• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Tiên Đế Trùng Sinh - Diệp Thành (117 Viewers)

  • Chương 993: Liều mạng giãy dụa

“Diệp Thành, vẫn là không hiểu à, ta là Hợp Đạo, nắm giữ sức lực của pháp tắc Hợp Đạo. Phép thần thông có mạnh thế nào, cấp bậc công pháp có cao ra sao, pháp lực có mạnh mẽ thì chung quy cũng chỉ là một người phàm mà thôi, mà ta là thần, sức lực người phàm sao có thể tổn hại thần được đây?”

Lăng Tiêu Chân Tiên lạnh nhạt nói.

Diệp Thành khiến chấn động trời trăng cũng giống như quyền kình của ác giao xổng chuồng, vừa mới tiến trăm mét vào bên trong Lăng Tiêu Chân Tiên thì đã bị tiêu diệt ngay tức khắc, giống như bị một sức mạnh vô hình từ đất trời xoá sổ, ngay cả thần tướng Minh Vương cũng không thể ngăn cản.

Đến cuối cùng chỉ có một phần sức lực từ quyền đánh vào trên người Lăng Tiêu Chân Tiên, tạo ra vết thương lớn khoảng một cái chậu rửa mặt. Mà đối với Lăng Tiêu Chân Tiêu cao cả tỉ mét mà nói, vết thương như vậy quả thực ngay cả lỗ chân lông cũng chưa tới, căn bản không đáng nhắc đến.

“Chết!”

Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ đánh xuống một chưởng, Diệp Thành đã bị đánh bay đi như quả bóng, đập mạnh vào mặt trăng, suýt chút nữa cũng khiến mặt trăng vỡ nát tạo thành hố va chạm vòng cung.

“Đến tiếp đi!”

Diệp Thành quát lớn, không hề lùi bước, trong đôi mắt rực cháy ngọn lửa màu vàng hừng hực, lại thi triển phép thần thông hướng về phía Lăng Tiêu Chân Tiên.

Lần này, anh bị Lăng Tiêu Chân Tiên điểm một ngón tay đã phát nổ, vô số thần huyết thần cốt rơi tứ tung khắp nơi. Mặc dù ngay giây tiếp theo thì đã được Diệp Thành thi triển đại thần thông Hải Tinh Chân Linh định hình lại thân thể.

Nhưng bất kỳ một người nào có lý trí đều nhìn ra được, phép thần thông này không thể nào không có giới hạn, lại không phải trả giá. Mỗi một lần Diệp Thành thi triển thì tóc anh lại bạc trắng đi một đoạn. Phép thần thông này rõ ràng là phải trả giá bằng việc hao tổn tuổi thọ và tiềm lực.

“Ầm!”

Khi Diệp Thành bị phát nổ lần thứ tư cũng là lần thứ tư định hình lại thân thể.

“Chủ nhân! Đừng đánh nữa.”

Aokawa Sakura không nhịn được nữa liền bật khóc. Trên Địa Cầu, rất nhiều người vây xem trơ mắt nhìn Diệp Thành, trong lòng chỉ còn sự tuyệt vọng và bi thương.

Địa Cầu và Sương Diệp, thật sự phải đi đến điểm cuối rồi sao?



Nhất Kiếm Cách Thế, Thần Lôi Khai Thiên Đao, Minh Vực Thần Quyền, Cửu Tuyệt Diệt Thế Thần Lôi…

Từng phép thần thông mạnh mẽ được thi triển từ trong tay Diệp Thành, rất nhiều phép thần thông đã từng giúp Diệp Thành đánh bại kẻ địch giành chiến thắng, bất kể là người mạnh đến thế nào, đối diện với Diệp Thành, với những thứ đến từ sâu trong biển sao, thì dù là thần thông của tiên bảo cấp cao nhất, thánh địa mạnh nhất cũng phải nhượng bộ ba phần, cho dù là khiêu chiến vượt cấp thì trước giờ Diệp Thành cũng chưa từng sợ hãi.

Bất luận là ai ở tinh vực này dù là cao hơn Diệp Thành một hai cấp, cũng không phải đối thủ của anh, đây chính là sự tự tin của Tiên Đế chuyển thế.

Giống như một nhà khoa học lớn, cho dù là giới hạn trong bậc tiểu học thì cũng có thể dễ dàng dùng kiến thức tiểu học đánh bại những học sinh có thành tích tốt nhất.

Nhưng lúc này, dường như Diệp Thành thật sự đã cạn kiệt sức lực.

Anh liên tục khống chế phép thần thông mạnh mẽ vung vẩy lưỡi đao thần binh đã gãy chém giết về phía Lăng Tiêu Chân Tiên. Nhưng Lăng Tiêu Chân Tiêu chỉ lạnh nhạt nhìn anh, khoát tay đánh ra một chưởng, chỉ một luồng pháp lực đã dễ dàng nghiền ép Diệp Thành.

Từ đầu tới cuối, thậm chí ngay cả pháp thuật thần thông cũng không dùng tới. Diệp Thành chưa bao giờ tấn công được đến phạm vi trăm mét xung quanh anh và Cửu Đạo Hoàng Tuyền.

“Vô dụng thôi, Diệp Thành, Hợp Đạo và Nguyên Anh chính là khác biệt giữa thần và người, trong phạm vi trăm mét quanh bản chân tiên chính là cảnh giới Thần vực, nếu không có thực lực Hợp Đạo, mà chỉ với pháp thuật thần thông bình thường, thậm chí là pháp tắc thì vừa đánh lên lập tức sẽ bị tiêu tan. Chỉ có thần thuật và thần bảo cấp cao nhất mới có thể tổn thương được ta, nhưng sức mạnh của cậu quá yếu rồi”.

Lăng Tiêu Chân Tiên lạnh lùng nhìn Diệp Thành, thản nhiên nói.

Cho đến giờ, Diệp Thành bị phát nổ liên tục. Nhưng cũng để lại một loạt vết thương trên người Lăng Tiêu Chân Tiên. Những vết thương đó chủ yếu là do lưỡi đao thần binh bị gãy và mấy phép đại thần thông để lại.

Mặc dù Lăng Tiêu Chân Tiên ngoài miệng nói không sao nhưng vẫn có chút e ngại lưỡi đao trong tay Diệp Thành.

Mặc dù nó chỉ là một đoạn đao thần binh bị gãy, nhưng dù sao cũng là thần binh của Vua Viên Ma, cũng có thể gây ra vết thương cho thân thể Hợp Đạo, thậm chí có thể gây tử vong.

Nhưng pháp tướng của Lăng Tiêu Chân Tiên quá to lớn. Hắn cao đến ngàn vạn mét, ngang với cả mặt trăng bên cạnh, mà lưỡi đao thần binh bị gãy trong tay Diệp Thành chỉ dài hơn mấy mét. Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ là đứng đó để mặc cho Diệp Thành đâm chém, ước chừng cũng tốn không ít thời gian.

“Chu Tước Thần Hoả!”

Thậm chí ngay cả Chu Tước Thần Hỏa cho phép cũng không dùng mà Diệp Thành cũng thi triển, ngọn lửa chín màu đáng sợ quấn lấy nhau, tạo thành rồng lửa chín màu thiêu cháy về phía Lăng Tiêu Chân Tiên.

Nhưng người thanh niên trong bộ đồ đen chỉ mở miệng thổi một hơi.

“Vù vù vù!”

Trong không trung giống như dâng lên một trận gió lớn cuồn cuộn dài đến cả mấy vạn mét, lay động cả mặt ngoài Địa Cầu, từng tầng mây đều bị phá vỡ tạo thành dấu vết thật dài, như thể bầu trời đột nhiên bị chém thẳng một đường.

Trận gió đó nhìn thì bình thường, nhưng rất nhiều tu sĩ Kim Đan, Nguyên Anh đang quan sát, không cẩn thận đều bị cuốn vào bên trong. Kim Đan hoá thành bộ xương khô ngay tại chỗ, hồn mất xương tan. Cho dù là những Nguyên Anh đó, cũng đều ồn ào sử dụng pháp bảo mới miễn cưỡng thoát khỏi trận gió đó. Mà rồng lửa chín màu kia đương nhiên bị dập tắt nhanh chóng ngay trước mặt trận gió lớn cuồn cuộn.

“Kinh khủng thật, đây chính là uy nghiêm của Chân Tiên sao?”

Rất nhiều người đều tặc lưỡi.

“Tương truyền chỉ một giọt máu của Hợp Đạo cũng có thể ngăn chặn được một tu sĩ Nguyên Anh, trước đây tôi còn không tin, bây giờ thì tin thật rồi!”

Không ít tu sĩ Nguyên Anh bỏ trốn bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Trước đây bọn họ chưa từng đối địch chính diện với Lăng Tiêu Chân Tiêu, những người quan sát vẫn còn đang thương tiếc cho Diệp Thành, cho rằng sao anh có thể thất bại dễ dàng như vậy. Nhưng bây giờ chứng kiến Lăng Tiêu Chân Tiêu vừa thổi một luồng gió thì đã có thể giết được một đám Nguyên Anh, mới thật sự hiểu rõ rốt cuộc Hợp Đạo là như thế nào.

“Chẳng trách có rất nhiều Thái thượng trưởng lão của Chân Tiên đạo thống đều tình nguyện buông bỏ quyền thế vô tận để bế quan khổ luyện, theo đuổi cảnh giới Hợp Đạo. Ở cảnh giới này, một người chính là cả một giáo, một tông, cả một tinh vực. Còn cần tông môn, thế gia gì đến giúp đỡ nữa chứ!”

Có người cảm thán.

Sức mạnh của người tu tiên thuộc về chính mình, cường giả độc tôn.

Rất nhiều người vẫn còn chưa hiểu rõ, cho rằng dựa vào tổ chức Nhân Hải tông môn vẫn lớn mạnh như trước, cũng không cần phải sợ hãi gì, nhưng hôm nay nhìn thấy Lăng Tiêu Chân Tiên thể hiện như vậy, thì đều rét lạnh trong lòng.

Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ là một Chân Tiên giả, đã có sức mạnh kinh khủng, mạnh mẽ đến thế. Vậy Chân Tiên chân chính thì sao? Vạn Yêu Chân Tiên được gọi là Chân Tiên mạnh nhất trong ngoại vực Tinh Hà thì sao? Còn kinh khủng như thế nào nữa?

“Phu quân…”

Nhóm người Thẩm Minh Nhan trong lòng như rơi xuống vực thẳm.

“Giết!”

Diệp Thành vứt bỏ Chu Tước Thần Hỏa, dồn toàn sức thúc đẩy Cửu Thần Linh Lung Anh, ngay tức khắc, chín loại thần tướng cùng lúc sáng lên sau lưng. Giây phút đó, Diệp Thành lại dùng pháp lực cao nhất cùng lúc thi triển chín phép đại thần thông. Đồng loạt xông về phía Lăng Tiêu Chân Tiên.

“Huyền Minh Trọng Thuỷ!”

“Minh Vực Thần Quyền!”

“Thần Lôi Khai Thiên Đao!”

“…”

Chín phép thần thông khác nhau tương ứng với chín thần tướng mạnh nhất mà Diệp Thành tu hành được từ khi sống lại. Mỗi một loại đều là công pháp vô cùng mạnh của cấp bậc thần đỉnh cao nhất.

Lúc này Diệp Thành vừa ra tay thì chín Nguyên Anh thần phẩm cùng lúc cũng ra tay, uy lực mạnh không tưởng tượng nổi, nhất là Cơn Thịnh Nộ của Viên Ma cuối cùng, dùng thần tướng Đại Thánh thúc đẩy, chấn động cả đất trời, ánh sáng vàng sắc nhọn, kiên cố không gì có thể phá vỡ.

Rất nhiều người chỉ nhìn thẳng vào ánh vàng sắc nhọn đó mà đã cảm thấy thần hồn như bị chém đứt.

Nhưng Lăng Tiêu Chân Tiên chỉ vung một tay.

“Răng rắc!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom