• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (1 Viewer)

  • Chương 541-545

Chương 541 Toàn cầu rung động

Cùng lúc đó, cao tầng của các quốc gia còn lại cũng bị cảnh tướng xảy ra trước mắt mà hoàn toàn bị trấn trụ.

"Cái này...cáy này không phải chính là cái Huyết Đỉnh mà lão Huyết Hoàng hôm đó ở trên đỉnh Everest sử dụng sao?"

"Đây rốt cuộc là thứ gì? Vậy mà có thể ngăn cản tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân?"

"Nếu thật sự là như thế, vậy hắn chẳng phải vô địch thiên hạ rồi sao?"

...

Tất cả mọi người đều hiểu rõ, đối loại cường giả có trình độ như Diệp Trần, đạn hạt nhân là một con ái chủ bài cuối cùng!

Nếu như cái tên này, ngay cả tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân đều có thể dễ dàng ngăn cản, vậy con át chủ bài cuối cùng này cũng sẽ mất đi tác dụng.

Vậy ở trên đời này, cũng sẽ không còn có bất kỳ đồ vật gì có thể uy hiếp được người này!

Lúc mọi người ở đây tất cả đều trợn mắt há hốc mồm thì tiếp theo phát sinh một cảnh tượng lại làm cho bọn họ kinh hãi tới tròng mắt đều muốn rớt xuống.

Chỉ thấy, sau khi Diệp Trần dùng Thôn Thiên đỉnh nuốt quả tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân kia thì ở trên không trung lại lâp lóe mấy lần nữa, lúc này cách bờ biển phái tây Mỹ quốc cũng chỉ có khoảng cách ba bốn trăm dặm.

"Đi!"

Hai tay Diệp Trần nắm chân vạc của tự đỉnh vào trong tay hướng bờ phía phía tây Mỹ quốc bỗng nhiên hất lên!

Sưu!

Quả tên lửa đạn đạo mang đầu hạt nhân bị Thôn Thiên đỉnh nuốt mất kia, vậy mà từ bên trong đỉnh nổ bắn ra ngoài.

Ầm ầm!

Cuối cùng, quả tên lửa đạn đạo mang theo đầu đạn hạt nhân kia ở cách bờ biển phía tây của Mỹ quốc chưa đến trăm dặm ầm vang nổ tung lên!

Môt đám mây hình cây nấm kinh người, phóng lên tận trời, trong nháy mắt đem phạm vi xung quanh mấy trăm dặm chiếu rọi giống như ban ngày.

...

Thành phố Lạc Sam Ki ở vào bờ biển phía tây Mỹ quốc, chính là thánh phố lớn thứ hai của Mỹ quốc, cũng là một trong những thành phố quan trọng nhất về kinh tế của Mỹ quốc!

Tuy nhiên đêm nay, đối với tất cả người dân thành phố Lạc Sam Ki mà nói, nhất định sẽ là một đêm không ngủ.

"Các ngươi mau nhìn! Đó là cái gì?"

"Kia giống như là...tên lửa đạn đạo!"

"Chẳng lẽ chúng ta bị tập kích rồi? Là Tô quốc hay là Hoa Hạ?"

"Nhanh! Chạy mau!"

...

Toàn bộ thành phố lớn thứ hai Mỹ quốc, lập tức lâm vào cảnh tượng khủng hoảng, nhất là những người dân vùng ven biển của thành phố thì càng thi nhau chạy trốn về mặt phía tây.

Tuy rằng quả tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân rơi vào nơi cách bờ biển gần trăm dặm, thế nhưng sóng xung kích cường đại, đủ để đưa tới một cơn sóng thần không nhỏ, hơn nữa, sau khi tên lửa đạn đạo này nổ tung lên còn có ảnh hưởng của phóng xạ.

Mà lúc này, mọi người trong quốc hội Mỹ quốc thấy cảnh tượng này thì tất cả mọi người đều triệt để trợn tròn mắt, Diệp Trần dùng một cái đỉnh lớn thần kỳ, chẳng những nuốt tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân vào, bậy giờ lại phóng ra ngoài, suýt chút nữa thì hủy đi cả một thành phố!

Nếu như Diệp Trần ném quả tên lửa đạn đạo mang đầu hạt nhân này vào trong thành phố Lạc Sam Ki, vậy kết quả thực sự là không thể tưởng tượng nổi!

"Ngài tổng thống! Mục tiêu ngay lập tức sẽ đi vào trong lãnh thổ nước ta, có tiếp tục phóng tên lửa đạn đạo nữa hay không?"

Ngay vào lúc tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, trung tâm chỉ huy vũ khí hạt nhân, bắt đầu hướng Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc đề xuất trưng cầu ý kiến.

Phổ Lãng Khắc hít sâu một hơi, trong đôi mắt lộ ra vệt sát ý nồng đậm, thế nhưng cuối cùng lại chán nản thở dài một hơi, "Chấm dứt tấn công!"

Tuy rằng hắn rất muốn ra cái quyết định này, thế nhưng thế cục hôm nay hắn đã không thể tự chủ được.

Đối phương có thể né tránh tên lửa đạn đạo tập kích còn chưa tính thế mà còn có thể biến tên lửa đạn đạo thành của mình, việc này quá kinh khủng!

Nếu như tiếp tục dùng tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân tiến hành công kích thì chỉ sợ không đợi bọn họ giết chết Diệp Trần thì Mỹ quốc bọn họ đã bị trọng thương trước.

Hơn nữa trước đó, Diệp Trần không có ném tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân này xuống thành phố Lạc Sam Kim rồi mới kích nổ, rõ ràng đã là thủ hạ lưu tình, bằng không vào lúc này cái thành phố lớn thứ hai của Mỹ quốc chỉ sợ đã trở thạnh địa ngục trần gian!

"Thực lực và thủ đoạn của người này đã vượt xa dự tính của chúng ta, trừ khi sử dụng bom hạt nhân tương đương triệu tấn, bằng không căn bản không có nắm chắc tuyệt đối có thể tiêu diệt người này!" Một tên nghị viện quốc hội tinh thông quân sự, tâm tình vô cùng nặng nề mở miệng nói.

Tất cả những người còn lại đều hai mặt nhìn nhau lập tức im lặng một lúc.

Mà tại lúc mọi người đang do dự xoắn xuýt thì Diệp Trần sớm đã tiến vào lãnh thổ của Mỹ quốc.

"Mau nhìn trên trời, đó là thứ gì?"

"Sẽ không phải là người ngoài hành tinh chứ?"

"Hắn giống như là bay từ trên biển tới, chẳng lẽ quả tên lửa đạn đạo trước đó cũng là bởi vì hắn sao?"

...

Nguyên bản thành phố Lạc Sam Ki đã bắt đầu xuất hiện bạo loạn, vào lúc này lòng người càng là bàng hoàng, giống như đứng trước ngày tận thế.

Tuy nhiên rất nhanh, mọi người phát hiện, luồng ánh sáng màu tím kia cũng không có ý muốn gây rắc rối cho bọn họ mà là đang hướng về mặt phía tây nhanh chóng đuổi theo.

"Diệp...Diệp tiên sinh, ngài đến cùng là muốn làm gì? Còn xin ngài tuyệt đối không nên làm tổn thương những người dân vô tội này!"

Tô San nhìn qua Diệp Trần không nói một lời, nhịn không được mà mở miệng nói.

Diệp Trần liếc qua phía dưới, thản nhiên nói:

"Ngươi suy nghĩ nhiều! Chẳng qua là một bầy kiến hôi mà thôi, còn không đáng để ta ra tay!"

"Còn về việc ta cần phải làm thì chỉ có hai!"

"Thứ nhất, Siêu Năng cục Mỹ quốc các ngươi, nhiều lần khiêu khích ta, ta phải san nó thành bình địa!"

"Thứ hai, sở dĩ Siêu Năng cục dám can đảm khiêu khích ta, đơn giản chính là dựa vào chính phủ Mỹ quốc ở phía sau làm chỗ dựa, cho nên ta muốn tổng thống Mỹ quốc các ngươi phải ở ngay trước mặt thế giới công khai nói lời xin lỗi với ta!"

Nói đến đây, Diệp Trần dừng lại một chút, lại nói tiếp:

"Bây giờ, ngươi trước tiên mang ta đi Siêu Năng cục, sau đó lại đi tìm vị tổng thống đại nhân của các ngươi!"

Tô San nghe được lời này của Diệp Trần thì sắc mặt lập tức hơi đổi một chút, Siêu Năng cục là căn cứ nghiên cứu quân sự quan trọng nhất của Mỹ quốc, một khi bị Diệp Trần hủy đi thì thực lực quân sự của Mỹ quốc chắc chắn sẽ giảm bớt đi nhiều.

Còn về việc muốn tổng thống Mỹ quốc công khai xin lỗi, vậy thì đó tương đương công khai tát vào thể diện của Mỹ quốc!

Vô luận là một việc nào, đối với chính phủ Mỹ quốc mà nói, đều là chuyện tuyệt đối không cho phép xảy ra.

Thế nhưng là, sau khi được chứng kiến thủ đoạn của Diệp Trần, cô ta nơi dàm còn dám phản kháng, đành phải gật đầu nói vâng.

Khoảng hai ba tiếng sau, Hai người đã vượt ngang qua gần ba cây số, đi tới một vùng sa mạc rất hoang vu.

Mà ở trong quá trình này, tất cả dân chúng của Mỹ quốc, mọi người đều thấy được ở trên không trung xuất hiện một nhóm ánh sáng màu tím trong không trung, hơn nữa mơ hồ có thể nhìn thấy được hai bóng người.

Tại thời điểm này, đã có nhiều người biết chuyện đã đăng video và hình ảnh có liên quan lên trên các diễn đàn và phần mềm xã hội lớn, thu hút sự chú ý của toàn cầu.

Mà tin tức căn cứ hải quân ở Trân Bảo cảng của Mỹ quốc bị tập kích, một nhánh tàu sâu bây chở máy bay chiến đấu bị chém thành sắt vụn đều đã được lan truyền ra nhanh chóng, tạo ra sự chấn động to lới đối với cao tầng của các quốc gia trên toàn cầu!

Phải biết, Mỹ quốc thế nhưng là cường quốc mạnh nhất thế giới bây giờ, hoàn toàn xứng đáng là bá chủ toàn cầu!

Sau chiến tranh thế giới thứ hai cho tới bây giờ, chưa có bất kỳ một quốc gia nào dám can đảm khiêu chiến chính diện uy nghiêm của Mỹ quốc.

Nhưng giờ đây, căn cứ hải quân Trân Bảo cảng là căn cứ quan trọng tại chiến khu Thái Bình Dương của Mỹ quốc, vậy mà bị xóa tên trên bản đồ quân sự thế giới, quét ngang bảy tàu sân bay, máy bay chiến đấu cũng gần như toàn quân bị diệt!

Khi cao tầng của các quốc gia khác biết được tin tức này, phản đứng đầu tiên của họ chính là nói, đây chắc chắn là một cái tin tức giả!

Thế nhưng là chờ bọn họ nhìn thấy hình ảnh được truyền về từ tiền phương thông qua vệ tinh thì toàn bộ lập tức im lặng, ngay sau đó chính là vô cùng chấn động và hiếu kỳ, "Chẳng lẽ Tô quốc đánh lén Mỹ quốc? Thế nhưng Tô quốc sau khi xảy ra chuyện nội bộ trong nước, về lĩnh vực quân sự đã suy yếu đi rất nhiều, làm sao có thể có thực lực như thế?"

Cho dù là Tô quốc phối hợp với Hoa Hạ cùng nhau ra tay, Mỹ quốc cũng chưa chắc trở thành kẻ thua cuộc a?

Huống chi là toàn quân bị diệt!
Chương 542 Pol quyết tâm

Mà đợi tới khi cao tầng của các quốc gia biết được những chuyện này, vậy mà tất cả đều do một người gây nên, toàn bộ lập tức kinh ngạc không nói nên lời.

Tô quốc, bên trong điện Khắc Lý Mỗ Lâm, "Diệp Cuồng Tiên? Nghe nói hắn ở hơn nửa tháng trước đại chiến với lão Huyết Hoàng ở trên đỉnh núi Everest, sau đó thì mất tích, không nghĩ tới hắn chẳng những không chết mà còn làm ra một chuyện kinh thiên động địa như thế!"

Tổng thống Tô quốc là Khố Kinh có danh xưng là đại đế của Tô quốc, nhìn qua tình báo từ tiền tuyến gửi tới, trong đôi mắt thâm thúy bắn ra vẻ mắt vô cùng kinh hãi, tiếp theo trên mặt lại lộ ra một vệt ý cười:

"Thật sự là nghĩ không ra, thực lực của người này lại kinh khủng như thế! Tuy nhiên, làm tốt lắm!"

"Mỹ quốc đã lớn lối nhiều năm như thế rồi, cuối cùng cũng có lúc phải kinh ngạc!"

"Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Mỹ quốc chắc có lẽ không từ bỏ ý đồ a?"

"Tốt nhất có thể bởi vậy mà bố lên đại chiến giữa Mỹ quốc và Hoa Hạ quốc, vậy thì không gì có thể tốt hơn!"

Khố Kinh nói một mình một lúc, tuy hiên hắn nhìn thấy tình báo phía dưới thì lập tức trừng hai mắt một cái, "Cái gì! Cái tên này sau khi tru diệt hải quân Mỹ, vậy mà không có ngay lập tức trở về Hoa Hạ, ngược lại đi tới lãnh thổ của Mỹ quốc, hơn nữa lại còn chặn lại được của tấn công bằng sáu quả tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân của Mỹ quốc?"

"Điều này sao có khả năng? Chẳng lẽ hắn thật sự là thần tiên hay sao?"

Sắc mặt của Khố Kinh từ mừng rỡ trước đó, lập tức biến thành vô cùng ngưng trọng.

Hắn nhìn thấy Mỹ quốc ăn quả đắng, tự nhiên cũng sẽ cười trên nỗi đau của người khác, thế nhưng nếu như thực lực của Diệp Trần quá mạnh, ngoài đối với Hoa Hạ ra, tất cả các quốc gia lớn còn lại thì đều không phải là một chuyện tốt!

...

Còn về phía quốc hội Mỹ quốc, từ sau khi Diệp Trần bước vào lãnh thổ của quốc gia mình, toàn bộ quốc hội đã hoàn toàn nổ tung.

Có người chủ chiến, cho rằng Diệp Trần có mức độ uy hiếp thực sự quá lớn đối với Mỹ quốc, nhất định mà phải không tiếc bất cứ cái giá nào tiêu diệt hắn.

Đồng thời cũng có người chủ hòa, cho rằng sau khi Diệp Trần tiến vào lãnh thổ Mỹ quốc, không đối với người dân bình thường của Mỹ quốc một chút nào, rõ ràng đối phương cũng không phải là loại ác ma giết người không chớp mắt kia, lại hoặc là trong lòng còn có cố kỵ, cần phải có chỗ để đàm phán.

Trong lúc nhất thời, phái chủ hòa cùng với phái chủ chiến tranh luận không ngớt, không phân ra thắng bại mà tự nhiên cũng không dám lại có hành động thiếu suy nghĩ đối với Diệp Trần.

Chẳng những không có tiếp tục phóng tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân đi công kích, ngay cả hải lục không tam quân, toàn bộ cũng đã bị cưỡng chế, không được tấn công Diệp Trần.

Dù sao lúc trước, cảnh tượng một mình Diệp Trần đồ sát toàn bộc ăn cứ hải quân còn rõ mồn một ở trước mắt.

Quân đội bình thường đối với hắn đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì, coi như lại phái đi nhiều hơn, sợ cũng không đủ để giết Diệp Trần, sẽ chỉ có hy sinh vô ích, thậm chí ngược lại có khả kích phát lửa giận của hắn.

Chỏ nên đối với Mỹ quốc bây giờ mà nói, chỉ có hai lựa chọn, hoặc là sử dụng bom hạt nhân cỡ lớn tính bằng trăm vạn tấn trở lên, thì hẳn là có thể tiêu diệt được Diệp Trần, thế nhưng lãnh thổ Mỹ quốc chắc chăn sẽ bị liên lụy ảnh hưởng, hoặc chính là giảng hòa với Diệp Trần, sau khi trao đổi điều kiện, hai bên không xâm phạm lẫn nhau.

Ngay vào lúc một đám nghị viện quốc hội đang tranh luận không ngớt thì bỗng nhiên có người kinh hô một tiếng, "Không tốt! Mọi người nhanh nhìn, mục tiêu của Ác ma này dường như là Siêu Năng cục!"

Mọi người vội vàng nhanh chóng nhìn vào.

Quả nhiên!

Lúc này Diệp Trần mang theo Tô San đã vượt qua ba ngàn cây số, đi tới đơn vị thứ chín có tiếng tăm lừng lẫy của Mỹ quốc."

Mà ở trong đó thì chính là đại bản doanh của Siêu Năng cục Mỹ quốc!

"Siêu Năng cục là căn cứ nghiên cứu quân sự quan trọng nhất của Mỹ quốc chúng ta, là cơ sở để chúng ta đi đầu trước các quốc gia khác trên thế giới, tuyệt đối không để cho có chuyện gì xảy ra!"

"Người này nhất định phải dùng toàn lực tiêu diệt!"

Trong lúc nhất thời, phái chủ chiến trong nhá mắt lại chiếm cứ thượng phong, bắt đầu dùng ngòi bút làm vũ khí đối với Diệp Trần.

Tuy nhiên chẳng mấy chốc lại có người đưa ra ý kiến bất đồng:

"Nếu như bây giờ sử dụng đạn hạt nhân, đây chẳng phải là cũng hủy diệt toàn bộ căn cứ cùng một lúc sao? Hơn nữa căn bản là không có cách nào có thể cam đoan là có thể nhất kích tiêu diệt tên này được hay không?"

"Nếu như không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt người này, Mỹ quốc chúng ta chắc chắn phải đội mặt với sự trả thù điên cuồng!"

"Vẫn là không thể hành động thiếu suy nghĩ!"

...

Lúc mọi người ở đây tranh luận không ngừng, trợ lý của tổng thống Phổ Lãng Khắc bỗng nhiên vội vã chạy vào, trong tay cầm lấy một cái trong suốt hình dạng điện thoai, bước nhanh đi tới trước mặt Phổ Lãng Khách, "Ngài tổng thống, Cục trưởng Pol muốn trò gọi điện thoại khẩn cấp với ngài!"

Phổ Lãng Khắc nhẹ gật đầu, trợ lý kia lập tức nhấn một cái trên điện thoại di động.

Bạch!

Một cái hình chiếu 3D xuất hiện ở trước mặt mọi người, bỗng nhiên chính là Cục trưởng Pol của Siêu Năng cục, ngoại trừ bóng người có chút hư ảo ra quả thực giống như bản thân thực sự đứng ở trước mặt mọi người.

"Pol cục trưởng, nghe nói Diệp Cuồng Tiên đã tiến về Siêu Năng cục của các ngươi, chắc là muốn ra tay với các ngươi,mời ngươi nhanh chóng mang thành quả nghiên cứu quan trong di chuyển ra ngoài!"

Đối mặt với đề nghị của Phổ Lãng Khắc, Pol lại lắc đầu, vẻ mặt tuyệt vọng nói:

"Ngài tổng thống, bây giờ chỉ sợ đã không kịp nữa rồi! Thực lực của Diệp Cuồng Tiên đã vượt xa dự tính của chúng ta!"

Sắc mặt của Phổ Lãng Khắc lập tức hơi đổi, "Thế nào? Chắc là ngươi cũng có chủ trương cầu hòa sao?"

Không nghĩ tới, Pol lần nữa lắc đầu nói:

"Vừa đúng ngược lại! Người này nếu như không chết thì địa vị bá chủ thế giới mà Mỹ quốc chúng ta duy trì mấy chục năm qua đều không còn tồn tại, sau này sẽ bị quản chế ở khắp mọi nơi, cho nên người này phải chết!"

Hai mắt Phổ Lãng Khắc hơi trừng một cái, "Nói như vậy, ngươi có nắm chắc giết chết người này?"

Pol nói:

"Ngài tổng thống cùng các vị có chỗ không biết, ở phía nước Siêu Năng cục thật ra có chôn giấu năm mươi quả bom nguyên tử, chỉ cần có thể dẫn Diệp Cuồng Tiên vào trong căn cứ, đồng thời kích nổ năm mươi quả bom nguyên tử này, cho dù hắn có bản lĩnh lớn bằng trời thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"

Mọi người trong quốc hội Mỹ nghe được điều này thì lập tức thi nhau lộ ra vẻ vui mừng, tuy nhiên ngay sau đó lại có người lo lắng nói:

"Thế nhưng là kể từ đó, Siêu Năng cục cũng không còn tồn tại nữa!"

Pol lại nói:

"Dựa theo tính cách của Diệp Cuồng Tiên thì Siêu Năng cục vốn cũng không giữ được, còn không ở trước khi chết, để chúng ta vì liên bang chính phủa mà diệt trừ tai họa này!"

"Thời gian đã nhanh không còn kịp rồi, ngài Tổng thống, mời các vị sớm đưa ra quyết định đi!"

"Nếu Diệp Cuồng Tiên không chết thì trăm năm sau này của Mỹ quốc chúng ta, chỉ sợ đều sẽ ở dưới bóng mà của người này mà không thể vượt qua được!"

Pol nói đến lời nói cuối cùng, đã bắt đầu thúc giục.

Mà lúc này, mắt thấy Diệp Trần cũng đã đi tới trên không trung của đơn vị thứ chín, đang đi thẳng tới Siêu Năng cục.

"Các vị!"

Phổ Lãng Khắc đột nhiên đứng dậy, "Bây giờ thật sự đã đến lúc sinh tử tồn vong, cần phải nhanh chóng làm ra một cái quyết định, đề nghị của Pol cục trưởng, đồng ý thì xin giơ tay!"

Giọng nói của Phổ Lãng Khắc rơi xuống.

Một lát về sau.

Bá bá bá!

Gần như vượt qua tám thành nghị viên quốc hội, thi nhau nhấc tay biểu thị đồng ý.

Cuối cùng, Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc dứt khoát quyết định, "Được rồi! Đề nghị thông qua! Pol cục trưởng, vậy mọi chuyện nhờ vào ngươi!"

Pol nghe được điều này thì trong đôi mắt lập tức bắn ra vẻ vô cùng nồng đậm, "Ngài Tổng thống, các vị nghị viên, các ngươi yên tâm! Sứ mệnh của Siêu Năng cục chúng ta, chinh là muốn phá hủy mọi tồn tại uy hiếp tới liên bang chính phủ, ta chắc chắn...xì xì xì"

Lời nói của Pol vẫn chưa nói xong, hình chiếu 3D bỗng nhiên lắc lư một trận, bóng người cũng đã biến mất không thấy gì nữa.

Mà cùng lúc đó, ở trên một màn hình khác, chỉ thấy, trên bầu trời xẹt qua một đạo kiếm mang màu tím dài tới ngàn mét, "Vào lúc này Diệp Trần đã giết vào căn cứ quân sự!"
Chương 543 Bao trùm phía trên các quốc gia

Vào lúc này, đã không chỉ Mỹ quốc, Hoa Hạ quốc và Đảo quốc đang mật thiết chú ý nhất cử nhất động của Diệp Trần, các quốc gia khác đều đang thi nhau điều động vệ tinh nhắm ngay vào căn cứ quân sự đơn vị thứ chín của Mỹ quốc.

"Hóa ra mục tiêu của Diệp Cuồng Tiên chính là Siêu Năng cục của Mỹ quốc!"

"Chính phủ Mỹ quốc lần này chắc chắn sẽ không thể ngồi ym mà không để ý tới đi a!"

"Trò hay cuối cùng cũng bắt đầu sao?

...

Ngoại trừ hai phe Hoa Hạ và Mỹ quốc, cao tầng của các quốc gia còn lại, hoàn toàn đều có tâm tình xem náo nhiệt.

Bởi vì cái gọi là hai hổ tranh chấp tất có một con bị thương, vô luận con nào bị thương đối với bọn hắn mà nói đều có thể coi là một chuyện tốt.

Đương nhiên, kết quả tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương, thậm chĩ Mỹ quốc và Hoa Hạ cũng bởi vậy mà khai chiến, vậy thì càng vô cùng tốt.

"Diệp Cuồng Tiên! Một năm qua này, mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục chúng ta gần như toàn bộ chết ở trong tay của ngươi, ngươi còn muốn như thế nào nữa?"

Sau khi Diệp Trần giết vào căn cứ quân sự, bỗng nhiên phía dưới truyền tới một tiếng quát lớn, bỗng nhiên tiếng quát đó là tới từ Cục trưởng Pol của Siêu Năng cục.

Diệp Trần cười lạnh,

"Đã lựa chọn trêu chọc ta, vậy thì phải làm chuẩn bị trả giá thật lớn!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại thuận tay chém ra một kiếm, mấy chục chiếc xe bọc thép tới đây tiếp viện lại bị một kiếm thuận tay này của Diệp Trần chắm đứt!

"Diệp Cuồng Tiên! Ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng nữa, đến đây thì dừng tay, sau này chúng ta không xâm phạm lẫn nhau, bằng không tự chịu hậu quả!"

Pol lại đưa ra một cảnh cáo nữa.

Diệp Trần lại không thèm để ý, trực tiếp rút kiếm giết về phóa Pol.

Pol thấy thế thì hai mắt không thể không ngưng tục cũng không tránh né hay lùi lại, trên mặt ngược lại lộ ra nụ cười kiên quyết, "Dùng tính mạng của ta, đổi lấy trăm năm bình yên cho Mỹ quốc, ta thấy cũng đã đủ!"

Cùng lúc nói xong lời này, Pol bỗng nhiên nhân trong tay một cái trang bị điều khiển từ xa.

"Ừm?"

Lúc này Diệp Trần cách Pol cũng chỉ còn khoảng cách trăm mét, thị lực của hắn kinh người, trong nháy mắt đã nhìn thấy được cử động này của Pol, hơn nữa, ngay sau đó cảm ứng dược một cỗ cảm giác nguy hiểm mà trước nay chưa từng có.

"Không tốt! Hóa ra đây là một cái cạm bẫy!"

Sau khi Diệp Trần kịp phản ứng thì nhanh chóng ngừng bước chân lại, rồi mới hướng phía sau nhanh chóng lùi lại.

Mà đúng vòa lúc này:

Bành!

Cả một vùng đất bỗng nhiên chấn động, giống như xảy ra động đất cấp mười!

Tiếp theo, Ầm ầm!!!

Một đám mây hình nấm to lớn phóng lên tận trời, ánh sáng rực rỡ sáng chói, trong nháy mắt hoàn toàn bao phủ phạm vi trăm dặm vào trong đó!

Thấy cảnh này, ngoại trừ Mỹ quốc trước đó đã có tâm lý để chuẩn bị, cao tầng các nước còn lại thì lập tức thi nhau từ chỗ ngồi đứng lên, hai mắt nhìn chòng chọc vào màn hình, mặt mũi tràn đầy tất cả đều là vẻ kinh hãi.

Diệp Thiên Ca càng là có vẻ mặt trắng bệch, không thể không liên tiếp lùi lại mấy bước, suýt chút nữa thì ngất đi.

"Bom nguyên tử! Ít nhất cũng phải là bom nguyên tử tính bằng trăm vạn tấn!"

Cao tầng các quốc gia khác thi nhau kinh hô lên.

Phải biết, năm đó Mỹ quốc ném hai quả bom nguyên tử kia lên Đảo quốc, cũng chẳng qua mới chỉ tương đương với hơn một vạn tấn thuốc nổ TNT thì đã phá hủy được hai thành phố của Đảo quốc.

Mà trước bom nguyên tử trước mắt này có thể tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ TNT, thì hơn năm đó tới trăm lần!

Loại bom nguyên tử cấp bậc này đủ để cho trong vòng phạm vi một trăm dặm, trong nháy mắt không còn một ngọn cỏ, hóa thành đất cằn sỏi đá, mà mức độ ô nhiễm phóng xạ càng có thể nói ảnh hướng tới mấy năm thậm chí là mấy chục năm sau này.

Mỹ quốc quả nhiên là rất quyết đoán! Vậy mà không tiếc bỏ qua Siêu Năng cục cũng phải đưa Diệp Cuồng Tiên vào chỗ chết!

"Lời này không thể nói như vậy, mục tiêu của Diệp Cuồng Tiên chính là Siêu Năng cục, đã biết rõ không đỡ nổi cho nên còn không bằng đồng quy vu tận!"

"Bom nguyên tử tính bằng trăm vạn tấn cũng đã sử dụng, Diệp Cuồng Tiên này dù sao cũng nên chết đi a?"

...

Cao tầng các quốc qua nhìn qua trên màn hình, đám mây hình nấm kinh thiên kia thật lâu không thôi, thi nhau bắt đầu nghị luận.

Qua một lúc lâu, đám mây hình nấm cuối cùng hóa thành bụi bặm, bắt đầm từ từ tiêu tán.

Chỉ thấy, lấy Siêu Năng cục làm trung tâm, xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, mà xung quanh trong phạm vi trăm dặm, sớm đã trở thành một vùng phế tích, bị một tầng bụi bặm thật dày bao bọc, căn bản không nhìn thấy bất kỳ khí tức của một sinh mạng sống nào.

"Lần này cái tên kia dù sao cũng nên chết đi a?"

"Ta nghĩ về Siêu Năng cục của Mỹ quốc chúng ta được thành lập từ một trận chiến đến nay đã tồn tại được hơn một trăm năm, vì quân sự của Mỹ quốc ta phát triển đã làm ra rất nhiều cống hiến quan trọng, bây giờ toàn bộ lại bị hủy chỉ trong chốc lát!"

"Tuy nhiên, hi sinh Siêu Năng cục có thể diệt trừ đi ác ma kia cũng là có lời!"

"Đây chính là kết quả đối nghịch với Mỹ quốc chúng ta!"

...

Các nghị viên quốc hội Mỹ quốc sau khi thổn thức cảm thán một lúc, trên mặt thi nhau hiện ra vẻ thoải mái và vui mừng.

"Ác ma này đã chết, Mỹ quốc chúng ta vẫn là cường quốc đệ nhất thế giới!"

"Còn về món nợ này, chúng ta tự nhiên phải đòi lại từ Hoa Hạ!"

"Tuy nhiên, lần này quân ta tổ thất nặng nề, trước mắt vẫn không thể hành động thiếu suy nghĩ, nhất định phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian mới được!"

...

Ngay tại các nghị viên quốc hội Mỹ quốc bắt đầu trao đổi về kế hoạch chiến lược thì bỗng nhiên có người chỉ vào màn hình lớn, hai mắt trợn lên thật lớn, trên mặt đầy vẻ không thể tin nổi.

"Nhanh nhìn! Đó...đó là cái gì!"

Mà cùng lúc đó, ngay tại lúc tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Cuồng Tiên đã chết ở dưới sự nổ tung của những quả bom nguyên tử được tính tổng bằng trăm vạn tấn thuốc nổ, thì sau đó lại thấy được cảnh tượng khiếp sợ không gì sánh nổi.

Chỉ thấy, bên trong phế tích bị bom nguyên tử đánh nổ kia.

"Bành!"

Một đạo màu tím ánh vàng bỗng nhiên phóng lên tận trời!

Vào lúc này, giống như tính cả toàn bộ đại lục Bắc Mĩ đều hung hăng lắc lư một cái, tất cả mọi người xem đến trợn mắt há hốc mồm.

Mà đợi bụi bặm xung quanh tán đi, bên trong màu tím ánh vàng kia rõ ràng là một đạo thân ảnh thiếu niên gầy yếu, không phải là Diệp Trần thì còn có thể là ai?

"Quá tốt rồi! Tiểu Diệp tướng quân còn sống! Ngài ấy không chết!"

Một phương chúng tướng của Hoa Hạ nhìn thấy cảnh tượng làm phấn chấn lòng người này, tất cả mọi người gần như cao hứng mà nhảy dựng lên, mọi người một mặt vẻ kích động.

Không biết từ lúc nào, Diệp Trần đã sớm trở thành thần linh trong lòng bọn họ, trước đó tuy rằng nhìn thấy Diệp Trần bị chìm ngập vào trong phạm vi nổ của bom nguyên tử, tuy rằng lý trí nói cho bọn hắn biết, không có người nào có thể sống sót trong vụ nổ bom nguyên tử có thể tính bằng trăm vạn tất thuốc nổ, thế nhưng trong lòng nhiều hoặc ít còn có lấy một tia hy vọng.

Bây giờ nhìn thấy Diệp Trần quả nhiên là còn sống, tâm tình kích động có thể tưởng tượng được!

Mà phản ứng ở bên quốc hội Mỹ quốc thì hoàn toàn tương phản, bọn họ hy sinh Siêu Năng cục, thậm chí toàn bộ khu căn cứ quân sự thứ chín, ở trên lãnh thổ sử dụng những quả bom nguyên tử có thể tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ, vậy mà vẫn vậy không thể giết chết tên ác ma này, quả thật giống như tự tay bóp dái, đau không thể tả!

"Chuyện này... Chuyện này không có khả năng!"

"Hắn làm sao mà vẫn chưa chết!"

"Ta không tin!"

...

Các nghị viên quốc hội ngày thường luôn cao cao tại thượng, bây giờ thì tất cả đều thất kinh, không cam lòng rống to.

Còn về phần cao tầng các nước khác, nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa này thì thi nhau rơi vào trong im lặng:

"Xem ra bom nguyên tử hoàn toàn chính xác đã không tạo thành uy hiếp đối với người này, chẳng lẽ hắn thật sự là thần linh hạ phàm hay sao?"

"Ngay cả bom nguyên tử tính bằng cả trăm vạn tấn thuốc nổ, cũng không thể làm gì được người này, chuyện này chẳng phải đại biểu cho hắn đã có vốn liếng khiêu chiến với vũ khí hạt nhân của các quốc gia lớn hay sao?"

"Người này hôm nay không chết thì chỉ sợ trong tương lai người này sẽ thống trí các quốc gia trong tương lai!"
Chương 544 Tới quốc hội

Thật ra thì, số lượng bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn này không thể nói là không lớn!

Cũng may Diệp Trần phản ứng tương đối nhanh, kịp thời trong nháy mắt ở trước khi bom nguyên tử nổ tung, cả người trong nháy mắt cũng lui ra bên ngoài được mấy ngàn mét, mở Bát Chỉ Kính ra đồng thời còn thi triển Lưu Ly Kim Thần và Pháp Tướng Thiên Địa ra cùng một lúc.

Tuy sức mạnh của vụ nổ bom nguyên tử rất mạnh, nhưng cuối cùng sẽ có một quá trình khuếch tán chậm, và nó chỉ là một phần mười giây, đủ để cho Diệp Trần làm ra phòng bị.

Nói cho cùng thì vũ khí cuối cùng cũng chỉ là vũ khí!

Như vậy cũng giống như tuy rằng trong tay ngươi có súng, mà tốc độ phản ứng của đối phương vượt xa ngươi, ở trong nháy mắt ngươi giơ súng lên đó, đối phương đã kịp phản ứng, đồng thời có thể phán đoán ra quỹ tích của đạn, súng của ngươi tự nhiên cũng bắn không trúng được hắn.

Tuy nhiên, dù là ở lúc thời khắc cuối cùng nhất Diệp Trần thoát khỏi khu vực trung tâm của vụ nổ bom nguyên tử, lực trùng kích cường đại vẫn còn suýt chút nữa khiến hắn bị thương.

Vòng bảo hộ phòng ngự của Bát Chỉ Kính trong nháy mắt bị xông phá, ngay cả Lưu Ly Kim Thân và Pháp Tướng Thiên Địa cũng không thể duy trì quá lâu, cũng may từ sau khi hắn luyện hóa một giọt Thần Long Chi Huyết, cường độ nhục thân đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng thì cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

"Thế nào? Nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như rất là thất vọng a!"

Sau khi Diệp Trần thoát ra từ bên trong phế tích, thân thể lấp lóe một lúc, rất nhanh đã đi tới trước mặt Tô San ở bên ngoài mấy trăm dặm, trực tiếp một phát bắt được cổ tay của cô ta, cười lạnh nói.

Cô gái này, trước đó lấy lý do không muốn đối mặt với đồng nghiệp ngày xưa, cho nên cũng không đi theo Diệp Trần tiến về căn cứ quân sự thứ chín, mà là núp xa ở bên ngoài mấy trăm dặm.

Bây giờ có vẻ như cô ấy cũng biết rằng, phía dưới Siêu Năng cục chôn dấu bom nguyên tử, hơn nữa đoán được chính phủ Mỹ quốc sẽ kích nổ bom nguyên tử!

Vào lúc này Tô San còn chưa có từ trong rung động trước đó mà lấy lại tinh thần.

Người khác không hiểu rõ, nhưng cô ta thân là một trong mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục, há lại sẽ không biết bên dưới Siêu Năng cục này thế nhưng là chôn dấu bom nguyên tử tính bằng hơn một trăm vạn tấn thuốc nổ, thế mà như vậy cũng không nổ chết được Diệp Trần!

Người đàn ông này cũng quá kinh khủng đi!

"Không có... Không có!"

Đối diện ánh mắt như muốn ăn người của Diệp Trần, Tô San bị dọa đến thân thể mềm mại run lên, nói chuyện cũng biến thành lắp bắp.

"Đi! Lập tức dẫn ta đi gặp Tổng thống đại nhân của các ngươi!"

Diệp Trần cũng lười so đo với cô gái này, trực tiếp lạnh lùng ra lệnh một lần nữa.

Tô San nào dám nói một chữ "Không", lập tức vội vàng gật đầu đồng ý.

"Ác ma kia, dường như đang hướng về phía thủ đô của Mỹ quốc!"

"Xem ra những quả bom nguyên tử trước đó đã hoàn toàn chọc giận tên ác ma này!"

"Mỹ quốc lần này chỉ sợ sẽ phải gặp rắc rối lớn!"

...

Cấp cao của các nước thấy cảnh này thì lập tức thi nhau nghị luận.

Trong lúc nhất thời, ngay cả Tô quốc vẫn luôn không hợp với Mỹ quốc, Khố Kinh và nhiều cao quản của Tô quốc, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Tuy rằng mấy chục năm gần đây, Tô quốc bọn họ vẫn luôn bọ Mỹ quốc có chỗ áp chế, nhìn thấy Mỹ quốc ăn quả đắng thì trong lòng bọn họ cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái, thế nhưng mắt thấy đạo thân ảnh như là ác ma kia, từng bước một đi tới gần thủ đô của Mỹ quốc thì lại không thể không dâng lên một cỗ cảm giác giống như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Cao tầng các nước còn lại gần như tất cả cũng đều có cảm giác giống như vậy, nếu như ngay cả một quốc gia đệ nhất thời nay cũng không làm gì được tên ác ma này, vậy thì bọn hắn chẳng phải là càng thêm bó tay toàn tập sao?

Mà cùng lúc đó, các diễn đàn lớn của Mỹ quốc, cũng như Facebook, Twitter và các trang web mạng xã hội khác, đã hoàn toàn trở nên sôi trào.

Tuy rằng chính phủ Mỹ quốc đang cố gắng che đậy, thế nhưng các phương tiện truyền thông của Mỹ quốc thực sự quá cường đại, chẳng mấy chốc mọi chuyện đã được bới ra rõ rõ ràng ràng.

Thâm chí trên một số trang web đã bắt đầu xuất hiện cảnh tượng bom nguyên tử nổ ở khu căn cứ quân sự thứ chín, còn có người sử dụng các công nghệ bay không người lái khóa chặt hành tung của Diệp Trần và phát sóng trực tiếp trên các diễn đàn lớn.

Và tin tức bùng nổ này đã nhanh chóng lan truyền khắp thế giới thông qua Internet!

Trong lúc nhất thời, đã thu hút được sự chú ý của mấy tỉ người trên toàn thế giới, có thể nói là cả thế gian đều chú ý.

...

Mà lúc này, bên trong quốc hội Mỹ quốc, sớm đã loạn thành hỗn loạn.

"Nhìn một chút đi! Đây chính là kết quả của việc ra tay tùy tiện!"

"Ta đã sớm nói rồi, không thể động thủ một cách tùy tiện, bây giờ thì tốt rồi chứ?"

"Lần này chúng ta đều sắp xong đời!"

Phái chủ hòa trước đó ngay lập tức thi nhau chỉ trích, mà những người bên phái chủ chiến kia thì đều im lặng.

"Trăm vạn tấn không được, vậy thì ngàn vạn tấn! Ức tấn! Cùng lắm thì chúng ta kích nổ tất cả bom hạt nhân, mọi người đồng quy vu tận!"

Không biết là ai, bỗng nhiên tức giận nói ra một câu.

Hoàn toàn chính xác, số lượng bom hạt nhân mà Mỹ quốc lưu trữ, đủ để đánh nổ xuyên qua toàn bộ Trái Đất.

Nếu thật là đến một bước kia, bọn họ quả thật là có năng lực đó, nhưng nếu thực sự phải đi đến một bước kia, vậy thì đây chính là ngày tận thế của toàn cầu.

Sau khi mọi người nghị luận một lúc, cuối cùng cũng không thể cho ra được một phương án hoàn mỹ.

Mà đúng vào lúc này, trợ lý tổng thống đã vội vội vàng vàng từ bên ngoài lao vào, "Hắn...hắn đến rồi!"

Bá bá bá!

Mấy trăm tên nghị viện đang ở trong quốc hội Mỹ quốc, bao gồm cả tổng thống Phổ Lãng Khắc, toàn bộ đột nhiên đứng thẳng lên.

"Nhanh như thế!"

Từ khu căn cứ quân sự thứ chín về tới thủ đô của Mỹ quốc, cách xa nhau hơn nghìn dặm, đối phương thế mà chỉ cần khoảng thời gian là hai mươi phút.

"Ngài Tổng thống, tất cả các lực lượng đều sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, có muốn..."

Không đợi Lạp Mỗ Tư Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ nói xong thì Phổ Lãng Khắc khoát tay áo nói:

"Trước tiên vẫn nên án binh bất động đi! Quân đội bình thường đối với người này đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì, sẽ chỉ hy sinh một cách vô ích mà thôi!"

Mọi người nghe được điều này thì lập tức ảm đạm một lúc.

Hoàn toàn chính xác, ngay cả mấy quả bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ mà cũng không giết chết được người này thì quân đội, xe tăng, máy bay bình thường ở trong mắt đối phương đoán chúng cũng chẳng khác gì trẻ con chơi đồ chơi cả.

"Ngài Tổng thống, các vị nghị viện, chúng ta vẫn là tranh thủ thời gian tiến về căn cứ tạm trú khẩn cấp đi!"

Có người mở miệng đề nghị.

"Chỉ sợ... đã không còn kịp nữa rồi!"

Phổ Lãng Khắc lắc đầu thở dài một hơi, nói:

"Huống chi, nếu như chúng ta trốn đi thì ai đứng ra đàm phán với người này?"

...

Ở một bên khác, sau khi Diệp Trần tiến vào thủ đô của Mỹ quốc, tốc độ cũng chậm lại, bắt đầu từ từ đạp không mà đi.

"Diệp tiên sinh mời xem! Chỗ đó chính là tòa nhà quốc hội, quốc hội đây là biểu tượng cao quý nhất của thủ đô Mỹ quốc chúng ta, ngài Tổng thống bây giờ chắc là đang ở chỗ đó!"

Tô San chỉ vào một gò núi ở xa xa phía trước, hướng Diệp Trần mở miệng giải thích.

Diệp Trần nhẹ gật đầu, thân thể nhoáng lên một cái, rất nhanh đã vượt qua được khoảng cách mấy chục mét, đi tới trên bầu trờ của tòa nhà quốc hộ Mỹ.

Lúc này, những người dân thủ đô ở phía dưới, trước đó sớm đã nhận được tin tức, đang thi nhau chạy trốn ra bên ngoài thành phố!

Mà ở xung quanh toàn bộ quốc hội Mỹ, từ lâu đã được quân đội Mỹ quốc bảo vệ, khi họ nhìn thấy một đạo thân ảnh màu vàng óng ở trên bầu trời thì lập tức thi nhau dùng vũ khí nhắm chuẩn lại, chuẩn bị lúc nào cũng có thể tấn công.

Tuy nhiên, Diệp Trần giống như không có nhìn thấy, sau khi ánh mắt quét qua một vòng, cuối cùng hạ xuống tòa nhà quốc hội phía dưới, xuống trước mặt một người đàn ông trung niên da trắng, "Ngươi chính là Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc sao?"

Giọng nói rơi xuống, giống như cửu thiên thần lôi, cuồn cuộn mà đến, mọi người chỉ cảm thấy màng nhĩ giống như bị đánh thủng, toàn thân không tự chủ được mà run rẩy một lúc, suýt chút nữa thì ngất đi.

Đây còn là Diệp Trần đang cố ý làm giảm uy áp xuống, bằng không người bình thường ở trước mặt hắn chỉ sợ ngay cả năng lực đứng lên cũng không có.
Chương 545 Điều kiện của Diệp Trần

Mà lúc này, ở trên các diễn đàn, các website lớn trên toàn cầu, đã ngày càng nhiều người truy cập vào để xem chương trình phát sóng trực tiếp, khi nghe thấy Diệp Trần đột nhiên mở miệng nói chuyện thì lập tức hoàn toàn bùng nổ.

"Hắn nói hình như là...tiếng Hoa Hạ?"

"Hoá ra không phải người ngoài hành tinh, hắn lại là người Hoa Hạ!"

"Chẳng lẽ là Hoa Hạ quốc bồi dưỡng ra được siêu nhân sao? Thật là đáng sợ!"

"Hắn đây là muốn làm cái gì?"

...

Tất cả mọi người đều nhìn lên tòa nhà quốc hội, đạo thân ảnh vàng óng kia giống như một vị thần, mặc dù chỉ nhìn qua màn hình cũng đã cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách khó mà hình dung.

Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc, run run rẩy rẩy bước rra từ trong đám đông, khom mình hành lễ nói:

"Diệp tiên sinh tôn kính! Ta là Phổ Lãng khắc tổng thống Mỹ quốc, ta đại biểu chính phủ liên bang chân thành hướng ngài thỉnh cầu ngưng chiến!"

Xoạt!

Lời nói này của Phổ Lãng Khắc vừa ra khỏi miệng, vô luận đông đảo nghị viên ở đây hay là các binh lính ở xung quanh cùng với người dân trên toàn cầu quan sát thông qua mạng lưới phát sóng trực tiếp, ngay lập tức tất cả đều xôn xao.

Đường đường là tổng thống của một cường quốc bá chủ toàn cầu hiện nay, vậy mà lại hướng thiếu niên người Hoa Hạ này cầu hòa!

Đây tuyệt đối là một chuyện mà từ lúc Mỹ quốc thành lập từ mấy trăm năm trước cho tới nay, chưa hề cũng chưa từng xuất hiện!

Tất cả các nghị viên và các binh sĩ Mỹ quốc ở xung quanh mọi người đều một mặt lộ vẻ sầu thảm, quả thực không thể chấp nhận được sự nhục nhã vô cùng như vậy.

Thế nhưng là, bọn họ cũng đều hiểu rõ, không chấp nhận cũng phải chấp nhận!

Ngay cả bom nguyên tử cũng không làm gì được người này, ngoại trừ cầu hòa ra thì còn có thể làm gì được khác nữa hay sao?

Trừ khi họ liều cho cá chết lưới rách, làm cho cả thủ đô thậm chí cả toàn bộ Mỹ quốc cũng phải vì đó mà chôn cùng!

Tuy nhiên, không ai có thể nghĩ rằng, khi đối mặt với sự chấp nhận xấu hổ và sỉ nhục của Phổ Lãng Khắc để chủ động cầu hòa thì Diệp Trần lại cười lạnh, "Bây giờ cầu hòa? Không thể không nói là quá muộn một chút đi!"

Nếu không phải trước đó hắn phản ứng rất nhanh thì ở dưới vụ nổ bom nguyên tử được tính bằng trăm vạn tấn thuốc nổ TNT, coi như không chết sự sợ cũng phải trọng thương, việc này Diệp Trần tự nhiên không có khả năng dễ dàng cho qua như vậy.

Phổ Lãng Khắc và mọi người nghe được điều này thì tất cả khuôn mặt đột ngột đột nhiên thay đổi!

Đối với lời nói chủ động cầu hòa của tổng thống Mỹ quốc, cái tên này vẫn còn cự tuyệt!

"Tuy rằng thực lực của ngài rất cường đại, thế nhưng làm việc cũng đừng làm quá mức ngang ngược càn rỡ! Sở dĩ chúng ta chủ động cầu hòa là vì muốn an toàn cho con dân Mỹ quốc chúng ta, chứ không phải là bởi vì sợ ngươi!"

Bên trong các nghị viên có một người đàn ông da trắng mặc đồng phục quân đội đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Trần, lạnh lùng quát lên.

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, "Thật sao? Các ngươi không sợ sao?"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp thuận tay vung lên.

Oanh!

Một đạo kiếm mang màu tím dài đến gần ngàn mét, từ trên không trung hung hăng bổ xuống dưới!

Bành!

Ầm ầm!

Tòa nhà quốc hội đại biểu cho quyền uy tối cao của Mỹ quốc, lại bị đạo kiếm mang kinh khủng kia, bổ xuống một nhát tách thành hai nửa!

Thậm chí tính cả toàn bộ khuôn viên xung quanh quốc hội cũng hung hăng lắc lư một cái, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Ngay sau đó, Phổ Lãng Khắc và mấy người khác đã bị sốc khi phát hiện ra rằng không chỉ những tòa nhà quốc hội trong nháy mắt trở thành một đống phế tích, tính cả trước mặt bọn họ cũng xuất hiện một vết nứt to lớn sâu tới mấy chục mét!

"Tê ~~ "

Tất cả mọi người thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, hơn nữa cái tên nghị viên trước đó nói không sợ, lập tức bị dọa đến toàn thân run lẩy bẩy, trực tiếp không chịu được áp lực, lại "Phù phù" một tiếng, ngã quỵ trên mặt đất không dám nói nhiều thêm một chữ.

Nếu như một kiếm vừa rồi của Diệp Trần, nhắm ngay vào chính bọn hắn, hắn không hoài nghi chút nào, mấy người bọn hắn vào lúc này chỉ sợ toàn bộ sớm đã chết ở dưới một kiếm này của đối phương!

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn thực sự không thể tưởng tượng nổi, uy lực một kích này của đối phương vậy mà kinh khủng tới mức độ như vậy, quả thực không kém gì một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ, hơn nữa quan trọng chính là lực lượng được khống chế quả thực tinh chuẩn đến đáng sợ!

Mọi người cọi lại cũng tương tự bị một chiêu này của Diệp Trần làm cho khiếp sợ tới tột đỉnh, vốn là còn sót lại một chút suy nghĩ phản kháng, vào lúc này lập tức không còn sót lại chút gì.

Những người như bọn họ, mặc dù đều ở một vị trí cao, nhưng bản thân càng ở trên cao thì họ càng sợ chết!

Huống chi, muốn giết chết người ở trước mắt này, trừ khi bọn họ ôm quyết tâm đồng quy vu tận, bồi thêm toàn bộ mấy trăm vạn dân chúng ở thủ đô!

"Đến cùng ngài muốn như thế nào mới bằng lòng dừng tay? Còn xin nói rõ!"

Cuối cùng, Lạp Mỗ Tư Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ quốc hít sâu một hơi, tiến lên một bước, trầm trọng mở miệng nói.

Diệp Trần hừ nhẹ một tiếng, "Rất đơn giản! Ta muốn không phải là cầu hòa mà là đầu hàng vô điều kiện!"

Oanh!

Lời này của Diệp Trần vừa ra khỏi miệng, thì mọi người ở xung quanh đột nhiên trở nên tức giận và giận dữ, mà cư dân mạng trên toàn cầu lúc này đang quan sát trực tiếp, tất cả cũng đều ngạc nhiên.

Đầu hàng vô điều kiện!

Nói cách khác, Mỹ quốc phải hoàn toàn từ bỏ chống cự lại, và trao cho người thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này đến thống trị số phận của đất nước họ.

Đây không phải chỉ là vô cùng nhục nhã, mà là muốn mất nước!

"Yêu cầu này của ngài, không thể không có quá đáng chút a?"

Lạp Mỗ Tư cố nén sợ hãi trong lòng, ngẩng đầu tức giận nói.

Diệp Trần lại một mặt nhẹ như mây gió, "Nếu không đầu hàng, vậy thì đánh đi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần lại giơ Tử Quỳnh Kiếm trong tay lên một lần nữa.

Oanh!

Kiếm quang kinh khủng dài hơn ngàn mét lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Các nghị viên của quốc hội Mỹ quốc đứng cách đó vài trăm mét, vẻ mặt của tất cả mọi người ngay lập tức trở nên trắng bệch, thậm chí có người đã trực tiếp bị dọa cho ngất đi.

Bọn họ không hề hoài nghi chút nào, một kiếm này của Diệp Trần mà rơi xuống thì tất cả những người như bọn họ ở đây khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!

Cuối cùng, Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc thở dài một cái, chậm rãi nói:

"Nếu như chúng ta đầu hàng, ngài có thể không làm tổn hại tới những người dân vô tội hay không?"

Diệp Trần thản nhiên nói:

"Ta từ Hoa Hạ đến tận đây, đã từng làm tổn hại qua một người dân vô tội nào chưa?"

Mọi người ngay lập tức ngạc nhiên, suy nghĩ kỹ một lúc, thật đúng là như thế!

Diệp Trần mọt đường giết từ Thái Bình Dương cho tới nơi này, hoàn toàn chính xác không có giết một người dân bình thường của Mỹ quốc nào.

"Vậy sau khi đầu hàng thì ngài chuẩn bị xử trí như thế nào?"

Tổng thống Mỹ quốc lại truy vấn.

Cái gọi là đầu hàng vô điều kiện, quốc gia thua trận không có bất kỳ tư cách đàm phán gì, nhất định phải hoàn toàn tiếp nhận xử trí của đối phương, giống như Đảo quốc trước đó, đến nay đều nằm ở dưới sự khống chế của Mỹ quốc.

Diệp Trần hơi trầm ngâm một lát, mới nói:

"Hai điều kiện!"

"Thứ nhất, sau này quân đội Mỹ quốc không được bước vào Á Châu nửa bước!"

"Thứ hai, 10 nghìn tỷ đô la tiền bồi thường chiến tranh!"

Hô!

Nghe được hai cái điều kiện này, Phổ Lãng Khắc cùng với các nghị viên quốc hội thì nhau thở phào nhẹ nhõm.

Hai cái điều kiện mà Diệp Trần nói ra này cũng không tính là hà khắc, nếu như thật sự là như thế cũng không phải là không thể cân nhắc.

Chỉ có điều, một khi bọn họ đầu hàng, thì phải rời khỏi Châu Á vĩnh viễn, đồng thời địa vị bá chủ toàn cầu khó mà giữ được, mà sự sỉ nhục này của bọn họ cũng sẽ bị ghi vào trong lịch sử thế giới mãi mãi.

Thật ra thì, bọn họ lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần sở dĩ phải ép buộc chính phủ Mỹ quốc đầu hàng, ngoại trừ hắn muốn trút cơn giận của chính mình ra, còn phải dùng cái này đến uy hiếp các quốc gia khác trên toàn cầu.

Hắn muốn để cho tất cả mọi người biết được, ngay cả Mỹ quốc dạng cường quốc đệ nhất thế giới bây giờ cũng bị Diệp Trần hắn giẫm ở dưới chân, xem sau này ai còn dám lại đi tìm người thân và bạn bè của hắn để gây chuyện?

"Cho các ngươi thời gian suy nghĩ một tiếng!"

"Một giờ sau, hoặc là giao ra văn kiện đầu hàng, hoặc là chết!"

"Đương nhiên, các ngươi cũng có thể lựa chọn kích nổ tất cả bom hạt nhân của các ngươi, để ba trăm triệu người dân Mỹ quốc các ngươi chôn cùng!"

Quẳng xuống câu nói này, hai tay Diệp Trần thả lỏng ở phía sau, hai mắt nhắm lại, không lên tiếng nói chuyện nữa.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom