• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường (2 Viewers)

  • Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 156

Ngẩng đầu lên nhìn tòa khách sạn cao vút này, sau đó vội vàng cùng Tiếu Ngưng Nhi xua tay.
“Việc này không được đâu
ạ!”
Quân Tường quay đầu lại, nhìn Tiểu ú rồi nói: “Bây giờ mọi người đa số đều có cuộc sống không được như ý muốn, nên đừng từ chối nữa”.
Tiểu Ú cúi đầu im lặng không nói gì nữa.
Một lát sau, tất cả những người bạn từ thuở còn nhỏ đều đã đến đông đủ.
Tiểu Ú nói lại chuyện Quân Tường tặng lại khách sạn này cho bọn họ.
Tất cả mọi người nghe xong đều cúi đầu thở dài.
Bọn họ từ lâu đã quen sống những ngày tháng chật vật đến tê dại.
Cứ từng ngày từng ngày lặp lại như vậy.
Hiện nay, tiền của từ trên trời rơi xuống thế này, mặc dù bọn họ đều có chút ngại ngùng, nhưng thực sự không thể mở miệng từ chổi được.
Sau khi đơn giản ký một vài hợp đồng thì cổ phần của khách sạn nhanh chóng được chuyển nhượng xong xuôi.
Tiểu Ú cầm hợp đồng đi tới, ngẩng đầu, vẻ mặt cảm kích nhìn Quân Tường nói: “Anh Tường”.
“Đây là hợp đồng của bọn em, mọi người đều đã ký xong hết rồi, hơn nữa còn thống nhất rằng sau này nếu như tiền lời của mọi người gộp đủ thì sẽ trả lại tiền cho anh”.
Quân Tường gật đầu nói: “Chúng ta đều chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, tất cả đều đã nhận được cổ phần của khách sạn hết rồi chứ?”
“Trừ Cổ Tiểu Lượng ra, nhưng từ lâu hắn đã không còn liên quan gì đến bọn em nữa rồi”, Tiếu Ú thở dài nói.
“Ồ? Hắn sống cũng ổn chứ?”, Quân Tường nhớ Cổ Tiểu Lượng trong ký ức của anh từ nhỏ đã không hòa đồng với mọi người, cứ luôn đối đầu với anh.
Tiểu Ú quay đầu lại nhìn Tiểu Ngưng Nhi đang nghe điện thoại bên cạnh một cái, rồi nhỏ giọng nói: “Cổ Tiểu Lượng hiện tại đang đi theo chồng của Tiểu Ngưng Nhi, Tôn Khải, cuộc sống cũng không đến nỗi”.
Quân Tường gật đầu.
Mỗi người có cuộc sống khác nhau.
Vừa nói chuyện xong với Tiếu Ú thì thấy một người khí thế hung hăng đi từ bên ngoài khách sạn vào.
“Tôi nói này Tiểu Ngưng Nhi, cô mau chạy ra đây, anh Tôn đang tìm cô đó có biết không?”, người đến mặc một chiếc áo khoác da, đeo kính đen, dáng đi khệnh khạng.
Quả nhiên vẫn là bộ dạng muốn ăn đòn giống như hồi nhỏ, không phải là cổ Tiểu Lượng thì còn là ai vào đây?
Tiểu Ngưng Nhi nhìn thấy CỔ Tiểu Lượng, lại nghe thấy hắn nhắc đến anh Tôn.
Bất giác cơ thể lại run lên: “Tôi… tôi về ngay đây”.
“Không phải đánh cô có hai cái bạt tai thôi sao? Chạy cái gì mà chạy?”, Cố Tiếu Lượng nói.
Dù nhìn thấy đám Tiểu ú nhưng Cổ Tiểu Lượng lại làm như không nhìn thấy gì.
Trực tiếp đi tới tóm lấy tay Tiểu Ngưng Nhi.
“Tụ tập gì với đám nghèo hèn này chứ. Tưởng có thể ăn cơm ở những nơi thế này sao? Cũng không sợ tiêu hết một năm tiền lương của bọn họ à”. Cổ Tiểu Lượng khinh bỉ nói.
“Cổ Tiếu Lượng! Anh làm Tiếu Ngưng Nhi đau rồi đó!”, Tôn Lài Lài đứng bên cạnh nhìn thấy biểu cảm đau đớn của Tiểu Ngưng Nhi.
Liền đứng ra nói.
“Bà tám, còn không về nhà mà giặt tã lót đi, đến lượt cô chen vào à?”, Cổ Tiểu Lượng quát lại.
“Tiếu Lượng, anh có chút quá đáng rồi đó”, Tiểu ú nhíu mày nói.
“Sao ở đâu cũng thấy Tiểu ú chết dẫm này thế, mày còn dám chen vào việc của tao nữa thì có tin tao dẫn người đến đập nát cái quán cơm bé như mắt muỗi của mày không”.
Cổ Tiểu Lượng mở miệng đe
dọa.
Mặt mũi Tiểu Ú lập tức đỏ bừng lên, ấp úng không nói nên lời.
“Cổ Tiểu Lượng, mày vẫn ngang ngược như vậy à, có phải giờ không có ai đánh mày đúng không?”, Quân Tường đứng bên cạnh nói.
Nghe thấy giọng nói của Quân Tường, con ngươi của cổ Tiếu Lượng lập tức co rút lại.
Hồi còn nhỏ, Quân Tường hầu như cứ lần nào gặp hắn là đánh lần đó.
Đến nỗi, bây giờ khi cổ Tiểu Lượng gặp lại Quân Tường, dù không biết thực lực của Quân Tường thế nào.
Nhưng trong lòng vẫn có chút chột dạ.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thần Võ Thiên Tôn
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương
Thiên Mệnh Chí Tôn
Thần Đạo Thiên Tôn
  • Sương Sương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom