• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full THẦY GIÁO ĐẠI NHÂN, EM YÊU ANH! (6 Viewers)

  • Chap 37.

Sân bay...




- Tiểu Tuyết con nhớ phải bảo trọng sức khỏe. Mẹ Tô rơi nước mắt chỉnh sửa lại khăn choàng cổ của nó




- Mẹ, con biết rồi mà mẹ, mẹ không cần lo cho con đâu. Con gái sẽ làm tốt! Ba, ba phải nhớ chăm sóc mẹ thật tốt, cuối tuần nào cũng phải đưa mẹ ra ngoài đi dạo đó. Nó cười cho mẹ Tô rồi quay qua dặn dò ba Tô.




- Con gái, con không cần lo đâu, ba mẹ ra khỏi hắc bang rồi nên sẽ không có nguy hiểm. Từ giờ ba mẹ sẽ gây dựng tập đoàn thời trang T&T. Ba sẽ đưa mẹ con đi dạo vào mỗi buổi tối chứ không phải chỉ cuối tuần... Ta sẽ chăm sóc cho mẹ con thật tốt! Ba Tô rơm rớm nước mắt nhìn đứa con gái duy nhất của mình.




- Dạ!... Thiên Tâm, tớ nhờ các cậu thường xuyên qua chơi với mẹ tớ, trò chuyện cùng ba tớ có được hay không?




- Tiểu Tuyết ngốc, không cần cậu nhắc nhở đâu... Bọn tớ luôn xem ba mẹ cậu là ba Tô mẹ Tô của chúng tớ mà!... Lo là lo cho cậu đó, phải biết bảo trọng! Bảo Thiên thay mặt hai cô gái khóc xướt mướt kia nói




- Cảm ơn các cậu... Nó cười và bước vào trong phòng chờ.




Một tuần sau đó...




- Các em có biết bạn Tiểu Tuyết vì sao lại không đi học một tuần nay không? Tôi không liên lạc được với bạn cũng như người nhà. Anh đứng trước lớp gương mặt lạnh lùng hầm hầm sát khí.




-................ Cả lớp im thin thít không một tiếng động, chỉ có 8 con mắt đang nhìn anh chằm chằm suy nghĩ.




Reng.....reng..........reng.......






- Các em ra về, 4 em ở lại gặp tôi. Anh hướng bọn Thiên Tâm nói




- Các em biết Tiểu Tuyết đang ở đâu đúng không?




- Thưa thầy........ bọn em... Tiểu Tuyết không cho bọn em nói... Hà Nghi rụt rè hướng anh nói




- Làm ơn... các em cho tôi biết để tôi không lo lắng nửa có được không? Anh nói với giọng nói có vài phần mệt mỏi




- Bạn ấy đang ở Mỹ du học, khoảng 7 năm thưa thầy. Thiên Tâm nhịn không được mở miệng




- Ở Mỹ sao? Thôi được... cảm ơn các em. Anh nói rồi đứng dậy xách cặp đi về phía cửa lớp




- Đi Mỹ sao? Anh làm em tổn thương rồi sao? Tiểu Tuyết anh xin lỗi, xin lỗi em... Đi trên đường anh lẫm bẫm câu nói này, lòng anh như có ai đó nhéo, đau đến nổi không khóc được...




3 tháng sau....




- Hôm nay sẽ là buổi học cuối cùng của tôi với các em, tôi sẽ không làm nghề giáo nữa còn hai tháng nữa các em sẽ thi học kì và nghỉ hè. Trong thời gian đó sẽ có giáo viên khác chủ nhiệm các em. Chúc các em sẽ học tốt. Anh đứng trước lớp tuyên bố




- Thầy đi đâu ạ? Bảo Thiên hỏi




- Tôi có việc, không có thời gian làm nghề giáo nữa, mong các em thông cảm cho tôi. Tôi sẽ ghi nhớ khoảng thời gian dạy các em, còn đây là cô Trần giáo viên chủ nhiệm mới của các em.




Bàn giao xong xuôi anh về nhà nằm dài trên giường và nghĩ về nó " Em đang làm gì hả cô bé ngốc?" rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom