• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New THẦN ĐẾ TRỌNG SINH (1 Viewer)

  • Chương 441-445

Chương 441 Buổi gặp mặt của siêu năng giả

"Không sai!"

Tần Trí nhẹ gật đầu, nhìn qua phương hướng rời đi của Tesla, sâu xa nói:

"Lão hồ ly Tesla này, cố ý để chúng ta thủ tại chỗ này, đơn giản chính là không muốn để cho chúng ta đi tranh đoạt Bất Tử quả mà thôi!"

"Nói cho cùng thì dù sao chúng ta cũng là người Hoa Hạ, tuy rằng thực lực hôm nay của anh họ đã không kém hơn Trụ Tư cường giả đệ nhất Mỹ quốc, thế nhưng chính vì vậy, bọn họ sẽ càng không để cho anh đạt được Bất Tử quả lại khiến cho anh tăng thực lực lên!"

Diệp Vô Thương cười lạnh, "Hừ! Lão già này, cả ngày khoa tay múa chân ở trước mặt ta, nếu như không phải bởi vì hắn cũng coi như là đã cứu ta, với cả chúng ta còn phải mượn nhờ lực lượng của hắn thì ta sớm đã vặn gãy cổ của hán rồi!"

"Không nghĩ tới hắn lại còn dám tính toán với chúng ta, em họ, em nói đi, muốn ta làm thế nào?"

Tần Trí âm trầm cười một tiếng, "Rất đơn giản! Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau!"

...

Hách Nhĩ Tân Cơ, Phần Lan, Âu Châu, "Ngồi máy bay hơn mười tiếng cuối cùng thì cũng đã đến!"

Sau khi ra sân bay, Tiết Mộng Kỳ nhịn không được duỗi cái lưng mệt mỏi, đưa dáng người mỹ lệ kia của cô hiển lộ ra vô cùng tinh tế, Miêu Vĩ ở một bên ngay lập tức nhìn chằm chằm vào.

Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn dắt của hướng dẫn viên du lịch, mọi người đã đi vào một cái khách sạn gần với sân bay.

Bọn họ chỉ ở lại Phần Lan có một đêm, sán sớm ngay mai sẽ xuất phát tiến về thành phố Mạc Man Tư Khắc của Tô quốc.

"Mộng Kỳ học muội, trước đây ta từng du học ở Phần Lan mấy năm, có quen biết một số người bạn là siêu năng giả của phương tây, ta vừa mới gọi điện thoại cho bọn hắn, thì vừa đúng dịp bọn họ tổ chức một buổi gặp mặt của siêu năng giả, cô có muốn tới mở mang kiến thức một chút không?"

Mọi người tiến vào khách sạn, vừa mới thu xếp xong thì Miêu Vĩ đã gõ của phòng của Tiết Mộng Kỳ, vẻ mặt thần thần bí bí nói.

Ngay lập tức hai mắt của Tiết Mộng Kỳ sáng lên, cô ta bây giờ đối với những chuyện vượt qua mức bình thường của thế giới hết sức hứng thú, mà siêu năng giả của phương tây thì cô ta chưa từng thấy cho nên tự nhiên rất tò mò.

"Anh chờ một chút, tôi đi hỏi Diệp tiên sinh một chút!"

Tiết Mộng Kỳ nói xong thì trực tiếp đi tới trước của phòng sát vách bắt đầu gõ cửa phòng của Diệp Trần.

Miêu Vĩ lập tức rất là khó chịu, thầm nghĩ nói, "Cô gái này có vấn đề rồi đi! Chẳng lẽ không nhìn ra là anh đây đang hẹn cô sao? Làm sao cô lại nghĩ tới việc mang theo quả bóng đèn đi cùng chứ?"

Cảnh tượng ở trên máy bay trước đó, về sau Miêu Vĩ càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, lúc ấy hắn cũng không biết ra làm sao, thế mà lúc đối mặt với Diệp Trần lại có cảm giác sợ, sau đó cứ mỗi lần nhớ tới chuyện này thì hắn đều tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi.

Tuy nhiên rất nhanh, Miêu Vĩ hơi suy nghĩ một chút thì khóe miệng bỗng nhiên lộ ra nụ cười âm hiểm, vốn còn muốn ngăn cản thế nhưng sau đó lại dừng lại.

Chẳng mấy chốc, cử phòng đã mở ra, Diệp Trần đã thay đổi một bộ quần áo thường.

Tiết Mộng Kỳ lập tức sững sờ, "Rõ ràng tôi thấy cậu không có mang theo một cái hành lý nào, cậu lấy quần áo ở đâu ra thế?"

Diệp Trần đương nhiên sẽ không nói cho cô ta biết trong tay mình có Càn Khôn Trạc, bên trong đó có không gian rộng bằng cả một cái sân bóng đá, đừng nói chỉ là mấy bộ quần áo, chính là nhét cả một cái cửa hàng vào bên trong cũng có thể nhét được.

"Có chuyện gì sao?"

Diệp Trần trực tiếp nhàn nhạt hỏi.

Tiết Mộng Kỳ cũng không còn xoắn xuýt chuyện quần áo, lập tức nói từ đầu tới cuối những lời mà Miêu Vĩ vừa nói cho Diệp Trần nghe, "Thế nào? Diệp tiên sinh, ngài có muốn cùng đi xem hay không?"

Diệp Trần nghe xong thì khẽ cau mày, nói thật hắn đối với siêu năng giả của phương tây cũng không cảm thấy hứng thú một chút nào.

Tuy nhiên Miêu Vĩ này rõ ràng là không có ý tốt đối với Tiết Mộng Kỳ, làm bạn đồng hành, hắn tự nhiên cũng không thể ngồi nhìn mà mặc kệ.

Lúc này, Miêu Vĩ ở một bên cũng mở miệng, "Anh bạn họ Diệp đúng không? Ngươi yên tâm đi, tuy nói siêu năng giả có năng lực vượt qua người bình thường, nhưng chỉ cần các ngươi đi theo ta, không gây chuyện thì ta cam đoan các ngươi không sao cả!"

Miêu Vĩ cố gắng để cho mặt mũi của mình nở ra nụ cười ấm áp, đáy mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.

Ý nghĩa của hắn rất đơn giản, cố ý dẫn Diệp Trần đi, chờ cái tên này biết được sự cường đại của siêu năng giả thì xem hắn còn dám phách lối nữa hay không?

Diệp Trần liếc qua Miêu Vĩ, hơi suy nghĩ một chút thì gật đầu đáp ứng.

...

Sau khi ba người ra khỏi khách sạn, Miêu Vĩ rõ ràng đối với nơi này rất thạo đường đi, ở ven đương gọi một chiếc taxi, khoảng mười phút sau thì tới một nơi có cảnh vật xung quanh rất vắng vẻ, có chút giống với một cái câu lạc bộ tư nhân..

Bên trong thì rất náo nhiệt, ở đây người da trắng chiếm phần lớn, người da vàng thì có một ít với một số kiểu người con lai.

Hơn nữa, Diệp Trần rõ ràng có thể cảm ứng được năng lượng ba động trên thân của những người này, rõ ràng đều không phải là người bình thường.

"Này! Miêu, chúng ta lại gặp mặt!"

Ba người vừa bước vào trong đó thì có một một người đàn ông da trắng, thân hình cao lớn, mái tóc màu đỏ, cười tiến lên đón, chào hỏi một tiếng với Miêu Vĩ.

"Này! Đạt Duy Tư, tôi mang theo hai người bạn tới, ngươi sẽ không để tâm chứ?"

"Đương nhiên sẽ không!"

Ngay sau đó, Miêu Vĩ hướng Đạt Duy Tư phân biệt giới hai người với Tiết Mộng Kỳ và Diệp Trần.

Tiết Mộng Kỳ vội vàng dùng tiếng anh chào hỏi một tiếng, mà Diệp Trần thì hai tay đúc vào trong túi quần chỉ khẽ gật đầu.

Đạt Duy Tư thấy Diệp Trần có thái độ lạnh nhạt như vậy thì khuôn mặt lập tức hiện ra vẻ không vui.

Miêu Vĩ thì lại đang mừng thầm trong lòng, vốn hắn còn muốn làm sao có thể châm ngòi xung đột giữa Diệp Trần và những siêu năng giả này thì không nghĩ tới Diệp Trần ngược lại đã làm bớt việc thay hắn, vừa tới nơi thì đã đắc tội với Đạt Duy Tư.

"Đạt Duy Tư, ngươi không nên tức giận, người bạn này của ta thế nhưng rất lợi hại, tính khí thì hơi lớn một chút!"

Mặt ngoài thì nhìn Miêu Vĩ như là đang hòa giải cho Diệp Trần nhưng thực sự là đang cố ý chọc giật Đạt Duy Tư.

Quả nhiên, Đạt Duy Tư nghe được điều này thì lông mày hơi nhíu lại, đánh giá trên người Diệp Trần thêm một lần nữa, rồi mới dùng tiếng Hoa Hạ hơi kém chút nói:

"Thật sao? Vậy thì ta rất muốn mở mang kiến thức một chút!"

Nói xong lời này thì Đạt Duy Tư đột nhiên đưa tay hung hăng chộp tới đầu vai của Diệp Trần!

Tuy duy của người phương tây phần lớn là thích thẳng thắn, đánh nhau căn bản không cần lợi dùng thời cơ gì.

Ầm!

Đạt Duy Tư chộp một cái đã đè xuống đầu vai của Diệp Trần, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khinh miệt, "Đây chính là cao thủ Hoa Hạ quốc các ngươi sao? Quả thực quá yếu!"

Nói xong, Đạt Duy Tư bỗng nhiên dùng lực, muốn quăng Diệp Trần bay ra ngoài.

Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như là bị găm ở trên mặt đất, mặc cho Đạt Duy Tư dùng lực như thế nào cũng không thể rung chuyển được hắn một chút nào.

"Cái gì!"

Lúc này Đạt Duy Tư mới thay đổi sắc mặt, đành phải vận dụng một cái tay khác.

Nhưng, hắn sử xuất ra toàn bộ khí lực thế mà ngay cả lay động Diệp Trần cũng không lay động được một chút nào!

Cuối cùng thì Đạt Duy Tư dường như cũng ý thức được sự chênh lệch giữa chính mình và đối phương là quá lớn, ngay lập tức thu hồi hai tay, hướng về phía Diệp Trần cung cung kính kính thi lễ một cái, dùng tiếng Hoa Hạ hơi kém một chút, mở miệng nói:

"Các hạ quả nhiên là cao thủ! Đại Duy Tư ta bội phục ngươi!"

Lông mày Diệp Trần cũng không thể không hơi nhíu lại, hắn vốn cũng có ý định, nếu như đối phương tiếp tục bố láo với mình thì hắn sẽ xử lý đối phương mà không do dự chút nào, nhưng không có nghĩ tới đối phương lại thẳng thắn như vậy, đánh không lại liền trực tiếp nhận thua, hắn cũng không tiện lại tiếp tục đi truy cứu.

Mà Miêu Vĩ ở một bên thấy được cảnh này thì ngay lập tức trợn tròn mắt, thực lực của Đạt Duy Tư hắn thế nhưng là là người hiểu rõ, cho dù là ở giới siêu năng của phương tây vậy thì cũng coi là cao thủ chuẩn nhất lưu, không nghĩ tới thế mà không thể lay động nổi đối phương một chút nào!

Cho tới lúc này, Miêu Vĩ lúc này mới ý thức được, tiểu tử trước mắt này so với mình còn muốn trẻ hơn rất nhiều, vậy mà có được thực lực cường đại như vậy.
Chương 442 Ta có thể giúp ngươi giết người

Sau khi bị Diệp Trần làm khuất phục thì ngay lập tức rất là niềm nỏ đón hai người Diệp Trần và Tiết Mộng Kỳ vào trong phòng khách, đồng thời cố ý phái người mang tới một bình Romanee-Conti 71 năm, tự thân rót cho mỗi người một ly.

"Khách phương Đông tôn kính, tôi rất vinh dự được làm bạn với một cường giả như ngài!"

Đật Duy Tư hướng về phía Diệp Trần nâng chén lên nói.

Diệp Trần thấy tính cách hào sảng của đối phương thế là thuận miệng nói chuyện phiếm với hắn.

Miêu Vĩ ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này thì ngay lập tức tức giận đến không nhịn được, có một loại cảm giác như tự lấy một cục đá nện vào đầu mình.

Ngay vào lúc Đạt Duy Tư và Diệp Trần, Tiết Mộng Kỳ nói chuyện vui vẻ.

Bỗng nhiên!

"Ầm!"

Ở cửa lớn đột nhiên bị một cước của người nào đó đạp thành nát bét.

Sau đó, một đám người từ bên ngoài lao vào, "Chậc chậc chậc! Đạt Duy Tư, nghe nói gần đây ngươi triệu tập toàn bộ siêu năng giả của Phần Lan, ngươi đây là đang có ý định chuẩn bị tranh đoạt vị trí bộ trưởng phân bộ Phần Lan với ta sao?"

Người nói chuyện là một người đàn ông da trắng khoẳng ba mươi tuổi.

Đạt Duy Tư vỗ bàn một cái, đột nhiên đứng dậy, "Gia Tác Nhĩ! Ta bây giờ dù sao cũng là thay mặt bộ trưởng phân bộ Giáo Đình, ngươi dám tùy ý tự tiên xông vào nhà ta, ta coi như giết ngươi thì tổng bộ cũng không thể nói gì hơn!"

Diệp Trần ở một bên nghe được điều này thì ngay lập tức lông mày hơi nhíu lại, "Giáo Đình? Hóa ra những người này đều là người của Giáo Đình phương Tây!"

Nhớ lại trước đó lúc Dịch Sơn Hà đã hướng hắn giải thích thế cục Âu Châu thì cũng có nói qua, giới siêu năng phương Tây có hai cỗ thế lực cường đại nhất, một là Huyết tộc, một là Giáo Đình phương Tây.

Huyết tộc ẩn cư mà sống, cực ít tiếp xúc với người thế tục, không thông hôn với người ngoại tộc, cho nên sự hiện diện rất thấp.

Mà trên thực tế, khống chế toàn bộ thế giới ngầm ở Âu châu thì chính là Giáo Đình phương Tây này.

Nghe nói, thế lực của Giáo Đình phương Tây trải rộng toàn bộ Âu châu, thậm chí lan tràn đến Phi châu và các quốc gia Tây Á.

Tổng bộ của Giáo Đình phương Tây là ở Phạm Đề Cương mà mỗi một quốc gia khác nhau đều sắp đặt một cái phân bộ, gần như mời chào toàn bộ siêu năng giả của các quốc gia vào trong đó.

Tuy nhiên, để Diệp Trần có hơi chút ngoài ý muốn chính là, Đạt Duy Tư này chẳng qua cũng chỉ mới có trình độ cấp bậc tông sư Hóa Kình, không nghĩ tới lại là thay mặt Bộ trưởng phân bộ Giáo Đình phương Tây ở Phần Lan.

Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì cũng không cảm thấy kỳ lạ, tuy rằng diện tích lãnh thổ của Phần Lan ở toàn bộ Âu châu coi như tương đối lớn, thế nhưng bất kể là thực lực kinh tế hay là thực lực về quân sự ở Âu châu thuộc về là một quốc gia nhỏ và xa xôi, thực lực siêu năng giả cũng hẳn là tương đối yếu.

Giống các cường quốc như Anh quốc, Đức quốc, Pháp quốc, nghe nói trong phân bộ đều là Hồng Y đại giáo chủ tọa trấn, thực lực giống như cường giả Thần Cấp của Hoa Hạ.

"Hừ!"

Gia Tác Nhĩ kia lập tức hừ lạnh một tiếng, "Đạt Duy Tư, chính ngươi cũng đã nói, ngươi chẳng qua chỉ là thay mặt bộ trưởng, hơn nữa đó cũng là xem ở trên thể diện cha của ngươi đã chết đi cho nên mới để cho ngươi tạm thời thay mặt làm cái bộ trưởng này, ngươi thật đúng cho là mình có thể chuyển sang làm bộ trưởng chính thức rồi sao?"

"Gia Tác Nhĩ ta, luận về thực lực so ngươi cũng không kém! Luận bối cảnh, ông cậu ta thế nhưng là chủ giáo tổng bộ Giáo Đình! So với lão cha đã chết đi của ngươi nhưng mạnh hơn nhiều, ngươi lấy cái gì ra để tranh vị trí bộ trưởng phân bộ với ta?"

Diệp Trần ở một bên nghe một lúc cuối cùng thì cũng nghe rõ đầu đuôi câu chuyện.

Hóa ra, cha của Đạt Duy Tư này là bộ trưởng phân bộ Giáo Đình ở Phần Lan, cũng coi là có một cái chức vị quản lý cấp cao.

Tuy nhiên, ở hơn nửa tháng trước, cha của Đạt Duy Tư chết không bình thường, mà Đạt Duy Tư tạm thay làm chức vụ bộ trưởng phân bộ Phần Lan.

Còn về Gia Tác Nhĩ trước mắt này thì vẫn luôn bất hòa với Đạt Duy Tư, tự nhiên không muốn để kẻ đối đầu của mình trở thành bộ trưởng phân bộ Phần Lan.

"Gia Tác Nhĩ! Ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, mang theo người của ngươi lập tức cút khỏi đây cho ta, bằng không ta sẽ đánh cho cái mông của ngươi nở hoa!"

Đạt Duy Tư đối với thực lực của mình có lẽ còn có khá là tự tin, vừa nói xong đã hoạt động chân tay, đi ra phía trước, giống như lúc nào cũng chuẩn bị động thủ.

Gia Tác Nhĩ cười ha ha một tiếng,

"Muốn đuổi ta đi sao? Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay không!"

Cùng lúc với giọng nói rơi xuống.

Sưu!

Một đạo thân ảnh giống như quỷ mị đột nhiên ngăn ở trước mặt Gia Tác Nhĩ.

Đây là người đàn ông trung niên thấp nhỏ, làn da hiện lên màu lam sậm, một thân mặc quần áo màu đen, trên thân lộ ra khí tức quỷ dị khó mà hình dung.

"Ừm?"

Đạt Duy Tư rõ ràng sững sờ, "Ngươi là ai?"

Người kia cười lạnh, cũng không nói chuyện, thân thể trực tiếp nhoáng một cái, huy quyền đánh về phía Đạt Duy Tư.

"Muốn chết!"

Đạt Duy Tư giận dữ, ngay lập tức cũng huy quyền nghênh đón tiếp lấy.

Ầm!

Đạt Duy Tư tung ra một quyền, có một ngọn lửa rất lớn trong nắm đấm của hắn, ngay cả nhiệt độ trong toàn bộ phòng khách đều kéo lên nhanh chóng.

"Siêu năng lực của Đạt Duy Tư là hỏa lực, thế nhưng sử dụng cũng không dễ dàng, thực lực của hắn nếu như hoàn toàn phát huy ra, cho dù đối đầu với tông sư Hóa Kình của Hoa Hạ cũng không rơi vào thế hạ phong!"

Miêu Vĩ không mất cơ hội để mở miệng nói, mặt ngoài là đang giảng giải cho Tiết Mộng Kỳ, thực ra thì đang cố ý nói cho Diệp Trần nghe.

Ở trong suy nghĩ của hắn, trước đó sở dĩ Đạt Duy Tư không có lay chuyển được Diệp Trần, nhưng thật ra thì không có xuất động toàn lực, bằng không nếu ở dưới loại trạng thái bây giờ của Đạt Duy Tư này thì Diệp Trần làm sao có thể là đối thủ của hắn?

Tuy nhiên, Diệp Trần lại chậm rãi thưởng thức một ngụm rượu vang, thản nhiên nói:

"Đạt Duy Tư phải thua!"

Hắn há lại sẽ nghe mà không hiểu ý tứ trong lời nói của Miêu Vĩ?

Chỉ có điều, hai người trước mắt này, vô luận là là cùng với mười hai chủ thần của Siêu Năng cục Mỹ quốc, hay là bốn tên cao thủ của Hắc Ám Vô Giới bị Diệp Trần thu làm nô bộc kia, đều kém hơn rất rất nhiều, căn bản không lọt nổi mắt xanh của hắn.

Miêu Vĩ nghe được điều này thì ngay lập tức sững sờ, sau đó thì cười lạnh nói:

"Điều này làm sao có thể! Lấy thực lực của Đạt Duy Tư, ở Phần Lan chắc là không có mấy đối thủ, làm sao sẽ nhanh như vậy... "

Miêu Vĩ còn chưa nói xong.

Ầm!

Trong cuộc chiến, người đàn ông trung niên áo đen bỗng nhiên từ một cá góc độ quỷ dị, trực tiếp một quyền đập vào bên hông của Đạt Duy Tư, sau đó Đạt Duy Tư ngay lập tức bay ra ngoài, rơi vào trên cái bàn ở phía sau khiến cái bàn nát thành một mảnh.

Phốc!

Sau khi Đạt Duy Tư rơi xuống đất, lại điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

Siêu năng giả khác ở xung quanh thấy thế thì lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại.

"Đây là...thuấn di! Ngươi là Lam Ma nhân Đan Ni Tư?"

Sau khi Đạt Duy Tư bị thua trong nháy mắt, che ngực, chỉ vào quái nhân có làn da màu xanh lam kia, vẻ mặt sợ hãi nói.

"Hắc hắc hắc!"

Gia Tác Nhĩ ở sau lưng Lam Ma nhân, từ phía sau đi lên phía trước, ngồi xổm người xuống, vẻ mặt đăm chiêu nhìn qua Đạt Duy Tư, giống như cười mà không phải cười nói:

"Đạt Duy Tư, bây giờ ngươi đã biết chỗ thua kém ta rồi chứ? Muốn tranh với ta thì còn kém xa lắm a!"

Đạt Duy Tư trừng hai mắt một cái, "Gia Tác Nhĩ! Lần này là ta thua, thế nhưng ta không tin ngươi dám giết ta ở trước mặt nhiều người như vậy!"

Gia Tác Nhĩ cười lạnh, "Giết ngươi? Ta đương nhiên sẽ không! Tuy nhiên, Đan Ni Tư muốn làm gì thì ta đây cũng không xen vào, dù sao, hắn cũng không phải người của Giáo Đình chúng ta!"

"Tuy nhiên, ngược lại thật ra thì ta có thể cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn chủ động hướng tổng bộ Giáo Đình, từ đi chức vị Bộ trưởng phân bộ, có lẽ ta có thể cầu tình giúp ngươi nha!"

"Ngươi..."

Đạt Duy Tư lập tức vừa giận lại sợ, ngau vào lúc đang do dự không biết phải làm sao thì đột nhiên một giọng nói bình thản vang lên,

"Đạt Duy Tư, ta vừa rồi uống một bình Romanee-Conti của ngươi, cũng không thể uống chùa rượu của ngươi được, làm trao đổi đi, ta giúp ngươi giết một người, như thế nào?"
Chương 443 Giết người trong nháy mắt

Người đột nhiên mở miệng này, tự nhiên chính là Diệp Trần.

Nghe được điều này, tất cả mọi người nhất thời đều xôn xao!

Ngay cả Miêu Vĩ ở một bên cũng không nghĩ tới, Diệp Trần đột nhiên lại ra mặt vào lúc này.

Hắn thấy, ngay cả Đạt Duy Tư đều bị quá nhân làn da màu xanh lam kia đánh bại chỉ trong một chiêu, thực lực quái nhân này, sợ là đã vượt qua tông sư Hóa Kình đạt tới Thánh Cảnh, thậm chí còn cao hơn!

Cái tên này ăn gan hùm mật báo sao? Cũng dám can thiệp vào ở trước người mạnh như thế!

Tuy nhiên, sau khi Miêu Vĩ kinh ngạc qua đi thì trong lòng lại mừng rỡ, "Tốt nhất quái nhân da Lam kia có thể giết chết được cái tên tiểu tử đáng ghét này!"

Đạt Duy Tư đầu tiên thì vui mừng, sau đó thì thở dài một hơi, lắc đầu nói:

"Được rồi! Diệp, cái tên này khó đối phó, hơn nữa ta vồn đối với chức vị bộ trưởng phân bộ cũng không cảm thấy hứng thú, tặng cho hắn cũng không sao!"

Đạt Duy Tư này sau khi trả qua một phen suy nghĩ, hiển nhiên là có ý định từ bỏ.

Diệp Trần khẽ cau mày, nhàn nhạt mở miệng nói:

"Ngươi cho rằng ngươi nhượng bộ một bước thì hắn sẽ buông tha ngươi sao? Nếu ngươi trở thành bộ trưởng phân bộ Phần Lan thì bọn họ sẽ kiêng kỵ thân phận của ngươi, tự nhiên không dám tùy tiện động tới ngươi, nhưng nếu như một khi ngươi từ bỏ, vậy đến lúc đó chính là mặc cho người chém giết!"

Vào lúc này rồi mà Đạt Duy Tư này còn có thể suy nghĩ thay Diệp Trần, ngược lại để hắn cảm thấy ngoài ý muốn, thế là liền phá lệ nhắc nhở hắn một câu.

Đạt Duy Tư nghe được điều này, vẻ mạt lập tức dao động một lúc, sau đó cả người phái sau xuất mồ hôi lạnh.

Không thể không nói, thiếu niên Hoa Hạ trước mắt này nói quá đúng!

Nếu như hắn không buông bỏ chức vị Bộ trưởng phân bộ thì Lam Ma nhân Đan Ni Tư này kiêng kỵ thân phận của hắn thì thật đúng là chưa chắc đã dám giết hắn.

Thế nhưng một khi hắn từ bỏ chức vị này, vậy đến lúc đó đối phương coi như không còn cố kỵ một chút nào nữa!

Gia Tác Nhĩ mắt thấy Đạt Duy Tư sắp trúng kế, không nghĩ tới nửa đường lại có một Trình Giảo Kim nhảy ra thì lập tức giận tím mặt, "Tiểu tử! Ngươi vậy mà dám can đảm làm hỏng chuyện tốt của ta!"

"Đan Ni Tư tiên sinh!"

Quái nhân da màu xanh Lam phía sau Gia Tác Nhĩ lập tức cười khặc khặc một tiếng, từ từ hướng Diệp Trần đi tới, "Một con heo da vàng ở phương Đông cũng dám phách lối ở nơi này, ta thấy ngươi là đang muốn tìm cái chết a!"

Nói xong, thân thể của Lam Ma nhân Đan Nhi Tư bỗng nhiên biến mất tại chỗ, tiếp theo ngay sau đóm giống như là xuyên qua không gian, vọt tới trước mặt Diệp Trần, hung hăng tung ra một quyền!

"Chết đi!"

Diệp Trần ngồi ở chỗ đó cũng không có nhành động gì, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên một chút.

Ầm!

Lam Ma nhân tung ra một quyền, lại như đấm vào trên một bức tường khí vô hình, ngay cả góc áo của Diệp Trần cũng không thể chạm vào thì đã bay ngược ra ngoài.

"Cái gì!"

Mọi người thấy cảnh tượng này thì tất cả ngay lập tức đều hoảng hốt, "Cái này chẳng lẽ chính là thần thông Hóa Khí Thành Vực trong truyền thuyết của võ giả phía Đông sao?"

"Hắn lại là võ giả Thánh Cảnh? Có thực lực tương đương với Chủ giáo Giáo Đình chúng ta!"

"Cái gì! Tuổi còn trẻ như thế mà đã đạt tới cảnh giới Chủ giáo, cũng quá khó có thể tin đi!"

...

Không chỉ tất cả mọi người đều chết lặng mà thậm chí Lam Ma nhân Đan Ni Tư kia còn bị sốc và sợ hãi hơn.

"Trốn!"

Tuy rằng hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, tiểu tử người phương Đông này tuổi còn trẻ như vậy thế mà đã là cường giả cấp bậc Chủ giáo, nhưng vào lúc này, chỗ nào còn có thời gian cho phép hắn đi suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ có thể nhanh trốn!

Bạch!

Đan Ni Tư không do dự, ngay lập tức hoàn toàn thi triển ra thần thông thuấn di của mình.

Ông!

Không gian lắc lư một lúc, sau một khắc, Đan Ni Tư đã thuấn di ra tới cửa của phòng khách.

"Hừ! Cho dù là Chủ giáo Giáo Đình muốn bắt lấy được năng lực thuấn di của ta cũng tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng!"

Đan Ni Tư đối với thiên phú thần thông của mình rất tự tin, đây cũng là vốn liếng của hắn từ trước cho tới nay có thể hoành hoành phách lối ở Âu châu.

Tuy nhiên, không đợi Đan Ni Tư cao hứng trở lại.

Ngay sau đó, hắn bỗng nhiên phát hiện chính mình vậy mà dừng lại ở trên không trung, không thể động đậy được một chút nào!

"Cái gì!"

Cùng lúc đó, toàn bộ dị năng giả phương tây có mặt trong phòng khách, cũng nhìn thấy cảnh tượng vô cùng kinh hãi này.

Chỉ thấy, từ trước tới nay Lam Ma nhân Đan Ni Tư dùng sở trường chạy trốn của mình lấy làm danh hiệu, lại bị một đạo bóng mờ khổng lồ vàng óng hình bàn tay gắt gao nắm lại!

"Khoảng cách xa như vậy, tùy ý như thế đã bắt được Lam Ma nhân, chỉ sợ chỉ có Hồng y đại giáo chủ mới có thể có thực lực thế này a?"

"Điều này sao có khả năng! Nhìn tổng quát lịch sử hơn ngàn năm của Giáo Đình chúng ta, Hồng y đại giáo chủ trẻ tuổi nhất, cũng phải ba mươi tuổi, hắn mới bao nhiêu tuổi?"

"Trước kia thường nghe thế hệ trước nói, võ giả phía đông cực kỳ thần bí, quả nhiên là như thế a!"

...

Mọi người thi nhau cảm thán.

Còn về Miêu Vĩ kia thì hai mắt sớm đã trợn lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ khó tin, sau đó lại nghĩ tới điều gì.

Những siêu năng giả phương Tây này có lẽ không hiểu, thế nhưng hắn đối với giới võ đạo Hoa Hạ thì hiểu rất rõ, "Tuổi còn trẻ như vậy đã là cường giả Thần Cảnh, hơn nữa lại họ Diệp, chẳng lẽ hắn đúng là..."

Sau khi mơ hồ đoán được thân phận của Diệp Trần, Miêu Vĩ lập tức bị dọa đến toàn thân phát run, gần như suýt chút nữa thì ngất đi.

Theo như đồn đại thì vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia cũng không phải người dễ trêu chọc!

Diệp Trần tiên tay trảo một cái, Lam Ma nhân Đan Ni Tư lập tức bị hắn mạnh mẽ từ phòng ngoài kéo lại.

"Gia Tác Nhĩ! Cứu ta!"

Đan Ni Tư không có cách nào phản kháng dù chỉ một chút thì lập tức vội vàng hướng về phía Gia Tác Nhĩ lớn tiếng cầu cứu.

Gia Tác Nhĩ không thể không hung hăng nuốt nước miếng một cái, cố gắng bình tĩnh lại nói:

"Vị cường giả phía đông tới này, ngài tốt! Ta là Gia Tác Nhĩ, cậu của ta chính là Tát Mã Nhĩ chủ giáo Giáo Đình, là trợ thủ tín nhiệm nhất của Giáo Hoàng, xin ngài xem ở trên thể diện của cậu ta, tha cho người bạn này của ta, chúng ta nguyên ý chân thành hướng ngài xin lỗi, đồng thời lập tức rời khỏi đây! Ngài thấy vậy có được không?"

Gia Tác Nhĩ bày ra tư thái rất thấp, hơn nữa còn lôi ra cả ông cậu Chủ giáo của hắn.

Đáng tiếc, Diệp Trần cười lạnh, "Chớ nói chỉ là một tên Chủ giáo Giáo Đình! Chính là Giáo Hoàng các ngươi đích thân đến thì người ta muốn giết, hắn cũng không cản được!"

"Người nào xúc phạm ta, chết!"

Cùng lúc chữ "chết" rơi xuống, bàn tay Diệp Trần hơi nắm lại.

Bành!

Lam Ma nhân Đan Ni Tư, trong nháy mắt bị chưởng lực cường đại vô song của Diệp Trần rõ ràng bóp nát!

"Ngươi ngươi...ngươi dám..."

Gia Tác Nhĩ thấy Diệp Trần không thèm để ý tới lời cầu tình của mình, vậy mà nói giết thì giết, ngay lập tức vừa sợ lại vừa tức giận.

"Còn không cút, ngay cả ngươi ta cũng giết luôn!"

Diệp Trần từ đầu tới cuối, nhìn cũng không thèm nhìn Gia Tác Nhĩ một lần, mở miệng ra lần nữa nhàn nhạt nói.

Hắn thuận tay tiêu diệt Đan Ni Tư, thứ nhất là muốn trả một cái lễ vật nhỏ cho Đạt Duy Tư, thứ hai là bởi vì đối phương nói năng lỗ mãng.

Gia Tác Nhĩ này cũng không có mạo phạm hắn, hơn nữa nếu như cũng giết luôn người này, bản thân mình tự nhiên không có gì mà phải cố kỵ, nhưng như vậy thì Đạt Duy Tư này sợ là phải gặp xui xẻo.

Gia Tác Nhĩ cảm nhận được sát khí ở trên người Diệp Trần, nơi nào còn dám phản bác thêm một câu nào nữa, ngay lập tức dẫn người chán nản rời đi.

Mà mọi người còn lại, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần, tất cả đều rất sợ hãi.

"Đi thôi!"

Diệp Trần cũng có chút mất hết hứng thú, hướng về phía Tiết Mộng Kỳ khoát tay ao, trực tiếp đi ra bên ngoài, Tiết Mộng Kỳ vội vàng bước nhanh đi theo.

Sau khi Miêu Vĩ xoắn xuýt một lúc sau, cuối cùng cũng cắn răng một cái đi theo.
Chương 444 Trên đường gặp người quen

Trên đường trở về Diệp Trần vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, cũng không có nói thêm lời nào, điều này làm cho Miêu Vĩ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thẳng đến khi trở lại khách sạn thì ngay vào lúc Miêu Vĩ hoàn toàn yên lòng, chuẩn bị trở về gian phòng của mình thì đột nhiên có giọng nói lạnh lung vang lên ở trong đầu của hắn, "Đừng tưởng rằng ta không biết chút tâm tư kia của ngươi, sau này cách Tiết Mộng Kỳ xa một chút, bằng không, chết!"

Miêu Vĩ lập tức bị dọa đến hồn vía như muốn bay ra khỏi cơ thể, trực tiếp "Phù Phù", té ngã trên đất, "Vâng vâng vâng! Diệp tiên sinh, ta cũng không dám nữa!"

Tiết Mộng Kỳ ở một bên ngay lập tức không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, Diệp Trần dùng chính là truyền âm bằng thần thức, trực tiếp truyền lời nói vào trong óc của Miêu Vĩ, Tiết Mộng Kỳ tự nhiên không có khả năng nghe được.

...

Ngày thứ hai, đoàn du lịch tiếp tục ngồi máy bay, bắt đầu xuất phát hướng về thành phố Mạc Mạn Tư Khắc của Tô quốc.

Thành phố Mạc Mạn Tư Khắc được xưng là cảng Bất Đống của Bắc Cực, cũng là một trong ba thành phố lớn của thế giới cực địa, từ trước đến nay nổi tiếng về sự thần bí.

"Thánh phố Mạc Mạn Tư Khắc sở dĩ thần bí như vậy thì ngoại trừ bởi vì nó là thành phố duy nhất lấy tàu phá băng chạy bằng hạt nhân tới Bắc Cực, còn có một nguyên nhân càng quan trọng hơn, nơi này là căn cứ quân sự rất quan trọng của phía Bắc Tô quốc!"

"Cho nên, các ngươi phải tuyệt đối ghi nhớ, ở đây thì không được chạy loạn, càng không được gây chuyện thị phi, bằng không nếu bị quân sự coi là gián điệp, đến lúc đó ta cũng mặc kệ!"

Mọi người vừa mới ra sân bay, người đãn đoàn du lịch là ông Tống, nghiêm mặt căn dặn nhiều lần đối với mọi người.

Điều này làm cho du khách vốn còn muốn đi xung quanh thăm quan nhiều một chút thì lại lập tức rất thất vọng.

...

Chẳng mấy chốc, ở dưới sự dẫn đầu của ông Tống, mọi người lại ngồi ô tô đi tới khách sạn đã dự tính từ trước.

Khách sạn ở trên một cái bến cảng ven bờ Bắc Băng Dương, nơi này cũng là khu vực cần phải đi qua để tiến về Bắc Cực.

"Ừm?"

Vừa mới tiến vào khách sạn, Diệp Trần lập tức đã phát giác ra được một chút khác thường.

Trong toàn bộ khách sạn, rõ ràng có thể cảm nhận được có rất nhiều người không phải người thường!

"Xem ra cao thủ các nơi trên toàn cầu cũng đều đã đến! Chỉ là không biết Lang Vương Đảo bên kia có tình huống gì?"

Diệp Trần đang hành động một mình, không có tình báo của Thần Long vệ cho nên có rất nhiều chuyện đến bây giờ cũng còn chưa có rõ ràng cho lắm.

Mục đích chuyến đi này của hắn, chủ yếu là vì phần bản đồ bằng yêu thú trong tay của Lang Vương Khoa Lạc Phu, đối với cái gọi là tiên thụ cũng không cảm thấy chút hứng thú nào.

Tuy nhiên, nếu như ở trước khi hắn còn chưa có nhìn thấy Khoa Lạc Phu mà con hàng này lại bị người giết chết vậy thì có chút không ổn.

Thế là, sau khi ở trong khách sạn sắp xếp lại, Diệp Trần đóng cửa phòng, ngay lập tức phóng thích thần niệm ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ khách sạn vào trong đó.

Trong lúc nhất thời, lời đối thoại của tất cả mọi người ở trong toàn bộ khách sạn đều tự động rót vào trong thức hải của Diệp Trần, rồi mới thông qua tinh thần niệm lực cường đại nhanh chóng loại bỏ đi tin tức vô dụng.

Một lát sau, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, khóe miệng lộ ra nụ cười tinh quái, "Không nghĩ tới ở chỗ này thế mà còn có thể gặp được người quen, mấy tên này chắc là biết được một chút gì đó, không bằng đi tới hỏi thăm tình huống một chút!"

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần rời khỏi căn phòng đi thang máy và rất nhanh đã lên tới tầng 19.

Tầng 19, ở trong phòng chí tôn sang trọng, trong phòng lúc này có tổng cộng bảy người, khí thế mọi người đều không kém.

"Từ lão ca, nói tình huống mà ngươi điều tra được cho mọi người biết một chút đi!"

Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên, trên người mặc một thân quần áo cổ trang màu trắng, trong tay cầm một cái quạt xếp, y hệt như thư sinh thời cổ đại.

Người này bỗng nhiên chính là võ lâm mihn chủ phương Nam của Hoa Hạ tên là Ngụy Vô Cực!

Mà bên cạnh Ngụy Vô Cực còn có một người đàn ông trung niên cao to khôi ngô ngồi ở đó, chính là Ngư Hóa Long võ lâm minh chủ phương Bắc.

Hóa ra bảy người này lại đều bảy vị cao nhân võ đạo mạnh nhất giới võ đạo của Hoa Hạ.

"Ngụy minh chủ, Ngư minh chủ, căn cứ vào tình báo mà chúng ta đạt được, ngoại trừ cường giả của Mỹ quốc ra thì tạm thời không tra được bất cứ tin tức gì, nhưng những quốc gia lớn còn lại cùng với rất nhiều thế lực cường hoành, gần như đều đã có người hiện thân!"

"Mấy vị chưởng môn, chân nhân giới tu đạo trong nước thì không nói, Lý Như Chân của Cao Ly! Nguyên Điền Khang Sinh cao thủ đệ nhất bây giờ của Đảo quốc! Hai vị Hồng y đại giáo củ của Giáo Đình phương Tây! Huyết tộc cũng có hai vị Thân Vương tới, lại thêm cao nhân thuật pháp của Thiên Trúc quốc cùng với các tổ chức trong bóng tối khác không thuộc về bất cứ một quốc gia nào..."

"Bây giờ xem ra, sức hấp dẫn của Bất Tử quả này quả nhiên rất lớn, gần như cao thủ đỉnh cấp ở khắp các nơi trên toàn cầu đều đã tập trung đến!"

"Đây thì có gì mà phải nói! Đây chính là thần quả có tiếng là có thể khiến người ta tu luyện ra được bất tử chi thân, làm gì có ai mà không muốn lấy được nó đây?"

...

Mọi người đều có vẻ mặt kích động nghị luận một lát, mà Ngụy Vô Cực ngồi ở trên vị trí đầu não thì lại cau mày bỗng nhiên sâu xa nói:

"Theo tình hình trước mắt thì chúng ta thật đúng là không có bất kỳ một chút ưu thế nào đáng nói a!"

Mọi người nghe được điều này thì vốn còn đang vó vẻ mặt hưng phần kích động thì ngay lập tức đã ảm đạm xuống.

Hoàn toàn chính xác, lần này tới tranh đoạt Bất Tử quả đều là là cường giả tuyệt đỉnh cao cấp nhất, như vậy so sánh thì thực lực của những người như bọn họ hoàn toàn chính xác là có chút không đủ a.

"Nếu người kia có thể đến thì tốt!"

Mọi người thi nhau sững sờ, duy chỉ có Ngư Hóa Long hiểu người mà Ngụy Vô Cực nói tới là ai, đang muốn mở miệng nói ra.

Thế nhưng, đúng vào lúc này, "Leng keng ~ "

Trong phòng bỗng nhiên vang lên tiếng leng keng của chuông cửa,

Bá bá bá!

Toàn bộ bảy người ngay lập tức đứng dậy, trên mặt thi nhau hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.

Lấy tu vi của những người như bọn họ, có người tới trước cửa thế mà bọn họ không biết được một chút nào?

Chuyện này quá khó mà tin nổi!

Rất rõ ràng, người tới tu vi chỉ sợ ít nhất không kém bọn họ.

"Chẳng lẽ là cao thủ của thế lực khác tìm tới cửa?"

"Không phải a! Thực lực chúng ta ở bên trong các thế lực cũng không nổi bật, hơn nữa chặng đường tới đây đều rất khiêm tốn, cũng không thể bị dẫn tới chú ý quá nhanh đến như vậy mới đúng a!"

"Mấy người đều giữ vững tinh thần, tùy thời chuẩn bị chiến đấu!"

...

Mặt mũi của tất cả mọi người ở đây đều đầy vẻ cảnh giác, đã tiến vào trạng thái đề phòng.

Vốn cửa phòng bị khóa trái vậy mà tự động mở ra, "Ngụy minh chủ, Ngư minh chủ, đã lâu không gặp a!"

Theo giọng nói bình thản vang lên, một thiếu niên có dáng vẻ tuấn lãng đã chậm rãi từ bên ngoài đi vào.

"Diệp... Diệp tiên sinh! Ngài thế nào tới?"

Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long đồng thời kinh hô một tiếng, sau đó vội vàng bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, rất cung kính thi lễ một cái.

Hôm đó ở Tiêu gia tỉnh Quảng Nam, Diệp Trần hời họt giết chết tam đại Thần Nhân của Đảo quốc, Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long đã kinh động như gặp được thiên nhân.

Sau đó hai người lại mơ hồ biết được câu chuyện về những hành động vinh quang một mình Diệp Trần quét ngang Đảo quốc thì đối với hắn càng thêm sùng bái tới tột đỉnh.

Thật ra thì chuyến đi Bắc Cực lần này, hai người đã từng có ý mời Diệp Trần rời núi cùng đi, đáng tiếc thư mời đưa tới bên Thần Long vệ lại giống như đá chìm đáy biển, không đạt được bất kỳ câu trả lời nào.

Hai người còn tưởng rằng Diệp Trần đối với chuyện này không có hứng thú, vì thế còn thất vọng một hồi lâu đây.

Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, thế mà lại gặp được Diệp Trần ở chỗ này!
Chương 445 Âm mưu của Tần Trí

"Nói tất cả tình huống mà các ngươi biết được cho ta biết một chút đi!"

Sau khi Diệp Trần đi vào trong phòng, cũng không khách khí chút nào, đi thẳng tới ghế sô pha ở phía trước ngồi xuống, mở miệng lần nữa lạnh nhạt nói.

Mọi người tự nhiên không dám giấu diếm gì cả, lập tức một năm một mười nói ra tất cả các tình huống mà chính mình biết được, đồng thời cũng riêng phần mình hướng Diệp Trần tự giới thiệu một phen.

Hóa ra bảy người này, ngoại trừ Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long ra thì năm người còn lại tất cả cũng đều là người có danh tiếng trong chốn võ lâm Hoa Hạ, có chưởng môn Võ Đang, có thủ tọa Đạt Ma viện của Thiếu Lâm, còn có Môn chủ của Bát Cực môn, Hình Ý môn, Thái Cực môn.

Tuy nhiên những người này ở trước mặt cao thủ đệ nhất Hoa Hạ như Diệp Trần này, tự nhiên không dám sĩ diện, tất cả đều rất kính cẩn đứng ở một bên, giống như học sinh tiểu học đối mặt với thầy giáo của mình.

Sau khi nghe mọi người giải thích xong, Diệp Trần không thể không nhướng mày, "Ý của các ngươi nói là, mỗi một loại thế lực lớn đỉnh cấp trên toàn cầu, gần như tất cả đều đã phái người tới, duy chỉ có bên Mỹ quốc là không có động tĩnh? Ở trong đó thế nhưng là có cái âm mưu gì?"

Trước đó Diệp Trần vẫn cảm thấy, chuyến đi Lang Vương đảo lần này có gì đó kỳ lạ, bây giờ nghe được tin tức này thì ngay lập tức càng thêm vững tin vào phán đoán của mình trước đó.

Tuy nhiên, đến bây giờ Diệp Trần còn chưa thể chắc chắn hoàn toàn, nếu như đối phương thật làm ra một cái thế cục lớn như vậy, mục đích cuối cùng sẽ là gì? Mục tiêu là ai? Là nhằm vào hắn hay là tất cả cao thủ đỉnh cấp trên toàn cầu?

Không nghĩ tới, Từ Bá Dung môn chủ Hình Ý môn lại lắc đầu nói:

"Diệp tiên sinh, ngài có chỗ không biết, hành tung của Siêu Năng cục Mỹ quốc vẫn luôn quỷ dị khó lường, Mỹ quốc có nền khoa học kỹ thuật đứng đầu nhất trên thế giới, gần như rất khó để truy tra ra được tung tích của bọn họ!"

"Hơn nữa, theo các nguồn tin đáng tin cậy, Bất Tử quả kia còn chưa hoàn toàn chín muồi, cho nên thế lực khắp nơi cũng đều đang trong trạng thái quan sát, bọn họ tạm thời không có xuất hiện cũng là chuyện bình thường!"

Mấy vị môn chủ còn lại cũng thi nhau gật đầu, nói thêm:

"Không sai! Khoa học và công nghệ từ trước tới nay vẫn luôn là sức mạnh của Siêu Năng cục Mỹ quốc!"

"Nếu như bọn họ bây giờ mà bị bại lộ hành tung, vậy ngược lại mới có chút không bình thường!"

...

Diệp Trần hơi kinh ngạc, chợt nhẹ gật đầu, không tiếp tục xoắn xuýt vào vấn đề này nữa.

Tuy rằng lời giải thích của bảy người này, nhìn như rất hợp lý, nhưng Diệp Trần vẫn còn cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy.

"Diệp tiên sinh, ngài đã tới vậy thì không bằng chúng ta cùng nhau đi đi! Có ngài ở, Bất Tử quả này chắc chắn sẽ thuộc về Hoa Hạ chúng ta!"

Ngụy Vô Cực bỗng nhiên mở miệng nói, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn và rất kích động.

Sáu người còn lại cũng thi nhau kích động, phải biết vị trước mắt này chính là tồn tại có thể quét ngang cả một quốc gia!

Ngay cả Vũ Hạc tiên nhân của Đảo quốc với đại pháp sư Tân Cách của Thiên Trúc quốc đều chết trong tay vị trước mắt này, phóng tầm mắt trên toàn cầu, còn có được mấy người xứng làm đối thủ của hắn?

Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần hơi trầm ngâm một lát, lại lắc đầu, nói:

"Vẫn là thôi đi! Một mình ta độc lai độc vãng đã quen, hơn nữa ta còn chưa muốn bại lộ sớn như thế, chờ đến lúc nên xuất hiện, tự nhiên sẽ xuất hiện!"

Ngụy Vô Cực hơi sững sờ, chợt vỗ tay khen:

"Không sai! Lấy thanh danh bây giờ của Diệp tiên sinh, nếu như hiện thân vào lúc này thì chỉ sợ mỗi một cái thế lực lớn khác đều sẽ liên hợp lại với nhau đối phó với chúng ta trước!"

Mọi người còn lại ngay lập tức cũng thi nhau giật mình, "Có đạo lý! Vẫn là Diệp tiên sinh nhìn xa trông rộng, chúng ta không ngại trước tiên xem địch chơi nhau, sau đó mới khống chế!"

Diệp Trần không thể không lắc đầu mà cười, thẳng thắn để mà nói, hắn thật đúng là cũng không có nghĩ nhiều tới như thế, quản hắn là Siêu Năng cục Mỹ quốc hay là những phe thế lực khác nhau, hắn thật đúng là không có để vào mắt.

Ở trên Trái Đất bây giờ, ngoại trừ Bồng Lai tiên đảo, tình huống của những nơi có không gia hẻo lánh mà hắn còn chưa hiểu ra thì người có thể uy hiếp được hắn cũng không còn ai, thứ vũ khí duy nhất đe dọa được hắn, sợ rằng cũng chỉ có một loại vũ khí hạt nhân lớn!

Tuy nhiên, Tô quốc, Mỹ quốc, những quốc gia này có vũ khí hạt nhân sẽ thật dám sử dụng vũ khí hạt nhân cỡ lớn gây nguy hiểm cho thế giới để giết hắn sao?

...

Diệp Trần cũng không ở tầng 19 thêm, sau khi hỏi ra được tình báo mà mình muốn thì trực tiếp quay trở về tới trong phòng của mình.

Vốn là, hắn dự định sau khi tới thành phố Mạc Mạn Tư Khắc thì sẽ rời khỏi đoàn du lịch, một mình tự tiến về Lang Vương đảo.

Thế nhưng bây giờ xem ra, vào lúc này Lang Vương đảo gần đây chỉ sợ sớm đã bị cường gủa của các quốc gia vây quanh, xảy ra một trận hỗn chiến kinh thiên hết sức căng thẳng, hơn nữa cang có những cơn sóng ngầm, hắn bây giờ cũng không có vội vạng chạy qua.

...

Cùng lúc đó, Bắc Cực Băng Nguyên, ở trên một hòn đảo nhỏ hoang vu nào đó, "Đến bây giờ vẫn còn chưa có tra được tung tích của Diệp Cuồng Tiên sao? Thật sự là một đám phế vật!"

Tiến sĩ điên Tesla, hướng về phía hai tên thuộc hạ phụ trách tình báo lớn tiếng rống giận.

Hắn phí hết tâm tư bố trí ra thiên địa sát cục như thế, nhưng đến bây giờ, nhân vật chính lại chậm chạp không có xuất hiện, điều này làm cho hắn làm sao không tức giận?

Mà Tần Trí ở một bên thì lại thảnh thơi thảnh thơi uống vào một ngụm cà phê, dường như không có bối rối một chút nào.

Đúng lúc này, một người đàn ông da trắng tóc vàng đeo kính ôm một đài máy tính từ bên ngoài lao vào.

"Tin tức tốt! Tiến sĩ, ta tìm được tung tích của Diệp Cuồng!"

Tesla nghe được điều này thì tinh thần ngay lập tức trở nên hưng phấn, sau đó cười ha ha, "Kevin, làm rất tốt, không hổ là Hacker cao cấp nhất toàn cầu, quả nhiêm vào thời điểm then chốt, vẫn còn phải dựa vào ngươi mới được!"

"Nhanh nói cho ta biết, tiểu tử này bây giờ đang ở nơi nào?"

Người được đàn ông da trắng được gọi là Kevin này, cười ngạo nghễ

"Ta sớm đã đoán được, muốn truy tung Diệp Cuồng Tiên này thì khẳng định cực kỳ không dễ dàng, cho nên mục tiêu khóa chặt ở trên thân đám người Hoa Hạ quốc kia!"

"Một nhóm bảy người Ngụy Vô Cực của Hoa Hạ quốc, tất cả thiết bị điện tử mang theo trên người bọn họ, đều sớm đã bị ta hack được, một khi bọn họ tiếp xúc với bất luận kẻ nào thì ta sẽ là người đầu tiên biết được."

"Mà ngay vừa rồi, ta thông qua thiết bị điện tử của bọn họ, nghe trộm được nội dung họ nói chuyện với nhau thì gần như có thể chắc chắn đó chính là Diệp Cuồng Tiên!"

"Ngay sau đó ta lại hack hệ thống camera trong thang máy của khách sạn kia quả nhiên đã để cho ta tìm được hắn!"

Kevin rất nhanh báo cáo tình huống này cho Tesla một lần, đồng thời đưa máy tính trong tay tới.

Chỉ thấy, phía trên màn hình máy tính là một tấm hình ảnh có chút không rõ.

Tuy nhiên, Tesla liếc mắt là có thể chắc chắn, người này đúng là người mà hắn muốn tìm tới!

"Ha ha ha!"

Tesla lập tức đắc ý cuồng tiếu một lần nữa, "Diệp Cuồng Tiên, cuối cùng thì ngươi cũng đã xuất hiện! Cũng không uổng công ta vi ngươi mà bố trí một cái bẫy cẩn thận tới như thế!"

"Kevin, từ giờ trở đi, ngươi cần phải nhìn chằm chằm vào hắn, ta cần phải theo dõi được hành tung của hắn mọi lúc mọi nơi!"

"Rõ!"

Kevin lập tức lên tiếng, chuẩn bị dựa theo lời Tesla nói mà đi làm.

Không nghĩ tới lúc này Tần Trí ở một bên bỗng nhiên mở miệng, "Tiến sĩ! Tuyệt đối không thể!"

Tesla lập tức sững sờ, "Tần, ngươi có ý nghĩ gì?"

Trải qua một thời gian ngắn tiếp xúc, Tesla cũng đã nhận ra được khả năng của Tần Trí.

Tiểu tử Hoa Hạ trẻ măng ở trước mắt này, vô luận là tâm trí hay là thủ đoạn đều vượt qua người bình thường, tuyệt đối là một nhân vật đa mưu túc trí

Cho nên, đối với đề nghị của người này, hắn đương nhiên sẽ không coi nhẹ.

Tần Trí chậm rãi nói:

"Dựa vào sự hiểu biết của ta đối với Diệp Cuồng Tiên, người này bề ngoài rất ngông cuồng thật ra thì lại giảo hoạt như hồ ly, nếu như ông để cho người nhìn chằm chằm vào hắn, trái lại sẽ để hắn nổi lên nghi ngờ, nói không chừng sẽ được kết quả ngược lại!"

"Theo như ta thấy, các ông nên để ý tới mấy người Ngụy Vô Cực nhiều hơn, ở lúc cần thiết còn có thể lợi dụng những người này dẫn Diệp Cuồng Tiên đi ra!"
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom