Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1024 “Yên tâm đi, ông ta chạy không thoát”.
Chỉ cần nghĩ đến đây thì tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Tiên kiếm mau tới đây”. Vân Cực đột nhiên cao giọng hét lớn.
Hai trưởng lão bị đánh chết ngay trước mặt mình, ông ta lúc này không dám lo chuyện Địa Cầu ngay lúc này nữa, liền vung tay triệu hồi chuẩn tiên bảo tới.
“Vù vù!”
Một luồng sáng vàng bắn lên từ trên Trái Đất, nhưng chiêu thức này của ông ta đã làm cho ba Thần Tử của Kim Ô Môn vô cùng khổ sở, bọn họ nhanh chóng bị Cửu Khiếu Thần Anh và Lục đại ma tu vây công, nhanh chóng có người bị giết chết, người còn lại nhanh chóng bỏ chạy.
VietWriter
“Chết tiệt, Nguyên Anh của ông nội tôi còn nằm trong tay của hắn ta!”
Tu vi của Phong Linh không đủ, trơ mắt nhìn Phù Đồ bỏ chạy, không nhịn được mà hét lớn.
“Yên tâm đi, ông ta chạy không thoát”.
Phân thân của Diệp Thành chỉ lạnh nhạt nói một câu, Phong Linh liền bình tĩnh lại, thả lòng người thở dài một hơi.
“Không đúng không đúng, từ lúc nào mình lại tin tưởng anh ta đến thế cơ chứ?”
Phong Linh lập tức phản ứng lại, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng lên, trầm mặc cúi gằm mặt xuống, đến cả mặt của phân thân đối phương cũng không dám nhìn.
…
“Diệp đạo hữu, chúng tôi trước đây có chút hiểu lầm, không bằng chúng ta cùng ngồi xuống từ từ uống chén trà luận đạo, từ từ thảo luận có được không?”
Vân Cực nở một nụ cười ấm áp, cho dù có chuẩn tiên bảo ở bên cạnh, ông ta cũng không hề có cảm giác an toàn nữa.
Các vị trưởng lão khác bao gồm cả lão già gầy gò đều nở một nụ cười miễn cưỡng như sắp khóc. Bọn họ đường đường là Thái Thượng trưởng lão của đại phái Chân Tiên, cao quý hơn người, giống như là long phượng trên trời cao, đã bao giờ phải hạ mình, nhẹ giọng với kẻ thù bao giờ chứ, hơn nữa còn là một tên thổ dân đến từ một hành tinh khỉ ho cò gáy?
Thân hình anh chuyển động liên tục, nơi đâu cũng thấy bóng dáng, cứ như anh lúc nào cũng có thể xuyên qua hàng tỉ thế giới để tìm và diệt gọn các trưởng lão của các giáo. Lão già gầy đét chết đi, chuẩn tiên bảo trong tay lão ta là Diệt Huyết Ma Đao suýt nữa bị đánh thành binh khí phàm tục.
Đao thứ năm!
Đao thứ sáu!
Mỗi một nhát đao Diệp Thành vung ra là lại lấy đi tính mạng của ít nhất một Thái Thượng trưởng lão. Đến sau cùng, ngay cả người phụ nữ xinh đẹp mặc đồ cổ trang trốn trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ định biến thành một luồng sáng bay đi nhưng không trốn chạy được. Diệp Thành chém đôi Sơ Hà Xã Tắc Đồ, ánh đao tung hoành chém nát bức đồ.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ diễn hóa ra một thế giới thì phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên quyển trục hiện ra một vết đao có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó biến thành một luồng sáng bay đi.
Chỉ thoáng cái mà Diệp Thành đã chém ra sáu nhát đao giết chết sáu Bán Bộ Chân Tiên.
Chỉ còn lại một mình Vân Cực.
Dù ông ta có biệt danh là Kháo Sơn Vương, trên người có vô số pháp bảo phòng ngự, lại có chuẩn tiên bảo Long Diệu, nhưng lúc này cũng run lẩy bẩy. Dưới ánh đao của Diệp Thành ông ta tựa như một con kiến hôi! Vô số người vây xem trợn mắt há mồm, sự hung tàn của Diệp Thành vượt quá sức tưởng tượng của họ.
“Tiên kiếm mau tới đây”. Vân Cực đột nhiên cao giọng hét lớn.
Hai trưởng lão bị đánh chết ngay trước mặt mình, ông ta lúc này không dám lo chuyện Địa Cầu ngay lúc này nữa, liền vung tay triệu hồi chuẩn tiên bảo tới.
“Vù vù!”
Một luồng sáng vàng bắn lên từ trên Trái Đất, nhưng chiêu thức này của ông ta đã làm cho ba Thần Tử của Kim Ô Môn vô cùng khổ sở, bọn họ nhanh chóng bị Cửu Khiếu Thần Anh và Lục đại ma tu vây công, nhanh chóng có người bị giết chết, người còn lại nhanh chóng bỏ chạy.
VietWriter
“Chết tiệt, Nguyên Anh của ông nội tôi còn nằm trong tay của hắn ta!”
Tu vi của Phong Linh không đủ, trơ mắt nhìn Phù Đồ bỏ chạy, không nhịn được mà hét lớn.
“Yên tâm đi, ông ta chạy không thoát”.
Phân thân của Diệp Thành chỉ lạnh nhạt nói một câu, Phong Linh liền bình tĩnh lại, thả lòng người thở dài một hơi.
“Không đúng không đúng, từ lúc nào mình lại tin tưởng anh ta đến thế cơ chứ?”
Phong Linh lập tức phản ứng lại, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng lên, trầm mặc cúi gằm mặt xuống, đến cả mặt của phân thân đối phương cũng không dám nhìn.
…
“Diệp đạo hữu, chúng tôi trước đây có chút hiểu lầm, không bằng chúng ta cùng ngồi xuống từ từ uống chén trà luận đạo, từ từ thảo luận có được không?”
Vân Cực nở một nụ cười ấm áp, cho dù có chuẩn tiên bảo ở bên cạnh, ông ta cũng không hề có cảm giác an toàn nữa.
Các vị trưởng lão khác bao gồm cả lão già gầy gò đều nở một nụ cười miễn cưỡng như sắp khóc. Bọn họ đường đường là Thái Thượng trưởng lão của đại phái Chân Tiên, cao quý hơn người, giống như là long phượng trên trời cao, đã bao giờ phải hạ mình, nhẹ giọng với kẻ thù bao giờ chứ, hơn nữa còn là một tên thổ dân đến từ một hành tinh khỉ ho cò gáy?
Thân hình anh chuyển động liên tục, nơi đâu cũng thấy bóng dáng, cứ như anh lúc nào cũng có thể xuyên qua hàng tỉ thế giới để tìm và diệt gọn các trưởng lão của các giáo. Lão già gầy đét chết đi, chuẩn tiên bảo trong tay lão ta là Diệt Huyết Ma Đao suýt nữa bị đánh thành binh khí phàm tục.
Đao thứ năm!
Đao thứ sáu!
Mỗi một nhát đao Diệp Thành vung ra là lại lấy đi tính mạng của ít nhất một Thái Thượng trưởng lão. Đến sau cùng, ngay cả người phụ nữ xinh đẹp mặc đồ cổ trang trốn trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ định biến thành một luồng sáng bay đi nhưng không trốn chạy được. Diệp Thành chém đôi Sơ Hà Xã Tắc Đồ, ánh đao tung hoành chém nát bức đồ.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ diễn hóa ra một thế giới thì phát ra tiếng kêu thảm thiết, trên quyển trục hiện ra một vết đao có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó biến thành một luồng sáng bay đi.
Chỉ thoáng cái mà Diệp Thành đã chém ra sáu nhát đao giết chết sáu Bán Bộ Chân Tiên.
Chỉ còn lại một mình Vân Cực.
Dù ông ta có biệt danh là Kháo Sơn Vương, trên người có vô số pháp bảo phòng ngự, lại có chuẩn tiên bảo Long Diệu, nhưng lúc này cũng run lẩy bẩy. Dưới ánh đao của Diệp Thành ông ta tựa như một con kiến hôi! Vô số người vây xem trợn mắt há mồm, sự hung tàn của Diệp Thành vượt quá sức tưởng tượng của họ.
Bình luận facebook