• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full THẦY GIÁO ĐẠI NHÂN, EM YÊU ANH! (2 Viewers)

  • Chap 35:Kế hoạch...

Ngồi trên ghế sô pha nó uống một ngụm nước trà mắt chăm chú nhìn màn hình ti vi đang phát đoạn camera trong phòng làm việc của ông nó, tay viết viết gì đó vào tờ giấy




- Em muốn nói chuyện gì? Anh bước xuống lầu tới trước mặt nó ngồi xuống, nhưng đôi mắt lại dáng vào màn hình ti vi




- Đây là.... anh định nói thì nó chen vào




- Camera quay lén phòng làm việc của ông nội, thầy thấy cái nút đỏ dưới gầm bàn làm việc không? Cái nút đó mở một cái cánh cửa ngầm sau bức tranh ông đồ, sau cánhcửa đó có các tài liệu mua bán vũ khí cùng những thứ khác trái phép mà cảnh sát đang tìm, thầy chỉ cần lẻn vào trong bấm cái nút đỏ đi vào bên trong lấy những tài liệu đó giao cho cảnh sát là tập đoàn của ông nội sẽ sụp đổ, Cảnh sát không sợ ông nội em đâu nên thầy không cần lo lắng. Quan trọng là lẻn vào có thuận lợi hay không ấy. Nó ung dung nói nói, tay viết viết.




- Em làm vậy là vì cái gì? Anh trầm lặng một hồi lại không nhịn được lên tiếng.




- Thứ nhất em muốn giúp thầy hoàn thành nhiệm vụ, thứ hai em cũng muốn xóa cái tên House Back ra khỏi thế giới ngầm, thứ ba em cũng muốn ông ấy nhận ra những lỗi lầm của mình, ông nội già rồi, nên nghỉ ngơi rồi. Nó uống một hớp trà nhàn nhã vắt chéo chân lạnh lùng nói.






- Sau đó em sẽ như thế nào? Anh hỏi




- Em thế nào không cần thầy lo. Tối thứ sáu tuần này có một buổi tiệc mừng thọ bạn thân của ông ấy, khi đi ông ấy sẽ mang theo 10 vệ sĩ còn lại 20 tên canh gác phòng làm việc cũng như cả tập đoàn, trong hành lang đi tới phòng làm việc có khoảng 10 cái camera theo dõi, em sẽ làm cho 10 cái này ngừng hoạt động trong vòng 30 phút, trong thời gian đó thầy phải tùy cơ ứng biến. Có bốn người bạn của em sẽ tới hổ trợ thầy..




- Cảm ơn em và cũng xin lỗi em. Tối thứ sáu anh đến đưa em đi nhé!? Anh nói




- Thôi không cần đâu, đã có Thiên tâm đưa em đi rồi. Thôi em về... Nó toan đứng lên thì




- Ở lại ăn tối với anh có được không?




- Em...em...không đói. Nghe anh nói vậy lòng nó có chút mềm nhưng vẫn phải cự tuyệt bước đi




- Anh xin lỗi em nhóc con à! Thật sự anh cũng rất yêu em...yêu cả gia đình em... nhưng phải làm sao đây??? Anh nhìn nó bước đi, lẫm bẩm nói trong miệng.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom