• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Thực tập sinh thần tượng full dịch 2024 (1 Viewer)

  • thuc-tap-sinh-than-tuong-248.html

Chương 248: ĐẠI HỘI THỂ THAO




Ước hẹn ăn cơm và gặp mặt mà Huy Hỉ liên tục nhấn mạnh không cách nào thực hiện được.



Trên thực tế, thẩm Khê cũng không thể nào hiểu được, tại sao bỗng nhiên cô lại có thể bận tối tăm mặt mày đến vậy. Nguyên nhân có lẽ là do Tổng cục Thể dục thể thao quốc gia vì muốn khuyến khích hoạt động thể dục thể thao của thanh thiếu niên, cho nên quyết định sẽ tổ chức một buổi Đại hội thể thao. Và, đối tượng tham gia2sẽ là những ngôi sao có sức ảnh hưởng to lớn tới nhóm các thanh thiếu niên. Sau khi đánh hơi được tin tức này, D&D đã lập tức thông báo sẽ sắp xếp công việc cho bọn cô. Nhưng người của bên Tổng cục Thể dục thể thao lại đích thân tới công ty và chỉ đích danh Chẩm Khê phải tham gia. Còn nói, cho dù nguyên nhân sức khỏe không thể tham dự được bất cứ hạng mục dự thi nào thì cũng phải tới ngồi điểm danh.9Tóm lại, ngoài cái danh “vận động viên” ra thì trong Đại hội thể thao còn có chức danh “trọng tài” và “bình luận viên”, cô thích làm cái nào thì làm. Có lẽ là bên phía Tổng cục đã lên kế hoạch cho đại hội này từ rất lâu. Hiện tại đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, chỉ còn chờ vận động viên tới điểm danh là khai mạc. Trọng tài đều là trọng tài cấp quốc gia, bình luận viên cũng là các bình luận viên nổi tiếng6của kênh thể thao quốc gia, ngay cả phát sóng cũng là trên đài truyền hình quốc gia. “Nghe nói các công ty khác đều đang tìm cách nhét nghệ sĩ nhà mình đi tham gia cái Đại hội thể nào này.” “Dù sao cũng là do Tổng cục Thể thao đứng ra tổ chức, do đài truyền hình quốc gia phát sóng, một cơ hội cực tốt để được xuất hiện trước công chúng. Mà bên chúng ta cũng đồng ý tham gia, có nhân tố hút người xem rồi0nên đương nhiên càng hot.”. Vì thế mà Chẩm Khê và các thành viên khác trong nhóm chỉ đành ngơ ngác lên chuyến bay tới thành phố L. Chị Phan cực kỳ lo lắng, còn nhắc nhở Chẩm Khê đăng ký mấy hạng mục thi đấu đơn giản thôi, tuyệt đối không được để cho bản thân bị thương. Sắp tới ngày ra album rồi, con người cô bây giờ vô cùng quý giá. Đến nơi tổ chức cô mới biết, Đại hội thể thao lần này sẽ có 100 ngôi7sao tham gia, chia làm 4 đội để thi đấu với nhau.



Tổ sản xuất và bên Tổng cục tới thông báo, hy vọng bọn cô sẽ có tinh thần cạnh tranh khi tham gia thi đấu, bởi vì giải nhất sẽ giành được huy chương mạ vàng. Ngoài ra, đội đứng thứ nhất sẽ giành được một món tiền thưởng do nhà tài trợ ủng hộ.



Đến lúc này, Chẩm Khê với nhân viên mới biết là bọn họ đã bị người ta chơi khăm một vố.



Bởi vì nhà tài trợ cho Đại hội thể thao lần này, có hơn một nửa là những đối tượng mà Chẩm Khê đang hợp tác.



Bên phía ban tổ chức giấu giếm Chẩm Khê và D&D thông báo với bên ngoài rằng Chẩm Khê sẽ tới tham gia đại hội. Đợi đến khi phần kêu gọi tài trợ đã giải quyết xong, mới tới đàm phán với cô về chuyện tham gia Đại hội thể thao.



Thái độ của bọn họ như kiểu, cô là thần tượng của giới thanh thiếu niên thì cô phải làm tấm gương cho bạn họ học tập.



“Thế sao không nói luôn từ đầu? Đột ngột thông báo thế này...”



“Nếu mà nói luôn ngay từ đầu thì phía công ty sẽ có kế hoạch từ chối hoặc tránh né. Bởi vậy mới phải đánh úp bất ngờ, khiến cho mọi người không có cách nào từ chối được.”



13 thành viên nhóm cô được phân vào đội A, 12 thành viên còn lại là thành viên của các nhóm khác. Trong đó có một nhóm người quen cũ của Chẩm Khê, nhóm nhạc Aurora 7 đã chiếm bảy vị trí. Năm vị trí còn lại là ba nam và hai nữ nghệ sĩ hoạt động riêng lẻ.



Trước khi khai mạc Đại hội, các thành viên trong đội gặp mặt nhau. Chẩm Khê vừa gặp Phương Tiện liền thở dài.



“Không ngờ em cũng tham gia đại hội.”



“Các anh cũng bị thông báo phải tham gia ngay trước giờ khai mạc à?” Chẩm Khê hỏi thăm.



“Không, bọn anh nhận được thông báo từ hơn một tháng trước rồi. Để tham gia đại hội này, bọn anh còn phải từ chối mấy show truyền hình đấy. Quả Tử Lê đăng ký thi ném lao, cũng luyện tập được tháng nay rồi. Em thì sao? Em đăng ký thi cái gì?”



“Còn chưa quyết định!” “Chưa quyết định? Ngày mai là đại hội bắt đầu rồi mà em còn chưa quyết định?”



“Nếu như em nói với anh, đến tối ngày trước em mới được biết chuyện tham gia đại hội thể thao lần này, anh có tin không?”



Phương Tiện vỗ lưng cô tỏ vẻ đồng tình.



Sau khi lễ khai mạc được tổ chức xong, bọn cô mới có thời gian quay trở về thảo luận hạng mục sẽ tham gia thi đấu.



Nhìn chung, đại hội thể thao của các trường học có hạng mục thi đấu gì thì ở đây cũng đều có, ở trường học không có thì ở đây cũng vẫn có. Đại hội thể thao sẽ diễn ra trong ba ngày, không có gì khác biệt so với ngày hội thể thao ở trường. Sau khi trao đổi xong, Chẩm Khê quyết định tham gia thi đấu các phần thi như nhảy cao, chạy tiếp sức bốn người 200 m và chạy cự ly dài 1500 m.



Chị Phan nghe xong thì lập tức phản đối, chị cho rằng ba hạng mục thi đấu này đều có tính nguy hiểm, dễ bị chấn thương. Nhất là nhảy cao và chạy tiếp sức đều thuộc nhóm những môn thể thao nguy hiểm nhất. “Dù sao cũng phải có người tham gia mấy hạng mục này, mấy người kia không muốn, vậy chỉ còn em thôi.”



“Tại sao lại thế?” Chị Phan hỏi vặn lại. “Tại vì em là Center, là thần tượng hàng đầu của các thanh thiếu niên hiện nay. Chị không thấy mấy lão bên Tổng cục chụp cái mũ nặng nề thể nào lên đầu em à? Nếu như em chỉ tham dự cho có mà không kiếm được thành tích nào ra hồn thì thể nào bọn họ cũng lại có chuyện để nói. Ba hạng mục này em cũng có chút lòng tin, chắc chắn thành tích cũng sẽ không quá tệ.”



9 giờ sáng, đại hội thể thao chính thức bắt đầu. Cũng giống hệt như đại hội thể thao của các trường học, các đội cũng phải đứng xếp hàng thành hình vuông rồi đi diễu hành vào sân.



Chẩm Khê chính là người cầm cờ của đội A, đồng thời còn là người đại diện cho các vận động viên ngôi sao tham gia đại hội thể thao lần này. Một lát nữa, cô sẽ phải làm từ thể giơ nắm đấm trước ngực đứng dưới cờ đọc lời tuyên thệ của vận động viên.



Đến khi đi ra khỏi hậu trường, bước vào bên trong nơi thi đấu thì Chẩm Khê mới nhìn thấy, trên khán đài xung quanh đã ngồi đây người.



Và bọn họ đang không ngừng hô hào, gào thét. Thế nào mà còn có cả người xem vậy? Nhìn số lượng có vẻ không ít.



Cũng không biết trong thời gian ngắn như vậy mà phía ban tổ chức làm thế nào để huy động được nhiều fan tới cổ vũ như vậy.



Chẩm Khê nhìn lá cờ có viết tên mình đang tung bay trong không trung, trong đầu nghĩ, lần thi đấu này đúng là không thể qua loa được.



Trước mặt bao nhiêu fan của các nhà khác thế này, mình cũng phải giúp cho fan nhà mình được nở mày nở mặt mới được.



Sau khi đi vào trong sân cỏ, đội của cô đứng nghiêm chỉnh ở vị trí được chỉ định, nhìn những đội khác đi vào. Chẩm Khê lại lần nữa cảm thấy, cô với D&D bị ban tổ chức này lừa quá thảm. Cái gì mà tham gia đại hội đều là những ngôi sao có sức ảnh hưởng và có danh tiếng trong giới trẻ chứ? Cô nhìn hết một vòng, 100 ngôi sao có mặt ngày hôm nay, cũng chỉ nhóm bọn cô, nhóm Aurora 7 và Rainbow Girls là có tí tiếng tăm.



Fan có mặt ở đây hầu như đều là của ba nhà bọn cô. Tục ngữ nói không sai tẹo nào, không phải oan gia thì không gặp nhau. Diệp Cửu Như chính là người cầm cờ của đội B.



Bây giờ đúng là không thể coi thường được cô ta mà. Album cho cuộc tổng bình chọn lần thứ ba của Rainbow Girls đã bắt đầu bán ra từ hai tuần trước. Cũng có nghĩa là cuộc bỏ phiếu cho lần tổng bình chọn thứ ba đã bắt đầu. Hình thức bỏ phiếu mỗi tuần một lần cũng đã tiến hành được hai tuần. Và kết quả của hai lần đều là số phiếu của Diệp Cửu Như vượt qua người khác với số lượng đáng sợ, và vẫn không ngừng chiếm giữ được ưu thế của mình.



Ngay cả phía truyền thông cũng nhận định, việc Diệp Cửu Như giành ngôi vị đầu bảng là chuyện chắc như đinh đóng cột.



Hiện giờ, sự quan tâm của khán giả và truyền thông đều tập trung vào chuyện, liệu cô ta có thể đăng quang và trở thành Chẩm Khê thứ hai hay không?



Đó là thông tin được đưa ra sớm nhất, mặc dù lời nói khá cuồng vọng, nhưng cũng còn bình thường chán.



Còn bây giờ thì nội dung đưa tin đã biến thành: Thời đại độc tôn của Chẩm Khê sắp kết thúc. Một thế hệ nữ thần tượng mới sẽ được mở ra khi Diệp Cửu Như đăng quang.



Chỉ cần liếc mắt một cái là biết, chắc chắn là do Vân Tưởng nghĩ ra. Vì thế, fan của Chẩm Khê đã không ít lần nổ ra chiến tranh với fan của Diệp Cửu Như. Đến trước mắt thì hai fandom đã như nước với lửa, không đội trời chung.



“Cô nhìn Diệp Cửu Như xem, mặt sắp vênh đến trời rồi kia kìa!”



Đoạn Ái Đình đứng phía sau không nhịn được mà mỉa mai.



Chẩm Khê cũng muốn mỉa mai lại một câu, nhưng mà người ta bây giờ có tư cách để kiêu ngạo, để ngông cuồng. Bây giờ, số liệu thực tế trên internet của cô ta đã vượt qua hầu hết các thành viên của Dream Girl, ngang hàng với Đoạn Ái Đình và Bạch Yến.



Nhưng mà cũng không thể đánh giá mọi chuyện như vậy được.



Đoạn Ái Đình và Bạch Yến là thành viên của một nhóm nhạc có giới hạn về thời gian. Một khi nhóm giải tán, độ nổi tiếng chắc chắn sẽ có sự giảm sút.



Cũng có thể nói, bọn họ bao gồm cả chính cô đều đang bước lên con đường xuống dốc. Chẳng qua là khác nhau ở tiết tấu nhanh hay chậm mà thôi.



Tình hình của cô, thuộc về trường hợp biểu hiện không quá rõ ràng. Cho nên mới khiến mọi người có cảm giác rằng Chẩm Khê cô vẫn đang đứng ở trên đỉnh. Và cũng không có ai biết, khi nào sẽ lại có tin tức gì đột nhiên bị đào ra làm thay đổi tất cả.



Nhưng Diệp Cửu Như người ta thì khác, thuộc loại bước từng bước chắc chắn trên con đường lên dốc. Mà Vân Tưởng còn dốc hết sức lực của mình ra để đấy cô ta đi lên.



Có đôi lúc Chẩm Khê không nhịn được mà nghĩ, thật ra thì sự tự tin của Vân Tụ là rất vô lý. Bởi vì việc cô nổi tiếng một cách điên rồ thể này hoàn toàn không hợp logic, không thể dùng bất cứ số liệu thống kê nào để giải thích hay phân tích.



Nếu không tính cả cô vào thì nhóm những người có độ nổi tiếng cao thứ hai của Dream Girl, tức mấy người Bạch Yến, Đoạn Ái Đình, Lý Tĩnh Ẩn, Chẩm Hàm, đều dần dần bị Diệp Cửu Như thu hẹp khoảng cách, thậm chí là vượt qua. Nếu như cô không nổi tiếng bật hẳn lên vậy, nói không chừng, Dream Girl còn chưa giải tán thì Diệp Cửu Như đã hoàn toàn vượt qua, thậm chí là giẫm nát cái nhóm này dưới chân.



Hiện tại mà bảo Chẩm Hàm nói chuyện với Diệp Cửu Như với cái giọng điệu như lúc trước, chắc chắn là nó không dám. “Có phải album kéo phiếu bầu của bọn họ ra cùng đợt với album mới của chúng ta?”



“Đúng vậy!”



Đây cũng là nguyên nhân vì sao Vân Tụ lại muốn dời ngày phát hành album.



Bên phía công ty ra lệnh, phải chèn ép độ nóng về cuộc tổng bình chọn lần ba của Rainbow Girls trên mọi mặt trận. Nói cách khác, chính là phòng ngừa bên đó nổi tiếng.



Với tỷ lệ quy đối phiếu bầu cùng với độ hot của cuộc tổng bình chọn lần thứ ba này thì có thể thấy, tuy bên họ không nổi như cồn bằng mùa một của Dream Girl 130, nhưng vẫn cũng có thể nổi được trong một thời gian ngăn.



Trong lúc cô đang bận suy ngẫm sự đời, Diệp Cửu Như đã dẫn đội B đi tới đứng vào bên cạnh đội của cô. Chẩm Khê nhìn chằm chằm cô ta một hồi, trong lòng không khỏi cảm khái, đúng là nổi tiếng rồi có khác, khí chất lẫn khí thế cả con người cũng khác hẳn. Ngay cả vẻ ngoài cũng có vẻ hấp dẫn và tự tin hơn nhiều so với lúc trước.



Thực ra, nếu Vân Tụ muốn chèn ép khiến cho Rainbow Girls hoàn toàn chìm nghỉm cũng rất dễ. Trước đó cô cũng từng hỏi thử anh, vì sao không tung luôn chuyện Diệp Cửu Như và Vân Tưởng ra.



Nữ thần thuần khiết trong lòng của hàng vạn hàng nghìn trạch nam có một chân với ông chủ của mình. Cái tin tức này, chắc chắn sẽ nắm giữ vị trí đứng đầu bảng hot search năm nay.



Nhưng Vẫn Tụ lại nói: “Em không hiểu Đỗ Nhược Thu rồi. Đó là một người phụ nữ còn điên rồ hơn cả Sầm Nhiễm. Anh còn đang lo một ngày nào đó, nếu chuyện này bị vỡ lở sẽ gây ra cục diện vô cùng rối ren và khó có thể giải quyết được.”



Cho nên Chẩm Khê nghĩ, nếu Vân Tụ mà biết chính Đỗ Nhược Thu đã dẫn cô đi xem cảnh mờ ám của anh và bà chị dâu Sầm Nhiễm thì liệu anh có cắn răng mà tặng lại đối phương một món quà tương xứng không?



Dù sao thì cái cục tức này cô nuốt không trôi. So với Vân Tụ, cô lại càng căm ghét hai vợ chồng Vân Tưởng hơn vì dám gài bẫy cô. Rõ ràng là biết được suy nghĩ của cô rồi mà vẫn cố tình nham hiểm, cay độc ném cô xuống bùn để giẫm đạp, đồng thời còn không quên cười nhạo và châm chọc cô.



Hiện tại chỉ cần nghĩ tới việc Đỗ Nhược Thu khoe khoang với cô về chuyện cô ta và chồng mình đã tự do quen biết tự do kết hôn như thế nào. Cùng với cái vẻ mặt ngọt ngào khi kể rằng cả hai người họ đã hứa sẽ thông cảm nhau, yêu thương nhau, ở bên nhau suốt quãng đời còn lại ra sao thì Chẩm Khê lại không kìm nén được cái suy nghĩ thú vị của mình.



Cô ta cho rằng Vân Tưởng yêu mình lắm sao? Chẩm Khê cũng muốn biết, ở trong lòng Vấn Tưởng, Đỗ Nhược Thu - người giữ gìn giang sơn cho gã, cùng với Diệp Cửu Như - người giành lấy thiên hạ cho gã, ai quan trọng hơn. Nghĩ vậy, Chẩm Khê mỉm cười nhìn Diệp Cửu Như, hỏi: “Đàn chị lần này đăng ký thi đấu những gì?” “Chỉ có một hạng mục thôi, chạy tiếp sức bốn người 200 m.” “Ở trùng hợp ghê, em cũng vậy.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom