Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap 38....
7 năm sau...
Chuyến bay từ USA về Việt Nam sẽ đáp xuống sân bay trong vòng 10 phút nữa...
Sân bay đông nghẹt người, nó về nước một cách bí mật để tạo sự bất ngờ cho mọi người, nhưng bảy năm không gặp với biển người trong sân bay này thì ai mới là nó đây??? Máy bay hạ cánh, từng người một bước xuống. Người đi cuối cùng là một cô gái xinh đẹp,, tóc đen tuyền chấm vai uốn cúp kết hợp với hai mái ôm lấy khuôn mặt trắng mịn xinh đẹp, dáng người đạt tiêu chuẩn người mẫu cùng bộ đầm xòe màu hồng cúp ngực dài tới đầu gối cùng chiếc áo khoát dài tới ngang đùi màu đen, dưới chân mang một đôi giầy cao gót màu hồng bóng hợp với bộ đầm. Trên mặt là chiếc kính mát to bản màu nâu đính kim cương che nữa khuôn mặt chỉ chừa ra đôi môi đỏ hồng hấp dẫn. Nhìn từ trên xuống dưới cô gái xinh đẹp quyến rũ này thu hút rất nhiều ánh mắt. Cô có vẻ bận bịu mộttay bấm điện thoại tìm đường trên bản đồ, một tay còn lại kéo đống hành lý ra khỏi sân bay. Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn như một nàng tiên thoạt thấy thoạt không leo lên chiếc tắcxi đi về phía biệt thự Tô gia.
Ping...pong...
- Xin hỏi cô tìm ai? Bà quản gia ngày nào của nó bây giờ không nhận ra nó nữa rồi ư?
- Bà ơi, cháu Tiểu Tuyết đây ạ. Nó không nhịn được làm nũng
- Là cô chủ sao? Sao cô về mà không nói? Cô vào nhà đi. Bà quản gia kích động
- Cháu muốn cho mọi người bất ngờ... bà ơi cháu nhớ bà quá. Nó ôm lấy cánh tay bà quản gia làm nũng
- Cô xinh đẹp tới mức già đây nhận không ra rồi, cô thay đổi nhiều quá... nhanh, mau vào nhà. Bà quản gia thúc dục
- Ba ơi, mẹ ơi... con gái về nhà rồi! Nó chạy vào nhà như một đứa trẻ.
- Anh ơi, em nghe tiếng của Tuyết Nhi. Mẹ Tô đang dọn dẹp bàn trang điểm đột nhiên nói.
- Phải phải anh cũng nghe em ạ! Ba Tô bỏ lại tờ báo trên giường, hai người cùng chạy ra khỏi phòng
- Tiểu Tuyết, nhớ con quá! Ba mẹ Tô đồng thanh chạy lại ôm lấy con gái nhỏ của mình vào lòng
- Con cũng rất nhớ hai người...
- Con xinh đẹp quá ra dáng một cô gái rồi... Mẹ Tô khóc
- Con gái, tối ba mẹ sẽ mời Tâm Nhi, Nghi Nhi, Tiểu Thiên và Tiểu Vũ tới ăn tối. Chúng ta cùng ăn bữa cơm gia đình! Ba Tô một lần nữa ôm con gái vào lòng cười hạnh phúc nói.
- Dạ, được ạ...
Tối hôm đó biệt thự Tô gia tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, 6 tháng nữa sẽ là đám cưới của Hà Nghi Cung Vũ cũng là ngày đám cưới của Thiên Tâm Bảo Thiên, bọn họ nâng ly chúc mừng, đến 2 giờ sáng là lúc tiệc tàn và mọi người đi vào giấc ngủ...
Chuyến bay từ USA về Việt Nam sẽ đáp xuống sân bay trong vòng 10 phút nữa...
Sân bay đông nghẹt người, nó về nước một cách bí mật để tạo sự bất ngờ cho mọi người, nhưng bảy năm không gặp với biển người trong sân bay này thì ai mới là nó đây??? Máy bay hạ cánh, từng người một bước xuống. Người đi cuối cùng là một cô gái xinh đẹp,, tóc đen tuyền chấm vai uốn cúp kết hợp với hai mái ôm lấy khuôn mặt trắng mịn xinh đẹp, dáng người đạt tiêu chuẩn người mẫu cùng bộ đầm xòe màu hồng cúp ngực dài tới đầu gối cùng chiếc áo khoát dài tới ngang đùi màu đen, dưới chân mang một đôi giầy cao gót màu hồng bóng hợp với bộ đầm. Trên mặt là chiếc kính mát to bản màu nâu đính kim cương che nữa khuôn mặt chỉ chừa ra đôi môi đỏ hồng hấp dẫn. Nhìn từ trên xuống dưới cô gái xinh đẹp quyến rũ này thu hút rất nhiều ánh mắt. Cô có vẻ bận bịu mộttay bấm điện thoại tìm đường trên bản đồ, một tay còn lại kéo đống hành lý ra khỏi sân bay. Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn như một nàng tiên thoạt thấy thoạt không leo lên chiếc tắcxi đi về phía biệt thự Tô gia.
Ping...pong...
- Xin hỏi cô tìm ai? Bà quản gia ngày nào của nó bây giờ không nhận ra nó nữa rồi ư?
- Bà ơi, cháu Tiểu Tuyết đây ạ. Nó không nhịn được làm nũng
- Là cô chủ sao? Sao cô về mà không nói? Cô vào nhà đi. Bà quản gia kích động
- Cháu muốn cho mọi người bất ngờ... bà ơi cháu nhớ bà quá. Nó ôm lấy cánh tay bà quản gia làm nũng
- Cô xinh đẹp tới mức già đây nhận không ra rồi, cô thay đổi nhiều quá... nhanh, mau vào nhà. Bà quản gia thúc dục
- Ba ơi, mẹ ơi... con gái về nhà rồi! Nó chạy vào nhà như một đứa trẻ.
- Anh ơi, em nghe tiếng của Tuyết Nhi. Mẹ Tô đang dọn dẹp bàn trang điểm đột nhiên nói.
- Phải phải anh cũng nghe em ạ! Ba Tô bỏ lại tờ báo trên giường, hai người cùng chạy ra khỏi phòng
- Tiểu Tuyết, nhớ con quá! Ba mẹ Tô đồng thanh chạy lại ôm lấy con gái nhỏ của mình vào lòng
- Con cũng rất nhớ hai người...
- Con xinh đẹp quá ra dáng một cô gái rồi... Mẹ Tô khóc
- Con gái, tối ba mẹ sẽ mời Tâm Nhi, Nghi Nhi, Tiểu Thiên và Tiểu Vũ tới ăn tối. Chúng ta cùng ăn bữa cơm gia đình! Ba Tô một lần nữa ôm con gái vào lòng cười hạnh phúc nói.
- Dạ, được ạ...
Tối hôm đó biệt thự Tô gia tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ, 6 tháng nữa sẽ là đám cưới của Hà Nghi Cung Vũ cũng là ngày đám cưới của Thiên Tâm Bảo Thiên, bọn họ nâng ly chúc mừng, đến 2 giờ sáng là lúc tiệc tàn và mọi người đi vào giấc ngủ...
Bình luận facebook