Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap 36: Kế hoạch thành công- Nước Mĩ...
Tối thứ sáu, theo như kế hoạch đã định tất cả mọi người cùng chung sức chiến đấu với 20 tên vệ sĩ cao to lực lưỡng, lấy cắp đi những hồ sơ tuyệt mật một cách vô cùng thành công mĩ mãn, ông Tô Nhiệm ông nội của nó bị bắt và án tù 3 năm ( vì tuổi già),. Tập đoàn House Back sụp đổ trong một đêm. Lòng nó có chút áy náy và nặng nề, không nỡ nhưng vẫn phải kiên quyết. Tất cả cùng lẳng lặng về nhà. Sau đó anh rút khỏi thế giới ngầm vì nhiệm vụ cuối cùng đã hoàn thành. Một tuần sau đó...
- Mình quyết định đi du học.
- Tại sao? Thiên Tâm hỏi
- Mình muốn học quản lí kinh doanh để thừa kế tập đoàn của ba.
- Còn thầy Phong? Hà Nghi hỏi
- Anh ấy không cần tớ, tớ một mình đơn phương người ta đã đủ rồi.
- Cậu định khi nào đi? Cung Vũ có chút không muốn, hỏi
- Hai tuần nữa.
- Khi nào đại tiểu thư cậu sẽ hạ giá? Bảo Thiên giọng buồn hỏi
- Kết thúc khóa học là 7 năm.
- Bọn tớ phải làm sao đây? cả bọn đồng thanh tập 1
- Thì đi với tớ. Tớ không nỡ bỏ các cậu đâu.
- Cậu đùa sao? cả bọn đồng thanh tập 2.
- Haiz... Tớ bàn với bama rồi, năm chúng ta 25 tuổi tớ sẽ về với các cậu. Mà nè, chờ tớ về các cậu mới được kết hôn đó.
- Tớ không nỡ xa cậu đâu... Hà Nghi ôm nó khóc
- Trước khi đi tớ nhờ các cậu tìm cho Jenny một công việc thật tốt, một chỗ ở an toàn và lâu lâu quan tâm tới cô ấy giúp tớ. còn nữa, không được nói cho thầy Phong biết mình đi đâu đó. Còn Diệp Ải Chi tự các cậu xử lí nha! Thôi giờ tớ tới thăm ông nội tớ đây... Thấy Hà Nghi khóc nó sợ mình cũng khóc theo nên căn dặn một số chuyện rồi chuồn trước.
.............
- Ông nội, cháu xin lỗi
- Ta phải xin lỗi cháu mới đúng, là ta sai mà.
- Ông ơi, ông không trách cháu chứ?
- Không đâu, cháu gái ngốc này. Tại ta mà cháu phải chia tay với Phùng Huy, tại ta mà cháu phải đau khổ nhìu, ta xin lỗi
- Cháu cũng không nỡ để ông phải chịu khổ trong này đâu ông ơi!
-Ngốc, nhờ cháu mà ta ngộ ra ta đã đối sử với người khác tệ bạc như thế nào... Cháu sẽ thường xuyên tới thăm ông già này chứ??
- Cháu đi Mĩ du học ông ạ. Cháu không thể thăm ông thường xuyên được. Cháu sẽ nhờ Thiên Tâm thăm ông thay cháu.
- Ừ cũng được. Cháu đi xa nhà nhớ bảo trọng sức khỏe.
- Ông cũng phải giữ gìn sức khỏe, sau khi ra tù ông phải an hưởng tuổi già thật tốt và đợi cháu về.
- Được được, cháu gái của ông. Gương mặt Tô Nhiệm lúc này tràn đầy nước mắt và hạnh phúc...
- Mình quyết định đi du học.
- Tại sao? Thiên Tâm hỏi
- Mình muốn học quản lí kinh doanh để thừa kế tập đoàn của ba.
- Còn thầy Phong? Hà Nghi hỏi
- Anh ấy không cần tớ, tớ một mình đơn phương người ta đã đủ rồi.
- Cậu định khi nào đi? Cung Vũ có chút không muốn, hỏi
- Hai tuần nữa.
- Khi nào đại tiểu thư cậu sẽ hạ giá? Bảo Thiên giọng buồn hỏi
- Kết thúc khóa học là 7 năm.
- Bọn tớ phải làm sao đây? cả bọn đồng thanh tập 1
- Thì đi với tớ. Tớ không nỡ bỏ các cậu đâu.
- Cậu đùa sao? cả bọn đồng thanh tập 2.
- Haiz... Tớ bàn với bama rồi, năm chúng ta 25 tuổi tớ sẽ về với các cậu. Mà nè, chờ tớ về các cậu mới được kết hôn đó.
- Tớ không nỡ xa cậu đâu... Hà Nghi ôm nó khóc
- Trước khi đi tớ nhờ các cậu tìm cho Jenny một công việc thật tốt, một chỗ ở an toàn và lâu lâu quan tâm tới cô ấy giúp tớ. còn nữa, không được nói cho thầy Phong biết mình đi đâu đó. Còn Diệp Ải Chi tự các cậu xử lí nha! Thôi giờ tớ tới thăm ông nội tớ đây... Thấy Hà Nghi khóc nó sợ mình cũng khóc theo nên căn dặn một số chuyện rồi chuồn trước.
.............
- Ông nội, cháu xin lỗi
- Ta phải xin lỗi cháu mới đúng, là ta sai mà.
- Ông ơi, ông không trách cháu chứ?
- Không đâu, cháu gái ngốc này. Tại ta mà cháu phải chia tay với Phùng Huy, tại ta mà cháu phải đau khổ nhìu, ta xin lỗi
- Cháu cũng không nỡ để ông phải chịu khổ trong này đâu ông ơi!
-Ngốc, nhờ cháu mà ta ngộ ra ta đã đối sử với người khác tệ bạc như thế nào... Cháu sẽ thường xuyên tới thăm ông già này chứ??
- Cháu đi Mĩ du học ông ạ. Cháu không thể thăm ông thường xuyên được. Cháu sẽ nhờ Thiên Tâm thăm ông thay cháu.
- Ừ cũng được. Cháu đi xa nhà nhớ bảo trọng sức khỏe.
- Ông cũng phải giữ gìn sức khỏe, sau khi ra tù ông phải an hưởng tuổi già thật tốt và đợi cháu về.
- Được được, cháu gái của ông. Gương mặt Tô Nhiệm lúc này tràn đầy nước mắt và hạnh phúc...
Bình luận facebook