cũng có chút chen chúc.

"Diệp tiên sinh, đây là đội cận vệ của thập thất công chúa, thập thất công chúa là nữ nhi mà thành chủ đại nhân thương yêu nhất, chúng ta trước tiên vẫn nên né tránh một chút đi!"

Lúc này Đái An Na bỗng nhiên hướng về phía Diệp Trần mở miệng nói.

Diệp Trần khẽ chau mày, hắn nhưng không có thói quen nhường đường cho người khác, tuy nhiên trước mắt còn có chuyện quan trọng cần phải làm, tự nhiên không có thời gian lãng phí ở đây, thế là nghe theo Đái An Na, từ từ đi tới lề đường bên cạnh.

Mà cùng lúc đó, đám người Ma tộc cưỡi Linh thú kia cũng đã hò hét mà tới, đi ngang qua bên cạnh hai người.

Tuy nhiên, để Diệp Trần tuyệt đối không ngờ rằng chính là, một tên thanh niên Ma tộc trong đó, lúc lao qua bên cạnh Diệp Trần, bỗng nhiên nâng cây roi trong tay lên liền hướng hắn hung hăng đánh tới, "Đồ không có mắt! Lề mà lề mề cái gì!"

Ba!

Một tiếng quất roi vang lên, giống như một tia chớp màu đen, hướng Diệp Trần hung hăng đánh xuống!

Diệp Trần lập tức nhướng mày, trực tiếp thuận tay trảo một cái đã tóm lấy được dây roi kia.

"Ừm?"

Thanh niên Ma tộc kia rõ ràng là không nghĩ tới, một tên hạ nhân mặc khôi giáp thị vệ bình thường, vậy mà có thể dễ dàng tóm được roi của hắn!

"Muốn chết!"

Thanh niên Ma tộc hét lớn một tiếng, bỗng nhiên kéo roi lại một phát, nhưng không ngờ, đối phương giống như bị đính ở trên mặt đất, vậy mà không nhúc nhích chút nào!

Ngược lại là hắn, cả người lẫn cả thú đều đổ nhào xuống trên mặt đất, liên đới tới người ở phía sau, tất cả đều người ngã thú đổ.
Chương 550 Ta không muốn

Đái An Na thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức thay đổi, "Diệp tiên sinh, ngài không nên động thủ!"

Diệp Trần thì lại một mặt khoan thai, thản nhiên nói:

"Đó không phải chỉ là một tên tiểu lâu la thôi sao? Ngươi đây cũng không giải quyết được?"

Đái An Na lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì phun máu, nếu như không phải bởi vì cái mạng nhỏ của mình còn đang bị Diệp Trần nắm ở trong tay, đoán chừng sớm đã chửi cho hắn mất mặt rồi.

"Người này cũng không phải tiểu lâu la a! Hắn là con trai trưởng của Bắc Sơn gia tộc một trong tứ đại tướng đứng đầu của La Sát thành, Bắc Sơn Thiết Nam!"

"Bởi vì yêu Thập Thất công chúa, cho nên mới tự nguyện làm cận vệ cho công chúa..."

Không đợi Đái An Na nói xong, Diệp Trần trực tiếp khoát tay áo, nói:

"Không cần biết hắn là ai, nếu như hắn không thức thời, giết là xong!"

Diệp Trần vừa sử dụng thần niệm, quét nhìn qua toàn bộ La Sát thành một lần cũng không thấy tồn tại cao thủ nào có thể uy hiếp được hắn.

Đái An Na nghe được lời này của Diệp Trần thì suýt chút nữa không nhịn được mà chửi ầm lên, tuy nhiên cuối cùng vẫn còn nhịn được.

Ngay tại khi nàng ta chuẩn bị tiếp tục thuyết phục Diệp Trần, Bắc Sơn Thiết Nam vừa mới ngã xuống đã từ dưới đất bò dậy, tức giận nổ dom đóm đi về phía Diệp Trần, "Tiểu tử! Ngươi thật to gan! Ngươi có biết ta là ai không? Quỳ xuống nhận lỗi ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Tuy rằng Bắc Sơn Thiết Nam kinh ngạc thực lực của Diệp Trần, thế nhưng khi hắn nhìn thấy, Diệp Trận mặc chẳng qua chỉ là khôi giáp của thị vệ thông thường thì lập tức rất xem thường, trực tiếp tức giận khiển trách.

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, "Ngươi là ai đối với ta cũng chẳng có gì quan trọng, còn dám nói năng lỗ mãng, chết!"

Oanh!

Diệp Trần vừa thốt ra lời kia, vô luận là người đi qua đường, hay là thủ vệ ở cổng, tất cả đều ngây ngẩn cả người.

Sau đó, tất cả đều lộ ra vẻ mặt như nhìn một thằng ngu.

Bắc Sơn gia tộc, ở toàn bộ La Sát thành, vậy cũng là gia tộc cao cấp nhất.

Mà Bắc Sơn Thiết Nam này, là con trai trưởng của Bắc Sơn gia tộc, tự nhiên không ai không biết, không người không hay.

Phóng tầm mắt toàn bộ La Sát thành, ở bên trong thế hệ trẻ tuổi, ngoại trừ La Sát Vương tộc nhất mạch ra thì người này tuyệt đối là đại thiếu hoàn khố cấp cao nhất!

Hơn nữa, người này lại rất được thành chủ La Sát thành yêu thích, cho dù là ở bên trong La Sát Vương tộc nhất mạch, cũng chỉ có mấy vị công chúa, vương tử được sủng ái mới có thể vượt trên người này một đầu.

Mà bây giờ, một tên thị vệ bình thường, cũng dám nói chuyện như thế với Bắc Sơn Thiết Nam, quả thực chính là không biết sống chết a!

Đái An Na nghe được điều này thì lập tức bắt đầu choáng váng, suýt chút nữa thì ngất đi, vội vàng kéo cánh tay Diệp Trần lại, gần như thấp giọng cầu khẩn nói:

"Diệp tiên sinh, không được..."

Tuy rằng nàng ta cũng mới chỉ quen biết Diệp Trần, thế nhưng nàng ta có thể cảm nhận được, người đàn ông Nhân tộc trước mắt này, tuyệt đối là một người sát phạt quả đoán.

Còn về phần Bắc Sơn Thiết Nam thì đầu tiên là sững sờ, sau đó rõ ràng không nghĩ tới, Diệp Trần cũng dám mở miệng nói ra lời nói điên cuồng như thế, sau đó cười ha ha rồi bỗng nhiên thu dáng tươi cười lại, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, "Được lắm! Tiểu tử ngươi được, bản công tử đã lớn như thế này rồi thế nhưng ngươi vẫn là người đầu tiên dám nói chuyện như thế với ta! Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi làm cho ta chết như thế nào!"

Nói xong lời này, Bắc Sơn Thiết Nam đã hướng Diệp Trần nhào tới.

Hai mắt Diệp Trần buông xuống, không thể không lắc đầu, đang định đưa tay giết chết người này.

Nhưng mà đúng vào lúc này, bỗng nhiên lại có một giọng nói thanh thúy dễ nghe vang lên, "Bắc Sơn Thiết Nam! Ngươi dừng tay cho ta!"

Diệp Trần không thể không ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy một con Linh thú trước đó đã chạy vào trong thành, bây giờ lại quay đầu chạy vội ra.

Mà ngồi ở trên con Linh thú kia là một thiếu nữ Ma tộc trên người mặc khôi giáp màu vàng kim.

Gương mặt của thiếu nữ này nhìn qua còn có chút non nớt, tuy nhiên lại vô cùng đẹp, còn đẹp hơn cả Đái An Na, hơn nữa dáng người thon dài, nhìn qua thì chiều cao đã hơn một mét tám, nhưng mà lại có chút gầy yếu, không bằng dáng người bốc lửa của Đái An Na.

Dáng người của Ma tộc thông thường là cao lớn, cho nên tuổi của nàng cũng rơi vào khoảng mười bốn mười lăm tuổi mà thôi.

"Là Thập Thất công chúa tới rồi!"

"Bái kiến công chúa điện hạ!"

Thập Thất công chúa không hổ là đệ nhất mỹ nhân của La Sát thành chúng ta, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành a!

...

Với tiếng thán phục của mọi người, Thập Thất công chúa đã khống chế lấy Linh thú đi tới trước mặt.

Đái An Na lập tức tiến lên, cung cung kính kính thi lễ một cái, rồi mới báo cáo lại tình huống vừa xảy ra cho Thập Thất công chúa nghe qua một lần, trong lời nói thì tự nhiên có lợi đều hướng về phía Diệp Trần.

Cho dù nói như thế nào đi nữa thì bây giờ nàng ta còn bị Diệp Trần khống chế, chỉ có thể cố gắng giải vây cho hắn.

Nhưng mà Bắc Sơn Thiết Nam ở một bên lại lập tức không nhịn được, "Công chúa điện hạ! Tên thị vệ nho nhỏ này vô lễ đối với ta, cũng dám kéo ta từ trên Linh thú xuống, hơn nữa còn xuất khẩu cuồng ngôn, ta không thể không giết hắn!"

Thập Thất công chúa kia liếc qua Bắc Sơn Thiêt Nam, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ chán ghét, sau đó ánh mắt lại chuyển dời đến trên người Diệp Trần thì lập tức hai mắt sáng lên, lộ ra vẻ vui mừng, ngược lại nhìn về phía Đái An Na ở một bên cười nói:

"Đái An Na thị vệ trưởng, thủ hạ này của ngươi ngược lại có bộ dáng thật đúng là không tệ nha!"

Diệp Trần lập tức không còn gì để nói, nam tử của La Sát tộc gần như lớn lên đều không đẹp trai, vì thế cho nên lúc trước hắn đã thay đổi hình dạng, cố gắng để cho mình biến dạng đi không ít, không nghĩ tới lại bị vị công chúa náy coi trọng.

Bắc Sơn Thiết Nam kia nghe được điều này thì lập tức ghen tuông dữ dội, hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Trần.

"Ta muốn giết ngươi!"

Diệp Trần một mặt lạnh nhạt, giống như không có nghe được, ở trong mắt hắn Bắc Sơn Thiết Nam chẳng qua chỉ là một con kiến hôi không có gì đáng phải kể, nếu như muốn lấy tính mạng của hắn thì lúc nào cũng có thể làm được.

Tuy nhiên, còn chưa đợi Bắc Sơn Thiết Nam động thủ thì Thập Thất công chúa cũng đã mở miệng lần nữa,

"Dừng tay! Bắc Sơn Thiết Nam! Có phải ngay cả mệnh lệnh của bản công chúa ngươi cũng không thèm nghe nữa rồi phải không?"

"Công chúa..."

Bắc Sơn Thiết Nam lập tức khẩn trương, đang muốn mở miệng giải thích.

Không nghĩ tới, Thập Thất công chúa trực tiếp lắc lắc cắt ngang lời nói của hắn và quay sang chỉ vào Diệp Trần nói:

"Bản công chúa tuyên bố, từ bây giờ trở đi, ngươi chính là người của bổn công chúa!"

Xoạt!

Mọi người ở xung quanh nghe được điều này thì lập tức trở nên xao động, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần đủ các loại ước ao ghen tị.

Phải biets, Thập Thất công chúa chẳng những có thân phận cao quý, hơn nữa lại còn là đệ nhất mỹ nữ ở La Sát thành, không biết có bao nhiêu người nam nhân, liều mạng muốn chiếm được niềm vui của nàng.

Ngay cả Bắc Sơn Thiết Nam có thân phận tôn quý như thế cũng cam tâm tình nguyện trở thành cần vệ.

Nói xong lời này, thập thất công chúa lại nhìn về phía Đái An Na ở một bên cười nói:

"Đái An Na thị vệ trưởng, ngươi chắc là sẽ không nỡ a?"

Sắc mặt của Đái An Na lập tức thay đổi lớn, "Công chúa điện hạ, chuyện này...chuyện này..."

Vốn là đối với mệnh lệnh của Thập Thất công chúa, nàng ta tự nhiên không dám không nghe theo, nhưng vấn đề là người nam tử nhân tộc trước mắt này thì nàng ta làm sao có thể chi phối?

Thập Thất công chúa thấy được vẻ do dự của Đái An Na thì ngương mặt xinh đẹp lập tức nghiêm lại, trên người dâng lên cỗ cảm giác lạnh lùng, "Thế nào? Chẳng lẽ Đái An Na thị vệ trưởng không muốn?"

Đái An Na lập tức rất khó xử, ngay mà lúc nàng không biết phải trả lời thế nào thì Diệp Trần bỗng nhiên mở miêng, "Là ta không muốn!"

Xoạt!

Lời này của Diệp Trần vừa mới ra khỏi miệng thì tất cả mọi người lại xôn xao một lần nữa.

Hắn vậy mà, dám từ chối Thập Thất công chúa?

Tuy nhiên, đây còn chưa tính!

Lời nói tiếp theo của Diệp Trần lập tức làm cho tất cả mọi người đều phải khiếp sợ nói không nên lời.

"Nếu như ngươi làm tỳ nữ cho ta thì có lẽ ta còn có thể suy nghĩ một chút!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom