• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Hot Thần Vương Lệnh (2 Viewers)

  • Chương 306-307

Chương 306: Giết chóc

Có câu nói nhìn có vẻ rất gần nhưng thực chất lại rất xa. Nhìn ngọn núi ngay trước mặt, thực sự nó lại ở rất xa.

Cộng thêm sự xuất hiện của các loại dã thú, việc đi qua rừng rậm và gai góc rất khó khăn, tốc độ di chuyển tương đối chậm. Mãi đến nửa đêm mới tới được chân núi.

Nhìn lên trên, thấy một ngọn núi tối tăm, đen xì, dốc đứng và nguy hiểm, thực sự giống như một mãnh quỷ trong bóng tối, đang cố gắng chọn người để ăn thịt.

Tàn Kiến trầm giọng nói: “Nếu không có gì bất trắc thì có lẽ là chỗ này.”

“Tôi có thể cảm nhận được khí tức của ai đó trong không khí.”

"Thiếu chủ, hạ lệnh đi."

Tần Thiên gật đầu, hắn cũng cảm nhận được. Đang lúc hắn chuẩn bị nói, đột nhiên, bầu trời đêm phía trên đầu hắn vang lên một tiếng ù ù. Một chiếc trực thăng bay qua.

“Ẩn nấp!” Hắn vội vàng thấp giọng nói.

Mọi người núp sau gốc cây lớn nhìn chiếc trực thăng biến thành một chấm đỏ và từ từ hạ cánh xuống sườn núi.

Tần Thiên cắn răng nói: "Hay lắm, Nile!"

"Bọn chúng trốn ở một nơi mà không ai có thể ngờ tới, bắt giữ Thủ Hộ Giả của bộ lạc và khống chế bộ lạc thay bọn chúng phòng ngự kẻ thù."

"Sau đó dựa vào trực thăng để liên lạc với thế giới bên ngoài. Đúng là thiên tài!"

Bây giờ, hắn hoàn toàn chắc chắn rằng nhân vật số 3 bên cạnh Độc Sư, cũng chính là mục tiêu trong chuyến đi của họ- Nile, đang ẩn náu trên ngọn núi này.

Tên này bao gồm toàn bộ băng đảng Độc Sư, không chỉ Tần Thiên đang truy lùng hắn ta, mà cảnh sát thế giới cũng đang truy nã trên toàn thế giới.

Trốn ở đây, chẳng trách không ai có thể tìm được.

Không biết, liệu Độc Sư có ở đây không.Nếu hắn ta ở đây, vậy thì đó thực sự sẽ là một thắng lợi lớn.

Tàn Kiếm nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, nói: "Thiếu chủ, cậu nói xem, Nile bắt được Thủ Hộ Giả, có phải hắn đã giết từ lâu rồi không."

"Suy cho cùng để lại cũng là một nhân tố không chắc chắn."

Tần Thiên thấp giọng nói: "Có lẽ là không."

"Nile muốn sử dụng Thủ Hộ Giả để kiểm soát Tế Tự."

"Giết Thủ Hộ Giả, Tế Tự không nghe lời thì sao?"

"Ngược lại, có Thủ Hộ Giả trong tay, nếu Tế Tự dám trái lệnh, bọn họ sẽ thả Thủ Hộ Giả ra."

“Với uy tín của Thủ Hộ Giả trong bộ tộc, Tế Tự lập tức mất đi quyền lên tiếng.”

Tàn Kiếm gật đầu và nói: "Thiếu chủ nói đúng."

“Bây giờ,cậu hãy căn dặn đi.”

Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, đối mặt với kẻ địch xảo quyệt như vậy, hắn căn bản không dám lơ là.

"Back, ông hãy dẫn Tiểu Lộc đi tìm một cái hang động gần đây trốn."

"Đúng rồi, Back, xin hãy dạy tôi vài từ bằng tiếng thổ dân: 'Chúng ta là bạn và chúng tôi đến đây để cứu bạn' nói như thế nào?"

Back lẩm bẩm mấy lần, Tần Thiên miễn cưỡng ghi nhớ.

Đây là sự chuẩn bị để có được sự tin tưởng của Thủ Hộ Giả sau khi xông vào.

Sau đó, Tần Thiên nói với Đào Phương: "Người anh em, anh hành động một mình, có thể tìm được điểm khống chế cao."

"Hãy nhớ, đừng để trực thăng cất cánh."

"Tôi hiểu." Đào Phương gật đầu. Trên lưng một khẩu súng bắn tỉa dài, anh ta biến mất trong bóng tối như một bóng ma.

Anh ta là chuyên gia trong lĩnh vực này, không cần Tần Thiên giải thích cũng biết phải làm thế nào.

"Chú Tàn, chúng ta lên trước rồi tính tiếp!"

Sau khi sắp xếp xong cho Tiểu Lộc và Back, Tần Thiên đích thân dẫn đầu đoàn, cả nhóm nhanh chóng leo lên núi.

Chẳng bao lâu, đã đến được lưng chừng núi.

Những gì nhìn thấy trước mắt đến Tần Thiên cũng phải giật mình.

Trên vùng đất bằng phẳng phía xa, một đại viện được xây bằng đá. Không biết cần bao nhiêu tinh lực mới có thể xây một ngôi nhà ở một nơi như thế này. Có vẻ như đây chính là sào huyệt.

Nếu chỉ là nơi ẩn náu tạm thời thì không cần thiết phải tốn nhiều công sức như vậy.

Đến gần hơn, tiếng chó sủa truyền đến.

Tần Thiên vội vàng bảo mọi người nấp đi.

Ngay khi họ ẩn nấp, bên trong chòi canh đơn giản trên mái nhà, đèn được bật sáng, người bên trong dùng đèn pin soi qua.

Trong lòng Tần Thiên run lên, vội vàng bảo A Tân thả con sói nhỏ từ trong lòng ra.

Con sói nhỏ kêu vài tiếng rồi chạy ra bãi đất trống.

Nhận ra rằng đó chỉ là tiếng kêu của một con sói nhỏ, vài tiếng cười và chửi rủa vang lên từ chòi canh gác, rồi đèn tắt.

Toàn bộ nơi này lại một lần nữa chìm vào bóng tối.

Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, nói: "Chú Tàn, Thôi Minh, Trúc Diệp Thanh."

"Các ngươi vòng qua các vị trí khác, tôi đi hướng chính diện, chờ một lát, chúng ta cùng xông vào từ bốn phía."

"Có lẽ trong tay, bọn chúng có vũ khí hạng nặng. Tốt nhất là không cho chúng có thời gian cầm vũ khí."

"Lão Mã, anh và Vô Thường có trách nhiệm canh giữ cửa trước và cửa sau."

"Nếu có người đi ra, trực tiếp giết chết."

"Thiết Ngưng Sương, chị Mai, A Tân, Lang Trung và Thiết Tí, mọi người hỗ trợ phía sau và tuỳ cơ hành sự."

"Hành động!"

Tàn Kiếm, Thôi Minh và Trúc Diệp Thanh lập tức lùi lại và đi vòng sang các hướng khác.

Tần Thiên hít thở sâu, ra khỏi chỗ ẩn nấp, đi thẳng về phía cửa chính.

Con chó lại sủa.



Hắn nghe thấy tiếng động phát ra từ chòi canh gác.

Một chùm sáng mạnh chiếu tới.

Tần Thiên đứng trong ánh sáng, lộ ra nụ cười rạng rỡ, sau đó, làm một cử chỉ.

Trong không khí vang lên tiếng đạn bắn.

Những người trong chòi canh chưa kịp phát ra âm thanh thì đã bị Đào Phương nhắm bắn vào đầu. Nòng súng có bộ giảm thanh nên không phát ra âm thanh gì.

“Có chuyện gì thế?” Giọng nói đặc sệt của người đàn ông ngoại quốc vang lên.

Thân thể Tần Thiên linh hoạt, trực tiếp nhảy vào.

Trong phòng đối diện, một người đàn ông da đen cao lớn đúng lúc đi ra kiểm tra, nhìn thấy Tần Thiên, há miệng muốn hét lên.

Tần Thiên nhanh như một bóng ma, xông đến bóp cổ hắn ta.

Cùng lúc đó, Tàn Kiếm, Trúc Diệp Thanh và Thôi Minh cũng nhảy vào.

Bốn người lao vào các phòng khác nhau.

Bắt đầu giết chóc!

Là nhân vật số ba trong Tập đoàn Độc Sư, đây chính là đại bản doanh của Nile.

Tổng cộng có hơn hai mươi cao thủ đang mai phục.

Tuy nhiên, đám người Tần Thiên như từ trên trời rơi xuống.

Nhiều người trong số họ thậm chí không có cơ hội chống trả, ngã xuống đất và chết trong bàng hoàng.

Tiếng la hét lớn cùng với tiếng chó sủa.

Trong những căn phòng tối, đèn được bật lên.

Một số kẻ bị thương muốn chạy trốn đã bị đám người Thiết Ngưng Sương đợi ở bên ngoài giết chết.

Quỷ Vô Thường vung sợi xích sắt lớn lao vào.

Vừa rồi Tần Thiên không xếp hắn ta vào cấp một bởi vì động tĩnh mà hắn ta gây ra tương đối lớn, sẽ đánh rắn động cỏ. Bây giờ cuộc hỗn chiến đã bắt đầu, không còn gì phải lo lắng nữa.

Hắn ta vung sợi xích sắt lớn, đập một cách ngẫu nhiên. Tất cả những con chó hung ác lao đến đều bị đánh đến mức não nổ tung.

Tần Thiên nhìn thấy trực thăng đậu ở phía xa, liền kêu lên: "Vô Thường, đập vỡ máy bay trước đi!"

Vô Thường lao tới, vung một sợi xích sắt lớn nặng hơn trăm kg, định đập nát nó.

Máy bay trực thăng tuy kiên cố nhưng không thể chịu được cú đánh của Vô Thường.

Đúng lúc này, một giọng nói từ trong nhà phát ra.

"Dừng lại!"

"Tần Thiên, mày không muốn hắn sống nữa sao?"

"Nếu mày dám đập vỡ máy bay, tao sẽ giết hắn!"

Một gã hói một mắt cùng với một ông già da đen nhỏ bé có bộ râu trắng từ trong nhà lao ra.

Hắn ta để ông già trước mặt mình và ấn mạnh Desert Eagle trong tay vào thái dương của ông già.

Chú thích: Desert Eagle hay D.Eagle hay Đại bàng sa mạc là một loại súng ngắn bán tự động nòng lớn nạp đạn bằng khí nén chủ yếu được chế tạo ở Israel bởi nhà máy IMI cho công ty Magnum Research

Tần Thiên giơ tay ra hiệu mọi người dừng lại.

Hắn cười lạnh: "Mày chính là Nile?"


Chương 307: Bắt đầu tế tự

Nile nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, trong mắt hiện lên sự thù hận.

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Không ngờ mày lại tìm được đến đây!"

"Những người lùn đó không thể ngăn cản mày."

Tần Thiên cười lạnh: "Độc Sư đâu?"

"Hắn ta không có ở đây à?"

Nile nghiến răng nghiến lợi nói: "Hãy từ bỏ đi, mày sẽ không bao giờ bắt được giáo sư đâu."

"Bây giờ ta sẽ đi. Nếu có ai dám ngăn cản, ta sẽ giết ông già này."

“Hắn là Thủ Hộ Giả của tộc người lùn, nếu hắn chết, món nợ này sẽ giáng xuống đầu mày- chủ của Thần Vương Điện.”

"Mặc dù Thần Vương Điện của mày lợi hại, nhưng mày cho rằng nó có thể chống đỡ được sự thảo phạt của toàn thế giới sao?"

"Ha ha ha ha!"

Thủ Hộ Giả bị hắn ta khống chết, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, lẩm bẩm câu gì đó rất nhiều lần.

Tần Thiên không hiểu, chỉ có thể lặp lại những gì Back đã dạy hắn.

Có nghĩa là: "Chúng ta là bạn và chúng tôi ở đây để cứu ông."



"Nếu không muốn hắn chết thì tránh ra cho tao!"

Nile bắn một phát súng lên không trung, dưới sự bảo vệ của một số thuộc hạ, hắn ta bắt Thủ Hộ Giả làm con tin và đi về phía trực thăng.

Ánh mắt Tần Thiên lạnh lùng, hắn vốn cho rằng tốt nhất là bắt sống. Sau đó, nhất định có thể biết được tung tích của Độc Sư từ miệng Nile. Bây giờ có vẻ như điều đó là không thể.

Nile này quá xảo quyệt, luôn giữ Thủ Hộ Giả trước mặt, khiến Tần Thiên không có cơ hội ra tay.

Chẳng bao lâu sau, bọn chúng đã rút lui đến trực thăng.

Hai thuộc hạ mở cửa và nhảy lên trước, khởi động trực thăng.

Nile một mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo: "Tạm biệt, Tần Thần Vương."

Nói rồi hắn ta định nhảy lên.

Vào thời khắc mấu chốt này, bàn tay đang giơ lên của Tần Thiên đột nhiên hạ xuống. Sau đó, tiếng súng vang lên.

Uỳnh một tiếng, đôi mắt của Nile mở to kinh hoàng, rồi hắn ta ngã thẳng xuống đất.

Hai thuộc hạ sợ hãi khởi động chiếc trực thăng và bay ra ngoài.

Quỷ Vô Thường hét lên, lao tới, nhảy lên không trung và ném sợi xích sắt dài trong tay ra.

Ầm!

Sợi dây xích đã đánh rơi chiếc trực thăng vừa cất cánh, khiến nó lăn xuống núi.

Chiếc trực thăng biến thành một chiếc đĩa( trong môn ném đĩa), những người bên trong không thể sống sót.

Trận chiến kết thúc.

Thuận lợi đến bất ngờ, ngoại trừ việc Nile bị bắn vào đầu thì có hơi phần đáng tiếc.

Tần Thiên tiếp tục nói câu đó một lần để Thủ Hộ Giả bình tĩnh lại. Sau đó, hắn nóng lòng muốn bước vào căn phòng nơi Nile ở.

Đây là hang ổ của Nile, hắn hy vọng tìm được thứ gì đó hữu ích.

Hắn thất vọng khi nhìn thấy một vòng tròn được bao quanh bởi những viên đá cạnh bàn, chứa đầy tro từ mảnh giấy đang cháy. Không ngờ, Nile cẩn thận đến mức đốt hết thư từ và tài liệu.

Hắn tìm kiếm cẩn thận một lần nữa và không phát hiện thứ gì khác có giá trị.

Không còn sớm nữa, Tần Thiên chỉ có thể dẫn mọi người xuống núi.

Mặc dù không bắt được Độc Sư, nhưng việc tiêu diệt băng đảng Nile lần này đã tương đương với việc bẻ gãy một trong những cánh tay Độc Sư.

Hơn nữa, phía hắn không có ai bị thương. Trận chiến này có thể coi là thắng đẹp.



Khi đến chân núi, Tiểu Lộc thiếu kiên nhẫn reo hò và lao tới. Thủ Hộ Giả cũng rất vui mừng khi nhìn thấy cháu gái của mình. Hai ông cháu ôm lấy nhau trò chuyện.

Sau đó, ông ta nhìn Tần Thiên với ánh mắt đầy cảm kích và kinh ngạc.

Trước đó, ông ta vẫn cảnh giác Tần Thiên, hiện tại đã hoàn toàn tin tưởng rồi.

Ông ta đi tới trước mặt Tần Thiên, khoanh tay trước mặt hắn, trịnh trọng cảm ơn Tần Thiên theo lễ nghi cao nhất trong bộ lạc.

Sau đó, lấy từ trong người ra một tờ giấy, dùng hai tay dâng lên trước mặt Tần Thiên.

Đây là gì?

Tần Thiên vội vàng cầm lấy, nhìn thấy trên đó có viết vài chữ cổ, phía dưới tờ giấy có hoa văn đặc biệt.

Hắn không hiểu

Thủ Hộ Giả trầm nói, nói một hồi.

Back vội vàng phiên dịch nói: “Thủ Hộ Giả nói lần nào cũng ông ta cũng phát hiện Nile đốt thư, cho nên cảm thấy thứ này nhất định rất quan trọng.”

“Cho nên đã lén giấu một tờ lúc hắn ta không để ý.”

"Ông ấy nói bây giờ đã chắc chắn rằng anh là người tốt nên đưa thứ này cho anh, hy vọng nó sẽ có ích cho anh."

Tần Thiên vui mừng khôn xiết.

Đây chắc chắn là một phát hiện lớn.

Nội dung trong bức thư này rõ ràng được viết bằng một loại mật mã nào đó. Tuy rằng hắn không biết, nhưng không có nghĩa là Thử Vương không biết.

Thử Vương chắc chắn có cách phá giải nó.

Trực giác mách bảo hắn rằng nội dung bức thư có liên quan đến nơi ẩn náu của Độc Sư. Chỉ là ở đây không có tín hiệu nên chỉ có thể đợi đến khi ra ngoài rồi tính tiếp.

Back hưng phấn nói: “Tần tiên sinh, chúng ta mau đi thôi.”

"Bây giờ, Thủ Hộ Giả đã coi anh là người được kính trọng nhất trong bộ lạc."

“Chúng ta nhanh chóng quay trở lại bộ lạc, chắc chắn có thể giải cứu đồng đội của mọi người một cách an toàn.”

Bây giờ đã nửa đêm, vẫn còn một chặng đường dài để đi từ đây đến bộ lạc người lùn.

Qua lời giới thiệu của Thủ Hộ Giả, Tần Thiên biết rằng lễ tự của tộc người lùn bắt đầu khi mặt trời mọc.

Họ cảm thấy việc tế tự vào thời điểm này sẽ hấp thụ ánh sáng thánh khiết nhất của mặt trời vào trong cơ thể. Họ sẽ mãi mãi được mặt trời bảo vệ, xua tan cái lạnh và có được sự sống vĩnh cửu, đó cũng chính là lúc Tế Tự buộc Lãnh Vân phải cưới con trai mình.

Nếu Tần Thiên không đến kịp, cũng sẽ là Lãnh Vân đại khai sát giới. Nghĩ tới đây, vẻ mặt của hắn trở nên nghiêm trọng.

"Back, chuyện gấp gáp, chúng ta đi trước đi."

“Chú Tàn, chú hãy cùng mọi người bảo vệ Tiểu Lộc và Thủ Hộ Giả.”

Sắp xếp xong, hắn nắm lấy tay Back lao đi như một cơn gió.

Back sợ hãi đến mức hét lên và tưởng rằng mình sắp bay đi.

Chạy điên cuồng.

Cuối cùng, khi mặt trời mọc ở phía chân trời, Tần Thiên và Back đã đến thung lũng của tộc người lùn.

Buổi sáng, khu rừng tắm trong ánh sáng thiêng liêng thánh khiết, vô cùng yên tĩnh.

Những mãnh thú giết chóc suốt đêm cũng chìm vào giấc ngủ.

Một sự hòa hợp hiếm có giữa trời và đất, giống như một em bé vừa mở mắt sau một giấc ngủ sâu.

"Không ổn!"

"Bọn họ sắp hiến tế, nhanh lên!"

Thấy đám người lùn dày đặc trên mặt đất bằng phẳng bên dưới thung lũng, tất cả đều quỳ xuống đất và lạy về phía mặt trời mọc.

Back nói nhỏ rồi lao qua đó trước.

"GuluDongdu, Naisibaka."

"Giri giri, jingdaxiongxiong."

Người đứng đầu là một người lùn với bộ lông chim trĩ dài nhất và lộng lẫy nhất trên đầu, trên mặt có hoa văn màu trắng.

Hắn ta khoanh tay trước ngực và thành kính cầu nguyện.

Tất cả những người trong bộ lạc đều đi theo phía sau hắn với vẻ mặt nghiêm nghị.

Ánh mắt của mỗi người đều thể hiện sự ngu ngơ của xã hội nguyên thủy. Tuy nhiên, nó cũng là sự thuần khiết nhất.

Họ chẳng liên quan gì đến xã hội ồn ào, phức tạp bên ngoài. Lúc này, họ là những tinh linh của tự nhiên.

Người chủ trì buổi là Tế Tự của bộ lạc.

Nói xong, hắn ta đứng dậy, giương cao cung tên dính đầy máu thú lên, kích động nói: "Giữ thánh thủy!"

Những tộc nhân còn lại đều vui mừng, hò hét.

"Giữ lấy thánh thuỷ!"

"Giữ lấy thánh thuỷ!"

Họ vừa la hét vừa nhảy múa, cả thung lũng trở nên sôi sục.

Nghi thức hôn lễ sắp bắt đầu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương
Bất Diệt Thần Vương
  • Đang cập nhật
(Full) Binh Vương Chiến Thần
Binh Vương Thần Bí
  • Lâm Tiếu không phải cô nương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom